Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 127
Chương 127
Hiểu Nguyệt quay người lại thì thấy ba khuôn mặt đáng ghét, thật đúng là âm hồn bất tán, sao ở đâu cũng gặp phải ba người này. Cô cũng đâu biết tại sao cô lại bị đuổi ra khỏi đây.
Bạch Hiểu Nguyệt không có thời gian cãi nhau với bọn họ, cô tránh đường đi sang một hướng khác.
Vương Lily mắt thất Bạch Hiểu Nguyệt định bỏ đi, cô ra nhanh chóng tiến tới ngăn cản Bạch Hiểu Nguyệt lại.
“Chậc, chậc, chậc!” Vương Lily mặc một bộ váy màu da cam bó sát người, lộ ra thân hình gợi cảm, lúc này cô ta đưa tay vòng quanh trước ngực, khiêu khích nhìn Bạch Hiểu Nguyệt.
“Tôi còn tưởng rằng mình nhìn lầm chứ, hóa ra đúng thật là cô, Bạch Hiểu Nguyệt. Nghe nói cô bị điều tới tổng công ty, tôi còn tưởng rằng cô được thăng chức khi chuyển sang đó, ai dè cũng chỉ là chân sai vặt.
Hay là tôi cũng đang khát nước, cô mua giúp tôi được không? Ha ha”
Vương Lily cực lỳ mang thù vụ này, nói về năng lực rõ ràng cô mới là người giỏi hơn Bạch Hiểu Nguyệt rất nhiều. Vậy mà cô ta lại được đích thân tổng tài điều chuyển sang tổng công ty, đối với cô đây là một chuyện mất mặt chưa từng thấy.
Cô đường đường là một nhân viên chính thức lại không được điều đi, vậy mà Bạch Hiểu Nguyệt một thực tập sinh lại dựa vào cái gì lại có cơ hội tốt hơn cô. Nói trắng ra là Vương Lily cô không cam lòng, nhìn Bạch Hiểu Nguyệt có được cơ hội tốt, trong lòng cô lại khó chịu.
“Hiện tại ở công ty cũ đều nhàn nhã như vậy sao, còn có thời gian đến xem buổi họp báo?” Mấy người này mặc những bộ váy thật là chói mắt, Bạch Hiểu Nguyệt nhìn một chút đã thấy nhức mắt, cô thật sự không muốn ở chỗ này cãi nhau với cô ta, nghĩ đến cãi nhau là cô lại thấy đau đầu.
“Chuyện của tôi không đến lượt cô quản, Bạch Hiểu Nguyệt tôi còn tưởng rằng Vân thiếu sẽ không để cho đi làm chứ. Không ở nhà làm Vân phu nhân, còn chạy tới đây làm gì, không sợ ai đó đau lòng sao?”
Đứng ở góc độ của Vương Lily mà nói, người phụ nữ của Vân Thiên Lâm, căn bản không cần phải chạy ra ngoài làm việc. Anh ta có nhiều tiền như vậy, xài mấy đời cũng không hết, cần gì người phụ nữ của mình ra ngoài kiếm tiền.
Cho nên, Vương Lily cô nhận định ngày đó Vân Thiên Lâm là cố ý giả bộ làm ra vẻ hạnh phúc trước mặt bọn cô. Nhất định Bạch Hiểu Nguyệt là đươc bao nuôi, ở trước mặt Vân Thiên Lâm nói gì đó, cho nên anh ta ngày đó mới làm vậy.
“Chuyện này, không cần các người quản, rốt cục thế nào là người thông minh các người căn bản không hiểu.”
“Bạch Hiểu Nguyệt, cô nói ai là ngu xuẩn? Có bản lĩnh thì nói lại lần nữa xem!”
Vương Lily tính tình nóng nảy, mới có một chút châm chọc, đã chịu không nổi liền hóa thành sư tử hà đông.
“Tôi nói bóng gió, cỏ cây thôi, những người có tật thì giật mình, tôi cũng chẳng nói gì sai. Cuộc họp báo sắp bắt đầu rồi, thư ký Bạch không cần đi theo Trình tổng lên khán đài hay sao? Hay là…Trình tổng không cần cô phải đi theo.”
Bạch Hiểu Nguyệt ưu nhã cười cười, trong tay điều chỉnh lại xấp tài liệu, xoay người rời đi.
“Đây là bản lĩnh của em? Không chọc tức được cô ta lại còn bị cô ta chọc tức lại, em xem Vân Khê bị cô ta làm cho nổi giận rồi kìa.”
“Được rồi, tôi phải đi gấp, các cô đừng có gây chuyện, cuộc họp báo này rất quan trọng, không được phá hỏng nó đấy.”
Bạch Hiểu Nguyệt nói vừa rồi là đúng, tâm tình Bạch Vân Khê đang không tốt một chút nào, cô hôm nay trang điểm rất tỉ mỉ tại bị Trình Lãng nói cô đang mang thai không thể tới nơi này được.
Đáng chết, ngày mai cô phải đi bệnh viện một chuyến mới được, để xem cô đã mang thai thật chưa.
Hiểu Nguyệt quay người lại thì thấy ba khuôn mặt đáng ghét, thật đúng là âm hồn bất tán, sao ở đâu cũng gặp phải ba người này. Cô cũng đâu biết tại sao cô lại bị đuổi ra khỏi đây.
Bạch Hiểu Nguyệt không có thời gian cãi nhau với bọn họ, cô tránh đường đi sang một hướng khác.
Vương Lily mắt thất Bạch Hiểu Nguyệt định bỏ đi, cô ra nhanh chóng tiến tới ngăn cản Bạch Hiểu Nguyệt lại.
“Chậc, chậc, chậc!” Vương Lily mặc một bộ váy màu da cam bó sát người, lộ ra thân hình gợi cảm, lúc này cô ta đưa tay vòng quanh trước ngực, khiêu khích nhìn Bạch Hiểu Nguyệt.
“Tôi còn tưởng rằng mình nhìn lầm chứ, hóa ra đúng thật là cô, Bạch Hiểu Nguyệt. Nghe nói cô bị điều tới tổng công ty, tôi còn tưởng rằng cô được thăng chức khi chuyển sang đó, ai dè cũng chỉ là chân sai vặt.
Hay là tôi cũng đang khát nước, cô mua giúp tôi được không? Ha ha”
Vương Lily cực lỳ mang thù vụ này, nói về năng lực rõ ràng cô mới là người giỏi hơn Bạch Hiểu Nguyệt rất nhiều. Vậy mà cô ta lại được đích thân tổng tài điều chuyển sang tổng công ty, đối với cô đây là một chuyện mất mặt chưa từng thấy.
Cô đường đường là một nhân viên chính thức lại không được điều đi, vậy mà Bạch Hiểu Nguyệt một thực tập sinh lại dựa vào cái gì lại có cơ hội tốt hơn cô. Nói trắng ra là Vương Lily cô không cam lòng, nhìn Bạch Hiểu Nguyệt có được cơ hội tốt, trong lòng cô lại khó chịu.
“Hiện tại ở công ty cũ đều nhàn nhã như vậy sao, còn có thời gian đến xem buổi họp báo?” Mấy người này mặc những bộ váy thật là chói mắt, Bạch Hiểu Nguyệt nhìn một chút đã thấy nhức mắt, cô thật sự không muốn ở chỗ này cãi nhau với cô ta, nghĩ đến cãi nhau là cô lại thấy đau đầu.
“Chuyện của tôi không đến lượt cô quản, Bạch Hiểu Nguyệt tôi còn tưởng rằng Vân thiếu sẽ không để cho đi làm chứ. Không ở nhà làm Vân phu nhân, còn chạy tới đây làm gì, không sợ ai đó đau lòng sao?”
Đứng ở góc độ của Vương Lily mà nói, người phụ nữ của Vân Thiên Lâm, căn bản không cần phải chạy ra ngoài làm việc. Anh ta có nhiều tiền như vậy, xài mấy đời cũng không hết, cần gì người phụ nữ của mình ra ngoài kiếm tiền.
Cho nên, Vương Lily cô nhận định ngày đó Vân Thiên Lâm là cố ý giả bộ làm ra vẻ hạnh phúc trước mặt bọn cô. Nhất định Bạch Hiểu Nguyệt là đươc bao nuôi, ở trước mặt Vân Thiên Lâm nói gì đó, cho nên anh ta ngày đó mới làm vậy.
“Chuyện này, không cần các người quản, rốt cục thế nào là người thông minh các người căn bản không hiểu.”
“Bạch Hiểu Nguyệt, cô nói ai là ngu xuẩn? Có bản lĩnh thì nói lại lần nữa xem!”
Vương Lily tính tình nóng nảy, mới có một chút châm chọc, đã chịu không nổi liền hóa thành sư tử hà đông.
“Tôi nói bóng gió, cỏ cây thôi, những người có tật thì giật mình, tôi cũng chẳng nói gì sai. Cuộc họp báo sắp bắt đầu rồi, thư ký Bạch không cần đi theo Trình tổng lên khán đài hay sao? Hay là…Trình tổng không cần cô phải đi theo.”
Bạch Hiểu Nguyệt ưu nhã cười cười, trong tay điều chỉnh lại xấp tài liệu, xoay người rời đi.
“Đây là bản lĩnh của em? Không chọc tức được cô ta lại còn bị cô ta chọc tức lại, em xem Vân Khê bị cô ta làm cho nổi giận rồi kìa.”
“Được rồi, tôi phải đi gấp, các cô đừng có gây chuyện, cuộc họp báo này rất quan trọng, không được phá hỏng nó đấy.”
Bạch Hiểu Nguyệt nói vừa rồi là đúng, tâm tình Bạch Vân Khê đang không tốt một chút nào, cô hôm nay trang điểm rất tỉ mỉ tại bị Trình Lãng nói cô đang mang thai không thể tới nơi này được.
Đáng chết, ngày mai cô phải đi bệnh viện một chuyến mới được, để xem cô đã mang thai thật chưa.
Bình luận facebook