-
Chương 121-122
Chương 121: Thực sự có một tai nạn đẫm máu, có thể tìm Giang Vũ báo thù.
“Không có, em không ghen!”
Nhìn thấy Giang Vũ lại muốn giở trò sàm sỡ, Kỷ Tuyết Tình hoảng sợ cầu xin nói: “Em đang lái xe đó, rất nguy hiểm!”
“Haha, anh đùa em thôi!”
Giang Vũ cười lớn, thắt dây an toàn, lấy từ trong ngực ra một miếng ngọc bội khác: “Đây là mới là thứ anh muốn chuẩn bị cho em, chắc chắn tốt hơn gấp trăm lần so với của cô Hoắc”.
“Đây không phải là miếng ngọc bội gốc sao?”, Kỷ Tuyết Tình nghi ngờ liếc nhìn nó.
“Anh vẫn chưa bắt đầu luyện chế”.
Giang Vũ thu hồi miếng ngọc bội, giải thích: “Miếng ngọc bội đưa cho cô Hoắc, anh chỉ tùy tiện luyện chế một chút. Nó là vật phẩm dùng một lần, sau khi giúp cô ấy tránh được một tai nạn đẫm máu sẽ bị vỡ ngay”.
“Mà đồ mà anh muốn luyện chế cho em đương nhiên không thể qua loa như vậy, em chờ anh cho em một sự bất ngờ vui đi!”
“Hóa ra là như vậy, em biết rồi, em ở trong lòng anh quan trọng hơn so với Hoắc Tú Tú”. Mặt mày của Kỷ Tuyết Tình ngay tức khắc rạng rỡ lên.
Giang Vũ trở nên cảnh giác lên, trịnh trọng nói: “Trong lòng anh chỉ có em, vốn dĩ không có cô Hoắc, hoàn toàn không thể so sánh”.
“Không tệ, khát vọng được sống rất mãnh liệt”.
Nhìn thấy Giang Vũ không rơi vào cái bẫy mà mình giăng ra Kỷ Tuyết Tình hài lòng mỉm cười.
“Nguy hiểm thật!”
Giang Vũ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, may mắn là anh thông minh, nếu không anh sẽ lại dính bẫy rồi.
“Đúng rồi!”
Sau khi tự luyến xong, Kỷ Tuyết Tình tò mò hỏi: “Anh nói cô Hoắc gặp tai nạn đổ máu, là có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Ấn đường của cô ấy biến thành màu đen, khí chất âm u, mặt mày sinh tà, sắp tới sẽ có kiếp nạn”.
Giang Vũ dựa vào ghế và thuận miệng trả lời.
“Cô ấy thực sự có tai nạn đổ máu sao!”
Sắc mặt Kỷ Tuyết Tình hơi thay đổi, oán trách nhìn Giang Vũ: “Ông Hoắc và ông nội em là bạn bè, tại sao anh không giải thích rõ ràng chuyện này?”
“Anh muốn biết rõ sẽ có chuyện gì xảy ra với cô ấy?”
Giang Vũ bĩu môi, sống không bằng chết nói: “Nhưng anh còn chưa kịp nhìn ra được huyền cơ gì thì đã có người nào đó ghen rồi, anh nào dám nhìn nhiều nữa!”
Nghĩ đến lúc trước Giang Vũ bị mình véo đùi bởi vì nhìn Hoắc Tú Tú, Kỷ Tuyết Tình có chút xấu hổ: “Em không biết lúc đó anh đang xem tướng cho cô ấy, nếu không chúng ta bây giờ quay trở lại?”
“Không cần thiết, Hoắc Tú Tú không tin tưởng anh, chắc chắn sẽ không tin lời anh nói”.
Giang Vũ lắc đầu nói: “Bùa hộ thân mà anh làm cho cô ấy chắc chắn có thể giúp cô ấy tránh khỏi tai nạn đẫm máu này. Cứ coi như chúng ta báo đáp ân tình của ông Hoắc rồi đi”.
“Vậy thì tốt rồi”.
Kỷ Tuyết Tình thở phào nhẹ nhõm, tự kiểm điểm nói: “Xem ra sau này em thật sự không thể ghen bừa bãi được, làm lỡ chuyện quá!”
“Đừng! Em muốn ghen như thế nào thì ghen như thế đó, tuyệt đối đừng khách sáo”.
Giang Vũ liếm môi, xấu xa nhìn Kỷ Tuyết Tình: “Nếu không anh nào có cơ hội không khách sáo với em đây!”
“Anh cái tên lưu manh này, nghĩ hay lắm!”
Nghĩ đến lần trước bị Giang Vũ liên tiếp chiếm tiện nghi, Kỷ Tuyết Tình hờn dỗi trừng mắt nhìn Giang Vũ, nhưng trong lòng lại có chút mong đợi: “Tên ngốc này thế mà đã nghĩ thông suốt rồi, vậy tối hôm nay chắc là sẽ không giống như tối hôm qua không làm bất cứ chuyện gì chứ?”
Đêm khuya!
Kỷ Tuyết Tình tức giận nằm trên giường, trằn trọc, mọi chuyện giống như những gì cô đoán, nhưng lại có chút không giống.
Quả thực là Giang Vũ không thể giống như tối hôm qua là không làm bất cứ chuyện gì cả, mà là để Kỷ Tuyết Tình một mình ngủ ở phòng ngủ chính, còn mình đi sang phòng khác ngủ.
“Không ai tin nổi anh là một người đã từng kết hôn đấy, tại sao không biết tình thú gì cả vậy!”
Kỷ Tuyết tình càng nghĩ càng phiền não, tức đến mức thở hổn hển đứng dậy đi ra ngoài: “Tuy rằng không làm được gì khi đến chu kì sinh lý nhưng cứ gặp nhau lại muốn tách nhau ra, tại sao lại cứ phải phân phòng ngủ với mình, mình thiếu sức cuốn hút đến thế sao?”
Tức giận đùng đùng đi tới trước cửa phòng Giang Vũ, Kỷ Tuyết Tình nhìn xuyên qua khe cửa, muốn nhìn xem Giang vũ rốt cuộc đang làm cái quỷ gì?
Ngay sau đó, Kỷ Tuyết Tình bèn trừng to đôi mắt, gắt gao che miệng lại.
Chỉ thấy, Giang Vũ khoanh chân ngồi ở trên sàn nhà, tay trái từ từ kết ấn, tay phải không ngừng nhỏ từng giọt máu lên miếng ngọc bội màu trắng ở phía trước người.
Nghĩ đến những lời mà Giang Vũ đã từng nói, muốn luyện chế đồ dành cho mình, vành mắt Kỷ Tuyết Tình phiếm hồng, cố nén sự xúc động xông vào ngăn cản Giang Vũ lại, lặng lẽ lui về phòng.
“Anh ấy dùng máu tươi luyện chế bùa hộ thân cho mình”.
Kỷ Tuyết Tình nằm sấp trên giường, đầu chôn ở trong gối, vừa cảm động lại vừa đau lòng, hơn nữa lại kèm thêm cảm xúc thương cảm ly biệt cứ xuất hiện cùng nhau khiến cho cô không nhịn được bắt đầu khóc nức nở.
Giang Vũ luyện chế cho Kỷ Tuyết Tình không phải thứ đồ bảo vệ tính mạng dùng được một lần như Hoắc Tú Tú, mà là một pháp khí sơ cấp có thể liên tục bảo vệ cho Kỷ Tuyết Tình, cần tốn thời gian mà cũng tốn công tốn sức nhiều hơn.
Giang Vũ bận rộn cả một buổi tối, mới chuẩn bị xong được một nửa, ít nhất còn cần phải mất thêm một đêm nữa mới có thể hoàn thành xong được món pháp khí sơ cấp này.
Vì không để cho Kỷ Tuyết Tình lo lắng, Giang vũ mới sớm sáng đã gọi bữa sáng tới, bày ra bộ dạng rằng mình đã dậy từ rất sớm.
Anh lại không biết rằng Kỷ Tuyết Tình đã biết chuyện anh luyện chế pháp khí suốt cả đêm.
“Mắt em làm sao vậy?”
Lúc ăn sáng, thấy hai mắt của Kỷ Tuyết Tình sưng đỏ, Giang Vũ quan tâm hỏi thăm.
“Anh không ngủ cùng người ta, người ta ngủ không ngon giấc thôi mà”.
Biết Giang Vũ muốn chuẩn bị sự bất ngờ cho mình, Kỷ Tuyết Tình cũng không nói toạc ra, tỏ ra u oán nhìn Giang Vũ.
“Anh sợ chính mình không nhịn được, làm ra chuyện gì không nên làm với em!”
Giang Vũ cười ngượng ngùng.
Mục đích chủ yếu của việc phân phòng là luyện chế pháp khí, nhưng không thể không thừa nhận, cùng giường chung gối với một cô gái xinh đẹp như Kỷ Tuyết Tình đúng là đang khảo nghiệm ý chí nghị lực của Giang Vũ.
“Người ta đâu có không cho anh làm gì, anh có gì phải sợ chứ!”
Kỷ Tuyết Tình hờn dỗi lườm Giang Vũ một cái.
Nếu Giang Vũ chủ động một chút, vậy thì Kỷ Tuyết Tình cũng không ngại để xảy ra chuyện gì đó, dù sao thì kinh nguyệt vẫn chưa đi, cũng không đột phá được điểm mấu chốt.
Nghe thấy những lời này, Giang Vũ đột nhiên có những suy nghĩ xấu xa trong đầu, vội vàng nói sang chuyện khác: “Hôm nay chúng ta đi chỗ nào, có nơi nào mà em muốn đi không?”
“Từ nhỏ đến lớn em chưa từng được đi đến công viên trò chơi, hôm nay nhất định phải chơi cho đã đời”.
Kỷ Tuyết Tình hào hứng hô lên: “Em muốn chơi tàu lượn siêu tốc, vòng đu quay... Tóm lại, những trò nào kích thích thì sẽ chơi trò đó”.
Bởi vì tim có vấn đề, cho nên nhỏ đến lớn, Kỷ Tuyết Tình từ chưa bao giờ được chơi những trò chơi mang tính chất kích thích mạo hiểm, hôm nay cô chuẩn bị chơi hết mình.
“Vậy chúng ta đi công viên trò chơi, chơi cùng với em cho đã đời”.
Giang Vũ cưng chiều gật đầu, tuy rằng một đêm không ngủ, nhưng anh không muốn cô mất hứng, hơn nữa anh là người tu luyện, vận công có thể khôi phục lại sức sống.
Bên kia, Kim Tái An đã làm xong răng giả, sắc mặt căng như dây đàn ngồi ở trong văn phòng làm việc, nghe thủ hạ báo cáo kết quả điều tra về đôi nam nữ kia.
“Chiếc Bentley xuất hiện ở chợ dược liệu hôm qua là xe của cô cả Kỷ Tuyết Tình của nhà họ Kỷ Kim Lăng”.
“Người phụ nữ mà cậu chủ gặp đó rất có thể chính là cô Kỷ, mà cái tên Giang Vũ kia chính là bạn trai của cô Kỷ”.
“Có thể lái xe của cô Kỷ, lại có siêu cấp cường giả âm thầm bảo vệ, chắc chắn chính là Kỷ Tuyết Tình”.
Kim Tái An đổ mồ hôi hột, sợ hãi nói: “Tôi lại chọc phải loại nhân vật này sao, suýt nữa rước lấy đại họa cho cả gia tộc!”
Tin tức nhà họ Lăng ở tỉnh lị bị tiêu diệt đã được truyền khắp nội thành Giang Đông, mà không ít người đều biết nhà họ Lăng do đã đắc tội Kỷ Tuyết Tình nên mới bị tiêu diệt.
Tuy rằng nhà họ Kim là một trong ba đại gia tộc ở Ngô Thành, nhưng vẫn không là gì khi so với thế lực của nhà họ Lăng
Ngay cả nhà họ Lăng cũng bị tiêu diệt, nếu nhà họ Kim đắc tội với Kỷ Tuyết Tình vậy thì kết cục chắc chắn sẽ không khá hơn nhà họ Lăng là mấy.
“Nói như vậy, gốc cây thái tuế trăm năm kia không có duyên với tôi rồi, mà cái chết của chú Long chết và mối thù tôi bị đánh cũng không thể báo được rồi”.
Sau khi bình tĩnh lại, Kim Tái An buồn bực siết chặt nắm đấm.
“Cô Kỷ thân phận tôn quý, chúng ta đương nhiên là không thể đụng vào”.
Thủ hạ kiêng kỵ gật đầu, lập tức chuyển đề tài: “Nhưng mà, tên Giang Vũ kia không có bối cảnh và năng lực gì cả, cậu chủ hoàn toàn có thể đi tìm anh ta để báo thù!”
Chương 122: Gặp lại Lưu Hạo người nổi tiếng Lưu Nhã Hiên
“Báo thù ông nội nhà mày à!”
Nghe cấp dưới nói muốn mình đi tìm Giang Vũ báo thù, Kim Tái An tức giận mắng: “Giang Vũ là bạn trai của Kỷ Tuyết Tình, nếu tao động đến gã, Kỷ Tuyết Tình có thể buông tha cho tao sao?”
“Cậu chủ có điều không biết, cô Kỷ sẽ rời khỏi Giang Đông sớm thôi, mà Giang Vũ vẫn chưa đi theo ngay”.
“Nghe nói nhà họ Kỷ không ưng Giang Vũ, vậy chờ sau khi cô Kỷ đi, Giang Vũ cũng sẽ không còn chỗ dựa nữa”.
Nghe nói như thế, lại nhớ đến thái độ khinh khi và khinh thường của Thanh Long đối với Giang Vũ lúc trước, ánh mắt Kim Tái An sáng lên: “Đưa tài liệu về Giang Vũ đây!”
“Tao còn tưởng rằng cái tên Giang Vũ này có thể được cô Kỷ ưu ái vì là một nhân vật lợi hại nào đó!”
“Điều tra cả nửa ngày, gã chỉ là đứa con rể của gia tộc hạng ba ở Giang Châu, còn là người đã bị vợ cắm sừng ba năm trời, cuối cùng là một tên phế vật chịu ấm ức bị đuổi ra khỏi nhà”.
Xem xong tài liệu về Giang Vũ, Kim Tái An cười ha hả, lạnh lùng nói: “Nhà họ Kỷ tuyệt đối không thể chấp nhận một tên phế vật đã từng kết hôn làm chồng của cô Kỷ, tao đoán cô Kỷ cũng đang chơi đùa với tên này mà thôi”.
“Vậy chờ sau khi cô Kỷ rời đi, Giang Vũ sẽ bị đánh cho tơi tả, không đáng sợ”.
“Tên tạp chủng kia dám cướp thái tuế mà tao đã nhìn trúng, còn hại chết chú Long, làm tao bị đánh, vậy nhất định phải để gã trả một cái giá cực kì đau đớn”.
Sau khi hiểu rõ hoàn cảnh của Giang Vũ, Kim Tái An ác độc nói: “Chờ sau khi cô Kỷ rời đi, tao muốn tự mình đến Giang Châu đánh chết gã, lấy lại gốc thái tuế trăm năm kia”.
Sau khi hiểu rõ tình hình, tâm trạng của Kim Tái An rất tốt, đứng dậy hỏi: “Con chó cái mà tao nuôi đâu rồi?”
“Thưa cậu chủ, hôm nay cô Lưu đang quay phim ở công viên trò chơi”.
Hạ nhân lập tức lấy điện thoại ra, đề nghị nói: “Bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại, bảo cô ta trở về hầu hạ anh?”
“Không cần! Tao đi tìm cô ta”.
Kim Tái An hung tợn nói: “Hai ngày nay nghẹn chết tao rồi, để con chó cái kia giúp tao giải toả ngay ở công viên trò chơi”.
Chín giờ rưỡi sáng, công viên trò chơi lớn nhất ở Ngô Thành vừa mới mở cửa, Kỷ Tuyết Tình đã giống như con ngựa hoang mất cương, kéo Giang Vũ hăng hái đi vào.
Khoảnh khắc tiến vào công viên trò chơi đó, Kỷ Tuyết Tình từ cô cả nhà họ Kỷ cao quý lạnh lùng kiêu ngạo, biến thành một tiểu cô gái hân hoan nhảy nhót, hoạt bát vui vẻ.
Nhìn Kỷ Tuyết Tình từ trước đến nay vẫn luôn đoan trang cao quý, hôm nay giống như một cô bé vui mừng hớn hở, tung tăng cùng Giang Vũ du ngoạn trong công viên trò chơi, đám người Thanh Long âm thầm bảo vệ đều trợn tròn mắt.
Lần đầu tiên nhìn thấy Kỷ Tuyết Tình vui vẻ, không câu nệ như vậy, hoàn toàn không phải là cô chủ lạnh lùng mà bọn họ quen kia!
Chỉ còn một ngày cuối cùng, Kỷ Tuyết Tình hoàn toàn thả lỏng mình ra, cố gắng hưởng thụ khoảng thời gian vui vẻ này.
Nhìn thấy Kỷ Tuyết Tình vui vẻ như thế, Giang Vũ càng vui vẻ hơn, hai người đều cảm thấy vô cùng ngọt ngào và hạnh phúc.
Kỷ Tuyết Tình chưa từng vào công viên trò chơi, chơi tất cả các trò chơi có tính kích thích một lần cùng với Giang Vũ, hạnh phúc đến sắp điên luôn rồi.
Từ trước đến nay Kỷ Tuyết Tình luôn coi thường chuyện tự sướng, giờ lại thay đổi thái độ, lôi kéo Giang Vũ không ngừng chụp ảnh tự sướng, lưu lại khoảnh khắc hạnh phúc này.
Không biết đã trôi qua bao lâu, Kỷ Tuyết Tình thân mật dựa sát vào trong lòng Giang Vũ, tay trái cầm kẹo bông, tay phải giơ điện thoại di động lên chụp một tấm ảnh chung: “Anh yêu, còn có trò chơi nào có thể chơi không?”
“Ngoại trừ vòng quay mặt trời, những trò khác thì chúng ta đều đã chơi hết rồi”.
Nhìn combo vé trong tay, Giang Vũ vừa cười vừa đáp lại.
“Đây chính là trò chơi mà anh cố ý để dành lại cuối cùng”.
Kỷ Tuyết Tình lập tức buông di động xuống, ngẩng đầu nhìn về phía vòng quay mặt trời: “Nghe nói những người yêu nhau cùng nhau ước nguyện bạc đầu răng long khi vòng quay di chuyển tới chỗ cao nhất thì nguyện vọng sẽ trở thành sự thật”.
“Cho dù truyền thuyết này không phải là sự thật đi chăng nữa thì chúng ta chắc chắn cũng sẽ bên cạnh nhau đến khi bạc đầu răng long”.
Giang Vũ ôm Kỷ Tuyết Tình, tỏ thái độ kiên định.
“Đừng không hiểu lãng mạn như vậy, chuyện bây giờ chúng ta cần làm cùng nhau là những chuyện mang tính lãng mạn”.
Kỷ Tuyết Tình lườm Giang Vũ một cái, cắn một miếng kẹo bông: “Đi, chúng ta đi ngồi vòng quay mặt trời, sau đó cầu nguyện”.
“Đứng lại, nơi này đã được chúng ta trưng dụng, người không liên quan không được tới gần”.
Khi Kỷ Tuyết Tình và Giang Vũ đi tới cửa vào vòng quay mặt trời, chuẩn bị kiểm tra vé thì đột nhiên bị mấy tên vệ sĩ mặc âu phục màu đen cản đường.
Kỷ Tuyết Tình khẽ nhíu mày, lúc này mới chú ý tới có rất nhiều du khách đều bị ngăn ở ngoài cửa vào.
“Các anh trưng dụng, vậy tại sao chúng tôi còn có thể mua được vé vào cửa?”
Giang Vũ giơ lên combo vé trong tay lên, nghi ngờ nói: “Đây không phải lừa đảo người tiêu dùng sao?”
“Ranh con, sao mày lại nhiều lời như vậy.....”.
Đúng lúc này, một tên thanh niên đầu uốn xoăn mì nhìn trông rất lưu manh đi từ bên trong ra, kinh ngạc nói: “Ai da da, lại là các anh!”
“Sao gã lại ở đây?”
Sắc mặt Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình kỳ quái liếc nhìn nhau.
Tên thanh niên đầu uốn xoăn mì này, chính là Lưu Hạo hai ngày trước bị Giang Vũ bẻ gãy hai cái răng cửa.
“Thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà!”
Lưu Hạo đã chỉnh lại răng cửa vẻ mặt âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình: “Các anh muốn chơi vòng quay mặt trời, không có cửa đâu, nơi này đã bị chúng tôi trưng dụng rồi”.
“Nếu chúng tôi đã có thể mua được vé, vậy thì có quyền ngồi vòng quay mặt trời”.
Giang Vũ chán ghét nhìn Lưu Hạo: “Nếu không, các anh nên bồi thường tổn thất của chúng tôi”.
“Quả nhiên là một tên nghèo hèn, lại còn để ý đến tấm vé chỉ trị giá một trăm năm mươi tệ này”.
Lưu Hạo khinh bỉ nhìn Giang Vũ một cái, lập tức đồng tình mà nhìn về phía Kỷ Tuyết Tình: “Người đẹp, cô xinh đẹp như vậy mà lại yêu đương với cái tên phế vật chỉ có thể ăn uống những quán vỉa hè, lại còn ki bo tính toán một trăm tệ, thật sự là phung phí của trời!”
“Tôi thích thế, hơn nữa tôi cũng ủng hộ bạn trai tôi bảo vệ quyền lợi cho mình”.
Kỷ Tuyết Tình khôi phục lại vẻ mặt lạnh như băng, lạnh lùng nói: “Nếu anh nói là đã trưng dụng nơi đây, vậy thì lấy giấy tờ cho phép trưng dụng của bên nhà thầu ra cho mọi người xem?”
“Các cô không xứng được xem giấy phép trưng dụng”.
Sắc mặt Lưu Hạo cứng đờ, ra vẻ bình tĩnh đáp lại.
Gã căn bản không có giấy phép trưng dụng gì cả, nhưng mà dựa vào danh tiếng của Lưu Nhã Hiên ở Ngô Thành, đi tới chỗ nào cũng có người nể mặt, đây là lần đầu tiên gặp phải Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình thích đối đầu như vậy.
“Không có giấy phép, vậy các anh không có quyền ngăn cản những người bình thường như chúng tôi tham gia trò chơi”.
Kỷ Tuyết Tình khinh thường nhìn Lưu Hạo, kéo tay Giang Vũ rồi đi vào bên trong: “Bây giờ chúng tôi sẽ đi lên ngồi vòng quay mặt trời.”.
“Đứng lại, chị của tôi đang ở bên trong quay video, nếu các cô dám quấy rối, đừng trách tôi không khách khí”.
Sắc mặt Lưu Hạo khó coi gọi mấy vệ sĩ chuẩn bị chặn đường.
“Tên họ Lưu kia, có tin lần này tôi đập nát răng anh ra luôn không?”
Giang Vũ bảo vệ Kỷ Tuyết Tình, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lưu Hạo.
“Anh…”
Sắc mặt Lưu Hạo nhanh chóng thay đổi, đã từng nhìn thấy thực lực của Giang Vũ, gã thật đúng là không dám động thủ, thật sự là đánh không lại đâu!
“Tiểu Hạo, đã xảy ra chuyện gì?”
Đúng lúc này, một cô gái xinh đẹp mặc Hán phục, có vài phần quyến rũ đi tới, bất mãn nói: “Ồn ào như vậy, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc quay phim của chị rồi”.
“Trời ạ, đó là Lưu Nhã Hiên phải không?”
“Khó trách lại bày ra cục diện lớn như vậy, hoá ra là hotgirl mạng nổi nhất Ngô Thành đang quay phim ở đây”.
“Có lẽ hôm nay chúng ta không chơi vòng quay mặt trời được nữa rồi, uổng phí tiền mua vé rồi!”
“Coi như xui xẻo vậy, sau lưng Lưu Nhã Hiên có vô số chỗ dựa, ai muốn đối đầu với cô ta thì tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu”.
…
Thấy Lưu Nhã Hiên đi ra, mọi người vây xem đều bắt đầu nghị luận.
“Chị! Hai người kia biết rõ chị ở bên trong quay video, còn nhất định muốn đi vào ngồi vòng quay mặt trời”.
Lưu Hạo lập tức chạy đến trước mặt Lưu Nhã Hiên, tức giận nói: “Bọn họ còn nói chị là một người nổi tiếng rác rưởi kiếm tiền ở trên mạng, căn bản là không để chị vào trong mắt”.
“Người nào lại to gan như vậy, chán sống rồi sao?”
Nghe nói như thế, sắc mặt Lưu Nhã Hiên trong nháy mắt lạnh xuống, cô ta ghét nhất có người khui ra cái mác hotgirl mạng của mình
Thấy Lưu Nhã Hiên tức giận, Lưu Hạo cười âm hiểm.
Mấy việc lợi dụng hay làm những trò bẩn thịu, Lưu Hạo đều làm sau lưng Lưu Nhã Hiên.
Bởi vậy, ngày đó sau khi Lưu Hạo bị đánh thì cũng không dám đi tìm Lưu Nhã Hiên mách lẻo, không dám để cho cô ta biết mình làm những chuyện xấu xa kia, nhưng điều này cũng không có nghĩa là gã không muốn báo thù.
Hôm nay lại gặp được Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình, Lưu Hạo chuẩn bị mượn dao giết người, để cho những mối quan hệ có thể lực của Lưu Nhã Hiên nhân thay gã xử lý Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình, báo thù rửa hận.
“Không có, em không ghen!”
Nhìn thấy Giang Vũ lại muốn giở trò sàm sỡ, Kỷ Tuyết Tình hoảng sợ cầu xin nói: “Em đang lái xe đó, rất nguy hiểm!”
“Haha, anh đùa em thôi!”
Giang Vũ cười lớn, thắt dây an toàn, lấy từ trong ngực ra một miếng ngọc bội khác: “Đây là mới là thứ anh muốn chuẩn bị cho em, chắc chắn tốt hơn gấp trăm lần so với của cô Hoắc”.
“Đây không phải là miếng ngọc bội gốc sao?”, Kỷ Tuyết Tình nghi ngờ liếc nhìn nó.
“Anh vẫn chưa bắt đầu luyện chế”.
Giang Vũ thu hồi miếng ngọc bội, giải thích: “Miếng ngọc bội đưa cho cô Hoắc, anh chỉ tùy tiện luyện chế một chút. Nó là vật phẩm dùng một lần, sau khi giúp cô ấy tránh được một tai nạn đẫm máu sẽ bị vỡ ngay”.
“Mà đồ mà anh muốn luyện chế cho em đương nhiên không thể qua loa như vậy, em chờ anh cho em một sự bất ngờ vui đi!”
“Hóa ra là như vậy, em biết rồi, em ở trong lòng anh quan trọng hơn so với Hoắc Tú Tú”. Mặt mày của Kỷ Tuyết Tình ngay tức khắc rạng rỡ lên.
Giang Vũ trở nên cảnh giác lên, trịnh trọng nói: “Trong lòng anh chỉ có em, vốn dĩ không có cô Hoắc, hoàn toàn không thể so sánh”.
“Không tệ, khát vọng được sống rất mãnh liệt”.
Nhìn thấy Giang Vũ không rơi vào cái bẫy mà mình giăng ra Kỷ Tuyết Tình hài lòng mỉm cười.
“Nguy hiểm thật!”
Giang Vũ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, may mắn là anh thông minh, nếu không anh sẽ lại dính bẫy rồi.
“Đúng rồi!”
Sau khi tự luyến xong, Kỷ Tuyết Tình tò mò hỏi: “Anh nói cô Hoắc gặp tai nạn đổ máu, là có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Ấn đường của cô ấy biến thành màu đen, khí chất âm u, mặt mày sinh tà, sắp tới sẽ có kiếp nạn”.
Giang Vũ dựa vào ghế và thuận miệng trả lời.
“Cô ấy thực sự có tai nạn đổ máu sao!”
Sắc mặt Kỷ Tuyết Tình hơi thay đổi, oán trách nhìn Giang Vũ: “Ông Hoắc và ông nội em là bạn bè, tại sao anh không giải thích rõ ràng chuyện này?”
“Anh muốn biết rõ sẽ có chuyện gì xảy ra với cô ấy?”
Giang Vũ bĩu môi, sống không bằng chết nói: “Nhưng anh còn chưa kịp nhìn ra được huyền cơ gì thì đã có người nào đó ghen rồi, anh nào dám nhìn nhiều nữa!”
Nghĩ đến lúc trước Giang Vũ bị mình véo đùi bởi vì nhìn Hoắc Tú Tú, Kỷ Tuyết Tình có chút xấu hổ: “Em không biết lúc đó anh đang xem tướng cho cô ấy, nếu không chúng ta bây giờ quay trở lại?”
“Không cần thiết, Hoắc Tú Tú không tin tưởng anh, chắc chắn sẽ không tin lời anh nói”.
Giang Vũ lắc đầu nói: “Bùa hộ thân mà anh làm cho cô ấy chắc chắn có thể giúp cô ấy tránh khỏi tai nạn đẫm máu này. Cứ coi như chúng ta báo đáp ân tình của ông Hoắc rồi đi”.
“Vậy thì tốt rồi”.
Kỷ Tuyết Tình thở phào nhẹ nhõm, tự kiểm điểm nói: “Xem ra sau này em thật sự không thể ghen bừa bãi được, làm lỡ chuyện quá!”
“Đừng! Em muốn ghen như thế nào thì ghen như thế đó, tuyệt đối đừng khách sáo”.
Giang Vũ liếm môi, xấu xa nhìn Kỷ Tuyết Tình: “Nếu không anh nào có cơ hội không khách sáo với em đây!”
“Anh cái tên lưu manh này, nghĩ hay lắm!”
Nghĩ đến lần trước bị Giang Vũ liên tiếp chiếm tiện nghi, Kỷ Tuyết Tình hờn dỗi trừng mắt nhìn Giang Vũ, nhưng trong lòng lại có chút mong đợi: “Tên ngốc này thế mà đã nghĩ thông suốt rồi, vậy tối hôm nay chắc là sẽ không giống như tối hôm qua không làm bất cứ chuyện gì chứ?”
Đêm khuya!
Kỷ Tuyết Tình tức giận nằm trên giường, trằn trọc, mọi chuyện giống như những gì cô đoán, nhưng lại có chút không giống.
Quả thực là Giang Vũ không thể giống như tối hôm qua là không làm bất cứ chuyện gì cả, mà là để Kỷ Tuyết Tình một mình ngủ ở phòng ngủ chính, còn mình đi sang phòng khác ngủ.
“Không ai tin nổi anh là một người đã từng kết hôn đấy, tại sao không biết tình thú gì cả vậy!”
Kỷ Tuyết tình càng nghĩ càng phiền não, tức đến mức thở hổn hển đứng dậy đi ra ngoài: “Tuy rằng không làm được gì khi đến chu kì sinh lý nhưng cứ gặp nhau lại muốn tách nhau ra, tại sao lại cứ phải phân phòng ngủ với mình, mình thiếu sức cuốn hút đến thế sao?”
Tức giận đùng đùng đi tới trước cửa phòng Giang Vũ, Kỷ Tuyết Tình nhìn xuyên qua khe cửa, muốn nhìn xem Giang vũ rốt cuộc đang làm cái quỷ gì?
Ngay sau đó, Kỷ Tuyết Tình bèn trừng to đôi mắt, gắt gao che miệng lại.
Chỉ thấy, Giang Vũ khoanh chân ngồi ở trên sàn nhà, tay trái từ từ kết ấn, tay phải không ngừng nhỏ từng giọt máu lên miếng ngọc bội màu trắng ở phía trước người.
Nghĩ đến những lời mà Giang Vũ đã từng nói, muốn luyện chế đồ dành cho mình, vành mắt Kỷ Tuyết Tình phiếm hồng, cố nén sự xúc động xông vào ngăn cản Giang Vũ lại, lặng lẽ lui về phòng.
“Anh ấy dùng máu tươi luyện chế bùa hộ thân cho mình”.
Kỷ Tuyết Tình nằm sấp trên giường, đầu chôn ở trong gối, vừa cảm động lại vừa đau lòng, hơn nữa lại kèm thêm cảm xúc thương cảm ly biệt cứ xuất hiện cùng nhau khiến cho cô không nhịn được bắt đầu khóc nức nở.
Giang Vũ luyện chế cho Kỷ Tuyết Tình không phải thứ đồ bảo vệ tính mạng dùng được một lần như Hoắc Tú Tú, mà là một pháp khí sơ cấp có thể liên tục bảo vệ cho Kỷ Tuyết Tình, cần tốn thời gian mà cũng tốn công tốn sức nhiều hơn.
Giang Vũ bận rộn cả một buổi tối, mới chuẩn bị xong được một nửa, ít nhất còn cần phải mất thêm một đêm nữa mới có thể hoàn thành xong được món pháp khí sơ cấp này.
Vì không để cho Kỷ Tuyết Tình lo lắng, Giang vũ mới sớm sáng đã gọi bữa sáng tới, bày ra bộ dạng rằng mình đã dậy từ rất sớm.
Anh lại không biết rằng Kỷ Tuyết Tình đã biết chuyện anh luyện chế pháp khí suốt cả đêm.
“Mắt em làm sao vậy?”
Lúc ăn sáng, thấy hai mắt của Kỷ Tuyết Tình sưng đỏ, Giang Vũ quan tâm hỏi thăm.
“Anh không ngủ cùng người ta, người ta ngủ không ngon giấc thôi mà”.
Biết Giang Vũ muốn chuẩn bị sự bất ngờ cho mình, Kỷ Tuyết Tình cũng không nói toạc ra, tỏ ra u oán nhìn Giang Vũ.
“Anh sợ chính mình không nhịn được, làm ra chuyện gì không nên làm với em!”
Giang Vũ cười ngượng ngùng.
Mục đích chủ yếu của việc phân phòng là luyện chế pháp khí, nhưng không thể không thừa nhận, cùng giường chung gối với một cô gái xinh đẹp như Kỷ Tuyết Tình đúng là đang khảo nghiệm ý chí nghị lực của Giang Vũ.
“Người ta đâu có không cho anh làm gì, anh có gì phải sợ chứ!”
Kỷ Tuyết Tình hờn dỗi lườm Giang Vũ một cái.
Nếu Giang Vũ chủ động một chút, vậy thì Kỷ Tuyết Tình cũng không ngại để xảy ra chuyện gì đó, dù sao thì kinh nguyệt vẫn chưa đi, cũng không đột phá được điểm mấu chốt.
Nghe thấy những lời này, Giang Vũ đột nhiên có những suy nghĩ xấu xa trong đầu, vội vàng nói sang chuyện khác: “Hôm nay chúng ta đi chỗ nào, có nơi nào mà em muốn đi không?”
“Từ nhỏ đến lớn em chưa từng được đi đến công viên trò chơi, hôm nay nhất định phải chơi cho đã đời”.
Kỷ Tuyết Tình hào hứng hô lên: “Em muốn chơi tàu lượn siêu tốc, vòng đu quay... Tóm lại, những trò nào kích thích thì sẽ chơi trò đó”.
Bởi vì tim có vấn đề, cho nên nhỏ đến lớn, Kỷ Tuyết Tình từ chưa bao giờ được chơi những trò chơi mang tính chất kích thích mạo hiểm, hôm nay cô chuẩn bị chơi hết mình.
“Vậy chúng ta đi công viên trò chơi, chơi cùng với em cho đã đời”.
Giang Vũ cưng chiều gật đầu, tuy rằng một đêm không ngủ, nhưng anh không muốn cô mất hứng, hơn nữa anh là người tu luyện, vận công có thể khôi phục lại sức sống.
Bên kia, Kim Tái An đã làm xong răng giả, sắc mặt căng như dây đàn ngồi ở trong văn phòng làm việc, nghe thủ hạ báo cáo kết quả điều tra về đôi nam nữ kia.
“Chiếc Bentley xuất hiện ở chợ dược liệu hôm qua là xe của cô cả Kỷ Tuyết Tình của nhà họ Kỷ Kim Lăng”.
“Người phụ nữ mà cậu chủ gặp đó rất có thể chính là cô Kỷ, mà cái tên Giang Vũ kia chính là bạn trai của cô Kỷ”.
“Có thể lái xe của cô Kỷ, lại có siêu cấp cường giả âm thầm bảo vệ, chắc chắn chính là Kỷ Tuyết Tình”.
Kim Tái An đổ mồ hôi hột, sợ hãi nói: “Tôi lại chọc phải loại nhân vật này sao, suýt nữa rước lấy đại họa cho cả gia tộc!”
Tin tức nhà họ Lăng ở tỉnh lị bị tiêu diệt đã được truyền khắp nội thành Giang Đông, mà không ít người đều biết nhà họ Lăng do đã đắc tội Kỷ Tuyết Tình nên mới bị tiêu diệt.
Tuy rằng nhà họ Kim là một trong ba đại gia tộc ở Ngô Thành, nhưng vẫn không là gì khi so với thế lực của nhà họ Lăng
Ngay cả nhà họ Lăng cũng bị tiêu diệt, nếu nhà họ Kim đắc tội với Kỷ Tuyết Tình vậy thì kết cục chắc chắn sẽ không khá hơn nhà họ Lăng là mấy.
“Nói như vậy, gốc cây thái tuế trăm năm kia không có duyên với tôi rồi, mà cái chết của chú Long chết và mối thù tôi bị đánh cũng không thể báo được rồi”.
Sau khi bình tĩnh lại, Kim Tái An buồn bực siết chặt nắm đấm.
“Cô Kỷ thân phận tôn quý, chúng ta đương nhiên là không thể đụng vào”.
Thủ hạ kiêng kỵ gật đầu, lập tức chuyển đề tài: “Nhưng mà, tên Giang Vũ kia không có bối cảnh và năng lực gì cả, cậu chủ hoàn toàn có thể đi tìm anh ta để báo thù!”
Chương 122: Gặp lại Lưu Hạo người nổi tiếng Lưu Nhã Hiên
“Báo thù ông nội nhà mày à!”
Nghe cấp dưới nói muốn mình đi tìm Giang Vũ báo thù, Kim Tái An tức giận mắng: “Giang Vũ là bạn trai của Kỷ Tuyết Tình, nếu tao động đến gã, Kỷ Tuyết Tình có thể buông tha cho tao sao?”
“Cậu chủ có điều không biết, cô Kỷ sẽ rời khỏi Giang Đông sớm thôi, mà Giang Vũ vẫn chưa đi theo ngay”.
“Nghe nói nhà họ Kỷ không ưng Giang Vũ, vậy chờ sau khi cô Kỷ đi, Giang Vũ cũng sẽ không còn chỗ dựa nữa”.
Nghe nói như thế, lại nhớ đến thái độ khinh khi và khinh thường của Thanh Long đối với Giang Vũ lúc trước, ánh mắt Kim Tái An sáng lên: “Đưa tài liệu về Giang Vũ đây!”
“Tao còn tưởng rằng cái tên Giang Vũ này có thể được cô Kỷ ưu ái vì là một nhân vật lợi hại nào đó!”
“Điều tra cả nửa ngày, gã chỉ là đứa con rể của gia tộc hạng ba ở Giang Châu, còn là người đã bị vợ cắm sừng ba năm trời, cuối cùng là một tên phế vật chịu ấm ức bị đuổi ra khỏi nhà”.
Xem xong tài liệu về Giang Vũ, Kim Tái An cười ha hả, lạnh lùng nói: “Nhà họ Kỷ tuyệt đối không thể chấp nhận một tên phế vật đã từng kết hôn làm chồng của cô Kỷ, tao đoán cô Kỷ cũng đang chơi đùa với tên này mà thôi”.
“Vậy chờ sau khi cô Kỷ rời đi, Giang Vũ sẽ bị đánh cho tơi tả, không đáng sợ”.
“Tên tạp chủng kia dám cướp thái tuế mà tao đã nhìn trúng, còn hại chết chú Long, làm tao bị đánh, vậy nhất định phải để gã trả một cái giá cực kì đau đớn”.
Sau khi hiểu rõ hoàn cảnh của Giang Vũ, Kim Tái An ác độc nói: “Chờ sau khi cô Kỷ rời đi, tao muốn tự mình đến Giang Châu đánh chết gã, lấy lại gốc thái tuế trăm năm kia”.
Sau khi hiểu rõ tình hình, tâm trạng của Kim Tái An rất tốt, đứng dậy hỏi: “Con chó cái mà tao nuôi đâu rồi?”
“Thưa cậu chủ, hôm nay cô Lưu đang quay phim ở công viên trò chơi”.
Hạ nhân lập tức lấy điện thoại ra, đề nghị nói: “Bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại, bảo cô ta trở về hầu hạ anh?”
“Không cần! Tao đi tìm cô ta”.
Kim Tái An hung tợn nói: “Hai ngày nay nghẹn chết tao rồi, để con chó cái kia giúp tao giải toả ngay ở công viên trò chơi”.
Chín giờ rưỡi sáng, công viên trò chơi lớn nhất ở Ngô Thành vừa mới mở cửa, Kỷ Tuyết Tình đã giống như con ngựa hoang mất cương, kéo Giang Vũ hăng hái đi vào.
Khoảnh khắc tiến vào công viên trò chơi đó, Kỷ Tuyết Tình từ cô cả nhà họ Kỷ cao quý lạnh lùng kiêu ngạo, biến thành một tiểu cô gái hân hoan nhảy nhót, hoạt bát vui vẻ.
Nhìn Kỷ Tuyết Tình từ trước đến nay vẫn luôn đoan trang cao quý, hôm nay giống như một cô bé vui mừng hớn hở, tung tăng cùng Giang Vũ du ngoạn trong công viên trò chơi, đám người Thanh Long âm thầm bảo vệ đều trợn tròn mắt.
Lần đầu tiên nhìn thấy Kỷ Tuyết Tình vui vẻ, không câu nệ như vậy, hoàn toàn không phải là cô chủ lạnh lùng mà bọn họ quen kia!
Chỉ còn một ngày cuối cùng, Kỷ Tuyết Tình hoàn toàn thả lỏng mình ra, cố gắng hưởng thụ khoảng thời gian vui vẻ này.
Nhìn thấy Kỷ Tuyết Tình vui vẻ như thế, Giang Vũ càng vui vẻ hơn, hai người đều cảm thấy vô cùng ngọt ngào và hạnh phúc.
Kỷ Tuyết Tình chưa từng vào công viên trò chơi, chơi tất cả các trò chơi có tính kích thích một lần cùng với Giang Vũ, hạnh phúc đến sắp điên luôn rồi.
Từ trước đến nay Kỷ Tuyết Tình luôn coi thường chuyện tự sướng, giờ lại thay đổi thái độ, lôi kéo Giang Vũ không ngừng chụp ảnh tự sướng, lưu lại khoảnh khắc hạnh phúc này.
Không biết đã trôi qua bao lâu, Kỷ Tuyết Tình thân mật dựa sát vào trong lòng Giang Vũ, tay trái cầm kẹo bông, tay phải giơ điện thoại di động lên chụp một tấm ảnh chung: “Anh yêu, còn có trò chơi nào có thể chơi không?”
“Ngoại trừ vòng quay mặt trời, những trò khác thì chúng ta đều đã chơi hết rồi”.
Nhìn combo vé trong tay, Giang Vũ vừa cười vừa đáp lại.
“Đây chính là trò chơi mà anh cố ý để dành lại cuối cùng”.
Kỷ Tuyết Tình lập tức buông di động xuống, ngẩng đầu nhìn về phía vòng quay mặt trời: “Nghe nói những người yêu nhau cùng nhau ước nguyện bạc đầu răng long khi vòng quay di chuyển tới chỗ cao nhất thì nguyện vọng sẽ trở thành sự thật”.
“Cho dù truyền thuyết này không phải là sự thật đi chăng nữa thì chúng ta chắc chắn cũng sẽ bên cạnh nhau đến khi bạc đầu răng long”.
Giang Vũ ôm Kỷ Tuyết Tình, tỏ thái độ kiên định.
“Đừng không hiểu lãng mạn như vậy, chuyện bây giờ chúng ta cần làm cùng nhau là những chuyện mang tính lãng mạn”.
Kỷ Tuyết Tình lườm Giang Vũ một cái, cắn một miếng kẹo bông: “Đi, chúng ta đi ngồi vòng quay mặt trời, sau đó cầu nguyện”.
“Đứng lại, nơi này đã được chúng ta trưng dụng, người không liên quan không được tới gần”.
Khi Kỷ Tuyết Tình và Giang Vũ đi tới cửa vào vòng quay mặt trời, chuẩn bị kiểm tra vé thì đột nhiên bị mấy tên vệ sĩ mặc âu phục màu đen cản đường.
Kỷ Tuyết Tình khẽ nhíu mày, lúc này mới chú ý tới có rất nhiều du khách đều bị ngăn ở ngoài cửa vào.
“Các anh trưng dụng, vậy tại sao chúng tôi còn có thể mua được vé vào cửa?”
Giang Vũ giơ lên combo vé trong tay lên, nghi ngờ nói: “Đây không phải lừa đảo người tiêu dùng sao?”
“Ranh con, sao mày lại nhiều lời như vậy.....”.
Đúng lúc này, một tên thanh niên đầu uốn xoăn mì nhìn trông rất lưu manh đi từ bên trong ra, kinh ngạc nói: “Ai da da, lại là các anh!”
“Sao gã lại ở đây?”
Sắc mặt Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình kỳ quái liếc nhìn nhau.
Tên thanh niên đầu uốn xoăn mì này, chính là Lưu Hạo hai ngày trước bị Giang Vũ bẻ gãy hai cái răng cửa.
“Thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà!”
Lưu Hạo đã chỉnh lại răng cửa vẻ mặt âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình: “Các anh muốn chơi vòng quay mặt trời, không có cửa đâu, nơi này đã bị chúng tôi trưng dụng rồi”.
“Nếu chúng tôi đã có thể mua được vé, vậy thì có quyền ngồi vòng quay mặt trời”.
Giang Vũ chán ghét nhìn Lưu Hạo: “Nếu không, các anh nên bồi thường tổn thất của chúng tôi”.
“Quả nhiên là một tên nghèo hèn, lại còn để ý đến tấm vé chỉ trị giá một trăm năm mươi tệ này”.
Lưu Hạo khinh bỉ nhìn Giang Vũ một cái, lập tức đồng tình mà nhìn về phía Kỷ Tuyết Tình: “Người đẹp, cô xinh đẹp như vậy mà lại yêu đương với cái tên phế vật chỉ có thể ăn uống những quán vỉa hè, lại còn ki bo tính toán một trăm tệ, thật sự là phung phí của trời!”
“Tôi thích thế, hơn nữa tôi cũng ủng hộ bạn trai tôi bảo vệ quyền lợi cho mình”.
Kỷ Tuyết Tình khôi phục lại vẻ mặt lạnh như băng, lạnh lùng nói: “Nếu anh nói là đã trưng dụng nơi đây, vậy thì lấy giấy tờ cho phép trưng dụng của bên nhà thầu ra cho mọi người xem?”
“Các cô không xứng được xem giấy phép trưng dụng”.
Sắc mặt Lưu Hạo cứng đờ, ra vẻ bình tĩnh đáp lại.
Gã căn bản không có giấy phép trưng dụng gì cả, nhưng mà dựa vào danh tiếng của Lưu Nhã Hiên ở Ngô Thành, đi tới chỗ nào cũng có người nể mặt, đây là lần đầu tiên gặp phải Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình thích đối đầu như vậy.
“Không có giấy phép, vậy các anh không có quyền ngăn cản những người bình thường như chúng tôi tham gia trò chơi”.
Kỷ Tuyết Tình khinh thường nhìn Lưu Hạo, kéo tay Giang Vũ rồi đi vào bên trong: “Bây giờ chúng tôi sẽ đi lên ngồi vòng quay mặt trời.”.
“Đứng lại, chị của tôi đang ở bên trong quay video, nếu các cô dám quấy rối, đừng trách tôi không khách khí”.
Sắc mặt Lưu Hạo khó coi gọi mấy vệ sĩ chuẩn bị chặn đường.
“Tên họ Lưu kia, có tin lần này tôi đập nát răng anh ra luôn không?”
Giang Vũ bảo vệ Kỷ Tuyết Tình, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lưu Hạo.
“Anh…”
Sắc mặt Lưu Hạo nhanh chóng thay đổi, đã từng nhìn thấy thực lực của Giang Vũ, gã thật đúng là không dám động thủ, thật sự là đánh không lại đâu!
“Tiểu Hạo, đã xảy ra chuyện gì?”
Đúng lúc này, một cô gái xinh đẹp mặc Hán phục, có vài phần quyến rũ đi tới, bất mãn nói: “Ồn ào như vậy, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc quay phim của chị rồi”.
“Trời ạ, đó là Lưu Nhã Hiên phải không?”
“Khó trách lại bày ra cục diện lớn như vậy, hoá ra là hotgirl mạng nổi nhất Ngô Thành đang quay phim ở đây”.
“Có lẽ hôm nay chúng ta không chơi vòng quay mặt trời được nữa rồi, uổng phí tiền mua vé rồi!”
“Coi như xui xẻo vậy, sau lưng Lưu Nhã Hiên có vô số chỗ dựa, ai muốn đối đầu với cô ta thì tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu”.
…
Thấy Lưu Nhã Hiên đi ra, mọi người vây xem đều bắt đầu nghị luận.
“Chị! Hai người kia biết rõ chị ở bên trong quay video, còn nhất định muốn đi vào ngồi vòng quay mặt trời”.
Lưu Hạo lập tức chạy đến trước mặt Lưu Nhã Hiên, tức giận nói: “Bọn họ còn nói chị là một người nổi tiếng rác rưởi kiếm tiền ở trên mạng, căn bản là không để chị vào trong mắt”.
“Người nào lại to gan như vậy, chán sống rồi sao?”
Nghe nói như thế, sắc mặt Lưu Nhã Hiên trong nháy mắt lạnh xuống, cô ta ghét nhất có người khui ra cái mác hotgirl mạng của mình
Thấy Lưu Nhã Hiên tức giận, Lưu Hạo cười âm hiểm.
Mấy việc lợi dụng hay làm những trò bẩn thịu, Lưu Hạo đều làm sau lưng Lưu Nhã Hiên.
Bởi vậy, ngày đó sau khi Lưu Hạo bị đánh thì cũng không dám đi tìm Lưu Nhã Hiên mách lẻo, không dám để cho cô ta biết mình làm những chuyện xấu xa kia, nhưng điều này cũng không có nghĩa là gã không muốn báo thù.
Hôm nay lại gặp được Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình, Lưu Hạo chuẩn bị mượn dao giết người, để cho những mối quan hệ có thể lực của Lưu Nhã Hiên nhân thay gã xử lý Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình, báo thù rửa hận.
Bình luận facebook