• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản (4 Viewers)

  • Chương 1328-1332

Chương 1328
Ý tứ của cô rất rõ ràng, hoặc Cổ Doanh Doanh tốn 570 tỷ mua chiếc vòng ngọc này, hoặc cô kiện Cổ Doanh Doanh.
Cổ Doanh Doanh: “…”
“Ai ya, giá tôi sửa này, số tiền mà cô Cổ ăn cắp không phải lại tăng rồi sao.” Tô Khiết đột nhiên ngộ ra khẽ hô lên một tiếng, sau đó nhìn sang Cổ Doanh Doanh, mỉm cười xin lỗi: “Cô Cổ, xin lỗi, không cẩn thận lại khiến tội danh của cô tăng nặng rồi.”
Tư Đồ Không nhướng mày, ừm, đây quả thật là phong cách của Tô Khiết.
Nói thật, tính cách của Tô Khiết với người phụ nữ của nhà anh ta thật sự rất giống nhau, chẳng trách hai người có thể trở thành bạn tốt.
Người phụ nữ của anh ta hôm đó trở về luôn rất ngoan, tối hôm đó trong điện thoại cô ấy nói hôm sau muốn đưa canh gà cho ai đó, nhưng không đi, mấy ngày này cô cũng luôn không có đi gặp người đàn ông đó, điểm này khiến anh ta rất hài lòng.
Nghĩ đến người phụ nữ của anh ta, khóe miệng của Tư Đồ Không không nhịn được cong lên, xử lý xong chuyện hôm nay anh ta sẽ về nhà, cố gắng ở bên người phụ nữ của anh ta.
Mọi người nghe thấy lời này của Tô Khiết, đều chết lặng đi, hành động này quá mạnh!
“Anh cảnh sát, anh cho một lời công bình đi, cô Tô làm như thế có phải không được thích hợp không?” Cổ Doanh Doanh rất thông minh, lúc này biết tìm cảnh sát giúp đỡ.”
“Cô Tô, chuyện này quả thật có hơi không thích hợp.” Ánh mắt của người cảnh sát hơn 40 tuổi hơi lóe lên, nhìn sang Tô Khiết, cẩn thận nói một câu.
Nói thật, hai bên ông ta đều không muốn đắc tội, cho nên ông ta hy vọng chuyện này có thể hòa giải.
“Ồ, xin hỏi anh cảnh sát chỗ nào không phù hợp?” Tô Khiết nhìn sang người cảnh sát, hỏi rất chân thành.
Người cảnh sát: “…”
Bất cứ ai cũng biết chuyện này không phù hợp, nhưng lại không nói ra được chỗ nào không thích hợp, đồ là của Tô Khiết, Tô Khiết quả thật có quyền sửa giá.
Tô Khiết vừa rồi cũng nói rồi, không có cưỡng ép Cố Doanh Doanh nhất định phải mua.
“Cô Tô, giá này không phải hơi cao rồi sao?” Người cảnh sát nói lời này rất uyển chuyển, cao một chút? Đó đâu chỉ là cao một chút?
“Cao sao? Tôi cảm thấy một chút cũng không cao?” Tô Khiết trả lời rất nghiêm túc, không chừa lại đường thương lượng.
“570 tỷ, ừm, chiếc vòng ngọc này đáng giá này.” Sau đó, Tư Đồ Không lần nữa mở miệng vàng, nói chắc chắn.
“Anh Tư Đồ thật sự có mắt nhìn.” Tô Khiết nhìn sang Tư Đồ Không, không nhịn được mỉm cười, ừm, anh ta lần này phối hợp không tồi.
“Cảm ơn đã khen.” Tư Đồ Không rất khách khí đáp một câu.
Mọi người nhìn hai người khen lẫn nhau mà trợn mắt há hốc mồm, đây lại là tình huống gì vậy?!
Tư Đồ Không đã lên tiếng, cảnh sát trực tiếp im miệng, không dám nói chuyện nữa.
Tư Đồ Không nói giá này, ai còn dám nói không đáng nữa chứ?
Người cảnh sát không dám nói chuyện, Cổ Doanh Doanh càng khẩn trương như ngồi trên đống lửa, cô ta muốn giải quyết chuyện này, nhưng Tô Khiết rõ ràng sẽ không để cô ta được như ý.
570 tỷ Cổ Doanh Doanh thật sự không lấy ra được, đừng nói là cô ta, ngay cả mẹ của cô ta cũng không lấy ra được nhiều tiền như thế.
Trong thẻ của cô ta bây giờ chỉ có 60 tỷ.
Chương 1329

Cô bình thường trong tay nhiều nhất cũng chỉ có 3-6 tỷ, lần này bởi vì hôn sự của cô ta và cậu ba Nguyễn, ba mới cho cô ta nhiều như thế.

“Cô Tô, cô nếu như kiên quyết muốn đổi thành cái giá này, tôi không thể mua.” Cổ Doanh Doanh bình ổn cảm xúc lại, trong lòng đưa ra quyết định.

Cái giá này cô ta thật sự không chấp nhận nổi, không những cô ta, chính nhà họ Cổ cũng không chấp nhận được nổi.

Hơn nữa, cô ta kiên trì tin tưởng có nhà họ Cổ ở đây, cô ta không thể nào ngồi tù, ở thành phố A, ai dám không cho nhà họ Cổ họ mặt mũi chứ?

Cho dù gây ra chuyện không hay thì nhà họ Cổ nhất định cũng sẽ nghĩ cách giúp cô ta đè xuống.

Dù sao thì bây giờ nhà họ Cổ và nhà họ Nguyễn cũng đang bàn chuyện liên hôn!!

Nghĩ tới những chuyện này, Cổ Doanh Doanh bỗng nhiên có chút tức giận, giọng điệu thêm chút cứng rắn.

“Đúng, chúng tôi không mua, cô muốn kiện thì kiện, tôi là cô chủ nhà họ Cổ, Tô Khiết, cô cho rằng cô thật sự có thể kiện được chúng tôi? Cô cho rằng cô thật sự có thể khiến chúng tôi ngồi tù? Tôi muốn xem xem ai dám bắt tôi?” Cổ Linh Linh lần này liền hiểu ý của Cổ Doanh Doanh, nói ra lời cực kỳ ngông cuồng.

Cổ Linh Linh thậm chí còn trực tiếp xoay sang phía hai cảnh sát, hét to: “Anh dám bắt chúng tôi sao? Dám sao? Tôi lập tức gọi điện thoại cho ba tôi, kêu ba tôi đến xử lý các người.”

Sắc mặt cảnh sát hơn bốn mươi tuổi trở nên vô cùng khó coi, nhưng nghe thấy cô ta nói muốn gọi chủ nhân nhà họ Cổ tới, nhất thời cũng không dám nói gì.

Mọi người xung quanh thấy dáng vẻ hống hách của cô ta cũng có chút phẫn nộ, nhưng người ta có ba lợi hại, cảnh sát cũng không dám đắc tội, họ còn dám nói gì?

“Đã vậy thì tôi trực tiếp báo cảnh sát đi.” Tô Khiết lại cười cười.

Mọi người càng không hiểu, cảnh sát không phải ở đây sao? Sao còn muốn báo cảnh sát?

Tô Khiết lấy điện thoại ra, bấm một dãy số, hơn nữa còn ấn loa ngoài.

Muốn ỷ thế hiếp người sao? Tốt, rất tốt, ai mà không biết chứ!!

“Alo, chị ba?” Sau khi điện thoại đổ chuông một tiếng, đầu kia liền nhận, tốc độ thật sự nhanh chóng, đối phương trực tiếp gọi cô một tiếng, giọng nói còn có chút kinh ngạc, không dám tin.

“Cục trưởng Tào.” Tô Khiết gọi một tiếng vào điện thoại.

Mọi người sững sốt, báo cảnh sát mà cô nói là trực tiếp báo với cục trưởng Tào, cậu năm Tào?

Sắc mặt Cổ Doanh Doanh lập tức biến đổi, cô ta làm sao cũng không nghĩ tới Tô Khiết lại trực tiếp gọi điện thoại cho cậu năm Tào.

Khí thế hống hách vừa rồi của Cổ Linh Linh cũng rõ ràng biến mất hơn nửa.

“Chị ba, là chị à, em còn cho rằng nhìn lầm rồi chứ, chị ba gọi điện thoại cho em có việc gì sao? Có chuyện gì chị ba cứ mở miệng, chỉ cần em có thể giúp được, Tào Du em dầu sôi lửa bỏng quyết không từ nan.” Lời này của cậu năm Tào rõ ràng có chút khoa trương, nhưng ý tứ lại đủ khiến người ta chấn động.

“Tôi và cậu ba Nguyễn đã ly hôn rồi, anh đừng gọi tôi là chị ba nữa…” Tô Khiết cảm thấy cô bây giờ dù sao cũng đã ly hôn với Nguyễn Hạo Thần cho nên tiếng chị ba này tạm thời vẫn là đừng gọi.

“Không, chị một ngày là chị ba, cả đời đều là chị ba của em.” Nhưng cậu năm Tào lại đặc biệt kiên trì, hơn nữa lời này khiến người ta không còn gì để nói.
Chương 1330

Trong lòng cậu năm Tào rất rõ ràng, anh ba nhà anh ta cả đời này chỉ sẽ lấy Tô Khiết, cho nên chị ba chỉ có thể là cô, về phần những chuyện xảy ra gần đây, đều là rắm chó hết.

Tô Khiết cười cười, mặc kệ anh ta.

“Chị ba, chị có chuyện gì sao?” Cậu năm Tào quay lại chính sự, anh ta rất rõ ràng, nếu chị ba không có chuyện gì thì tuyệt đối sẽ không gọi điện cho anh ta.

“Ừa, có chút chuyện muốn cục trưởng Tào tư vấn một chút.” Tô Khiết lúc này hoàn toàn là giọng điệu nói chuyện phiếm, đương nhiên, nói chuyện phiếm với cục trưởng cục cảnh sát trong tình huống thế này thì lực chấn động cũng không phải lớn bình thường.

Cổ Doanh Doanh và Cổ Linh Linh đều sợ đến sắc mặy tái nhợt.

Cảnh sát bình thường nhà họ Cổ không sợ, nhưng cậu năm Tào thì nhà họ Cổ họ lại không thể không cố kỵ.

“Chị ba lại có chuyện cần em tư vấn? Cảm giác này bay bổng không chân thực, chị ba có chuyện gì cứ nói thẳng.” Lời này của cậu năm Tào cũng không khoa trương, vì anh ta rõ ràng năng lực thực sự của cô.

“Vòng tay gần sáu trăm tỷ của tôi bị trộm mất, tên trộm bị tôi bắt được, tôi muốn kiện tên trộm này, không biết tình huống kiểu này phía cảnh sát sẽ xử lý thế nào?” Tô Khiết lúc này hoàn toàn là giọng điệu nhờ tư vấn, không nghe ra là nhằm vào ai.

Người khác muốn nói cô ỷ thế hiếp người cũng không bắt được cán.

Nhưng mà, gần sáu trăm tỷ cô lại nói rất rõ, rất cặn kẽ.

Lúc Tô Khiết nói những lời này, cô ngước mắt nhìn chị Lưu một cái, chị Lưu xem như linh hoạt, hiểu rõ ý của cô, vội đổi giá chiếc vòng sang gần sáu trăm tỷ!

“Đậu xanh, con số này cho ngồi tù cũng rất thỏa đáng.” Đầu kia điện thoại, cậu năm Tào trực tiếp chửi thề.

Con số gần sáu trăm tỷ quả thực quá kinh người.

“Nhưng mà thân phận người này có chút đặc thù.” Tô Khiết khẽ thở dài, giọng nói như thêm chút do dự: “Người trộm vòng là cô Cổ – Cổ Doanh Doanh.”

Lúc Tô Khiết nói ra lời này, mọi người đều dựng thẳng lỗ tai lắng nghe, nghe xem cục trưởng Tào sẽ nói gì?

Tất cả mọi người đều muốn biết cục trưởng Tào có cho nhà họ Cổ mặt mũi không, lại thêm bây giờ chuyện liên hôn giữa hai nhà họ Nguyễn và họ Cổ đã xôn xao rồi.

Cho nên, tất cả mọi người đều muốn biết trong tình huống này cục trưởng Tào sẽ giúp cô Cổ hay là giúp Tô Khiết?

Đôi mắt Cổ Doanh Doanh khẽ trợn to, cô ta cũng rất muốn nghe xem cục trưởng Tào có ý gì.

“Thiên tử phạm pháp cũng chịu tội như dân thường, Cổ Doanh Doanh tính cái rắm, phì.” Đầu kia điện thoại, cậu năm Tào không chút nào do dự, trực tiếp phỉ nhổ một tiếng.

Thái độ này của anh ta có thể nói là không thể nào rõ ràng hơn nữa.

Sắc mặt Cổ Doanh Doanh lập tức cực kỳ khó coi.

“Hahaha…thì ra cô Cổ chỉ là cái rắm.”

“Cô hai Cổ vừa nói không ai dám bắt cô ta, bây giờ còn dám nói những lời này sao?”

“Cục trưởng Tào đã nói rồi, ngồi tù, rất thỏa đáng, cho nên hai cô Cổ nửa đời sau sống trong tù đi.”

Mọi người vây xem thấy nghịch chuyển như vậy đều cảm thấy rất vui vẻ, nhớ tới dáng vẻ hống hách ban nãy của Cổ Linh Linh liền khiến người ta tức giận.

“Ừa, tôi biết rồi, cảm ơn.” Cái gì cần nói đều đã nói hết, Tô Khiết khách sáo một câu bèn muốn cúp điện thoại.
Chương 1331
“Chị ba khách sáo quá rồi, chị không tìm anh cả, không tìm anh ba mà lại tìm em giúp đỡ, em thật sự thụ sủng nhược kinh, vô cùng vinh hạnh.” Cậu năm Tào bên đầu kia điện thoại lại nhanh chóng trả lời một câu.
Nghe lời này của anh ta, không ít người có mặt đều kinh ngạc, nhất thời không kịp hồi thần…
Tô Khiết xảy ra chuyện, tìm cậu ba Nguyễn còn có thể nói thông, dù sao thì anh cũng xem là chồng trước của cô, nhưng tìm anh cả là sao.
Lão đại Đường Lăng trong bảy thiếu gia thành phố A là ai cũng có thể tìm sao?
Cho dù bây giờ Tô Khiết còn là vợ của cậu ba Nguyễn, sợ là cũng không mò tới cạnh lão đại Đường được, huống chi cô bây giờ đã ly hôn rồi, bây giờ các công ty truyền thông lớn đều đang đưa tin cậu ba Nguyễn muốn lấy Cổ Doanh Doanh.
Nhưng lời vừa rồi của cậu năm Tào nói rõ ràng như vậy, tất cả mọi người đều nghe thấy.
Tô Khiết rốt cuộc là thần thánh phương nào?
“Chú cảnh sát, chuyện này giao cho mọi người, vừa nãy cục trưởng Tào của các người đã nói rồi, sẽ xử lý công bằng theo pháp luật.” Tô Khiết cúp điện thoại, nhìn hai cảnh sát, lịch sự mỉm cười.
“Dạ, dạ, cô Tô yên tâm, chúng tôi nhất định xử lý công bằng theo pháp luật.” Cảnh sát bốn mấy tuổi đó thái độ lập tức trở nên cực kỳ cung kính, cục trưởng của họ cũng đã lên tiếng rồi, cảnh sát nho nhỏ như ông ta dám không nghe sao?
Xử lý công bằng theo pháp luật, chính là ngồi tù, cậu năm Tào vừa nãy đã nói rất rõ ràng.
Cổ Doanh Doanh là người thông minh, cô ta rất rõ ràng, nếu cậu năm Tào ra mặt, nếu cậu năm Tào luôn có thái độ này, nhà họ Cổ họ cũng không còn cách nào cứu cô ta, cô ta có khả năng thực sự ngồi tù.
“Tôi mua, vòng tay tôi mua.” Cổ Doanh Doanh hung hăng hít vào một hơi, sau đó căng da đầu nói.
Nói cô ta lúc này là căng da đầu đồng ý cũng không khoa trương chút nào, vì nhiều tiền như vậy, cô ta thật sự không biết làm sao gom đủ?
“Chị, em, chúng ta lấy đâu ra nhiều…tiền như vậy?” Sắc mặt Cổ Linh Linh biến đổi, nói năng lắp bắp.
“Cô Cổ tuyệt đối đừng miễn cưỡng.” Tô Khiết nhìn Cổ Doanh Doanh, khẽ mỉm cười, cười cực kỳ xán lạn.
“Không, không miễn cưỡng.” Cổ Doanh Doanh lúc này hận đến cắn răng nghiến lợi, nhưng lại phải ép mình nặn ra nụ cười.
“A, nếu cô Cổ không miễn cưỡng, vậy tôi liền miễn cưỡng đồng ý vậy.” Tô Khiết phất tay, dáng vẻ rất rộng lượng.
“Nhưng mà, tôi rất bận, tôi cho cô Cổ nửa tiếng đồng hồ, nửa tiếng sau nếu cô Cổ không thể thanh toán thành công, chúng tôi sẽ xử lý theo việc công đi.” Lúc Tô Khiết nói chuyện thì nhìn đồng hồ, bắt đầu tính giờ.
Cổ Doanh Doanh hung hăng rít vào một hơi, cô ta lúc này hận không thể nhào lên xé rách cô, nhưng cô ta biết, cô ta không thể làm vậy, cô ta chỉ có thể nhịn.
Cổ Doanh Doanh cầm điện thoại, đi sang một bên, bắt đầu gọi điện thoại.
“Mẹ, lần này mẹ nhất định phải cứu con, con bị người ta lừa rồi…là Tô Khiết…Đúng, là tiện nhân đó, mẹ, mẹ cứu con trước, con bây giờ cần tiền, cần rất nhiều tiền.”
“Mẹ, con cần gần sáu trăm tỷ.” Lúc Cổ Doanh Doanh nói ra con số, giọng nhỏ đi vài phần.
“Cái gì, con nói cái gì? Gần sáu trăm tỷ? Con điên rồi sao, mẹ đi đâu lấy ra nhiều tiền như vậy cho con?” Bên đầu kia, bà Cổ trực tiếp sợ hãi.
“Mẹ, nếu mẹ không cứu con, họ sẽ bắt con ngồi tù.” Cổ Doanh Doanh lúc này vội đến muốn khóc, nếu là người khác cô ta có thể không sợ, nhưng cậu năm Tào cô ta thật sự sợ.
Chương 1332

“Con sợ cái gì? Có nhà họ Cổ ở đây, ai dám bắt con ngồi tù? Con không cần để ý tiện nhân đó, được rồi, mẹ còn đang đánh bài, cúp đây.” Bà Cổ dứt khoát cúp điện thoại.

Bà Cổ hoàn toàn không xem đó là chuyện lớn, chuyện này đối với bà ta mà nói còn không quan trọng bằng đánh bài.

Cổ Doanh Doanh muốn gọi điện thoại cho ba mình, nhưng nhiều tiền như vậy, ba cô ta cũng không hẳn có thể lấy ra ngay, huống chi nếu cô ta gọi điện thoại cho ba, ba nhất định sẽ mắng cô ta.

Cổ Doanh Doanh lúc này thật sự hết cách.

Cô ta gấp như kiến bò trên chảo nóng, gấp đến đi tới đi lui, không biết nên làm sao.

“Chị, làm sao đây? Làm sao đây?” Cổ Linh Linh thấy cô ta như vậy càng là mất hồn mất vía.

Chính vào lúc này, điện thoại Tô Khiết bỗng nhiên vang lên vài tiếng, cô nhìn thấy là cậu ba Nguyễn gửi tới, cô mở tin nhắn, lúc nhìn thấy nội dung, khóe môi cô hung hăng giật giật.

Được rồi, vẫn là cậu ba Nguyễn đủ tuyệt, đủ hung, đủ lợi hại.

Nhưng mà, cách này, cô thích!!

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Cổ Doanh Doanh càng nôn nóng, cô ta căng da đầu gọi điện thoại cho ba mình.

Điện thoại reo thật lâu bên kia mới bắt máy.

Cổ Doanh Doanh nhanh chóng nói hết chuyện vừa xảy ra.

“Doanh Doanh, ba luôn cho rằng con là một đứa trẻ thông minh, hôm nay sao con lại ngu ngốc như vậy?” Cổ Thanh Bình nghe thấy cô ta nói xong thì cau mày. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Ba, lời này của ba có ý gì?” Cổ Doanh Doanh không hiểu ý của ông ta.

“Con đó, thật là ngu ngốc, Tào Du và Nguyễn Hạo Thần có quan hệ gì? Họ là anh em, hơn nữa Tào Du trước giờ nghe lời Nguyễn Hạo Thần nhất, với quan hệ bây giờ của nhà họ Cổ chúng ta và nhà họ Nguyễn, với quan hệ bây giờ của con và Nguyễn Hạo Thần, con nói Tào Du sẽ giúp ai?”

“Nhưng mà, con sợ cậu năm Tào sẽ không giúp chúng ta, còn nữa, cậu ba Nguyễn cũng không hẳn sẽ giúp con.” Cổ Doanh Doanh thầm thở ra một hơi, cô ta nói lời này có chút nơm nớp, đối với chuyện của cô ta và Nguyễn Hạo Thần, ba không quá rõ ràng.

“Sao có thể chứ? Con và Nguyễn Hạo Thần cũng đã xảy ra quan hệ như vậy rồi, hai đứa sẽ kết hôn ngay, nó không giúp con thì giúp ai? Nguyễn Hạo Thần giúp con, cậu năm Tào nhất định sẽ giúp con, cho nên, chuyện này con yên tâm đi.” Cổ Thanh Bình phân tích rất đúng, nhưng ông ta lại không biết, tất cả mọi chuyện giữa con gái ông ta và cậu ba Nguyễn đều là giả.

Bờ môi Cổ Doanh Doanh run rẩy, cô ta không dám nói cho ba biết, những chuyện đó thực ra đều là giả.

Cô ta vốn chỉ là lợi dụng ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn thiết kế tất cả.

Cho nên, cô ta rõ ràng hơn ai hết, cậu ba Nguyễn tuyệt đối sẽ không giúp cô ta, không chỉ không giúp cô ta, chỉ sợ anh còn tìm cô ta tính sổ.

“Được rồi, ba còn phải họp, con có chuyện gì thì có thể trực tiếp gọi điện thoại cho Nguyễn Hạo Thần, với quan hệ bây giờ của các con, con có chuyện gì, cậu ta nhất định sẽ ra mặt giúp con giải quyết.” Cổ Thanh Bình không biết chân tướng nói những lời này vô cùng tự tin, nói xong ông ta cũng dứt khoát cúp điện thoại.

Lúc này, nỗi khổ trong lòng Cổ Doanh Doanh chỉ có mình cô ta biết.

Cô ta nhìn đồng hồ, chỉ còn mười lăm phút nữa là tới thời gian Tô Khiết cho cô ta, số tiền quá lớn, nếu ba cũng không giúp cô ta, cô ta thật sự không còn cách nào.

Cổ Doanh Doanh đi tới trước mặt Tô Khiết, khẽ cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Cô Tô, có thể ghi nợ một chút không?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom