Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 178
Chương 178:
Xe tiếp tục chạy về phía trước, rất nhanh đã đến tòa án, bên ngoài tụ tập không ít truyền thông.
Cố Niệm Niệm đang muốn xuống xe thì Ôn Đình Vực mở miệng: “Đợi đã.”&p Cố Niệm Niệm nghi hoặc nhìn Ôn Đình Vực.
Lúc này Tô Bạch nói: “Ôn tổng không thích hợp để nhiều truyền thông bên ngoài nhìn thấy, chờ lát nữa sẽ tạo nên oanh động, chúng ta trực tiếp tiền vào trong tòa án.”&p Cố Niệm Niệm bừng tỉnh đại ngộ.
Cô là một người bình thường, đi ra ngoài tuyệt đối không ai nhìn.
Nhưng Ôn Đình Vực không giống cô, nhân vật như anh vừa ra phỏng chừng ngày mai phải lên đầu đề trang báo.
Nghĩ đến đây Cố Niệm Niệm lông mi khẽ run, xem ra Ôn Đình Vực cùng mình tới đây vẫn là mạo hiểm không nhỏ, kỳ thực hoàn toàn không cần thiết làm vậy, người nam nhân này có thể không đồng ý.
Cố Niệm Niệm không khỏi cảm kích mà nhìn Ôn Đình Vực một cái.
Nam nhân ngồi đó dáng người đĩnh bạt, trên mặt không mang biểu tình gì.
Cố Niệm Niệm cảm thấy giờ phút này, Ôn Đình Vực thật sự giống như thiên thần.
Rất nhanh Tô Bạch liền gọi một cuộc điện thoại, xe liền trực tiếp lái vào tòa án, sau đó có người chuyên môn ra nghênh đón.
Mà lúc này Hà Tham Dật cũng đã tới.
Thấy Ôn Đình Vực anh có chút kinh ngạc: “Đình Vực, sao cậu lại tự mình tới?”&p *Đến xem.” Ôn Đình Vực nhàn nhạt nói.
Ánh mắt Hà Tham Dật nhìn về phía Cố Niệm Niệm bên người Ôn Đình Vực.
Anh không tin Ôn Đình Vực lại thích xem náo nhiệt như vậy, nói vậy lại là đi cùng Cố Niệm Niệm trước mắt này đi.
“Cố tiểu thư, xin chào.” Hà Tham Dật chào hỏi với Cố Niệm Niệm.
Cố Niệm Niệm cũng gật đầu với Hà Tham Dật: “Hà luật sư, xin chào.”&p Hôm nay Hà Tham Dật mặc chính trang, cũng là khí tràng mười phần.
Rất nhanh đã đến thời gian mở phiên tòa.
Cố Niệm Niệm lại lần nữa thấy được Tô Hựu Thiến, Tô Hựu Thiền bị áp giải, khí sắc vô cùng không tốt.
Hà Tham Dật công tác chuẩn bị rất đầy đủ, lấy ra các loại chứng cớ đầy đủ cùng biện luận xuất sắc, vậy mà làm luật sư biện hộ của đối phương không nói được lời nào.
Đây còn là lần đầu tiên Cố Niệm Niệm tham gia phiên tòa, cho dù cô là người ngoài nghề đều có thể nhìn ra Hà Tham Dật là một luật sư phi thường xuất sắc. Anh đem các công tác chuẩn bị đều làm rất tốt, tìm không tháy một lỗ hồng.
Cố Niệm Niệm nghĩ khó trách Ôn Đình Vực sẽ tìm tới Hà Tham Dật, xác thật là một nhân vật lợi hại.
Rất nhanh tới phân đoạn phán quyết, kỳ thật kết quả đã rất rõ ràng, dưới cố gắng của Hà Tham Dật hơn nữa còn có áp lực dư luận, Tô Hựu Thiến được phán vô tội phóng thích hẳn là không thành vấn đề.
Ai cũng không thể nghĩ đến đột nhiên xảy ra một khúc nhạc đệm.
Một nữ nhân ở trong thính phòng hô lên, nữ nhân kia đầu bù tóc rối, vẻ mặt đáng thương.
“Em trai tôi cứ như vậy mà chết, giết người thì đền mạng đây là thiên kinh địa nghĩa, nữ nhân này nhất định phải đền mạng!”&p Mọi người không nghĩ tới đột nhiên phát sinh việc như vậy, nhất thời ngắn ngơ.
Nữ nhân kia tiếp tục kêu lên: “Còn có chuyện như vậy sao!
Giết người không cần đền mạng sao! Nhát định phải chết! – Nữ nhân này nhất định phải chết! Nhất định phải đền mạng cho em trai tôi!”&p “Tòa án không cho phép lớn tiếng ồn ào!” Thaamr phán lời .
lẽ nghiêm khắc tàn khốc nói.
Nhưng mà đối với nữ nhân kia căn bản vô dụng, cô ta tiếp tục ở đó thống khổ kêu lên, cuối cùng cảnh sát chạy tới muốn kéo cô ta ra, nữ nhân kia liền bắt đầu một khóc hai nháo ba thắt cổ, cuối cùng còn muốn cởi quần áo nói cảnh sát bắt mình chính là đồ lưu manh.
Nữ nhân này vừa nhìn là biết ngày thường chính là loại người hương dã, một mụ đàn bà đanh đá, mấy cảnh sát thấy thế thì không có biện pháp.
Xe tiếp tục chạy về phía trước, rất nhanh đã đến tòa án, bên ngoài tụ tập không ít truyền thông.
Cố Niệm Niệm đang muốn xuống xe thì Ôn Đình Vực mở miệng: “Đợi đã.”&p Cố Niệm Niệm nghi hoặc nhìn Ôn Đình Vực.
Lúc này Tô Bạch nói: “Ôn tổng không thích hợp để nhiều truyền thông bên ngoài nhìn thấy, chờ lát nữa sẽ tạo nên oanh động, chúng ta trực tiếp tiền vào trong tòa án.”&p Cố Niệm Niệm bừng tỉnh đại ngộ.
Cô là một người bình thường, đi ra ngoài tuyệt đối không ai nhìn.
Nhưng Ôn Đình Vực không giống cô, nhân vật như anh vừa ra phỏng chừng ngày mai phải lên đầu đề trang báo.
Nghĩ đến đây Cố Niệm Niệm lông mi khẽ run, xem ra Ôn Đình Vực cùng mình tới đây vẫn là mạo hiểm không nhỏ, kỳ thực hoàn toàn không cần thiết làm vậy, người nam nhân này có thể không đồng ý.
Cố Niệm Niệm không khỏi cảm kích mà nhìn Ôn Đình Vực một cái.
Nam nhân ngồi đó dáng người đĩnh bạt, trên mặt không mang biểu tình gì.
Cố Niệm Niệm cảm thấy giờ phút này, Ôn Đình Vực thật sự giống như thiên thần.
Rất nhanh Tô Bạch liền gọi một cuộc điện thoại, xe liền trực tiếp lái vào tòa án, sau đó có người chuyên môn ra nghênh đón.
Mà lúc này Hà Tham Dật cũng đã tới.
Thấy Ôn Đình Vực anh có chút kinh ngạc: “Đình Vực, sao cậu lại tự mình tới?”&p *Đến xem.” Ôn Đình Vực nhàn nhạt nói.
Ánh mắt Hà Tham Dật nhìn về phía Cố Niệm Niệm bên người Ôn Đình Vực.
Anh không tin Ôn Đình Vực lại thích xem náo nhiệt như vậy, nói vậy lại là đi cùng Cố Niệm Niệm trước mắt này đi.
“Cố tiểu thư, xin chào.” Hà Tham Dật chào hỏi với Cố Niệm Niệm.
Cố Niệm Niệm cũng gật đầu với Hà Tham Dật: “Hà luật sư, xin chào.”&p Hôm nay Hà Tham Dật mặc chính trang, cũng là khí tràng mười phần.
Rất nhanh đã đến thời gian mở phiên tòa.
Cố Niệm Niệm lại lần nữa thấy được Tô Hựu Thiến, Tô Hựu Thiền bị áp giải, khí sắc vô cùng không tốt.
Hà Tham Dật công tác chuẩn bị rất đầy đủ, lấy ra các loại chứng cớ đầy đủ cùng biện luận xuất sắc, vậy mà làm luật sư biện hộ của đối phương không nói được lời nào.
Đây còn là lần đầu tiên Cố Niệm Niệm tham gia phiên tòa, cho dù cô là người ngoài nghề đều có thể nhìn ra Hà Tham Dật là một luật sư phi thường xuất sắc. Anh đem các công tác chuẩn bị đều làm rất tốt, tìm không tháy một lỗ hồng.
Cố Niệm Niệm nghĩ khó trách Ôn Đình Vực sẽ tìm tới Hà Tham Dật, xác thật là một nhân vật lợi hại.
Rất nhanh tới phân đoạn phán quyết, kỳ thật kết quả đã rất rõ ràng, dưới cố gắng của Hà Tham Dật hơn nữa còn có áp lực dư luận, Tô Hựu Thiến được phán vô tội phóng thích hẳn là không thành vấn đề.
Ai cũng không thể nghĩ đến đột nhiên xảy ra một khúc nhạc đệm.
Một nữ nhân ở trong thính phòng hô lên, nữ nhân kia đầu bù tóc rối, vẻ mặt đáng thương.
“Em trai tôi cứ như vậy mà chết, giết người thì đền mạng đây là thiên kinh địa nghĩa, nữ nhân này nhất định phải đền mạng!”&p Mọi người không nghĩ tới đột nhiên phát sinh việc như vậy, nhất thời ngắn ngơ.
Nữ nhân kia tiếp tục kêu lên: “Còn có chuyện như vậy sao!
Giết người không cần đền mạng sao! Nhát định phải chết! – Nữ nhân này nhất định phải chết! Nhất định phải đền mạng cho em trai tôi!”&p “Tòa án không cho phép lớn tiếng ồn ào!” Thaamr phán lời .
lẽ nghiêm khắc tàn khốc nói.
Nhưng mà đối với nữ nhân kia căn bản vô dụng, cô ta tiếp tục ở đó thống khổ kêu lên, cuối cùng cảnh sát chạy tới muốn kéo cô ta ra, nữ nhân kia liền bắt đầu một khóc hai nháo ba thắt cổ, cuối cùng còn muốn cởi quần áo nói cảnh sát bắt mình chính là đồ lưu manh.
Nữ nhân này vừa nhìn là biết ngày thường chính là loại người hương dã, một mụ đàn bà đanh đá, mấy cảnh sát thấy thế thì không có biện pháp.
Bình luận facebook