Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-202
CHƯƠNG 203: ÁNH MẮT GIẾT NGƯỜI TRONG CHỚP MẮT 2
CHƯƠNG 203: ÁNH MẮT GIẾT NGƯỜI TRONG CHỚP MẮT 2
Phụ nữ tội gì phải làm khó phụ nữ.
Nghe thấy lời nói của Hạ Kỳ Lâm, Lăng Tiêu Tường nghiêng đầu qua nhìn, nhìn Hạ Kỳ Lâm cả nửa ngày cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
“Đàn ông đều là động vật tham lam, Hạ Tịch Nghiên thay đổi trở về, đương nhiên sẽ hấp dẫn sự chú ý của Mục Chính Hi, nhưng đây chỉ là tạm thời mà thôi, sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ trở về bên cạnh của tôi.” Lăng Tiêu Tường nói.
Nghe thấy cái này, Hạ Kỳ Lâm cười cười: “Phải vậy không? Nếu như cô chắc chắn như vậy, thế thì tại sao phải ở đây đau khổ mua say?”
“Tôi không phải là mua say!”
“Vậy thì đó là cái gì?” Hạ Kỳ Lâm hỏi lại.
Lăng Tiêu Tường ngẩn người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Kỳ Lâm, nhưng mà lại không biết nên nói cái gì.
“Chỉ là tâm trạng của tôi không tốt mà thôi.” Nói xong, Lăng Tiêu Tường nghiêng đầu qua chỗ khác tiếp tục uống rượu.
Nghe thấy lời nói của cô ta, khóe miệng của Hạ Kỳ Lâm cong cong lên: “Cho dù cô đến đây là vì cái gì, tôi chỉ muốn nói cho cô một câu. Mặc dù bọn họ đã từng kết hôn với nhau, nhưng đây chẳng qua chỉ là kết thông gia, Tịch Nghiên đối với anh ta không có bất cứ tình cảm gì, cô cũng không cần thiết phải nhằm vào em ấy ở mọi nơi.”
“Đúng vậy không anh xác định?” Lăng Tiêu Tường nghiêng đầu qua nhìn Hạ Kỳ Lâm rồi nói.
“Đương nhiên.”
“Hạ Kỳ Lâm, hóa ra người ngu ngốc không chỉ là tôi, mà còn có anh nữa, anh cũng không hiểu em gái của mình là bao.”
“Có ý gì chứ?” Nghe thấy Lăng Tiêu Tường nói Hạ Tịch Nghiên không phải là như vậy, Hạ Kỳ Lâm nghiêng đầu qua không vui nhìn cô ta mà nói.
“Chỉ sợ là anh không biết bọn họ đi ra ngoài riêng với nhau bao nhiêu lần, nếu như Hạ Tịch Nghiên thật sự không có cảm giác gì với Mục Chính Hi, vậy thì tại sao phải cứ ở lì bên cạnh của anh ấy mà không chịu đi.” Lăng Tiêu Tường nói.
Nghe đến đây, sắc mặt của Hạ Kỳ Lâm liền thay đổi.
“Em ấy không đi là còn có nguyên nhân, nhưng mà tuyệt đối không phải là giống như cô đã nói.” Hạ Kỳ Lâm nói.
Nghe đến đây, Lăng Tiêu Tường cười rồi cũng không nói cái gì nữa, nhưng mà nụ cười kia lại tràn đầy châm chọc.
Hạ Kỳ Lâm thấy vậy thì cực kỳ không vui.
“Mặc kệ cô nghĩ như thế nào, Lăng Tiêu Tường, tôi đã cảnh cáo cô rồi, nếu như cô còn dám làm ra chuyện gì đối với em ấy, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.” Vừa nói, Hạ Kỳ Lâm nhích lại gần cô ta, nói ở bên tai của cô ta.
Nghe thấy câu nói này, sắc mặt của Lăng Tiêu Tường thay đổi.
Lúc này Hạ Kỳ Lâm nở nụ cười quyến rũ, đứng dậy rời đi.
Lăng Tiêu Tường ngồi một mình ở nơi đó, sắc mặt trông rất không thoải mái.
Uống rượu, mắt hơi nhắm lại, càng làm kiên định thêm quyết tâm của cô ta.
Hạ Tịch Nghiên, cô đã được mọi người yêu thương, vậy thì tôi sẽ để cho bọn họ xem xem cô rốt cuộc là người như thế nào!
Hai ngày sau, tất cả mọi chuyện của công ty Tống Kỳ đều rất thuận lợi, mọi người đều đang chuẩn bị cho ngày khai trương.
Một người từ nước ngoài trở về, trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.
Mà Mục Chính Hi thì lại khiêm tốn.
Không phải là không có cách để kéo lực chú ý về, chỉ cần anh tùy tiện tạo ra chút tin tức, bất cứ lúc nào cũng có thể lôi kéo được không ít chú ý. Chỉ là bây giờ anh không làm như vậy, ngược lại là anh muốn xem xem Tống Kỳ có thể trụ được bao lâu.
Người đã nhìn quen những trường hợp này giống như là Mục Chính Hi, lúc này biết anh nên khiêm tốn một chút, cũng nên để cho Tống Kỳ có đất dụng võ, phòng ngừa người khác nói xấu.
Cuối cùng ngày hôm nay cũng đã đến.
Ngày đầu tiên khai trương công ty của Tống Kỳ, bao hết một khách sạn lớn nhất của thành phố A để tổ chức tiệc mừng.
Ai cũng tưởng Tống Kỳ là người vừa mới từ nước ngoài về, thật sự không biết ở thành phố A anh cũng có rất nhiều người quen, hơn nữa cũng mời rất nhiều người trong giới thượng lưu.
Ngày hôm nay ở cửa của khách sạn, tất cả đều là những chiếc xe xa hoa quý giá.
Mọi người đều đến đông đủ, nhưng mà lại không nhìn thấy bóng dáng của Tống Kỳ đâu.
Ngay cả Mục Chính Hi cũng đã xuất hiện.
CHƯƠNG 203: ÁNH MẮT GIẾT NGƯỜI TRONG CHỚP MẮT 2
Phụ nữ tội gì phải làm khó phụ nữ.
Nghe thấy lời nói của Hạ Kỳ Lâm, Lăng Tiêu Tường nghiêng đầu qua nhìn, nhìn Hạ Kỳ Lâm cả nửa ngày cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
“Đàn ông đều là động vật tham lam, Hạ Tịch Nghiên thay đổi trở về, đương nhiên sẽ hấp dẫn sự chú ý của Mục Chính Hi, nhưng đây chỉ là tạm thời mà thôi, sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ trở về bên cạnh của tôi.” Lăng Tiêu Tường nói.
Nghe thấy cái này, Hạ Kỳ Lâm cười cười: “Phải vậy không? Nếu như cô chắc chắn như vậy, thế thì tại sao phải ở đây đau khổ mua say?”
“Tôi không phải là mua say!”
“Vậy thì đó là cái gì?” Hạ Kỳ Lâm hỏi lại.
Lăng Tiêu Tường ngẩn người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Kỳ Lâm, nhưng mà lại không biết nên nói cái gì.
“Chỉ là tâm trạng của tôi không tốt mà thôi.” Nói xong, Lăng Tiêu Tường nghiêng đầu qua chỗ khác tiếp tục uống rượu.
Nghe thấy lời nói của cô ta, khóe miệng của Hạ Kỳ Lâm cong cong lên: “Cho dù cô đến đây là vì cái gì, tôi chỉ muốn nói cho cô một câu. Mặc dù bọn họ đã từng kết hôn với nhau, nhưng đây chẳng qua chỉ là kết thông gia, Tịch Nghiên đối với anh ta không có bất cứ tình cảm gì, cô cũng không cần thiết phải nhằm vào em ấy ở mọi nơi.”
“Đúng vậy không anh xác định?” Lăng Tiêu Tường nghiêng đầu qua nhìn Hạ Kỳ Lâm rồi nói.
“Đương nhiên.”
“Hạ Kỳ Lâm, hóa ra người ngu ngốc không chỉ là tôi, mà còn có anh nữa, anh cũng không hiểu em gái của mình là bao.”
“Có ý gì chứ?” Nghe thấy Lăng Tiêu Tường nói Hạ Tịch Nghiên không phải là như vậy, Hạ Kỳ Lâm nghiêng đầu qua không vui nhìn cô ta mà nói.
“Chỉ sợ là anh không biết bọn họ đi ra ngoài riêng với nhau bao nhiêu lần, nếu như Hạ Tịch Nghiên thật sự không có cảm giác gì với Mục Chính Hi, vậy thì tại sao phải cứ ở lì bên cạnh của anh ấy mà không chịu đi.” Lăng Tiêu Tường nói.
Nghe đến đây, sắc mặt của Hạ Kỳ Lâm liền thay đổi.
“Em ấy không đi là còn có nguyên nhân, nhưng mà tuyệt đối không phải là giống như cô đã nói.” Hạ Kỳ Lâm nói.
Nghe đến đây, Lăng Tiêu Tường cười rồi cũng không nói cái gì nữa, nhưng mà nụ cười kia lại tràn đầy châm chọc.
Hạ Kỳ Lâm thấy vậy thì cực kỳ không vui.
“Mặc kệ cô nghĩ như thế nào, Lăng Tiêu Tường, tôi đã cảnh cáo cô rồi, nếu như cô còn dám làm ra chuyện gì đối với em ấy, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.” Vừa nói, Hạ Kỳ Lâm nhích lại gần cô ta, nói ở bên tai của cô ta.
Nghe thấy câu nói này, sắc mặt của Lăng Tiêu Tường thay đổi.
Lúc này Hạ Kỳ Lâm nở nụ cười quyến rũ, đứng dậy rời đi.
Lăng Tiêu Tường ngồi một mình ở nơi đó, sắc mặt trông rất không thoải mái.
Uống rượu, mắt hơi nhắm lại, càng làm kiên định thêm quyết tâm của cô ta.
Hạ Tịch Nghiên, cô đã được mọi người yêu thương, vậy thì tôi sẽ để cho bọn họ xem xem cô rốt cuộc là người như thế nào!
Hai ngày sau, tất cả mọi chuyện của công ty Tống Kỳ đều rất thuận lợi, mọi người đều đang chuẩn bị cho ngày khai trương.
Một người từ nước ngoài trở về, trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.
Mà Mục Chính Hi thì lại khiêm tốn.
Không phải là không có cách để kéo lực chú ý về, chỉ cần anh tùy tiện tạo ra chút tin tức, bất cứ lúc nào cũng có thể lôi kéo được không ít chú ý. Chỉ là bây giờ anh không làm như vậy, ngược lại là anh muốn xem xem Tống Kỳ có thể trụ được bao lâu.
Người đã nhìn quen những trường hợp này giống như là Mục Chính Hi, lúc này biết anh nên khiêm tốn một chút, cũng nên để cho Tống Kỳ có đất dụng võ, phòng ngừa người khác nói xấu.
Cuối cùng ngày hôm nay cũng đã đến.
Ngày đầu tiên khai trương công ty của Tống Kỳ, bao hết một khách sạn lớn nhất của thành phố A để tổ chức tiệc mừng.
Ai cũng tưởng Tống Kỳ là người vừa mới từ nước ngoài về, thật sự không biết ở thành phố A anh cũng có rất nhiều người quen, hơn nữa cũng mời rất nhiều người trong giới thượng lưu.
Ngày hôm nay ở cửa của khách sạn, tất cả đều là những chiếc xe xa hoa quý giá.
Mọi người đều đến đông đủ, nhưng mà lại không nhìn thấy bóng dáng của Tống Kỳ đâu.
Ngay cả Mục Chính Hi cũng đã xuất hiện.
Bình luận facebook