Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Chương 994
Đêm lửa trại sẽ được tồ chức vào đúng 8h tối.
Vào khoảng 7h30, Hoắc Hiển đến gõ cửa phòng Mộ An An và Tiểu
Cửu.
Tiểu Cửu thấy chán nên chơi music player.
Có một cấp độ rất khó vượt qua nên vô cùng tức giận.
Hoắc Hiển thấy thế liền cười:
“Chỉ đơn giản thế thôi à? Đến đây, anh Hiển giúp em vượt qua.”
Tiểu Cửu tỏ thái độ hoài nghi, nhưng vẫn đưa điện thoại cho Hoắc Hiển.
Hoắc Hiển vượt qua một cách dễ dàng.
Khi bốn chữ chúc mừng qua ải hiện ra, Tiểu Cửu vô cùng ngạc nhiên: “Anh lợi hại vậy sao, so với Đình Đình còn lợi hại hơn nhiều!”
Được khen như vậy, Hoắc Hiển thấy rất oai.
Mặc dù trong lòng Tiểu Cửu so sánh hắn với một người con gái, nhưng dù sao thì cũng rất lợi hại.
“Đúng rồi, có chuyện này nói với em.” – Hoắc Hiển mờ miệng, kết quả là ngay lúc này thì Mộ An An từ trong phòng đi ra.
Trong bộ trang phục màu đỏ đặc trưng, làn da trắng ngần của Mộ An An càng trở nên kiều diễm hơn.
Quần áo có màu đỏ như lửa, nhưng người đẹp không phải là khói lửa nhân gian.
Hoắc Hiển cảm thấy bất ngờ.
Hắn rất thích gương mặt của Mộ An An.
Chính vòng eo của tiểu tiên nữ đã hấp dẫn hắn ngay từ đầu, sau đó mới biết đã hoàn toàn chìm đắm trong vẻ đẹp của tiểu tiên nữ
này.
“Nói với tôi chuyện gì?” – Tiểu Cửu không cảm thấy gì, chỉ thấy Hoắc Hiển không nói gì cả, đưa tay vẫy vẫy trước mặt hắn.
Mộ An An chỉnh lại trang phục, lúc này điện thoại reo lên.
Là điện thoại của A Nhị.
Vài tiếng trước, Mộ An An để A Nhị đi điều tra Mộ Tài Tiệp.
“Hai người nói trước đi, tôi ra ngoài nghe điện thoại.” – Mộ An An nói xong, mặc áo khoác vào rồi đi ra ngoài.
Khi Mộ An An ra ngoài rồi, Hoắc Hiển mới định thần lại.
Tiểu Cửu nhìn Hoắc Hiển với ánh mắt nghi ngờ: “Anh làm gì nhìn
chị An của tôi như thế, lẽ nào…..
anh thích chị ấy?”
“Làm gì có, chị An của em chỉ là xinh đẹp mà thôi.” – Hoắc Hiển nheo mắt lại, bình tĩnh che giấu, nói với giọng điệu rất thân mật: “Mục tiêu bây giờ của tôi là Đình Đình, người mà em nói thôi, tôi chỉ muốn biết là dáng vẻ thần tiên gì thôi, trên trang bạn bè của cô ấy cái gì cũng không có.”
“Anh định nói với tôi là đã thêm Đình Đình rồi.”
Hoắc Hiển vừa nói vừa mở giao diện cuộc trò chuyện với Đình Đình: ‘‘Em nói xem, Đình Đình sẽ thích tôi nói về chủ đề gì?”
Tiểu Cửu nghiêng người, hai người kề đầu nhau, nhìn chằm chằm vào giao diện cuộc trò chuyện với Tống Đình.
Đang suy nghĩ giao diện gì.
Hoắc Hiển đã cám dỗ không ít người.
Nhưng đối với Đình Đinh lại không biết chút gì, còn cần tìm Tiểu Cửu làm tình báo.
Vào khoảng 7h30, Hoắc Hiển đến gõ cửa phòng Mộ An An và Tiểu
Cửu.
Tiểu Cửu thấy chán nên chơi music player.
Có một cấp độ rất khó vượt qua nên vô cùng tức giận.
Hoắc Hiển thấy thế liền cười:
“Chỉ đơn giản thế thôi à? Đến đây, anh Hiển giúp em vượt qua.”
Tiểu Cửu tỏ thái độ hoài nghi, nhưng vẫn đưa điện thoại cho Hoắc Hiển.
Hoắc Hiển vượt qua một cách dễ dàng.
Khi bốn chữ chúc mừng qua ải hiện ra, Tiểu Cửu vô cùng ngạc nhiên: “Anh lợi hại vậy sao, so với Đình Đình còn lợi hại hơn nhiều!”
Được khen như vậy, Hoắc Hiển thấy rất oai.
Mặc dù trong lòng Tiểu Cửu so sánh hắn với một người con gái, nhưng dù sao thì cũng rất lợi hại.
“Đúng rồi, có chuyện này nói với em.” – Hoắc Hiển mờ miệng, kết quả là ngay lúc này thì Mộ An An từ trong phòng đi ra.
Trong bộ trang phục màu đỏ đặc trưng, làn da trắng ngần của Mộ An An càng trở nên kiều diễm hơn.
Quần áo có màu đỏ như lửa, nhưng người đẹp không phải là khói lửa nhân gian.
Hoắc Hiển cảm thấy bất ngờ.
Hắn rất thích gương mặt của Mộ An An.
Chính vòng eo của tiểu tiên nữ đã hấp dẫn hắn ngay từ đầu, sau đó mới biết đã hoàn toàn chìm đắm trong vẻ đẹp của tiểu tiên nữ
này.
“Nói với tôi chuyện gì?” – Tiểu Cửu không cảm thấy gì, chỉ thấy Hoắc Hiển không nói gì cả, đưa tay vẫy vẫy trước mặt hắn.
Mộ An An chỉnh lại trang phục, lúc này điện thoại reo lên.
Là điện thoại của A Nhị.
Vài tiếng trước, Mộ An An để A Nhị đi điều tra Mộ Tài Tiệp.
“Hai người nói trước đi, tôi ra ngoài nghe điện thoại.” – Mộ An An nói xong, mặc áo khoác vào rồi đi ra ngoài.
Khi Mộ An An ra ngoài rồi, Hoắc Hiển mới định thần lại.
Tiểu Cửu nhìn Hoắc Hiển với ánh mắt nghi ngờ: “Anh làm gì nhìn
chị An của tôi như thế, lẽ nào…..
anh thích chị ấy?”
“Làm gì có, chị An của em chỉ là xinh đẹp mà thôi.” – Hoắc Hiển nheo mắt lại, bình tĩnh che giấu, nói với giọng điệu rất thân mật: “Mục tiêu bây giờ của tôi là Đình Đình, người mà em nói thôi, tôi chỉ muốn biết là dáng vẻ thần tiên gì thôi, trên trang bạn bè của cô ấy cái gì cũng không có.”
“Anh định nói với tôi là đã thêm Đình Đình rồi.”
Hoắc Hiển vừa nói vừa mở giao diện cuộc trò chuyện với Đình Đình: ‘‘Em nói xem, Đình Đình sẽ thích tôi nói về chủ đề gì?”
Tiểu Cửu nghiêng người, hai người kề đầu nhau, nhìn chằm chằm vào giao diện cuộc trò chuyện với Tống Đình.
Đang suy nghĩ giao diện gì.
Hoắc Hiển đã cám dỗ không ít người.
Nhưng đối với Đình Đinh lại không biết chút gì, còn cần tìm Tiểu Cửu làm tình báo.
Bình luận facebook