• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc bản mới (3 Viewers)

  • Chương 926

Chương 926


Vân Mạc Dung và Cố Hề Hề sửng sốt, nhanh chóng xuống xe.


“Hả, là anh ta?” Vân Mạc Dung nhìn người kia cẩn thận, nói với Cố Hề Hề: “Chị đã gặp người này hôm trước, anh ta cũng ngất xỉu trước xe của chị, chính là do chị đưa anh ta đến bệnh viện.”


“Sắc mặt của anh ta kém như vậy, chắc là còn chưa khỏi bệnh đâu hả?” Cố Hề Hề lo lắng nói: “Chị, chúng ta mau đưa anh ta đến bệnh viện đi! Đừng để bệnh tình của anh ta càng thêm nghiêm trọng!”


Vân Mạc Dung lập tức gật đầu, Cố Hề Hề cẩn thận đỡ anh ta qua ven đường, gọi điện đến bệnh viện.


Ba người đi vào bệnh viện, các y tá của bệnh viện đều nhớ tới Vân Mạc Dung, nói với Vân Mạc Dung: “Ồ, lại là cô sao? Ôi, sao anh ta lại đến đây nữa!”


Vân Mạc Dung vẻ mặt bất lực hỏi: “Tình trạng sức khỏe của anh ta như vậy mà các người cũng cho anh ta xuất viện sao?”


Cô y tá cũng bất lực trả lời: “Nếu chúng tôi không cho xuất viện thì cũng không thể làm gì, anh ta phải nói rằng hôm nay có một khách hàng rất quan trọng phải đến sân bay tiếp đón. Vậy mà mới ra ngoài hơn một giờ thì đã trở lại đây rồi!”


Cố Hề Hề liếc mắt nhìn Vân Mạc Dung, chuyên nghiệp cỡ như vậy luôn!


Bệnh như thế này mà còn đích thân chạy ra sân bay tiếp đón?


Cũng may, lần này chỉ là va chạm từ phía sau, lỡ rơi khỏi cầu thì phải quá thảm rồi!


May mắn thay, bệnh viện vẫn hoạt động rất hiệu quả, chỉ trong một lúc sau, anh ta tỉnh dậy sau khi được truyền dịch.


Ngay khi Quý ngài Nhất Nhiễm ngẩng đầu, liền nhìn thấy Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung, ánh mắt nhìn Vân Mạc Dung không rời: “Chúng ta lại gặp nhau rồi.”


“Đúng vậy, anh đã ngã trước xe tôi liên tiếp hai lần. Nếu tôi không nhìn thấy chiếc thẻ Centurion Black Gold của anh, tôi đã nghi ngờ anh cố ý đụng chạm đến xe của tôi.” Vân Mạc Dung bất lực nói: “Cảm thấy tốt hơn chưa?”


“Đã tốt hơn nhiều rồi.” Quý Ngài Nhất Nhiễm trả lời: “Tôi chỉ đụng vào đuôi xe, chỉ va chạm chứ không phải tông nhau.”


Nói xong, anh ta tựa hồ dường như muốn chứng minh điều gì đó, chỉ vào ngực nói: “Túi khí an toàn còn chưa bung ra.”


Cố Hề Hề nhìn bọn họ nói chuyện với nhau, trong đầu chợt lóe lên một cảm giác kỳ lạ.


Về phần tại sao thấy lạ, cô không thể nói ra được.


Mà luôn cảm thấy rằng có một cảm giác mâu thuẫn không phù hợp.


Vân Mạc Dung bên kia bị đối phương chọc cười: “Anh cũng thật là thú vị!”


Cố Hề Hề liếc mắt nhìn Vân Mạc Dung, hai người đều bất lực lắc đầu.


Cố Hề Hề nói: “Tôi gọi đồ ăn bên ngoài, lát nữa sẽ giao tới đây. Bây giờ anh rất yếu, không thích hợp để ăn đồ quá bổ nên tôi gọi canh gà, vừa dễ tiêu lại tốt cho sức khỏe.”


“Cám ơn.” Quý Ngài Nhất Nhiễm nhìn Cố Hề Hề: “Tôi không biết cô đây xưng hô thế nào?”


“Tôi tên là Cố Hề Hề.” Cố Hề Hề hào phóng giới thiệu.


“Cố Hề Hề.” Quý ngài Nhất Nhiễm suy ngẫm cái tên, sau đó nhếch miệng cười: “Tôi tên là Nhất Nhiễm, tôi đến từ Mexico, đến đây để bàn công việc.”


Nhìn anh ta nghiêm túc giới thiệu bản thân, Cố Hề Hề cũng không có ác ý với anh ta, mỉm cười gật đầu: “Chào mừng đến với thành phố N.”


“Vậy bây giờ tôi có thể được biết tên cô không?” Quý ngài Nhất Nhiễm nhìn Vân Mạc Dung: “Lần trước cô nói, nếu có thể cứu tôi lần nữa, sẽ cho tôi biết tên của cô.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom