Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1385
CHƯƠNG 1385: NÓI CHUYỆN MANG THAI CHO ANH BIẾT (1)
Gương mặt hoàn mỹ không có khuyết điểm của Đường Lăng trực tiếp phóng đại ở trước mặt cô, dọa cô nhảy lên một cái.
“Anh làm gì vậy?” Lâm Bối hoảng hốt, đặc biệt hoảng hốt, sao vậy?
Cô vừa nói gì sai sao?
Vì sao anh đột nhiên tiến đến gần?
Vì sao đột nhiên tới gần như thế?
Anh muốn làm gì?!!!
Đường Lăng nhìn cô, khóe môi cong lên, nhìn ra tâm tình anh rất vui vẻ: “Quan tâm tôi?”
Điều này khiến cho Đường Lăng có chút ngoài ý muốn, nhưng trong lòng thì như rót mật, mặc dù lần này anh tới, thái độ của Lâm Bối đối với anh thay đổi rất rõ ràng so với lần trước, nhưng thỉnh thoảng cô vẫn bày ra thái độ bài xích với anh.
Hiện tại cô đang quan tâm anh?
Lâm Bối có chút ngơ ngác, sau khi kịp phản ứng, cảm giác gương mặt hơi nóng lên, trong lòng cũng không biết là buồn bực hay xấu hổ, theo bản năng phản bác: “Ai quan tâm anh chứ.”
Thấy được phản ứng của cô, ý cười trên khóe môi Đường Lăng càng đậm hơn mấy phần.
Lâm Bối nhìn gương mặt tươi cười của anh, trong lòng càng nổi giận, chỉ là nghĩ đến Karoo, cô lại nhịn không được lo lắng, hơn nữa cô cũng muốn giải thích một chút, giải thích rằng cô cũng không quan tâm anh: “Buổi tối hôm nay đại vương tử thiết yến chiêu đãi anh, nói không chừng đến lúc đó đại vương tử sẽ nói ra việc này, nói không chừng hoàng thất bên này sẽ có đề nghị gì, làm sao anh phải vội vã đi gặp Karoo như vậy.”
“Ý của em là để hoàng thất giúp tôi? Lúc trước không phải em nói không giúp tôi sao?” Đường Lăng thấy dáng vẻ càng che giấu càng lộ rõ của cô, trong lòng nín cười, cố ý đùa với cô.
“Hiện tại tôi cũng chưa hề nói giúp anh, tôi nói là bên phía hoàng thất có thể sẽ có dự định, trước tiên anh có thể tìm hiểu một chút lại nói.” Lâm Bối nghe được lời của Đường Lăng, kém chút nữa đã cắn phải đầu lưỡi, người đàn ông này đến cùng có nghe hiểu tiếng người hay không?
Cô nói giúp anh lúc nào?
Lại nói, trong hoàng thất cô thấp cổ bé họng, kỳ thật căn bản là không thể giúp việc gì cho anh được.
“Cho nên, em vẫn muốn để hoàng thất giúp tôi.” Đường Lăng tuy nín cười, lúc này trên mặt của anh, trong mắt cũng đã tràn đầy ý cười.
Cô có biết hay không, có một số việc càng giải thích, thì càng không thể giải thích rõ.
Càng không giải thích, càng thể hiện tâm tư của anh.
“Tôi không có, hơn nữa chuyện hoàng thất căn bản là không có phần để tôi nói.” Lâm Bối nhìn gương mặt của anh không ngừng phóng đại ở trước mặt, không biết là bởi vì khẩn trương, hay bởi vì cái gì, đột nhiên cảm thấy nhịp tim đập rất nhanh, cô biết cô không thể để cho Đường Lăng hiểu lầm, tuyệt đối không thể có loại hiểu lầm này.
Đôi mắt của Đường Lăng nhìn cô thẳng tắp, nhưng cười không nói, cũng chỉ nhìn cô.
Đường Lăng như vậy, Lâm Bối cảm thấy trong lòng rất hoảng loạn, nhịp tim càng không thể khống chế được mà tăng tốc, Lâm Bối cảm thấy cô thật sự không chịu nổi loại im lặng này, càng chịu cái nhìn dò xét này của Đường Lăng, theo bản năng cất cao giọng nói: “Tôi thật sự sẽ không giúp anh.”
“Ừ, tôi biết.” rốt cục Đường Lăng không nhịn được cười khẽ một tiếng, nhưng đôi mắt của anh vẫn nhìn cô như cũ, trong con ngươi cũng ngậm ý cười, cũng có một chút cảm xúc không giống.
“Anh biết cái gì?” Đường Lăng như vậy ngược lại khiến Lâm Bối ngây ngẩn cả người, Đường Lăng nói đã biết?
Anh biết cái gì?
Khóe môi của Đường Lăng nhịn không được mà cong lên, lần nữa tiến gần về phía cô, sau đó cố ý hạ giọng, ở trước mặt cô nói: “Tôi biết em không quan tâm, tôi biết em sẽ không giúp tôi.”
Bởi vì lúc này Đường Lăng hạ thấp giọng, hai người lại cách quá gần, khiến giữa hai người nhiều hơn mấy phần mập mờ, lúc Đường Lăng nói chuyện, khí tức của anh cũng không ngừng tản ra ở trên mặt Lâm Bối, càng có nhiều hơn mấy phần cảm giác triền miên.
Lâm Bối đột nhiên cảm thấy cuống họng hơi khô, cô muốn nói chuyện, nhưng lại cảm thấy có chút nói không nên lời, kỳ thật phản ứng đầu tiên của cô khi nghe lời của Đường Lăng là muốn phản bác, nhưng cô đột nhiên nghĩ đến, nếu như bây giờ cô phản bác thì chính là thừa nhận lời nói lúc trước của cô.
Thừa nhận cô quan tâm anh, thừa nhận cô muốn giúp anh, cho nên Lâm Bối cố gắng nuốt lời phản bác sắp thốt ra lại.
“Anh, anh, anh biết là được.” Lâm Bối biết thân phận của cô, tình huống của cô, căn bản không có khả năng có gì đó với Đường Lăng, cho nên cô biết rõ, cô không thể để có hiểu lầm nào giữa hai người về phương diện kia được.
Cô nhất định phải triệt để rũ sạch tất cả quan hệ, tất cả khả năng giữa hai người.
Nghĩ đến đêm qua vậy mà cô lại cùng ngủ với Đường Lăng ở trong một căn phòng, trong lòng cô liền không nhịn được hơi ảo não, đêm qua cũng không biết cô làm sao, tại sao lại ngủ say như vậy.
Những ngày này bởi vì phản ứng nôn nghén, cô không ngủ ngon, ban đêm còn thường xuyên mất ngủ, chẳng lẽ là bởi vì mấy ngày ngủ không ngon nên quá mệt mỏi?
Nhưng rõ ràng là mấy ngày trước cô đã rất mệt mỏi, nhưng vẫn luôn không ngủ được, vì sao hết lần này tới lần khác đêm qua lại ngủ say như vậy.
Thậm chí ngay cả khi Đường Lăng đưa cô trở về phòng, cô cũng không cảm giác được, cũng không tỉnh lại?
Lâm Bối cũng không biết phải giải thích chuyện này như thế nào.
“Em đi về trước, hay là ở lại đây đợi tôi?” Đường Lăng nhìn cô, thấy lông mày cô càng nhíu chặt hơn, dáng vẻ xoắn xuýt, ý cười trên mặt anh càng không che giấu.
Cô như vậy, không che giấu quá nhiều ở trước mặt anh, cảm giác như vậy thật không tệ.
“Cái gì?” Lâm Bối đang suy nghĩ chuyện của chính mình, nghe lời của Đường Lăng, trong lúc nhất thời chưa lấy lại tinh thần, không hiểu rõ ý tứ của anh.
“Một lát nữa chắc chắn tôi phải ra ngoài, em đợi tôi ở đây, hay là về chỗ của em nghỉ ngơi?” Đường Lăng rất có kiên nhẫn giải thích một lần nữa, anh đã bảo Mạnh Lâm hẹn Karoo, chờ một lát chắc chắn phải ra ngoài.
Bởi vì không biết đến cùng thì tình huống sẽ như thế nào, anh cũng không biết thời gian nào sẽ trở về, cũng không hay nếu để Lâm Bối ở trong phòng chờ anh mãi.
Dù sao cô là tiểu vương tử nước R, nhưng, nói thật trong lòng Đường Lăng vẫn hi vọng Lâm Bối nói sẽ đợi anh ở đây, đương nhiên Đường Lăng biết đó là chuyện không có khả năng, “Đương nhiên tôi muốn trở về.” Quả nhiên, sau khi Lâm Bối nghe được lời của anh, không cần nghĩ đã trực tiếp nhanh chóng trả lời một câu, vừa nói chuyện, Lâm Bối còn nhanh nhanh đứng lên, kéo ra một chút khoảng cách với Đường Lăng.
Sau khi đứng lên, Lâm Bối cũng ý thức được phản ứng vừa rồi của chính mình hình như hơi quá mức một chút, cô âm thầm hít một hơi, để chính mình hòa hoãn một chút: “Tôi cần phải trở về.”
Hiện tại cô là tiểu vương tử nước R, nếu để cho người biết đêm qua cô ngủ ở gian phòng của Đường Lăng, cô cũng không biết sẽ có hậu quả gì.
Làm sao cô có thể ngồi ở đây đợi Đường Lăng trở về.
“Ừ, cũng được.” Lúc đầu Đường Lăng cũng nghĩ rằng cô sẽ phản ứng như vậy, hơn nữa cô phản ứng như vậy mới xem như bình thường.
Mặc dù khách sạn này là của tám gia tộc lớn, nhưng anh cũng không thể cam đoan không có người của thế lực khác trà trộn vào.
Đêm qua thời điểm anh đến là hơn ba giờ sáng, hơn nữa thời điểm ôm Lâm Bối đã dùng áo khoác che khuất Lâm Bối, cho nên không lo lắng người khác sẽ nhận ra Lâm Bối.
Nhưng nếu Lâm Bối vẫn luôn ở lại chỗ này, anh cũng lo lắng sẽ có người phát hiện ra.
“Vậy em về trước đi, ban đêm tôi sẽ trực tiếp đến khách sạn mà đại vương tử thiết yến…” Đường Lăng hơi dừng lời lại, đôi mắt nhìn qua Lâm Bối, cũng không che giấu vài phần hỏi thăm.
Rõ ràng Đường Lăng đang nói cho Lâm Bối hành tung của anh, đương nhiên, dụng ý của anh chính là muốn để ban đêm Lâm Bối trực tiếp đi đến.
“Ừ, tôi sẽ đi đến.” Lâm Bối rất muốn từ chối, nhưng cô cũng biết cô căn bản là không thể từ chối được, đêm qua còn chạy ra nước ngoài, đã để Đường Lăng tóm gọn, bị trực tiếp đưa trở về.
Hơn nữa đêm qua đại vương tử liền để cô sắp xếp tốt cho Đường Lăng, liên quan tới chuyện tiếp đãi Đường Lăng, cô chắc chắn trốn không thoát, buổi tối hôm nay đại vương tử chắc chắn sẽ để cô đi đến.
Trong lòng Lâm Bối lại không nhịn được lo lắng, nếu ban đêm cô lại có phản ứng nôn nghén thì nên làm sao?
“Ừ, được, vậy ban đêm chúng ta gặp lại.” Đường Lăng đối với câu trả lời của cô coi như hài lòng, mặc dù dáng vẻ lúc này của cô rất không tình nguyện.
Đường Lăng biết chuyện này không thể gấp, dù sao hiện tại cô cũng có thân phận tiểu vương tử, cô đối với anh cũng chưa có tình cảm, cho nên mặc kệ là về công về tư, cô cũng đều bài xích anh.
Cô có thể có mặt yến hội buổi tối, mà không phải kiếm cớ né tránh, Đường Lăng cảm thấy chuyện này đã coi như là một tiến bộ không tồi rồi.
“Sau khi tôi rời đi, em lại tìm một cơ hội rời đi, tôi sẽ không tiễn em.” Đường Lăng biết vẫn cần tránh hiềm nghi, dù sao cô là tiểu vương tử nước R.
Nếu để cho người khác phát hiện hiện tại anh cùng ra ngoài khách sạn với Lâm Bối, chỉ sợ sẽ khiến vài người hoài nghi, hiện tại lúc này anh và Lâm Bối cùng đi ra ngược lại là không có vấn đề gì lớn, chỉ sợ có vài người có ý sẽ điều tra anh đến khách sạn lúc nào, điều tra tiểu vương tử đến khách sạn lúc nào.
Nếu người điều tra quá lợi hại, Đường Lăng cũng không dám cam đoan có thể bị người khác phát hiện ra cái gì hay không, cho nên, vẫn nên chú ý cẩn thận một chút.
Gương mặt hoàn mỹ không có khuyết điểm của Đường Lăng trực tiếp phóng đại ở trước mặt cô, dọa cô nhảy lên một cái.
“Anh làm gì vậy?” Lâm Bối hoảng hốt, đặc biệt hoảng hốt, sao vậy?
Cô vừa nói gì sai sao?
Vì sao anh đột nhiên tiến đến gần?
Vì sao đột nhiên tới gần như thế?
Anh muốn làm gì?!!!
Đường Lăng nhìn cô, khóe môi cong lên, nhìn ra tâm tình anh rất vui vẻ: “Quan tâm tôi?”
Điều này khiến cho Đường Lăng có chút ngoài ý muốn, nhưng trong lòng thì như rót mật, mặc dù lần này anh tới, thái độ của Lâm Bối đối với anh thay đổi rất rõ ràng so với lần trước, nhưng thỉnh thoảng cô vẫn bày ra thái độ bài xích với anh.
Hiện tại cô đang quan tâm anh?
Lâm Bối có chút ngơ ngác, sau khi kịp phản ứng, cảm giác gương mặt hơi nóng lên, trong lòng cũng không biết là buồn bực hay xấu hổ, theo bản năng phản bác: “Ai quan tâm anh chứ.”
Thấy được phản ứng của cô, ý cười trên khóe môi Đường Lăng càng đậm hơn mấy phần.
Lâm Bối nhìn gương mặt tươi cười của anh, trong lòng càng nổi giận, chỉ là nghĩ đến Karoo, cô lại nhịn không được lo lắng, hơn nữa cô cũng muốn giải thích một chút, giải thích rằng cô cũng không quan tâm anh: “Buổi tối hôm nay đại vương tử thiết yến chiêu đãi anh, nói không chừng đến lúc đó đại vương tử sẽ nói ra việc này, nói không chừng hoàng thất bên này sẽ có đề nghị gì, làm sao anh phải vội vã đi gặp Karoo như vậy.”
“Ý của em là để hoàng thất giúp tôi? Lúc trước không phải em nói không giúp tôi sao?” Đường Lăng thấy dáng vẻ càng che giấu càng lộ rõ của cô, trong lòng nín cười, cố ý đùa với cô.
“Hiện tại tôi cũng chưa hề nói giúp anh, tôi nói là bên phía hoàng thất có thể sẽ có dự định, trước tiên anh có thể tìm hiểu một chút lại nói.” Lâm Bối nghe được lời của Đường Lăng, kém chút nữa đã cắn phải đầu lưỡi, người đàn ông này đến cùng có nghe hiểu tiếng người hay không?
Cô nói giúp anh lúc nào?
Lại nói, trong hoàng thất cô thấp cổ bé họng, kỳ thật căn bản là không thể giúp việc gì cho anh được.
“Cho nên, em vẫn muốn để hoàng thất giúp tôi.” Đường Lăng tuy nín cười, lúc này trên mặt của anh, trong mắt cũng đã tràn đầy ý cười.
Cô có biết hay không, có một số việc càng giải thích, thì càng không thể giải thích rõ.
Càng không giải thích, càng thể hiện tâm tư của anh.
“Tôi không có, hơn nữa chuyện hoàng thất căn bản là không có phần để tôi nói.” Lâm Bối nhìn gương mặt của anh không ngừng phóng đại ở trước mặt, không biết là bởi vì khẩn trương, hay bởi vì cái gì, đột nhiên cảm thấy nhịp tim đập rất nhanh, cô biết cô không thể để cho Đường Lăng hiểu lầm, tuyệt đối không thể có loại hiểu lầm này.
Đôi mắt của Đường Lăng nhìn cô thẳng tắp, nhưng cười không nói, cũng chỉ nhìn cô.
Đường Lăng như vậy, Lâm Bối cảm thấy trong lòng rất hoảng loạn, nhịp tim càng không thể khống chế được mà tăng tốc, Lâm Bối cảm thấy cô thật sự không chịu nổi loại im lặng này, càng chịu cái nhìn dò xét này của Đường Lăng, theo bản năng cất cao giọng nói: “Tôi thật sự sẽ không giúp anh.”
“Ừ, tôi biết.” rốt cục Đường Lăng không nhịn được cười khẽ một tiếng, nhưng đôi mắt của anh vẫn nhìn cô như cũ, trong con ngươi cũng ngậm ý cười, cũng có một chút cảm xúc không giống.
“Anh biết cái gì?” Đường Lăng như vậy ngược lại khiến Lâm Bối ngây ngẩn cả người, Đường Lăng nói đã biết?
Anh biết cái gì?
Khóe môi của Đường Lăng nhịn không được mà cong lên, lần nữa tiến gần về phía cô, sau đó cố ý hạ giọng, ở trước mặt cô nói: “Tôi biết em không quan tâm, tôi biết em sẽ không giúp tôi.”
Bởi vì lúc này Đường Lăng hạ thấp giọng, hai người lại cách quá gần, khiến giữa hai người nhiều hơn mấy phần mập mờ, lúc Đường Lăng nói chuyện, khí tức của anh cũng không ngừng tản ra ở trên mặt Lâm Bối, càng có nhiều hơn mấy phần cảm giác triền miên.
Lâm Bối đột nhiên cảm thấy cuống họng hơi khô, cô muốn nói chuyện, nhưng lại cảm thấy có chút nói không nên lời, kỳ thật phản ứng đầu tiên của cô khi nghe lời của Đường Lăng là muốn phản bác, nhưng cô đột nhiên nghĩ đến, nếu như bây giờ cô phản bác thì chính là thừa nhận lời nói lúc trước của cô.
Thừa nhận cô quan tâm anh, thừa nhận cô muốn giúp anh, cho nên Lâm Bối cố gắng nuốt lời phản bác sắp thốt ra lại.
“Anh, anh, anh biết là được.” Lâm Bối biết thân phận của cô, tình huống của cô, căn bản không có khả năng có gì đó với Đường Lăng, cho nên cô biết rõ, cô không thể để có hiểu lầm nào giữa hai người về phương diện kia được.
Cô nhất định phải triệt để rũ sạch tất cả quan hệ, tất cả khả năng giữa hai người.
Nghĩ đến đêm qua vậy mà cô lại cùng ngủ với Đường Lăng ở trong một căn phòng, trong lòng cô liền không nhịn được hơi ảo não, đêm qua cũng không biết cô làm sao, tại sao lại ngủ say như vậy.
Những ngày này bởi vì phản ứng nôn nghén, cô không ngủ ngon, ban đêm còn thường xuyên mất ngủ, chẳng lẽ là bởi vì mấy ngày ngủ không ngon nên quá mệt mỏi?
Nhưng rõ ràng là mấy ngày trước cô đã rất mệt mỏi, nhưng vẫn luôn không ngủ được, vì sao hết lần này tới lần khác đêm qua lại ngủ say như vậy.
Thậm chí ngay cả khi Đường Lăng đưa cô trở về phòng, cô cũng không cảm giác được, cũng không tỉnh lại?
Lâm Bối cũng không biết phải giải thích chuyện này như thế nào.
“Em đi về trước, hay là ở lại đây đợi tôi?” Đường Lăng nhìn cô, thấy lông mày cô càng nhíu chặt hơn, dáng vẻ xoắn xuýt, ý cười trên mặt anh càng không che giấu.
Cô như vậy, không che giấu quá nhiều ở trước mặt anh, cảm giác như vậy thật không tệ.
“Cái gì?” Lâm Bối đang suy nghĩ chuyện của chính mình, nghe lời của Đường Lăng, trong lúc nhất thời chưa lấy lại tinh thần, không hiểu rõ ý tứ của anh.
“Một lát nữa chắc chắn tôi phải ra ngoài, em đợi tôi ở đây, hay là về chỗ của em nghỉ ngơi?” Đường Lăng rất có kiên nhẫn giải thích một lần nữa, anh đã bảo Mạnh Lâm hẹn Karoo, chờ một lát chắc chắn phải ra ngoài.
Bởi vì không biết đến cùng thì tình huống sẽ như thế nào, anh cũng không biết thời gian nào sẽ trở về, cũng không hay nếu để Lâm Bối ở trong phòng chờ anh mãi.
Dù sao cô là tiểu vương tử nước R, nhưng, nói thật trong lòng Đường Lăng vẫn hi vọng Lâm Bối nói sẽ đợi anh ở đây, đương nhiên Đường Lăng biết đó là chuyện không có khả năng, “Đương nhiên tôi muốn trở về.” Quả nhiên, sau khi Lâm Bối nghe được lời của anh, không cần nghĩ đã trực tiếp nhanh chóng trả lời một câu, vừa nói chuyện, Lâm Bối còn nhanh nhanh đứng lên, kéo ra một chút khoảng cách với Đường Lăng.
Sau khi đứng lên, Lâm Bối cũng ý thức được phản ứng vừa rồi của chính mình hình như hơi quá mức một chút, cô âm thầm hít một hơi, để chính mình hòa hoãn một chút: “Tôi cần phải trở về.”
Hiện tại cô là tiểu vương tử nước R, nếu để cho người biết đêm qua cô ngủ ở gian phòng của Đường Lăng, cô cũng không biết sẽ có hậu quả gì.
Làm sao cô có thể ngồi ở đây đợi Đường Lăng trở về.
“Ừ, cũng được.” Lúc đầu Đường Lăng cũng nghĩ rằng cô sẽ phản ứng như vậy, hơn nữa cô phản ứng như vậy mới xem như bình thường.
Mặc dù khách sạn này là của tám gia tộc lớn, nhưng anh cũng không thể cam đoan không có người của thế lực khác trà trộn vào.
Đêm qua thời điểm anh đến là hơn ba giờ sáng, hơn nữa thời điểm ôm Lâm Bối đã dùng áo khoác che khuất Lâm Bối, cho nên không lo lắng người khác sẽ nhận ra Lâm Bối.
Nhưng nếu Lâm Bối vẫn luôn ở lại chỗ này, anh cũng lo lắng sẽ có người phát hiện ra.
“Vậy em về trước đi, ban đêm tôi sẽ trực tiếp đến khách sạn mà đại vương tử thiết yến…” Đường Lăng hơi dừng lời lại, đôi mắt nhìn qua Lâm Bối, cũng không che giấu vài phần hỏi thăm.
Rõ ràng Đường Lăng đang nói cho Lâm Bối hành tung của anh, đương nhiên, dụng ý của anh chính là muốn để ban đêm Lâm Bối trực tiếp đi đến.
“Ừ, tôi sẽ đi đến.” Lâm Bối rất muốn từ chối, nhưng cô cũng biết cô căn bản là không thể từ chối được, đêm qua còn chạy ra nước ngoài, đã để Đường Lăng tóm gọn, bị trực tiếp đưa trở về.
Hơn nữa đêm qua đại vương tử liền để cô sắp xếp tốt cho Đường Lăng, liên quan tới chuyện tiếp đãi Đường Lăng, cô chắc chắn trốn không thoát, buổi tối hôm nay đại vương tử chắc chắn sẽ để cô đi đến.
Trong lòng Lâm Bối lại không nhịn được lo lắng, nếu ban đêm cô lại có phản ứng nôn nghén thì nên làm sao?
“Ừ, được, vậy ban đêm chúng ta gặp lại.” Đường Lăng đối với câu trả lời của cô coi như hài lòng, mặc dù dáng vẻ lúc này của cô rất không tình nguyện.
Đường Lăng biết chuyện này không thể gấp, dù sao hiện tại cô cũng có thân phận tiểu vương tử, cô đối với anh cũng chưa có tình cảm, cho nên mặc kệ là về công về tư, cô cũng đều bài xích anh.
Cô có thể có mặt yến hội buổi tối, mà không phải kiếm cớ né tránh, Đường Lăng cảm thấy chuyện này đã coi như là một tiến bộ không tồi rồi.
“Sau khi tôi rời đi, em lại tìm một cơ hội rời đi, tôi sẽ không tiễn em.” Đường Lăng biết vẫn cần tránh hiềm nghi, dù sao cô là tiểu vương tử nước R.
Nếu để cho người khác phát hiện hiện tại anh cùng ra ngoài khách sạn với Lâm Bối, chỉ sợ sẽ khiến vài người hoài nghi, hiện tại lúc này anh và Lâm Bối cùng đi ra ngược lại là không có vấn đề gì lớn, chỉ sợ có vài người có ý sẽ điều tra anh đến khách sạn lúc nào, điều tra tiểu vương tử đến khách sạn lúc nào.
Nếu người điều tra quá lợi hại, Đường Lăng cũng không dám cam đoan có thể bị người khác phát hiện ra cái gì hay không, cho nên, vẫn nên chú ý cẩn thận một chút.
Bình luận facebook