Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 968
Vô Song cùng Minato là nhân vật bậc nào, sao bọn họ không thể cảm nhận được Lý Thương Hải đang tới, chưa kể Lý Thương Hải căn bản không thèm thu liễm khí tức của bản thân.
Phát hiện Lý Thương Hải tới, Vô Song chỉ có thể cười khổ sau đó ánh mắt vô thức nhìn về phía Minato.
Ở bên kia Minato cũng cười khổ nhưng mà nếu Vô Song là không biết làm gì thì nụ cười của Minato lại có chút đắng chát.
Hai người cũng chẳng có thời gian nói với nhau câu nào mà cũng chẳng thể kịp làm gì bởi vì Lý Thương Hải đã đến, nàng quá nhanh.
Lý Thương Hải đến nơi còn chẳng thèm gõ cửa gỗ trước mặt, nàng trực tiếp đánh nát tấm cửa gỗ rồi bước vào, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.
Bước vào khoang thuyền nơi Vô Song tra khảo Minato, nàng nhìn thấy Vô Song.
Đương nhiên Vô Song không phải tâm điểm mà nàng cần chú ý, nàng rất nhanh bỏ qua hắn mà nhìn sang Minato.
Minato tình trạng hiện tại đúng là đủ thảm, hắn bị trói chặt vào một cái cột, nhìn từ bên ngoài thì không thấy vết thương nào nhưung sắc mặt đầy vẻ mệt mỏi, chưa kể trên khóe miệng hắn còn có vết máu chảy ra.
Lý Thương Hải nhìn chằm chằm vào Minato còn Minato lại khẽ cúi đầu.
Nhìn thấy cảnh này ánh mắt Vô Song liền lóe sáng, khóe miệng không khỏi cong lên, hắn liền nghĩ tới vài việc thú vị, thế là Vô Song lựa chọn trực tiếp làm người thứ ba xem kịch vui.
Lý Thương Hải thì như không quản Minato còn đang ở đây, nàng bước ra một bước, thân hình như quỷ mị mà hiện ra trước mặt Minato sau đó nàng đưa tay ra.
Minato hiện tại đang bị trói, hắn căn bản không thể làm gì, cho dù có muốn hay không hắn cũng chẳng thể cản được hành động của Lý Thương Hải.
Lý Thương Hải đặt năm ngón tay lên người Minato.
Đến khi Lý Thương Hải rút bàn tay của mình ra, hai hàng lông mày của nàng liền nhíu thật chặt.
“Ta tưởng ngươi mạnh lắm?, dĩ nhiên bị hành hạ thành cái dạng này?, ngươi không phải nói với ta ngươi cũng giống như đám Thất Phúc Thần gì đó, người không ra người quỷ không ra quỷ nhưng mà không thể chết sao?”.
Minato triệt để cười khổ, hắn căn bản không biết nói gì với Lý Thương Hải cả.
Thấy Minato im lặng, Lý Thương Hải mới quay lại nhìn Vô Song.
“Là ngươi ra tay bắt được hắn?”.
Vô Song vốn đang chỉ muốn làm khán giả nào ngờ Lý Thương Hải quay về phía mình, nhìn sắc mặt của Lý Thương Hải bản thân Vô Song tuyệt không muốn đi nhận cái công trạng này.
“Cô cô, không phải Vô Song bắt được hắn nhưng mà cũng không khác là bao bất quá khi gặp mặt hắn, hắn đã bị thương rất rất nặng, cơ hồ mất nửa cái mạng”.
Lý Thương Hải nghe vậy lập tức lấy làm kỳ lạ, nàng dĩ nhiên không tin Vô Song hạ được Minato nhưng nếu có sự giúp đỗ của Thiên Thánh thì không phải là không thể bất quá nếu Vô Song đã nói thế thì ai có thể?
Lý Thương Hải cũng không phải là Vô Song, nàng sống ở Phù Tang rất lâu rất lâu, có những việc nàng có thể biết mà Vô Song không thể biết.
Chỉ thấy nàng đưa tay ra, trong tay nàng xuất hiện từng đường phong nhận trực tiếp chém rách áo ngực của Minato, chém đứt luôn toàn bộ dây thừng đang trói chặt hắn.
Minato không có cái gì giữ cơ thể mình lại lập tức ngã xuống nhưng mà hắn phản ứng cũng cực kỳ nhanh, một tay hóa thành chưởng đánh thẳng xuống sàn gỗ gần như bật ngược cơ thể lại sau đó lao vút ra ngoài cửa sổ, hắn muốn phá cửa mà chui ra.
Nhìn thấy hành động của Minato, Vô Song bản năng muốn ngăn lại nhưng rốt cuộc hắn vẫn không ra tay bởi ở đây còn có một người khác.
Minato không sợ Lý Thương Hải thậm chí Vô Song tin tưởng hắn còn mạnh hơn Lý Thương Hải nhưng mà thời điểm này thì không.
Chỉ thấy trong tay Lý Thương Hải xuất hiện một lực hút cực lớn, lực hút của Bắc Minh Thần Công.
Bàn tay của Lý Thương dán vào lưng Minato rồi lật ngược hắn lại, cảnh tượng tiếp theo thì Vô Song căn bản không dám nhìn thẳng.
Chỉ thấy Lý Thương Hải ngồi đè lên bụng Minato, nàng cũng không quan tâm ánh mắt của Vô Song cũng như sự kháng cự đầy bất đắc dĩ của Minato, nàng lúc này nhìn chằm chằm vào cơ ngực của hắn sau đó dùng đầu ngón tay mân mê cơ ngực Minato.
Minato triệt để quay mặt về phía khác, hai mắt nhắm lại, hắn cũng chẳng kháng cự nữa mà Vô Song thì nhìn Lý Thương Hải như đang nhìn một người hoàn toàn xa lạ vậy.
Dĩ nhiên tiếp theo đó Lý Thương Hải nói một câu làm Vô Song không thể không xóa tan mọi sũy nghĩ ‘không lành mạnh’ trong đầu.
Ngồi trên bụng Minato, Lý Thương Hải căn bản cũng không đứng lên, vẻ mặt nàng đầy ngưng trọng mà mở miệng.
“Chém như không chém, chết mà không phải chết, kiếm này... Là Masamune... Là Honjo Masamune”.
Lý Thương Hải nói xong sắc mặt của nàng lập tức trở nên khó coi, nàng rất nhanh rời khỏi người Minato, sau đó không thể không hỏi.
“Honjo Masamune từ lâu không xuất hiện trên thế gian, Masamune trảm hồn, Muramasa diệt phách, Kusanagi đồ uy”.
“Masamune tuyệt tích thế gian, Muramasa trước đây thuộc về Nobunaga sau đó trở thành vật sở hữu của phủ Đại Tướng Quân, Kusanagi thì đã biến mất suốt vài trăm năm, ngươi dĩ nhiên lại được trảm hồn kiếm chém?”.
Minato hiểu Lý Thương Hải khác với Vô Song nhiều lắm bởi vì nàng ở Phù Tang quá lâu, nàng ở địa vị quá cao, có rất nhiều thứ nàng không thể không biết.
“Muramasa ban đầu thuộc về Nobunaga còn Masamune là của Ieyashu, sau này thanh Muramasa trở thành vật của nhà Tokugawa, đáng lẽ nhà Tokugawa có thể nắm giữ cả hai thanh Muramasa cùng Masamune nhưng sau cái chết của Ieyashu thì Masamune đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung”.
Ánh mắt của Lý Thương Hải híp lại sau đó nhìn Minato vẫn nằm trên mặt đất, nàng rốt cuộc đưa ra đáp án của mình.
“Ieyashu còn sống đúng không?, ngươi bị Masamune chém”.
“Ta phải sớm nghĩ ra cách giết cái đám bất tử các ngươi rồi mới phải, một kiếm trảm hồn một kiếm trảm phách, bất cứ một thanh nào cũng có thể giết chết đám các ngươi”.
“Lần này nhà Tokugawa cũng lên đảo, ta vốn nghĩ bí mật trường sinh là thứ Đại Tướng Quân thèm thuồng nhất nhưng mà có lẽ ta nhầm, Đại Tướng Quân dù sao cũng có thể sống thêm chục năm nữa, hắn còn chưa phải xuống lỗ sớm thế... Người hứng thú nhất với bí mật trường sinh phải là Ieyashu mới đúng”.
“Nếu Ieyashu quả thật xuất hiện trên đảo vậy cả Muramasa cùng Masamune đều có khả năng tập hợp lại một chỗ...”
t r u y e n c u a t u i . v n
“Ngươi bị Masamune chém, nếu ngươi còn là Minato mà ta biết thì kẻ kia cũng chẳng tốt lành gì, đặc biệt nếu hắn thực sự là Ieyashu thì ngươi càng không thể tha cho hắn, hoặc là hắn chết hoặc là ngươi chết, sẽ không có việc ngươi một mình chạy đi”.
Lý Thương Hải nói xong nàng lại làm ra một bộ dáng đăm chiêu để rồi đôi mắt nàng dần dần sáng lên.
“Này, Masamune, Muramasa đã hội tụ, đừng nói với ta Kusanagi cũng xuất hiện ở đây”.
“Các ngươi muốn tập hợp đủ tam kiếm?”.
Tại sao Minato lại phải chạy, hắn biết hắn chạy không được nhưng nhất định phải chạy.
Hắn chạy không phải vì mạng sống mà chạy bởi hắn không muốn Lý Thương Hải thấy vết thương của hắn bởi vì cũng như Lý Thương Hải hiểu hắn, hắn cũng hiểu nàng.
Trí tuệ của Lý Thương Hải tuyệt đối không phải việc đùa, rất nhanh Lý Thương Hải bắt đầu đưa ra cái suy đoán thứ hai.
“Kusanagi vốn thuộc Tam Chủng Thần Khí, Tam Chủng Thần Khí cùng nhau biến mất cả vài trăm năm, vậy có phải nếu Kusanagi xuất hiện ở đây thì Tam Chủng Thần Khí sẽ xuất hiện lại trên thế gian hay không?”.
“Đại Quốc Chủ... Hắn là kẻ lấy đi Tam Chủng Thần Khí của Phù Tang đúng chứ?, tiếp theo hắn muốn đoạt cả Ma Kiếm – Muramasa cùng Thánh Kiếm – Masamune...”.
Lý Thương Hải nói đến đây giọng nói của nàng liền chậm lại, giọng nói có chút run rẩy.
Nàng không tin được mà nhìn Minato, giờ khắc này Minato cũng đã ngồi dậy, khi đối diện với ánh mắt của Lý Thương Hải... Minato chậm rãi gật đầu.
Vô Song là người thứ ba, hắn căn bản chẳng hiểu gì cả, hắn căn bản chỉ có thể nghe nhưng mà giờ phút này... Hắn cũng cảm thấy một loại dự cảm bất an lập tức xuất hiện, một cái gì đó khủng khiếp đang tiến tới.
Nói là năm loại đồ vật nhưng lại tạo thành Tam Chủng Thần Binh cùng Tam Chủng Thần Khí.
Khi Tam Chủng Thần Binh cùng Tam Chủng Thần Khí hội tụ lại một chỗ, Đại Quốc Chủ rốt cuộc muốn làm cái gì?.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Phát hiện Lý Thương Hải tới, Vô Song chỉ có thể cười khổ sau đó ánh mắt vô thức nhìn về phía Minato.
Ở bên kia Minato cũng cười khổ nhưng mà nếu Vô Song là không biết làm gì thì nụ cười của Minato lại có chút đắng chát.
Hai người cũng chẳng có thời gian nói với nhau câu nào mà cũng chẳng thể kịp làm gì bởi vì Lý Thương Hải đã đến, nàng quá nhanh.
Lý Thương Hải đến nơi còn chẳng thèm gõ cửa gỗ trước mặt, nàng trực tiếp đánh nát tấm cửa gỗ rồi bước vào, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.
Bước vào khoang thuyền nơi Vô Song tra khảo Minato, nàng nhìn thấy Vô Song.
Đương nhiên Vô Song không phải tâm điểm mà nàng cần chú ý, nàng rất nhanh bỏ qua hắn mà nhìn sang Minato.
Minato tình trạng hiện tại đúng là đủ thảm, hắn bị trói chặt vào một cái cột, nhìn từ bên ngoài thì không thấy vết thương nào nhưung sắc mặt đầy vẻ mệt mỏi, chưa kể trên khóe miệng hắn còn có vết máu chảy ra.
Lý Thương Hải nhìn chằm chằm vào Minato còn Minato lại khẽ cúi đầu.
Nhìn thấy cảnh này ánh mắt Vô Song liền lóe sáng, khóe miệng không khỏi cong lên, hắn liền nghĩ tới vài việc thú vị, thế là Vô Song lựa chọn trực tiếp làm người thứ ba xem kịch vui.
Lý Thương Hải thì như không quản Minato còn đang ở đây, nàng bước ra một bước, thân hình như quỷ mị mà hiện ra trước mặt Minato sau đó nàng đưa tay ra.
Minato hiện tại đang bị trói, hắn căn bản không thể làm gì, cho dù có muốn hay không hắn cũng chẳng thể cản được hành động của Lý Thương Hải.
Lý Thương Hải đặt năm ngón tay lên người Minato.
Đến khi Lý Thương Hải rút bàn tay của mình ra, hai hàng lông mày của nàng liền nhíu thật chặt.
“Ta tưởng ngươi mạnh lắm?, dĩ nhiên bị hành hạ thành cái dạng này?, ngươi không phải nói với ta ngươi cũng giống như đám Thất Phúc Thần gì đó, người không ra người quỷ không ra quỷ nhưng mà không thể chết sao?”.
Minato triệt để cười khổ, hắn căn bản không biết nói gì với Lý Thương Hải cả.
Thấy Minato im lặng, Lý Thương Hải mới quay lại nhìn Vô Song.
“Là ngươi ra tay bắt được hắn?”.
Vô Song vốn đang chỉ muốn làm khán giả nào ngờ Lý Thương Hải quay về phía mình, nhìn sắc mặt của Lý Thương Hải bản thân Vô Song tuyệt không muốn đi nhận cái công trạng này.
“Cô cô, không phải Vô Song bắt được hắn nhưng mà cũng không khác là bao bất quá khi gặp mặt hắn, hắn đã bị thương rất rất nặng, cơ hồ mất nửa cái mạng”.
Lý Thương Hải nghe vậy lập tức lấy làm kỳ lạ, nàng dĩ nhiên không tin Vô Song hạ được Minato nhưng nếu có sự giúp đỗ của Thiên Thánh thì không phải là không thể bất quá nếu Vô Song đã nói thế thì ai có thể?
Lý Thương Hải cũng không phải là Vô Song, nàng sống ở Phù Tang rất lâu rất lâu, có những việc nàng có thể biết mà Vô Song không thể biết.
Chỉ thấy nàng đưa tay ra, trong tay nàng xuất hiện từng đường phong nhận trực tiếp chém rách áo ngực của Minato, chém đứt luôn toàn bộ dây thừng đang trói chặt hắn.
Minato không có cái gì giữ cơ thể mình lại lập tức ngã xuống nhưng mà hắn phản ứng cũng cực kỳ nhanh, một tay hóa thành chưởng đánh thẳng xuống sàn gỗ gần như bật ngược cơ thể lại sau đó lao vút ra ngoài cửa sổ, hắn muốn phá cửa mà chui ra.
Nhìn thấy hành động của Minato, Vô Song bản năng muốn ngăn lại nhưng rốt cuộc hắn vẫn không ra tay bởi ở đây còn có một người khác.
Minato không sợ Lý Thương Hải thậm chí Vô Song tin tưởng hắn còn mạnh hơn Lý Thương Hải nhưng mà thời điểm này thì không.
Chỉ thấy trong tay Lý Thương Hải xuất hiện một lực hút cực lớn, lực hút của Bắc Minh Thần Công.
Bàn tay của Lý Thương dán vào lưng Minato rồi lật ngược hắn lại, cảnh tượng tiếp theo thì Vô Song căn bản không dám nhìn thẳng.
Chỉ thấy Lý Thương Hải ngồi đè lên bụng Minato, nàng cũng không quan tâm ánh mắt của Vô Song cũng như sự kháng cự đầy bất đắc dĩ của Minato, nàng lúc này nhìn chằm chằm vào cơ ngực của hắn sau đó dùng đầu ngón tay mân mê cơ ngực Minato.
Minato triệt để quay mặt về phía khác, hai mắt nhắm lại, hắn cũng chẳng kháng cự nữa mà Vô Song thì nhìn Lý Thương Hải như đang nhìn một người hoàn toàn xa lạ vậy.
Dĩ nhiên tiếp theo đó Lý Thương Hải nói một câu làm Vô Song không thể không xóa tan mọi sũy nghĩ ‘không lành mạnh’ trong đầu.
Ngồi trên bụng Minato, Lý Thương Hải căn bản cũng không đứng lên, vẻ mặt nàng đầy ngưng trọng mà mở miệng.
“Chém như không chém, chết mà không phải chết, kiếm này... Là Masamune... Là Honjo Masamune”.
Lý Thương Hải nói xong sắc mặt của nàng lập tức trở nên khó coi, nàng rất nhanh rời khỏi người Minato, sau đó không thể không hỏi.
“Honjo Masamune từ lâu không xuất hiện trên thế gian, Masamune trảm hồn, Muramasa diệt phách, Kusanagi đồ uy”.
“Masamune tuyệt tích thế gian, Muramasa trước đây thuộc về Nobunaga sau đó trở thành vật sở hữu của phủ Đại Tướng Quân, Kusanagi thì đã biến mất suốt vài trăm năm, ngươi dĩ nhiên lại được trảm hồn kiếm chém?”.
Minato hiểu Lý Thương Hải khác với Vô Song nhiều lắm bởi vì nàng ở Phù Tang quá lâu, nàng ở địa vị quá cao, có rất nhiều thứ nàng không thể không biết.
“Muramasa ban đầu thuộc về Nobunaga còn Masamune là của Ieyashu, sau này thanh Muramasa trở thành vật của nhà Tokugawa, đáng lẽ nhà Tokugawa có thể nắm giữ cả hai thanh Muramasa cùng Masamune nhưng sau cái chết của Ieyashu thì Masamune đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung”.
Ánh mắt của Lý Thương Hải híp lại sau đó nhìn Minato vẫn nằm trên mặt đất, nàng rốt cuộc đưa ra đáp án của mình.
“Ieyashu còn sống đúng không?, ngươi bị Masamune chém”.
“Ta phải sớm nghĩ ra cách giết cái đám bất tử các ngươi rồi mới phải, một kiếm trảm hồn một kiếm trảm phách, bất cứ một thanh nào cũng có thể giết chết đám các ngươi”.
“Lần này nhà Tokugawa cũng lên đảo, ta vốn nghĩ bí mật trường sinh là thứ Đại Tướng Quân thèm thuồng nhất nhưng mà có lẽ ta nhầm, Đại Tướng Quân dù sao cũng có thể sống thêm chục năm nữa, hắn còn chưa phải xuống lỗ sớm thế... Người hứng thú nhất với bí mật trường sinh phải là Ieyashu mới đúng”.
“Nếu Ieyashu quả thật xuất hiện trên đảo vậy cả Muramasa cùng Masamune đều có khả năng tập hợp lại một chỗ...”
t r u y e n c u a t u i . v n
“Ngươi bị Masamune chém, nếu ngươi còn là Minato mà ta biết thì kẻ kia cũng chẳng tốt lành gì, đặc biệt nếu hắn thực sự là Ieyashu thì ngươi càng không thể tha cho hắn, hoặc là hắn chết hoặc là ngươi chết, sẽ không có việc ngươi một mình chạy đi”.
Lý Thương Hải nói xong nàng lại làm ra một bộ dáng đăm chiêu để rồi đôi mắt nàng dần dần sáng lên.
“Này, Masamune, Muramasa đã hội tụ, đừng nói với ta Kusanagi cũng xuất hiện ở đây”.
“Các ngươi muốn tập hợp đủ tam kiếm?”.
Tại sao Minato lại phải chạy, hắn biết hắn chạy không được nhưng nhất định phải chạy.
Hắn chạy không phải vì mạng sống mà chạy bởi hắn không muốn Lý Thương Hải thấy vết thương của hắn bởi vì cũng như Lý Thương Hải hiểu hắn, hắn cũng hiểu nàng.
Trí tuệ của Lý Thương Hải tuyệt đối không phải việc đùa, rất nhanh Lý Thương Hải bắt đầu đưa ra cái suy đoán thứ hai.
“Kusanagi vốn thuộc Tam Chủng Thần Khí, Tam Chủng Thần Khí cùng nhau biến mất cả vài trăm năm, vậy có phải nếu Kusanagi xuất hiện ở đây thì Tam Chủng Thần Khí sẽ xuất hiện lại trên thế gian hay không?”.
“Đại Quốc Chủ... Hắn là kẻ lấy đi Tam Chủng Thần Khí của Phù Tang đúng chứ?, tiếp theo hắn muốn đoạt cả Ma Kiếm – Muramasa cùng Thánh Kiếm – Masamune...”.
Lý Thương Hải nói đến đây giọng nói của nàng liền chậm lại, giọng nói có chút run rẩy.
Nàng không tin được mà nhìn Minato, giờ khắc này Minato cũng đã ngồi dậy, khi đối diện với ánh mắt của Lý Thương Hải... Minato chậm rãi gật đầu.
Vô Song là người thứ ba, hắn căn bản chẳng hiểu gì cả, hắn căn bản chỉ có thể nghe nhưng mà giờ phút này... Hắn cũng cảm thấy một loại dự cảm bất an lập tức xuất hiện, một cái gì đó khủng khiếp đang tiến tới.
Nói là năm loại đồ vật nhưng lại tạo thành Tam Chủng Thần Binh cùng Tam Chủng Thần Khí.
Khi Tam Chủng Thần Binh cùng Tam Chủng Thần Khí hội tụ lại một chỗ, Đại Quốc Chủ rốt cuộc muốn làm cái gì?.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook