• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Cực Võ (4 Viewers)

  • Chương 967

Vô Song nghĩ thông một điểm này, hắn trực tiếp không hỏi đến Đế Thích Thiên nữa, hắn biết càng hỏi có thể càng khiến hắn loạn tâm, có rất nhiều việc tốt nhất là tự đi trải nghiệm thì hơn.
Ép xuống việc của Đế Thích Thiên, Vô Song lần này muốn đổi một vấn đề khác, vấn đề của Đại Quốc Chủ.
“Ngươi hiểu bao nhiêu về Đại Quốc Chủ?”.
Khác với Đế Thích Thiên, nếu Đế Thích Thiên là tồn tại mà hiện nay Vô Song không làm gì được hắn thì Đại Quốc Chủ yếu hơn nhiều, chí ít Vô Song lúc này đang có một kế hoạch, kế hoạch từng bước ép chết Đại Quốc Chủ.
Nghe Vô Song hỏi đến Đại Quốc Chủ, khác với lúc hắn trả lời về Đế Thích Thiên lần này Minato rõ ràng không có ý định hợp tác, hắn thản nhiên lắc đầu.
“Cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu”.
Vô Song dĩ nhiên không tin lời của Minato bất quá hắn lại cảm thấy một ý vị khác.
Minato gần như không hề lo lắng cho Đế Thích Thiên nhưng mà cái tự tin này của hắn lại không thể đặt vào người Đại Quốc Chủ.
“Hóa ra ngươi cũng không tin tưởng Đại Quốc Chủ?, theo ngươi nói thì chỉ cần ta biết cái gì đó về hắn ta liền có thể thắng được hắn?”.
Minato quả thật khác với lúc trước, hắn chỉ lạnh lủng nhìn Vô Song nhưng mà một chữ cũng không nói, cứ như hai người khác nhau vậy.
Trong lúc này Vô Song đột nhiên cũng không biết làm gì với Minato trước mặt.
Đúng là Vô Song có thể bắt được hắn nhưng mà bắt được hắn xong thì làm gì lại là việc khác, Minato không phải Ebisu có thể so sánh, không có bất cứ ai trong Thất Phúc Thần có thể so sánh.
Thất Phúc Thần chỉ có thể coi là phiên bản thử nghiệm trong khi Thất Đế Tử ở Bắc Cương mới là phiên bản hoàn hảo bởi vì bọn họ có liên hệ trực tiếp với Đế Thích Thiên.
Vô Song hiện tại không dám giết Minato ngay cả khi hắn thực sự có khả năng này bởi Vô Song vẫn chưa sẵn sàng tuyên chiến cùng Bắc Cương.
Một đảo Bồng Lai đã khiến Vô Song mất sức chín trâu hai hổ chưa kể hắn còn có rất rất nhiều trợ lực vậy mà còn chưa thể nắm chắc phần thắng thì một nơi như Bắc Cương vốn là quá sức với Vô Song tại thời điểm hiện tại.
Vô Song hiểu Đế Thích Thiên, hiểu hắn có rất nhiều thủ đoạn mà không ai tưởng tượng được, nếu Đế Thích Thiên có thủ đoạn gì để mà nắm được tung tích của Minato cũng như sinh tử của Minato thì cái chết của kẻ này không khác gì lời tuyên chiến của Vô Song gửi đến Bắc Cương cả.
Thời khắc này Vô Song đang ở chỗ tối mà Đế Thích Thiên thì cũng tương tự, Đế Thích Thiên không biết Vô Song tồn tại mà Vô Song ngay cả rõ Đế Thích Thiên tồn tại, ngay cả chọn hắn làm mục tiêu thì cũng chẳng biết bất cứ thông tin gì.
Lợi thế duy nhất lúc này của Vô Song trước Đế Thích Thiên là sự bí ẩn, hắn không thể để cái lợi thế này biến mất.
Trong lúc Vô Song đang suy nghĩ làm cách nào có thể khiến Minato mở miệng thì một cơn gió thoáng qua, một cơn gió biển mang theo thứ hương vị kỳ lạ.
Khi cơn gió này nổi lên bất kể là Vô Song hay Minato đều nhìn về phía ngoài khoang thuyền, cho dù bọn họ không nhìn thấy được phía trên kia là cái gì nhưng mà bọn họ cảm nhận được.
So với Vô Song thì Minato cảm nhận càng rõ ràng hơn, cái loại cảm giác kia hắn cả đời cũng không nhầm được.
Trên đời có một nữ tử, một nữ tử đẹp nhất khi ở trên biển, nàng như hòa vào biển, như thổi hồn vào sóng, hóa thân làm gió.
Khi nàng xuất hiện, nàng thổi vào gió một nát đượm buồn, một thứ cô đơn đặc hữu thuộc về một mình nàng, nữ nhân này gọi là Lý Thương Hải.
Thiên hạ có hàng trăm môn phái, bất kể môn phái lớn hay nhỏ đều phải có thủ đoạn liên lạc của chính mình và dĩ nhiên Tiêu Dao Phái cũng có, dựa theo những gì Vô Song để lại, Lý Thương Hải rốt cuộc tới nơi này.
Mũi chân chạm vào mạn thuyền, mái tóc đen theo làn gió biển tung bay, mang theo một thứ hương khí nhàn nhạt tỏa ra theo làn gió biển.
Mũi chân chạm đất, nàng mang theo Vô Hà Tử cùng Thiên Vũ Chính Tắc đạp lên mũi thuyền rồi chầm chậm dừng lại.
Lý Thương Hải bước xuống, nàng lập tức vận lên Tiêu Dao Ngự Phong mà thủ hộ Vô Hà Tử cùng Thiên Vũ Chính Tắc ở phía sau, ánh mắt nàng tập trung nhìn về phía khoang thuyền.
Nàng biết người có thể dùng thủ đoạn của Tiêu Dao Phái liên lạc được với nàng, dẫn nàng tới đây thì chỉ có thể là Vô Song, đây là lý do vì sao nàng chấp nhận rời khỏi nơi trú ẩn mang theo Vô Hà Tử cùng Thiên Vũ Chính Tắc tới đây.
Nàng cũng không nghi ngờ Vô Song nhưng mà khi đặt chân lên khoang thuyền này nàng cũng cảm giác được một thứ ý vị quen thuộc, một loại cảm giác làm nàng không hề thích thú gì cả vì vậy nàng vận lên Tiêu Dao Ngự Phong.
Cơ hồ không mất bao nhiêu giây từ lúc nàng đặt chân lên khoang thuyền, từ bên dưới Trương sư xuất hiện.
Trương sư không biết gì về Lý Thương Hải, càng không rõ Vô Song liên lạc với nàng bao giờ, Trương sư xuất hiện trên khoang thuyền đầu tiên chỉ là vì ông cảm giác khí tức của Lý Thương Hải cực kỳ bất phàm.
Trương sư xuất hiện, Lý Thương Hải lập tức khóa chặt Trương sư, giờ khắc này Trương sư liền cảm thấy một thứ sức ép rất mạnh ép thẳng về phía mình, mạnh đến nỗi ông không thể không cảm thán.
“Thật mạnh”.
Trương sư nói ra thành tiếng hai chữ này, tiếp theo ông không lùi mà tiến tới, chỉ tiến thêm duy nhất một bước, lấy chân làm trụ, lấy thân làm núi, ông lập tức hóa thành một tòa núi lớn mà hứng lấy toàn bộ áp lực mà Lý Thương Hải tạo ra.
“Ngươi cũng không yếu”.
Lý Thương Hải lạnh lùng đáp lại một câu, dĩ nhiên Lý Thương Hải vẫn cứ không để Trương sư vào mắt, tính cách của nàng vốn là như thế, trước kia nàng cũng đâu để Thiên Thánh vào mắt?.
Thực lực của Trương sư rất mạnh nhưng cũng chỉ ngang ngửa với Vô Hà Tử, thực lực cỡ này đủ để Lý thương Hải coi trọng nhưng còn chưa có tư cách để nàng tôn trọng.
Sau khi Trương sư hiện thân, Nguyễn Quang Bình lập tức theo sau, dù sao khí tức của Lý Thương Hải đúng là rất đáng sợ.
Nhìn thấy Trương sư, Lý Thương Hải vốn tăng cường Tiêu Dao Ngự Phong của bản thân, khi nhìn thấy Nguyễn Quang Bình xuất hiện thì ánh mắt của Lý Thương Hải liền phát sáng, mắt nàng như có thần quang, chân đạp hư không, tóc dài tung bay, đây chính là trạng thái Tiêu Dao Nhập Tiên.
Thấy Lý Thương Hải mở đầu, hai thầy trò Trương sư nhìn nhau một chút, sau đó chỉ thấy Trương sư chậm rãi lùi lại một bước, đại thế của ông lập tức không đánh mà tan, điều này làm lông mày của Lý Thương Hải rốt cuộc dãn ra một chút.
Hai bên chỉ thực sự an tâm dừng lại khi người thứ ba xuất hiện, người này là Quỳnh Hương.
So về thực lực Quỳnh Hương là yếu nhất vì vậy nàng xuất hiện muộn nhất bất quá cũng may hai bên đều không có cơ sự gì đáng tiếc xảy ra.
Quỳnh Hương nhìn thấy Lý Thương Hải liền cúi đầu một cái mà nói.
“Tiền bối, người đến rồi”.
Lý Thương Hải cũng thở ra một hơi, nàng không rõ Trương sư cùng Quang Bình là ai nhưng mà nàng thực sự không muốn chiến.>
Thời điểm bình thường bảo nàng lấy một địch hai nàng đương nhiên dám nhưng mà hiện tại có Vô Hà Tử, nàng thực sự không thể để sư thúc lọt vào tầm nguy hiểm.
“Quỳnh Hương, tiểu tử Vô Song ở đâu?”.
Quỳnh Hương nghe Lý Thương Hải hỏi nàng ngập ngừng một chút rồi dùng ngón tay mà chỉ về phía dưới khoang thuyền.
Quỳnh Hương không quen nói chuyện, nàng lại càng không thích nói dối.
Vô Song muốn trò chuyện riêng với Minato, cái này nàng hiểu nhưng mà thân phận của Lý Thương Hải lại đặc biệt, nàng thực sự không biết phải ngăn cản nàng ta như thế nào.
“Tiền bối, Vô Song không muốn có ai đi vào bên dưới”.
Quỳnh Hương vừa nói xong liền thấy ánh mắt Lý Thương Hải lạnh lại nhưng mà không phải là lạnh với nàng, ánh mắt của Lý Thương Hải đang khóa chặt vào dưới khoang thuyền kia.
“Không có gì, bên dưới có hai luồng khí tức, một là của tiểu tử Vô Song, còn một... Là người quen của ta”.
Lý Thương Hải nói xong trực tiếp tiến vào bên trong, nàng muốn tiến vào Quỳnh Hương quả thật chẳng có cách nào cản được.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng nông dân cực phẩm
  • Triệu Hùng Cường
Chương 1-5
[Zhihu] Mẹ chồng cực phẩm
  • Peach Peach Loves Sugar 桃桃爱吃糖
Cực Phẩm Chiến Long
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Chương 37-40
Cực Phẩm Toàn Năng Y Thánh

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom