Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 935
Quốc Chủ hiện tại là tán tiên cảnh hơn nữa hắn còn không cố kỵ ra tay bởi vì hắn có ô dù.
Thiên Quốc của Đại Quốc Chủ thật ra là đại thần thông, là thứ được hắn tạo nên nhờ tín ngưỡng lực hình thành suốt vài trăm năm tại Xuất Vân, có tín ngưỡng lực này Đại Quốc Chủ mới có thể chắn được cảm nhận của Thiên Đạo, sẽ không khiến Thiên Đạo chú ý.
Đại Quốc Chủ đặt căn cơ ở Bồng Lai vài trăm năm, căn cơ của hắn không ai có thể so sánh được thậm chí cho dù có biên số xảy ra thì hắn cũng không sợ bởi vì hắn có thực lực để không sợ, có vốn để không sợ.
Đại Quốc Chủ rất ái ngại Trương Tam Phong tự thân xuất mã nhưng mà nếu phải chiến một trận hắn đương nhiên cũng dám chiến, tại Bồng Lai này hắn là vô địch thiên hạ, chân chính vô địch.
Cho dù có một Tán Tiên chân chính tới đây như Trương Tam Phong thì Trương Tam Phong cũng không làm gì được hắn trừ khi Trương Tam Phong bất chấp tất cả, chịu nguy hiểm bị ép phi thăng mà giết Đại Quốc Chủ, thời điểm đó Đại Quốc Chủ đương nhiên nguyện ý chết, dùng sinh mạng mình kéo theo Trương Tam Phong vậy là quá lời.
Trương Tam Phong rời đi thì ai có thể ngăn cản bản tôn của hắn đây?.
Đại Quốc Chủ có lẽ mãi mãi không ngờ được, giây phút hắn chuẩn bị kết liễu Thiên Thánh, chuẩn bị nhận một kích cuối cùng của cuộc đời Thiên Thánh thì toàn bộ Thiên Quốc của hắn run rẩy.
Đại Quốc Chủ là người cảm nhận rõ ràng nhất Thiên Quốc của mình bị sao vì vậy hắn hoàn toàn khựng lại, một kích cuối cùng căn bản không đánh ra được.
Với Đại Quốc Chủ lúc này thì tính mạng của Thiên Thánh làm sao mà so được với Thiên Quốc trên đầu hắn, Thiên Thánh hiện tại đã như đèn đã cạn dầu, đã thành mối an nguy thứ yếu của Đại Quốc Chủ.
Đại Quốc Chủ ngẩng đầu lên nhìn Thiên Quốc của chính mình, theo Thiên Quốc nứt ra thì ánh mắt của Đại Quốc Chủ như cũng nứt ra.
Ở giữa Thiên Quốc giờ khắc này xuất hiện một con mắt, một con mắt đại diện cho Thiên Ý.
Tán Tiên cường giả có thể đại diện cho Thiên Ý, về một mặt nào đó bọn họ đã đứng ngang với Thiên Đạo nhưung mà bọn họ vẫn không chân chính là Thiên Đạo, cái này cũng như Bao Thanh Thiên cầm Thượng Phương Bảo Kiếm trong phim vậy, tuy quyền lực vô cùng nhưng trước mặt thiên tử thật sự thì Thượng Phương Bảo Kiếm há có tác dụng?.
Đầu của Đại Quốc Chủ lúc này như nổ tung, hắn căn bản không hiểu gì, căn bản không thể giải thích được vì cái gì Thiên Ý lại hiện ra.
“Không thể nào, không thể nào, ta có Thiên Quốc, ta có Tín Ngưỡng Quốc Độ của chính mình, tu lại tu Đế Hoàng Khí của quân vương, làm sao thứ này có thể hiện ra?”.
Tín ngưỡng là một loại lực lượng đặc biệt mà chỉ có Đại Quốc Chủ cùng Đế Thích Thiên có thể khai thác, có thể nắm được tín ngưỡng về một mặt nào đó thì như thần linh trong truyền thuyết, bằng tín ngưỡng muốn che đậy thiên cơ, che mắt thiên đạo thậm chí giả tạo Thiên Ý cũng chẳng khó.
Đế Hoàng Khí thì càng đáng nói, thiên tử vốn là con trời, cái danh hiệu này không phải để cho vui, không phải nói cho có, thiên tử lên ngôi tu luyện Đế Hoàng Khí liền được thiên địa thừa nhận, được thiên địa thủ hộ, gần như là thương thiên hộ mạng, kẻ có Đế Hoàng Khí cũng được coi như ngoài chế tài của Thiên Đạo.
Đại Quốc Chủ đã tính toán rất kỹ, trăm tính ngàn tính để né qua Thiên Ý nhưng giờ khắc này Thiên Ý vẫn xuất hiện.
Thiên Ý xuất hiện, ánh mắt của nó liền lập tức bị Đại Quốc Chủ hấp dẫn sau đó sự tập trung toàn bộ kéo lên người Đại Quốc Chủ.
Đại Quốc Chủ tê cả da đầu, hắn không muốn phi thăng hơn nữa hắn chỉ sợ còn không đủ điều kiện phi thăng dù sao hắn còn đang mượn ngoại lực, nếu hắn không thể đủ điều kiện phi thăng thì nhất định sẽ bị chế tài, bị Thiên Ý đánh đến thảm.
Quả nhiên, tử điện hiện ra trong con mắt kia.
Thiên Ý chưa có linh trí, nó không rõ vì sao mình lại xuất hiện, nó chỉ biết có thứ hấp dẫn nó vì vậy nó tới, tới được đây nó liền thấy Đại Quốc Chủ vậy bản thân nó liền coi Đại Quốc Chủ là nguyên nhân.
Tán Tiên Cảnh cường giả... Quả thật có tư cách là nguyên nhân cho nó hiện thế.
Tử điện xuất hiện làm Đại Quốc Chủ sợ gần chết, bản thân Đại Quốc Chủ lập tức muốn giải trừ trạng thái của chính mình nhưung mà hắn không kịp.
Thiên Ý toàn diện mở ra, cả bầu trời vốn đang là ban ngày, vốn đang tràn ngập khí tức thần thánh bỗng chuyển thành ban đêm, mây trắng hóa đen, mây đen lại hiện ra ánh tím.
Gần như chỉ một tia ý niệm, Thiên Quốc ầm ầm phá hủy, biết bao dị tượng, biết bao thần quang đều hoàn toàn triệt tiêu, giờ khắc này chủ nhân của thiên địa liền muốn đoạt lại thiên địa.
Con mắt tử điện kia biến cả bầu trời thành tử điện, biến ngày thành đem, toàn bộ thế gian trong phút chốc hoảng loạn.
Bầu trời kia không phải một vùng, một khu vực mà là cả thế gian, cả thế gian bất giác không có ánh sáng cứ như diệt thế hàng lâm
Thiên Đạo chưa hoàn thiện nhưng đây là thế giới của nó, tại địa bàn của nó bất cứ ai cũng không dám ngạo mạn, bất cứ ai cũng không dám thực sự đối địch với nó, ít nhất Đại Quốc Chủ không có tư cách này.
Đại Quốc Chủ hiện tại thực sự sợ, hắn đã bị Thiên Đạo khóa chặt, Thiên Ý muốn tru sát hắn nhưng mà đây chưa phải vấn đề lớn, vấn đề lớn là Đại Quốc Chủ biết cho dù mình giải trừ thực lực, từ Tán Tiên trở về Hợp Đạo Cảnh thì cũng không thoát được thậm chí còn chết nhanh hơn.
Thiên Ý đã muốn tru hắn, khóa chết chính hắn, giờ khắc này kể cả Đại Quốc Chủ lập tức phế tu vi thành người thường thì vẫn cứ bị đánh chết.
Nói thì lâu mà tất cả diễn ra nhanh vô cùng, Thiên Ý rốt cuộc đánh xuống, đầy trời tử điện lấy Đại Quốc Chủ làm mục tiêu.
Mỗi tia tử điện như một đầu ác long, một con ác long màu tím muốn thanh tẩy tất cả.
Đối mặt với cả thiên địa, đại cự nhân mơ hồ sau người Đại Quốc Chủ vậy mà trở nên nhỏ bé vô cùng, nhỏ bé không đáng kể.
Đại Quốc Chủ hiện tại là Tán Tiên cường giả, hắn có đủ sức cường ngạnh với Thiên Đạo nhưng mà hắn có thể cường bao lâu?.
Giờ khắc này... Đại Quốc Chủ bất giác nhìn về phía Thiên Thánh... Ở nơi đó Thiên Thánh đã không còn nữa, trong ánh mắt Đại Quốc Chủ bất giác dại ra, ánh mắt hắn nhìn về phương xa, hắn nhìn thấy một bóng lưng đang mang Thiên Thánh chạy đi.
Cũng như khi Thiên Thánh bị Đại Quốc Chủ ép, bị Thiên Ý ép cho không chạy được thì Đại Quốc Chủ cũng đang bị Thiên Ý ép, bị Thiên Ý ép cho không chạy nổi.
Hắn hoặc là sống qua một lần thanh tẩy này, sống qua một kiếp này hoặc là chết, hắn không thể chạy.
Dĩ nhiên Đại Quốc Chủ vẫn là Đại Quốc Chủ, giờ khắc hắn nhìn thấy cái thân ảnh mang Thiên Thánh đi, cả người hắn mơ hồ run lên.
Hắn cảm nhận được một loại hương vị quen thuộc, một thứ gì đó cực kỳ cực kỳ quen thuộc.
Ngoại trừ cảm giác này... Đại Quốc Chủ có một trăm phần chắc chắn, Thiên Ý hiện ra là do kẻ kia gọi tới.
Đây chỉ là cảm giác nhưng mà một khi cảm giác này vừa xuất hiện thì Đại Quốc Chủ liền nguyện ý tin tưởng vào nó, liền chắc chắn kẻ kia là kẻ bắt đầu của mọi việc.
Có thể gọi được Thiên Ý tới, có thể làm được Thiên Đạo chú ý... Ngươi nhất định phải nắm được một loại lực lượng cấm kỵ đủ ảnh hưởng tới Thiên Đạo.
Để Thiên Đạo hiện thân mà có thể an toàn lui ra... Ngươi nhất định phải nắm được một bảo vật che đậy Thiên Ý.
Chẳng rõ tại sao trong đầu Đại Quốc Chủ nghĩ đến Bát Chỉ Kính.
Nghĩ đến Bát Chỉ Kính ánh mắt của Đại Quốc Chủ liền ngập tràn sát khí, trên người Đại Quốc Chủ bỗng từ e ngại liền biến đổi thành kinh thiên sát ý.
“Đến cả mộ của nàng cũng dám tới, muốn chết”.
“Bát Chỉ Kính.. Bát Chỉ Kính, đoạt được Bát Chỉ Kính vậy còn Ma Long Chủng của bản tọa ra sao rồi?”.
“Ma Long Chủng... Ma Long Chủng, là Ma Long Chủng dẫn Thiên Ý tới đây”.
Tự nói tự trả lời ba câu, Đại Quốc Chủ như muốn cắn nát hàm răng của chính mình.
Giờ khắc này hắn liền bất chấp, một kiếp này hắn nhất định độ qua, độ xong một kiếp này hắn liền mang kẻ kia ăn tim uống máu, nghiền nát thành thịt vụn.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Thiên Quốc của Đại Quốc Chủ thật ra là đại thần thông, là thứ được hắn tạo nên nhờ tín ngưỡng lực hình thành suốt vài trăm năm tại Xuất Vân, có tín ngưỡng lực này Đại Quốc Chủ mới có thể chắn được cảm nhận của Thiên Đạo, sẽ không khiến Thiên Đạo chú ý.
Đại Quốc Chủ đặt căn cơ ở Bồng Lai vài trăm năm, căn cơ của hắn không ai có thể so sánh được thậm chí cho dù có biên số xảy ra thì hắn cũng không sợ bởi vì hắn có thực lực để không sợ, có vốn để không sợ.
Đại Quốc Chủ rất ái ngại Trương Tam Phong tự thân xuất mã nhưng mà nếu phải chiến một trận hắn đương nhiên cũng dám chiến, tại Bồng Lai này hắn là vô địch thiên hạ, chân chính vô địch.
Cho dù có một Tán Tiên chân chính tới đây như Trương Tam Phong thì Trương Tam Phong cũng không làm gì được hắn trừ khi Trương Tam Phong bất chấp tất cả, chịu nguy hiểm bị ép phi thăng mà giết Đại Quốc Chủ, thời điểm đó Đại Quốc Chủ đương nhiên nguyện ý chết, dùng sinh mạng mình kéo theo Trương Tam Phong vậy là quá lời.
Trương Tam Phong rời đi thì ai có thể ngăn cản bản tôn của hắn đây?.
Đại Quốc Chủ có lẽ mãi mãi không ngờ được, giây phút hắn chuẩn bị kết liễu Thiên Thánh, chuẩn bị nhận một kích cuối cùng của cuộc đời Thiên Thánh thì toàn bộ Thiên Quốc của hắn run rẩy.
Đại Quốc Chủ là người cảm nhận rõ ràng nhất Thiên Quốc của mình bị sao vì vậy hắn hoàn toàn khựng lại, một kích cuối cùng căn bản không đánh ra được.
Với Đại Quốc Chủ lúc này thì tính mạng của Thiên Thánh làm sao mà so được với Thiên Quốc trên đầu hắn, Thiên Thánh hiện tại đã như đèn đã cạn dầu, đã thành mối an nguy thứ yếu của Đại Quốc Chủ.
Đại Quốc Chủ ngẩng đầu lên nhìn Thiên Quốc của chính mình, theo Thiên Quốc nứt ra thì ánh mắt của Đại Quốc Chủ như cũng nứt ra.
Ở giữa Thiên Quốc giờ khắc này xuất hiện một con mắt, một con mắt đại diện cho Thiên Ý.
Tán Tiên cường giả có thể đại diện cho Thiên Ý, về một mặt nào đó bọn họ đã đứng ngang với Thiên Đạo nhưung mà bọn họ vẫn không chân chính là Thiên Đạo, cái này cũng như Bao Thanh Thiên cầm Thượng Phương Bảo Kiếm trong phim vậy, tuy quyền lực vô cùng nhưng trước mặt thiên tử thật sự thì Thượng Phương Bảo Kiếm há có tác dụng?.
Đầu của Đại Quốc Chủ lúc này như nổ tung, hắn căn bản không hiểu gì, căn bản không thể giải thích được vì cái gì Thiên Ý lại hiện ra.
“Không thể nào, không thể nào, ta có Thiên Quốc, ta có Tín Ngưỡng Quốc Độ của chính mình, tu lại tu Đế Hoàng Khí của quân vương, làm sao thứ này có thể hiện ra?”.
Tín ngưỡng là một loại lực lượng đặc biệt mà chỉ có Đại Quốc Chủ cùng Đế Thích Thiên có thể khai thác, có thể nắm được tín ngưỡng về một mặt nào đó thì như thần linh trong truyền thuyết, bằng tín ngưỡng muốn che đậy thiên cơ, che mắt thiên đạo thậm chí giả tạo Thiên Ý cũng chẳng khó.
Đế Hoàng Khí thì càng đáng nói, thiên tử vốn là con trời, cái danh hiệu này không phải để cho vui, không phải nói cho có, thiên tử lên ngôi tu luyện Đế Hoàng Khí liền được thiên địa thừa nhận, được thiên địa thủ hộ, gần như là thương thiên hộ mạng, kẻ có Đế Hoàng Khí cũng được coi như ngoài chế tài của Thiên Đạo.
Đại Quốc Chủ đã tính toán rất kỹ, trăm tính ngàn tính để né qua Thiên Ý nhưng giờ khắc này Thiên Ý vẫn xuất hiện.
Thiên Ý xuất hiện, ánh mắt của nó liền lập tức bị Đại Quốc Chủ hấp dẫn sau đó sự tập trung toàn bộ kéo lên người Đại Quốc Chủ.
Đại Quốc Chủ tê cả da đầu, hắn không muốn phi thăng hơn nữa hắn chỉ sợ còn không đủ điều kiện phi thăng dù sao hắn còn đang mượn ngoại lực, nếu hắn không thể đủ điều kiện phi thăng thì nhất định sẽ bị chế tài, bị Thiên Ý đánh đến thảm.
Quả nhiên, tử điện hiện ra trong con mắt kia.
Thiên Ý chưa có linh trí, nó không rõ vì sao mình lại xuất hiện, nó chỉ biết có thứ hấp dẫn nó vì vậy nó tới, tới được đây nó liền thấy Đại Quốc Chủ vậy bản thân nó liền coi Đại Quốc Chủ là nguyên nhân.
Tán Tiên Cảnh cường giả... Quả thật có tư cách là nguyên nhân cho nó hiện thế.
Tử điện xuất hiện làm Đại Quốc Chủ sợ gần chết, bản thân Đại Quốc Chủ lập tức muốn giải trừ trạng thái của chính mình nhưung mà hắn không kịp.
Thiên Ý toàn diện mở ra, cả bầu trời vốn đang là ban ngày, vốn đang tràn ngập khí tức thần thánh bỗng chuyển thành ban đêm, mây trắng hóa đen, mây đen lại hiện ra ánh tím.
Gần như chỉ một tia ý niệm, Thiên Quốc ầm ầm phá hủy, biết bao dị tượng, biết bao thần quang đều hoàn toàn triệt tiêu, giờ khắc này chủ nhân của thiên địa liền muốn đoạt lại thiên địa.
Con mắt tử điện kia biến cả bầu trời thành tử điện, biến ngày thành đem, toàn bộ thế gian trong phút chốc hoảng loạn.
Bầu trời kia không phải một vùng, một khu vực mà là cả thế gian, cả thế gian bất giác không có ánh sáng cứ như diệt thế hàng lâm
Thiên Đạo chưa hoàn thiện nhưng đây là thế giới của nó, tại địa bàn của nó bất cứ ai cũng không dám ngạo mạn, bất cứ ai cũng không dám thực sự đối địch với nó, ít nhất Đại Quốc Chủ không có tư cách này.
Đại Quốc Chủ hiện tại thực sự sợ, hắn đã bị Thiên Đạo khóa chặt, Thiên Ý muốn tru sát hắn nhưng mà đây chưa phải vấn đề lớn, vấn đề lớn là Đại Quốc Chủ biết cho dù mình giải trừ thực lực, từ Tán Tiên trở về Hợp Đạo Cảnh thì cũng không thoát được thậm chí còn chết nhanh hơn.
Thiên Ý đã muốn tru hắn, khóa chết chính hắn, giờ khắc này kể cả Đại Quốc Chủ lập tức phế tu vi thành người thường thì vẫn cứ bị đánh chết.
Nói thì lâu mà tất cả diễn ra nhanh vô cùng, Thiên Ý rốt cuộc đánh xuống, đầy trời tử điện lấy Đại Quốc Chủ làm mục tiêu.
Mỗi tia tử điện như một đầu ác long, một con ác long màu tím muốn thanh tẩy tất cả.
Đối mặt với cả thiên địa, đại cự nhân mơ hồ sau người Đại Quốc Chủ vậy mà trở nên nhỏ bé vô cùng, nhỏ bé không đáng kể.
Đại Quốc Chủ hiện tại là Tán Tiên cường giả, hắn có đủ sức cường ngạnh với Thiên Đạo nhưng mà hắn có thể cường bao lâu?.
Giờ khắc này... Đại Quốc Chủ bất giác nhìn về phía Thiên Thánh... Ở nơi đó Thiên Thánh đã không còn nữa, trong ánh mắt Đại Quốc Chủ bất giác dại ra, ánh mắt hắn nhìn về phương xa, hắn nhìn thấy một bóng lưng đang mang Thiên Thánh chạy đi.
Cũng như khi Thiên Thánh bị Đại Quốc Chủ ép, bị Thiên Ý ép cho không chạy được thì Đại Quốc Chủ cũng đang bị Thiên Ý ép, bị Thiên Ý ép cho không chạy nổi.
Hắn hoặc là sống qua một lần thanh tẩy này, sống qua một kiếp này hoặc là chết, hắn không thể chạy.
Dĩ nhiên Đại Quốc Chủ vẫn là Đại Quốc Chủ, giờ khắc hắn nhìn thấy cái thân ảnh mang Thiên Thánh đi, cả người hắn mơ hồ run lên.
Hắn cảm nhận được một loại hương vị quen thuộc, một thứ gì đó cực kỳ cực kỳ quen thuộc.
Ngoại trừ cảm giác này... Đại Quốc Chủ có một trăm phần chắc chắn, Thiên Ý hiện ra là do kẻ kia gọi tới.
Đây chỉ là cảm giác nhưng mà một khi cảm giác này vừa xuất hiện thì Đại Quốc Chủ liền nguyện ý tin tưởng vào nó, liền chắc chắn kẻ kia là kẻ bắt đầu của mọi việc.
Có thể gọi được Thiên Ý tới, có thể làm được Thiên Đạo chú ý... Ngươi nhất định phải nắm được một loại lực lượng cấm kỵ đủ ảnh hưởng tới Thiên Đạo.
Để Thiên Đạo hiện thân mà có thể an toàn lui ra... Ngươi nhất định phải nắm được một bảo vật che đậy Thiên Ý.
Chẳng rõ tại sao trong đầu Đại Quốc Chủ nghĩ đến Bát Chỉ Kính.
Nghĩ đến Bát Chỉ Kính ánh mắt của Đại Quốc Chủ liền ngập tràn sát khí, trên người Đại Quốc Chủ bỗng từ e ngại liền biến đổi thành kinh thiên sát ý.
“Đến cả mộ của nàng cũng dám tới, muốn chết”.
“Bát Chỉ Kính.. Bát Chỉ Kính, đoạt được Bát Chỉ Kính vậy còn Ma Long Chủng của bản tọa ra sao rồi?”.
“Ma Long Chủng... Ma Long Chủng, là Ma Long Chủng dẫn Thiên Ý tới đây”.
Tự nói tự trả lời ba câu, Đại Quốc Chủ như muốn cắn nát hàm răng của chính mình.
Giờ khắc này hắn liền bất chấp, một kiếp này hắn nhất định độ qua, độ xong một kiếp này hắn liền mang kẻ kia ăn tim uống máu, nghiền nát thành thịt vụn.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook