Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 168
Chương 168:
Một chút ánh mắt khác thường này đối với cô mà nói thì không tính là gì.
Thấy Cố Niệm Niệm đã trỏ lại, Hà Thư Thư và Tô Nhan rât kích động.
“Niệm Niệm, làm tớ sợ muốn chết, tớ còn tưởng cậu xảy ra chuyện lớn, làm tớ sợ muốn chết.” Tô Nhan ôm chằm lầy Cố Niệm Niệm.
Hà Thư Thư vốn dĩ kích động cũng muốn ôm một cái, nhưng tay mới vừa vươn ra thì bỗng nhiên nghĩ đến nam nữ khác biệt, vội vàng lùi về.
“Niệm Niệm trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi.” Hà Thư Thư không ngừng nhắc.
“Đúng rồi Niệm Niệm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cậu sao lại được thả ra?”&p “Chính là tớ đâm Chu Mỹ Ngọc một dao.” Cố Niệm Niệm nói vân đạm phong khinh.
Trước mặt người ngoài, cô dường như không thèm để ý về gia thế của mình.
Hà Thư Thư vừa nghe thì khiếp sợ: “Vậy có nghiêm trọng không?”&p “Yên tâm, bà ta béo, không chết được.” Cố Niệm Niệm không cho là đúng nói.
“Niệm Niệm, Chu Mỹ Ngọc cùng Cố Xảo Xảo là như thế nào buông tha cậu, bọn họ khẳng định sẽ không chịu hòa giải, cậu sao có thể ra ngoài được?” Tô Nhan lại hỏi.
Hô hấp Cố Niệm Niệm hơi dừng lại.
Cô vốn muốn nói là Ôn Đình Vực cứu mình, nhưng ngẫm lại, Tô Nhan cùng Hà Thư Thư khẳng định sẽ không tin tưởng.
Nói không chừng còn tưởng chứng hoang tưởng của mình tăng thêm.
Cố Niệm Niệm xua xua tay: “Bởi vì pháp luật công bằng, cán cân chính nghĩa dù sao cũng nghiêng về phía tớ.”&p Tô Nhan cùng Hà Thư Thư đều bị Cố Niệm Niệm chọc.
cười.
Bắt quá Cố Niệm Niệm không sao, bọn họ cũng không hỏi nhiều vấn đề này.
Chuyện trong nhà Cố Niệm Niệm chính là một cái gai trong lòng cô, là bạn bè, bọn họ cũng biết không nên hỏi nhiều.
Hôm nay toàn bộ A đại vô cùng náo nhiệt, mọi người đều đang thảo luận chuyện của Tô Hựu Thiền.
Ban đầu nghe được mấy nữ sinh nói cái gì mà Tô Hựu Thiến, Cố Niệm Niệm đều hoài nghi mình nghe lầm.
Cô nhìn Tô Nhan: “Tô Nhan, bọn họ có phải đang nói cái gì mà Tô Hựu Thiền hay không?”&p Tô Nhan choáng váng.
“Cố Niệm Niệm, cậu còn không biết sao, chuyện của Tô Hựu Thiến đều lan truyền khắp nơi, đến cả thành phố chúng ta!”&p Tim Cố Niệm Niệm nhảy lên bình bịch.
Tô Nhan tiếp tục nói: “Cô ấy giết chết chồng mình, nhưng hình như bởi vì cô ấy trường kỳ bị chồng bạo hành, thậm chí giết chết con cô ấy, hiện tại rất nhiều người đều gây áp lực cho tòa án, muốn tòa án phán nhẹ Tô Hựu Thiền.”&p Trong mắt Cố Niệm Niệm quang mang đại thịnh.
Xem ra chuyện này đã chậm rãi lên men trong dư luận.
“Đúng rồi, các cậu đều là nhìn thấy bài post trên mạng rồi biết chuyện này sao?” Cố Niệm Niệm có chút mừng thầm hỏi.
Dù sao bài post kia là chính cô đăng.
“Bài post trên mạng cũng có, báo chí đều đưa tin.”&pCố Niệm Niệm trong lòng lập tức hiều rõ.
Báo chí cũng đưa tin chuyện này khẳng định là bởi vì Ôn Đình Vực.
Trong lòng Cố Niệm Niệm tràn vào một dòng nước ấm.
Mình chỉ là nói mấy câu, Ôn Đình Vực lại giúp mình như thế.
Buổi chiều sau khi tan học Cố Niệm Niệm về tới nhà, lúc này Ôn Đình Vực còn chưa trở về.
Cố Niệm Niệm vốn muốn gọi điện thoại cho Ôn Đình Vực, nhưng nghĩ mình luôn quấy rằy anh cũng không tốt.
Cô một người ăn bữa tối không có mùi vị gì.
Cũng không rõ vì sao, chính là không thấy được Ôn Đình Vực, tâm đột nhiên có chút không yên ổn.
Đại khái là vì ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lùng của Ôn Đình Vực ngày hôm qua đi.
Một chút ánh mắt khác thường này đối với cô mà nói thì không tính là gì.
Thấy Cố Niệm Niệm đã trỏ lại, Hà Thư Thư và Tô Nhan rât kích động.
“Niệm Niệm, làm tớ sợ muốn chết, tớ còn tưởng cậu xảy ra chuyện lớn, làm tớ sợ muốn chết.” Tô Nhan ôm chằm lầy Cố Niệm Niệm.
Hà Thư Thư vốn dĩ kích động cũng muốn ôm một cái, nhưng tay mới vừa vươn ra thì bỗng nhiên nghĩ đến nam nữ khác biệt, vội vàng lùi về.
“Niệm Niệm trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi.” Hà Thư Thư không ngừng nhắc.
“Đúng rồi Niệm Niệm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cậu sao lại được thả ra?”&p “Chính là tớ đâm Chu Mỹ Ngọc một dao.” Cố Niệm Niệm nói vân đạm phong khinh.
Trước mặt người ngoài, cô dường như không thèm để ý về gia thế của mình.
Hà Thư Thư vừa nghe thì khiếp sợ: “Vậy có nghiêm trọng không?”&p “Yên tâm, bà ta béo, không chết được.” Cố Niệm Niệm không cho là đúng nói.
“Niệm Niệm, Chu Mỹ Ngọc cùng Cố Xảo Xảo là như thế nào buông tha cậu, bọn họ khẳng định sẽ không chịu hòa giải, cậu sao có thể ra ngoài được?” Tô Nhan lại hỏi.
Hô hấp Cố Niệm Niệm hơi dừng lại.
Cô vốn muốn nói là Ôn Đình Vực cứu mình, nhưng ngẫm lại, Tô Nhan cùng Hà Thư Thư khẳng định sẽ không tin tưởng.
Nói không chừng còn tưởng chứng hoang tưởng của mình tăng thêm.
Cố Niệm Niệm xua xua tay: “Bởi vì pháp luật công bằng, cán cân chính nghĩa dù sao cũng nghiêng về phía tớ.”&p Tô Nhan cùng Hà Thư Thư đều bị Cố Niệm Niệm chọc.
cười.
Bắt quá Cố Niệm Niệm không sao, bọn họ cũng không hỏi nhiều vấn đề này.
Chuyện trong nhà Cố Niệm Niệm chính là một cái gai trong lòng cô, là bạn bè, bọn họ cũng biết không nên hỏi nhiều.
Hôm nay toàn bộ A đại vô cùng náo nhiệt, mọi người đều đang thảo luận chuyện của Tô Hựu Thiền.
Ban đầu nghe được mấy nữ sinh nói cái gì mà Tô Hựu Thiến, Cố Niệm Niệm đều hoài nghi mình nghe lầm.
Cô nhìn Tô Nhan: “Tô Nhan, bọn họ có phải đang nói cái gì mà Tô Hựu Thiền hay không?”&p Tô Nhan choáng váng.
“Cố Niệm Niệm, cậu còn không biết sao, chuyện của Tô Hựu Thiến đều lan truyền khắp nơi, đến cả thành phố chúng ta!”&p Tim Cố Niệm Niệm nhảy lên bình bịch.
Tô Nhan tiếp tục nói: “Cô ấy giết chết chồng mình, nhưng hình như bởi vì cô ấy trường kỳ bị chồng bạo hành, thậm chí giết chết con cô ấy, hiện tại rất nhiều người đều gây áp lực cho tòa án, muốn tòa án phán nhẹ Tô Hựu Thiền.”&p Trong mắt Cố Niệm Niệm quang mang đại thịnh.
Xem ra chuyện này đã chậm rãi lên men trong dư luận.
“Đúng rồi, các cậu đều là nhìn thấy bài post trên mạng rồi biết chuyện này sao?” Cố Niệm Niệm có chút mừng thầm hỏi.
Dù sao bài post kia là chính cô đăng.
“Bài post trên mạng cũng có, báo chí đều đưa tin.”&pCố Niệm Niệm trong lòng lập tức hiều rõ.
Báo chí cũng đưa tin chuyện này khẳng định là bởi vì Ôn Đình Vực.
Trong lòng Cố Niệm Niệm tràn vào một dòng nước ấm.
Mình chỉ là nói mấy câu, Ôn Đình Vực lại giúp mình như thế.
Buổi chiều sau khi tan học Cố Niệm Niệm về tới nhà, lúc này Ôn Đình Vực còn chưa trở về.
Cố Niệm Niệm vốn muốn gọi điện thoại cho Ôn Đình Vực, nhưng nghĩ mình luôn quấy rằy anh cũng không tốt.
Cô một người ăn bữa tối không có mùi vị gì.
Cũng không rõ vì sao, chính là không thấy được Ôn Đình Vực, tâm đột nhiên có chút không yên ổn.
Đại khái là vì ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lùng của Ôn Đình Vực ngày hôm qua đi.
Bình luận facebook