Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 664
Chương 664:
“Ban Hoành Khải, sinh năm 1989, là chủ của Công ty Dịch vụ Thương mại Húc Hiên. Một tháng trước, anh thu mua tất cả các công ty hợp tác với nhà Trương Mỹ, cùng nhau nuốt chửng toàn bộ tài sản của nhà Trương Mỹ, tổng cộng hai mươi mốt tỷ sáu trăm triệu, khiến nhà Trương Mỹ phải chịu khoản nợ chín tỷ. Sau khi nhà Trương Mỹ phá sản, anh lợi dụng điểm yếu uy hiếp người khác, ép Trương Mỹ phải hoàn thành đính hôn với anh. Tôi nói đúng không?”
Khi Trương Thác nói vẫn luôn nhìn Ban Hoành Khải.
Sắc mặt Ban Hoành Khải tái nhợt, đây đều là những chuyện mình làm bí mật, rất ít người biết, anh ta sao có thể biết được chứ?
“Nhìn dáng vẻ chắc là tôi nói đúng rồi”
Trương Thác cười: “Bây giờ, anh lại phải gánh thêm tội danh lừa dối kinh doanh, yên tâm hưởng thụ đi”
Trương Thác vỗ vai Ban Hoành Khải.
Trương Thác vừa nói xong, trước cửa Cửa hàng Ngọc Châu đã vang lên tiềng còi xe cảnh sát, khi Tân Như ra lệnh cho người đuổi theo Ban Hoành Khải, đã báo cảnh sát rồi.
“Anh rể, anh thật sự đã cứu cả nhà em mà”
Trương Mỹ đứng trước mặt Trương Thác, nhìn ngọc bích lại trở về tay mình: “Em thật sự không biết phải báo đáp anh thế nào nữa”
“Được rồi, còn nói lời như này nữa thì đừng gọi anh là anh rể. Không phải nói tối này mời anh ăn cơm sao?”
Trương Thác cười: “Tối nay anh đợi điện thoại của em”
“Vâng, nhất định” Trương Mỹ dùng sức gật đầu.
Trương Thác lại bảo Tân Như giúp Trương Mỹ xử lý miếng ngọc bích này, còn mình thì vội vàng rời khỏi Cửa hàng Ngọc Châu. Bây giờ anh muốn nhanh chóng làm rõ, mảnh tinh thể vừa mở ra rốt cuộc là thứ gì.
Tinh thể lửa vẫn luôn là năng lượng mà đảo Ánh Sáng muốn làm rõ ràng, bây giờ lại xuất hiện một thứ đó giống như tinh thể lửa, không thể không khiến Trương Thác chú ý đến.
Trương Thác vừa đi ra ngoài Cửa hàng Ngọc Châu, hai người thanh niên một nam một nữ đã đi theo sau.
Trương Thác liếc nhìn một vòng phố đi bộ, cuối cùng đi vào một trung tâm mua sắm, đi lung tung bên trong.
“Mau, đi theo”
Hai người thanh niên một nam một nữ vội vàng vào trong trung tâm mua sắm.
Trương Thác đi hơn nửa tiếng trong trung tâm mua sắm, cuối cùng bước vào bãi đậu xe ở dưới tâng hầm.
“Anh ta muốn lái xe, đừng để anh ta chạy mất” Cô gái xinh đẹp vội vàng nói một tiếng, hai người đi vào trong bãi gửi xe dưới tầng hầm.
Bãi gửi xe rất rộng, lúc này không có nhiều người, rõ ràng rất vắng vẻ.
Sau khi hai người bước vào bãi gửi xe, không hề nhìn thấy bóng dáng Trương Thác.
Hai người bọn họ cẩn thận quan sát, tìm kiếm Trương Thác trong bãi gửi xe rộng lớn.
Cô gái xinh đẹp trốn sau một bức tường, từ từ tiến về phía trước quan sát.
“Người đẹp, tìm tôi sao?” Giọng nói của Trương Thác, đột nhiên vang lên phía sau người phụ nữ xinh đẹp.
Giọng nói đột ngột này khiến cô gái xinh đẹp giật mình, cô †a vô thức rụt cổ lại, quay đầu, nhìn Trương Thác tràn đầy ý cười đứng phía sau mình.
“Em gái, cẩn thận” Người thanh niên cách cô gái xinh đẹp không xa cũng nghe thấy giọng nói của Trương Thác, liền nhìn thấy Trương Thác đứng phía sau người bạn đồng hành của mình, lập tức lao đến.
“Ban Hoành Khải, sinh năm 1989, là chủ của Công ty Dịch vụ Thương mại Húc Hiên. Một tháng trước, anh thu mua tất cả các công ty hợp tác với nhà Trương Mỹ, cùng nhau nuốt chửng toàn bộ tài sản của nhà Trương Mỹ, tổng cộng hai mươi mốt tỷ sáu trăm triệu, khiến nhà Trương Mỹ phải chịu khoản nợ chín tỷ. Sau khi nhà Trương Mỹ phá sản, anh lợi dụng điểm yếu uy hiếp người khác, ép Trương Mỹ phải hoàn thành đính hôn với anh. Tôi nói đúng không?”
Khi Trương Thác nói vẫn luôn nhìn Ban Hoành Khải.
Sắc mặt Ban Hoành Khải tái nhợt, đây đều là những chuyện mình làm bí mật, rất ít người biết, anh ta sao có thể biết được chứ?
“Nhìn dáng vẻ chắc là tôi nói đúng rồi”
Trương Thác cười: “Bây giờ, anh lại phải gánh thêm tội danh lừa dối kinh doanh, yên tâm hưởng thụ đi”
Trương Thác vỗ vai Ban Hoành Khải.
Trương Thác vừa nói xong, trước cửa Cửa hàng Ngọc Châu đã vang lên tiềng còi xe cảnh sát, khi Tân Như ra lệnh cho người đuổi theo Ban Hoành Khải, đã báo cảnh sát rồi.
“Anh rể, anh thật sự đã cứu cả nhà em mà”
Trương Mỹ đứng trước mặt Trương Thác, nhìn ngọc bích lại trở về tay mình: “Em thật sự không biết phải báo đáp anh thế nào nữa”
“Được rồi, còn nói lời như này nữa thì đừng gọi anh là anh rể. Không phải nói tối này mời anh ăn cơm sao?”
Trương Thác cười: “Tối nay anh đợi điện thoại của em”
“Vâng, nhất định” Trương Mỹ dùng sức gật đầu.
Trương Thác lại bảo Tân Như giúp Trương Mỹ xử lý miếng ngọc bích này, còn mình thì vội vàng rời khỏi Cửa hàng Ngọc Châu. Bây giờ anh muốn nhanh chóng làm rõ, mảnh tinh thể vừa mở ra rốt cuộc là thứ gì.
Tinh thể lửa vẫn luôn là năng lượng mà đảo Ánh Sáng muốn làm rõ ràng, bây giờ lại xuất hiện một thứ đó giống như tinh thể lửa, không thể không khiến Trương Thác chú ý đến.
Trương Thác vừa đi ra ngoài Cửa hàng Ngọc Châu, hai người thanh niên một nam một nữ đã đi theo sau.
Trương Thác liếc nhìn một vòng phố đi bộ, cuối cùng đi vào một trung tâm mua sắm, đi lung tung bên trong.
“Mau, đi theo”
Hai người thanh niên một nam một nữ vội vàng vào trong trung tâm mua sắm.
Trương Thác đi hơn nửa tiếng trong trung tâm mua sắm, cuối cùng bước vào bãi đậu xe ở dưới tâng hầm.
“Anh ta muốn lái xe, đừng để anh ta chạy mất” Cô gái xinh đẹp vội vàng nói một tiếng, hai người đi vào trong bãi gửi xe dưới tầng hầm.
Bãi gửi xe rất rộng, lúc này không có nhiều người, rõ ràng rất vắng vẻ.
Sau khi hai người bước vào bãi gửi xe, không hề nhìn thấy bóng dáng Trương Thác.
Hai người bọn họ cẩn thận quan sát, tìm kiếm Trương Thác trong bãi gửi xe rộng lớn.
Cô gái xinh đẹp trốn sau một bức tường, từ từ tiến về phía trước quan sát.
“Người đẹp, tìm tôi sao?” Giọng nói của Trương Thác, đột nhiên vang lên phía sau người phụ nữ xinh đẹp.
Giọng nói đột ngột này khiến cô gái xinh đẹp giật mình, cô †a vô thức rụt cổ lại, quay đầu, nhìn Trương Thác tràn đầy ý cười đứng phía sau mình.
“Em gái, cẩn thận” Người thanh niên cách cô gái xinh đẹp không xa cũng nghe thấy giọng nói của Trương Thác, liền nhìn thấy Trương Thác đứng phía sau người bạn đồng hành của mình, lập tức lao đến.
Bình luận facebook