Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 925
Chương 925
Vì vậy, với tư cách là con gái nhà họ Vân, Vân Mạc Dung đã ở nhà họ Vân hơn hai năm và cuối cùng nở mày nở mặt gả cho nhà họ Tưởng.
Cho nên, hiện tại theo tính toán thì Vân Mạc Dung và Tưởng Dật Hải vẫn đang trong thời kỳ tân hôn sung sướng!
Người quản lý việc nhà của nhà họ Tưởng lại cử ra đứa con đang trong thời kỳ tân hôn ra ngoài bàn chuyện công việc thay ông, quả thật cũng khá là này nọ.
Cũng may người một nhà cũng không có việc gì, có thể hiểu được, ai kêu Tưởng Dật Hải là con một trong nhà chứ?
Anh không lo trau dồi thì ai trau dồi chứ?
Tưởng Dật Hải nói chuyện với Vân Mạc Dung một hồi, liền bận tiếp, Tưởng Dật Hải bất đắc dĩ nói với Vân Mạc Dung: “Anh bên này lại có chuyện phải làm, không nói chuyện với em được nữa, em hãy tự chăm sóc bản thân cho tốt nha.”
“Ừm, anh cũng vậy.” Vân Mạc Dung cười ngọt ngào: “Chờ anh trở về nha, ông xã!
Một câu ông xã đã làm cho tâm hồn Tưởng Dật Hải cảm thấy xao động, đến nỗi anh chỉ muốn nhanh chóng kết thúc việc làm ở đây, về sớm một chút và ôm hôn bà xã của mình.
“A a a, làm người thừa kế gia tộc thật đáng ghét, làm chậm trễ việc tạo ra người của mình!” Tưởng Dật Hải vừa than thở vừa nghe báo cáo của thuộc hạ.
Vân Mạc Dung sau khi cúp máy, liền phá lên cười.
Cuộc sống sau khi kết hôn không khác gì trước khi kết hôn.
Cô ấy cảm thấy rằng cô ấy thực sự đã không cưới nhầm người.
Ngay khi Vân Mạc Dung thu lại suy nghĩ, liền nhận được điện thoại của Cố Hề Hề: “Chị ơi, chúng em phải đi về! Nhưng mà, Tư Thần không thể về nhà với em! Vừa rồi bị tên khốn Tưởng Dật Hải kéo qua để giải cứu anh ta! Chị nói xem anh ta đang làm cái quái gì vậy? Tại sao anh ta lại lôi kéo Tư Thần nhà chúng ta chứ?”
Nghe Cố Hề Hề than thở, Vân Mạc Dung cười tủm tỉm nói: “Người phụ trách bên kia bị bệnh, rất nhiều việc đều không thể làm được, anh ấy đang bận tới nỗi sứt đầu mẻ trán! Xem như đầu óc anh ấy còn sử dụng được, cũng biết lôi kéo Doãn Tư Thần nhà em đến hỗ trợ!”
Nói đến đây, Vân Mạc Dung lại nói: “Được rồi được rồi, để hai anh em bọn họ bận rộn đi! Lần này chị đang ở bên căn hộ, em có muốn đến đây không?”
Cố Hề Hề nghĩ một chút, bọn nhỏ không có ở nhà. Doãn Tư Thần cũng đã qua giúp Tưởng Dật Hải, còn Mộc Nhược Na và Hirayama Jiro vẫn đang vui chơi náo nhiệt bên ngoài.
Ở một mình cũng chán chi bằng cứ đến chen chúc với chị gái thì tốt hơn.
Vì vậy Cố Hề Hề mở miệng liền đồng ý.
Ngày thứ ba, Cố Hề Hề trở về, Vân Mạc Dung lái xe đến đón.
Cố Hề Hề được bốn vệ sĩ đi theo sau, giúp đẩy một đống hành lý.
Cố Hề Hề nói với bọn họ: “Tất cả đều được đưa đến căn hộ của chị gái tôi, nói với người trong nhà một tiếng, mấy ngày nay, tôi đến sống với chị.”
“Vâng, thưa mợ chủ.” Vệ sĩ trung thành thực hiện mệnh lệnh của Cố Hề Hề.
Vân Mạc Dung lái xe đưa Cố Hề Hề trở về, vừa xuống cầu vượt, chưa kịp đi vào đường chính liền nhìn thấy một chiếc xe tông vào đuôi xe khác.
Lúc này, phía trước có người lảo đảo bước xuống xe đi đến xe của Vân Mạc Dung: “Xin lỗi, có thể gọi cấp cứu giúp tôi được không? Tôi…”
Người đàn ông còn chưa nói xong đã ngã xuống trước xe của Vân Mạc Dung.
Vì vậy, với tư cách là con gái nhà họ Vân, Vân Mạc Dung đã ở nhà họ Vân hơn hai năm và cuối cùng nở mày nở mặt gả cho nhà họ Tưởng.
Cho nên, hiện tại theo tính toán thì Vân Mạc Dung và Tưởng Dật Hải vẫn đang trong thời kỳ tân hôn sung sướng!
Người quản lý việc nhà của nhà họ Tưởng lại cử ra đứa con đang trong thời kỳ tân hôn ra ngoài bàn chuyện công việc thay ông, quả thật cũng khá là này nọ.
Cũng may người một nhà cũng không có việc gì, có thể hiểu được, ai kêu Tưởng Dật Hải là con một trong nhà chứ?
Anh không lo trau dồi thì ai trau dồi chứ?
Tưởng Dật Hải nói chuyện với Vân Mạc Dung một hồi, liền bận tiếp, Tưởng Dật Hải bất đắc dĩ nói với Vân Mạc Dung: “Anh bên này lại có chuyện phải làm, không nói chuyện với em được nữa, em hãy tự chăm sóc bản thân cho tốt nha.”
“Ừm, anh cũng vậy.” Vân Mạc Dung cười ngọt ngào: “Chờ anh trở về nha, ông xã!
Một câu ông xã đã làm cho tâm hồn Tưởng Dật Hải cảm thấy xao động, đến nỗi anh chỉ muốn nhanh chóng kết thúc việc làm ở đây, về sớm một chút và ôm hôn bà xã của mình.
“A a a, làm người thừa kế gia tộc thật đáng ghét, làm chậm trễ việc tạo ra người của mình!” Tưởng Dật Hải vừa than thở vừa nghe báo cáo của thuộc hạ.
Vân Mạc Dung sau khi cúp máy, liền phá lên cười.
Cuộc sống sau khi kết hôn không khác gì trước khi kết hôn.
Cô ấy cảm thấy rằng cô ấy thực sự đã không cưới nhầm người.
Ngay khi Vân Mạc Dung thu lại suy nghĩ, liền nhận được điện thoại của Cố Hề Hề: “Chị ơi, chúng em phải đi về! Nhưng mà, Tư Thần không thể về nhà với em! Vừa rồi bị tên khốn Tưởng Dật Hải kéo qua để giải cứu anh ta! Chị nói xem anh ta đang làm cái quái gì vậy? Tại sao anh ta lại lôi kéo Tư Thần nhà chúng ta chứ?”
Nghe Cố Hề Hề than thở, Vân Mạc Dung cười tủm tỉm nói: “Người phụ trách bên kia bị bệnh, rất nhiều việc đều không thể làm được, anh ấy đang bận tới nỗi sứt đầu mẻ trán! Xem như đầu óc anh ấy còn sử dụng được, cũng biết lôi kéo Doãn Tư Thần nhà em đến hỗ trợ!”
Nói đến đây, Vân Mạc Dung lại nói: “Được rồi được rồi, để hai anh em bọn họ bận rộn đi! Lần này chị đang ở bên căn hộ, em có muốn đến đây không?”
Cố Hề Hề nghĩ một chút, bọn nhỏ không có ở nhà. Doãn Tư Thần cũng đã qua giúp Tưởng Dật Hải, còn Mộc Nhược Na và Hirayama Jiro vẫn đang vui chơi náo nhiệt bên ngoài.
Ở một mình cũng chán chi bằng cứ đến chen chúc với chị gái thì tốt hơn.
Vì vậy Cố Hề Hề mở miệng liền đồng ý.
Ngày thứ ba, Cố Hề Hề trở về, Vân Mạc Dung lái xe đến đón.
Cố Hề Hề được bốn vệ sĩ đi theo sau, giúp đẩy một đống hành lý.
Cố Hề Hề nói với bọn họ: “Tất cả đều được đưa đến căn hộ của chị gái tôi, nói với người trong nhà một tiếng, mấy ngày nay, tôi đến sống với chị.”
“Vâng, thưa mợ chủ.” Vệ sĩ trung thành thực hiện mệnh lệnh của Cố Hề Hề.
Vân Mạc Dung lái xe đưa Cố Hề Hề trở về, vừa xuống cầu vượt, chưa kịp đi vào đường chính liền nhìn thấy một chiếc xe tông vào đuôi xe khác.
Lúc này, phía trước có người lảo đảo bước xuống xe đi đến xe của Vân Mạc Dung: “Xin lỗi, có thể gọi cấp cứu giúp tôi được không? Tôi…”
Người đàn ông còn chưa nói xong đã ngã xuống trước xe của Vân Mạc Dung.
Bình luận facebook