Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1445
CHƯƠNG 1445: DÙNG THỰC LỰC VẢ MẶT (1)
Mà sự việc này cũng là do Đường Lăng tự mình giải quyết, Đường Lăng thẳng tay giết chết Karoo. Toàn bộ người của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R đều bị sốc. Hiện giờ ở nước R, người của Quỷ Vực Chi Thành rất kính nể Đường Lăng.
Việc này càng không hề liên quan tới Trình Nhu Nhu.
Rốt cuộc da mặt Trình Nhu Nhu phải dày cỡ nào, mới có thể không biết xáu hổ vơ hét công lao này về mình?
Lúc này, Trình Nhu Nhu dĩ nhiên không biết Dương Tầm Chiêu đang nghĩ gì, cô ta nhìn bước chân của anh dừng lại, trong lòng nhịn không được vui vẻ: “Dương Tầm Chiêu, hiện giờ anh tin tưởng tôi rồi chứ? Hiện giờ muồn cưới tôi rồi chứ?”
Trình Nhu Nhu cảm thầy một khi Dương Tầm Chiêu hiểu được giá trị khi cưới cô sẽ nhận được bao nhiêu lợi ích, chắc chắn Dương Tâm Chiêu sẽ đồng ý cưới cô mà thôi.
Là đàn ông, việc họ quan tâm nhất chính là lợi ích và tài sản.
Chỉ cần cô có thể giúp được anh, Dương Tầm Chiêu có thẻ không đồng ý sao?
Trong lòng Dương Tầm Chiêu ngầm cười lạnh một tiếng, đối với loại ngớ ngắn này, anh thật sự lười để ý, vì vậy một lời cũng không muốn nói, đương nhiên càng không muốn nhìn Trình Nhu Nhu, tiếp tục bước về phía trước.
“Ngu ngốc.” Thư ký Lưu nhìn thây Tổng Giám đốc nhà mình đi rồi, nhịn không được mắng chửi một câu.
Mấy ngày trước Tổng Giám đốc cho người ném cô ta ra khỏi cửa, mà người này mặt mũi dày cỡ nào mới tiếp tục quán quýt lầy Tổng Giám đốc, còn cho rằng Tổng Giám đốc sẽ cưới cô ta sao!
Phu nhân của Tổng Giám đốc chính là chân ái, Tổng Giám đốc tuyệt đối sẽ không cưới ai khác ngoại trừ phu nhân của anh.
Cho dù người con gái này có là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành đi chăng nữa, Tổng Giám đốc cũng sẽ không quan tâm.
Càng huống hồ, người con gái này không xinh đẹp bằng phu nhân, không thông minh như phu nhân, không nhìn xa trông rộng như phu nhân, dựa vào cái gì Tổng Giám đốc sẽ cưới cô ta chứ?
Cho dù Quỷ Vực Chỉ Thành có lợi hại hơn nữa, Tổng Giám đốc của anh ta cũng sẽ không hiếm lạ yêu thích!
Tổng Giám đốc của anh ta không thiếu tiền, thế lực cũng không kém, nếu như Quỷ Vực Chi Thành thật sự không phân rõ phải trái, vì chuyện này đối phó với Tổng Giám đốc, Tổng Giám đốc của anh ta cũng sẽ không sợ!
Vừa rồi thái độ của Tổng Giám đốc đã đủ tỏ rõ tất cả mọi thứ, Tổng Giám đốc của anh ta không sợ, thư ký Lưu đương nhiên càng không sợ!
Sau khi thư ký Lưu mắng khỏi miệng câu nói kia, cuối cùng trong lòng cảm tháy dễ chịu hơn rất nhiều. Vừa rồi bọn họ sắp bị nữ nhân này làm cho buồn nôn muốn chết.
“Dương Tâm Chiêu, anh nhất định sẽ hồi hận nếu không cưới tôi. Tôi chắc chắn sẽ khiến anh phải hói hận! Lần sau nếu như Thành chủ lại muốn đối phó anh, tôi sẽ không giúp anh cầu tình, đến lúc đó anh chỉ có một con đường chết!” Trình Nhu Nhu vừa vội vừa tức giận, cô ta thật sự không ngờ cô ta đã nói rõ ràng tới mức này nhưng Dương Tầm Chiêu vẫn cự tuyệt cô ta.
Hiện giờ, Trình Nhu Nhu nói những lời này có ý tứ uy hiếp rất rõ ràng, nhưng thực chất cô ta không có bao nhiêu bản lĩnh, nhưng bởi vì lúc này đang nóng vội cho nên rồng lên cũng rát lớn.
“Cô Trình, cô có cần mặt mũi nữa hay không? Cô đây là thẹn quá hóa giận? Hay là ÿ thế hiếp người?” Dương Tầm Chiêu lười để ý tới Trình Nhu Nhu, nhưng thư ký Lưu nhịn không được, lời nói ra không hề có chút khách khí nào.
Mọi người khi nghe tháy thư ký Lưu nói, tất cả đều sôi nổi một trận. Đúng thế! Rốt cuộc công chúa của Quỷ Vực Chi Thành thẹn quá hóa giận rồi hay sao? Hay là ÿ thế ức hiếp người?
“Anh có tư cách gì nói chuyện với tôi! Tôi đang nói chuyện với Dương Tầm Chiêu!” Mặc dù Trình Nhu Nhu có ngu ngốc những cũng nghe ra ý tứ mỉa mai trong lời nói của thư ký Lưu, trong lòng càng tức giận!
“Cô! Một người con gái vì muốn ép buộc Tổng Giám đốc của chúng tôi phải cưới cô, thề nhưng ở trước mặt nhiều người lại không biết xấu hỗ nói ra những lời như vậy, thật đúng là….” Thư ký Lưu đang nói thì dừng lại, lắc đầu, trên mặt hiện vẻ trào phúng vô cùng rõ ràng.
“Còn nữa, cô vừa rồi nói những lời kia, Thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành có đồng ý không?” Thư ký lưu là người ở bên cạnh đi theo Dương Tầm Chiều cũng đã mấy năm rồi, có những chuyện anh ta vẫn nhìn thấy rất rõ ràng, vị công chúa của Quỷ Vực Chi Thành này dường như không có địa vị ở Quỷ Vực Chi Thành thì phải?
“Dĩ nhiên! Dĩ nhiên đồng ý, Thành chủ đương nhiên sẽ đồng ý. Tôi là con gái duy nhát của Thành chủ, Thành chủ rất thương tôi.
Các người ức hiếp tôi như vậy, chắc chắn Thành chủ sẽ xả giận giúp tôi!” Sắc mặt Trình Nhu Nhu rõ ràng đã thay đổi, nhát thời khí thế hùng hỗ vừa rồi cũng dịu xuống, nhưng vẫn kiên trì đến cùng đáp trả lại một câu, cô ta biết, lúc này tuyệt đối không thể chột dạ.
Mặc dù lúc này, cô ta thật sự chột dạ muốn chết.
“Tôi nghe nói, Thành Chủ của Quỷ Vực Chi Thành là người thị phi rõ ràng, làm việc quang minh lỗi lạc. Không giống như những lời cô nói không tháu hiểu đúng sai như vậy. Cô đừng ở đó nói xấu Thành chủ đi.” Thư ký Lưu lập tức nhéch miệng, thể hiện rõ, không tin tưởng những gì Trình Nhu Nhu nói.
“Anh! AnhI…” Đầu óc Trình Nhu Nhu vốn ngu xuẩn, lúc này lại bị thư ký Lưu nói như vậy, cô ta không biết phải nói gì. Nghĩ nửa ngày cuối cùng mới có thẻ nói lại: “Tôi là con gái của Thành chủ, các người ức hiếp tôi! Thành chủ đương nhiên sẽ không thể bỏ mặc không quản!”
“Haiiil Được rồi.” Thư ký lưu còn rất nghiêm túc gật đầu, nhưng thoạt nhìn xem ra rõ ràng không tin tưởng những gì Trình Nhu Nhu nói.
“Anh có ý gì? Anh không tin tôi2” Trình Nhu Nhu từ trước tới nay rất ngu xuẩn, nhưng lúc này đột nhiên lại nhìn ra thư ký Lưu không tin cô ta, cô ta lập tức giận điên người: “Mấy người chờ đó! Tôi sẽ không buông tha cho các người đâu! Quỷ Vực Chỉ Thành cũng sẽ không bỏ qua cho các người!”
“Được, chúng tôi chờ.” Khóe miệng thư ký Lưu nhếch lên, rất vui vẻ đáp lại một câu, ai sợ ai chứ?
Anh ta ở bên cạnh Tổng Giám đốc đã lâu như vậy, nhưng chưa từng nhìn thấy Tổng Giám đốc sợ ail Cũng chưa bao giờ trông tháy Tổng Giám đóc của anh ta thỏa hiệp bao giờ.
Chuyện khác, Tổng Giám đốc đều không thoả hiệp, càng đừng nói sẽ thỏa hiệp chuyện này.
“Các người. ..Các người quả thực là khinh người quá đáng. Dương Tầm Chiêu! Anh khinh người quá đáng! Người nhà họ Dương các người khinh người quá đáng!” Trình Nhu Nhu cảm tháy thể diện của bản thân lúc này đã hoàn toàn mắt sạch, Dương Tầm Chiêu thật sự không lưu lại cho cô chút thể diện nào.
Còn cả người nhà họ Dương, ông bà cụ Dương đã đồng ý cô ta, nói với cô ta sẽ khiến Dương Tầm Chiêu cưới cô ta! Kết quả thì sao?
Kết quả chính là, khiến cô ta bị ức hiếp? Khiến cô ta phải chịu nhục.
Bước chân của Dương Tầm Chiêu không dừng lại nữa, lúc này đã đi tới trước xe của mình. Thư ký Lưu cũng lười để ý Trình Nhu Nhu, nhanh chóng chạy lại.
Tâm Chiêu nó…” Bà cụ Dương nghe thấy lời nói của Trình Nhu Nhu, trong lòng cả kinh. Bà ta ¡ với Quỷ Vực Chi Thành, thề lực của Quỷ Vực Chi Thành rất mạnh.
“Công chúa, cô đừng tức giậ biết, tuyệt đối không thể đắc Nếu thật sự trở thành kẻ địch của Quỷ Vực Chi Thành, Quỷ Vực Chi Thành muốn diệt trừ Dương thị chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
“Còn gì để nói sao? Anh ta ở chỗ này ức hiếp tôi ra mặt như vậy, còn máy người? Mấy người cũng ở đây ức hiếp tôi. Các người cùng một bọn ức hiếp tôi!” Lúc này, Trình Nhu Nhu vô cùng tức giận, những tự ti lúc trước giờ đây đã hoàn toàn bị tức giận áp chế hết cả rồi, thậm chí hét thẳng vào mặt bà cụ Dương.
Sắc mặt bà cụ Dương thay đổi, bà ta vẫn luôn cao cao tại thượng, từ trước tới này chưa từng có ai dám chọc giận bà ta, nhưng bây giờ, Dương Tầm Chiêu không nghe lời bà ta, Trình Nhu Nhu này còn dám rồng thẳng vào mặt bà ta.
Có điều, bà ta không dám đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, chỉ có thể áp chế lửa giận trong lòng, hạ giọng nói: “Công chúa đừng tức giận, việc này là Tầm Chiêu không đúng. Chúng tôi sẽ nói nó, bây giờ Tầm Chiêu cũng bởi vì chuyện của cha nên tâm trạng trong lòng không được thoải mái, đợi chuyện này qua một thời gian, chúng tôi sẽ lại bàn với nó.”
“Bàn? Có tác dụng không? Căn bản là anh ta không muốn cưới tôi! Hôn sự, lúc trước là do chính máy người mở miệng đáp ứng, là mây người đã cho tôi một hy vọng.” Lúc này, thái độ của Trình Nhu Nhu rất cương quyết, nhưng thật ra nào có vài phần khí thế như vậy.
“Xin công chúa yên tâm, chúng tôi đương nhiên không để công chúa chịu uất ức. Chuyện này, tôi nhất định sẽ xử lý ổn thỏa.”
Lửa giận trong lòng bà cụ Dương bốc lên, nhưng trên mặt vẫn treo nụ cười thương mại.
“Vậy nêu như Dương Tầm Chiêu vẫn không chịu cưới tôi? Vẫn như vậy quá phận? Các người nên làm thế nào?” Lúc này, đầu óc Trình Nhu Nhu ngược lại hoạt động rất nhanh, không dễ dàng đề bà cụ Dương lừa gạt tiếp.
“Công chúa yên tâm, tôi nhất định sẽ có cách thuyết phục nó.” Trong lòng bà cụ Dương rất rõ, hôm nay náo loạn một trận như vậy, nêu còn muốn Dương Tầm Chiếu cưới công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chỉ sợ là rất khó rất khó. Nhưng bà ta vẫn không cam lòng, không muốn cứ như vậy từ bỏ.
Bên kia chính là Quỷ Vực Chi Thành, nếu cứ như vậy buông bỏ, bà ta cảm thấy lòng đau như cắt.
“Vậy nếu như không thuyết phục được anh ta thì sao?” Trình Nhu Nhu như cũ không bỏ qua, chỉ vì muốn có được một câu trả lời chắc chắn của bà cụ Dương.
Bà cụ Dương híp mắt lại, trong lòng phiền muộn, nhưng bà ta rất rõ ràng. Tuyệt đối không thể đắc tội Quỷ Vực Chi Thành.
Nhưng từ thái độ của Dương Tầm Chiêu có thể nhìn ra, Dương Tầm Chiêu sợ là thật sự không muốn quay trở về nhà họ Dương nữa. Nếu bà ta còn đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, vậy thì nhà họ Dương tiêu đời rồi.
Bà cụ Dương âm thầm hít sâu một hơi, sau đó ôn nhu nói: “Xin công chúa yên tâm, cho dù xảy ra chuyện gì, chúng tôi sẽ đứng về phía công chúa. Ủng hộ công chúa, bảo vệ công chúa, tuyệt đối không để công chúa chịu chút ủy khuất nào.”
Lúc này bà cụ Dương xem như ở trước mặt cô ta bày tỏ thái độ tốt, ý tứ những lời này chỉ bởi vì bà ta muốn trần an Trình Nhu Nhu mà thôi, vì vậy mới cố gắng áp chế giọng nói, nói nhẹ nhàng nhát, ngoại trừ Trình Nhu Nhu, người khác đều không nghe thấy.
Những ngày này, bà ta tiếp xúc Trình Nhu Nhu, cũng xem như khá hiểu Trình Nhu Nhu. Bà ta biết Trình Nhu Nhu rất dễ lừa gạt, cục diện trước mắt, trước lừa gạt Trình Nhu Nhu đã rồi lại nói sau.
Mà sự việc này cũng là do Đường Lăng tự mình giải quyết, Đường Lăng thẳng tay giết chết Karoo. Toàn bộ người của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R đều bị sốc. Hiện giờ ở nước R, người của Quỷ Vực Chi Thành rất kính nể Đường Lăng.
Việc này càng không hề liên quan tới Trình Nhu Nhu.
Rốt cuộc da mặt Trình Nhu Nhu phải dày cỡ nào, mới có thể không biết xáu hổ vơ hét công lao này về mình?
Lúc này, Trình Nhu Nhu dĩ nhiên không biết Dương Tầm Chiêu đang nghĩ gì, cô ta nhìn bước chân của anh dừng lại, trong lòng nhịn không được vui vẻ: “Dương Tầm Chiêu, hiện giờ anh tin tưởng tôi rồi chứ? Hiện giờ muồn cưới tôi rồi chứ?”
Trình Nhu Nhu cảm thầy một khi Dương Tầm Chiêu hiểu được giá trị khi cưới cô sẽ nhận được bao nhiêu lợi ích, chắc chắn Dương Tâm Chiêu sẽ đồng ý cưới cô mà thôi.
Là đàn ông, việc họ quan tâm nhất chính là lợi ích và tài sản.
Chỉ cần cô có thể giúp được anh, Dương Tầm Chiêu có thẻ không đồng ý sao?
Trong lòng Dương Tầm Chiêu ngầm cười lạnh một tiếng, đối với loại ngớ ngắn này, anh thật sự lười để ý, vì vậy một lời cũng không muốn nói, đương nhiên càng không muốn nhìn Trình Nhu Nhu, tiếp tục bước về phía trước.
“Ngu ngốc.” Thư ký Lưu nhìn thây Tổng Giám đốc nhà mình đi rồi, nhịn không được mắng chửi một câu.
Mấy ngày trước Tổng Giám đốc cho người ném cô ta ra khỏi cửa, mà người này mặt mũi dày cỡ nào mới tiếp tục quán quýt lầy Tổng Giám đốc, còn cho rằng Tổng Giám đốc sẽ cưới cô ta sao!
Phu nhân của Tổng Giám đốc chính là chân ái, Tổng Giám đốc tuyệt đối sẽ không cưới ai khác ngoại trừ phu nhân của anh.
Cho dù người con gái này có là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành đi chăng nữa, Tổng Giám đốc cũng sẽ không quan tâm.
Càng huống hồ, người con gái này không xinh đẹp bằng phu nhân, không thông minh như phu nhân, không nhìn xa trông rộng như phu nhân, dựa vào cái gì Tổng Giám đốc sẽ cưới cô ta chứ?
Cho dù Quỷ Vực Chỉ Thành có lợi hại hơn nữa, Tổng Giám đốc của anh ta cũng sẽ không hiếm lạ yêu thích!
Tổng Giám đốc của anh ta không thiếu tiền, thế lực cũng không kém, nếu như Quỷ Vực Chi Thành thật sự không phân rõ phải trái, vì chuyện này đối phó với Tổng Giám đốc, Tổng Giám đốc của anh ta cũng sẽ không sợ!
Vừa rồi thái độ của Tổng Giám đốc đã đủ tỏ rõ tất cả mọi thứ, Tổng Giám đốc của anh ta không sợ, thư ký Lưu đương nhiên càng không sợ!
Sau khi thư ký Lưu mắng khỏi miệng câu nói kia, cuối cùng trong lòng cảm tháy dễ chịu hơn rất nhiều. Vừa rồi bọn họ sắp bị nữ nhân này làm cho buồn nôn muốn chết.
“Dương Tâm Chiêu, anh nhất định sẽ hồi hận nếu không cưới tôi. Tôi chắc chắn sẽ khiến anh phải hói hận! Lần sau nếu như Thành chủ lại muốn đối phó anh, tôi sẽ không giúp anh cầu tình, đến lúc đó anh chỉ có một con đường chết!” Trình Nhu Nhu vừa vội vừa tức giận, cô ta thật sự không ngờ cô ta đã nói rõ ràng tới mức này nhưng Dương Tầm Chiêu vẫn cự tuyệt cô ta.
Hiện giờ, Trình Nhu Nhu nói những lời này có ý tứ uy hiếp rất rõ ràng, nhưng thực chất cô ta không có bao nhiêu bản lĩnh, nhưng bởi vì lúc này đang nóng vội cho nên rồng lên cũng rát lớn.
“Cô Trình, cô có cần mặt mũi nữa hay không? Cô đây là thẹn quá hóa giận? Hay là ÿ thế hiếp người?” Dương Tầm Chiêu lười để ý tới Trình Nhu Nhu, nhưng thư ký Lưu nhịn không được, lời nói ra không hề có chút khách khí nào.
Mọi người khi nghe tháy thư ký Lưu nói, tất cả đều sôi nổi một trận. Đúng thế! Rốt cuộc công chúa của Quỷ Vực Chi Thành thẹn quá hóa giận rồi hay sao? Hay là ÿ thế ức hiếp người?
“Anh có tư cách gì nói chuyện với tôi! Tôi đang nói chuyện với Dương Tầm Chiêu!” Mặc dù Trình Nhu Nhu có ngu ngốc những cũng nghe ra ý tứ mỉa mai trong lời nói của thư ký Lưu, trong lòng càng tức giận!
“Cô! Một người con gái vì muốn ép buộc Tổng Giám đốc của chúng tôi phải cưới cô, thề nhưng ở trước mặt nhiều người lại không biết xấu hỗ nói ra những lời như vậy, thật đúng là….” Thư ký Lưu đang nói thì dừng lại, lắc đầu, trên mặt hiện vẻ trào phúng vô cùng rõ ràng.
“Còn nữa, cô vừa rồi nói những lời kia, Thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành có đồng ý không?” Thư ký lưu là người ở bên cạnh đi theo Dương Tầm Chiều cũng đã mấy năm rồi, có những chuyện anh ta vẫn nhìn thấy rất rõ ràng, vị công chúa của Quỷ Vực Chi Thành này dường như không có địa vị ở Quỷ Vực Chi Thành thì phải?
“Dĩ nhiên! Dĩ nhiên đồng ý, Thành chủ đương nhiên sẽ đồng ý. Tôi là con gái duy nhát của Thành chủ, Thành chủ rất thương tôi.
Các người ức hiếp tôi như vậy, chắc chắn Thành chủ sẽ xả giận giúp tôi!” Sắc mặt Trình Nhu Nhu rõ ràng đã thay đổi, nhát thời khí thế hùng hỗ vừa rồi cũng dịu xuống, nhưng vẫn kiên trì đến cùng đáp trả lại một câu, cô ta biết, lúc này tuyệt đối không thể chột dạ.
Mặc dù lúc này, cô ta thật sự chột dạ muốn chết.
“Tôi nghe nói, Thành Chủ của Quỷ Vực Chi Thành là người thị phi rõ ràng, làm việc quang minh lỗi lạc. Không giống như những lời cô nói không tháu hiểu đúng sai như vậy. Cô đừng ở đó nói xấu Thành chủ đi.” Thư ký Lưu lập tức nhéch miệng, thể hiện rõ, không tin tưởng những gì Trình Nhu Nhu nói.
“Anh! AnhI…” Đầu óc Trình Nhu Nhu vốn ngu xuẩn, lúc này lại bị thư ký Lưu nói như vậy, cô ta không biết phải nói gì. Nghĩ nửa ngày cuối cùng mới có thẻ nói lại: “Tôi là con gái của Thành chủ, các người ức hiếp tôi! Thành chủ đương nhiên sẽ không thể bỏ mặc không quản!”
“Haiiil Được rồi.” Thư ký lưu còn rất nghiêm túc gật đầu, nhưng thoạt nhìn xem ra rõ ràng không tin tưởng những gì Trình Nhu Nhu nói.
“Anh có ý gì? Anh không tin tôi2” Trình Nhu Nhu từ trước tới nay rất ngu xuẩn, nhưng lúc này đột nhiên lại nhìn ra thư ký Lưu không tin cô ta, cô ta lập tức giận điên người: “Mấy người chờ đó! Tôi sẽ không buông tha cho các người đâu! Quỷ Vực Chỉ Thành cũng sẽ không bỏ qua cho các người!”
“Được, chúng tôi chờ.” Khóe miệng thư ký Lưu nhếch lên, rất vui vẻ đáp lại một câu, ai sợ ai chứ?
Anh ta ở bên cạnh Tổng Giám đốc đã lâu như vậy, nhưng chưa từng nhìn thấy Tổng Giám đốc sợ ail Cũng chưa bao giờ trông tháy Tổng Giám đóc của anh ta thỏa hiệp bao giờ.
Chuyện khác, Tổng Giám đốc đều không thoả hiệp, càng đừng nói sẽ thỏa hiệp chuyện này.
“Các người. ..Các người quả thực là khinh người quá đáng. Dương Tầm Chiêu! Anh khinh người quá đáng! Người nhà họ Dương các người khinh người quá đáng!” Trình Nhu Nhu cảm tháy thể diện của bản thân lúc này đã hoàn toàn mắt sạch, Dương Tầm Chiêu thật sự không lưu lại cho cô chút thể diện nào.
Còn cả người nhà họ Dương, ông bà cụ Dương đã đồng ý cô ta, nói với cô ta sẽ khiến Dương Tầm Chiêu cưới cô ta! Kết quả thì sao?
Kết quả chính là, khiến cô ta bị ức hiếp? Khiến cô ta phải chịu nhục.
Bước chân của Dương Tầm Chiêu không dừng lại nữa, lúc này đã đi tới trước xe của mình. Thư ký Lưu cũng lười để ý Trình Nhu Nhu, nhanh chóng chạy lại.
Tâm Chiêu nó…” Bà cụ Dương nghe thấy lời nói của Trình Nhu Nhu, trong lòng cả kinh. Bà ta ¡ với Quỷ Vực Chi Thành, thề lực của Quỷ Vực Chi Thành rất mạnh.
“Công chúa, cô đừng tức giậ biết, tuyệt đối không thể đắc Nếu thật sự trở thành kẻ địch của Quỷ Vực Chi Thành, Quỷ Vực Chi Thành muốn diệt trừ Dương thị chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
“Còn gì để nói sao? Anh ta ở chỗ này ức hiếp tôi ra mặt như vậy, còn máy người? Mấy người cũng ở đây ức hiếp tôi. Các người cùng một bọn ức hiếp tôi!” Lúc này, Trình Nhu Nhu vô cùng tức giận, những tự ti lúc trước giờ đây đã hoàn toàn bị tức giận áp chế hết cả rồi, thậm chí hét thẳng vào mặt bà cụ Dương.
Sắc mặt bà cụ Dương thay đổi, bà ta vẫn luôn cao cao tại thượng, từ trước tới này chưa từng có ai dám chọc giận bà ta, nhưng bây giờ, Dương Tầm Chiêu không nghe lời bà ta, Trình Nhu Nhu này còn dám rồng thẳng vào mặt bà ta.
Có điều, bà ta không dám đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, chỉ có thể áp chế lửa giận trong lòng, hạ giọng nói: “Công chúa đừng tức giận, việc này là Tầm Chiêu không đúng. Chúng tôi sẽ nói nó, bây giờ Tầm Chiêu cũng bởi vì chuyện của cha nên tâm trạng trong lòng không được thoải mái, đợi chuyện này qua một thời gian, chúng tôi sẽ lại bàn với nó.”
“Bàn? Có tác dụng không? Căn bản là anh ta không muốn cưới tôi! Hôn sự, lúc trước là do chính máy người mở miệng đáp ứng, là mây người đã cho tôi một hy vọng.” Lúc này, thái độ của Trình Nhu Nhu rất cương quyết, nhưng thật ra nào có vài phần khí thế như vậy.
“Xin công chúa yên tâm, chúng tôi đương nhiên không để công chúa chịu uất ức. Chuyện này, tôi nhất định sẽ xử lý ổn thỏa.”
Lửa giận trong lòng bà cụ Dương bốc lên, nhưng trên mặt vẫn treo nụ cười thương mại.
“Vậy nêu như Dương Tầm Chiêu vẫn không chịu cưới tôi? Vẫn như vậy quá phận? Các người nên làm thế nào?” Lúc này, đầu óc Trình Nhu Nhu ngược lại hoạt động rất nhanh, không dễ dàng đề bà cụ Dương lừa gạt tiếp.
“Công chúa yên tâm, tôi nhất định sẽ có cách thuyết phục nó.” Trong lòng bà cụ Dương rất rõ, hôm nay náo loạn một trận như vậy, nêu còn muốn Dương Tầm Chiếu cưới công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chỉ sợ là rất khó rất khó. Nhưng bà ta vẫn không cam lòng, không muốn cứ như vậy từ bỏ.
Bên kia chính là Quỷ Vực Chi Thành, nếu cứ như vậy buông bỏ, bà ta cảm thấy lòng đau như cắt.
“Vậy nếu như không thuyết phục được anh ta thì sao?” Trình Nhu Nhu như cũ không bỏ qua, chỉ vì muốn có được một câu trả lời chắc chắn của bà cụ Dương.
Bà cụ Dương híp mắt lại, trong lòng phiền muộn, nhưng bà ta rất rõ ràng. Tuyệt đối không thể đắc tội Quỷ Vực Chi Thành.
Nhưng từ thái độ của Dương Tầm Chiêu có thể nhìn ra, Dương Tầm Chiêu sợ là thật sự không muốn quay trở về nhà họ Dương nữa. Nếu bà ta còn đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, vậy thì nhà họ Dương tiêu đời rồi.
Bà cụ Dương âm thầm hít sâu một hơi, sau đó ôn nhu nói: “Xin công chúa yên tâm, cho dù xảy ra chuyện gì, chúng tôi sẽ đứng về phía công chúa. Ủng hộ công chúa, bảo vệ công chúa, tuyệt đối không để công chúa chịu chút ủy khuất nào.”
Lúc này bà cụ Dương xem như ở trước mặt cô ta bày tỏ thái độ tốt, ý tứ những lời này chỉ bởi vì bà ta muốn trần an Trình Nhu Nhu mà thôi, vì vậy mới cố gắng áp chế giọng nói, nói nhẹ nhàng nhát, ngoại trừ Trình Nhu Nhu, người khác đều không nghe thấy.
Những ngày này, bà ta tiếp xúc Trình Nhu Nhu, cũng xem như khá hiểu Trình Nhu Nhu. Bà ta biết Trình Nhu Nhu rất dễ lừa gạt, cục diện trước mắt, trước lừa gạt Trình Nhu Nhu đã rồi lại nói sau.
Bình luận facebook