Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1716
Chương 1716
Bầu không khí lập tức đông cứng lại lúc Đường Duy vừa nói ra.
Mọi người như bị ấn nút tạm dừng, ngay cả hô hấp cũng chậm đi một giây, sau đó lý trí dần trở về với Tô Nhan, cô không dám tin ngẩng đầu, chống lại đôi mắt của Đường Duy, cảm thấy hầu như hít thở không thông.
Vừa rồi… Đường Duy nói gì?
Cưới…
Lam Thất Thất võ bàn một cái: “Lời này là thật?”
Kích động hơn so với cô ấy là Sakahara Sakurako, cô ta siết chặt đũa, sắp bẻ gãy cả đũa, nhìn Đường Duy và Tô Nhan ngồi chung, trong mắt là sự oán hận nhìn mà phát hoảng.
Nếu như… Nếu như Đường Duy và Tô Nhan kết hôn, như vậy…
Sao cô ta có thể tranh đoạt gia tộc Sakahara với Sakahara Kurosawa nữa?
Không, cô ta tuyệt đối không để chuyện này xảy ra, người đàn ông ưu tú hoàn mỹ như Đường Duy, chỉ có cô ta mới xứng!
Vừa định mở miệng, lại nhớ tới căn dặn vừa rồi của Sakahara Kurosawa, Sakahara Sakurako kéo ra bộ mặt tươi cười, trong âm thanh hỗn loạn của mọi người, có vẻ không quá khác biệt, chỉ là biểu cảm vẫn mang theo địch ý quá rõ ràng, thế nên Tô Nhan ngẩng đầu một cái, liền đối mặt với vẻ ghen tị của cô ta.
Tô Nhan rũ xuống mí mắt, hồi lầu mới đáp lại câu nói đó của Đường Duy, trong lòng của cô như sóng biển cuộn trào, nhưng trên mặt vẫn là bộ dáng không cảm nhận được chút bi thương nào, chỉ là nhìn vào đôi mắt của Đường Duy “Anh đang nói đùa!”
Ngực Đường Duy bị đâm một cái, sau đó nói: “Em biết anh không nói đùa mà”
Tô Nhan không bình tĩnh được nhấp một ngụm canh, Trì Liệt bên cạnh làm bộ như không nghe thấy, ở bên cạnh lẩm bẩm ‘cũng tốt cũng tốt, rồi đưa tay múc canh cho cô.
“Nếu cậu không cưới, tôi cưới cũng được”
Múc canh xong, câu tiếp theo của Trì Liệt kinh động trời đất: Lân trước ba Tô Nhan nói với tôi chuyện này, hai người ba của tôi đều thích Nhan Nhan, tôi và Nhan Nhan lại quen biết lâu rồi, thực ra tôi cưới cô ấy không phải không thể, nói chung Tô Nhan tới nhà tôi cũng không phải chịu uất ức gì”
Lời còn chưa dứt, vừa nói liền nhớ ra chuyện này, Đường Duy cười lạnh: “Cậu nằm mơ à? Mấy món Từ Thánh Mân và Lam Thất Thất làm khiến anh uống nhiều như vậy à? Đã nói đừng uống rượu, uống mấy viên Cephalosporin đi”
Sao người này lại ác như vậy! Rượu kết hợp với Cephalosporin không phải sẽ gây chết người à!
Trì Liệt bĩu môi: “Trước đây đuổi người ta ra ngoài, hiện tại thì hay nhỉ, còn muốn cướp lại.”
Nụ cười trên mặt Đường Duy mang theo sát khí mãnh liệt, thậm chí Sakahara Kurosawa cảm thấy giây tiếp theo cái nĩa trong tay Đường.
Duy sẽ trực tiếp xuyên qua thái dương của Trì Liệt, từ trước đến nay cậu luôn là người liều mạng, nếu mà kích thích cậu…
Nhưng mà mục đích của Trì Liệt đúng là kích thích cậu.
©ó vài người, không kích thích một cái thì không ý thức được điều gì đó.
Nói xong Trì Liệt cười tủm tỉm xoa đầu Tô Nhan: “Đúng không Tô Nhan, ăn cơm xong buổi tối qua nhà anh ngủ nhé?”
Bầu không khí lập tức đông cứng lại lúc Đường Duy vừa nói ra.
Mọi người như bị ấn nút tạm dừng, ngay cả hô hấp cũng chậm đi một giây, sau đó lý trí dần trở về với Tô Nhan, cô không dám tin ngẩng đầu, chống lại đôi mắt của Đường Duy, cảm thấy hầu như hít thở không thông.
Vừa rồi… Đường Duy nói gì?
Cưới…
Lam Thất Thất võ bàn một cái: “Lời này là thật?”
Kích động hơn so với cô ấy là Sakahara Sakurako, cô ta siết chặt đũa, sắp bẻ gãy cả đũa, nhìn Đường Duy và Tô Nhan ngồi chung, trong mắt là sự oán hận nhìn mà phát hoảng.
Nếu như… Nếu như Đường Duy và Tô Nhan kết hôn, như vậy…
Sao cô ta có thể tranh đoạt gia tộc Sakahara với Sakahara Kurosawa nữa?
Không, cô ta tuyệt đối không để chuyện này xảy ra, người đàn ông ưu tú hoàn mỹ như Đường Duy, chỉ có cô ta mới xứng!
Vừa định mở miệng, lại nhớ tới căn dặn vừa rồi của Sakahara Kurosawa, Sakahara Sakurako kéo ra bộ mặt tươi cười, trong âm thanh hỗn loạn của mọi người, có vẻ không quá khác biệt, chỉ là biểu cảm vẫn mang theo địch ý quá rõ ràng, thế nên Tô Nhan ngẩng đầu một cái, liền đối mặt với vẻ ghen tị của cô ta.
Tô Nhan rũ xuống mí mắt, hồi lầu mới đáp lại câu nói đó của Đường Duy, trong lòng của cô như sóng biển cuộn trào, nhưng trên mặt vẫn là bộ dáng không cảm nhận được chút bi thương nào, chỉ là nhìn vào đôi mắt của Đường Duy “Anh đang nói đùa!”
Ngực Đường Duy bị đâm một cái, sau đó nói: “Em biết anh không nói đùa mà”
Tô Nhan không bình tĩnh được nhấp một ngụm canh, Trì Liệt bên cạnh làm bộ như không nghe thấy, ở bên cạnh lẩm bẩm ‘cũng tốt cũng tốt, rồi đưa tay múc canh cho cô.
“Nếu cậu không cưới, tôi cưới cũng được”
Múc canh xong, câu tiếp theo của Trì Liệt kinh động trời đất: Lân trước ba Tô Nhan nói với tôi chuyện này, hai người ba của tôi đều thích Nhan Nhan, tôi và Nhan Nhan lại quen biết lâu rồi, thực ra tôi cưới cô ấy không phải không thể, nói chung Tô Nhan tới nhà tôi cũng không phải chịu uất ức gì”
Lời còn chưa dứt, vừa nói liền nhớ ra chuyện này, Đường Duy cười lạnh: “Cậu nằm mơ à? Mấy món Từ Thánh Mân và Lam Thất Thất làm khiến anh uống nhiều như vậy à? Đã nói đừng uống rượu, uống mấy viên Cephalosporin đi”
Sao người này lại ác như vậy! Rượu kết hợp với Cephalosporin không phải sẽ gây chết người à!
Trì Liệt bĩu môi: “Trước đây đuổi người ta ra ngoài, hiện tại thì hay nhỉ, còn muốn cướp lại.”
Nụ cười trên mặt Đường Duy mang theo sát khí mãnh liệt, thậm chí Sakahara Kurosawa cảm thấy giây tiếp theo cái nĩa trong tay Đường.
Duy sẽ trực tiếp xuyên qua thái dương của Trì Liệt, từ trước đến nay cậu luôn là người liều mạng, nếu mà kích thích cậu…
Nhưng mà mục đích của Trì Liệt đúng là kích thích cậu.
©ó vài người, không kích thích một cái thì không ý thức được điều gì đó.
Nói xong Trì Liệt cười tủm tỉm xoa đầu Tô Nhan: “Đúng không Tô Nhan, ăn cơm xong buổi tối qua nhà anh ngủ nhé?”
Bình luận facebook