• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full CÙNG NHÂN DÂN VŨ TRỤ TRỒNG RAU NUÔI GÀ (1 Viewer)

  • Chương 196

Trên giao diện sách sưu tập quen thuộc, phần "Cây nông nghiệp" có mấy hàng biểu tượng cây trồng phiên bản hoạt hình được sắp xếp chỉnh tề, đang lóe sáng, người bị chứng ám ảnh cưỡng chế nhìn thấy cũng phải thỏa mãn.



Nhưng mà chờ lật sang trang khác, những biểu tượng sáng lên lập tức trở nên loang lổ trồi sụt. Đúng y những những gì Bạch Lê nói, mực thu thập quả thực thấp hơn nhiều so với những người chơi khác trong game.



Khương Hoài Bích "..." mất một lúc, mới mở miệng giúp Bạch Lê tìm lý do: "Lê Lê, anh giỏi ghê, mục cây nông nghiệp đã thu thập đủ hết rồi, chắc là anh dồn hết sức vào trồng trọt rồi nhỉ! Chỉ có làm giống như anh, tập trung hết sức lực, nỗ lực lao động, đổ mồ hôi trên ruộng đồng, đất đai mới tặng lại cho anh thiện ý lớn nhất của mình như vậy!"



Khán giả đang khiếp sợ với trình độ lười biếng của người thiết kế, sau khi nghe Khương Hoài Bích nói dứt lời thì đều dồn dập lên tiếng an ủi.



"Đúng đó đúng đó, Lê Lê, cậu đã làm rất tốt rồi, tuyệt đối đừng buồn bã không vui nha! Theo như tôi quan sát nửa ngày nay, những thứ khác so với cây nông nghiệp dễ sưu tầm hơn nhiều, chỉ cần bỏ tiền ra là có thể mua được một mớ, còn lại có thể từ từ mà làm, dù sao cậu không tìm được thì người khác cũng không tìm được."



"Level của Lê Lê cao quá nha, thì ra đã lên đến cấp hai mấy rồi, chẳng trách có thể trồng được những hơn 50 loại cây nông nghiệp! Mà tôi nói này, sưu tập đủ 50 loại sẽ được thưởng cái gì vậy, đừng nói vẫn là hạt giống khổng lồ nhé?"



"Đào mật năng 2,5kg, quạt tròn màu xanh lam thêu hoa sen bạc, cua lớn nặng 2,5kg, công thức làm nước chấm, thêm tối thiểu năm loại vật phẩm chữ xám nữa, tôi nhớ bên em gái [Hoài Bích] đều có cả này, Lê Lê, cậu đừng quên tìm thử trong quầy hàng của [Hoài Bích], có thể làm sáng biểu tượng của mấy món đồ đấy!"



Khương Hoài Bích cũng nhìn thấy bình luận này, không chờ Bạch Lê nói gì, cô đang tự mình tìm trước, dùng tốc độ nhanh nhất, nhặt mấy món Bạch Lê còn thiếu ra ngoài, sau đó đẩy sang bên quầy hàng của Bạch Lê, nói: "Lê Lê, mấy món này cho anh cả đấy, không lấy tiền!"



Nếu là người khác đến quầy của Khương Hoài Bích mua đồ, cô nhất định phải lấy tiền, cùng lắm thì nếu người ta mua nhiều cô giảm giá cho chút đỉnh thôi. Nhưng Lê Lê thì không giống vậy, từ khi mới vào game, Lê Lê thường xuyên cho cô nàng lời khuyên, giúp cô đỡ phải đi đường vòng, còn khơi dậy một loại bản năng trời cho trong gien của cô nàng, chính là năng lực tích trữ đồ vô biên!



Khương Hoài Bích đưa đồ sang xong, còn bày ra tư thế "Anh không nhận nghĩa là anh không coi em là bạn", Bạch Lê đương nhiên không tiện từ chối, cười nói cảm ơn, sau đó cất những món đồ này vào ba lô, lần lượt trình lên cho hệ thống.



Biểu tượng của chúng trong sách sưu tập lần lượt sáng lên. Vì bảng trạng thái không thay đổi, nên khán giả trong phòng phát sóng có thể tận mắt trông thấy cảnh tượng này, cũng bày tỏ cảm nhận của mình "Quá trình biểu tượng được thắp sáng này nhìn thực sự rất đã mắt".



Khương Hoài Bích hài lòng gật đầu, đúng đúng đúng, phải như vậy chứ, hỗ trợ lẫn nhau, tình bạn của cô cùng Lê Lê mãi trường tồn ~



Mong rằng N năm qua đi rồi, quan hệ của bọn họ vẫn siêu tốt y như trước, Khương Hoài Bích cười toe toét, khóe miệng muốn kéo đến tận mang tai. Mãi đến khi Bạch Lê mở miệng nói chuyện, mới đánh gãy tưởng tượng của cô nàng.



"[Hoài Bích], "Cây nông nghiệp" bên em đã thu thập đủ chưa, chỗ tôi còn không ít loại đủ điều kiện đâu, thiếu cái gì cứ nói, tôi lấy cho em."



Khương Hoài Bích:!!!!



Thiếu thiếu thiếu! Làm gì có chuyện cô sưu tầm đủ được?



Khương Hoài Bích không khỏi nhớ lại nguyện vọng ban đầu của mình lúc mới vào game, khi đó cô là một người mới, cái gì cũng không hiểu, chỉ vì ở trong thực tế bị xưng danh "Sát thủ cây trồng" mà muốn vào trỏ chơi trồng cây.



Kết quả phát hiện, đất đai trong game trồng siêu thích không nói, những cách chơi khác cùng hấp dẫn lòng hiếu kỳ của cô, nhất là đủ loại vật phẩm mới mẻ, nhìn thấy chúng nó, cô lập tức không khống chế được bàn tay đang rục rịch của mình, không cất chúng nó vào trong ba lô hay tủ chứa đồ của mình là trong lòng lại thấy khó chịu.



Chơi game đến tận lúc này, tuy vừa login xong cô vẫn sẽ bắt tay vào trồng trọt thu hoạch đầu tiên, nhưng trọng tâm chơi game của cô bây giờ, thực ra đã đặt ở chỗ khác.



Cho nên, cây nông nghiệp không nhận được đủ tình yêu của cô, thu hoạch đa số cũng chỉ nằm ở mức trung bình trở xuống. Ầy ~



Mà ngay cả như vậy, mức hoàn thành sưu tập của cô vẫn cao hơn những người chơi khác không ít, ai bảo bình thường cô đam mê tích trữ hàng chứ?



Khương Hoài Bích cũng mở giao diện sách sưu tập của mình ra để xem, nhìn lướt qua mấy loại vẫn còn màu xám, miệng bặc bặc bặc báo lên: "Ngô, cải thảo, cải bó xôi, súp lơ, khoai lang...



Cô cũng không khách sáo với Bạch Lê, báo tất cả những thứ mình còn thiếu lên luôn một lần.



Bạch Lê thì dựa theo những loại cô nàng nói, lực tìm trong ba lô của mình.



Khi trò chơi mới bắt đầu, ba lô của người chơi chỉ có 50 ô để đồ, cái này cũng với số lượng cây trồng cùng vật phẩm ngày càng nhiều trong game không tương xứng, vì thế cậu thêm vào danh sách đổi điểm hoạt động tháng này một món là "Đá mở rộng ba lô", 500 điểm đổi được một viên, sử dụng đá kèm thêm tiền đồng có thể nâng cấp ba lô thêm 20 ô để đồ nữa, không giới hạn số lượng được đổi.



Bạch Lê dùng điểm của mình đổi lấy năm viên, mở rộng ba lô lên thành 100 ô chứa.



Cũng may là cùng một loại cây, mặc dùng được đặt trong cùng một ô chứa thì khi người chơi muốn lấy, cái to nhất sẽ được ưu tiên ra trước, cái này tạo điều kiện rất lớn cho người chơi họp "Chợ đen". Bạch Lê cũng không cần vì lấy một cây nông nghiệp đủ yêu cầu mà phải lôi tất cả chúng nó ra khỏi ba lô.



Hai người một người đọc, một người lấy đồ, tốc độ rất nhanh, chỉ trong có mấy phút, sạp hàng của Bạch Lê đã chất đống không ít rau dưa cỡ lớn, gần như che khuất cả nửa người của cậu.



Ở trong game, sau khi cây trồng được thu hoạch thì sẽ không dính một tí bùn đất nào cả, cái nào cái nấy đều trông rất đang yêu, nhìn từ xa còn có chút trẻ con, khán giả yên lặng chụp màn hình lại, rất muốn photoshop xóa Bạch Lê đi rồi chèn hình mình lên.



Khương Hoài Bích đang tập trung vào việc báo tên cây, hai mắt không dời khỏi sách sưu tập lấy một giây. Lúc báo tên cây trồng, cô nghĩ mình thế này có phải hơi quá đáng rồi không, bèn liếc về phía Bạch Lê một cái, sau đó hai mắt suýt chút nữa lồi ra luôn.



Hay lắm! Lê Lê đúng là người thanh thật, cô nói cái gì là lấy cái đó ra, sao trên tay người này lại có nhiều cây nông nghiệp đủ tiêu chuẩn vậy! Trồng trọt quá giỏi rồi đấy!



"Hả? Sao em không đọc nữa, hết rồi à?" Bạch Lê thấy Khương Hoài Bích dừng lại thì cũng dừng động tác trên tay, hỏi một câu.



Khương Hoài Bích nuốt một ngụm nước bọt, vô thức lắc lắc đầu. Dựa theo tình huống bây giờ mà xem, thì rõ ràng là cô đang chiếm hời của Lê Lê! Cô cho Lê Lê có một tí, mà Lê Lê lại cho cô cả một đống?



"Lê... Lê Lê, anh cho em nhiều lắm rồi, chỗ còn lại để em tự trồng đi, chung quy cũng phải có chút cảm giác tham dự chứ, hì hì!" Khương Hoài Bích lại lắc đầu, yên lặng trình chỗ rau cỏ kia lên cho hệ thống.



Bạch Lê thấy thế cũng phải, nếu muốn, cậu ít nhất có thể giúp 50 người chơi thu thập đủ thành tựu trong mục "Cây nông nghiệp" của sách sưu tập, nhưng như vậy thì chơi game còn gì vui nữa, chỉ có thể dựa vào cố gắng của bản thân, dùng từng giọt mồ hôi đổi lấy, sau này lúc nhớ lại mới có thể mỉm cười vui sướng.



Vì thế cậu không khuyên Khương Hoài Bích nữa, vui vẻ nhìn cô nàng trình cây trông lên cho hệ thống, sau đó lại bắt đầu lầm vào trạng thái không có việc gì làm.



Nói vậy, có phải cậu nên làm chút gì đó, để mình không phải đi một chuyến không công không nhỉ?



Bạch Lê rất nhanh đã có ý tưởng, nhìn xung quanh một chút, sau đó hỏi xin Khương Hoài Bích một tấm biển nhỏ không dùng đến, học những người khác viết lên đó mấy chữ, đặt đằng trước.



"Đủ loại cây nông nghiệp, 3 vàng một cây, mỗi người có thể mua nhiều nhất năm cây (Chỉ mở bán trong nửa tiếng)."



Khương Hoài Bích ló đầu nhìn một cái, lập tức "Oa oa" kêu lên, rồi cười hì hì nói với khán giả đang xem live: "Mọi người chú ý, kế tiếp chính là thời gian livestream bán hàng của Lê Lê nha ~"



"Livestream bán hàng", cái từ này dùng ở đây thực ra không được hợp lý cho lắm, rất nhanh đã có khán giả tức giận bày tỏ sự không hài lòng của mình.



"Marketing bẩn, cẩn thận bọn tui report nha! Lê Lê bày sạp thì liên quan gì đến bọn tui đâu? Bọn tui không thể vào game mua rau dưa của Lê Lê được, cũng không thể nhận được số thức ăn này ngoài hiện thực, chỉ có thể ở trong livestream ngóng dài cổ mà ao ước, bọn tui thảm quá nha!"



"Mọi người chú ý, tiếp theo là chính là tư liệu hiếm, ghi lại hình ảnh người thiết kế trò chơi lần đầu bày sạp bán đồ ăn!"



"Ha ha ha ha! Nói vậy mới đúng chứ, streamer nhớ hôm nay lives xong phải lưu lại video, cất giữ thật tốt nha!"



Khương Hoài Bích cũng biết sai chịu sửa, lập tức đổi tên phòng phát sóng thành tên mà khán giả kiến nghị, lập tức khiến mọi người cười vang.



Bạch Lê phát hiện mình đã trở thành meme mới trong miệng khán giả, cũng không nhịn được bật cười, người dân vũ trụ luôn thể hiện sự nhiệt tình theo những cách khác biệt kỳ lạ.



Xem người khác bán đồ ăn? Có cái gì hay đâu?



Nhưng mà sự thực chứng minh, cái này xem rất đã.



Lúc Khương Hoài Bích gọi Bạch Lê, thực ra người chơi xung quanh cũng đã phát hiện ra cậu rồi. Nhưng Bạch Lê bị người quen gọi đi, bọn họ chỉ có thể ở một bên âm thầm quan sát.



Lúc thấy Khương Hoài Bích lấy một đống vật phẩm từ trong sạp hàng của mình ra, người chơi xung quanh gật gù, trong lòng nói, Lê Lê của bọn họ đúng là được yêu quý, mấy vật phẩm đó bây giờ, cho dù là ai lấy ra thì cũng đều có thể bán với giá cao, thế mà Khương Hoài Bích mắt cũng không chớp đã đưa luôn có cậu.



Nhưng khí họ thấy Bạch Lê nghe Khương Hoài Bích "Báo tên cây trồng", liên tục không ngừng lấy đồ từ trong ba lô ra các loại cây nông nghiệp tìm khắp "Chợ đen" cũng không có thì tâm trạng lập tức dậy sóng, từ cảm khái đến ước ao, rồi lại từ ước ao đến tê dại, chắc chỉ mất tầm có mấy phút.



Đáng ghét! Đối tốt với Lê Lê lại có phần thưởng lớn như vậy sao? Bây giờ đi lên ôm đùi Lê Lê còn kịp không nhỉ? Bọn họ cũng muôn thu thập đủ bộ cây nông nghiệp a a a a!



Trong khi người chơi xung quanh âm thầm quan sát, điên cuồng nghĩ đủ cách, đủ mọi lý do để sáp lại gần Bạch Lê, thấy sang bắt quàng làm họ, thì lại thấy Bạch Lê lấy một tấm biển gỗ ở chỗ Khương Hoài Bích, xoẹt xoẹt viết lên mấy chữ. Viết cong thì đặt xuống trước mặt, có vẻ là định mở sạp bán hàng.



Đây quả thực là tin tức tốt nhất mà hôm nay bọn họ nhận được!



Trong lúc Khương Hoài Bích và khán giả xem live rôm rả trò chuyện, người chơi đã mừng như điên vây kín lấy sạp hàng nho nhỏ của Bạch Lê. Sau khi nhìn rõ chữ viết trên tấm biển thì càng chen chúc nhau để mua, sợ mình tới chậm, hàng trong tay Bạch Lê đã bị người khác khuân sạch.



"Lê Lê! Lê Lê! Tôi muốn mua cỏ chăn nuôi, đậu phộng, dây tây, bí ngô với đậu que! Oa, nằm loại mà chỉ cần có 15 vàng, Lê Lê cậu đúng là thiên thần từ trên trời giáng lâm!"



"Lê Lê, tôi chỉ muốn mua dưa hấu, dưa Tân Cương với bí ngô thôi, hu hư, khiến thức đã to lại càng to hơn đúng là đang làm khó dễ hổ béo như tôi mà! Ba loại quả này, có bón cho nó bao nhiêu phân cũng vô dụng QAQ!



"Lê Lê! Chỗ cậu có ớt không, ớt to bình thường thôi đã cay đến mức miệng tôi muốn bốc khói cổ họng muốn phun lửa rồi, liệu quả ớt to gấp hai, ba lần thì độ cay có tăng theo không, biến thành kiểu cay nóng kinh hoàng ý?"



Người chơi nhiệt tình trực tiếp nhần chìm Bạch Lê, ngay cả Khương Hoài Bích vốn ngồi bên cạnh cậu cũng trong lúc không chú ý, bị những người khách chen bắn ra ngoài, chỉ có thể đừng xa xa, trừng mắt nhìn đám người nọ.



Trong đám đông, thỉnh thoảng sẽ truyền ra tiếng động viên ôn hoa của Bạch Lê, nghe giọng cậu, người chơi dần dần tỉnh táo lại, sau đó ai nấy mặt mũi đỏ bừng, lần lượt rụt cổ đứng xếp hàng ngoan như chim cút.



Hu hu hu, Lê Lê dịu dàng quá nhà, ban nãy có phải bọn họ đã khiến cậu hoảng sợ rồi không?



Nhưng mà rất nhanh, bọn họ phát hiện, Bạch Lê hoàn toàn không tức giận với mình, trong 30 phút bày hàng ngắn ngủi, cậu giống như một cái máy không biết mệt, nhanh chóng hoàn thành yêu cầu của người mua, gần như dùng tốc độ một người hai phút để hoàn thành giao dịch, việc mua bán tốt đến mức không còn thời gian đâu mà nghĩ đến chuyện khác.



30 phút trôi qua, Khương Hoài Bích vẫn bị chen ở bên ngoài như trước bèn cao giọng nhắc nhở, người chơi đứng xếp hàng còn chưa tới lượt nghe thế thì không quấn lấy Bạch Lê nữa mà chủ động tản ra.



Lê Lê sẵn lòng giúp đỡ bọn họ là đã tốt lắm rồi, bọn họ phải biết điều một chút, như vậy mới mong có cơ hội lần sau.



Thấy người chơi phản ứng như vậy, trong lòng Bạch Lê cũng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng quấn vải bạt dưới chân lại cất vào trong ba lô, đứng lên, nói với đám đông:



"Hôm nay cám ơn mọi người đã đến thăm, sau này có cơ hội tôi sẽ trở lại, nhưng tôi cũng kiến nghị mọi người tiến hành thử nghiệm, thực ra muốn trồng ra cây nông nghiệp có chất lượng cao rất đơn giản, một lát nức tôi sẽ đăng lên Xingbo một phần hướng dẫn canh tác đơn giản."



Người chơi hoan hô: Quá tốt rồi!



Bọn họ đi theo từng bước, tiễn Bạch Lê đến chỗ mấy quầy hàng ở lối vào, chờ cậu đi khuất hẳn rồi, mới chia sẻ lại tin tức tốt này cho anh em gần xa, bà con khối phố.



Hướng dẫn canh tác đến từ chính người thiết kế trò chơi, này có khác gì bí kíp chơi game đâu, anh em xông lên!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom