Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1430
Chương 1430
“Đúng vậy, nếu không thì làm sao cô ta có thể cố ý đụng xe em, làm sao có thể Tống Dật Hiên vừa mới xảy ra tại nạn giao thông chỉ còn chưa nhận được tin tức mà cô ta đã nhận được tin tức trước rồi, còn gọi em và Diệp Ân Tuấn đến nơi, phải nói người phụ nữ này như thế nào đây nhỉ? Chị cứ luôn cảm thấy có một loại cảm giác chán ghét không nói thành lời, cô ta rõ ràng là một học sinh nghèo khó nhưng mà lại có năng lực giám sát hành tung của Tống Dật Hiên, chị thật sự bội phục.”
Hồ Ngọc Duyên người nói vô tâm, Thẩm Hạ Lan người nghe cố ý. Chẳng lẽ Từ Hiền Trang thật sự có ấn tượng tốt với Tổng Dật Hiên, cho nên mới chú ý đến hành tung của anh ta, Nhưng mà muốn chú ý đến hành tung của Tống Dật Hiên, hơn nữa còn chuẩn xác như thế, nếu như đó chỉ là một sinh viên nghèo, có làm như thế nào Thẩm Hạ Lan cũng không dám tin tưởng.
Có lẽ sau khi trở về cô phải đi xem Từ Hiền Trang một chút. Nói không chừng là cái lần gặp Tống Dật Hiên ở buổi gây quỹ xã hội cũng đã được sắp xếp từ trước.
Thẩm Hạ Lan không muốn nghĩ như vậy, nhưng mà gần đây có quá nhiều chuyện, thế lực ở khắp nơi đều đang ngo ngoe muốn động, hôn lễ của Tống Dật Hiên lại ở ngay trước mắt, cô không thể không đề phòng.
Nhưng mà Thẩm Hạ Lan sẽ không nói chuyện này với Hồ Ngọc Duyên.
Từ Hiền Trang có thân phận gì, sau khi cô điều tra rồi thì mới biết được, đến lúc đó lại nói cho Hồ Ngọc Duyên nghe cũng không muộn.
Hai người nói những chuyện khác một hồi, Diệp Ân Tuấn liền trở lại.
“Ở phía trước có một quán lẩu, cùng đi ăn nha, thời tiết này ăn lẩu sẽ ấm áp một chút”
Diệp Ân Tuấn quan tâm đến khẩu vị và sức khỏe của Thẩm Hạ Lan, lại không có ý nói rõ ràng, phải lấy thời tiết ra mà nói chuyện.
Đương nhiên Hồ Ngọc Duyên có thể nghe được, nhưng mà lại cười nói: “Được, đúng lúc lâu rồi tôi không ăn lẩu, chúng ta cùng đi thôi.”
“Đi thôi.”
Ba người đi vào trong quán lẩu gần đó, nhưng mà bởi vì đây là sân bay, việc kinh doanh tốt vô cùng, lúc bọn người Diệp Ân Tuấn đến nơi thì đã không còn phòng trống.
Thẩm Hạ Lan cười nói: “Vậy thì cứ ngồi trong sảnh luôn đi, thỉnh thoảng trải nghiệm cuộc sống của người bình thường cũng tốt mà”
Vợ mình đã nói như vậy rồi, đương nhiên Diệp Ân Tuấn không thành vấn đề, mà Hồ Ngọc Duyên lại có tính cách cởi mở, cũng gật đầu đồng ý.
Mấy người bọn họ đi đến vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, Diệp Ân Tuấn đưa thực đơn cho Hồ Ngọc Duyên và Thẩm Hạ Lan để hai người bọn họ gọi món.
Hồ Ngọc Duyên cười nói với Thẩm Hạ Lan: “Em gọi đi, chị ăn cái gì cũng được hết, em gọi trước đi, chị vào nhà vệ sinh một chút.”
Nói xong, cô ta liền đi ra ngoài, chỉ có đều là vừa nâng mắt lên liền nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đi lên trên lầu hai.
Sắc mặt của Hồ Ngọc Duyên lập tức thay đổi.
“Đúng vậy, nếu không thì làm sao cô ta có thể cố ý đụng xe em, làm sao có thể Tống Dật Hiên vừa mới xảy ra tại nạn giao thông chỉ còn chưa nhận được tin tức mà cô ta đã nhận được tin tức trước rồi, còn gọi em và Diệp Ân Tuấn đến nơi, phải nói người phụ nữ này như thế nào đây nhỉ? Chị cứ luôn cảm thấy có một loại cảm giác chán ghét không nói thành lời, cô ta rõ ràng là một học sinh nghèo khó nhưng mà lại có năng lực giám sát hành tung của Tống Dật Hiên, chị thật sự bội phục.”
Hồ Ngọc Duyên người nói vô tâm, Thẩm Hạ Lan người nghe cố ý. Chẳng lẽ Từ Hiền Trang thật sự có ấn tượng tốt với Tổng Dật Hiên, cho nên mới chú ý đến hành tung của anh ta, Nhưng mà muốn chú ý đến hành tung của Tống Dật Hiên, hơn nữa còn chuẩn xác như thế, nếu như đó chỉ là một sinh viên nghèo, có làm như thế nào Thẩm Hạ Lan cũng không dám tin tưởng.
Có lẽ sau khi trở về cô phải đi xem Từ Hiền Trang một chút. Nói không chừng là cái lần gặp Tống Dật Hiên ở buổi gây quỹ xã hội cũng đã được sắp xếp từ trước.
Thẩm Hạ Lan không muốn nghĩ như vậy, nhưng mà gần đây có quá nhiều chuyện, thế lực ở khắp nơi đều đang ngo ngoe muốn động, hôn lễ của Tống Dật Hiên lại ở ngay trước mắt, cô không thể không đề phòng.
Nhưng mà Thẩm Hạ Lan sẽ không nói chuyện này với Hồ Ngọc Duyên.
Từ Hiền Trang có thân phận gì, sau khi cô điều tra rồi thì mới biết được, đến lúc đó lại nói cho Hồ Ngọc Duyên nghe cũng không muộn.
Hai người nói những chuyện khác một hồi, Diệp Ân Tuấn liền trở lại.
“Ở phía trước có một quán lẩu, cùng đi ăn nha, thời tiết này ăn lẩu sẽ ấm áp một chút”
Diệp Ân Tuấn quan tâm đến khẩu vị và sức khỏe của Thẩm Hạ Lan, lại không có ý nói rõ ràng, phải lấy thời tiết ra mà nói chuyện.
Đương nhiên Hồ Ngọc Duyên có thể nghe được, nhưng mà lại cười nói: “Được, đúng lúc lâu rồi tôi không ăn lẩu, chúng ta cùng đi thôi.”
“Đi thôi.”
Ba người đi vào trong quán lẩu gần đó, nhưng mà bởi vì đây là sân bay, việc kinh doanh tốt vô cùng, lúc bọn người Diệp Ân Tuấn đến nơi thì đã không còn phòng trống.
Thẩm Hạ Lan cười nói: “Vậy thì cứ ngồi trong sảnh luôn đi, thỉnh thoảng trải nghiệm cuộc sống của người bình thường cũng tốt mà”
Vợ mình đã nói như vậy rồi, đương nhiên Diệp Ân Tuấn không thành vấn đề, mà Hồ Ngọc Duyên lại có tính cách cởi mở, cũng gật đầu đồng ý.
Mấy người bọn họ đi đến vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, Diệp Ân Tuấn đưa thực đơn cho Hồ Ngọc Duyên và Thẩm Hạ Lan để hai người bọn họ gọi món.
Hồ Ngọc Duyên cười nói với Thẩm Hạ Lan: “Em gọi đi, chị ăn cái gì cũng được hết, em gọi trước đi, chị vào nhà vệ sinh một chút.”
Nói xong, cô ta liền đi ra ngoài, chỉ có đều là vừa nâng mắt lên liền nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đi lên trên lầu hai.
Sắc mặt của Hồ Ngọc Duyên lập tức thay đổi.
Bình luận facebook