Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2196
Chương 2196
Trần Gia Bảo không biết nguy hiểm đang đến gần, ngày hôm sau cuối cùng du thuyền cũng cập bến rồi, cũng thông báo rằng Trần Gia Bảo đã chính thức đặt chân đến Nhật Bản rồi. Đương nhiên, điều đó cũng cho thấy mối nguy hiểm đã càng ngày càng gần hơn.
Sau khi Trần Gia Bảo đưa hai người phụ nữ ra khỏi bến tàu, trời không đẹp, đột nhiên mây đen kéo đến dày đặc rồi cơn mưa mùa thu rơi rả rích.
Không khí ẩm ướt và trong lành khiến cho tâm trạng của Trần Gia Bảo sau khi đã hít thở không khí mang theo vị mặn ngoài biển khơi mấy ngày nay càng trở nên thoải mái hơn, khóe môi hiện lên ý cười.
Ngược lại, Vũ Nhược Uyên lại không có tâm trạng như Trần Gia Bảo, cô ta ngẩng đầu lên nhìn trời chỉ thấy mây đen dày đặc và mưa bay lất phất hơi lành lạnh rơi lên mặt cô ta.
Cô ta lắc đầu, cảm thán nói: “Vừa mới đến Nhật Bản đã gặp ngay một ngày trời mưa âm u rồi. Đây không phải là chuyện may mắn gì đâu. Mưa là nước, trong bát quái nó là quẻ Khảm, tượng trưng cho điềm báo nguy hiểm, mà trời là quẻ Càn, lúc này trời lại mưa, trong bát quái thì giống như là quẻ Thiên Thủy Tụng.
Trong “Quẻ Tụng – Chu Dịch” có mây, ‘Chung hung, bất lợi thiệp đại nhân’ (*), điều này vô tình cho biết anh vượt qua đại dương để đến Nhật Bản là một điềm báo nguy hiểm. Quẻ này cho thấy anh không thuận lợi chút nào.”
(*) ‘Chung hung, bất lợi thiệp đại nhân’ là thoán từ trong quẻ 6: Thiên Thủy Tụng của Kinh Dịch. Thoán từ đầy đủ gồm có: Tụng: Hữu phu, trất, dịch. Trung cát, chung hung. Lợi kiến đại nhân, bất lợi thiệp đại xuyên. Ý nói kiện cáo (tụng) vì mình tin thực mà bị oan ức (trất), sinh ra lo sợ (dịch). Nếu giỡ đạo trung (biện bạch được rồi thì thôi) thì tốt lành,nếu kiện cho đến cùng thì xấu. Tìm được bậc đại nhân (công minh) mà nghe theo thì chỉ có lợi, nếu không thì như lội qua sông lớn (nguy), không có lợi.
Yoshimura Miyu thầm ngạc nhiên, “Chu Dịch” cũng xem như là có tiếng tăm lẫy lừng ở Nhật Bản, phải biết rằng “Chu Dịch”còn khó hiểu hơn cả thiên thư nữa. Cô ta không ngờ rằng Vũ Nhược Uyên vẫn còn trẻ tuổi và xinh đẹp hơn cô ta lại có trình độ uyên thâm về “Chu Dịch” như thế.
Cô ta làm sao biết được Vũ Nhược Uyên vốn là thiên kiêu của nhà họ Vũ của Quỷ Y Môn, phải khổ cực nghiên cứu những thứ có quan hệ mật thiết với trung y như âm dương, ngũ hành, bát quái, nên đương nhiên cô ta cũng không xa lạ gì với “Chu Dịch”.
“Ha.” Trần Gia Bảo cười khẽ một tiếng, hăng hái nói: “Tôi vẫn là câu nói đó, thế gian này luôn đẹp đẽ và rộng lớn, chỉ là cảnh đẹp này khi vào mắt mỗi người thì sẽ khác nhau. Trận mưa này trong mắt cô là điềm báo nguy hiểm, nhưng trong mắt tôi lại là ‘Nữ Oa đang luyện thạch vá trời, một cơn mưa mùa thu khiến người khác cảm thấy hết sức mới lạ’ mà thôi, vừa hay cũng là lúc tha hồ phát huy tài năng!”
Vũ Nhược Uyên lắc đầu bất lực nói: “Anh thật sự đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, cũng được, vậy để tôi chống mắt lên xem, rốt cuộc là chiêm quẻ của tôi linh nghiệm hay anh thật sự sẽ khiến cả Nhật Bản ‘long trời lở đất, gió tanh mưa máu’.”
“Vậy thì cô cứ chống mắt lên mà xem đi.” Trần Gia Bảo cười tinh nghịch, sau đó anh vẫy tay rồi đi tới một con đường cách đó không xa, nói: “Đi, đến thành phố Đại Lương nào!”
Trong lúc hỏi cung Yoshimura Miyu tối hôm qua, anh đã biết được trụ sở chính của phái Iga – tên của một phái ninja khác nổi tiếng ngang với phái Koga, được đặt tại thành phố Đại Lương.
Vậy nên lý do mà Trần Gia Bảo chọn thành phố Đại Lương làm điểm dừng chân đầu tiên của mình ở Nhật Bản là vì phái Iga này.
“Phiền phức của gia tộc phái Koga còn chưa giải quyết xong, Trần Gia Bảo lại muốn đụng chạm tới phái Iga, anh ta không phải là bị điên rồi đấy chứ? Nói cách khác là Trần Gia Bảo vừa mới đến Nhật Bản đã muốn tạo nên tin tức động trời, thật sự muốn khiến Nhật Bản trở nên ‘long trời lở đất, gió tanh mưa máu’ à?”
Cô ta chỉ cảm thấy đầu óc mơ mơ màng màng mà đi theo sau Trần Gia Bảo trong vô thức thôi.
Ngược lại là Vũ Nhược Uyên đã từng nhìn thấy thủ đoạn chia rẻ của Trần Gia Bảo ở tỉnh Trung Nguyệt rồi nên cô ta tỏ ra rất trầm ngâm.
Họ tới thành phố Đại Lương bằng tàu cao tốc Shinkansen, lúc tới thành phố Đại Lương thì đã là buổi trưa rồi.
Trần Gia Bảo dặn Yoshimura Miyu tìm một nhà hàng, dự định sẽ ăn uống no nê rồi mới đến nhà gia tộc Iga.
Trần Gia Bảo không biết nguy hiểm đang đến gần, ngày hôm sau cuối cùng du thuyền cũng cập bến rồi, cũng thông báo rằng Trần Gia Bảo đã chính thức đặt chân đến Nhật Bản rồi. Đương nhiên, điều đó cũng cho thấy mối nguy hiểm đã càng ngày càng gần hơn.
Sau khi Trần Gia Bảo đưa hai người phụ nữ ra khỏi bến tàu, trời không đẹp, đột nhiên mây đen kéo đến dày đặc rồi cơn mưa mùa thu rơi rả rích.
Không khí ẩm ướt và trong lành khiến cho tâm trạng của Trần Gia Bảo sau khi đã hít thở không khí mang theo vị mặn ngoài biển khơi mấy ngày nay càng trở nên thoải mái hơn, khóe môi hiện lên ý cười.
Ngược lại, Vũ Nhược Uyên lại không có tâm trạng như Trần Gia Bảo, cô ta ngẩng đầu lên nhìn trời chỉ thấy mây đen dày đặc và mưa bay lất phất hơi lành lạnh rơi lên mặt cô ta.
Cô ta lắc đầu, cảm thán nói: “Vừa mới đến Nhật Bản đã gặp ngay một ngày trời mưa âm u rồi. Đây không phải là chuyện may mắn gì đâu. Mưa là nước, trong bát quái nó là quẻ Khảm, tượng trưng cho điềm báo nguy hiểm, mà trời là quẻ Càn, lúc này trời lại mưa, trong bát quái thì giống như là quẻ Thiên Thủy Tụng.
Trong “Quẻ Tụng – Chu Dịch” có mây, ‘Chung hung, bất lợi thiệp đại nhân’ (*), điều này vô tình cho biết anh vượt qua đại dương để đến Nhật Bản là một điềm báo nguy hiểm. Quẻ này cho thấy anh không thuận lợi chút nào.”
(*) ‘Chung hung, bất lợi thiệp đại nhân’ là thoán từ trong quẻ 6: Thiên Thủy Tụng của Kinh Dịch. Thoán từ đầy đủ gồm có: Tụng: Hữu phu, trất, dịch. Trung cát, chung hung. Lợi kiến đại nhân, bất lợi thiệp đại xuyên. Ý nói kiện cáo (tụng) vì mình tin thực mà bị oan ức (trất), sinh ra lo sợ (dịch). Nếu giỡ đạo trung (biện bạch được rồi thì thôi) thì tốt lành,nếu kiện cho đến cùng thì xấu. Tìm được bậc đại nhân (công minh) mà nghe theo thì chỉ có lợi, nếu không thì như lội qua sông lớn (nguy), không có lợi.
Yoshimura Miyu thầm ngạc nhiên, “Chu Dịch” cũng xem như là có tiếng tăm lẫy lừng ở Nhật Bản, phải biết rằng “Chu Dịch”còn khó hiểu hơn cả thiên thư nữa. Cô ta không ngờ rằng Vũ Nhược Uyên vẫn còn trẻ tuổi và xinh đẹp hơn cô ta lại có trình độ uyên thâm về “Chu Dịch” như thế.
Cô ta làm sao biết được Vũ Nhược Uyên vốn là thiên kiêu của nhà họ Vũ của Quỷ Y Môn, phải khổ cực nghiên cứu những thứ có quan hệ mật thiết với trung y như âm dương, ngũ hành, bát quái, nên đương nhiên cô ta cũng không xa lạ gì với “Chu Dịch”.
“Ha.” Trần Gia Bảo cười khẽ một tiếng, hăng hái nói: “Tôi vẫn là câu nói đó, thế gian này luôn đẹp đẽ và rộng lớn, chỉ là cảnh đẹp này khi vào mắt mỗi người thì sẽ khác nhau. Trận mưa này trong mắt cô là điềm báo nguy hiểm, nhưng trong mắt tôi lại là ‘Nữ Oa đang luyện thạch vá trời, một cơn mưa mùa thu khiến người khác cảm thấy hết sức mới lạ’ mà thôi, vừa hay cũng là lúc tha hồ phát huy tài năng!”
Vũ Nhược Uyên lắc đầu bất lực nói: “Anh thật sự đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, cũng được, vậy để tôi chống mắt lên xem, rốt cuộc là chiêm quẻ của tôi linh nghiệm hay anh thật sự sẽ khiến cả Nhật Bản ‘long trời lở đất, gió tanh mưa máu’.”
“Vậy thì cô cứ chống mắt lên mà xem đi.” Trần Gia Bảo cười tinh nghịch, sau đó anh vẫy tay rồi đi tới một con đường cách đó không xa, nói: “Đi, đến thành phố Đại Lương nào!”
Trong lúc hỏi cung Yoshimura Miyu tối hôm qua, anh đã biết được trụ sở chính của phái Iga – tên của một phái ninja khác nổi tiếng ngang với phái Koga, được đặt tại thành phố Đại Lương.
Vậy nên lý do mà Trần Gia Bảo chọn thành phố Đại Lương làm điểm dừng chân đầu tiên của mình ở Nhật Bản là vì phái Iga này.
“Phiền phức của gia tộc phái Koga còn chưa giải quyết xong, Trần Gia Bảo lại muốn đụng chạm tới phái Iga, anh ta không phải là bị điên rồi đấy chứ? Nói cách khác là Trần Gia Bảo vừa mới đến Nhật Bản đã muốn tạo nên tin tức động trời, thật sự muốn khiến Nhật Bản trở nên ‘long trời lở đất, gió tanh mưa máu’ à?”
Cô ta chỉ cảm thấy đầu óc mơ mơ màng màng mà đi theo sau Trần Gia Bảo trong vô thức thôi.
Ngược lại là Vũ Nhược Uyên đã từng nhìn thấy thủ đoạn chia rẻ của Trần Gia Bảo ở tỉnh Trung Nguyệt rồi nên cô ta tỏ ra rất trầm ngâm.
Họ tới thành phố Đại Lương bằng tàu cao tốc Shinkansen, lúc tới thành phố Đại Lương thì đã là buổi trưa rồi.
Trần Gia Bảo dặn Yoshimura Miyu tìm một nhà hàng, dự định sẽ ăn uống no nê rồi mới đến nhà gia tộc Iga.
Bình luận facebook