Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 958
Chương 206: Sinh Tử Trảm Mệnh -Fix (1)
Đại thế là thứ khó có người nào hiểu nhưng mà Đại Quốc Chủ lại hiểu, hiểu rất rõ.
Đại Quốc Chủ hiểu rõ đại thế nên hắn càng hiểu tầm quan trọng của đại thế.
Hai ngày trước, Đại Quốc Chủ có kế hoạch khác với Thiên Hoàng, chí ít là cho đến trước thời điểm bị Thiên Đạo hàng lôi kiếp, có thể nói Vô Song gần như đã đập nát kế hoạch mà Đại Quốc Chủ dày công chuẩn bị.
Đương nhiên cái ván cờ bảy xuống cả trăm năm này chẳng thể nói hủy là hủy, một ván cờ đâu chỉ có một loại cách đánh, đâu chỉ có một dạng thế cờ.
Đại Quốc Chủ bày xuống bố cục trăm năm, nếu nước cờ đầu tiên không được như ý thì thế cờ hoàn toàn có thể thay đổi, với Đại Quốc Chủ mà nói có lẽ không có gì là muộn.
Thời điểm này Đại Quốc Chủ muốn mượn đại thế của Thiên Hoàng, phải biết Đại Thế của Thiên Hoàng rất khác so với cái Đại Thế của Xuất Vân.
Đại Thế của Xuất Vân sao có thể so sánh được với toàn bộ Phù Tang đây?, tuy Phù Tang cũng không thể so sánh với Trung Nguyên hay Bắc Cương nhưng mà với Đại Quốc Chủ thì đó cũng đủ rồi.
Đại Thế chỉ cần biết sử dụng thì nó rất rất đáng sợ, nhất là khi rơi vào trong tay Đại Quốc Chủ tuy nhiên Đại Quốc Chủ có lẽ chẳng bao giờ ngờ được cái gọi là Đại Thế không phải chỉ có mình hắn hiểu, không phải chỉ có mình hắn biết sử dụng càng không phải chỉ hắn nhắm đến.
Đại Quốc Chủ hướng Thiên Hoàng vào Thần Đạo của bản thân mình thì Vô Song lúc này cũng đang ung dung nhìn về phía Thạch Thành.
Quang Trung Hoàng Đế chưa hiện thân, Vô Song còn ái ngại Đại Quốc Chủ 7 phần nhưng nay Nhân Đế hiện thân, Vô Song quả có sức đánh một trận cùng Đại Quốc Chủ.
Lúc này Vô Song thậm chí còn đang làm một việc mang tính thách thức Thạch Thành, tại vách đá mà hắn lựa chọn đặt chân Vô Song còn đang đốt một đống lửa lớn, cũng không rõ hắn làm cách nào mà tạo ra khói đen nghi ngút, bốc lên tận trời, cột khói lớn đến mức cho dù ở nơi phương xa cũng có thể nhìn thấy, cũng có thể biết... Có người đang phát tín hiệu.
Đại Quốc Chủ có thể không biết cái tín hiệu này bởi hắn cùng Mikami đang tiếp đón Thiên Hoàng, đang bày một đại cục đối với chính Thiên Hoàng nhưng mà cột khói đen của Vô Song tạo ra thì lại có rất nhiều người thấy bao gồm đám người Thạch Thành, bao gồm cả... Lý Thương Hải.
Vô Song dùng khói đen chính là một loại biểu hiện, một loại tuyên chiến thể hiện cho sự tồn tại của mình, hắn muốn nói với Đại Quốc Chủ... Đến mà lấy mạng hắn.
Đương nhiên cột khói này cũng là để thông báo cho Lý Thương Hải, thông báo cho lão đầu đến tìm hắn.
Hai ngày thời gian thực sự đủ để Vô Song tìm Lý Thương Hải hoặc ngược lại nhưng cả hai đều không làm bởi cả hai đều cảm thấy không an tâm.
Vô Song có Thiên Thánh cần bảo hộ còn Lý Thương Hải có Vô Hà Tử, ai cũng không thể rời đi mà cố tìm một bên còn lại, ai biết việc gì sẽ xảy ra, ai biết sau sự kiện kia Đại Quốc Chủ sẽ làm gì, sẽ phái ai tới tìm bọn họ?.
đọc truyện cùng https://truyencuatui.net/
Thời điểm này thì khác, Vô Song cực kỳ bình tĩnh thả ra đám khói hiệu, hắn muốn tập hợp mọi người.
Đại Quốc Chủ không rõ việc gì xảy ra nhưng mà Đại Hắc Thiên cùng Biện Tài Thiên lại rõ, chít ít bọn họ nhìn thấy đám khói đen kia.
Đại Hắc Thiên cùng Biện Tài Thiên ở trong Thạch Thành, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Bằng vào một cột khói đen thì bọn họ thừa hiểu đây là dấu hiệu của kẻ thù dù sao Thất Phúc Thần cũng chẳng liên lạc với nhau theo cách này bao giờ.
Hai người nhìn nhau một hồi, Đại Hắc Thiên vẫn là không lên tiếng còn Biện Tài Thiên lại nhíu chặt lông mày.
Nàng thực sự muốn đến, muốn nhìn kẻ nào dám đốt cái đám khói kia.
Trong đầu Biện Tài Thiên không khỏi hiện ra hình ảnh của Lý Thương Hải cùng Vô Song, trong mắt nàng hành động này chỉ thuộc về một trong hai người.
Khói hiệu kia là để tập hợp lại với nhau, cái này Biện Tài Thiên hiểu hơn nữa chính vì vậy mà nàng cảm thấy ghét cay ghét đắng.
Nàng vốn thích nằm rõ mọi việc trong lòng bàn tay rồi tự mình sắp xếp, lúc này nàng thấy rõ mồn một đối thủ đang tập trung nhưng lại không có cách nào biết rõ tình hình đối phương thì sao nàng lại cam tâm.
Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, câu nói này Biện Tài Thiên chẳng lạ gì, chí ít nàng phải nắm được lực lượng của kẻ thù.
Nàng hiểu hiện tại không thể kinh động tới Đại Quốc Chủ hơn nữa ngày cả nàng cũng không thể rời đi, nàng cùng Đại Hắc Thiên gần như bị cố định ở Thạch Thành.
Lúc này nếu có người thứ ba ở bên cạnh liền có thể nhìn ra cả Đại Hắc Thiên cùng Biện Tài Thiên đều có sắc mặt tái nhợt, hô hấp cực kỳ bất ổn, cả hai tuyệt đối vừa trải qua một trận đại chiến kinh khủng.
Minato là người dẫn đầu thậm chí có thể nói Minato là người mạnh nhất trong bộ ba ấy vậy mà còn mất nửa cái mạng để rồi bị Nguyễn Quang Bình khống chế thì thử hỏi hai người Đại Hắc Thiên cùng Biện Tài Thiên thương thế ra sao?.
Biện Tài Thiên trong lòng không cam tâm nhưng nàng lại không thể làm gì, rốt cuộc sau một hồi đắn đo nàng quyết định để người khác đi giúp nàng.
Chỉ thấy Biện Tài Thiên bàn tay đưa lên nhẹ nắm một chiếc chuông vàng sau đó khẽ rung.
Chuông vàng phát ra những âm thanh kỳ lạ, những âm thanh rất nhỏ nhưng mà lan ra rất xa rất xa.
Sau khi Biện Tài Thiên rung chuông vàng bản thân Đại Hắc Thiên lập tức hiểu ý mà rời khỏi, lui về phía sau màn.
Biện Tài Thiên cũng khoanh chân ngồi thẳng lưng, sắc mặt nàng ngay lập tức trở về trạng thái hồng hào, căn bản nhìn không ra chút thương thế nào.
Cũng chẳng bao lâu theo chuông vàng rung lên ở bên ngoài có từng bóng người xuất hiện.
Một hơi đến tổng cộng ba người, trong ba người có một kẻ Vô Song chẳng lạ gì, hắn là Ebisu.
Hai người còn lại một kẻ gọi là Tỳ Sa Môn Thiên một kẻ là Phúc Lộc Thọ.
Giờ khắc này toàn bộ Thất Phúc Thần hoặc ít nhất là những kẻ còn sống đều đã tập hợp.
Biện Tài Thiên nhìn ba người, sắc mặt bình bình thậm chí tươi cười mà nói.
“Tam ca, thuốc sắc ra sao?”.
Tam ca trong miệng nàng là Phúc Lộc Thọ, một lão nhân lưng còng già nua có săc sặt hiền hòa vô cùng.
Lão nhân này trên đầu không có tóc, trán rất cao cùng bộ râu trắng dài đến bất thường, gần như chạm đất.
Phúc Lộc Thọ nghe Biện Tài Thiên hỏi liền nhè nhẹ mỉm cười, lắc cây quyền trượng trong tay mà nói.
“Mọi việc đều tốt, sắp xếp của phụ thân thì ta sao có thể chểnh mảng chứ, chỉ cần phụ thân cần lúc nào ta tất sẽ cung kính dâng lên”.
Phúc Lộc Thọ không phải là người mạnh nhất nhưng mà tầm quan trọng trong Thất Phúc Thần thì cũng chẳng ai thay thế được, hắn là y sư, là dược sư hơn nữa còn là luyện dược sư.
Thời khắc này Phúc Lộc Thọ sẽ không thể rời khỏi Thạch Thành, cái này Biện Tài Thiên hiểu.
Biện Tài Thiên cười cười gật đầu.
“Vất vả tam ca rồi”.
Nói dứt lời nàng lại quay về phía Tỳ Sa Môn Thiên cùng Ebisu.
“Thấy thứ gì ngoài kia không?”.
Tỳ Sa Môn Thiên có thân hình to lớn như hộ pháp, hắn thậm chí còn phải cao hơn Kiều Phong một cái đầu, thân hình hùng tráng vô cùng cho người ta một cảm giác lực lượng của hắn rất kinh khủng.
Đứng bên cạnh Tỳ Sa Môn Thiên bản thân Ebisu lộ ra vẻ nhỏ bé lạ thường, căn bản không thể so sánh.
Cả hai nghe Biện Tài Thiên nói đều đồng thời gật đầu sau đó Ebisu mở miệng.
“Là dư nghiệ Tiêu Dao sao?”.
Ebisu nói xong trong giọng nói không khỏi lộ ra vẻ ngưng trọng, dư nghiệt tiêu dao trong miệng hắn chính là Lý Thương Hải.
Trước hắn có thể coi trời bằng vung nhưng nay ăn quả đắng một lần sao còn dám hống hách?.
Nghe được Ebisu nói vậy Biện Tài Thiên gật đầu.
“Tứ ca, thất đệ, hai người cũng biết ta cùng Đại Hắc Thiên không thể rời đi, tam ca cũng như vậy, lần này Thánh Thành đối mặt với địch nhân cực kỳ cường đại, có khả năng ảnh hưởng tới đại kế của phụ thân”.
“Hai người cũng biết tính ta, ta cần thông tin”.
Biện Tài Thiên vừa nói dứt lời Tỳ Sa Môn Thiên không nói câu nào liền rời đi, Biện Tài Thiên cần thông tin đây là điều Thất Phúc Thần đã quá hiểu, nếu nàng cần thông tin dĩ nhiên Tỳ Sa Môn Thiên sẽ mang đến cho nàng.
Ebisu rõ ràng phản ứng chậm hơn nhiều bất quá cũng rất nhanh quay đầu rời đi, trước khi đi còn không quên gật đầu một cái với Biện Tài Thiên.
Nhìn bóng lưng hai người rời đi Biện Tài Thiên mới không khỏi thở dài.
Nàng biết lần này nàng đẩy bọn họ vào nguy hiểm nhưng mà trong mắt nàng hai người có Bất Tử Hỏa, có thể sẽ gặp nguy hiểm nhưng không thể chết dù sao không đánh lại thì vẫn có thể chạy, thời điểm này nàng không muốn có bất cứ biến cố gì, nàng cần xác định mọi sự việc có thể gây ảnh hưởng tới đại kế của ‘phụ thân’.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Đại thế là thứ khó có người nào hiểu nhưng mà Đại Quốc Chủ lại hiểu, hiểu rất rõ.
Đại Quốc Chủ hiểu rõ đại thế nên hắn càng hiểu tầm quan trọng của đại thế.
Hai ngày trước, Đại Quốc Chủ có kế hoạch khác với Thiên Hoàng, chí ít là cho đến trước thời điểm bị Thiên Đạo hàng lôi kiếp, có thể nói Vô Song gần như đã đập nát kế hoạch mà Đại Quốc Chủ dày công chuẩn bị.
Đương nhiên cái ván cờ bảy xuống cả trăm năm này chẳng thể nói hủy là hủy, một ván cờ đâu chỉ có một loại cách đánh, đâu chỉ có một dạng thế cờ.
Đại Quốc Chủ bày xuống bố cục trăm năm, nếu nước cờ đầu tiên không được như ý thì thế cờ hoàn toàn có thể thay đổi, với Đại Quốc Chủ mà nói có lẽ không có gì là muộn.
Thời điểm này Đại Quốc Chủ muốn mượn đại thế của Thiên Hoàng, phải biết Đại Thế của Thiên Hoàng rất khác so với cái Đại Thế của Xuất Vân.
Đại Thế của Xuất Vân sao có thể so sánh được với toàn bộ Phù Tang đây?, tuy Phù Tang cũng không thể so sánh với Trung Nguyên hay Bắc Cương nhưng mà với Đại Quốc Chủ thì đó cũng đủ rồi.
Đại Thế chỉ cần biết sử dụng thì nó rất rất đáng sợ, nhất là khi rơi vào trong tay Đại Quốc Chủ tuy nhiên Đại Quốc Chủ có lẽ chẳng bao giờ ngờ được cái gọi là Đại Thế không phải chỉ có mình hắn hiểu, không phải chỉ có mình hắn biết sử dụng càng không phải chỉ hắn nhắm đến.
Đại Quốc Chủ hướng Thiên Hoàng vào Thần Đạo của bản thân mình thì Vô Song lúc này cũng đang ung dung nhìn về phía Thạch Thành.
Quang Trung Hoàng Đế chưa hiện thân, Vô Song còn ái ngại Đại Quốc Chủ 7 phần nhưng nay Nhân Đế hiện thân, Vô Song quả có sức đánh một trận cùng Đại Quốc Chủ.
Lúc này Vô Song thậm chí còn đang làm một việc mang tính thách thức Thạch Thành, tại vách đá mà hắn lựa chọn đặt chân Vô Song còn đang đốt một đống lửa lớn, cũng không rõ hắn làm cách nào mà tạo ra khói đen nghi ngút, bốc lên tận trời, cột khói lớn đến mức cho dù ở nơi phương xa cũng có thể nhìn thấy, cũng có thể biết... Có người đang phát tín hiệu.
Đại Quốc Chủ có thể không biết cái tín hiệu này bởi hắn cùng Mikami đang tiếp đón Thiên Hoàng, đang bày một đại cục đối với chính Thiên Hoàng nhưng mà cột khói đen của Vô Song tạo ra thì lại có rất nhiều người thấy bao gồm đám người Thạch Thành, bao gồm cả... Lý Thương Hải.
Vô Song dùng khói đen chính là một loại biểu hiện, một loại tuyên chiến thể hiện cho sự tồn tại của mình, hắn muốn nói với Đại Quốc Chủ... Đến mà lấy mạng hắn.
Đương nhiên cột khói này cũng là để thông báo cho Lý Thương Hải, thông báo cho lão đầu đến tìm hắn.
Hai ngày thời gian thực sự đủ để Vô Song tìm Lý Thương Hải hoặc ngược lại nhưng cả hai đều không làm bởi cả hai đều cảm thấy không an tâm.
Vô Song có Thiên Thánh cần bảo hộ còn Lý Thương Hải có Vô Hà Tử, ai cũng không thể rời đi mà cố tìm một bên còn lại, ai biết việc gì sẽ xảy ra, ai biết sau sự kiện kia Đại Quốc Chủ sẽ làm gì, sẽ phái ai tới tìm bọn họ?.
đọc truyện cùng https://truyencuatui.net/
Thời điểm này thì khác, Vô Song cực kỳ bình tĩnh thả ra đám khói hiệu, hắn muốn tập hợp mọi người.
Đại Quốc Chủ không rõ việc gì xảy ra nhưng mà Đại Hắc Thiên cùng Biện Tài Thiên lại rõ, chít ít bọn họ nhìn thấy đám khói đen kia.
Đại Hắc Thiên cùng Biện Tài Thiên ở trong Thạch Thành, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Bằng vào một cột khói đen thì bọn họ thừa hiểu đây là dấu hiệu của kẻ thù dù sao Thất Phúc Thần cũng chẳng liên lạc với nhau theo cách này bao giờ.
Hai người nhìn nhau một hồi, Đại Hắc Thiên vẫn là không lên tiếng còn Biện Tài Thiên lại nhíu chặt lông mày.
Nàng thực sự muốn đến, muốn nhìn kẻ nào dám đốt cái đám khói kia.
Trong đầu Biện Tài Thiên không khỏi hiện ra hình ảnh của Lý Thương Hải cùng Vô Song, trong mắt nàng hành động này chỉ thuộc về một trong hai người.
Khói hiệu kia là để tập hợp lại với nhau, cái này Biện Tài Thiên hiểu hơn nữa chính vì vậy mà nàng cảm thấy ghét cay ghét đắng.
Nàng vốn thích nằm rõ mọi việc trong lòng bàn tay rồi tự mình sắp xếp, lúc này nàng thấy rõ mồn một đối thủ đang tập trung nhưng lại không có cách nào biết rõ tình hình đối phương thì sao nàng lại cam tâm.
Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, câu nói này Biện Tài Thiên chẳng lạ gì, chí ít nàng phải nắm được lực lượng của kẻ thù.
Nàng hiểu hiện tại không thể kinh động tới Đại Quốc Chủ hơn nữa ngày cả nàng cũng không thể rời đi, nàng cùng Đại Hắc Thiên gần như bị cố định ở Thạch Thành.
Lúc này nếu có người thứ ba ở bên cạnh liền có thể nhìn ra cả Đại Hắc Thiên cùng Biện Tài Thiên đều có sắc mặt tái nhợt, hô hấp cực kỳ bất ổn, cả hai tuyệt đối vừa trải qua một trận đại chiến kinh khủng.
Minato là người dẫn đầu thậm chí có thể nói Minato là người mạnh nhất trong bộ ba ấy vậy mà còn mất nửa cái mạng để rồi bị Nguyễn Quang Bình khống chế thì thử hỏi hai người Đại Hắc Thiên cùng Biện Tài Thiên thương thế ra sao?.
Biện Tài Thiên trong lòng không cam tâm nhưng nàng lại không thể làm gì, rốt cuộc sau một hồi đắn đo nàng quyết định để người khác đi giúp nàng.
Chỉ thấy Biện Tài Thiên bàn tay đưa lên nhẹ nắm một chiếc chuông vàng sau đó khẽ rung.
Chuông vàng phát ra những âm thanh kỳ lạ, những âm thanh rất nhỏ nhưng mà lan ra rất xa rất xa.
Sau khi Biện Tài Thiên rung chuông vàng bản thân Đại Hắc Thiên lập tức hiểu ý mà rời khỏi, lui về phía sau màn.
Biện Tài Thiên cũng khoanh chân ngồi thẳng lưng, sắc mặt nàng ngay lập tức trở về trạng thái hồng hào, căn bản nhìn không ra chút thương thế nào.
Cũng chẳng bao lâu theo chuông vàng rung lên ở bên ngoài có từng bóng người xuất hiện.
Một hơi đến tổng cộng ba người, trong ba người có một kẻ Vô Song chẳng lạ gì, hắn là Ebisu.
Hai người còn lại một kẻ gọi là Tỳ Sa Môn Thiên một kẻ là Phúc Lộc Thọ.
Giờ khắc này toàn bộ Thất Phúc Thần hoặc ít nhất là những kẻ còn sống đều đã tập hợp.
Biện Tài Thiên nhìn ba người, sắc mặt bình bình thậm chí tươi cười mà nói.
“Tam ca, thuốc sắc ra sao?”.
Tam ca trong miệng nàng là Phúc Lộc Thọ, một lão nhân lưng còng già nua có săc sặt hiền hòa vô cùng.
Lão nhân này trên đầu không có tóc, trán rất cao cùng bộ râu trắng dài đến bất thường, gần như chạm đất.
Phúc Lộc Thọ nghe Biện Tài Thiên hỏi liền nhè nhẹ mỉm cười, lắc cây quyền trượng trong tay mà nói.
“Mọi việc đều tốt, sắp xếp của phụ thân thì ta sao có thể chểnh mảng chứ, chỉ cần phụ thân cần lúc nào ta tất sẽ cung kính dâng lên”.
Phúc Lộc Thọ không phải là người mạnh nhất nhưng mà tầm quan trọng trong Thất Phúc Thần thì cũng chẳng ai thay thế được, hắn là y sư, là dược sư hơn nữa còn là luyện dược sư.
Thời khắc này Phúc Lộc Thọ sẽ không thể rời khỏi Thạch Thành, cái này Biện Tài Thiên hiểu.
Biện Tài Thiên cười cười gật đầu.
“Vất vả tam ca rồi”.
Nói dứt lời nàng lại quay về phía Tỳ Sa Môn Thiên cùng Ebisu.
“Thấy thứ gì ngoài kia không?”.
Tỳ Sa Môn Thiên có thân hình to lớn như hộ pháp, hắn thậm chí còn phải cao hơn Kiều Phong một cái đầu, thân hình hùng tráng vô cùng cho người ta một cảm giác lực lượng của hắn rất kinh khủng.
Đứng bên cạnh Tỳ Sa Môn Thiên bản thân Ebisu lộ ra vẻ nhỏ bé lạ thường, căn bản không thể so sánh.
Cả hai nghe Biện Tài Thiên nói đều đồng thời gật đầu sau đó Ebisu mở miệng.
“Là dư nghiệ Tiêu Dao sao?”.
Ebisu nói xong trong giọng nói không khỏi lộ ra vẻ ngưng trọng, dư nghiệt tiêu dao trong miệng hắn chính là Lý Thương Hải.
Trước hắn có thể coi trời bằng vung nhưng nay ăn quả đắng một lần sao còn dám hống hách?.
Nghe được Ebisu nói vậy Biện Tài Thiên gật đầu.
“Tứ ca, thất đệ, hai người cũng biết ta cùng Đại Hắc Thiên không thể rời đi, tam ca cũng như vậy, lần này Thánh Thành đối mặt với địch nhân cực kỳ cường đại, có khả năng ảnh hưởng tới đại kế của phụ thân”.
“Hai người cũng biết tính ta, ta cần thông tin”.
Biện Tài Thiên vừa nói dứt lời Tỳ Sa Môn Thiên không nói câu nào liền rời đi, Biện Tài Thiên cần thông tin đây là điều Thất Phúc Thần đã quá hiểu, nếu nàng cần thông tin dĩ nhiên Tỳ Sa Môn Thiên sẽ mang đến cho nàng.
Ebisu rõ ràng phản ứng chậm hơn nhiều bất quá cũng rất nhanh quay đầu rời đi, trước khi đi còn không quên gật đầu một cái với Biện Tài Thiên.
Nhìn bóng lưng hai người rời đi Biện Tài Thiên mới không khỏi thở dài.
Nàng biết lần này nàng đẩy bọn họ vào nguy hiểm nhưng mà trong mắt nàng hai người có Bất Tử Hỏa, có thể sẽ gặp nguy hiểm nhưng không thể chết dù sao không đánh lại thì vẫn có thể chạy, thời điểm này nàng không muốn có bất cứ biến cố gì, nàng cần xác định mọi sự việc có thể gây ảnh hưởng tới đại kế của ‘phụ thân’.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook