Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 95
Edit:Há Cảo
Nhìn hình ảnh kinh khủng như thế, Vân Y muốn lùi bước lại...Hic, liệu cô có bị sét đánh chết luôn không?
Vân Y chà chà hai cánh tay của mình, dù lùi bước hay tiến lên cũng chỉ có một kết quả. Trong thời mạt thế này, nếu không có sức chiến đấu tất nhiên sẽ mất mạng, càng đừng nói gì đến việc công lược.
Nhưng nếu cô dũng cảm tiến về phía trước, có lẽ còn có một đường sống.
Hệ thống cũng thật là, sao lại cho cái dị năng phiền phức phải đến tận đây mới kích hoạt được vậy chứ? Muốn khóc quá.
【Hệ thống mỉa mai: sắp xếp ổn thỏa cho cô như thế, mà cô còn lải nhải nữa thì để cô trực tiếp thất bại luôn đấy.】
Hệ thống ngạo kiều cao lãnh tỏ vẻ: cho cô mặt mũi rồi, đừng có không biết ơn như thế.
Vân Y nhắm mắt lại, lấy can đảm tiến về phía trước, sau đó cô giang hai cánh tay ra, ngửa mặt lên trời nói: "Đến đây đi."
Không biết có phải là do ông trời nghe thấy lời Vân Y nói không, mà ngay khi cô vừa dứt lời, tia sấm sét tiếp theo lập tức bổ về phía cô.
"Đùng..."
Vân Y bị tia sét bổ vào, lập tức dũng mãnh....té xỉu.
Quần áo trên người cô cũng bị sét đánh rách nát, rách tới nỗi có thể thấp thoáng thấy được những vùng....đen thui (bị sét đánh trúng).
Qua một ngày sau, Vân Y mới từ từ tỉnh lại. Lúc cô vừa tỉnh lại, cảm thấy cơ thể mình như vừa mới bị người ta đánh một trận vậy.
(Đừng nghi ngờ nữa, cô không phải bị người đánh, mà là bị sét đánh)
Vân Y đau nhức toàn thân, cúi đầu nhìn xuống, vừa nhìn, "A a a a a!"
Nhìn cơ thể như trần trụi của mình, lộ hết rồi lộ hết rồi....
Chỉ là, vừa nhìn đến làn da dưới bộ quần áo rách nát của mình, Vân Y lập tức đen mặt đi. Cô thật sự không phải là đời sau của người châu Phi đấy chứ?
Cô đang định đứng lên thay bộ quần áo mới. May là trước khi mạt thế đến cô đã chuẩn bị sẵn rất nhiều đồ dùng sinh hoạt.
Chỉ là vừa nhúc nhích liền phát hiện, cảm giác hình như trên người mình có thêm một nguồn năng lượng thì phải.
Vân Y kinh hỉ* nhìn thử tay chân của mình, loại cảm giác này....Chẳng lẽ cô đã kích hoạt được dị năng lôi điện rồi sao?
[*] Kinh hỉ: ngạc nhiên và vui mừng
Cô lập tức đứng dậy dùng thử.
Tuy rằng cô chưa từng có dị năng, nhưng mà nguyên chủ lại từng có. Cô dựa theo ký ức của nguyên chủ, tập hợp năng lượng vào tay, vung lên.
"Đùng......."
Vân Y kinh hỉ hoa tay múa chân, chỉ là, dù cô có kinh hỉ, cũng không có người nào để chia sẻ cùng.
Đúng rồi.
Cơ Hiểu Hiểu.
Tuy là trước đó cô đã bảo Cơ Hiểu Hiểu trốn đi, nhưng cũng không biết cô ấy đi nơi nào nữa. Chỉ là nhớ tới lúc trước cô có bảo cô ấy đến ký túc xá của cô. Vì thế, Vân Y lập tức đi về ký túc xá của mình.
Lúc vào phòng lại phát hiện bên trong không có một người nào cả, ngay cả đồ ăn và đồ dùng sinh hoạt cũng bị người ta dọn sạch đi.
Trong phòng rất lộn xộn, khiến Vân Y không thể không nghĩ đến tình huống tiêu cực.
Hiện tại, cô cũng không biết mình nên đi hướng nào nữa. Trời đất bao la, lại không biết đi nơi nào mới có thể tìm được Mạch Khê Ngạn.
Vân Y nhắm mắt ngồi xuống, nhớ đến cốt truyện. Lúc này, nơi Mạch Khê Ngạn có thể xuất hiện, là nơi nào đây?
Ban đầu, trong phòng thí nghiệm, biết phòng thí nghiệm chính đóng cửa, Cơ Hiểu Hiểu kéo cô rời đi, sau đó lại biết Mạch Khê Ngạn bị cảm nhiễm, bị Tô Khê vứt bỏ.
Sau nữa Mạch Khê Ngạn xuất hiện........Nơi đầu tiên mà hắn xuất hiện, là ở phòng thí nghiệm....
Đúng vậy, chính là phòng thí nghiệm.
Vân Y nhanh chóng chạy về phía phòng thí nghiệm, vừa chạy được vài bước, lại dừng chân lại.
Nhìn hình ảnh kinh khủng như thế, Vân Y muốn lùi bước lại...Hic, liệu cô có bị sét đánh chết luôn không?
Vân Y chà chà hai cánh tay của mình, dù lùi bước hay tiến lên cũng chỉ có một kết quả. Trong thời mạt thế này, nếu không có sức chiến đấu tất nhiên sẽ mất mạng, càng đừng nói gì đến việc công lược.
Nhưng nếu cô dũng cảm tiến về phía trước, có lẽ còn có một đường sống.
Hệ thống cũng thật là, sao lại cho cái dị năng phiền phức phải đến tận đây mới kích hoạt được vậy chứ? Muốn khóc quá.
【Hệ thống mỉa mai: sắp xếp ổn thỏa cho cô như thế, mà cô còn lải nhải nữa thì để cô trực tiếp thất bại luôn đấy.】
Hệ thống ngạo kiều cao lãnh tỏ vẻ: cho cô mặt mũi rồi, đừng có không biết ơn như thế.
Vân Y nhắm mắt lại, lấy can đảm tiến về phía trước, sau đó cô giang hai cánh tay ra, ngửa mặt lên trời nói: "Đến đây đi."
Không biết có phải là do ông trời nghe thấy lời Vân Y nói không, mà ngay khi cô vừa dứt lời, tia sấm sét tiếp theo lập tức bổ về phía cô.
"Đùng..."
Vân Y bị tia sét bổ vào, lập tức dũng mãnh....té xỉu.
Quần áo trên người cô cũng bị sét đánh rách nát, rách tới nỗi có thể thấp thoáng thấy được những vùng....đen thui (bị sét đánh trúng).
Qua một ngày sau, Vân Y mới từ từ tỉnh lại. Lúc cô vừa tỉnh lại, cảm thấy cơ thể mình như vừa mới bị người ta đánh một trận vậy.
(Đừng nghi ngờ nữa, cô không phải bị người đánh, mà là bị sét đánh)
Vân Y đau nhức toàn thân, cúi đầu nhìn xuống, vừa nhìn, "A a a a a!"
Nhìn cơ thể như trần trụi của mình, lộ hết rồi lộ hết rồi....
Chỉ là, vừa nhìn đến làn da dưới bộ quần áo rách nát của mình, Vân Y lập tức đen mặt đi. Cô thật sự không phải là đời sau của người châu Phi đấy chứ?
Cô đang định đứng lên thay bộ quần áo mới. May là trước khi mạt thế đến cô đã chuẩn bị sẵn rất nhiều đồ dùng sinh hoạt.
Chỉ là vừa nhúc nhích liền phát hiện, cảm giác hình như trên người mình có thêm một nguồn năng lượng thì phải.
Vân Y kinh hỉ* nhìn thử tay chân của mình, loại cảm giác này....Chẳng lẽ cô đã kích hoạt được dị năng lôi điện rồi sao?
[*] Kinh hỉ: ngạc nhiên và vui mừng
Cô lập tức đứng dậy dùng thử.
Tuy rằng cô chưa từng có dị năng, nhưng mà nguyên chủ lại từng có. Cô dựa theo ký ức của nguyên chủ, tập hợp năng lượng vào tay, vung lên.
"Đùng......."
Vân Y kinh hỉ hoa tay múa chân, chỉ là, dù cô có kinh hỉ, cũng không có người nào để chia sẻ cùng.
Đúng rồi.
Cơ Hiểu Hiểu.
Tuy là trước đó cô đã bảo Cơ Hiểu Hiểu trốn đi, nhưng cũng không biết cô ấy đi nơi nào nữa. Chỉ là nhớ tới lúc trước cô có bảo cô ấy đến ký túc xá của cô. Vì thế, Vân Y lập tức đi về ký túc xá của mình.
Lúc vào phòng lại phát hiện bên trong không có một người nào cả, ngay cả đồ ăn và đồ dùng sinh hoạt cũng bị người ta dọn sạch đi.
Trong phòng rất lộn xộn, khiến Vân Y không thể không nghĩ đến tình huống tiêu cực.
Hiện tại, cô cũng không biết mình nên đi hướng nào nữa. Trời đất bao la, lại không biết đi nơi nào mới có thể tìm được Mạch Khê Ngạn.
Vân Y nhắm mắt ngồi xuống, nhớ đến cốt truyện. Lúc này, nơi Mạch Khê Ngạn có thể xuất hiện, là nơi nào đây?
Ban đầu, trong phòng thí nghiệm, biết phòng thí nghiệm chính đóng cửa, Cơ Hiểu Hiểu kéo cô rời đi, sau đó lại biết Mạch Khê Ngạn bị cảm nhiễm, bị Tô Khê vứt bỏ.
Sau nữa Mạch Khê Ngạn xuất hiện........Nơi đầu tiên mà hắn xuất hiện, là ở phòng thí nghiệm....
Đúng vậy, chính là phòng thí nghiệm.
Vân Y nhanh chóng chạy về phía phòng thí nghiệm, vừa chạy được vài bước, lại dừng chân lại.
Bình luận facebook