Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 97
Edit: Nũ Nũ - Beta: Há Cảo
"Tiểu Ngạn." Vân Y cũng không rõ bạn zombie này còn ý thức trước kia không nữa, vì vậy đã đặt cho hắn một cái tên đáng yêu này.
Nhớ đến bộ dạng khí phách độc tài trước đây của hắn, lại nhìn dáng vẻ chậm chạp ngây ngô như bây giờ, cô cảm thấy đây thật là một sự tương phản đáng yêu.
Zombie bị gọi là Tiểu Ngạn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía cô, ánh mắt đó, suýt chút nữa đã khiến cho Vân Y cảm thấy, hắn thật sự là còn ý thức.
"A, phía trước có người sao?" Đột nhiên, một âm thanh truyền đến, mang theo sự kinh ngạc.
Vân Y quay đầu lại nhìn về phía sau, có một chiếc xe đang từ từ chạy đến, từ góc độ của cô mà nhìn, có thể nhìn thấy được có khá nhiều người đang ngồi trong thùng xe của chiếc xe tải lớn này.
"Tại sao nơi này lại không có zombie nhỉ?" Người nói chuyện là một cô gái trẻ, ngũ quan thanh tú nhưng trên mặt lại bày ra sắc thái đơn thuần.
Có thể nhìn ra được, cô gái này ngày thường rất dễ làm người khác yêu chiều, che chở và bảo vệ.
"Cô nhìn trên mặt đất thử đi" Một người phụ nữ khác liếc mắt một cái, hình như không ưa cô gái trẻ này lắm.
"A" Cô gái trẻ giật mình kêu một tiếng, có thể nhìn ra được là bị những phần tay chân ngổn ngang của zombie dọa cho sợ hãi.
"Đừng nói những thứ này là do hai người làm đấy?" Một người đàn ông chỉ tay vào Vân Y và.... Mạch Khê Ngạn, nhíu mày lại.
Nếu như đúng là như vậy, vậy thì thực lực của hai người này, chắc chắn không tệ.
"Cô gái." Lúc Vân Y quay người chuẩn bị dẫn Mạch Khê Ngạn rời đi, người dẫn đầu của chiếc xe tải lớn kia gọi Vân Y một tiếng.
"Sao?" Vân Y lại không có dự tính đi cùng đám người này, nếu như thân phận của Mạch Khê Ngạn bị người khác phát hiện, thì sẽ phiền phức lắm.
"Cô gái, xin hỏi, là hai người sao?" Người dẫn đầu là một người đàn ông trung niên, thái độ đối với Vân Y rất ôn hòa.
Nếu như có thể mượn sức của hai người này, vậy thì đội ngũ của bọn họ chắc chắn sẽ càng thêm an toàn.
"Có việc gì sao?". Vân Y không muốn nhiều lời với họ.
"Là thế này, đội ngũ của chúng tôi đang trên đường đến căn cứ của tỉnh bên cạnh, nếu như cô không có nơi nào để đi, cô có thể đi cùng chúng tôi." Đầu tiên, hắn nói rõ ràng, bọn họ là đang trên đường đến khu căn cứ của tỉnh bên cạnh.
Đây là muốn dụ hoặc Vân Y, có căn cứ, có thể chứng minh nơi đó là nơi có thể đảm bảo an toàn.
Vân Y không nói gì, đang định nhanh chóng rời đi thì phía sau xe tải truyền đến một tiếng thét chói tai, "Vân Y? Mạch Khê Ngạn? Sao hai người lại ở đây?"
Âm thanh có hơi quen thuộc, Vân Y quay đầu nhìn qua.... Tô Khê?
"Tô Khê, mấy cô biết nhau sao?" Người đàn ông vừa hỏi "Có phải do hai người Vân Y làm hay không?", quay đầu hỏi Tô Khê.
Hắn ta kinh ngạc hỏi Tô Khê, trong giọng nói còn mang theo vẻ nghi ngờ và khinh thường.
Tô Khê cảm nhận được người đàn ông trước mắt đang khinh thường mình, cô ta siết chặt hai bàn tay, trong lòng oán hận nói "Anh cứ đợi đấy, sẽ có một ngày, tôi sẽ mạnh hơn anh".
Chỉ là hiện tại, bản thân cô ta không có đủ thực lực, nên chỉ có thể khống chế cảm xúc của mình, cố bày ra vẻ mặt thân thiện, hít sâu một hơi, "Đúng vậy, cô ấy, là đồng nghiệp trước đây của tôi"
"Ồ? Đồng nghiệp à? Người phụ nữ lên tiếng chế nhạo cô gái trẻ ban nãy cười với Tô Khê một tiếng, chỉ là lúc này.... Càng thêm mỉa mai hơn.
Vân Y thấy như vậy liền kinh ngạc, Tô Khê này, không phải là có hào quang của nữ chính sao?
Tại sao hiện tại, thoạt nhìn mọi người đều không thích cô ta thế?
Chuyện này không khoa học nha.....
"Tô Khê, đã lâu không gặp, cô còn nhỡ rõ tôi sao? Người bên cạnh tôi, cũng nhớ rõ chứ?" Vân Y chỉ vào Mạch Khê Ngạn bên cạnh mình.
"Tiểu Ngạn." Vân Y cũng không rõ bạn zombie này còn ý thức trước kia không nữa, vì vậy đã đặt cho hắn một cái tên đáng yêu này.
Nhớ đến bộ dạng khí phách độc tài trước đây của hắn, lại nhìn dáng vẻ chậm chạp ngây ngô như bây giờ, cô cảm thấy đây thật là một sự tương phản đáng yêu.
Zombie bị gọi là Tiểu Ngạn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía cô, ánh mắt đó, suýt chút nữa đã khiến cho Vân Y cảm thấy, hắn thật sự là còn ý thức.
"A, phía trước có người sao?" Đột nhiên, một âm thanh truyền đến, mang theo sự kinh ngạc.
Vân Y quay đầu lại nhìn về phía sau, có một chiếc xe đang từ từ chạy đến, từ góc độ của cô mà nhìn, có thể nhìn thấy được có khá nhiều người đang ngồi trong thùng xe của chiếc xe tải lớn này.
"Tại sao nơi này lại không có zombie nhỉ?" Người nói chuyện là một cô gái trẻ, ngũ quan thanh tú nhưng trên mặt lại bày ra sắc thái đơn thuần.
Có thể nhìn ra được, cô gái này ngày thường rất dễ làm người khác yêu chiều, che chở và bảo vệ.
"Cô nhìn trên mặt đất thử đi" Một người phụ nữ khác liếc mắt một cái, hình như không ưa cô gái trẻ này lắm.
"A" Cô gái trẻ giật mình kêu một tiếng, có thể nhìn ra được là bị những phần tay chân ngổn ngang của zombie dọa cho sợ hãi.
"Đừng nói những thứ này là do hai người làm đấy?" Một người đàn ông chỉ tay vào Vân Y và.... Mạch Khê Ngạn, nhíu mày lại.
Nếu như đúng là như vậy, vậy thì thực lực của hai người này, chắc chắn không tệ.
"Cô gái." Lúc Vân Y quay người chuẩn bị dẫn Mạch Khê Ngạn rời đi, người dẫn đầu của chiếc xe tải lớn kia gọi Vân Y một tiếng.
"Sao?" Vân Y lại không có dự tính đi cùng đám người này, nếu như thân phận của Mạch Khê Ngạn bị người khác phát hiện, thì sẽ phiền phức lắm.
"Cô gái, xin hỏi, là hai người sao?" Người dẫn đầu là một người đàn ông trung niên, thái độ đối với Vân Y rất ôn hòa.
Nếu như có thể mượn sức của hai người này, vậy thì đội ngũ của bọn họ chắc chắn sẽ càng thêm an toàn.
"Có việc gì sao?". Vân Y không muốn nhiều lời với họ.
"Là thế này, đội ngũ của chúng tôi đang trên đường đến căn cứ của tỉnh bên cạnh, nếu như cô không có nơi nào để đi, cô có thể đi cùng chúng tôi." Đầu tiên, hắn nói rõ ràng, bọn họ là đang trên đường đến khu căn cứ của tỉnh bên cạnh.
Đây là muốn dụ hoặc Vân Y, có căn cứ, có thể chứng minh nơi đó là nơi có thể đảm bảo an toàn.
Vân Y không nói gì, đang định nhanh chóng rời đi thì phía sau xe tải truyền đến một tiếng thét chói tai, "Vân Y? Mạch Khê Ngạn? Sao hai người lại ở đây?"
Âm thanh có hơi quen thuộc, Vân Y quay đầu nhìn qua.... Tô Khê?
"Tô Khê, mấy cô biết nhau sao?" Người đàn ông vừa hỏi "Có phải do hai người Vân Y làm hay không?", quay đầu hỏi Tô Khê.
Hắn ta kinh ngạc hỏi Tô Khê, trong giọng nói còn mang theo vẻ nghi ngờ và khinh thường.
Tô Khê cảm nhận được người đàn ông trước mắt đang khinh thường mình, cô ta siết chặt hai bàn tay, trong lòng oán hận nói "Anh cứ đợi đấy, sẽ có một ngày, tôi sẽ mạnh hơn anh".
Chỉ là hiện tại, bản thân cô ta không có đủ thực lực, nên chỉ có thể khống chế cảm xúc của mình, cố bày ra vẻ mặt thân thiện, hít sâu một hơi, "Đúng vậy, cô ấy, là đồng nghiệp trước đây của tôi"
"Ồ? Đồng nghiệp à? Người phụ nữ lên tiếng chế nhạo cô gái trẻ ban nãy cười với Tô Khê một tiếng, chỉ là lúc này.... Càng thêm mỉa mai hơn.
Vân Y thấy như vậy liền kinh ngạc, Tô Khê này, không phải là có hào quang của nữ chính sao?
Tại sao hiện tại, thoạt nhìn mọi người đều không thích cô ta thế?
Chuyện này không khoa học nha.....
"Tô Khê, đã lâu không gặp, cô còn nhỡ rõ tôi sao? Người bên cạnh tôi, cũng nhớ rõ chứ?" Vân Y chỉ vào Mạch Khê Ngạn bên cạnh mình.
Bình luận facebook