Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 927
Vô Song mang theo Thiên Vũ Chính Tắc chạy ra khỏi Nội Thị Cung, có một điều làm Vô Song bất ngờ là toàn bộ Nội Thị Cung hiện tại vậy mà không có ai, không có một Đạo Sư nào thủ hộ cứ như toàn bộ được điều đi vậy.
Vô Song dù không sánh bằng người đánh khúc đàn kia nhưng hắn chẳng phải dân ngoài nghề, một khúc đàn mang theo sát lực kinh khủng được tấu lên thì chỉ đồng nghĩa với việc đại chiến nổ ra, nếu hai bên đã đại chiến thì Vô Song cũng không nghĩ đến việc ẩn thân làm gì, hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất để tới được nơi trận chiến nổ ra.
Dĩ nhiên hiện tại trên đường không có Đạo Sư thì cho dù Vô Song thoải mái hiện thân thì hắn cũng không lộ.
Mang theo Thiên Vũ Chính Tắc vừa đi Vô Song vừa cảm thấy khó hiểu bởi vì từ cảm nhận của Vô Song thì tiếng đàn kia mang theo sát lực kinh khủng nhưng mà nó lại không gây ra sát thương trực tiếp với Vô Song hay cả Thiên Vũ Chính Tắc, cứ như loại âm thanh này mang tính công kích một cá thể vậy.
Mang theo cầm âm chỉ công kích một cá thể thật ra không khó nhưng mà cầm âm mạnh đến độ này lại chỉ chuyên công kích cá thể thì thực sự rất khủng bố, cái này cũng như võ công vậy, nén một loại lực lượng khổng lồ lại thành từng tia từng tia nào có dễ dàng gì.
Theo tiếng cầm Vô Song rất nhanh di chuyển đến nơi, hắn rốt cuộc biết chuyện gì xảy ra, điều đáng nói là Thiên Vũ Chính Tắc ở trên lưng Vô Song bỗng run lên, cả người tựa hồ như gặp cái gì cực kỳ khủng bố, cực kỳ sợ hãi vậy.
“Đại nhân, là nàng, là nàng”.
Vô Song nghe vậy sắc mặt cũng trở nên âm trầm, chẳng khó để nhận ra Thiên Vũ Chính Tắc đang ám chỉ ai.
Trước mặt Vô Song lúc này là một tràng đại chiến, trận chiến chia làm hai phe.
Phe thứ nhất là một nữ tử toàn thân mặc áo trắng, nữ nhân này dung mạo ra sao thì Vô Song cũng không rõ bởi hắn không có cách nào nhìn thấy, nàng chính là người tấu nhạc, trong tay có một cây cổ cầm màu đen cực kỳ quỷ dị.
Nữ nhân này tấu nhạc nhưng mà cũng không đơn giản chỉ là vậy, xung quanh nàng có rất nhiều Đạo Sư, gần như toàn bộ Đạo Sư đều được tập trung lại đây, tổng cộng phải đến cả trăm người.
Đám Đạo Sư bao quanh toàn bộ khu vực này, mỗi kẽ chiếm lấy một phương vị tạo thành nhân hình trận pháp, dùng trăm người thành trận mà hộ pháp cho nữ tử áo trắng kia, nàng đang sử dụng Cầm Trận.
Cầm Trận là một thứ rất rất cao siêu mà Vô Song không hiểu được, Vô Song chỉ biết toàn bộ võ lâm Trung Nguyên cũng chỉ có Tiên Âm Động trong thời kỳ cực thịnh mới tập hợp đủ một đội hình Cầm Trận, Cầm Trận vừa ra có thể thí đế.
Cầm Đế – Phượng Huyền Cầm chắc chắn không phải đế vị cao thủ mạnh nhất nhưng mà khi nàng đi cùng Tiêu Dao Tử thì bộ đôi này mạnh khủng khiếp, khi mà nàng cùng Tiêu Dao Tử chiến đấu tại địa bàn Tiên Âm Động thì trừ Trương Tam Phong ra thế gian không ai địch lại, đây là lời nói của Tiên Âm cô cô năm xưa, lời nói miêu tả về một thời kỳ vàng song ngắn ngủi của Tiên Âm Động.
Cầm Đế kể cả không có Tiêu Dao Tử nhưng chỉ cần đại chiến ở địa bàn Tiên Âm Động thì khắp võ lâm Trung Nguyên cũng chẳng mấy ai dám chọc nàng bởi đơn giản nàng có Cầm Trận.
Lấy cả Nga Mi Sơn làm đại thế, lấy Tiên Âm Tháp làm sống lưng, dùng toàn bộ Tiên Âm Động đệ tử làm trận kỳ, Cầm Trận vừa ra ai cũng phải tránh lui.
Vô Song thì cũng chẳng tưởng tượng ra được Cầm Trận bá đạo thế nào dù sao chỉ nghe thì rất khó đi xác minh nhưng mà lúc này hắn có thể biết lời Cô Cô năm đó tuyệt không giả.
Nữ tử áo trắng kia dùng trăm tên Đạo Sư làm Cầm Trận vây hãm một tuyệt thế cao thủ, vây hãm Lý Thương Hải vào giữa.
Vô Song không nhìn ra được thân ảnh của Lý Thương Hải bởi vì cô cô Lý Thương Hải của hắn đang mở ra Phong Giới, dùng Phong Giới thủ hộ chính bản thân mình vào bên trong dẫn đến không ai có thể quan sát được nàng.
Phong Giới của Lý Thương Hải bá đạo bao nhiêu thì Vô Song đã được chiêm ngưỡng hơn nữa hiện tại Phong Giới của nàng còn mạnh hơn nhiều lần khi đối đầu với Ebisu, Vô Song không rõ tại sao Phong Giới của Lý Thương Hải đột ngột khủng bố như vậy nhưng giờ khắc này hắn dám chắc Lý Thương Hải thừa sức xé xác Ebisu ra làm trăm mảnh chứ chẳng mất một phen đại chiến làm gì.
Lý Thương Hải mạnh như vậy nhưng mà cũng không thể phá được Cầm Trận, Vô Song không rõ vì sao nàng một mực mở Phong Giới đối kháng Cầm Trận, gần như chỉ dùng hết sức mà thủ không hề lựa chọn tấn công cố gắng phá trận nhưng bất kể thế nào Lý Thương Hải đúng là đang bị vây trong Cầm Trận, an nguy của nàng hiện tại là một vấn đề.
Vô Song không ở trong trận nên không rõ sát lực của nó ra sao nhưng mà Vô Song thừa hiểu lấy sức một người địch lại cả một trận pháp là khó vô cùng, trừ khi trình độ khác biệt như trời đất nếu không khó mà phá trận, đã thế Lý Thương Hải lại chọn một mực phòng ngự về lâu về dại nàng chắc chắn vẫn cứ là kẻ bại trận.
Nữ nhân gọi là Biện Tài Thiên kia gần như đứng đầu Thất Phúc Thần, trình độ của nàng cùng Lý Thương Hải cũng chẳng khác biệt như Đồng Tà cùng Toàn Chân Thất Tử hay Quách Tĩnh cùng đám đệ tử Toàn Chân, trận nàng lập ra há để cho người ta phá?.
Cũng may cho Lý Thương Hải là bản thân nàng có Phong Giới.
Lý Thương Hải thân là đệ tử Cầm Đế thì nàng cũng không phải đèn đã cạn dầu, không phải không có cách đối đầu với cầm âm.
Cầm Trận khủng bố ra sao Vô Song chưa được thử nhưng mà hắn hiểu Lý Thương Hải làm đúng, nội lực của Lý Thương Hải thuộc dạng dị hệ nội lực, là Phong hệ.
Phong hệ nội lực hoàn toàn có thể làm nhiễu loạn âm thanh thậm chí tự thành âm thanh, bằng Phong Giới nàng nhất thởi nửa khắc cũng sẽ không để Biện Tài Thiên làm gì mình.
Vô Song ở ngoài quan sát tất cả, ánh mắt càng ngày càng nhíu chặt.
“Trận pháp thực sự khủng bố”.
Đây không chỉ bao gồm Cầm Trận mà nó còn một trận pháp bên ngoài.
Cầm Trận chỉ là cái lõi, là thứ dùng để công kích, Biện Tài Thiên không chỉ sử dụng Cầm Trận mà nàng còn dùng cách nào đó vận dụng toàn bộ thiên địa đại thế của Thạch Thành mà tạo ra một vòng trận pháp bao quanh, một trận pháp này vô hình vô tướng rất khó cảm nhận ra được, nó như một cái lồng giam không cho Lý Thương Hải phá trận ra ngoài mà cũng không cho bên ngoài đánh vào bên trong, Biện Tài Thiên đang muốn mài chết Lý Thương Hải.
Nếu không phải cái tòa trận pháp sử dụng đại thế Thạch Thành kia có ma lực tồn tại thì Vô Song cũng không thể nhận ra.
Đương nhiên Vô Song đã nhận ra thì hắn phải tìm cách phá trận, lúc này hắn không thấy lão đầu đâu nhưng nếu có thể đến bên cô cô, mang cô cô ra ngoài liền có tung tích của lão đầu, biết được an nguy lão đầu bản thân Vô Song ít nhất cũng thấy an tâm hơn nhiều.
“Ở đây đợi ta, tìm một chỗ nấp đi”.
Thiên Vũ Chính Tắc nghe vậy hơi run lên sau đó nhìn thân ảnh Biện Tài Thiên xa xa mà nói.
“Đại nhân, nàng rất khủng bố...”.
Vô Song nghe vậy cười cười, hắn cũng không cho ý kiến Thiên Vũ Chính Tắc là gì.
Biện Tài Thiên khủng bố thì Vô Song đã biết nhưng mà Vô Song hắn vốn cũng rất khủng bố.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Vô Song dù không sánh bằng người đánh khúc đàn kia nhưng hắn chẳng phải dân ngoài nghề, một khúc đàn mang theo sát lực kinh khủng được tấu lên thì chỉ đồng nghĩa với việc đại chiến nổ ra, nếu hai bên đã đại chiến thì Vô Song cũng không nghĩ đến việc ẩn thân làm gì, hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất để tới được nơi trận chiến nổ ra.
Dĩ nhiên hiện tại trên đường không có Đạo Sư thì cho dù Vô Song thoải mái hiện thân thì hắn cũng không lộ.
Mang theo Thiên Vũ Chính Tắc vừa đi Vô Song vừa cảm thấy khó hiểu bởi vì từ cảm nhận của Vô Song thì tiếng đàn kia mang theo sát lực kinh khủng nhưng mà nó lại không gây ra sát thương trực tiếp với Vô Song hay cả Thiên Vũ Chính Tắc, cứ như loại âm thanh này mang tính công kích một cá thể vậy.
Mang theo cầm âm chỉ công kích một cá thể thật ra không khó nhưng mà cầm âm mạnh đến độ này lại chỉ chuyên công kích cá thể thì thực sự rất khủng bố, cái này cũng như võ công vậy, nén một loại lực lượng khổng lồ lại thành từng tia từng tia nào có dễ dàng gì.
Theo tiếng cầm Vô Song rất nhanh di chuyển đến nơi, hắn rốt cuộc biết chuyện gì xảy ra, điều đáng nói là Thiên Vũ Chính Tắc ở trên lưng Vô Song bỗng run lên, cả người tựa hồ như gặp cái gì cực kỳ khủng bố, cực kỳ sợ hãi vậy.
“Đại nhân, là nàng, là nàng”.
Vô Song nghe vậy sắc mặt cũng trở nên âm trầm, chẳng khó để nhận ra Thiên Vũ Chính Tắc đang ám chỉ ai.
Trước mặt Vô Song lúc này là một tràng đại chiến, trận chiến chia làm hai phe.
Phe thứ nhất là một nữ tử toàn thân mặc áo trắng, nữ nhân này dung mạo ra sao thì Vô Song cũng không rõ bởi hắn không có cách nào nhìn thấy, nàng chính là người tấu nhạc, trong tay có một cây cổ cầm màu đen cực kỳ quỷ dị.
Nữ nhân này tấu nhạc nhưng mà cũng không đơn giản chỉ là vậy, xung quanh nàng có rất nhiều Đạo Sư, gần như toàn bộ Đạo Sư đều được tập trung lại đây, tổng cộng phải đến cả trăm người.
Đám Đạo Sư bao quanh toàn bộ khu vực này, mỗi kẽ chiếm lấy một phương vị tạo thành nhân hình trận pháp, dùng trăm người thành trận mà hộ pháp cho nữ tử áo trắng kia, nàng đang sử dụng Cầm Trận.
Cầm Trận là một thứ rất rất cao siêu mà Vô Song không hiểu được, Vô Song chỉ biết toàn bộ võ lâm Trung Nguyên cũng chỉ có Tiên Âm Động trong thời kỳ cực thịnh mới tập hợp đủ một đội hình Cầm Trận, Cầm Trận vừa ra có thể thí đế.
Cầm Đế – Phượng Huyền Cầm chắc chắn không phải đế vị cao thủ mạnh nhất nhưng mà khi nàng đi cùng Tiêu Dao Tử thì bộ đôi này mạnh khủng khiếp, khi mà nàng cùng Tiêu Dao Tử chiến đấu tại địa bàn Tiên Âm Động thì trừ Trương Tam Phong ra thế gian không ai địch lại, đây là lời nói của Tiên Âm cô cô năm xưa, lời nói miêu tả về một thời kỳ vàng song ngắn ngủi của Tiên Âm Động.
Cầm Đế kể cả không có Tiêu Dao Tử nhưng chỉ cần đại chiến ở địa bàn Tiên Âm Động thì khắp võ lâm Trung Nguyên cũng chẳng mấy ai dám chọc nàng bởi đơn giản nàng có Cầm Trận.
Lấy cả Nga Mi Sơn làm đại thế, lấy Tiên Âm Tháp làm sống lưng, dùng toàn bộ Tiên Âm Động đệ tử làm trận kỳ, Cầm Trận vừa ra ai cũng phải tránh lui.
Vô Song thì cũng chẳng tưởng tượng ra được Cầm Trận bá đạo thế nào dù sao chỉ nghe thì rất khó đi xác minh nhưng mà lúc này hắn có thể biết lời Cô Cô năm đó tuyệt không giả.
Nữ tử áo trắng kia dùng trăm tên Đạo Sư làm Cầm Trận vây hãm một tuyệt thế cao thủ, vây hãm Lý Thương Hải vào giữa.
Vô Song không nhìn ra được thân ảnh của Lý Thương Hải bởi vì cô cô Lý Thương Hải của hắn đang mở ra Phong Giới, dùng Phong Giới thủ hộ chính bản thân mình vào bên trong dẫn đến không ai có thể quan sát được nàng.
Phong Giới của Lý Thương Hải bá đạo bao nhiêu thì Vô Song đã được chiêm ngưỡng hơn nữa hiện tại Phong Giới của nàng còn mạnh hơn nhiều lần khi đối đầu với Ebisu, Vô Song không rõ tại sao Phong Giới của Lý Thương Hải đột ngột khủng bố như vậy nhưng giờ khắc này hắn dám chắc Lý Thương Hải thừa sức xé xác Ebisu ra làm trăm mảnh chứ chẳng mất một phen đại chiến làm gì.
Lý Thương Hải mạnh như vậy nhưng mà cũng không thể phá được Cầm Trận, Vô Song không rõ vì sao nàng một mực mở Phong Giới đối kháng Cầm Trận, gần như chỉ dùng hết sức mà thủ không hề lựa chọn tấn công cố gắng phá trận nhưng bất kể thế nào Lý Thương Hải đúng là đang bị vây trong Cầm Trận, an nguy của nàng hiện tại là một vấn đề.
Vô Song không ở trong trận nên không rõ sát lực của nó ra sao nhưng mà Vô Song thừa hiểu lấy sức một người địch lại cả một trận pháp là khó vô cùng, trừ khi trình độ khác biệt như trời đất nếu không khó mà phá trận, đã thế Lý Thương Hải lại chọn một mực phòng ngự về lâu về dại nàng chắc chắn vẫn cứ là kẻ bại trận.
Nữ nhân gọi là Biện Tài Thiên kia gần như đứng đầu Thất Phúc Thần, trình độ của nàng cùng Lý Thương Hải cũng chẳng khác biệt như Đồng Tà cùng Toàn Chân Thất Tử hay Quách Tĩnh cùng đám đệ tử Toàn Chân, trận nàng lập ra há để cho người ta phá?.
Cũng may cho Lý Thương Hải là bản thân nàng có Phong Giới.
Lý Thương Hải thân là đệ tử Cầm Đế thì nàng cũng không phải đèn đã cạn dầu, không phải không có cách đối đầu với cầm âm.
Cầm Trận khủng bố ra sao Vô Song chưa được thử nhưng mà hắn hiểu Lý Thương Hải làm đúng, nội lực của Lý Thương Hải thuộc dạng dị hệ nội lực, là Phong hệ.
Phong hệ nội lực hoàn toàn có thể làm nhiễu loạn âm thanh thậm chí tự thành âm thanh, bằng Phong Giới nàng nhất thởi nửa khắc cũng sẽ không để Biện Tài Thiên làm gì mình.
Vô Song ở ngoài quan sát tất cả, ánh mắt càng ngày càng nhíu chặt.
“Trận pháp thực sự khủng bố”.
Đây không chỉ bao gồm Cầm Trận mà nó còn một trận pháp bên ngoài.
Cầm Trận chỉ là cái lõi, là thứ dùng để công kích, Biện Tài Thiên không chỉ sử dụng Cầm Trận mà nàng còn dùng cách nào đó vận dụng toàn bộ thiên địa đại thế của Thạch Thành mà tạo ra một vòng trận pháp bao quanh, một trận pháp này vô hình vô tướng rất khó cảm nhận ra được, nó như một cái lồng giam không cho Lý Thương Hải phá trận ra ngoài mà cũng không cho bên ngoài đánh vào bên trong, Biện Tài Thiên đang muốn mài chết Lý Thương Hải.
Nếu không phải cái tòa trận pháp sử dụng đại thế Thạch Thành kia có ma lực tồn tại thì Vô Song cũng không thể nhận ra.
Đương nhiên Vô Song đã nhận ra thì hắn phải tìm cách phá trận, lúc này hắn không thấy lão đầu đâu nhưng nếu có thể đến bên cô cô, mang cô cô ra ngoài liền có tung tích của lão đầu, biết được an nguy lão đầu bản thân Vô Song ít nhất cũng thấy an tâm hơn nhiều.
“Ở đây đợi ta, tìm một chỗ nấp đi”.
Thiên Vũ Chính Tắc nghe vậy hơi run lên sau đó nhìn thân ảnh Biện Tài Thiên xa xa mà nói.
“Đại nhân, nàng rất khủng bố...”.
Vô Song nghe vậy cười cười, hắn cũng không cho ý kiến Thiên Vũ Chính Tắc là gì.
Biện Tài Thiên khủng bố thì Vô Song đã biết nhưng mà Vô Song hắn vốn cũng rất khủng bố.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook