Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 212 “Giúp thế nào?”
“Nếu quý công ty đồng ý hợp tác và đầu tư với Tập đoàn Hoa Duyệt, tôi sẵn sàng chia mười phần trăm cổ phần của tập đoàn. Không biết cách này có đủ thành ý hay không?
Tô Thanh Anh nheo mắt nhìn Hứa Hữu Lân, vốn dĩ cô cho rằng cùng lắm ông ta sẽ cho Tập đoàn DN trở thành bên hưởng lợi nhuận nhiều nhất. Nhưng không ngờ ông ta lại trực tiếp chia mười phần trăm cổ phần của Tập đoàn Hoa Duyệt.
vietwriter.vn
Cô vô cùng thích cách này!
“Vậy tổng giám đốc Hoa, chúng ta bàn bạc chi tiết về việc hợp tác lần này đi.”
Một giờ sau, Tô Thanh Anh và Thư Khả Như cùng nhau bước ra ngoài.
Thư Khả Như nhìn Tô Thanh Anh với ánh mắt sùng bái, vụ làm ăn mua bán này thực sự kiểm được rất nhiều.
“Tiểu Anh cậu thực sự rất lợi hại, đàm phán hợp tác mà lấy được mười phần trăm cổ phần của công ty người ta, thật sự quá lợi hại.”
vietwriter.vn
“Chuyện này cũng nằm ngoài dự liệu của tớ, tên Hoa Hữu Lần này vì chuyện hợp tác cũng thực sự dốc hết vốn liếng. Nếu đã như vậy không giúp người ta hẳn hoi thì sao được?”
“Giúp thế nào?”
“Tranh cướp việc kinh doanh của đám người đó. Công ty của bọn họ cũng chẳng khác gì tập đoàn Hoa Duyệt, nhưng triển vọng phát triển của Hoa Duyệt tốt hơn của bọn họ rất nhiều. Vì thế họ bắt đầu ghen tị, âm thầm cướp mất việc kinh doanh của Hoa Duyệt.
Đương nhiên Tập đoàn DN chúng ta đối xử với người khác như nhau, Hoa Duyệt hiện giờ là đối tác hợp tác của chúng ta. Chưa kể chúng ta còn có cổ phần, Hoa Duyệt kiếm được thì chúng ta cũng có tiền, nếu không sẽ ngược lại”.
Thư Khả Như cũng hiểu, chính Tập đoàn DN đã ra ra tay tranh cướp công việc kinh doanh của đám người đó. Những người hợp tác đó chắc rất thông minh biết lựa chọn ra sao. Một bên là tập đoàn lớn ở nước ngoài, bên còn lại là doanh nghiệp nhỏ có quy mô tầm trung, người có đầu óc đều biết nghĩ thế nào.
Hơn nữa Tô Thanh Anh có chút không hiểu, một doanh nghiệp nhỏ có quy mô tầm trung như vậy lại dám thách thức công ty lớn của cô?
Có phải cảm thấy bản thân đủ lông đủ cánh xuất sắc rồi?
“Tiểu Như, theo dõi sát sao chuyện này, cướp hết tất cả chuyện làm ăn trong công ty của đám người ở phòng vip đó cho tớ, ngay cả một cái cũng không cần để lại cho họ.
Dám ép tớ uống rượu, coi như bọn họ xui xẻo!”
Thư Khả Như: “...”
Cô ấy biết trước giờ Tiểu Anh là một người phụ nữ hay thù dai. Sao có thể dễ dàng buông tha cho đám người đó chứ?
Làm bọn họ cũng nếm mùi đau khổ khi bị cướp mất việc kinh doanh!
>
“Tiểu Như, cậu tự bắt taxi trở về đi,bây giờ tớ cần phải đến Tập đoàn Nguyễn Thị. Chính xác là tới viện nghiên cứu của họ, gần đây họ đang thực hiện một dự án tuyên truyền.”
Thư Khả Như nhìn chiếc xe phóng như bay thì khóe miệng khẽ giật một cái. Có phải cô ấy có khuynh hướng chịu ngược không? Không làm một Phó tổng giám đốc tử tế, lại cứ khăng khăng thích đi đến công ty người ta chịu khổ rồi còn bị ăn hiếp?
Chẳng mấy chốc, Tô Thanh Anh đã đến viện nghiên cứu của Misi. Lúc cô bước vào không hề bị ngăn cản, thái độ của mọi người đối với cô cũng thay đổi rất lớn.
Nhất là Giám đốc Đậu Tín Nghĩa!
Dáng vẻ nịnh nọt đó thực sự hơi cay mắt.
“Cô Tô, cô đến rồi, tổng giám đốc Nguyễn tự mình dặn dò chúng tôi, phải đối xử tốt với cô, nếu không sẽ khiến tất cả chúng ta cuốn gói khỏi đây”.
Tô Thanh Anh gật đầu cười nói: “Thật sự có thể cuốn gói rồi, với thái độ của nhân viên công ty ở đây như vậy, có phải cho rằng chỉ có các anh nghiên cứu ra bộ dưỡng da Misi đúng không?”
“Không, không, không, chúng tôi tuyệt đối không có ý này. Hôm qua chúng tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn, vì thế mong cô Tô sẽ không tức giận. Bây giờ tôi đưa cô đi xem bản báo cáo và phân tích mà chúng tôi đã nghiên cứu.
Misi chúng tôi chuyên giải quyết các vấn đề về da cho các cô gái, cô xem xong đảm bảo sẽ vô cùng hài lòng.”
Tô Thanh Anh nheo mắt nhìn Hứa Hữu Lân, vốn dĩ cô cho rằng cùng lắm ông ta sẽ cho Tập đoàn DN trở thành bên hưởng lợi nhuận nhiều nhất. Nhưng không ngờ ông ta lại trực tiếp chia mười phần trăm cổ phần của Tập đoàn Hoa Duyệt.
vietwriter.vn
Cô vô cùng thích cách này!
“Vậy tổng giám đốc Hoa, chúng ta bàn bạc chi tiết về việc hợp tác lần này đi.”
Một giờ sau, Tô Thanh Anh và Thư Khả Như cùng nhau bước ra ngoài.
Thư Khả Như nhìn Tô Thanh Anh với ánh mắt sùng bái, vụ làm ăn mua bán này thực sự kiểm được rất nhiều.
“Tiểu Anh cậu thực sự rất lợi hại, đàm phán hợp tác mà lấy được mười phần trăm cổ phần của công ty người ta, thật sự quá lợi hại.”
vietwriter.vn
“Chuyện này cũng nằm ngoài dự liệu của tớ, tên Hoa Hữu Lần này vì chuyện hợp tác cũng thực sự dốc hết vốn liếng. Nếu đã như vậy không giúp người ta hẳn hoi thì sao được?”
“Giúp thế nào?”
“Tranh cướp việc kinh doanh của đám người đó. Công ty của bọn họ cũng chẳng khác gì tập đoàn Hoa Duyệt, nhưng triển vọng phát triển của Hoa Duyệt tốt hơn của bọn họ rất nhiều. Vì thế họ bắt đầu ghen tị, âm thầm cướp mất việc kinh doanh của Hoa Duyệt.
Đương nhiên Tập đoàn DN chúng ta đối xử với người khác như nhau, Hoa Duyệt hiện giờ là đối tác hợp tác của chúng ta. Chưa kể chúng ta còn có cổ phần, Hoa Duyệt kiếm được thì chúng ta cũng có tiền, nếu không sẽ ngược lại”.
Thư Khả Như cũng hiểu, chính Tập đoàn DN đã ra ra tay tranh cướp công việc kinh doanh của đám người đó. Những người hợp tác đó chắc rất thông minh biết lựa chọn ra sao. Một bên là tập đoàn lớn ở nước ngoài, bên còn lại là doanh nghiệp nhỏ có quy mô tầm trung, người có đầu óc đều biết nghĩ thế nào.
Hơn nữa Tô Thanh Anh có chút không hiểu, một doanh nghiệp nhỏ có quy mô tầm trung như vậy lại dám thách thức công ty lớn của cô?
Có phải cảm thấy bản thân đủ lông đủ cánh xuất sắc rồi?
“Tiểu Như, theo dõi sát sao chuyện này, cướp hết tất cả chuyện làm ăn trong công ty của đám người ở phòng vip đó cho tớ, ngay cả một cái cũng không cần để lại cho họ.
Dám ép tớ uống rượu, coi như bọn họ xui xẻo!”
Thư Khả Như: “...”
Cô ấy biết trước giờ Tiểu Anh là một người phụ nữ hay thù dai. Sao có thể dễ dàng buông tha cho đám người đó chứ?
Làm bọn họ cũng nếm mùi đau khổ khi bị cướp mất việc kinh doanh!
>
“Tiểu Như, cậu tự bắt taxi trở về đi,bây giờ tớ cần phải đến Tập đoàn Nguyễn Thị. Chính xác là tới viện nghiên cứu của họ, gần đây họ đang thực hiện một dự án tuyên truyền.”
Thư Khả Như nhìn chiếc xe phóng như bay thì khóe miệng khẽ giật một cái. Có phải cô ấy có khuynh hướng chịu ngược không? Không làm một Phó tổng giám đốc tử tế, lại cứ khăng khăng thích đi đến công ty người ta chịu khổ rồi còn bị ăn hiếp?
Chẳng mấy chốc, Tô Thanh Anh đã đến viện nghiên cứu của Misi. Lúc cô bước vào không hề bị ngăn cản, thái độ của mọi người đối với cô cũng thay đổi rất lớn.
Nhất là Giám đốc Đậu Tín Nghĩa!
Dáng vẻ nịnh nọt đó thực sự hơi cay mắt.
“Cô Tô, cô đến rồi, tổng giám đốc Nguyễn tự mình dặn dò chúng tôi, phải đối xử tốt với cô, nếu không sẽ khiến tất cả chúng ta cuốn gói khỏi đây”.
Tô Thanh Anh gật đầu cười nói: “Thật sự có thể cuốn gói rồi, với thái độ của nhân viên công ty ở đây như vậy, có phải cho rằng chỉ có các anh nghiên cứu ra bộ dưỡng da Misi đúng không?”
“Không, không, không, chúng tôi tuyệt đối không có ý này. Hôm qua chúng tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn, vì thế mong cô Tô sẽ không tức giận. Bây giờ tôi đưa cô đi xem bản báo cáo và phân tích mà chúng tôi đã nghiên cứu.
Misi chúng tôi chuyên giải quyết các vấn đề về da cho các cô gái, cô xem xong đảm bảo sẽ vô cùng hài lòng.”
Bình luận facebook