• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản (4 Viewers)

  • Chương 1334-1342

Chương 1334
“Anh cứ đưa luôn cho cô Cổ đi, để cô Cổ ký tên là được.” Tô Khiết cũng không nhận lấy, cũng không buồn xem qua, những thứ mà Nguyễn Hạo Thần đã ra tay thì cô thực tình không cần thiết phải xem nữa.
Ánh mắt Cổ Doanh Doanh chợt lóe lên, rõ ràng trên mặt đã có thêm mấy phần lo lắng, nhưng vừa rồi chính cô ta đã đồng ý nên bây giờ không thể nào lại hối hận được, cô ta chỉ có thể cắn răng nhận lấy tập tài liệu, sau đó đọc kỹ từng dòng từng dòng một.
Tô Khiết thấy cô ta như vậy khóe môi hơi nhếch lên, cô có thể chắc chắn một trăm phần trăm là bản thỏa thuận này của cậu ba Nguyễn có vấn đề.
Nhưng cậu ba Nguyễn đã ra tay mà Cổ Doanh Doanh lại có thể nhìn ra ư? Đó là chuyện không thể nào!
Cổ Doanh Doanh nghiêm túc đọc hai lần nhưng vẫn không phát hiện ra vấn đề gì mà ngược lại cô ta còn cảm thấy rất có lợi cho mình, cho nên liền cầm bút lên ký vào chỗ của mình.
Đương nhiên, trong bản thỏa thuận kia viết là mười hai phần trăm cổ phần của hai người cô Cổ, nên mặc dù Cổ Linh Linh không cam tâm nhưng lại không thể không ký tên.
Tô Khiết cầm lấy bản thỏa thuận, nhìn thoáng qua chữ kí của hai người bọn họ, lông mày hơi nhíu lại: “Chữ ký này quá xấu, nhìn quá chướng mắt, vẫn nên lăn dấu vân tay đi.”
“Tô Khiết, cô quá đáng quá rồi đấy.” Lúc này Cổ Linh Linh đã tức giận tới mức sắp thổ huyết.
Cổ Doanh Doanh không muốn lăn dấu vân tay, nhưng khi đối diện với ánh mắt của Tô Khiết, chẳng biết tại sao đáy lòng lại đột nhiên run rẩy, sau đó giống như ma xui quỷ khiến lăn dấu vân tay vào đó.truyện hiện đại sủng ngọt
Thấy cả hai người đã lăn dấu vân tay xong, lúc này Tô Khiết mới cười hài lòng: “Chị Lưu, đem vòng ngọc cho cô Cổ.”
“Vâng.” Chị Lưu đáp lời, sau đó cầm lấy vòng ngọc đưa tới trước mặt Cổ Doanh Doanh: “Cô Cổ, cô nhìn lại xem có vấn đề gì không, nếu không có tôi sẽ giúp cô cất vào.”
Cổ Doanh Doanh nhận lấy vòng ngọc, lúc đầu chỉ là sáu mươi tỷ mà bây giờ cô ta phải trả gần sáu trăm tỷ, cô ta không cam lòng cho nên sắc mặt cũng hết sức khó coi.
Tô Khiết không buồn để ý tới cô ta nữa, quay người cất bước định rời khỏi đây.
Lúc Cổ Linh Linh nhìn thấy Tô Khiết nhấc chân đi, ánh mắt lóe lên một cái, đột nhiên duỗi chân ra định ngáng chân Tô Khiết.
Tô Khiết đã được trải qua huấn luyện đặc biệt, sao có thể trúng mấy thủ đoạn vặt vãnh này của cô ta .
Tô Khiết cười cười, chân trái trực tiếp bước qua, lúc chân phải bước qua được một nửa lại ngừng lại, sau đó móc chân Cổ Linh Linh lên, trực tiếp đá về phía trước một khoảng dài, Tô Khiết không hề ngã sấp xuống mà lại khiến cho chân của Cổ Linh Linh trượt dài về phía trước.
Cổ Linh Linh thật sự đúng là không có đầu óc, lúc đầu cô ta đứng khá xa Tô Khiết, nên rõ ràng chân cô ta đã duỗi quá dài.
Tô Khiết đá một cái như thế, cơ thể Cổ Linh Linh trực tiếp trượt xuống dưới, trong lúc bối rối Cổ Linh Linh theo bản năng túm lấy cánh tay Cổ Doanh Doanh đang ở bên cạnh cô ta.
Lúc này Cổ Doanh Doanh đang cầm vòng ngọc xem xét, nói thật là giờ phút này Cổ Doanh Doanh thật sự muốn tìm ra chút dấu vết ở trên vòng ngọc kia, như vậy thì cô ta cũng không phải mất nhiều tiền như vậy.
Đột nhiên Cổ Linh Linh kéo cô ta một cái như thế, vòng tay ngọc trong tay cô ta liền rơi trên mặt đất.
Ngọc là đồ dễ vỡ, chỉ nghe thấy một tiếng vang trong trẻo, chiếc vòng ngọc trị giá gần sáu trăm tỷ kia đã vỡ thành mấy mảnh.
“Mày làm cái gì vậy?” Cổ Doanh Doanh đen mặt lại, thậm chí trong lúc nhất thời quên cả giả vờ, trực tiếp hét vào mặt Cổ Linh Linh.
Đây chính là chiếc vòng ngọc gần sáu trăm tỷ đấy! !
Tư Đồ Không nhướng mày lên, tính toán này của Tô Khiết đúng là không tồi chút nào.
“Ôi chao ơi, cô Cổ đúng là nhiều tiền mà, bỏ ra gần sáu trăm tỷ thì ra chỉ để nghe cái tiếng vỡ này, cô Cổ còn muốn nghe nữa không, chỗ này của tôi có khá nhiều ngọc, nếu như cô Cổ lấy nhiều thì tôi sẽ giảm giá cho cô, cam đoan để cho cô Cổ nghe đã thì thôi.” Tô Khiết cười vô cùng xán lạn, nụ cười kia rất rực rỡ nhưng những lời nói ra thật sự có thể khiến cho người ta tức chết mà không cần đền mạng.

Vòng ngọc của Cổ Doanh Doanh bị vỡ, vốn cả khuôn mặt đã đen đi rồi, lúc nghe được lời này của Tô Khiết, trong lúc nhất thời liền tức giận tới mức choáng váng, suýt chút nữa đã hôn mê bất tỉnh.

“Ôi chết tôi quên mất, cô Cổ làm gì có tiền, tiền của chiếc vòng ngọc này vẫn còn đang phải nợ kia kìa, cô Cổ ký sổ mua vòng ngọc chỉ vì muốn nghe tiếng vỡ của nó, lợi hại, thật sự là lợi hại, tôi đây bội phục.” Hết lần này tới lần khác Tô Khiết lại còn cố ý bồi thêm một câu.

Đám người nghe được lời này của Tô Khiết, cũng không nhịn được cười ra tiếng, Cổ Doanh Doanh vừa lo lắng vừa tức vừa khó xử, chiếc vòng tay này bị vỡ lại càng bất lợi với cô ta.

Vốn cô ta còn đang định đi tìm một chuyên gia để thẩm định giá, đến lúc đó Tô Khiết không phục cũng không thể làm gì khác nữa, nhưng bây giờ thì hết rồi.

Nhất thời, thân thể Cổ Doanh Doanh run lên như lá rụng, không thể khống chế được.

Cổ Linh Linh sững sờ, quên cả phản ứng.

Tô Khiết không thèm để ý đến Cổ Doanh Doanh, mà nhìn về phía Cổ Linh Linh, nhẹ giọng cười nói: “Cô hai Cổ còn nhớ vụ cá cược trước kia của chúng ta không? Tôi sẽ cho người tới lấy tiền đặt cược.”

Mọi người vây xem cũng nhớ tới vụ cá cược lúc trước giữa Cổ Linh Linh và Tô Khiết, nói là người nào thua sẽ phải ăn shit, lời này là chính Cổ Linh Linh nói ra, Cổ Linh Linh đây là gậy ông đập lưng ông.

Cổ Linh Linh bị dọa cho hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.

Tô Khiết không buồn để ý tới bọn họ nữa, quay người rời đi.

Tư Đồ Không cũng rời đi cùng cô.

“Tiểu Ảnh bé bỏng nhà tôi đâu rồi?” Tô Khiết nhìn Tư Đồ Không một chút, hỏi một câu, sau bữa tiệc ngày đó cô đã gọi điện thoại cho Liễu Ảnh, hỏi thăm quan hệ của cô ta và Tư Đồ Không.

Nhưng Liễu Ảnh trả lời rất ấp úng, hiển nhiên là không muốn nói, cô cũng không muốn hỏi nhiều, nhưng rất rõ ràng quan hệ giữa hai người này không đơn giản.

“Cái gì mà nhà cô, rõ ràng là nhà tôi.” Tư Đồ Không lại nhìn cô một cái, bất mãn phản bác lại.

Tô Khiết cau mày lại, quả nhiên quan hệ không đơn giản, đã biến thành của nhà anh ta rồi cơ đấy.

“Như vậy xin hỏi ngài Tư Đồ, Tiểu Ảnh nhà anh đang ở đâu vậy?” Tô Khiết lại nghiêm túc hỏi một câu.

“Ở nhà chờ tôi chứ sao, vì chuyện phiền phức này của cô mà ảnh hưởng tới thời gian tốt đẹp của chúng tôi rồi đấy.” Tư Đồ Không nhíu mày lại, nhìn có vẻ như đang bất mãn.

“Ai khiến anh tới đây?” Khóe môi Tô Khiết nhếch lên, trực tiếp lườm anh ta một cái, nói cứ như là cô mời anh ta tới vậy? Rõ ràng là chính anh ta muốn đến xem náo nhiệt.

Nhưng nghe anh ta nói như vậy, Tô Khiết cũng cảm thấy yên tâm hơn, cô nhìn ra được anh ta rất quan tâm tới Tiểu Ảnh.nữ cường

Điện thoại của Tô Khiết vang lên, Tô Khiết lấy ra nhìn thoáng qua, ấn nút nghe điện thoại.

“Khiết Khiết, giải quyết xong chuyện chưa?” Giọng nói của Đường Lăng lập tức truyền tới, giống như mang theo vài phần cười khẽ.

“Ừm, giải quyết xong rồi, tiệm ngọc kia em…” Tô Khiết nghĩ đến tiệm ngọc kia đáng giá không ít tiền, cô cũng không thể đưa ra yêu cầu được.

“Tiệm ngọc kia cho em, em xem còn thích cái gì nữa không, anh cũng cho em hết.” Đường Lăng hào phóng đến mức khiến cho người ta muốn cắn lưỡi, thật không hổ là anh trai quốc dân.
Chương 1336

Tô Khiết không nhịn được cười, người đàn ông hào phóng với em gái mình như vậy, có lẽ trên đời này không tìm được người thứ hai đâu?

“Đường Lăng, sau này anh có thể không tìm bạn gái không?” Tô Khiết cười trêu chọc một câu.

Anh trai không có bạn gái, có đồ tốt đều sẽ đưa cho em gái, ừm, chính là như vậy! !

“Nhóc con, sao lại nói như vậy chứ?” Đường Lăng ngẩn người, cũng không nhịn được cười: “Yên tâm, anh có bạn gái nhưng đồ của anh vẫn là của em.”

“Anh, lời này của anh em không tin đâu.” Ý cười trên mặt Tô Khiết càng đậm thêm mấy phần: “Hơn nữa em sợ chị dâu sẽ đánh em.”

“Chà, như vậy cũng rất vui mà đúng không?” Đầu bên kia điện thoại, Đường Lăng không nhịn được lắc đầu: “Đúng rồi, anh bảo Tiểu Hổ Tử qua đó rồi, em đưa chi phiếu cho Tiểu Hổ Tử là được.”

“Được, em biết rồi.” Tô Khiết thấp giọng trả lời, cô đã từng gặp Tiểu Hổ Tử nên sẽ nhận ra anh ta.

Tô Khiết làm xong chuyện Đường Lăng giao phó liền chạy về nhà họ Tô, thuốc cô lấy giúp ông cụ vẫn còn đang ở trên xe.

Nhưng giờ phút này Tô Khiết vẫn chưa biết có một âm mưu to lớn rất đáng sợ đang chờ cô ở nhà họ Tô.

Cùng lúc đó, trong văn phòng của Nguyễn Hạo Thần.

“Tổng giám đốc, chuyện anh dặn dò đã làm xong rồi.” Đẩy cửa phòng làm việc ra, đi vào chính là người vừa mới đưa bản thỏa thuận cho Tô Khiết.

“Ừm.” Nguyễn Hạo Thần đưa tay ra nhận lấy, mở ra, nhìn thấy phía trên không chỉ có chữ ký của Cổ Doanh Doanh và Cổ Linh Linh, mà còn có dấu vân tay của hai người bọn họ.

Nguyễn Hạo Thần hơi cong môi lên, người phụ nữ của anh làm việc thật đúng là giọt nước cũng không lọt, ừm, rất rốt.cao h

Nguyễn Hạo Thần đem bản thỏa thuận kia cất vào trong ngăn kéo, khóa lại.

Vốn anh đã có kế hoạch trước nhằm vào những chuyện ầm ĩ giữa nhà họ Cổ và nhà họ Nguyễn ngày hôm nay, nhưng anh cũng không ngại có thêm một vài trò vui nữa, để chuyện này trở nên kích thích hơn một chút…

Từ sáng đến giờ, không ngừng tuôn ra tin tức có liên quan đến nhà họ Nguyễn và nhà họ Cổ.

Nhà họ Cổ bên kia không nói đến, nhưng nhà họ Nguyễn bên này thật đúng là rất náo nhiệt.

Đầu tiên vào sáng sớm, bà cụ Nguyễn liền trực tiếp nói với phóng viên là hai nhà đã định hôn sự, sau này sẽ công bố.

Sau đó, ông cụ Nguyễn cũng ra mặt, chứng thực việc này là thật.

Buổi trưa, bà cụ Nguyễn và ông cụ Nguyễn đồng thời nhận phỏng vấn của phóng viên, nói hôn sự giữa nhà họ Cổ và nhà họ Nguyễn đã được quyết định, nhưng bọn họ vẫn không công bố ngày cưới.

Nguyễn Hạo Thần rất rõ ràng, đây là ông cụ và bà cụ đang muốn thăm dò anh, thăm dò thái độ của anh trước sau đó mới tiến hành bước kế tiếp.

Nguyễn Hạo Thần xem những bài báo kia cũng chỉ lạnh lùng cười cười, cũng không hề ra mặt nói rõ, thậm chí một chút phản ứng cũng không có.

Anh đang chờ, chờ sau khi chuyện này được đẩy lên đến khi đạt được hiệu quả mà anh mong muốn mới ra tay, đến lúc đó, anh muốn đối phó không chỉ là ông cụ và bà cụ, không chỉ là nhà họ Cổ.

Người phụ nữ của anh bởi vì anh mà phải chịu nhiều ấm ức như vậy, món nợ này anh phải tính toán cho thật kỹ, lần này anh phải đòi lại cả gốc lẫn lãi.

Ở thành phố A ai cũng biết, cậu ba Nguyễn không ra tay thì thôi, cậu ba Nguyễn mà đã ra tay thì nhất định phải kẻ địch muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.

Chỉ có điều trước kia cậu ba Nguyễn chưa từng dùng những thủ đoạn với người nhà, nên ông cụ Nguyễn chưa được trải nghiệm một cách sâu sắc.

Nhà tổ của nhà họ Nguyễn.

Chương 1337
“Chúng ta đã tuyên bố với bên ngoài như vậy mà Hạo Thần vẫn không có chút phản ứng nào, đây có phải biểu thị rằng nó đã chấp nhận cuộc hôn nhân này hay không?” Quả thực trước đó ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn muốn thăm dò Nguyễn Hạo Thần, cho nên bọn họ vẫn luôn chờ đợi Nguyễn Hạo Thần đáp lại.
“Xem ra người phụ nữ đêm qua thật sự không phải là Tô Khiết.” Bà cụ Nguyễn hơi nheo mắt lại: “Nếu đã như vậy thì chuyện này cũng dễ làm rồi.”
“Vậy chúng ta lập tức công bố ngày cưới của bọn họ với bên ngoài.” Giờ phút này tâm tình của ông cụ Nguyễn không tệ, thậm chí trên mặt còn mang theo mấy phần ý cười.
“Chờ thêm một chút.” Nhưng Bà cụ Nguyễn vẫn còn cảm thấy không quá yên tâm.
“Còn chờ cái gì nữa? Với tính cách của nó, không phản đối thì chính là đồng ý rồi, bà còn lo lắng cái gì nữa chứ?” Lông mày ông cụ Nguyễn cau lại, rõ ràng giọng nói cũng đề cao mấy phần: “Chẳng lẽ bà đang lo là nó không nhìn thấy, tôi đã cho người nghe ngóng ở công ty rồi, buổi sáng nó đã tới công ty, những chuyện kia nó đã biết từ sớm rồi.”
“Tôi cũng biết rõ cái này, nhưng chúng ta cẩn thận một chút thì vẫn tốt hơn, một khi công bố ngày cưới rồi mà lại đổi ý thì sẽ có ảnh hưởng không tốt đối với chúng ta, đến lúc đó nếu nó không đồng ý thì chúng ta sẽ giải quyết như thế nào?” Bà cụ Nguyễn hiểu rất rõ Nguyễn Hạo Thần, cho nên bà cụ vẫn cảm thấy hơi lo lắng, bà cụ lo là đến lúc đó Nguyễn Hạo Thần cứ nhất quyết không đồng ý, vậy thì sợ là chuyện này sẽ không có kết thúc tốt đẹp được.
“Được, vậy thì cứ chờ thêm một chút, chờ đến ba giờ chiều nay, nếu như nó vẫn không có phản ứng thì chúng ta sẽ công bố ngày cưới.” Hiển nhiên là ông cụ Nguyễn cũng có lo lắng, cho nên mới thỏa hiệp.
“Ừm, vậy được rồi, tôi cũng sẽ liên lạc với nhà họ Cổ, việc này cứ quyết định như vậy đi, tôi cũng có thể yên tâm rồi.” Bà cụ Nguyễn khẽ gật đầu: “Doanh Doanh đứa bé kia cũng rất không tệ, so với Tô Khiết không biết tốt hơn gấp bao nhiêu lần, sau này Hạo Thần sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của chúng ta, đến lúc đó nó sẽ còn biết ơn chúng ta ấy chứ.”
Lý do của bà cụ Nguyễn vẫn đường hoàng như vậy.
Giờ phút này, Nguyễn Bạc Vệ vẫn còn đang ở trong phòng của mình, lúc ông ta ở trong viện dưỡng lão không hay xem điện thoại, cho nên cũng không biết những chuyện bên ngoài.
Hôm nay xem được tin nhà họ Cổ và nhà họ Nguyễn sắp trở thành thông gia của nhau, nhớ tới hôm qua Nguyễn Hạo Thần nói với ông ta là muốn kết hôn, Nguyễn Bạc Vệ lại cho là hai chuyện này là một.
Cho nên ông ta cũng không nói gì thêm. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đêm qua bởi vì ông ta uống nước có pha thuốc ngủ cho nên vừa về đến phòng liền ngủ mất, ông ta hoàn toàn không biết những chuyện xảy ra sau đó.
Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đợi đến tận ba giờ chiều, thấy Nguyễn Hạo Thần vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, mới lại tổ chức họp báo lần nữa.
Nguyễn Hạo Thần ngồi ở văn phòng xem phát sóng trực tiếp, khóe môi dần dần cong lên, tốt, rất tốt! !
Đây là tin nóng nhất hôm nay, giờ phút này ở hiện trường có rất nhiều phóng viên vây kín, một phóng viên trong đó không nhịn được lên tiếng hỏi: “Ông cụ Nguyễn, thật sự đã định ngày cưới cho cậu ba Nguyễn và cô Cổ rồi sao?”
“Đúng vậy, chúng tôi đã bàn bạc xong với nhà họ Cổ, đã chọn được ngày rồi.” Giờ phút này trên mặt ông cụ Nguyễn mang theo nụ cười vui vẻ, qua đó nhìn ra được tâm tình của ông cụ rất không tệ.
“Từ sáng bên nhà họ Nguyễn đã nói là đã chọn được ngày cưới, nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa chịu công bố ngày cưới, xin hỏi rốt cuộc là nhà họ Nguyễn có dự định gì vậy?” Rất hiển nhiên, cách làm của ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn khiến cho một số phóng viên không thể kiên nhẫn được nữa.
Sắc mặt ông cụ Nguyễn rõ ràng đã trầm xuống.
“Lần này chúng tôi cố ý tổ chức họp báo, chính là để công bố ngày cưới.” Mặc dù bà cụ Nguyễn hơi tức giận, những cũng không biểu hiện ra mặt.
Chương 1338

“Như vậy xin hỏi rốt cuộc ngày cưới là ngày nào?” Phóng viên nghe nói lần này thật sự công bố ngày cưới, lập tức có nhiều hơn mấy phần kích động.

“Là ngày mười tám tháng này.” Bà cụ Nguyễn khẽ cười, sau đó công bố ngày cưới, đây chính là ngày mà bọn họ và nhà họ Cổ bên kia đã thương lượng.

Không thể không nói, thời gian rất cấp bách.

“Bà cụ Nguyễn, xin hỏi đây là ý của hai người? Hay là ý của cậu ba Nguyễn?”

“Là ý của chúng tôi, nhưng Hạo Thần cũng đồng ý như vậy.” Nụ cười trên mặt bà cụ Nguyễn rõ ràng tươi hơn mấy phần, trước kia bà cụ không chắc sẽ nói lời này, nhưng bây giờ bà cụ đã dám nói.

“Cậu ba Nguyễn thật sự đồng ý sao?” Hiển nhiên có người không tin, dù sao mới hôm qua cậu ba Nguyễn còn tổ chức họp báo để thổ lộ với Tô Khiết, lúc ấy cậu ba Nguyễn còn nói là không phải Tô Khiết thì sẽ không cưới.

“Đương nhiên rồi, nếu nó không đồng ý thì đã sớm đứng ra phản đối rồi.” Lúc bà cụ Nguyễn nói lời này, nụ cười trên mặt càng vui vẻ hơn.

Phóng viên nghe được lời này của bà cụ cũng đều tin, với tính cách của cậu ba Nguyễn, nếu như không đồng ý thì chắc chắn đã sớm phản đối rồi.

“Bà cụ Nguyễn, tôi muốn hỏi một chút, người phụ nữ trong video tối qua là cô Cổ sao?” Có người lại nhắc tới chuyện video.

“Hạo Thần là một người đàn ông rất có trách nhiệm, hôm qua nó về nhà chính là vì chuyện hôn sự của hai nhà.” Bà cụ Nguyễn không trực tiếp trả lời, nhưng ý tứ kia cũng đủ rõ rồi.

Khóe miệng Nguyễn Hạo Thần nhếch lên một tia cười lạnh, anh là một người đàn ông có trách nhiệm ư? Đúng, thật sự là như vậy, nhưng anh chỉ có trách nhiệm với người phụ nữ của mình thôi.

Từ giờ trở đi, những người khác sống hay chết cũng không liên quan gì tới anh.nữ cường

“Hừ, hai ông bà già này giỏi thật.” Bà cụ Đường đang xem phát sóng trực tiếp hừ lạnh một tiếng, tức giận đến mức trắng bệch cả mặt.

“Được rồi, bà đừng nóng giận.” Ông cụ Đường nhẹ giọng an ủi bà cụ: “Tức giận nhiều sẽ không đẹp.”

“Không phải tôi đang lo lắng cho Khiết Khiết sao? Ông nói xem Nguyễn Hạo Thần có chuyện gì vậy? Cả một ngày rồi mà cậu ta cũng không hề làm gì, lại còn để hai ông bà già kia công bố ngày cưới nữa chứ?” Trên mặt bà cụ Đường có thêm mấy phần lo lắng: “Một khi đã công bố ngày cưới rồi, muốn đổi ý cũng không phải chuyện nhỏ.”

“Ừm, đúng là như thế.” Ông cụ Đường trầm giọng trả lời một câu, mối thông gia giữa những gia đình giàu có này, một khi đã công bố này cưới rồi, nếu như lại đổi ý thì chuyện này sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.

Nhà họ Nguyễn và nhà họ Cổ đều không thể làm ra trò cười như vậy được!

“Chẳng lẽ Nguyễn Hạo Thần thật sự muốn cưới cái cô Cổ Doanh Doanh kia.” Bà cụ Đường nhíu chặt lông mày lại: “Tôi không lo lắng cho Khiết Khiết, nhưng hai đứa bé kia phải làm sao bây giờ?”

“Tôi cảm thấy Nguyễn Hạo Thần chắc chắn sẽ không mặc kệ chuyện này đâu, cậu ta sẽ xử lý tốt chuyện này thôi, bà đừng vội, cứ chờ xem thế nào đã.” Trong mắt ông cụ Đường dường như có thêm mấy phần trầm tư.

“Chờ xem thế nào đã? Chờ thêm nữa thì gạo cũng nấu thành cơm rồi.” Bà cụ Đường khẽ thở dài một hơi: “Gần đây sao lại có nhiều chuyện phiền lòng như vậy chứ?”

“Con cháu tự có phúc của con cháu, bà đừng quá lo lắng, bọn nó sẽ xử lý tốt thôi, chúng ta phải tin tưởng bọn nó chứ.” Ông cụ Đường tương đối lạc quan.

Bà cụ Đường lắc đầu, không nói gì nữa.



Sau khi từ Tân Thế Niệm rời đi, Tư Đồ Không liền muốn trực tiếp lái xe về biệt thự, chuyện hôm nay đã xử lý xong cả rồi, anh ta phải trở về sớm một chút để cho người phụ nữ của anh ta một sự ngạc nhiên mới được.
Chương 1339
Giờ phút này, trong biệt thự, Liễu Ảnh nhận được một cuộc điện thoại.
“Xin chào, xin hỏi cô là cô Liễu đúng không?” Thái độ của người trong điện thoại rất khách sáo.
“Đúng, là tôi, xin hỏi anh là ai?” Đây là số điện thoại lạ, giọng nói rất cũng lạ lẫm, Liễu Ảnh chắc chắn không quen.
“Tôi là bác sĩ điều trị của anh Bùi, gần đây anh Bùi luôn không chịu phối hợp điều trị với chúng tôi, vết thương của anh ấy vẫn chưa khỏi hẳn, nếu vẫn không chịu phối để điều trị sẽ gây ra phiền phức rất lớn, lần trước cô đến có để lại số điện thoại, cô là bạn của anh ấy đúng không? Có thể phiền cô tới khuyên anh ấy một chút được không.”
“Được, tôi biết rồi.” Liễu Ảnh ngẩn người, sau đó nhẹ giọng đồng ý.
Ngày đó trong bữa tiệc Bùi Dật Duy có gọi điện thoại cho cô ta, lúc đầu cô ta nói là hôm sau sẽ tới thăm anh ta nhưng vì sợ Tư Đồ Không hiểu lầm cho nên cô không đi, mấy ngày nay cô cũng không liên hệ với Bùi Dật Duy.
Cô ta vốn cho rằng vết thương của anh ta gần như đã khỏi hẳn rồi, không ngờ anh ta lại không chịu phối hợp với bác sĩ.
Cô ta hiểu rất rõ tính cách của Bùi Dật Duy, có đôi khi thật sự sẽ không chịu nghe khuyên bảo.
Thật ra Liễu Ảnh biết, cô ta có tới đó cũng vô dụng, trừ phi là Tô Khiết đi.
Nhưng Liễu Ảnh vẫn cảm thấy không yên lòng, cô ta vẫn muốn tới đó xem thế nào.
Cô ta biết anh ta bị thương ở tim, nếu không chữa trị tốt sẽ rất nguy hiểm.
Liễu Ảnh nhìn đồng hồ, bây giờ là hai giờ rưỡi chiều, thời gian này chắc chắn Tư Đồ Không sẽ không trở về.[trọng sinh]
Liễu Ảnh thay quần áo, trang điểm qua loa một chút, sau đó đi xuống lầu.
Tư Đồ Không có chuẩn bị cho cô ta một chiếc xe, nhưng cô ta vẫn không dùng.
Sau khi ra cửa, cô ta nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn gọi một cuộc điện thoại cho Tư Đồ Không.
Giờ phút này Tư Đồ Không vừa vặn đi vào trong chung cư đã nhìn thấy cô ta, lúc thấy cô ta gọi điện thoại tới, Tư Đồ Không hơi sững sờ nhưng vẫn nghe điện thoại.
Thật ra, bình thường cô rất ít khi chủ động gọi điện thoại cho anh ta.
Trong năm năm, số lần cô gọi điện thoại cho anh ta có thể đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa lần nào cũng là bất đắc dĩ.
“Alo.” Tư Đồ Không nghe điện thoại, nhưng đôi mắt lại nhìn chằm chằm vào cô ta ở cách đó không xa, cô đang muốn đi ra ngoài ư?
Hôm nay cô ăn mặc rất xinh đẹp! !
“Anh đang bận gì không?” Liễu Ảnh nghe được giọng nói của anh ta, nhịp tim đột nhiên tăng nhanh lên, cô ta hơi lo lắng, âm thầm thở ra một hơi, cố gắng khiến cho giọng nói của mình nghe có vẻ bình tĩnh.
“Ừm?” Tư Đồ Không dừng xe lại, đứng ở bên đường cách chỗ cô ta không xa, lông mày của anh ta hơi nhíu lại, cô gọi điện thoại cho mình chỉ để hỏi mình có bận gì không thôi à?
Anh ta cảm thấy hôm nay mặt trời mọc từ phía tây rồi!
Nói thật, ở bên cô ta nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên cô ta chủ động gọi điện thọai cho anh để hỏi xem anh có đang bận gì không.
Anh ta cảm thấy đây vốn là một chuyện đáng để vui vẻ, nhưng nhìn cô ở cách đó không xa đang cúi đầu xuống, rõ ràng là đang lơ đễnh.
Gọi điện thoại cho anh ta, nhưng lại lơ đễnh?
Chương 1340

Tiếng “ừm” kia của Tư Đồ Không hơi trầm, nghe không rõ lắm là đang hỏi lại, giờ phút này Liễu Ảnh lại nghe thành anh đang khẳng định, nên cho rằng anh ta thật sự đang bận.

Liễu Ảnh rõ ràng thở dài một hơi: “Vậy anh đang bận à.”

Lúc nói lời này, giọng điệu của cô ta có vẻ như thoải mái hơn một chút.

Tư Đồ Không ở cách chỗ cô ta không xa nhìn cô ta, cho nên thấy rõ ràng phản ứng của cô.

Thấy được lúc cô hỏi anh đang bận hay không, rõ ràng phản ứng đã thoải mái hơn.

“Làm sao vậy?” Tư Đồ Không hơi híp mắt lại, cuối cùng không nhịn được nên hỏi một câu.

“Không có gì, tôi muốn hỏi anh tối nay mấy giờ về nhà thôi?” Liễu Ảnh đang định tắt điện thoại, không ngờ anh ta lại đột nhiên hỏi một câu như vậy, trong lúc nhất thời cô ta lại căng thẳng thêm mấy phần.

“Sao vậy? Nhớ tôi à?” Tư Đồ Không nghe được lời này của cô ta, hơi cong khóe môi lên, người phụ nữ này đột nhiên thông suốt rồi à?

Vậy mà biết hỏi anh ta lúc nào trở về?

“Hả? À…” Liễu Ảnh hơi kinh ngạc, trong lúc nhất thời vẫn chưa lấy lại tinh thần.

“Muốn tôi về với em sớm hơn một chút à?” Tư Đồ Không nhìn dáng vẻ kia của cô ta, độ cong ở khóe môi cũng tăng thêm mấy phần.

Tư Đồ Không cũng không nói là anh ta đã trở về.

“Hả? Không cần đâu, không cần, tôi biết công việc của anh bận rộn mà.” Liễu Ảnh nghe anh ta nói như vậy, đột nhiên có chút luống cuống.

Nụ cười trên khóe môi Tư Đồ Không biến mất, tay cầm di động hơi siết chặt lại, anh ta nhìn ra, cô nói không cần là thật sự không cần, mà công việc của anh bận rộn chỉ là cô tìm cái cớ mà thôi.

Xe của anh ta dừng ở cách chỗ cô không xa, chỉ cần cô ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy, nhưng cô vẫn không phát hiện ra.

Cho nên giờ phút này chẳng những cô không quan tâm, hơn nữa còn đang hồi hộp, có chút lo lắng.

Cô đang sốt ruột muốn đi đâu?

Hơn nữa, lúc anh nói là muốn đi cùng cô, rõ ràng cô hơi bối rối?

Vì sao lại bối rối?

“Em ở nhà một mình đang làm gì?” Tư Đồ Không không muốn nghi ngờ, anh ta cũng không nguyện ý nghi ngờ, nhưng dáng vẻ hiện tại của cô khiến anh không thể không nghi ngờ được.

“À? Xem, xem TV.” Liễu Ảnh đang rất căng thẳng, cho nên khi nghe được câu hỏi này của anh liền miệng nhanh hơn não nói ra câu trả lời.

Nên lúc này cô mới thốt ra lời như vậy, không kịp suy nghĩ, cô không biết nói dối, cho nên mới lắp bắp như vậy.

“Sao lại không nghe thấy tiếng TV?” Tay Tư Đồ Không cầm di động lại siết chặt thêm, đôi mắt híp lại, vẻ lạnh lùng trong đó càng thêm rõ ràng hơn.

Rõ ràng bây giờ cô đang ở dưới lầu, vậy mà cô lại nói với anh ta là đang xem TV ở nhà?

Tại sao lại nói dối?

“Hả? Tôi muốn gọi điện cho anh nên ấn TV tạm dừng rồi.” Liễu Ảnh không ngờ anh ta sẽ hỏi câu này, trong lúc nhất thời càng thêm áy náy, nhưng đã nói dối một câu vậy tiếp theo nhất định sẽ phải dùng nhiều câu nói dối hơn để che dấu đi.

Đây là một phản ứng tất yếu! !
Chương 1341

Đây là phản ứng bản năng của Liễu Ảnh lúc này, ý chí sống sót khiến cô ta làm ra phản ứng như vậy.

Cô ta sợ Tư Đồ Không, vẫn luôn sợ, mặc dù cô ta đã ở bên anh gần năm năm, nhưng cô ta vẫn rất sợ anh.

Cũng may thời hạn năm năm này sắp kết thúc rồi, sau này cô ta sẽ được tự do, không phải sợ anh ta nữa.

Tư Đồ Không nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lẽo, trong lúc nhất thời quanh người anh ta tản ra hơi lạnh khiến cho người ta phải rùng mình, khiến cho nhiệt độ trong xe giảm xuống tới mức đóng băng.

Được, giỏi lắm, cô dám lừa anh ta như vậy? Ấn tạm dừng TV à? Hừ, cô nói dối rất giỏi đấy nhỉ.

Trong phút chốc, anh ta không biết phải nói gì.

“Anh đang bận việc nên tôi không quấy rầy anh nữa, tôi cúp máy trước đây.” Không nghe thấy anh ta nói gì, giọng nói của Liễu Ảnh cũng thấp xuống một chút.

“Ừm.” Tư Đồ Không vẫn nhìn chằm chằm vào cô như cũ, khóe môi mấp máy, sau đó nặng nề lên tiếng.

Anh ta không hề xuống xe, cũng không nói gì nữa, anh ta muốn biết vì sao cô lại nói dối anh ta?

Cách đó không xa, Liễu Ảnh nhanh chóng cúp điện thoại, rõ ràng là thở phào một hơi.

Tư Đồ Không nhìn thấy phản ứng của cô, trong nháy mắt đôi mắt liền chìm xuống đến tận cùng, gọi điện thoại cho anh ta đối với cô lại giống như tra tấn vậy ư?

Sau khi Liễu Ảnh cúp điện thoại, cũng không vội vã rời đi mà vẫn đứng im tại chỗ.

Tư Đồ Không nhìn cô, lông mày hơi cau lại, trong lòng mơ hồ lại có thêm một tia hi vọng.

Biết rõ cô vừa mới nói dối mình, biết rất rõ cô nói dối như vậy chắc chắn là có mục đích, nhưng anh vẫn hi vọng mọi chuyện sẽ không giống như anh ta đang suy nghĩ.

Liễu Ảnh gọi điện thoại cho Tư Đồ Không xong, trong lòng lại cảm thấy hơi bất an, cho nên bây giờ cô ta đang do dự, do dự rốt cuộc có nên tới thăm Bùi Dật Duy hay không.

Nhưng nghe bác sĩ nói thì tình hình của Bùi Dật Duy có vẻ rất không tốt!

Nhưng đúng vào lúc này lại có một chiếc taxi đi ngang qua, ánh mắt Liễu Ảnh lóe lên, lần nữa tay nhanh hơn não giơ tay ra chặn chiếc taxi lại.

Taxi dừng lại, Liễu Ảnh mới ý thức được mình đã chặn xe, nhưng đã chặn xe lại rồi nên cô ta liền lên xe.

Sau khi lên xe, Liễu Ảnh báo địa chỉ chỗ bệnh viện của Bùi Dật Duy, lái xe taxi nhanh chóng lái xe rời đi.

Xe của Tư Đồ Không dừng ở bên đường cách chỗ cô ta không xa hơn nữa lại rất dễ thấy, nhưng cuối cùng cô ta vẫn không nhìn thấy.

Nhìn thấy cô lên xe rời đi, khóe miệng Tư Đồ Không chậm rãi kéo ra một nụ cười lạnh, tuy là cười nhưng lại không nhìn ra độ cong, mà là hoàn toàn lạnh như băng.

Giờ phút này, trong tay anh ta vẫn còn nắm chặt điện thoại di động, không ngừng siết chặt, siết chặt lại, điện thoại kia gần như là sắp biến dạng.

Nhìn chiếc xe taxi cô đi đã khuất xa, anh ta cầm điện thoại di động lên, sau đó bấm một dãy số.

Mặc dù điện thoại hơi biến dạng, những vẫn có thể gọi điện được! !
Chương 1342

“Đi theo cô ấy đi, xem xem cô ấy đi chỗ nào?” Giờ phút này, giọng nói của Tư Đồ Không lạnh lẽo làm cho người ta phải sợ hãi.

Bắt đầu từ năm năm trước anh ta đã sắp xếp người ở bên cạnh của cô, chỉ có điều là một khoảng thời gian dài sau đó anh cũng chưa từng hỏi cái gì.

Bởi vì càng về sau nữa, anh ta không muốn phải giám sát cô.

Nhưng mà ngày hôm nay…

Tư Đồ Không cúp điện thoại, thân thể dựa ra phía sau, hơi nhắm mắt lại, giấu đi cảm xúc trong đôi mắt của anh ta, nhưng mà giờ phút này cảm xúc ở trên mặt của anh ta lại không thể che giấu được.

Anh ta biết là cô không yêu anh ta, cho dù bọn họ đã bên nhau năm năm, nhưng từ trước đến nay cô vẫn chưa từng yêu anh ta.

Năm năm trước anh ta bỏ ra tiền, cô bỏ ra người, từng điều kiện trên thỏa thuận của bọn họ đều vô cùng rõ ràng.

Những quy định lúc trước đều là do anh ta đã đặt ra, sau năm năm anh ta đều quên hết rồi, nhưng mà cô thì lại nhớ rất rõ.

Kiên trì chỉ thích chứ không yêu…

Thật ra thì trong lòng của anh ta rất rõ ràng, đó cũng là bởi vì ở trong lòng của cô đã yêu một người đàn ông khác.

Năm năm qua sự mềm mại, ngoan ngoãn của cô, anh ta nói cái gì thì cô nghe cái nấy, ngoan ngoãn phục tùng, ngay cả lúc mà anh ta muốn cô thì cô cũng là như thế, mặc dù là trong lòng của cô không muốn, nhưng mà từ xưa đến nay cô cũng chưa từng từ chối anh ta.

Anh ta từng cho rằng trong thời gian năm năm anh ta sẽ mài mòn góc cạnh của cô, năm năm qua cô vẫn ngoan ngoãn nghe lời như thế, nghe lời làm cho anh ta tưởng rằng đó mới chính là con người thật của cô.

Nhưng mà ngày hôm đó ở bữa tiệc để cho anh có hiểu được thuận theo anh ta đều là giả vờ, giả vờ ở trước mặt của anh ta.

Cô ấy vì Tô Khiết, thậm chí cầm chai rượu muốn đập lên đầu của Nguyễn Hạo Thần?

Lúc đó cô liều lĩnh, mặc ý lại cứng đầu, anh ta cảm thấy cô của lúc đó cả người đều đang phát ra ánh sáng.

Nhưng mà ngày hôm đó sau khi trở về từ bữa tiệc thì cô lại trở thành một cô gái ngoan ngoãn, mềm mại.

Có đôi khi anh ta nhìn thấy bộ dạng này của cô mà lại có thể vô cớ nổi nóng, tức giận sao.

Nhưng mà anh ta lại không biết tại sao mình lại muốn tức giận, tại sao lại phải nổi nóng, cái này không phải là thứ mà anh đã muốn à?

Anh ta cảm thấy mình càng ngày càng mâu thuẫn, hai ngày nay thậm chí anh ta cũng chưa trở về nhà, lúc trước nhìn thấy Tô Khiết thì anh ta vô cùng nhớ cô, rất muốn trở về ở bên cạnh của cô.

Anh ta muốn cho cô một niềm vui bất ngờ. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Đúng vậy, anh ta tưởng rằng là niềm vui, nhưng mà đối với cô mà nói hiển nhiên nó không phải.

Anh ta không ngờ đến cô sẽ lừa anh ta!

Bây giờ anh ta đã hiểu rõ rồi, lúc trước cô gọi điện thoại cho anh ta hỏi anh ta đang bận hay là đang rảnh, cũng không phải là quan tâm anh ta, mà là vì xác định anh ta có thể sẽ trả về hay không.

Hiển nhiên là cô không muốn anh ta trở về, bởi vì cô muốn giấu giếm anh ta đi làm một vài chuyện…

Tư Đồ Không không hề rời đi, sau khi dừng xe rồi thì đi về nhà.

Tư Đồ Không chờ đợi, anh ta hi vọng không phải như là anh ta đã đoán.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom