Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 806
Lý Thương Hải thật sự cũng không nhận ra Thiên Thánh bởi Thiên Thánh đã khác rất nhiều so với người trong trí nhớ của nàng, nàng hô ra cái tên này thứ nhất là bời ánh mắt Thiên Thánh vẫn cho nàng cảm giác quen thuộc như vậy.
Đương nhiên chỉ ánh mắt thôi là không đủ, quan trọng nhất là Lý Thương Hải cảm nhận được công pháp Tiêu Dao Phái trên người Thiên Thánh.
Rất nhiều người muốn biết, Thiên Thánh tu luyện cái gì?, cái câu hỏi này bản thân Lý Thương Hải là một trong số ít những kẻ có thể trả lời.
Khác với Địa Thánh cùng Nhân Thánh thì Thiên Thánh tu luyện rất nhiều môn tuyệt học, thậm chí nếu gọi Vô Song đến thì Vô Song cũng mặc cảm với vị đại đệ tử của Trường Sinh Chân Nhân này.
Thiên Thánh năm đó từng đi theo Trương Tam Phong tới Tiên Âm Động một chuyến, khi đó cả Cầm Đế cùng Tiêu Dao Tử vẫn còn sống, khi đó chính Lý Thương Hải còn sống ở đó, sống cùng sư phụ cùng sư nương.
Lý Thương Hải nhớ rất rõ năm đó Thiên Thánh mượn hai bộ võ học của Tiêu Dao, đầu tiên là Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công, thứ hai là Bất Lão Trường Xuân Công.
Lý Thương Hải lúc đó đã không nhỏ nhưng cũng chẳng lớn với ai, tại thời điểm đó trong vai trò của kẻ hậu bối, nàng nghe sư phụ nàng tức Tiêu Dao Tử kể vài chuyện của Thiên Thánh.
Thiên Thánh không chỉ mượn hai bộ tuyệt học của Tiêu Dao mà bản thân người này còn tu luyện một môn đại tuyệt học của Đoàn Thị gọi là Khô Vinh Thiền Công.
Chính Lý Thương Hải cũng khó tưởng tượng ra một người cộng đồng tu luyện ba môn tuyệt học kể trên thì sẽ như thế nào, đấy là chưa kể thân là Võ Đang cao đồ, Thiên Thánh không thể không luyện Trường Sinh Quyết.
Nếu Trương Tam Phong là lão quái vật bất tử sống hơn hai trăm năm thì Thiên Thánh – Trương Thiên chính là một tiểu lão quái vật, sống... Gần hai trăm năm.
Giang hồ ai cũng biết Thiên – Địa – Nhân tam thánh là đệ tử của Trương Tam Phong nhưng mà ai có thể nói Trương Tam Phong gặp ba đệ tử của mình vào thời gian nào?, thu nhận đệ tử vào thời điểm nào?, đáp án này trừ Trương Tam Phong cùng ba người Thiên – Địa – Nhân thì không ai biết cả.
Cái này cũng như Toàn Chân Thất Hiệp, trừ bọn họ cùng Vương Trùng Dương ra thì ai có thể nói rõ bọn họ đi theo Vương Trùng Dương từ bao giờ?, từ thời điểm nào?.
Trên giang hồ có truyền ngôn Thiên Thánh bế tử quan không phải đế vị thì không hiện thân nhưng mà Lý Thương Hải biết cái truyền ngôn này chỉ mang đi lừa trẻ con, Thiên Thánh quả thật bế tử quan, bế tử quan gần 50 năm nhưng đấy không phải để đột phá đế vị mà là để luyện Khô Vinh Thiền Công, lúc này tuy Thiên Thánh khác rất nhiều so với tưởng tượng của Lý Thương Hải nhưng mà... Ít nhất khuôn mặt của Thiên Thánh cũng là mặt người, một khuôn mặt hết sức bình thường, trừ dấu hiệu của tuổi tác gì thì không có dấu hiệu gì khác.
Điều này chỉ giải thích cho một điều duy nhất, Khô Vinh Thiền Công của Thiên Thánh đã đại thành hoặc chí ít cũng vô hạn tiếp cận cảnh giới đại thành.
Lý Thương Hải một lần nữa nhìn Quỳnh Hương, lúc này nội tâm của nàng bắt đầu tương đối kinh sợ.
Có thể mời được Thiên Thánh xuất sơn lại được Thiên Thánh gọi là tiểu thư, vậy Quỳnh Hương là con ai?.
https://truYencuatui.net
Lý Thương Hải chưa từng là một nữ nhân ngốc vì vậy nàng có thể đoán ra Quỳnh Hương là con gái người nào chỉ là cái suy nghĩ này chính Lý Thương Hải còn thấy khó chấp nhận, còn thấy quá khó để nói ra vì vậy nàng lựa chọn im lặng, lập tức đổi chủ để mà cười nói.
“Thương Hải gặp qua Thiên tiền bối”.
Tiếp theo Lý Thương Hải trực tiếp rời khỏi ghế gỗ sau lưng, nàng cũng lựa chọn khoanh chân ngồi xuống đất, ánh mắt hướng về Quỳnh Hương, lại lên tiếng một lần nữa.
“Có thể được Thiên tiền bối gọi là tiểu thư, Quỳnh Hương tiểu thư đúng là không đơn giản, vậy Thương Hải không biết tiểu thư người hôm nay muốn nói với ta việc gì đây?, lúc này Lý Thương Hải ta nguyện ý nghe”.
Lý Thương Hải thật ra không sợ Thiên Thánh, giữa nàng và Thiên Thánh ở cùng một độ cao bởi Lý Thương Hải tuyệt đối là một con quái vật ở thời đại này, tuổi tác của nàng chưa bằng được một nửa Thiên Thánh nhưng thực lực thì đến Thiên Thánh cũng không dám nói là ép được nàng tuy nhiên Thiên Thánh dù sao cũng vẫn là bậc trưởng bối, trưởng bối đến nhà Lý Thương Hải không thể không hạ thân phận của mình xuống, hạ cái tâm kiêu ngạo của mình xuống.
Dĩ nhiên mấy câu kia chỉ là nói văn vẻ, nguyên do thật sự là sau lưng Thiên Thánh còn có người, người này Lý Thương Hải không thể địch nổi.
Có Thiên Thánh đứng ra, Quỳnh Hương mới thực sự có tư cách nói chuyện, nàng dĩ nhiên hiểu được việc này vì vậy thời điểm sau câu nói của Lý Thương Hải, nàng mới lựa chọn nói ra mục đích của mình hôm nay.
“Thiên lão, Lý tiền bối, hôm nay vãn bối mời hai người tới đây là vì muốn cầu hai người ngăn cơn sóng dữ, Bồng Lai Tiên Đảo chỉ sợ sẽ là một địa ngục nhân gian”.
Thiên Thánh không biết Bồng Lai Tiên Đảo là gì nhưng Thiên Thánh không nguyện mở miệng, Thiên Thánh hơn ai hiết biết Quỳnh Hương là ai, có những việc Quỳnh Hương chỉ cần nói, cũng không cần giải thích với ông làm gì.
Lý Thương Hải thì khác, Lý Thương Hải bắt buộc phải cần một lý do để xuất thủ, Thiên Thánh từ Trung Nguyên đến tận Phù Tang cũng chỉ là một cái bình đài cho Quỳnh Hương có quyền phát ngôn trước mặt Nguyệt Đế – Lý Thương Hải nhưng chẳng có gì chắc chắn để Lý Thương Hải xuất thủ cả.
Người Tiêu Dao vốn không nợ người Võ Đang.
Lý Thương Hải thân là Nguyệt Đế, đương nhiên hiểu việc của Bồng Lai Tiên Đảo nhưng mà nàng thì không quan tâm cho lắm, trong lần hoạt động này nàng quả thực không tham gia, một mực ở lại thủ hộ Bái Nguyệt Giáo.
“Quỳnh Hương tiểu thư, Bồng Lai Tiên Cảnh hay Bồng Lai Tiên Đảo thì ta có nghe nói nhưng địa ngục nhân gian là sao?”.
Ở một bên, thấy Thiên Thánh không nói gì bản thân Lý Thương Hải đành mở miệng.
Quỳnh Hương lần này đến đây đã có chuẩn bị vì vậy nàng nhẹ nhàng đáp lại Lý Thương Hải.
“Lý tiền bối, không biết người đã gặp nữ tử gọi là Mikami kia chưa?”.
Lý Thương Hải ở một bên gật đầu, nữ tử nổi tiếng như vậy thì Lý Thương Hải sao có thể không gặp mặt.
Quỳnh Hương lại nói.
“Vậy theo tiền bối, việc của nàng là thật hay là giả?”.
Lý Thương Hải nghĩ nghĩ một chút, không ngần ngại mà nói.
“Giả”.
Tại Trung Nguyên thật ra cũng từng có một người mưu cầu sự bất tử, người này gọi là Tiêu Dao Tử đáng tiếc vì trường sinh, vì truy cầu tiên đạo mà Tiêu Dao Tử lại là vị Ngũ Đế Trung Nguyên chết trẻ nhất.
Lý Thương Hải ở cạnh sư phụ cùng sư nương những năm cuối đời, nàng có thể cảm nhận được rất nhiều việc, theo Lý Thương Hải sự bất tử vốn không thể xuất hiện mới đúng hoặc nếu xuất hiện trên cõi đời này thì phải do sư phụ Tiêu Dao Tử tìm ra, phải do sư phụ đạt được chứ không phải nữ tử gọi là Mikami kia.
Đây là một suy nghĩ có phần ấu trĩ cùng cố chấp nhưng Lý Thương Hải nguyện tin là vậy, ai có thể làm gì nàng..
Tất nhiên sau khi nói xong một chữ kia, nàng không quên bồi thêm một câu nói.
“Giả ở đây chỉ là suy đoán của ta về phần tại sao nàng có thể làm được những việc đó thì ta không đoán ra được”.
...
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Đương nhiên chỉ ánh mắt thôi là không đủ, quan trọng nhất là Lý Thương Hải cảm nhận được công pháp Tiêu Dao Phái trên người Thiên Thánh.
Rất nhiều người muốn biết, Thiên Thánh tu luyện cái gì?, cái câu hỏi này bản thân Lý Thương Hải là một trong số ít những kẻ có thể trả lời.
Khác với Địa Thánh cùng Nhân Thánh thì Thiên Thánh tu luyện rất nhiều môn tuyệt học, thậm chí nếu gọi Vô Song đến thì Vô Song cũng mặc cảm với vị đại đệ tử của Trường Sinh Chân Nhân này.
Thiên Thánh năm đó từng đi theo Trương Tam Phong tới Tiên Âm Động một chuyến, khi đó cả Cầm Đế cùng Tiêu Dao Tử vẫn còn sống, khi đó chính Lý Thương Hải còn sống ở đó, sống cùng sư phụ cùng sư nương.
Lý Thương Hải nhớ rất rõ năm đó Thiên Thánh mượn hai bộ võ học của Tiêu Dao, đầu tiên là Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công, thứ hai là Bất Lão Trường Xuân Công.
Lý Thương Hải lúc đó đã không nhỏ nhưng cũng chẳng lớn với ai, tại thời điểm đó trong vai trò của kẻ hậu bối, nàng nghe sư phụ nàng tức Tiêu Dao Tử kể vài chuyện của Thiên Thánh.
Thiên Thánh không chỉ mượn hai bộ tuyệt học của Tiêu Dao mà bản thân người này còn tu luyện một môn đại tuyệt học của Đoàn Thị gọi là Khô Vinh Thiền Công.
Chính Lý Thương Hải cũng khó tưởng tượng ra một người cộng đồng tu luyện ba môn tuyệt học kể trên thì sẽ như thế nào, đấy là chưa kể thân là Võ Đang cao đồ, Thiên Thánh không thể không luyện Trường Sinh Quyết.
Nếu Trương Tam Phong là lão quái vật bất tử sống hơn hai trăm năm thì Thiên Thánh – Trương Thiên chính là một tiểu lão quái vật, sống... Gần hai trăm năm.
Giang hồ ai cũng biết Thiên – Địa – Nhân tam thánh là đệ tử của Trương Tam Phong nhưng mà ai có thể nói Trương Tam Phong gặp ba đệ tử của mình vào thời gian nào?, thu nhận đệ tử vào thời điểm nào?, đáp án này trừ Trương Tam Phong cùng ba người Thiên – Địa – Nhân thì không ai biết cả.
Cái này cũng như Toàn Chân Thất Hiệp, trừ bọn họ cùng Vương Trùng Dương ra thì ai có thể nói rõ bọn họ đi theo Vương Trùng Dương từ bao giờ?, từ thời điểm nào?.
Trên giang hồ có truyền ngôn Thiên Thánh bế tử quan không phải đế vị thì không hiện thân nhưng mà Lý Thương Hải biết cái truyền ngôn này chỉ mang đi lừa trẻ con, Thiên Thánh quả thật bế tử quan, bế tử quan gần 50 năm nhưng đấy không phải để đột phá đế vị mà là để luyện Khô Vinh Thiền Công, lúc này tuy Thiên Thánh khác rất nhiều so với tưởng tượng của Lý Thương Hải nhưng mà... Ít nhất khuôn mặt của Thiên Thánh cũng là mặt người, một khuôn mặt hết sức bình thường, trừ dấu hiệu của tuổi tác gì thì không có dấu hiệu gì khác.
Điều này chỉ giải thích cho một điều duy nhất, Khô Vinh Thiền Công của Thiên Thánh đã đại thành hoặc chí ít cũng vô hạn tiếp cận cảnh giới đại thành.
Lý Thương Hải một lần nữa nhìn Quỳnh Hương, lúc này nội tâm của nàng bắt đầu tương đối kinh sợ.
Có thể mời được Thiên Thánh xuất sơn lại được Thiên Thánh gọi là tiểu thư, vậy Quỳnh Hương là con ai?.
https://truYencuatui.net
Lý Thương Hải chưa từng là một nữ nhân ngốc vì vậy nàng có thể đoán ra Quỳnh Hương là con gái người nào chỉ là cái suy nghĩ này chính Lý Thương Hải còn thấy khó chấp nhận, còn thấy quá khó để nói ra vì vậy nàng lựa chọn im lặng, lập tức đổi chủ để mà cười nói.
“Thương Hải gặp qua Thiên tiền bối”.
Tiếp theo Lý Thương Hải trực tiếp rời khỏi ghế gỗ sau lưng, nàng cũng lựa chọn khoanh chân ngồi xuống đất, ánh mắt hướng về Quỳnh Hương, lại lên tiếng một lần nữa.
“Có thể được Thiên tiền bối gọi là tiểu thư, Quỳnh Hương tiểu thư đúng là không đơn giản, vậy Thương Hải không biết tiểu thư người hôm nay muốn nói với ta việc gì đây?, lúc này Lý Thương Hải ta nguyện ý nghe”.
Lý Thương Hải thật ra không sợ Thiên Thánh, giữa nàng và Thiên Thánh ở cùng một độ cao bởi Lý Thương Hải tuyệt đối là một con quái vật ở thời đại này, tuổi tác của nàng chưa bằng được một nửa Thiên Thánh nhưng thực lực thì đến Thiên Thánh cũng không dám nói là ép được nàng tuy nhiên Thiên Thánh dù sao cũng vẫn là bậc trưởng bối, trưởng bối đến nhà Lý Thương Hải không thể không hạ thân phận của mình xuống, hạ cái tâm kiêu ngạo của mình xuống.
Dĩ nhiên mấy câu kia chỉ là nói văn vẻ, nguyên do thật sự là sau lưng Thiên Thánh còn có người, người này Lý Thương Hải không thể địch nổi.
Có Thiên Thánh đứng ra, Quỳnh Hương mới thực sự có tư cách nói chuyện, nàng dĩ nhiên hiểu được việc này vì vậy thời điểm sau câu nói của Lý Thương Hải, nàng mới lựa chọn nói ra mục đích của mình hôm nay.
“Thiên lão, Lý tiền bối, hôm nay vãn bối mời hai người tới đây là vì muốn cầu hai người ngăn cơn sóng dữ, Bồng Lai Tiên Đảo chỉ sợ sẽ là một địa ngục nhân gian”.
Thiên Thánh không biết Bồng Lai Tiên Đảo là gì nhưng Thiên Thánh không nguyện mở miệng, Thiên Thánh hơn ai hiết biết Quỳnh Hương là ai, có những việc Quỳnh Hương chỉ cần nói, cũng không cần giải thích với ông làm gì.
Lý Thương Hải thì khác, Lý Thương Hải bắt buộc phải cần một lý do để xuất thủ, Thiên Thánh từ Trung Nguyên đến tận Phù Tang cũng chỉ là một cái bình đài cho Quỳnh Hương có quyền phát ngôn trước mặt Nguyệt Đế – Lý Thương Hải nhưng chẳng có gì chắc chắn để Lý Thương Hải xuất thủ cả.
Người Tiêu Dao vốn không nợ người Võ Đang.
Lý Thương Hải thân là Nguyệt Đế, đương nhiên hiểu việc của Bồng Lai Tiên Đảo nhưng mà nàng thì không quan tâm cho lắm, trong lần hoạt động này nàng quả thực không tham gia, một mực ở lại thủ hộ Bái Nguyệt Giáo.
“Quỳnh Hương tiểu thư, Bồng Lai Tiên Cảnh hay Bồng Lai Tiên Đảo thì ta có nghe nói nhưng địa ngục nhân gian là sao?”.
Ở một bên, thấy Thiên Thánh không nói gì bản thân Lý Thương Hải đành mở miệng.
Quỳnh Hương lần này đến đây đã có chuẩn bị vì vậy nàng nhẹ nhàng đáp lại Lý Thương Hải.
“Lý tiền bối, không biết người đã gặp nữ tử gọi là Mikami kia chưa?”.
Lý Thương Hải ở một bên gật đầu, nữ tử nổi tiếng như vậy thì Lý Thương Hải sao có thể không gặp mặt.
Quỳnh Hương lại nói.
“Vậy theo tiền bối, việc của nàng là thật hay là giả?”.
Lý Thương Hải nghĩ nghĩ một chút, không ngần ngại mà nói.
“Giả”.
Tại Trung Nguyên thật ra cũng từng có một người mưu cầu sự bất tử, người này gọi là Tiêu Dao Tử đáng tiếc vì trường sinh, vì truy cầu tiên đạo mà Tiêu Dao Tử lại là vị Ngũ Đế Trung Nguyên chết trẻ nhất.
Lý Thương Hải ở cạnh sư phụ cùng sư nương những năm cuối đời, nàng có thể cảm nhận được rất nhiều việc, theo Lý Thương Hải sự bất tử vốn không thể xuất hiện mới đúng hoặc nếu xuất hiện trên cõi đời này thì phải do sư phụ Tiêu Dao Tử tìm ra, phải do sư phụ đạt được chứ không phải nữ tử gọi là Mikami kia.
Đây là một suy nghĩ có phần ấu trĩ cùng cố chấp nhưng Lý Thương Hải nguyện tin là vậy, ai có thể làm gì nàng..
Tất nhiên sau khi nói xong một chữ kia, nàng không quên bồi thêm một câu nói.
“Giả ở đây chỉ là suy đoán của ta về phần tại sao nàng có thể làm được những việc đó thì ta không đoán ra được”.
...
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook