Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 985
Vô Song ngồi trong khoang thuyền cùng nhị lão, rốt cuộc trong đầu hắn bật ra một câu hỏi.
“Thiên sư, người cũng là Hợp Đạo Cảnh cao thủ, vậy người có tự tin trong điều kiện toàn thịnh có thể cường lực chiến thắng tất cả chúng ta không?”.
Tất cả chúng ta trong miệng Vô Song chính là những người trong khoang thuyền này, dĩ nhiên là những người còn có chiến lực bao gồm Trương sư, Nguyễn Quang Bình, Vô Song cùng Lý Thương Hải.
Thiên Thánh nghe Vô Song hỏi liền bắt đầu suy nghĩ ước lượng một chút, ánh mắt hơi đảo qua nhìn Trương sư.
Thiên Thánh không quá hiểu Trương sư cùng Quang Bình nhưng mà ánh mắt của ông vẫn còn đó, trong mắt ông hai người này tuyệt không yếu, sau khi ước lượng thực lực của hai thầy trò xuất thân Nam Lĩnh, Thiên Thánh rốt cuộc đáp Vô Song.
“Có 7 phần nắm chắc”.
Vô Song nghe câu trả lời của Thiên Thánh trong nội tâm không khỏi rùng mình thậm chí hắn còn tưởng mình nghe nhầm.
Trong bốn người thậm chí còn có Lý Thương Hải thuộc cấp bậc Ngũ Đế ấy vậy mà Thiên Thánh vẫn có 7 phần nắm chắc?.
Vô Song chưa từng đụng độ thực chiến cùng Hợp Đạo Cảnh cường giả, hắn biết Hợp Đạo Cảnh siêu mạnh nhưng mà mạnh thế này thì lại hơi quá đáng.
Như nhìn thấu suy nghĩ của Vô Song, Thiên Thánh cười cười mà đáp.
“Cũng không cần bất ngờ, ngươi chưa phải Hợp Đạo thì khó mà biết Hợp Đạo cường nhân mạnh thế nào hơn nữa đây là chất mà không phải là lượng”.
“Cùng câu hỏi tương tự, ngươi nghĩ đế vị cường giả có thể lấy sức một người chấp bao nhiêu ngũ tuyệt cấp cùng lên?”.
“Đế vị nếu chia ra thì cũng có thể tính thành hạ, trung, phẩm cùng đỉnh phong, đỉnh phong đế vị lão tạm coi bọn họ cùng đẳng cấp với Ngũ Đế, vậy lão phu lại muốn hỏi một nhân vật có thể xếp hạng Ngũ Đế liệu có thể thắng bao nhiêu ngũ tuyệt cấp cao thủ?, ngươi nên biết ngũ tuyệt cấp bậc trong mắt đế vị cũng chỉ là tiên thiên cao thủ không hơn không kém”.
“Đế vị thậm chí là Ngũ Đế thì vẫn trong phạm trù con người, bọn họ chưa hể đột phá được đạo, nhưỡng người đạt danh hiệu Ngũ Đế tuy đủ mạnh nhưng vẫn chịu giới hạn rất lớn, bọn họ cùng đám tiên thiên kia cũng có thể cùng so sánh là con người với con người”.
“Đẳng cấp giữa con người cùng con người đã phân chia như trời với đất còn Hợp Đạo Cảnh thì căn bản cũng chẳng phải con người nữa rồi, những kẻ Hợp Đạo thành công tức là được Thiên Đạo khâm điểm, có thể sử dụng đạo lực bên trong Thiên Đạo, là một phần của Thiên Đạo, những người như vậy rất khó đánh giá giới hạn của bọn họ ở đâu”.
“Lão biết ngươi đang nghĩ gì, nếu Đại Quốc Chủ thực sự tiến tới nơi đây cường công cầm về Bát Chỉ Kính trong tay ngươi chỉ sợ ngươi giữ không được”.
Nếu Đại Quốc Chủ thật sự muốn Bát Chỉ Kính thì Vô Song sẽ không giữ được, hắn không cần Nguyệt Sát mang theo Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc tới tìm Vô Song.
Vô Song từng nghĩ Đại Quốc Chủ không thể rời khỏi Thạch Thành vì vậy mới cần đến sự giúp đỡ của Nguyệt Sát nhưng bây giờ hắn mới biết mình lầm.
Đại Quốc Chủ không phải là không thể lấy Bát Chỉ Kính từ Vô Song mà là hắn chưa muốn lấy, ít nhất đối với hắn việc trở về Phù Tang quan trọng hơn thậm chí Đại Quốc Chủ đi rất gấp rất gấp, căn bản không thể đợi nổi Nguyệt Sát đi giết Vô Song, điều này thậm chí có thể hiểu Đại Quốc Chủ còn không quan tâm Nguyệt Sát giết được Vô Song không.
Nguyệt Sát giết Vô Song hay Vô Song giết Nguyệt Sát đều không phải vấn đề mà Đại Quốc Chủ quan tâm, Đại Quốc Chủ quan tâm là Bát Chỉ Kính cùng Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc đều được tập hợp lại, hắn cần một người mang đến cho hắn, Vô Song cũng thế mà Nguyệt Sát cũng được.
Như câu nói của Trương sư, Đại Quốc Chủ có lẽ không chỉ cần 5 bảo vật mà hắn cần 6, hắn có khả năng tập hợp đủ toàn bộ 5 thần binh kia ngay tại Phù Tang nhưng mà hắn vẫn không làm, đáp án chính là vì 5 thần binh với hắn là không đủ, để thực hiện kế hoạch kia hắn cần đủ 6 thần binh.
Thiên Thánh đã nói cường giả hợp đạo không thể nghịch đạo nhưng mà nếu có thể che mắt được Thiên Đạo thì lại khác, chỉ cần Thiên Đạo không biết thì coi như Đại Quốc Chủ sẽ không làm.
Không ai rõ Đại Quốc Chủ thực sự muốn làm gì và sẽ thực hiện như thế nào nhưng nếu hắn có ý định với Đại Long Mạch của cả Phù Tang thì bất kể hắn cường hãn ra sao hắn cũng chết chắc, Thiên Đạo nhất định diệt hắn, như vậy tức là Thập Tử Vô Sinh.
Nếu Đại Quốc Chủ có thể che mắt được Thiên Đạo thì công việc cướp đoạt Đại Long Mạch dù có hão huyền ra sao hay khó khăn thế nào thì chí ít Đại Quốc Chủ sẽ không chết.
Ở cái thế giới này, Thiên Đạo chính lão đại, đến cả Trương Tam Phong cũng phải chọn cách ẩn mình khỏi Thiên Đạo dò xét thì Đại Quốc Chủ không thể không nghĩ cách né qua Thiên Đạo.
Trong cái suy nghĩ của Vô Song có một điểm thủy chung vẫn đang tắc lại trong đầu hắn, một điểm hắn nghĩ không thông.
Vô Song không hiểu vì cái gì Đại Quốc Chủ tự tin như vậy?.
Vì cái gì Đại Quốc Chủ tin tưởng Vô Song sẽ mang Bát Chỉ Kính cùng Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc đến Phù Tang?, nếu Vô Song nhất quyết không mang hai vật này đến Phù Tang thì sao?, vậy chẳng phải kế hoạch của Đại Quốc Chủ liền đổ sông đổ biển?.
Vô Song tin tưởng Đại Quốc Chủ là kẻ không thích đi liều mạng, không thích đi đặt cược trừ khi hắn dám chắc.
Hắn dám chắc bất kể là Vô Song hay Nguyệt Sát khi có được hai thần binh kia thì sẽ đều đến Phù tang hội quân với hắn, đương nhiên Vô Song biết Đại Quốc Chủ thắng rồi, Vô Song không thể không đến Phù Tang.
Nguyệt Sát ra sao Vô Song không hiểu và cũng không quan tâm nhưng Vô Song hắn chắc chắn phải đến Phù Tang, nhất định phải ngăn cản Đại Quốc Chủ.
Vô Song không phải người tốt lành gì nhưng mà hắn tự nhận hắn cũng chẳng thể làm được theo dạng đồ cả một quốc gia, lấy Đại Long Mạch của cả một quốc gia thành tựu bản thân, dĩ nhiên Vô Song cũng chẳng phải cứu thế chủ để mà giúp đỡ Phù Tang Quốc, chí ít Vô Song sẽ không đi lấy mạng mình mà đi cứu Phù Tang, một Phù Tang là không đủ.
Vô Song còn có nhiều lý do khác để cứu Phù Tang bởi vì Phù Tang mang theo mộng tưởng của chính Vô Song, là vốn của Vô Song, Vô Song rất khó tìm được một nơi lý tưởng hơn Phù Tang để làm điểm tựa cho cái mộng tưởng của chính mình.
Đại Quốc Chủ bỏ ra vài trăm năm bố cục ở Phù Tang vì vậy Phù Tang là duy nhất, Vô Song chẳng lẽ phải đợi vài trăm năm để có một Đại Quốc Chủ thứ hai bầy bố cục ở Cao Ly?, cái này Vô Song không đợi được.
Ngoại trừ kế hoạch trong tương lai của Vô Song liên quan đến Phù Tang ra thì còn một vấn đề nữa khiến Vô Song nhất định phải ngăn cản Đại Quốc Chủ, Vô Song không muốn chết, càng không muốn thân nhân của mình chết.
Chẳng cần biết mục đích của Đại Quốc Chủ là gì nhưng mà hắn chắc chắn đang làm vì Đế Thích Thiên, giữa Vô Song cùng Đế Thích Thiên tuy chưa thực sự gặp mặt nhau, tuy chưa thực sự giao chiến nhưng mà Vô Song cũng tự biết hắn đã không thể thoát ra, đã không thể không chiến, Đế Thích Thiên cùng Vô Song đã có quá nhiều nhân quả với nhau.
Một ngày Đế Thích Thiên có thể đại thành, một ngày hắn có tự tin rời khỏi Bắc Cương mà khiêu chiến thiên hạ thì chính là lúc Vô Song phải đứng ra gánh cái nhân quả kia.
Đại Quốc Chủ bỏ ra vài trăm năm bố cục để giờ khắc này mở ra.
Bắc Cương vốn luôn chiến tranh cùng Đại Thanh nhưng giờ khắc này cũng đình chiến.
Vô Song có ngu ngốc đi nữa thì cũng phải hiểu Đế Thích Thiên sắp có đại hành động, kẻ kia có lẽ sẽ rời khỏi Tang Sơn, rời khỏi Bắc Cương mà hiện thân nơi nhân gian.
Vô Song hiện tại còn quá yếu, quá yếu khi đặt cạnh Đế Thích Thiên, hắn cần là cần thời gian vì vậy nhất định phải ngăn cản Đại Quốc Chủ thành công, thà chịu nguy hiểm với Đại Quốc Chủ còn hơn đối mặt với Đế Thích Thiên trong tương lai gần, một cái là cửu tử nhất sinh còn cái kia chính là thập tử vô sinh.
Nếu cái giả thuyết của Vô Song là đúng, nếu Đại Quốc Chủ phải cần đủ 6 thần binh mới có thể bắt đầu thực hiện kế hoạch thì Vô Song cũng không ngại mang hai thần binh kia ném thẳng vào Hắc Địa, để Bát Chỉ Kính cùng Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc cho Trương Tam Phong quản lý nhưng tiền đề là Vô Song chẳng có gì nắm chắc, giả thuyết chỉ mãi là giả thuyết.
Nếu Đại Quốc Chủ không cần Bát Chỉ Kính cùng Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc thì sao?, nếu Đại Quốc Chủ mục tiêu chẳng phải long mạch mà là thứ khác thì sao?, có quá nhiều biến số ở đây bởi sẽ chẳng ai biết mục đích thực tế của Đại Quốc Chủ là gì.
“Hai vị tiền bối, trước hết không quản Đại Quốc Chủ muốn làm gì, Vô Song muốn đi Thạch Thành một chuyến”.
Đuổi bây giờ đuổi cũng không kịp, ít nhất Vô Song cùng mọi người đang không có thuyền hơn nữa tương quan thực lực hai bên cách biệt rất lớn, Vô Song càng không muốn liều với Đại Quốc Chủ bây giờ, chí ít Vô Song cũng cần phải biết mục đích thật sự của Đại Quốc Chủ là gì, hắn phải quay về Thạch Thành một chuyến, quan sát toàn bộ Thạch Thành từ trên xuống dưới, lật tung Thạch Thành lên một lần.
Ở bên cạnh Vô Song là Thiên Thánh cùng Trương sư, hai người nghe Vô Song nói vậy thì cộng đồng gật đầu, sau đó cũng không ai bảo ai mà tự phân công việc.
“Để lão đi với ngươi”.
Đây là câu nói của Thiên Thánh, Thiên Thánh là Hợp Đạo Cảnh cường nhân, thực lực không còn nhưng ánh mắt vẫn còn, kiến thức của Thiên Thánh cũng vượt xa người khác, Thiên Thánh đi theo Vô Song là không thể thích hợp hơn.
Ở một bên Trương sư chỉ khẽ mỉm cười gật đầu với Vô Song, cái gật đầu này chính là gật đầu đảm bảo.
Trương sư hiện tại có thể nói là đệ tam cường giả trên thuyền, trên thuyền có quá nhiều người không thể chiến đấu hoặc có thể chiến đấu cũng không có bao nhiêu thực lực, Trương sư cùng Quang Bình nhất định phải ở lại thủ hộ, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
“Thiên sư, người cũng là Hợp Đạo Cảnh cao thủ, vậy người có tự tin trong điều kiện toàn thịnh có thể cường lực chiến thắng tất cả chúng ta không?”.
Tất cả chúng ta trong miệng Vô Song chính là những người trong khoang thuyền này, dĩ nhiên là những người còn có chiến lực bao gồm Trương sư, Nguyễn Quang Bình, Vô Song cùng Lý Thương Hải.
Thiên Thánh nghe Vô Song hỏi liền bắt đầu suy nghĩ ước lượng một chút, ánh mắt hơi đảo qua nhìn Trương sư.
Thiên Thánh không quá hiểu Trương sư cùng Quang Bình nhưng mà ánh mắt của ông vẫn còn đó, trong mắt ông hai người này tuyệt không yếu, sau khi ước lượng thực lực của hai thầy trò xuất thân Nam Lĩnh, Thiên Thánh rốt cuộc đáp Vô Song.
“Có 7 phần nắm chắc”.
Vô Song nghe câu trả lời của Thiên Thánh trong nội tâm không khỏi rùng mình thậm chí hắn còn tưởng mình nghe nhầm.
Trong bốn người thậm chí còn có Lý Thương Hải thuộc cấp bậc Ngũ Đế ấy vậy mà Thiên Thánh vẫn có 7 phần nắm chắc?.
Vô Song chưa từng đụng độ thực chiến cùng Hợp Đạo Cảnh cường giả, hắn biết Hợp Đạo Cảnh siêu mạnh nhưng mà mạnh thế này thì lại hơi quá đáng.
Như nhìn thấu suy nghĩ của Vô Song, Thiên Thánh cười cười mà đáp.
“Cũng không cần bất ngờ, ngươi chưa phải Hợp Đạo thì khó mà biết Hợp Đạo cường nhân mạnh thế nào hơn nữa đây là chất mà không phải là lượng”.
“Cùng câu hỏi tương tự, ngươi nghĩ đế vị cường giả có thể lấy sức một người chấp bao nhiêu ngũ tuyệt cấp cùng lên?”.
“Đế vị nếu chia ra thì cũng có thể tính thành hạ, trung, phẩm cùng đỉnh phong, đỉnh phong đế vị lão tạm coi bọn họ cùng đẳng cấp với Ngũ Đế, vậy lão phu lại muốn hỏi một nhân vật có thể xếp hạng Ngũ Đế liệu có thể thắng bao nhiêu ngũ tuyệt cấp cao thủ?, ngươi nên biết ngũ tuyệt cấp bậc trong mắt đế vị cũng chỉ là tiên thiên cao thủ không hơn không kém”.
“Đế vị thậm chí là Ngũ Đế thì vẫn trong phạm trù con người, bọn họ chưa hể đột phá được đạo, nhưỡng người đạt danh hiệu Ngũ Đế tuy đủ mạnh nhưng vẫn chịu giới hạn rất lớn, bọn họ cùng đám tiên thiên kia cũng có thể cùng so sánh là con người với con người”.
“Đẳng cấp giữa con người cùng con người đã phân chia như trời với đất còn Hợp Đạo Cảnh thì căn bản cũng chẳng phải con người nữa rồi, những kẻ Hợp Đạo thành công tức là được Thiên Đạo khâm điểm, có thể sử dụng đạo lực bên trong Thiên Đạo, là một phần của Thiên Đạo, những người như vậy rất khó đánh giá giới hạn của bọn họ ở đâu”.
“Lão biết ngươi đang nghĩ gì, nếu Đại Quốc Chủ thực sự tiến tới nơi đây cường công cầm về Bát Chỉ Kính trong tay ngươi chỉ sợ ngươi giữ không được”.
Nếu Đại Quốc Chủ thật sự muốn Bát Chỉ Kính thì Vô Song sẽ không giữ được, hắn không cần Nguyệt Sát mang theo Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc tới tìm Vô Song.
Vô Song từng nghĩ Đại Quốc Chủ không thể rời khỏi Thạch Thành vì vậy mới cần đến sự giúp đỡ của Nguyệt Sát nhưng bây giờ hắn mới biết mình lầm.
Đại Quốc Chủ không phải là không thể lấy Bát Chỉ Kính từ Vô Song mà là hắn chưa muốn lấy, ít nhất đối với hắn việc trở về Phù Tang quan trọng hơn thậm chí Đại Quốc Chủ đi rất gấp rất gấp, căn bản không thể đợi nổi Nguyệt Sát đi giết Vô Song, điều này thậm chí có thể hiểu Đại Quốc Chủ còn không quan tâm Nguyệt Sát giết được Vô Song không.
Nguyệt Sát giết Vô Song hay Vô Song giết Nguyệt Sát đều không phải vấn đề mà Đại Quốc Chủ quan tâm, Đại Quốc Chủ quan tâm là Bát Chỉ Kính cùng Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc đều được tập hợp lại, hắn cần một người mang đến cho hắn, Vô Song cũng thế mà Nguyệt Sát cũng được.
Như câu nói của Trương sư, Đại Quốc Chủ có lẽ không chỉ cần 5 bảo vật mà hắn cần 6, hắn có khả năng tập hợp đủ toàn bộ 5 thần binh kia ngay tại Phù Tang nhưng mà hắn vẫn không làm, đáp án chính là vì 5 thần binh với hắn là không đủ, để thực hiện kế hoạch kia hắn cần đủ 6 thần binh.
Thiên Thánh đã nói cường giả hợp đạo không thể nghịch đạo nhưng mà nếu có thể che mắt được Thiên Đạo thì lại khác, chỉ cần Thiên Đạo không biết thì coi như Đại Quốc Chủ sẽ không làm.
Không ai rõ Đại Quốc Chủ thực sự muốn làm gì và sẽ thực hiện như thế nào nhưng nếu hắn có ý định với Đại Long Mạch của cả Phù Tang thì bất kể hắn cường hãn ra sao hắn cũng chết chắc, Thiên Đạo nhất định diệt hắn, như vậy tức là Thập Tử Vô Sinh.
Nếu Đại Quốc Chủ có thể che mắt được Thiên Đạo thì công việc cướp đoạt Đại Long Mạch dù có hão huyền ra sao hay khó khăn thế nào thì chí ít Đại Quốc Chủ sẽ không chết.
Ở cái thế giới này, Thiên Đạo chính lão đại, đến cả Trương Tam Phong cũng phải chọn cách ẩn mình khỏi Thiên Đạo dò xét thì Đại Quốc Chủ không thể không nghĩ cách né qua Thiên Đạo.
Trong cái suy nghĩ của Vô Song có một điểm thủy chung vẫn đang tắc lại trong đầu hắn, một điểm hắn nghĩ không thông.
Vô Song không hiểu vì cái gì Đại Quốc Chủ tự tin như vậy?.
Vì cái gì Đại Quốc Chủ tin tưởng Vô Song sẽ mang Bát Chỉ Kính cùng Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc đến Phù Tang?, nếu Vô Song nhất quyết không mang hai vật này đến Phù Tang thì sao?, vậy chẳng phải kế hoạch của Đại Quốc Chủ liền đổ sông đổ biển?.
Vô Song tin tưởng Đại Quốc Chủ là kẻ không thích đi liều mạng, không thích đi đặt cược trừ khi hắn dám chắc.
Hắn dám chắc bất kể là Vô Song hay Nguyệt Sát khi có được hai thần binh kia thì sẽ đều đến Phù tang hội quân với hắn, đương nhiên Vô Song biết Đại Quốc Chủ thắng rồi, Vô Song không thể không đến Phù Tang.
Nguyệt Sát ra sao Vô Song không hiểu và cũng không quan tâm nhưng Vô Song hắn chắc chắn phải đến Phù Tang, nhất định phải ngăn cản Đại Quốc Chủ.
Vô Song không phải người tốt lành gì nhưng mà hắn tự nhận hắn cũng chẳng thể làm được theo dạng đồ cả một quốc gia, lấy Đại Long Mạch của cả một quốc gia thành tựu bản thân, dĩ nhiên Vô Song cũng chẳng phải cứu thế chủ để mà giúp đỡ Phù Tang Quốc, chí ít Vô Song sẽ không đi lấy mạng mình mà đi cứu Phù Tang, một Phù Tang là không đủ.
Vô Song còn có nhiều lý do khác để cứu Phù Tang bởi vì Phù Tang mang theo mộng tưởng của chính Vô Song, là vốn của Vô Song, Vô Song rất khó tìm được một nơi lý tưởng hơn Phù Tang để làm điểm tựa cho cái mộng tưởng của chính mình.
Đại Quốc Chủ bỏ ra vài trăm năm bố cục ở Phù Tang vì vậy Phù Tang là duy nhất, Vô Song chẳng lẽ phải đợi vài trăm năm để có một Đại Quốc Chủ thứ hai bầy bố cục ở Cao Ly?, cái này Vô Song không đợi được.
Ngoại trừ kế hoạch trong tương lai của Vô Song liên quan đến Phù Tang ra thì còn một vấn đề nữa khiến Vô Song nhất định phải ngăn cản Đại Quốc Chủ, Vô Song không muốn chết, càng không muốn thân nhân của mình chết.
Chẳng cần biết mục đích của Đại Quốc Chủ là gì nhưng mà hắn chắc chắn đang làm vì Đế Thích Thiên, giữa Vô Song cùng Đế Thích Thiên tuy chưa thực sự gặp mặt nhau, tuy chưa thực sự giao chiến nhưng mà Vô Song cũng tự biết hắn đã không thể thoát ra, đã không thể không chiến, Đế Thích Thiên cùng Vô Song đã có quá nhiều nhân quả với nhau.
Một ngày Đế Thích Thiên có thể đại thành, một ngày hắn có tự tin rời khỏi Bắc Cương mà khiêu chiến thiên hạ thì chính là lúc Vô Song phải đứng ra gánh cái nhân quả kia.
Đại Quốc Chủ bỏ ra vài trăm năm bố cục để giờ khắc này mở ra.
Bắc Cương vốn luôn chiến tranh cùng Đại Thanh nhưng giờ khắc này cũng đình chiến.
Vô Song có ngu ngốc đi nữa thì cũng phải hiểu Đế Thích Thiên sắp có đại hành động, kẻ kia có lẽ sẽ rời khỏi Tang Sơn, rời khỏi Bắc Cương mà hiện thân nơi nhân gian.
Vô Song hiện tại còn quá yếu, quá yếu khi đặt cạnh Đế Thích Thiên, hắn cần là cần thời gian vì vậy nhất định phải ngăn cản Đại Quốc Chủ thành công, thà chịu nguy hiểm với Đại Quốc Chủ còn hơn đối mặt với Đế Thích Thiên trong tương lai gần, một cái là cửu tử nhất sinh còn cái kia chính là thập tử vô sinh.
Nếu cái giả thuyết của Vô Song là đúng, nếu Đại Quốc Chủ phải cần đủ 6 thần binh mới có thể bắt đầu thực hiện kế hoạch thì Vô Song cũng không ngại mang hai thần binh kia ném thẳng vào Hắc Địa, để Bát Chỉ Kính cùng Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc cho Trương Tam Phong quản lý nhưng tiền đề là Vô Song chẳng có gì nắm chắc, giả thuyết chỉ mãi là giả thuyết.
Nếu Đại Quốc Chủ không cần Bát Chỉ Kính cùng Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc thì sao?, nếu Đại Quốc Chủ mục tiêu chẳng phải long mạch mà là thứ khác thì sao?, có quá nhiều biến số ở đây bởi sẽ chẳng ai biết mục đích thực tế của Đại Quốc Chủ là gì.
“Hai vị tiền bối, trước hết không quản Đại Quốc Chủ muốn làm gì, Vô Song muốn đi Thạch Thành một chuyến”.
Đuổi bây giờ đuổi cũng không kịp, ít nhất Vô Song cùng mọi người đang không có thuyền hơn nữa tương quan thực lực hai bên cách biệt rất lớn, Vô Song càng không muốn liều với Đại Quốc Chủ bây giờ, chí ít Vô Song cũng cần phải biết mục đích thật sự của Đại Quốc Chủ là gì, hắn phải quay về Thạch Thành một chuyến, quan sát toàn bộ Thạch Thành từ trên xuống dưới, lật tung Thạch Thành lên một lần.
Ở bên cạnh Vô Song là Thiên Thánh cùng Trương sư, hai người nghe Vô Song nói vậy thì cộng đồng gật đầu, sau đó cũng không ai bảo ai mà tự phân công việc.
“Để lão đi với ngươi”.
Đây là câu nói của Thiên Thánh, Thiên Thánh là Hợp Đạo Cảnh cường nhân, thực lực không còn nhưng ánh mắt vẫn còn, kiến thức của Thiên Thánh cũng vượt xa người khác, Thiên Thánh đi theo Vô Song là không thể thích hợp hơn.
Ở một bên Trương sư chỉ khẽ mỉm cười gật đầu với Vô Song, cái gật đầu này chính là gật đầu đảm bảo.
Trương sư hiện tại có thể nói là đệ tam cường giả trên thuyền, trên thuyền có quá nhiều người không thể chiến đấu hoặc có thể chiến đấu cũng không có bao nhiêu thực lực, Trương sư cùng Quang Bình nhất định phải ở lại thủ hộ, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook