Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2182
Chương 2182
Nãy giờ Furuta Hiroshi ngồi ở đối diện vẫn im lặng. Gương mặt anh ta như bị một lớp mây che phủ, không rõ là đang nghĩ gì. Chỉ là sâu thẳm trong đáy mắt, phải chăng đang lóe lên một tia sắc bén.
Còn Yoshimura Miyu thì không chút ngại ngần quan sát Trần Gia Bảo. Đôi mắt cô ấy rực lửa, như thể đã bị phong thái trên bàn đánh bạc của Trần Gia Bảo hớp mất hồn, chỉ hận không thể lập tức lao vào lòng của Trần Gia Bảo.
Nhưng đó chỉ là biểu hiện bên ngoài mà thôi. Trên người cô ta toát ra một ý đồ giết chóc như có như không. Ý đồ này tuy được cô ấy khống chế rất tốt, nhưng với những người nhạy bén tinh tường như Trần Gia Bảo và Vũ Nhược Uyên, làm sao có thể qua mắt được hai người họ.
Ngay lập tức Trần Gia Bảo và Vũ Nhược Uyên trao đổi ánh mắt, cả hai đều ngầm hiểu, xem ra đối phương sắp không nhịn nổi muốn ra tay rồi.
Trần Gia Bảo nhìn Furuta Hiroshi nói đùa: “Anh thua rồi, đến lúc nên chung cược rồi nhỉ?”
Furuta Hiroshi khịt mũi lạnh lùng, khẽ nháy mắt với Yoshimura Miyu.
Yoshimura Miyu đứng dậy, với nụ cười quyến rũ trên khóe miệng, dáng người đung đưa đi về phía Trần Gia Bảo. Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, cô ngồi lên đùi Trần Gia Bảo. Một tay cô ôm lấy cổ Trần Gia Bảo và tay kia thì nắm tay Trần Gia Bảo luồn vào trong váy của mình, chậm rãi xoa xoa. Khi cô nói thở ra hơi thở như hương hoa: “Anh thắng rồi. Như đã cá cược, đêm nay em thuộc về anh.”
Tất cả mọi người chung quanh đều nóng hết cả mắt. Ôi mẹ ơi! Thật đúng là yêu tinh hấp dẫn chết người mà. Đến như bọn họ là chỉ đứng ngoài nhìn còn chịu không nổi phải ngả mũ chào thua. Có thể tưởng tượng được, nếu cùng người phụ nữ như vậy trải qua một đêm, thì đúng là sướng như tiên.
Tay phải của Trần Gia Bảo nhẹ nhàng xoa nắn da đùi của Yoshimura Miyu, giọng điệu ám muội: “Nói như vậy là, tôi muốn làm gì em cũng được đúng không?”
“Vậy còn phải xem anh muốn làm gì người ta nữa!” Yoshimura Miyu cười khúc khích, mắt long lanh như nước mùa xuân. Cô ôm lấy cổ Trần Gia Bảo, chủ động nâng môi, chuẩn bị tặng cho Trần Gia Bảo một nụ hôn ngọt ngào.
Cùng lúc đó, bảy tên sát thủ người Nhật Bản từ bên ngoài đang tiến vào trong sòng bạc. Bọn chúng bắt đầu chậm rãi đi về phía Trần Gia Bảo, càng lúc càng gần.
Vũ Nhược Uyên khịt mũi một cái, tỏ vẻ khinh thường. Người không biết còn tưởng cô ấy thể hiện thái độ bất mãn về Yoshimura Miyu.
Furuta Hiroshi nhìn chằm chằm Trần Gia Bảo một cách dữ dội, trong mắt lóe lên sát khí. Có vẻ như anh ta đang tức giận vì cô gái đi cùng mình phải tặng cho Trần Gia Bảo. Trên thực tế, anh ta đang muốn giết Trần Gia Bảo.
Nhìn đôi môi đỏ mọng của Yoshimura Miyu tiến đến càng lúc càng gần, một mùi thơm hấp dẫn xông lên mũi Trần Gia Bảo. Mọi thứ đều rất mờ ám nhưng đẹp đẽ.
Chỉ là trong miệng cô ta có một mảnh dao bén. Chỉ cần Trần Gia Bảo nhận nụ hôn của cô ta, cô ta sẽ nhân cơ hội đó đấy lưỡi dao qua miệng của Trần Gia Bảo, để khi nuốt xuống nó sẽ cắt nát yết hầu anh. Nói cho cùng, dù Trần Gia Bảo có lợi hại hơn thế này đi nữa, những bộ phận bên trong cơ thể cũng chỉ là thịt mềm.
Trong mắt Trần Gia Bảo hiện ra ý trêu đùa, tiếp tục nói: “Nếu vậy tôi muốn giết cô cũng được phải không?”
Yoshimura Miyu mặt biến sắc, chẳng lẽ bị Trần Gia Bảo phát hiện được rồi?
Vài tiếng nói trong đầu vang lên, hành động của cô đối với Trần Gia Bảo đột nhiên trở nên cứng ngắc. Cô lập tức chống chế để che đậy, nở nụ cười ngọt ngào nói: “Đáng ghét, chỉ cần là ở trên giường, em tự nguyện để bị anh giết trăm lần cũng được”
Nói xong, Yoshimura Miyu một lần nữa lại muốn hôn Trần Gia Bảo.
Những người chung quanh đã nóng ran cả người. Mẹ ơi! Thật đúng là yêu nghiệt quyến rũ mà!
Đột nhiên, mọi chuyện bất ngờ bẻ lái.
Nãy giờ Furuta Hiroshi ngồi ở đối diện vẫn im lặng. Gương mặt anh ta như bị một lớp mây che phủ, không rõ là đang nghĩ gì. Chỉ là sâu thẳm trong đáy mắt, phải chăng đang lóe lên một tia sắc bén.
Còn Yoshimura Miyu thì không chút ngại ngần quan sát Trần Gia Bảo. Đôi mắt cô ấy rực lửa, như thể đã bị phong thái trên bàn đánh bạc của Trần Gia Bảo hớp mất hồn, chỉ hận không thể lập tức lao vào lòng của Trần Gia Bảo.
Nhưng đó chỉ là biểu hiện bên ngoài mà thôi. Trên người cô ta toát ra một ý đồ giết chóc như có như không. Ý đồ này tuy được cô ấy khống chế rất tốt, nhưng với những người nhạy bén tinh tường như Trần Gia Bảo và Vũ Nhược Uyên, làm sao có thể qua mắt được hai người họ.
Ngay lập tức Trần Gia Bảo và Vũ Nhược Uyên trao đổi ánh mắt, cả hai đều ngầm hiểu, xem ra đối phương sắp không nhịn nổi muốn ra tay rồi.
Trần Gia Bảo nhìn Furuta Hiroshi nói đùa: “Anh thua rồi, đến lúc nên chung cược rồi nhỉ?”
Furuta Hiroshi khịt mũi lạnh lùng, khẽ nháy mắt với Yoshimura Miyu.
Yoshimura Miyu đứng dậy, với nụ cười quyến rũ trên khóe miệng, dáng người đung đưa đi về phía Trần Gia Bảo. Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, cô ngồi lên đùi Trần Gia Bảo. Một tay cô ôm lấy cổ Trần Gia Bảo và tay kia thì nắm tay Trần Gia Bảo luồn vào trong váy của mình, chậm rãi xoa xoa. Khi cô nói thở ra hơi thở như hương hoa: “Anh thắng rồi. Như đã cá cược, đêm nay em thuộc về anh.”
Tất cả mọi người chung quanh đều nóng hết cả mắt. Ôi mẹ ơi! Thật đúng là yêu tinh hấp dẫn chết người mà. Đến như bọn họ là chỉ đứng ngoài nhìn còn chịu không nổi phải ngả mũ chào thua. Có thể tưởng tượng được, nếu cùng người phụ nữ như vậy trải qua một đêm, thì đúng là sướng như tiên.
Tay phải của Trần Gia Bảo nhẹ nhàng xoa nắn da đùi của Yoshimura Miyu, giọng điệu ám muội: “Nói như vậy là, tôi muốn làm gì em cũng được đúng không?”
“Vậy còn phải xem anh muốn làm gì người ta nữa!” Yoshimura Miyu cười khúc khích, mắt long lanh như nước mùa xuân. Cô ôm lấy cổ Trần Gia Bảo, chủ động nâng môi, chuẩn bị tặng cho Trần Gia Bảo một nụ hôn ngọt ngào.
Cùng lúc đó, bảy tên sát thủ người Nhật Bản từ bên ngoài đang tiến vào trong sòng bạc. Bọn chúng bắt đầu chậm rãi đi về phía Trần Gia Bảo, càng lúc càng gần.
Vũ Nhược Uyên khịt mũi một cái, tỏ vẻ khinh thường. Người không biết còn tưởng cô ấy thể hiện thái độ bất mãn về Yoshimura Miyu.
Furuta Hiroshi nhìn chằm chằm Trần Gia Bảo một cách dữ dội, trong mắt lóe lên sát khí. Có vẻ như anh ta đang tức giận vì cô gái đi cùng mình phải tặng cho Trần Gia Bảo. Trên thực tế, anh ta đang muốn giết Trần Gia Bảo.
Nhìn đôi môi đỏ mọng của Yoshimura Miyu tiến đến càng lúc càng gần, một mùi thơm hấp dẫn xông lên mũi Trần Gia Bảo. Mọi thứ đều rất mờ ám nhưng đẹp đẽ.
Chỉ là trong miệng cô ta có một mảnh dao bén. Chỉ cần Trần Gia Bảo nhận nụ hôn của cô ta, cô ta sẽ nhân cơ hội đó đấy lưỡi dao qua miệng của Trần Gia Bảo, để khi nuốt xuống nó sẽ cắt nát yết hầu anh. Nói cho cùng, dù Trần Gia Bảo có lợi hại hơn thế này đi nữa, những bộ phận bên trong cơ thể cũng chỉ là thịt mềm.
Trong mắt Trần Gia Bảo hiện ra ý trêu đùa, tiếp tục nói: “Nếu vậy tôi muốn giết cô cũng được phải không?”
Yoshimura Miyu mặt biến sắc, chẳng lẽ bị Trần Gia Bảo phát hiện được rồi?
Vài tiếng nói trong đầu vang lên, hành động của cô đối với Trần Gia Bảo đột nhiên trở nên cứng ngắc. Cô lập tức chống chế để che đậy, nở nụ cười ngọt ngào nói: “Đáng ghét, chỉ cần là ở trên giường, em tự nguyện để bị anh giết trăm lần cũng được”
Nói xong, Yoshimura Miyu một lần nữa lại muốn hôn Trần Gia Bảo.
Những người chung quanh đã nóng ran cả người. Mẹ ơi! Thật đúng là yêu nghiệt quyến rũ mà!
Đột nhiên, mọi chuyện bất ngờ bẻ lái.
Bình luận facebook