Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1428
Chương 1428
“Tại sao vậy, trên thế giới này không có ai vô duyên vô cớ thích ai?”
Thẩm Hạ Lan không hiểu điểm này.
Hồ Ngọc Duyên suy nghĩ một chút rồi nói: “Chị nói cho em biết, nhưng mà em không thể nói cho anh ấy biết đó nha, chị không hi vọng anh ấy bởi vì chuyện trước kia mà đối xử tốt với chị, chị muốn anh ấy từ từ phát hiện được điểm tốt của chị, sau đó yêu chị”
“Có tự tin như thế?”
“Đó là điều đương nhiên.”
Hồ Ngọc Duyên vốn có dung mạo xinh đẹp, dáng vẻ tự tin càng làm cho cô ta trông xinh đẹp động lòng người.
Thẩm Hạ Lan tò mò hỏi: “Rốt cuộc là quen nhau như thế nào vậy?”
“Tống Dật Hiên từng cứu mạng của chị”
Lời nói của Hồ Ngọc Duyên làm Thẩm Hạ Lan sửng sờ.
“Chuyện khi nào thế? Sao em lại không biết, em chưa nghe Tống Dật Hiên nhắc tới, nếu như anh ấy thật sự cứu một cô gái xinh đẹp như vậy, anh ấy đã sớm đưa chị vào tầm ngắm rồi, còn cần gì bây giờ chị phải làm ngược lại.”
Thẩm Hạ Lan nói vậy làm Hồ Ngọc Duyên có hơi ngượng ngùng.
“Là thật đó, nhưng mà lúc anh ấy tham gia quân ngũ”
“Hả?”
Thẩm Hạ Lan không ngờ tới là mình lại nghe được kết quả như vậy.
Hồ Ngọc Duyên thấp giọng nói: “Năm đó chị mười tám tuổi, vừa mới đón lễ trưởng thành, ba của chị cho chị một chút tiền đi ra ngoài chơi, chị liền hẹn mấy người bạn của mình ra nước ngoài. Nhưng mà không ngờ tới vận may của chị thật là kém cỏi, đi dạo phố ở nước ngoài vậy mà gặp phải cuộc tấn công của khủng bố, lúc đó chị bị hù sợ muốn chết, còn tưởng là chị sẽ chết ở nước ngoài, không ngờ là bộ đội gìn giữ hòa bình của chúng ta đã đến đó. Đó là lần đầu tiên chị nhìn thấy dáng vẻ của quân nhân, em không biết đâu, lúc em gặp phải nguy hiểm ở nơi đất khách quê người, nhìn thấy bộ đội của quốc gia mình thì sẽ có tâm trạng như thế nào?
Nói đến chỗ này, dường như Hồ Ngọc Duyên còn có thể nhớ đến sự sợ hãi và bất lực của mình khi đó.
Cô ta thấp giọng nói: “Lúc đó, tiếng đạn bay tứ tung vang lên ở bên tai, bạn bè của chị bị dọa đến hét chói tai, tránh né, chị nhìn thấy trong bọn họ có người bị trúng đạn, máu tươi bắn tung tóe lên hết cả mặt, lúc đó chị cảm thấy tiêu đời rồi, chắc có lẽ chị sẽ không còn gặp được ba của mình. Lúc ấy có một phần tử khủng bố trực tiếp cầm cây
súng máy bắn phá, chị nằm ngay trong phạm vi bắn, chị cho là chị sẽ bị bắn thành cái sàng, nhưng mà đúng lúc này lại có một người đàn ông trực tiếp ôm chị lăn lộn ở dưới đất, đồng thời còn bảo vệ chị thật chặt ở trong ngực”
Ánh mắt của Hồ Ngọc Duyên xuất hiện cảm xúc ái mộ của thiếu nữ.
“Em không biết đâu, lúc đó anh ấy đẹp trai biết bao nhiêu, đúng là chị nhìn đến ngây người luôn. Vì cứu chị, anh ấy đã bị thương, nhưng mà anh ấy vẫn đưa chị đến khu vực an toàn, đồng thời còn an ủi chị, nói là không có chuyện gì đâu. Chị tận mắt nhìn thấy anh ấy được đưa vào trong bệnh viện cứu chữa, chị muốn biết anh ấy như thế nào, cho nên đã điên cuồng tìm kiếm tin tức của anh ấy. Nhưng mà quy định của bộ đội giữ hòa bình lại rất nghiêm, căn bản không tra được bất cứ tin tức gì, đợi sau khi phần tử khủng bố đã được tiêu diệt, chị tỉnh lại sau giấc ngủ, bộ đội giữ hòa bình cũng đã lui binh, chị tìm khắp nơi nhưng lại không thấy bóng dáng của anh ấy đâu, chị còn tưởng là cả đời này sẽ không có duyên với anh ấy “
Nói đến đây, Hồ Ngọc Duyên cười cười vô cùng ngọt ngào.
“Tại sao vậy, trên thế giới này không có ai vô duyên vô cớ thích ai?”
Thẩm Hạ Lan không hiểu điểm này.
Hồ Ngọc Duyên suy nghĩ một chút rồi nói: “Chị nói cho em biết, nhưng mà em không thể nói cho anh ấy biết đó nha, chị không hi vọng anh ấy bởi vì chuyện trước kia mà đối xử tốt với chị, chị muốn anh ấy từ từ phát hiện được điểm tốt của chị, sau đó yêu chị”
“Có tự tin như thế?”
“Đó là điều đương nhiên.”
Hồ Ngọc Duyên vốn có dung mạo xinh đẹp, dáng vẻ tự tin càng làm cho cô ta trông xinh đẹp động lòng người.
Thẩm Hạ Lan tò mò hỏi: “Rốt cuộc là quen nhau như thế nào vậy?”
“Tống Dật Hiên từng cứu mạng của chị”
Lời nói của Hồ Ngọc Duyên làm Thẩm Hạ Lan sửng sờ.
“Chuyện khi nào thế? Sao em lại không biết, em chưa nghe Tống Dật Hiên nhắc tới, nếu như anh ấy thật sự cứu một cô gái xinh đẹp như vậy, anh ấy đã sớm đưa chị vào tầm ngắm rồi, còn cần gì bây giờ chị phải làm ngược lại.”
Thẩm Hạ Lan nói vậy làm Hồ Ngọc Duyên có hơi ngượng ngùng.
“Là thật đó, nhưng mà lúc anh ấy tham gia quân ngũ”
“Hả?”
Thẩm Hạ Lan không ngờ tới là mình lại nghe được kết quả như vậy.
Hồ Ngọc Duyên thấp giọng nói: “Năm đó chị mười tám tuổi, vừa mới đón lễ trưởng thành, ba của chị cho chị một chút tiền đi ra ngoài chơi, chị liền hẹn mấy người bạn của mình ra nước ngoài. Nhưng mà không ngờ tới vận may của chị thật là kém cỏi, đi dạo phố ở nước ngoài vậy mà gặp phải cuộc tấn công của khủng bố, lúc đó chị bị hù sợ muốn chết, còn tưởng là chị sẽ chết ở nước ngoài, không ngờ là bộ đội gìn giữ hòa bình của chúng ta đã đến đó. Đó là lần đầu tiên chị nhìn thấy dáng vẻ của quân nhân, em không biết đâu, lúc em gặp phải nguy hiểm ở nơi đất khách quê người, nhìn thấy bộ đội của quốc gia mình thì sẽ có tâm trạng như thế nào?
Nói đến chỗ này, dường như Hồ Ngọc Duyên còn có thể nhớ đến sự sợ hãi và bất lực của mình khi đó.
Cô ta thấp giọng nói: “Lúc đó, tiếng đạn bay tứ tung vang lên ở bên tai, bạn bè của chị bị dọa đến hét chói tai, tránh né, chị nhìn thấy trong bọn họ có người bị trúng đạn, máu tươi bắn tung tóe lên hết cả mặt, lúc đó chị cảm thấy tiêu đời rồi, chắc có lẽ chị sẽ không còn gặp được ba của mình. Lúc ấy có một phần tử khủng bố trực tiếp cầm cây
súng máy bắn phá, chị nằm ngay trong phạm vi bắn, chị cho là chị sẽ bị bắn thành cái sàng, nhưng mà đúng lúc này lại có một người đàn ông trực tiếp ôm chị lăn lộn ở dưới đất, đồng thời còn bảo vệ chị thật chặt ở trong ngực”
Ánh mắt của Hồ Ngọc Duyên xuất hiện cảm xúc ái mộ của thiếu nữ.
“Em không biết đâu, lúc đó anh ấy đẹp trai biết bao nhiêu, đúng là chị nhìn đến ngây người luôn. Vì cứu chị, anh ấy đã bị thương, nhưng mà anh ấy vẫn đưa chị đến khu vực an toàn, đồng thời còn an ủi chị, nói là không có chuyện gì đâu. Chị tận mắt nhìn thấy anh ấy được đưa vào trong bệnh viện cứu chữa, chị muốn biết anh ấy như thế nào, cho nên đã điên cuồng tìm kiếm tin tức của anh ấy. Nhưng mà quy định của bộ đội giữ hòa bình lại rất nghiêm, căn bản không tra được bất cứ tin tức gì, đợi sau khi phần tử khủng bố đã được tiêu diệt, chị tỉnh lại sau giấc ngủ, bộ đội giữ hòa bình cũng đã lui binh, chị tìm khắp nơi nhưng lại không thấy bóng dáng của anh ấy đâu, chị còn tưởng là cả đời này sẽ không có duyên với anh ấy “
Nói đến đây, Hồ Ngọc Duyên cười cười vô cùng ngọt ngào.
Bình luận facebook