• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Cô Vợ Cảnh Sát Cool Ngầu Của Tôi - Lý Thiệu Minh (20 Viewers)

  • Chương 257: Thu phục

“Thiệu Minh, cháu là ông chủ của tập đoàn Thiên Chu, với thân phận cao quý như vậy lại đồng ý làm gia chủ nhà họ Lý, thật vất vả cho cháu quá”, Chú sáu Lý vừa nói vừa mỉm cười nhìn Lý Thiệu Minh.

“Thiệu Minh có năng lực như vậy lại không tiếc tự hạ thấp mình làm gia chủ nhà họ Lý, quả thực là có chút vất vả”, bố mẹ của cậu tư nhà họ Lý cũng đứng dậy, mỉm cười đi về phía Lý Thiệu Minh.

“Anh ba, anh đỉnh thật đấy. Anh làm gia chủ nhà họ Lý, nhà họ Vương – một trong tứ đại gia tộc Kinh Thành nhất định sẽ ủng hộ anh!”, cậu tư nhà họ Vương cũng lập tức đi đến, đứng cùng với Lý Thiệu Minh, nhìn người nhà họ Lý với ánh mắt đắc ý.

Đám người nhà họ Lý này thực dụng quá đi...

Hiên Tịnh Vũ vẫn luôn yên lặng nhìn toàn bộ tình hình. Thấy đám người nhà họ Lý sau khi biết Lý Thiệu Minh là ông chủ của tập đoàn Thiên Chu thì lập tức thay đổi sắc mặt, cô bỗng chốc có cảm giác bất lực.

Nhưng người nhà họ Lý thực dụng, nịnh hót như vậy, chắc Lý Thiệu Minh rất thích nhỉ?

Cô không khỏi chú ý đến sắc mặt của Lý Thiệu Minh.

Quả nhiên, trên khuôn mặt Lý Thiệu Minh luôn mang ý cười, là biểu cảm muốn cười nhưng cố tình tỏ ra nghiêm nghị. Lý Thiệu Minh đã dự đoán được mọi chuyện ngày hôm nay từ lâu rồi. Châm một điếu thuốc, anh không hề nói muốn xử lý những kẻ phản bội nhà họ Lý như thế nào, chỉ bàn bạc với ông nội: “Ông nội, hiện giờ cháu là ông chủ của tập đoàn Thiên Chu và cả tập đoàn Lý Thị, một mình cháu quản lý hai công ty chắc chắn rất bận rộn”.

“Nếu cháu đã là gia chủ nhà họ Lý rồi, thì tiền của cháu cũng chính là tiền nhà họ Lý, mà Lý Thiệu Minh cháu trước giờ không phải là người keo kiệt, chưa bao giờ quá quan trọng chuyện tiền bạc, mọi người cứ tự nhiên tiêu tiền của cháu đi. Đầu tiên, cháu định dùng 100 tỉ của tập đoàn Thiên chu rót vốn vào Lý Thị, để hồi sinh cổ phiếu của nhà họ Lý trên thị trường chứng khoán, để các cổ đông và tập đoàn đầu tư lớn tin tưởng vào nhà họ Lý chúng ta, Nhà họ Lý chúng ta trước giờ đều không phải là kẻ tiểu nhân bội bạc. Sau đó, sẽ sáp nhập tập đoàn Lý Thị vào tập đoàn Thiên Châu và trở thành công ty con của tập đoàn Thiên Châu”.

“Thiệu Minh, cháu quả là đứa trẻ trung hậu. Làm ăn quan trọng nhất là chữ tín, cho dù thế nào chúng ta cũng không thể để tập đoàn nhà họ Lý bị rơi vào phá sản, không thể phụ lòng những người ủng hộ nhà họ Lý chúng ta. Cháu là người nhà họ Lý, cũng là gia chủ nhà họ Lý, thật tốt nếu cháu đồng ý sáp nhập nhà họ Lý vào tập đoàn Thiên Châu , ông ủng hộ cháu.”

Bảy năm trước, Lý Thiệu Minh mười tám tuổi rời nhà họ Lý với thân phận là phế vật, là đứa con bị nhà họ Lý vứt bỏ. Bảy năm sau, Lý Thiệu Minh quay về Hoa Hạ lập nên tập đoàn Thiên Châu, chính thức thu mua tập đoàn Lý Thị, biến tập đoàn Lý Thị trở thành công ty con của tập đoàn Thiên Châu.

Thấy Lý Thiệu Minh thành công như vậy, Vương Tâm Huệ không khỏi vui mừng và phấn khích cho Lý Thiệu Minh.

Tất cả những người ban đầu khinh thường Lý Thiệu Minh, cuối cùng đã bị anh dẫm đạp dưới chân.

“Thiệu Minh muốn cải tổ lại nhà họ Lý đang sắp lụi bại, còn không mau giao cổ phần trong tay các người ra?”, ông cụ nhìn Thái Tử và bác hai với ánh mắt lạnh lùng.

Nghe thấy ông cụ nói, người bác hai run cầm cập, rất nhiều người nhà họ Lý khác cũng run lên, sắc mặt Thái Tử xấu không thể tả, hai tay nắm chặt.

Nếu chia tập đoàn Lý Thị ra, thì mấy nhà bọn họ mỗi nhà sẽ được khối tài sản khoảng mười tỷ. Nhưng mười tỷ này không phải là tiền thật mà tất cả là cổ phần nhà họ Lý.

Có rất ít người giàu có trong tay mấy trăm tỷ vốn lưu động như Lý Thiệu Minh. Tài sản của bọn họ đều là tiền vốn và giá trị cổ phần, ví dụ như giá trị nhà, xe, công ty đăng ký bằng tên bọn họ, còn có giá trị cổ phần. Nếu thật sự bảo bọn họ lấy ra tiền mặt, thì e là mỗi người ngay cả một trăm triệu cũng không có.

Bọn họ dù sao cũng là người nhà họ Lý, hiểu rất rõ tình hình nhà họ Lý, bọn họ nắm giữ cổ phần tập đoàn, mỗi năm đều nhận được không ít lợi nhuận. Nếu bọn họ biến cổ phần trong tay thành tiền mặt thì bọn họ sẽ không được tính là cổ đông quan trọng của Lý Thị nữa. Cho dù bọn họ có bận rộn ở nhà họ Lý thì khi nhà họ Lý phất lên cũng không còn liên quan đến bọn họ. Thay vì đổi cần câu lấy một xô cá, không bằng tiếp tục nắm lấy cần câu, mỗi năm có thể câu được càng nhiều cá.

Hiện giờ, cổ phần tập đoàn họ Lý trong tay bọn họ đã rớt giá không đáng một đồng, nếu Lý Thiệu Minh cứu sống lại tập đoàn nhà họ Lý thì cổ phần trong tay bọn họ sẽ có giá trở lại. Chỉ là Lý Thiệu Minh sao có thể để chuyện tốt như này cho bọn họ chứ? Bọn họ đã đắc tội sâu sắc đến Lý Thiệu Minh và ông cụ rồi, cho dù Lý Thiệu Minh có đồng ý để cổ phần lại cho bọn họ thì ông cụ cũng không đồng ý.

Hoặc là bọn họ bán cổ phần cho Lý Thiệu Minh với giá bèo bọt, rời khỏi tập đoàn nhà họ Lý. Rời đi như vậy, bọn họ còn có thể có một triệu đến tám trăm nghìn tiền bán cổ phần, vẫn còn có cơ hội trở lại. Hoặc là Lý Thiệu Minh sẽ thẳng tay khiến bọn họ phá sản hoàn toàn, đợi sau khi ngân hàng thu lại toàn bộ vốn Lý Thị, Lý Thiệu Minh sẽ mua lại vốn Lý Thị từ ngân hàng, nhưng khi đó đám người nhà họ Lý này sẽ không còn gì cả.

Thấy ông cụ kiên trì ủng hộ Lý Thiệu Minh, muốn tiêu diệt toàn bộ kẻ phản bội nhà họ Lý, không chỉ Thái Tử và bác hai mà tất cả thân thích nhà họ Lý đều có sắc mặt khó coi.

Ngay cả tập đoàn khổng lồ như Lý Thị cũng không phải là đối thủ Lý Thiệu Minh, nếu Lý Thiệu Minh muốn đối phó với bọn họ thì những doanh nghiệp nhỏ như bọn họ sao đấu lại được Lý Thiệu Minh chứ?

“Ông cụ, gia chủ, chúng tôi sai rồi...”, nghĩ xong, một người thân nhà họ Lý mặt mũi tái mét quỳ xuống đất, xin lỗi Lý Thiệu Minh và ông cụ.

Không có ông cụ thì bọn họ chẳng là gì cả. Không được đi xe sang, ở nhà đẹp, không thể đến khách sạn cao cấp, ăn những món đồ tây đắt tiền.

Bọn họ đã quen với những ngày tháng giàu sang như vậy, không thể chịu cảnh khốn khổ. Nếu quỳ xuống có thể cho bọn họ tiếp tục tận hưởng cuộc sống như hiện tại, thì bọn họ sẵn sàng quỳ.

“Gia chủ, ông nội, chúng tôi sai rồi...”

Dần dần, người nhà họ Lý lần lượt quỳ xuống xin lỗi Lý Thiệu Minh và ông cụ. Không đến một phút, một đám người quỳ ngay ngắn trong khuôn viên xa hoa của nhà họ Lý.

Chỉ còn lại Thái Tử, bác hai và cậu bảy nhà họ Lý vẫn đứng yên.

“Ông nội, anh ba, cháu sai rồi, cháu không nên có mắt không thấy núi Thái Sơn, không nên khinh thường các người. Là cháu không tốt, là cháu bị tiền làm cho mờ mắt, vì tiền mà không cần người thân. Là cháu sai, các người hãy trừng phạt cháu đi. Cháu không bán cổ phần nữa, cháu cho các người hết. Anh ba, em không dám giúp người khác bắt nạt anh nữa đâu”, cậu bảy nhà họ Lý vẫn còn trẻ, chỉ mới có hai mươi tuổi.

Cậu ta lập tức òa khóc, thật lòng ân hận mà khóc.

Nửa bên mặt của cậu ta vẫn còn nóng rát do vừa bị bố đánh. Nghĩ đến những gì mình làm quả thực đáng bị đánh, cậu ta lập tức quỳ xuống đất và tự tát mình một cái thật mạnh.

Cậu ta tự tát bốp bốp lên khuôn mặt trắng trẻo tuấn tú của mình ngay trước mặt Lý Thiệu Minh và ông cụ, vừa đánh vừa khóc.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom