• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản (3 Viewers)

  • Chương 1195-1198

Chương 1195
“Nguyễn Hạo Thần, anh có phải cầm tinh con chó không hả? Hở ra là cắn người.”
Tô Khiết trợn mắt nhìn anh, trong mắt của cô ẩn mấy phần tia lửa nhỏ, người này hở ra là cắn người, cái tật xấu gì đây hả?
“Cậu ba Nguyễn?” Lúc này, đúng lúc Tô Nghiên Nghiên ở dưới lầu, nhìn thấy hành động qua lại của hai người, đôi mắt trợn lên so với chuông đồng còn lớn.
“Các người không phải đã ly hôn rồi sao? Tại sao còn ở cùng nhau?”
Tô Nghiên Nghiên đã xem thấy video, biết chuyện Tô Khiết và Nguyễn Hạo Thần đã từng kết hôn, nhưng mà bọn họ không phải đã ly hôn rồi sao? Vậy bây giờ là tình huống như thế nào? Nguyễn Hạo Thần nhìn cũng không có nhìn Tô Nghiên Nghiên một mắt.
Tô Khiết khoé môi lại hơi hơi câu lên: “Tô Nghiên Nghiên, những tư liệu đen đó của cô, hậu quả cô phải tự chịu trách nhiệm.”
Tô Khiết đương nhiên đã nhìn thấy những tư liệu đen đó thuộc về cô, cô không cần đoán cũng biết là do Tô Nghiên Nghiên làm.
Nguyễn Hạo Thần mới nâng mắt lên, nhìn về Tô Nghiên Nghiên một cái, vô cùng rét lạnh, nguy hiểm cực kỳ, hù doạ Tô Nghiên Nghiên đến nỗi một động tác cô ta cũng không dám động.
Tô Nghiên Nghiên nhìn theo Nguyễn Hạo Thần ôm lấy Tô Khiết rời đi, ánh mắt ghen tị đều đỏ lên. Tại sao? Tại sao cậu ba Nguyễn sẽ chọn Tô Khiết?
Cô ta rõ ràng mạnh hơn so với Tô Khiết gấp trăm gấp ngàn lần, người đứng bên cạnh cậu ba Nguyễn nên là cô ta mới phải, cô ta muốn làm cho Tô Khiết chết không được tử tế, bây giờ, dáng vẻ của Tô Nghiên Nghiên xem đến đặc biệt khủng bố.
Nguyễn Hạo Thần đưa Tô Khiết đến bên ngoài nhà lớn của nhà họ Đường, không hề đi vào, sau khi Tô Khiết đi vào, anh cũng không có vội vàng rời đi.
Bà cụ Đường đã tỉnh lại, đã cho bác sĩ đến xem qua, không hề có vấn đề lớn gì, chính là nhất thời khí huyết công tâm.
Hai lão già kia, thật sự rất quá đáng, bọn họ quá bắt nạt người khác, thật cho là Khiết Khiết nhà chúng ta dễ bắt nạt sao?” Tô Khiết còn không có đi vào trong phòng, nhưng đã nghe được giọng nói tràn đầy phẫn nộ của bà cụ Đường.
“Mẹ, mẹ đừng kích động, bác sĩ đã nói, tình hình của mẹ không thể kích động.” Phạm My khuyên nhủ không ngớt lời, rất sợ bà cụ lại xảy ra cái gì ngoài ý muốn.
Hiển nhiên bà cụ Đường tức giận không nhẹ, muốn kìm nén lại cơn bực tức cũng không kìm được: “Mẹ không sao, bây giờ mẹ chỉ muốn đi tìm bọn họ đánh nhau một trận.”
“Bọn họ đi tìm Khiết Khiết, bức bách Khiết Khiết, còn quay lại video, còn tung lên mạng, bọn họ đây là nghĩ muốn làm gì hả?” Bà cụ Đường càng nói càng bực.
“Ngược lại cái khác còn là thứ yếu, bây giờ, quan trọng nhất là chuyện ông cụ Nguyễn nằm viện, rất nhiều người đều nói là do Khiết Khiết đã thật sự ép ông cụ Nguyễn nhảy xuống lầu, đều nói Khiết Khiết là hung thủ giết người.”
Đường Lăng phân tích, lúc này vẻ mặt của anh cũng lạnh lùng và nặng nề.
“Hừ, ông ta sẽ thật sự nhảy lầu, chắc chắn là giả, lão già kia thật sự quá đê tiện, quá độc ác.”
Nhắc đến việc này bà cụ Đường càng tức giận hơn.
“Đương nhiên chúng cháu biết là giả, nhưng mà người khác không biết, cho nên, bây giờ quan trọng nhất là để cho người ngoài biết rõ chân tướng, còn có chuyện của video kia cũng nhất định phải điều tra rõ ràng, trả lại trong sạch cho Khiết Khiết.”
Sắc mặt của bà cụ Đường lúc này cũng không dễ nhìn.
“Chắc chắc là lão già kia cố ý nằm viện, chuyện này sợ là không dễ xử lý.”
Chương 1196

Bà cụ Đường có nghe ngóng về ông cụ Nguyễn, vì vậy hậu quả của việc này bà ta rất rõ ràng. Lúc này, ti vi ở trong phòng khách đang mở, trên ti vi đột nhiên xen vào phát sóng trực tiếp một tin tức.

Khi Tô Khiết bước vào phòng khách, vừa lúc nhìn thấy được hình ảnh trên ti vi, đã nhìn thấy Trác Hiểu Lam trên màn hình. Xem hình ảnh này, chắc là đang ở phòng làm việc của bệnh viện, có rất nhiều phóng viên đang ở đó.

“Viện trưởng Trác, cô nói có chuyện quan trọng muốn nói cho chúng tôi biết, xin hỏi đến cùng là chuyện gì?” Hiện trường có phóng viên đưa ra câu hỏi.

“Tôi muốn nói cho mọi người biết, bây giờ, ông cụ Đường xác thực là đang nằm viện ở bệnh viện của chúng tôi.”

Trác Hiểu Lam giơ mắt lên nhìn về phía phóng viên, giọng nói nhẹ nhàng chậm rãi, lại khiến cho cả hiện trường trong nháy mắt yên tĩnh xuống dưới. Lúc này, những người ở trong phòng khách cũng đã nghe thấy lời nói của Trác Hiểu Lam trên ti vi, từng người một vội vàng nhìn qua, vì vậy đều không có nhìn thấy Tô Khiết đi vào.

Tô Khiết cũng không có lên tiếng, dừng lại bước chân, nhìn ti vi, cô cũng muốn biết Trác Hiểu Lam muốn nói cái gì.

“Ông ta đang ở bệnh viên của Hiểu Lam?” Bà cụ Đường khẽ nhướng mày: “Thế ngược lại việc này dễ xử lý hơn, cô bé Hiểu Lam này, bà vẫn tin tưởng được.”

“Ừ, cô bé Hiểu Lam này là sẽ không nói dối, cho nên mẹ không cần quá lo lắng.”

Phạm My cũng liên tục hùa theo. Rất dễ nhận thấy, ấn tượng của bọn họ với Trác Hiểu Lam khá tốt, cũng rất tin tưởng Trác Hiểu Lam.

“Viện trưởng Trác, ông cụ Nguyễn bị thương phải không, là bị Tô Khiết ép nhảy xuống lầu phải không?”

Các phóng viên đã đến đây vào lúc này, đều muốn biết tình hình này, chính xác mà nói là bọn họ hi vọng kết quả là như vậy, bởi vì chỉ có như vậy, tin tức phát ra, mới sẽ gây nên chấn động càng lớn.

“Tôi có thể chắc chắn nói cho các người biết, ông cụ Nguyễn không có bị thương, không có thiệt hại bất luận cái gì, ông cụ Nguyễn chỉ là kiểm tra sức khoẻ định kỳ, kiểm tra sức khoẻ ra một vài vấn đề nhỏ, có điều cũng đều thuộc về tình huống bình thường, lần này ông cụ Nguyễn nằm viện chỉ là tình huống điều dưỡng bình thường.”

Trác Hiểu Lam hướng về phía phóng viên, hết sức rõ ràng sáng tỏ mà nói từng chữ từng chữ một, thái độ của cô ta thản nhiên, giọng điệu chắc chắn, khiến cho người khác không có cách nào nghi ngờ.

“Tôi biết cô bé Trác Hiểu Lam này hiểu chuyện nhất.”

Bà cụ Đường rõ ràng đã buông lỏng một hơi: “Như vậy thì vấn đề lớn nhất này đã được giải quyết rồi.”

“Vâng ạ, cuối cùng vẫn có thể thả lỏng ra một hơi, chỉ cần ông cụ Nguyễn không sao, vấn đề này sẽ không quá lớn.”

Phạm My vội vàng vỗ ngực, trên mặt cũng nhiều thêm mấy phần vui vẻ yên tâm.

Tô Khiết nhìn về ti vi, ánh mắt của cô nhẹ nhàng loé lên, cô cứ cảm thấy việc này không có dễ dàng giải quyết như vây.

“Khiết Khiết, cháu về rồi, cháu không sao thì tốt.” Phạm My nhìn thấy Tô Khiết, càng rõ ràng mà thở phào nhẹ nhõm.

“Ừ, cháu không sao.” Tô Khiết này mới bước vào phòng khách, đôi mắt lại nhịn không được mà nhìn về phía ti vi một lần, trên màn hình ti vi vừa lúc là hình bóng rời đi của Trác Hiểu Lam.

Bà cụ Đường cũng là lo lắng cho Tô Khiết, sợ Tô Khiết sẽ đau lòng, vì vậy bà ta lại không hề nói thêm gì nữa.

Mọi người đều suy nghĩ, Trác Hiểu Lam đều đã ra mặt làm sáng tỏ, vậy chuyện này cũng đã không có vấn đề gì lớn, việc tiếp theo nên giải quyết sẽ tương đối khá dễ dàng.

Trong bệnh viện, sau khi Trác Hiểu Lam mở xong cuộc họp báo, cô ta đã đi thẳng đến phòng bệnh của ông cụ Nguyễn.
Chương 1197
Đúng lúc này, ông cụ Nguyễn cũng nhìn thấy trên TV phát sóng trực tiếp, sau khi nhìn thấy Trác Hiểu Lam đi vào, hiển nhiên rất bất mãn: “Hiểu Lam, sao cháu không thảo luận chuyện này với ông.”
“Ông nội, những gì cháu nói đều là thật, họ đều là phóng viên, cái họ muốn cũng là sự thật.”
Trác Hiểu Lam nhìn ông cụ Nguyễn sắc mặt có hơi áy náy: “Chuyện này có hơi gấp, cho nên không kịp đến bàn bạc cùng ông.”
“Có cái gì mà gấp?” Ông cụ Nguyễn càng thêm bất mãn: “Ông biết cái cháu nói có liên quan đến đoạn phim đó, ông cũng xem qua rồi, tuy không biết đoạn phim đó là ai phát, nhưng ông cảm thấy loại người như Tô Khiết rất đáng bị mắng. ”
“Ông Nguyễn, thật ra Tô Khiết không làm gì sai, Tô Khiết vô tội.” Khi Trác Hiểu Lam nói lời này, nụ cười trên mặt càng sâu thêm mấy phần.
“Nó vô tội ở chỗ nào? Nó đã vừa xấu, lại còn không biết sinh đẻ, vậy mà mặt dày bám riết Nguyễn Hạo Thần. Cô ta nên biết điều mà cắt đứt quan hệ với Hạo Thần, nếu không ta nhất định sẽ cho cô ta nếm mùi.” Sắc mặt ông ta mỗi khi nhắc đến Tô Khiết đều trở nên tuyệt tình.
“Ông nội Nguyễn, bây giờ trên mạng rất điên khùng, rất đáng sợ, sẽ ép người ta chết đấy, cho nên những chuyện này phải giải thích cho rõ ràng.” Khi Trác Hiểu Lam nói ra câu này, giọng nói có phần hơi gấp gáp, sắc mặt cũng vô cùng lo lắng, nhưng không ai phát hiện tay cô ta đã bí mật siết chặt, hơi run rẩy yếu ớt.
“Ép chết càng tốt, ta nói…vừa rồi cháu không nên giải thích với đám phóng viên đó, cứ để cho bọn họ hiểu lầm, người phụ nữ đó bị mắng đến mức không còn chỗ trốn nữa nhảy sông tự vẫn thì càng tốt.” Ông cụ Nguyễn trước giờ làm việc không từ thủ đoạn, cũng chẳng màng quan tâm đến sống chết của người khác.
Khóe môi Trác Hiểu Lam hơi mím lại, đôi mắt đột nhiên lóe lên, rồi lại nhìn sang ông cụ Nguyễn: “Ông nội Nguyễn, Tô Khiết không sai. Tại sao lại ép cô ấy như thế này? Ông ép Tô Khiết thế này, cũng là ép Nguyễn Hạo Thần, Nguyễn Hạo Thần cũng sẽ đau lòng. ”
“Lời này của cháu là có ý gì?” Ông Nguyễn nghe thấy lời này sắc mặt thay đổi ngay: “Cháu nói Hạo Thần sẽ đau lòng là có ý gì? Có phải nó đã nói gì với cháu không?”
Ông Nguyễn đột nhiên sựng lại, sau đó lại đột nhiên nói: “Có phải thằng nhóc Hạo Thần đó bảo cháu giải thích với phóng viên không?”
“Không phải, anh ấy không bảo cháu làm thế. Tất cả đều là chủ ý của cháu.” Trác Hiểu Lam lại lắc đầu nguầy nguậy, dường như sợ ông Nguyễn không tin, sau đó chêm thêm một câu: “Anh ấy không nói gì cả, cũng chẳng bảo cháu làm gì cả.”
“Nói vậy, nó thật sự vì chuyện này mà gọi điện thoại cho cháu? Nói vậy, nó vẫn không từ bỏ con ả xấu xí kia?” Nhưng khi nghe thấy lời đó của Trác Hiểu Nam là ông ta lập tức đưa ra kết luận.
“Hiểu Lam, Hạo Thần thật sự vì chuyện này mà gọi cháu sao?” Sắc mặt bà Nguyễn cũng hơi thay đổi, nhìn thẳng Trác Hiểu Lam.
Khóe môi của Trác Hiểu Lam hơi mím lại không nói gì, nếu lúc này cô không nói gì nữa thì cũng tương đương với việc mặc định điều đó là đúng rồi.
“Nhóc khốn quả thật không chịu từ bỏ, đúng là làm ta tức chết, tức chết đi mà.” Ông cụ Nguyễn sắc mặt tức giận tối sầm lại: “Nhóc khốn kiếp đó bây giờ ở đâu? Ta nằm viện nó cũng không chịu tới thăm, không phải lại đi tìm con ả xấu xí kia đó chứ?”
“Ông nội, ông cứ yên tâm dưỡng bệnh đi, chuyện ông không bị thương đã giải thích rõ rồi, hiểu lầm cơ bản đã được giải quyết, Hạo Thần chắc chắn sẽ qua tìm ông mà.” Trác Hiểu Lam nhẹ giọng an ủi, trong lời nói xem ra cũng không có gì bất thường.
Ông cụ Nguyễn nghe mấy lời này, ánh mắt đột nhiên sáng lên: “Hiểu lầm giải quyết rồi? Bọn họ có thể ở bên nhau sao?”
Chương 1198

“Ông nội, Tô Khiết và Nguyễn Hạo Thần thực sự yêu nhau, tại sao phải chia cắt họ?”

Trác Hiểu Lam không trực tiếp trả lời câu hỏi của ông nội, mà cố thuyết phục ông bằng một câu khác, nhưng lời nói của cô lúc này rất rõ ràng càng khiến ông ta kích động thêm.

“Ta không được chia cắt chúng? Tô Khiết là một con gà mái không biết đẻ trứng. Hạo Thần kết hôn với cô ta thì nhà họ Nguyễn chúng ta tuyệt hậu rồi, cô ta xấu xí ta có thể nhịn, nhưng không biết sinh đẻ thì tuyệt đối không thể nhịn được.”

Lúc này, cường độ của ông ta đã tăng cao thêm mấy phần, trong giọng điệu hơi tức giận và dữ tợn.

“Hiểu Lam, nói cho bà nội biết, Tô Khiết có phải thật sự không thể sinh đẻ không? Thật sự không thể trị sao?”

Bà Nguyễn nhìn về phía Trác Hiểu Lam, trên mặt lộ ra vẻ mong đợi.

Trác Hiểu Lam không trả lời, chỉ khẽ thở dài, ý tứ không thể rõ ràng hơn.

“Ông nội, nghỉ ngơi thật tốt đi, có chuyện gì thì bảo người gọi cho cháu.” Trác Hiểu Lam không nói nhiều, rời khỏi phòng bệnh.

Trác Hiểu Lam rời khỏi phòng bệnh trở về phòng làm việc, sau khi đóng cửa lại, cô đè chặt lưng về phía trước cửa, thở mạnh một hơi, sau đó từ từ trượt xuống.

Cô không muốn như thế này, nhưng cô không thể không làm thế, không thể để Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết ở cùng nhau, không thể, cô không thể khiến Nguyễn Hạo Thần đau khổ.

Trong phòng bệnh, sắc mặt ông cụ Nguyễn lúc này rất xấu, sắc mặt bà Nguyễn cũng không tốt.

“Chuyện này không thể để trôi qua như thế được. Nghe ý của Hiểu Lam, hiểu lầm đã được giải quyết, Nguyễn Hạo Thần sẽ lại ở cùng với người phụ nữ xấu xí kia, vậy chúng ta nhất định phải tìm cách.” Đôi mắt ông cụ Nguyễn khẽ nheo lại.

“Còn có cách nào chứ? Ông cũng biết tính tình của Hạo Thần, không ai có thể thay đổi quyết định của nó.” Bà Nguyễn biết rất rõ chuyện này nên càng thêm lo lắng.

“Nếu cô gái đó chết, chuyện này sẽ được giải quyết.” Ánh mắt ông Nguyễn đột nhiên trở nên dữ tợn

“Ông muốn làm gì? Ông không được làm bậy.” Bà Nguyễn sửng sốt, sắc mặt tái nhợt sợ hãi: “Bây giờ không như trước đây, huống chi là chuyện quan trọng, lỡ như bị phát hiện…”

“Đừng lo lắng, tôi sẽ không làm bậy, vừa rồi Hiểu Lam đã nói, Internet bây giờ rất điên rồ và đáng sợ. Nó có thể giết người. Chúng ta sử dụng phương pháp này để buộc Tô Khiết phải chết. ”

Khóe môi ông cụ Nguyễn như đang giễu cợt, trong mắt hiển nhiên có tính toán: “Nói không chừng vừa rồi là Hiểu Lam đang nhắc nhở tôi.”

“Ông muốn làm gì?” Bà Nguyễn nhìn ông ta, ánh mắt đột nhiên lóe sáng.

“Tôi muốn cho mọi người biết Tô Khiết đã ép tôi nhảy khỏi tòa nhà.” Khi ông ta nói câu này, giọng nói hơi kinh khủng: “Thế này, Tô Khiết dù không chết cũng sẽ phát điên. Và theo cách này, cô ta sẽ không bao giờ muốn ở bên Nguyễn Hạo Thần nữa.”

“Chuyện này thực sự ổn chứ?” Bà Nguyễn do dự, Tô Khiết sẽ xảy ra chuyện gì, bà ta không quan tâm, bà ta lo lắng cho Nguyễn Hạo Thần hơn…

“Yên tâm đi, có thể làm được, nếu không Nguyễn Hạo Thần sẽ không phải yêu cầu Hiểu Lam giải thích với đám phóng viên về việc tôi nằm viện.” Ông cụ Nguyễn khẳng định, tuy rằng vừa rồi Trác Hiểu Lam không nói, nhưng ông ta nhận định đây chính là chủ ý của Hạo Thần.

Nguyễn Hạo Thần làm vậy rõ ràng là để bảo vệ Tô Khiết, ông ta tuyệt đối không thể để bọn họ có được thứ mình muốn.

“Đi tới chỗ y tá lấy một ý bông băng và một ít thuốc tím.” Ông cụ Nguyễn nhìn bà Nguyễn sai khiến.

“Được rồi.” Bà Nguyễn gật đầu, bà ta đương nhiên hiểu được ông muốn làm gì, nhưng là bà ta không nói, chỉ làm theo lời ông.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom