Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1443
CHƯƠNG 1443: THÁI ĐỘ CỦA CẬU BA DƯƠNG (1)
Cậu ba Dương ngừng lại, đôi mắt nhìn về phía phóng viên ở đó…
Mặc dù phóng viên rất muốn biết câu trả lời, nhưng giờ phút này Dương Tầm Chiêu thật sự dừng lại, một đôi mắt nhìn sang như vậy, có mấy phóng viên rụt người lại theo bản năng.
Ai cũng biết cậu ba Dương không dễ chọc! !
Vừa rồi bọn họ cũng cảm thấy nhiều nhà phóng viên như vậy, cậu ba Dương không thể nào đắc tội toàn bộ, cho nên mới chen nhau lên, nhưng bây giờ cậu ba Dương chỉ một ánh mắt đã chấn trụ mọi người.
Trong nháy mắt ở đó trở nên yên tĩnh, cho dù mấy phóng viên không lùi bước còn vây bên người Dương Tầm Chiêu cũng không dám nữa nói bậy bạ, không dám nữa hỏi bậy bạ nữa.
Bình thường cậu ba Dương không dễ chọc, huống chỉ là bây giờ, dẫu sao tang lễ Dương Bạc Vệ vừa mới kết thúc, tâm trạng của cậu ba Dương lúc này khẳng định không tốt.
Giờ phút này phóng viên cũng cũng không dám hy vọng xa vời cậu ba Dương sẽ trả lời câu hỏi của bọn họ, chỉ hy vọng cậu ba Dương sẽ không trách tội bọn họ là tốt rồi.
Nhưng sau khi con mắt cậu ba Dương nhìn qua phóng viên ở đó, lại đột nhiên mở miệng: “Tôi đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, lần này trở về chẳng qua là vì tẫn hiếu đạo cuối cùng, tôi cũng đã cắt đứt quan hệ, lần này trở về tẫn hiếu đạo nhưng là khách không phải chủ, những chuyện xảy ra ở nhà họ Dương không liên quan đến tôi.”
Lời này của Dương Tầm Chiêu quá rõ ràng rồi, tuy không hơi trả lời quan hệ với Quỷ Vực Chỉ Thành, nhưng thái độ của Dương Tầm Chiêu lại bày ra ở đó rồi.
Hơn nữa ý của Dương Tầm Chiêu cũng rất rõ ràng, anh đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương rồi, lần này anh trở về Nhà họ Dương cũng không phải chủ nhân, cho nên nhà họ Dương muốn giữ người nào, người ở lại nhà họ Dương muốn làm chuyện gì, đều không phải chuyện anh nên quản.
Đó là chuyện ông cụ Dương và bà cụ Dương nên quản, không có bắt kỳ quan hệ với anh.
Lời này của Dương Tầm Chiêu coi như là hơi vạch rõ, đây đều là sắp xếp của ông cụ Dương và bà cụ Dương, mà anh chẳng qua là khách, không quản được chuyện nhà họ Dương.
Cho nên, nhà họ Dương giữ ai ở nhà họ Dương, không phải anh quyết định, cũng không liên quan đến anh.
Lời của Dương Tầm Chiêu đã rõ ràng sáng tỏ như vậy, ai còn có thể không nghe rõ? Huống chỉ từ trước đến giờ năng lực hiểu ngầm của những phóng viên này đều vô cùng mạnh.
“Ý của cậu ba Dương là anh sẽ không cưới công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, cũng sẽ không trở về nhà họ Dương?” Nhưng vẫn có phóng viên không nhịn được hỏi thêm một câu, còn muốn có được câu trả lời càng rõ ràng hơn.
Câu hỏi là của phóng viên tuổi rất nhỏ, sau khi anh ta hỏi, những người khác đều rồi rít nhìn về phía anh ta, trong ánh mắt kia cũng chút kính sợ, quả nhiên là con nghé mới sinh không sợ cọp, vừa rồi Dương Tầm Chiêu đã trả lời, người này lại vẫn đuổi theo hỏi? !
Với tính cách bình thường của cậu ba Dương sẽ trả lời anh ta mới là lạ? Không cho người đuổi anh ta đi đã là không tệ rồi.
“Ừ.” Nhưng làm cho tất cả mọi người bất ngờ là, Dương Tầm Chiêu lại trả lời, một chữ đơn giản không thể đơn giản hơn, nhưng khẳng định như vậy, không lưu bất kỳ đường sống nào.
Tất cả phóng viên cũng đều ngơ ngác, hả? Hôm nay cậu ba Dương thật dễ nói chuyện, đơn giản là hỏi thì sẽ đáp! !
Giờ phút này ông cụ Dương đang đi tới cũng nghe thấy: “Dương Tầm Chiêu, cháu nói bậy bạ gì với phóng viên vậy?”
Mấy ngày nay, tất cả đều theo kế hoạch của bọn họ, Dương Tầm Chiêu trở lại, ba ngày qua đều ở nhà họ Dương, cũng không rời đi, mỗi ngày buổi tối cũng gác đêm cho Dương Bạc Vệ, Trình Nhu Nhu luôn ở lại nhà họ Dương, gác đêm cùng Dương Tầm Chiêu, nhưng Dương Tầm Chiêu cũng không nói gì.
Bà cụ Dương cho người gửi những bức ảnh kia ra ngoài, lộ ra những tin tức kia, cũng đạt được hiệu quả rất tốt, tất cả đều tốt hơn so với bọn họ dự tính, ông cụ Dương đang âm thầm cao hứng, không nghĩ tới ông ta vừa từ mộ địa lên nghe được như vậy. Ông cụ Dương nỗ tung rồi!
Dương Tầm Chiêu không đề ý đến ông ta, nhìn cũng không có nhìn ông ta một cái, bước đi về phía trước, nên nói anh cũng đã nói rõ, những chuyện khác đều không phải chuyện anh quản rồi.
“Dương Tầm Chiêu, anh đứng lại cho tôi, anh đây là thái độ gì? Tôi là ông nội anh, anh đối với tôi như vậy sao?” Vốn ông cụ Dương đầy một bụng lửa giận, thấy Dương Tầm Chiêu phớt lờ không để ý tới ông ta, lửa giận lại càng tăng vọt.
Bà cụ Dương thấy thái độ này của Dương Tầm Chiêu, cũng hoàn toàn kinh sợ, hiển nhiên bà ta cũng không nghĩ tới Dương Tầm Chiêu sẽ nói với phóng viên như vậy.
Bà cụ Dương biết, nếu bây giờ bà ta không bổ cứu, như vậy tất cả những gì bà ta làm đều uồng phí.
Bà cụ Dương hiểu rõ Dương Tầm Chiêu, bà ta biết ông cụ Dương mắng như vậy không có ích lợi gì.
Bà cụ Dương đi nhanh đến trước mặt Dương Tầm Chiêu: “Tầm Chiêu, giờ còn ở bên ngoài, đừng gây.
chuyện với ông nội con, có chuyện gì chúng ta trở về rồi hãy nói, mấy ngày nay vì chuyện của ba cháu cháu cũng mệt rồi, cháu cũng trở về nghỉ ngơi đi.”
Chẳng qua là Dương Tầm Chiêu hơi chuyển mắt, nhìn bà cụ Dương một cái, không nói gỉ, bước chân cũng không dừng lại, tiếp tục đi về phía trước.
Sắc mặt bà cụ Dương hơi trầm xuống, nhưng vẫn cố nặn ra một tia cười: “Xe của chúng ta cũng ở trước mặt, cùng nhau trở về, đi thôi.”
Từ trên mộ xuống, cũng chỉ có con đường này, cũng chỉ có bãi đậu xe trước mặt, tất cả xe đều dừng ở trước mặt, bà cụ Dương đang tự cứu vãn mặt mũi của bà ta, dĩ nhiên, bà ta nói như vậy, cũng là để cho người khác cho là Dương Tầm Chiêu muốn về nhà họ Dương, mặc dù trong lòng bà cụ Dương rất rõ ràng, với thái độ này của Dương Tầm Chiêu sẽ không tính trở về nhà họ Dương! !
Lần này, Dương Tầm Chiêu rốt cuộc dừng bước, con ngươi anh lại chuyển hướng nhìn bà cụ Dương lần nữa, ánh mắt rất nhạt, đạm mạc không nhìn ra bắt kỳ cảm xúc nào: “Bà cụ Dương, tôi đã tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương rồi, tôi đã không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Dương, cho nên, tôi sẽ không về lại nhà họ Dương.”
Dương Tầm Chiêu là người thông minh bậc nào, anh há có thể không hiểu tâm tư của bà cụ Dương, bà cụ Dương cố ý muốn để cho người khác hiểu lầm, nhưng bây giờ không cho phép có hiểu lầm như vậy nữa.
Bị bọn họ tính toán một lần lại một lần, từng chút tình cảm cuối cùng của Dương Tầm Chiêu đối với bọn họ sớm đã không còn, bây giờ bà cụ Dương ở trong mắt anh giống như một người xa lạ vậy!
“Tầm Chiêu, bà biết ba cháu vừa đi, trong lòng cháu không thoải mái, chúng ta trở về rồi hãy nói, đi về trước.” Vốn trên mặt Bà cụ Dương miễn cưỡng cười cứng đờ, trong lòng cũng không nhịn được tức giận, nhưng bà ta biết lúc này tuyệt đối không thể tức giận với Dương Tầm Chiêu.
Dương Tầm Chiêu nhìn bà cụ Dương, khóe môi hơi cười lạnh, anh cũng nói rõ ràng như vậy rồi, bà cụ Dương vẫn còn tính toán anh.
Dương Tầm Chiêu cũng lười nói nhảm với bọn họ nữa, thư ký Lưu đã tới trước mặt, anh đi về phía thư ký Lưu.
“Tầm Chiêu, bà không hiểu rốt cuộc cháu đang tức giận chuyện gì, chúng ta làm tất cả mọi chuyện cũng là vì cháu, bà và ông nội cháu lớn tuổi, tất cả của nhà họ Dương đều là của cháu, bà và ông nội cháu để lại tất cả cho cháu, chúng ta đều hy vọng cháu có thể hạnh phúc.” Bà cụ Dương thầy Dương Tầm Chiêu vẫn muốn đi, bà ta biết không ngăn được Dương Tầm Chiêu, cho nên cũng sẽ không cố cản, mà là đổi cách khác.
“Tầm Chiêu cháu đối với chúng ta thế nào, chúng ta đều thấy không sao, chúng ta là người nhà của cháu, tất nhiên sẽ không giận cháu, nhưng công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành ba ngày nay đều gác đêm cùng cháu ở nhà họ Dương, cô ấy làm nhiều như vậy vì cháu, cháu vẫn phụ lòng cô ấy như vậy?” Giọng của bà cụ Dương thoáng đề cao một chút, có thể để tất cả mọi người ở đó đều nghe được.
Những phóng viên kia nghe thấy lời này của bà cụ Dương, mỗi người đều lập tức dựng thẳng lỗ tai.
“Tầm Chiêu, chuyện này liên quan đến danh tiếng của Quỷ Vực Chi Thành, cháu cũng không thể phá hủy một cô gái tốt như vậy.” Bà cụ Dương tất nhiên chú ý tới động tĩnh của những phóng viên kia, nên giọng bà ta lại thoáng tăng cao một chút.
Dương Tầm Chiêu cười nhạt, cảm thấy vô cùng châm chọc, anh phụ lòng công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành, anh phá hủy một cô gái?
Này mẹ nó có liên quan gì đến anh? !
“Bà nội anh nói đúng đó, anh không thể bắt nạt cô gái người ta như vậy, anh phải phụ trách.” Ông cụ Dương lập tức bồi thêm một câu, đây mới là mục đích cuối cùng của bọn họ, phải để Dương Tầm Chiêu cưới công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành.
“Phụ trách? Ông cụ Dương muốn để cháu phụ trách thế nào?” Nụ cười nhạt ở khóe môi Dương Tầm Chiêu từ từ rộng ra, nhìn thôi cũng cho người ta có cảm giác rợn cả tóc gáy rùng mình, nhưng giọng Dương Tầm Chiêu nghe rất thong thả, nghe không ra quá nhiều cảm xúc.
“Đương nhiên là cưới cô ấy, anh phải cưới công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành, hôn sự này là tôi và bà nội anh đều đồng ý.” Hai tròng mắt ông cụ Dương chợt lóe, một câu nói rất có lý chẳng sợ.
“Ông đồng ý liên quan gì đến tôi, ông cụ Dương chẳng lẽ quên mát, tôi đã không còn quan hệ gì với nhà họ Dương.” Lúc này giọng Dương Tầm Chiêu vẫn thong thả như cũ, nhưng cho người ta cảm giác thấy lạnh cả người.
Cậu ba Dương ngừng lại, đôi mắt nhìn về phía phóng viên ở đó…
Mặc dù phóng viên rất muốn biết câu trả lời, nhưng giờ phút này Dương Tầm Chiêu thật sự dừng lại, một đôi mắt nhìn sang như vậy, có mấy phóng viên rụt người lại theo bản năng.
Ai cũng biết cậu ba Dương không dễ chọc! !
Vừa rồi bọn họ cũng cảm thấy nhiều nhà phóng viên như vậy, cậu ba Dương không thể nào đắc tội toàn bộ, cho nên mới chen nhau lên, nhưng bây giờ cậu ba Dương chỉ một ánh mắt đã chấn trụ mọi người.
Trong nháy mắt ở đó trở nên yên tĩnh, cho dù mấy phóng viên không lùi bước còn vây bên người Dương Tầm Chiêu cũng không dám nữa nói bậy bạ, không dám nữa hỏi bậy bạ nữa.
Bình thường cậu ba Dương không dễ chọc, huống chỉ là bây giờ, dẫu sao tang lễ Dương Bạc Vệ vừa mới kết thúc, tâm trạng của cậu ba Dương lúc này khẳng định không tốt.
Giờ phút này phóng viên cũng cũng không dám hy vọng xa vời cậu ba Dương sẽ trả lời câu hỏi của bọn họ, chỉ hy vọng cậu ba Dương sẽ không trách tội bọn họ là tốt rồi.
Nhưng sau khi con mắt cậu ba Dương nhìn qua phóng viên ở đó, lại đột nhiên mở miệng: “Tôi đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, lần này trở về chẳng qua là vì tẫn hiếu đạo cuối cùng, tôi cũng đã cắt đứt quan hệ, lần này trở về tẫn hiếu đạo nhưng là khách không phải chủ, những chuyện xảy ra ở nhà họ Dương không liên quan đến tôi.”
Lời này của Dương Tầm Chiêu quá rõ ràng rồi, tuy không hơi trả lời quan hệ với Quỷ Vực Chỉ Thành, nhưng thái độ của Dương Tầm Chiêu lại bày ra ở đó rồi.
Hơn nữa ý của Dương Tầm Chiêu cũng rất rõ ràng, anh đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương rồi, lần này anh trở về Nhà họ Dương cũng không phải chủ nhân, cho nên nhà họ Dương muốn giữ người nào, người ở lại nhà họ Dương muốn làm chuyện gì, đều không phải chuyện anh nên quản.
Đó là chuyện ông cụ Dương và bà cụ Dương nên quản, không có bắt kỳ quan hệ với anh.
Lời này của Dương Tầm Chiêu coi như là hơi vạch rõ, đây đều là sắp xếp của ông cụ Dương và bà cụ Dương, mà anh chẳng qua là khách, không quản được chuyện nhà họ Dương.
Cho nên, nhà họ Dương giữ ai ở nhà họ Dương, không phải anh quyết định, cũng không liên quan đến anh.
Lời của Dương Tầm Chiêu đã rõ ràng sáng tỏ như vậy, ai còn có thể không nghe rõ? Huống chỉ từ trước đến giờ năng lực hiểu ngầm của những phóng viên này đều vô cùng mạnh.
“Ý của cậu ba Dương là anh sẽ không cưới công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, cũng sẽ không trở về nhà họ Dương?” Nhưng vẫn có phóng viên không nhịn được hỏi thêm một câu, còn muốn có được câu trả lời càng rõ ràng hơn.
Câu hỏi là của phóng viên tuổi rất nhỏ, sau khi anh ta hỏi, những người khác đều rồi rít nhìn về phía anh ta, trong ánh mắt kia cũng chút kính sợ, quả nhiên là con nghé mới sinh không sợ cọp, vừa rồi Dương Tầm Chiêu đã trả lời, người này lại vẫn đuổi theo hỏi? !
Với tính cách bình thường của cậu ba Dương sẽ trả lời anh ta mới là lạ? Không cho người đuổi anh ta đi đã là không tệ rồi.
“Ừ.” Nhưng làm cho tất cả mọi người bất ngờ là, Dương Tầm Chiêu lại trả lời, một chữ đơn giản không thể đơn giản hơn, nhưng khẳng định như vậy, không lưu bất kỳ đường sống nào.
Tất cả phóng viên cũng đều ngơ ngác, hả? Hôm nay cậu ba Dương thật dễ nói chuyện, đơn giản là hỏi thì sẽ đáp! !
Giờ phút này ông cụ Dương đang đi tới cũng nghe thấy: “Dương Tầm Chiêu, cháu nói bậy bạ gì với phóng viên vậy?”
Mấy ngày nay, tất cả đều theo kế hoạch của bọn họ, Dương Tầm Chiêu trở lại, ba ngày qua đều ở nhà họ Dương, cũng không rời đi, mỗi ngày buổi tối cũng gác đêm cho Dương Bạc Vệ, Trình Nhu Nhu luôn ở lại nhà họ Dương, gác đêm cùng Dương Tầm Chiêu, nhưng Dương Tầm Chiêu cũng không nói gì.
Bà cụ Dương cho người gửi những bức ảnh kia ra ngoài, lộ ra những tin tức kia, cũng đạt được hiệu quả rất tốt, tất cả đều tốt hơn so với bọn họ dự tính, ông cụ Dương đang âm thầm cao hứng, không nghĩ tới ông ta vừa từ mộ địa lên nghe được như vậy. Ông cụ Dương nỗ tung rồi!
Dương Tầm Chiêu không đề ý đến ông ta, nhìn cũng không có nhìn ông ta một cái, bước đi về phía trước, nên nói anh cũng đã nói rõ, những chuyện khác đều không phải chuyện anh quản rồi.
“Dương Tầm Chiêu, anh đứng lại cho tôi, anh đây là thái độ gì? Tôi là ông nội anh, anh đối với tôi như vậy sao?” Vốn ông cụ Dương đầy một bụng lửa giận, thấy Dương Tầm Chiêu phớt lờ không để ý tới ông ta, lửa giận lại càng tăng vọt.
Bà cụ Dương thấy thái độ này của Dương Tầm Chiêu, cũng hoàn toàn kinh sợ, hiển nhiên bà ta cũng không nghĩ tới Dương Tầm Chiêu sẽ nói với phóng viên như vậy.
Bà cụ Dương biết, nếu bây giờ bà ta không bổ cứu, như vậy tất cả những gì bà ta làm đều uồng phí.
Bà cụ Dương hiểu rõ Dương Tầm Chiêu, bà ta biết ông cụ Dương mắng như vậy không có ích lợi gì.
Bà cụ Dương đi nhanh đến trước mặt Dương Tầm Chiêu: “Tầm Chiêu, giờ còn ở bên ngoài, đừng gây.
chuyện với ông nội con, có chuyện gì chúng ta trở về rồi hãy nói, mấy ngày nay vì chuyện của ba cháu cháu cũng mệt rồi, cháu cũng trở về nghỉ ngơi đi.”
Chẳng qua là Dương Tầm Chiêu hơi chuyển mắt, nhìn bà cụ Dương một cái, không nói gỉ, bước chân cũng không dừng lại, tiếp tục đi về phía trước.
Sắc mặt bà cụ Dương hơi trầm xuống, nhưng vẫn cố nặn ra một tia cười: “Xe của chúng ta cũng ở trước mặt, cùng nhau trở về, đi thôi.”
Từ trên mộ xuống, cũng chỉ có con đường này, cũng chỉ có bãi đậu xe trước mặt, tất cả xe đều dừng ở trước mặt, bà cụ Dương đang tự cứu vãn mặt mũi của bà ta, dĩ nhiên, bà ta nói như vậy, cũng là để cho người khác cho là Dương Tầm Chiêu muốn về nhà họ Dương, mặc dù trong lòng bà cụ Dương rất rõ ràng, với thái độ này của Dương Tầm Chiêu sẽ không tính trở về nhà họ Dương! !
Lần này, Dương Tầm Chiêu rốt cuộc dừng bước, con ngươi anh lại chuyển hướng nhìn bà cụ Dương lần nữa, ánh mắt rất nhạt, đạm mạc không nhìn ra bắt kỳ cảm xúc nào: “Bà cụ Dương, tôi đã tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương rồi, tôi đã không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Dương, cho nên, tôi sẽ không về lại nhà họ Dương.”
Dương Tầm Chiêu là người thông minh bậc nào, anh há có thể không hiểu tâm tư của bà cụ Dương, bà cụ Dương cố ý muốn để cho người khác hiểu lầm, nhưng bây giờ không cho phép có hiểu lầm như vậy nữa.
Bị bọn họ tính toán một lần lại một lần, từng chút tình cảm cuối cùng của Dương Tầm Chiêu đối với bọn họ sớm đã không còn, bây giờ bà cụ Dương ở trong mắt anh giống như một người xa lạ vậy!
“Tầm Chiêu, bà biết ba cháu vừa đi, trong lòng cháu không thoải mái, chúng ta trở về rồi hãy nói, đi về trước.” Vốn trên mặt Bà cụ Dương miễn cưỡng cười cứng đờ, trong lòng cũng không nhịn được tức giận, nhưng bà ta biết lúc này tuyệt đối không thể tức giận với Dương Tầm Chiêu.
Dương Tầm Chiêu nhìn bà cụ Dương, khóe môi hơi cười lạnh, anh cũng nói rõ ràng như vậy rồi, bà cụ Dương vẫn còn tính toán anh.
Dương Tầm Chiêu cũng lười nói nhảm với bọn họ nữa, thư ký Lưu đã tới trước mặt, anh đi về phía thư ký Lưu.
“Tầm Chiêu, bà không hiểu rốt cuộc cháu đang tức giận chuyện gì, chúng ta làm tất cả mọi chuyện cũng là vì cháu, bà và ông nội cháu lớn tuổi, tất cả của nhà họ Dương đều là của cháu, bà và ông nội cháu để lại tất cả cho cháu, chúng ta đều hy vọng cháu có thể hạnh phúc.” Bà cụ Dương thầy Dương Tầm Chiêu vẫn muốn đi, bà ta biết không ngăn được Dương Tầm Chiêu, cho nên cũng sẽ không cố cản, mà là đổi cách khác.
“Tầm Chiêu cháu đối với chúng ta thế nào, chúng ta đều thấy không sao, chúng ta là người nhà của cháu, tất nhiên sẽ không giận cháu, nhưng công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành ba ngày nay đều gác đêm cùng cháu ở nhà họ Dương, cô ấy làm nhiều như vậy vì cháu, cháu vẫn phụ lòng cô ấy như vậy?” Giọng của bà cụ Dương thoáng đề cao một chút, có thể để tất cả mọi người ở đó đều nghe được.
Những phóng viên kia nghe thấy lời này của bà cụ Dương, mỗi người đều lập tức dựng thẳng lỗ tai.
“Tầm Chiêu, chuyện này liên quan đến danh tiếng của Quỷ Vực Chi Thành, cháu cũng không thể phá hủy một cô gái tốt như vậy.” Bà cụ Dương tất nhiên chú ý tới động tĩnh của những phóng viên kia, nên giọng bà ta lại thoáng tăng cao một chút.
Dương Tầm Chiêu cười nhạt, cảm thấy vô cùng châm chọc, anh phụ lòng công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành, anh phá hủy một cô gái?
Này mẹ nó có liên quan gì đến anh? !
“Bà nội anh nói đúng đó, anh không thể bắt nạt cô gái người ta như vậy, anh phải phụ trách.” Ông cụ Dương lập tức bồi thêm một câu, đây mới là mục đích cuối cùng của bọn họ, phải để Dương Tầm Chiêu cưới công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành.
“Phụ trách? Ông cụ Dương muốn để cháu phụ trách thế nào?” Nụ cười nhạt ở khóe môi Dương Tầm Chiêu từ từ rộng ra, nhìn thôi cũng cho người ta có cảm giác rợn cả tóc gáy rùng mình, nhưng giọng Dương Tầm Chiêu nghe rất thong thả, nghe không ra quá nhiều cảm xúc.
“Đương nhiên là cưới cô ấy, anh phải cưới công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành, hôn sự này là tôi và bà nội anh đều đồng ý.” Hai tròng mắt ông cụ Dương chợt lóe, một câu nói rất có lý chẳng sợ.
“Ông đồng ý liên quan gì đến tôi, ông cụ Dương chẳng lẽ quên mát, tôi đã không còn quan hệ gì với nhà họ Dương.” Lúc này giọng Dương Tầm Chiêu vẫn thong thả như cũ, nhưng cho người ta cảm giác thấy lạnh cả người.