Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Chương 996
A Nhị: “Tiểu thư An An, người bên chúng tôi theo yêu cầu của cô đã điều tra rõ Mộ Tài Tiệp rồi. Theo như kết quả điều tra, sau khi nhà họ Mộ xảy ra chuyện vào 8 năm trước thì Mộ Tài Tiệp đã đến gây rối ở công ty, giờ là tập đoàn dược phẩm Giang thị.”
Mộ An An cau mày, cô thực sự không biết chuyện này.
Vì tận mắt nhìn thấy mẹ và ông ngoại chết, với lại do mẹ đang bảo vệ mình trong tình huống như vậy mới chết nên lúc đó tâm trạng Mộ An An phải chịu đả kích rất lớn.
Khoảng thời gian đó, không muốn nhận tin gì cả, tâm trạng luôn suy sụp và hay gặp ác mộng, được Thất gia chăm sóc một thời gian dài mới hồi phục trở lại.
Đợi khi hồi phục rồi thì Mộ Tài
Tiệp lại biến mất, nhưng lại không có bài đưa tin nào nói Mộ Tài Tiệp đến công ty làm loạn.
“Vậy kết quả thế nào?” – Mộ An An bình tĩnh hỏi.
A Nhị trả lời: “Lúc đó Giang Trấn không thèm để ý, xem như tội phạm xông vào công ty mà trực tiếp cho bảo vệ đánh một trận rồi quăng ra cửa sau. Nghe người ta nói lúc đó chân phải gãy rồi, theo hồi ức của người lễ tân thì khi rời đi, Mộ Tài Tiệp còn kéo lê chân phải mình đi.”
Mộ An An nhướg mày.
Cô nhìn Mộ Tài Tiệp lúc nãy sinh hoạt vô cùng bình thường, không nhìn ra chân có vấn đề gì.
“Tiếp đi.” – Mộ An An ra lệnh.
A Nhị: “Sau đó Mộ Tài Tiệp còn làm loạn vài lần, lần nào cũng bị đánh, thậm chí có người còn đe doạ giết anh ta, cuối cùng anh ta rời khỏi trung tâm thành phố Giang Thành và trờ về quê ba mình, là một huyện nhỏ dưới Giang Thành sống hết 8 năm. Cho đến khi năm ngoái về lại Giang Thành, đến tập đoàn Giang thị tìm Giang Trấn, sau đó thì không thấy xuất hiện nữa.”
“Sau đó không thấy xuất hiện nữa là ý gì?” – Mộ An An nghe không hiểu câu nói này.
A Nhị trả lời: “Chính là con người này không có quỹ đạo cuộc sống ở Giang Thành, đồng thời cũng không về lại huyện mà theo người ta đi làm loạn mới thành ra thế này.”
“Tiểu viện trên rừng núi này xây từ lúc nào?” – Mộ An An hỏi.
“Năm ngoái sau khi Mộ Tài Tiệp tìm Giang Trấn, vậy nên tôi nghi ngờ Mộ Tài Tiệp tìm Giang Trấn đã có thoả thuận gì đó rồi mới
xây nên tiểu viện này.”
A Nhị là người tình báo vô cùng nổi tiếng, vậy nên có một số manh mối liên quan không cần Mộ An An giải thích, cậu cũng tra ra được với lại phát hiện một số vấn đề trong số đó.
Hắn nói: “Nhưng tiểu thư An An, một năm trưó’c khi Mộ Tài Tiệp đi tìm Giang Trấn thì chân phải đã bị què.”
Vừa nói xong câu này, Mộ An An đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, vô thức ngồi thẳng lưng dậy.
Tay phải vốn để trên bàn, lúc này lại không thể khống chế được.
Mộ An An cau mày, cô thực sự không biết chuyện này.
Vì tận mắt nhìn thấy mẹ và ông ngoại chết, với lại do mẹ đang bảo vệ mình trong tình huống như vậy mới chết nên lúc đó tâm trạng Mộ An An phải chịu đả kích rất lớn.
Khoảng thời gian đó, không muốn nhận tin gì cả, tâm trạng luôn suy sụp và hay gặp ác mộng, được Thất gia chăm sóc một thời gian dài mới hồi phục trở lại.
Đợi khi hồi phục rồi thì Mộ Tài
Tiệp lại biến mất, nhưng lại không có bài đưa tin nào nói Mộ Tài Tiệp đến công ty làm loạn.
“Vậy kết quả thế nào?” – Mộ An An bình tĩnh hỏi.
A Nhị trả lời: “Lúc đó Giang Trấn không thèm để ý, xem như tội phạm xông vào công ty mà trực tiếp cho bảo vệ đánh một trận rồi quăng ra cửa sau. Nghe người ta nói lúc đó chân phải gãy rồi, theo hồi ức của người lễ tân thì khi rời đi, Mộ Tài Tiệp còn kéo lê chân phải mình đi.”
Mộ An An nhướg mày.
Cô nhìn Mộ Tài Tiệp lúc nãy sinh hoạt vô cùng bình thường, không nhìn ra chân có vấn đề gì.
“Tiếp đi.” – Mộ An An ra lệnh.
A Nhị: “Sau đó Mộ Tài Tiệp còn làm loạn vài lần, lần nào cũng bị đánh, thậm chí có người còn đe doạ giết anh ta, cuối cùng anh ta rời khỏi trung tâm thành phố Giang Thành và trờ về quê ba mình, là một huyện nhỏ dưới Giang Thành sống hết 8 năm. Cho đến khi năm ngoái về lại Giang Thành, đến tập đoàn Giang thị tìm Giang Trấn, sau đó thì không thấy xuất hiện nữa.”
“Sau đó không thấy xuất hiện nữa là ý gì?” – Mộ An An nghe không hiểu câu nói này.
A Nhị trả lời: “Chính là con người này không có quỹ đạo cuộc sống ở Giang Thành, đồng thời cũng không về lại huyện mà theo người ta đi làm loạn mới thành ra thế này.”
“Tiểu viện trên rừng núi này xây từ lúc nào?” – Mộ An An hỏi.
“Năm ngoái sau khi Mộ Tài Tiệp tìm Giang Trấn, vậy nên tôi nghi ngờ Mộ Tài Tiệp tìm Giang Trấn đã có thoả thuận gì đó rồi mới
xây nên tiểu viện này.”
A Nhị là người tình báo vô cùng nổi tiếng, vậy nên có một số manh mối liên quan không cần Mộ An An giải thích, cậu cũng tra ra được với lại phát hiện một số vấn đề trong số đó.
Hắn nói: “Nhưng tiểu thư An An, một năm trưó’c khi Mộ Tài Tiệp đi tìm Giang Trấn thì chân phải đã bị què.”
Vừa nói xong câu này, Mộ An An đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, vô thức ngồi thẳng lưng dậy.
Tay phải vốn để trên bàn, lúc này lại không thể khống chế được.
Bình luận facebook