Trái tim Lăng Bắc Diệp lúc đó run lên, không phải rất tự tin, lại rất muốn tin tưởng đó là thật.
"Có phải nhà họ Lục bị niêm phong, em không muốn liên lụy tới anh, nên mới muốn ly hôn?" Lăng Bắc Diệp nhìn cô, giọng nói trầm thấp, hỏi. Trái tim, đầy ắp hi vọng. Lòng Lục Khải Lâm hung hăng co quắp, lại mặt lạnh nhìn anh.
"Trước kia tôi vẫn muốn ly hôn với anh, không phải là anh không biết!" Cô gầm nhẹ, trái tim giống như là bị xé rách, có phải lần này, hai người sẽ thật sự ly hôn không? Trong lòng luyến tiếc, lại……
Trong lòng Lăng Bắc Diệp lạnh lẽo, tiến lên, tức giận bóp cổ cô, "Không phải! Em sợ liên lụy tới anh!" Trên tay không dám dùng sức, anh nghiêm mặt dữ tợn, lớn tiếng quát cô.
"Khụ khụ…… có tin hay không là tùy anh." Cô lạnh lùng nói, cố nén cảm giác hít thở không thông, sau đó cơ thể bị anh mạnh mé ném đi, "Muốn ly hôn? Cả đời này cũng đừng hòng! Cô càng muốn ly hôn, tôi càng không ly hôn! Lục Khải Lâm! Con mẹ nó ngươi chính là không biết suy xét!" Anh oán hận mắng xong, đạp cửa đi ra.
"Khụ khụ khụ……" Cô ngã trên mặt đất, ho khan, thở dốc, nước mắt cũng không ngừng rơi xuống....
Cô có lỗi với anh, cô sợ nói cho anh biết bởi vì sọ liên lụy đến anh nên mới ly hôn , anh càng sẽ không buông tay!
***
"Khải Lâm, lúc trước là A Diệp nhất dịnh muốn cưới con đấy!" Ngày ấy, đến bệnh viện thăm Lăng Bắc Hàn, mẹ chồng nói với cô như vậy. Lúc ấy, lòng của cô càng thêm rung động. Cô vẫn cho rằng, Lăng Bắc Diệp cưới cô, chỉ là vội vàng muốn giúp Lăng Bắc Hàn....
Mơ hồ, cảm giác hình như là anh yêu cô. Càng có loại cảm giác này, cô càng thấy có lỗi với anh. Muốn phóng túng nói ra tình yêu với anh, lại không biết làm sao.
Cửa mở ra, một cỗ mùi rượu xông vào mũi, lúc thấy anh say khướt được anh cả Lăng Bắc Hàn dìu thì lòng cô đau đớn không dứt.
"Lão Đại, cám ơn anh."
"Quan tâm tới chú ấy nhiều hơn một chút!" Lăng Bắc Hàn cười nhạt nói, ngay sau đó, giúp bọn họ kéo cửa lại.
Sức nặng toàn thân của anh dựa vào trên người cô, cô cố hết sức đỡ anh, "A Diệp…… Anh, ngồi xuống!" Rốt cuộc anh đã uống bao nhiêu rượu? Mùi trên người nặng như vậy! Lục Khải Lâm cau mày, đỡ anh vào phòng ngủ, ở bên giường, nói.
"Lâm Lâm...." Lăng Bắc Diệp ngã xuống, một tay kéo cô vào trong ngực, lật người chế trụ, vẻ mặt của anh ngà ngà nhìn cô, bàn tay đang nâng mặt của cô, mùi rượu nóng rực hòa lẫn với hơi thở
Bình luận facebook