Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2202
Chương 2202
Nhưng vết thương trên tay cũng không sánh được với sự bàng hoàng trong lòng của Oda Kazue và những người khác. Người phụ nữ này chỉ dùng một chiêu thôi mà đã có thể giết bọn họ trong tích tắc. Sức mạnh này có thể sáng ngang với chị đại Iga Tsuki. Sao ở Việt Nam lại có người phụ nữ xinh đẹp có thể sánh được với chị đại chứ?
“Trận chiến đầu tiên ở Nhật Bản này thật đúng là gà đất chó sành chẳng đáng nhắc tới chút nào, thực sự khiến người ta thất vọng mà.” Vũ Nhược Uyên lắc đầu, tỏ vẻ vô cùng thất vọng, lại ngồi xuống bàn một lần nữa.
Trần Gia Bảo nâng ly rượu lên uống một hợp rồi quay đầu nhìn Oda Kazue nói: “Tôi không giết anh, anh hãy đi tìm một người của phái Iga có thể nói được và hiểu được tiếng Việt Nam tới đây, tôi sẽ ở đây chờ anh.”
“Mày… Mày nói thật à, đắc tội phái Iga bọn tao, còn dám ở đây không chịu đi, còn nói muốn cấp cao của phái Iga bọn tao tới gặp mày?”
Đám người Oda Kazue đều ngây cả ra.
Tên nhóc này sẽ không phải là một tên ngốc chứ, phái Iga bọn họ có thực lực lớn mạnh ở thành phố Vinh, có nhân mạch rất sâu trong ba giới quân sự chính trị kinh tế, hơn nữa người mạnh trong phái nhiều như mây, không nói cái khác, chỉ cần nói tới tộc trưởng Iga Chiho, đó chính là người xếp thứ năm trong mười cường giả hàng đầu Nhật Bản, chỉ cần nhấc một ngón tay cũng có thể nhẹ nhàng nghiền nát hai người Việt Nam này một các dễ dàng, rốt cuộc là ai cho nó sự dũng cảm, khiến nó kiêu ngạo thế này?
“Đương nhiên.” Trần Gia Bảo lạnh nhạt nói: “Tôi luôn thực hiện lời đã nói, các anh cứ yên tâm mà rời đi đi, nhưng các anh chỉ có thời gian nửa tiếng thôi đấy.
Nửa tiếng sau, nếu người của phái Iga các anh còn không tới, hoặc người tới chỉ là râu ria, vậy tôi sẽ phá nát cái khách sạn này, coi như trừng phạt sự khiêu khích tôi vừa rồi của các anh.”
Ở chỗ khác, quản lý khách sạn không khỏi hít khí lạnh, tòa khách sạn xa hoa này là sản nghiệp của nhà Iga, bao nhiêu nhân vật lớn ở cả Nhật Bản đều khộng ai dám gây sự ở đây, vậy mà thằng nhóc Việt Nam này lại dám nói lời phá nát khách sạn, đây cũng quá kiêu ngạo rồi đi?
Cả người Oda Kazue cả người dao động, trực giác nói với anh ta, tên thiếu niên người Việt Nam này nhất định nói được làm được, trong lòng không khỏi run lên.
Anh ta hít sâu một hơi, căm hận nói: “Được được được, lâu lắm rồi chưa gặp ai kiêu ngạo thế này, hơn nữa còn là người Việt Nam, đây chính là mày nói đấy, mày đợi ở đây cho tao, đợi cường giả thực sự của phái Iga chúng tao tới rồi, để mày biết kết cục khi dám đắc tội với phái Iga bọn tao, chúng ta đi!”
Oda Kazue vẫy tay, nhanh chóng đi mất với mấy tên đàn ông mặc đồ đen bị thương.
Yoshimura Miyu vừa thất vọng vừa nghi ngờ, thất vọng là bởi vì Trần Gia Bảo không giết Oda Kazue, nếu không, giữa Trần Gia Bảo và phái Iga nhất định sẽ có mối thù sống chết, không chết không ngừng!
Nghi ngờ là bởi vì cô ta không hiểu được, Trần Gia Bảo không giết Oda Kazue thì thôi đi, nhưng muốn gặp cấp cao của phái Iga là muốn làm gì?
Đương nhiên, tuy nghi ngờ vậy, nhưng đối với cô ta Yoshimura Miyu mà nói ngược lại đây còn là tin tốt, đợi người thuộc cấp cao của phái Iga tới, rất có khả năng sẽ xảy ra xung đột dữ dội, tới lúc đó, cô ta vẫn có thể ngư ông đắc lợi.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Yoshimura Miyu gợi lên một ý cười.
Đột nhiên, Trần Gia Bảo đánh về một hướng, ý gọi quản lý khách sạn ra đây.
Trong lòng quản lý khách sạn kinh hãi, run rẩy bước tới, miễn cưỡng nở một nụ cười, nói: “Thưa ngài, ngài có gì sai bảo ạ?”
Mấy năm nay, người Việt Nam tới du lịch ở Nhật Bản có rất nhiều, thậm trí có thể nói là bùng nổ, thân làm quản lý khách sạn, ngày nghỉ còn phải đi đón tiếp không ít người Việt Nam, tự nhiên sẽ hiểu tiếng Việt Nam.
“Đổi cho tôi một bàn rượu.” Trần Gia Bảo chỉ vào chiếc bàn đã bị đũa đâm thủng ở giữa, cùng với máu tươi trên mặt đất, tiếp tục nói: “Là Oda Kazue bọn họ gây sự trước, tiền cơm nhớ tính toàn bộ với đám Iga nhé.”
Nhưng vết thương trên tay cũng không sánh được với sự bàng hoàng trong lòng của Oda Kazue và những người khác. Người phụ nữ này chỉ dùng một chiêu thôi mà đã có thể giết bọn họ trong tích tắc. Sức mạnh này có thể sáng ngang với chị đại Iga Tsuki. Sao ở Việt Nam lại có người phụ nữ xinh đẹp có thể sánh được với chị đại chứ?
“Trận chiến đầu tiên ở Nhật Bản này thật đúng là gà đất chó sành chẳng đáng nhắc tới chút nào, thực sự khiến người ta thất vọng mà.” Vũ Nhược Uyên lắc đầu, tỏ vẻ vô cùng thất vọng, lại ngồi xuống bàn một lần nữa.
Trần Gia Bảo nâng ly rượu lên uống một hợp rồi quay đầu nhìn Oda Kazue nói: “Tôi không giết anh, anh hãy đi tìm một người của phái Iga có thể nói được và hiểu được tiếng Việt Nam tới đây, tôi sẽ ở đây chờ anh.”
“Mày… Mày nói thật à, đắc tội phái Iga bọn tao, còn dám ở đây không chịu đi, còn nói muốn cấp cao của phái Iga bọn tao tới gặp mày?”
Đám người Oda Kazue đều ngây cả ra.
Tên nhóc này sẽ không phải là một tên ngốc chứ, phái Iga bọn họ có thực lực lớn mạnh ở thành phố Vinh, có nhân mạch rất sâu trong ba giới quân sự chính trị kinh tế, hơn nữa người mạnh trong phái nhiều như mây, không nói cái khác, chỉ cần nói tới tộc trưởng Iga Chiho, đó chính là người xếp thứ năm trong mười cường giả hàng đầu Nhật Bản, chỉ cần nhấc một ngón tay cũng có thể nhẹ nhàng nghiền nát hai người Việt Nam này một các dễ dàng, rốt cuộc là ai cho nó sự dũng cảm, khiến nó kiêu ngạo thế này?
“Đương nhiên.” Trần Gia Bảo lạnh nhạt nói: “Tôi luôn thực hiện lời đã nói, các anh cứ yên tâm mà rời đi đi, nhưng các anh chỉ có thời gian nửa tiếng thôi đấy.
Nửa tiếng sau, nếu người của phái Iga các anh còn không tới, hoặc người tới chỉ là râu ria, vậy tôi sẽ phá nát cái khách sạn này, coi như trừng phạt sự khiêu khích tôi vừa rồi của các anh.”
Ở chỗ khác, quản lý khách sạn không khỏi hít khí lạnh, tòa khách sạn xa hoa này là sản nghiệp của nhà Iga, bao nhiêu nhân vật lớn ở cả Nhật Bản đều khộng ai dám gây sự ở đây, vậy mà thằng nhóc Việt Nam này lại dám nói lời phá nát khách sạn, đây cũng quá kiêu ngạo rồi đi?
Cả người Oda Kazue cả người dao động, trực giác nói với anh ta, tên thiếu niên người Việt Nam này nhất định nói được làm được, trong lòng không khỏi run lên.
Anh ta hít sâu một hơi, căm hận nói: “Được được được, lâu lắm rồi chưa gặp ai kiêu ngạo thế này, hơn nữa còn là người Việt Nam, đây chính là mày nói đấy, mày đợi ở đây cho tao, đợi cường giả thực sự của phái Iga chúng tao tới rồi, để mày biết kết cục khi dám đắc tội với phái Iga bọn tao, chúng ta đi!”
Oda Kazue vẫy tay, nhanh chóng đi mất với mấy tên đàn ông mặc đồ đen bị thương.
Yoshimura Miyu vừa thất vọng vừa nghi ngờ, thất vọng là bởi vì Trần Gia Bảo không giết Oda Kazue, nếu không, giữa Trần Gia Bảo và phái Iga nhất định sẽ có mối thù sống chết, không chết không ngừng!
Nghi ngờ là bởi vì cô ta không hiểu được, Trần Gia Bảo không giết Oda Kazue thì thôi đi, nhưng muốn gặp cấp cao của phái Iga là muốn làm gì?
Đương nhiên, tuy nghi ngờ vậy, nhưng đối với cô ta Yoshimura Miyu mà nói ngược lại đây còn là tin tốt, đợi người thuộc cấp cao của phái Iga tới, rất có khả năng sẽ xảy ra xung đột dữ dội, tới lúc đó, cô ta vẫn có thể ngư ông đắc lợi.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Yoshimura Miyu gợi lên một ý cười.
Đột nhiên, Trần Gia Bảo đánh về một hướng, ý gọi quản lý khách sạn ra đây.
Trong lòng quản lý khách sạn kinh hãi, run rẩy bước tới, miễn cưỡng nở một nụ cười, nói: “Thưa ngài, ngài có gì sai bảo ạ?”
Mấy năm nay, người Việt Nam tới du lịch ở Nhật Bản có rất nhiều, thậm trí có thể nói là bùng nổ, thân làm quản lý khách sạn, ngày nghỉ còn phải đi đón tiếp không ít người Việt Nam, tự nhiên sẽ hiểu tiếng Việt Nam.
“Đổi cho tôi một bàn rượu.” Trần Gia Bảo chỉ vào chiếc bàn đã bị đũa đâm thủng ở giữa, cùng với máu tươi trên mặt đất, tiếp tục nói: “Là Oda Kazue bọn họ gây sự trước, tiền cơm nhớ tính toàn bộ với đám Iga nhé.”
Bình luận facebook