Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 47: Cược tôi sẽ không giết anh
Tất cả những bi kịch của bậc trưởng bối đều vì một người phụ nữ tên Giai Ninh mà náo loạn chưa từng thấy. Lần đầu tiên trong lịch sử, gia chủ của các đại gia tộc gây chiến với nhau chỉ vì tranh giành một người phụ nữ. Giai Ninh chính là kiểu phụ nữ duy nhất mà mọi phụ nữ khác đều muốn trở thành, khiến đàn ông vì mình mà khai chiến...
Nhưng bà cũng phải trả giá cho việc lợi dụng tình yêu của kẻ khác mà độc chiếm lợi nhuận về phía mình. Dù rằng tất cả chỉ là sắp xếp sẵn cho cuộc sống của Nhược An sau này...
"Em và cô đều rất giống như đấy..."
Nhược An cười quyến rũ nhìn Gia Thành, cô ghé sát vào tai anh mà thì thầm, giọng nói cũng vì thế mà trở nên câu dẫn nam nhân bội phần...
"Có phải đều khiến bọn đàn ông các người điên đảo, muốn dâng hết mọi thứ không..."
Lý Gia Thành đặt Nhược An ngồi trên đùi mình, đôi mắt thâm trầm nhìn cô...
"Kiều lão gia còn một người con trai riêng với thư ký của ông ta...đang ở Canada đấy..."
Nhược An nghiêng đầu sang một bên nhìn Gia Thành, nụ cười càng vì thế mà trở nên sâu hơn...
"Nghe thú vị đấy...anh có muốn đi cùng không..."
Gia Thành lắc đầu liền tiến đến gần sát khuôn mặt xinh đẹp của Nhược An...
"Cho em thời hạn một tuần..."
"Quá dễ..."
Nhược An hôn nhẹ lên môi Gia Thành liền rời khỏi người cậu mà ngồi xuống ghế bên cạnh. Cô hoàn toàn biết lý do mà nam nhân này kiên nhẫn với mình, thậm chí còn không bao giờ hỏi cô về việc mất lần đầu tiên với Trần Quân Minh. Vì cô biết cậu ta yêu cô đến điên rồi, yêu đến mức để cô tự tung tự tác...yêu như cái cách cha cậu ta yêu mẹ của cô vậy. Nhưng ít ra người đàn ông này không phản bội cô...
Còn Nhược An có yêu Lý Gia Thành như cái cách cậu yêu cô không, thì chỉ có mình cô biết...
"Mai đặt vé sớm rồi gửi vị trí của anh ta cho em nhé..."
Nhược An tiện nhờ vả đâu đấy liền lái xe ra ngoài đi dạo. Tự nhiên Gia Thành lại khiến cô nhớ về chuyện quá khứ khiến tâm trạng Nhược An có chút phức tạp, hay nói đúng hơn là không vui vẻ là mấy...
Lúc còn bé, cô không hề muốn trở thành một người phụ nữ mưu kế giống như mẹ của cô, thậm chí có lúc còn ghét bà vì những thứ bà gây ra. Nhưng sau này cô mới biết việc làm của mẹ mình cũng chỉ vì cuộc đời ép bà phải làm như vậy thôi. Và bọn đàn ông đều là lũ khốn nạn như nhau, đều vì mục đích cá nhân mà vứt bỏ những hẹn ước với người phụ nữ của mình...
Nhược An có tham vọng giống bà, thứ cô muốn chính là để bọn họ yêu cô say đắm rồi dẫm đạp lên tình yêu của bọn họ như cái cách cô từng làm với Trần Quân Minh...
Nhược An dừng xe gần bờ biển, cô lấy lon nước trong túi ra thưởng thức. Đôi mắt đăm chiêu nhìn về nơi mênh mông không điểm dừng của biển cả. Ước gì bản thân cũng như những cơn sóng nhẹ nhàng gợn lên khi biển tĩnh lặng...
"Mục tiêu tiếp theo của em là Kiều Hải cùng mẹ cậu ta đang định cư ở Canada sao..."
Trần Quân Minh cũng cầm một lon nước y hệt liền đứng cạnh Nhược An. Nhưng cô cũng chẳng quan tâm sự xuất hiện của anh, vẫn tiếp tục ngắm biển...
"Hắn ta là tên trăng hoa...dễ chơi hơn cả tôi đấy...có khi chỉ cần ba ngày..."
Nhược An mỉm cười liền nhìn về phía Trần Quân Minh, cô đưa lon nước về phía anh...
"Anh cược thử không...hai ngày..."
Trần Quân Minh cụng lon nước với Nhược An, trên môi liền hiện lên nụ cười đậm...
"Điều kiện là gì..."
Nhược An tiến lại ghé sát vào tai Trần Quân Minh, tạo ra tư thế vô cùng thân mật...
"Tôi sẽ không giết anh sau khi mọi chuyện kết thúc..."
Trần Quân Minh liền cười lớn, nếu người khác nói câu này anh sẽ không khiêng dè mà nói bọn họ ngu ngốc. Nhưng lời nói của một sát thủ cấp cao như Nhược An lại khác...
"Đồng ý..."
Cả hai đều đạt được thỏa thuận liền tiếp tục thưởng thức lon nước ngọt ngào. Nhược An có một thói quen khá kì quặc chính là sẽ giết hết những tên đàn ông ngứa mắt mà cô từng nhìn thấy. Còn Trần Quân Minh có sở trường chính là không bao giờ thua bất cứ một vụ cá cược nào...
Nhưng bà cũng phải trả giá cho việc lợi dụng tình yêu của kẻ khác mà độc chiếm lợi nhuận về phía mình. Dù rằng tất cả chỉ là sắp xếp sẵn cho cuộc sống của Nhược An sau này...
"Em và cô đều rất giống như đấy..."
Nhược An cười quyến rũ nhìn Gia Thành, cô ghé sát vào tai anh mà thì thầm, giọng nói cũng vì thế mà trở nên câu dẫn nam nhân bội phần...
"Có phải đều khiến bọn đàn ông các người điên đảo, muốn dâng hết mọi thứ không..."
Lý Gia Thành đặt Nhược An ngồi trên đùi mình, đôi mắt thâm trầm nhìn cô...
"Kiều lão gia còn một người con trai riêng với thư ký của ông ta...đang ở Canada đấy..."
Nhược An nghiêng đầu sang một bên nhìn Gia Thành, nụ cười càng vì thế mà trở nên sâu hơn...
"Nghe thú vị đấy...anh có muốn đi cùng không..."
Gia Thành lắc đầu liền tiến đến gần sát khuôn mặt xinh đẹp của Nhược An...
"Cho em thời hạn một tuần..."
"Quá dễ..."
Nhược An hôn nhẹ lên môi Gia Thành liền rời khỏi người cậu mà ngồi xuống ghế bên cạnh. Cô hoàn toàn biết lý do mà nam nhân này kiên nhẫn với mình, thậm chí còn không bao giờ hỏi cô về việc mất lần đầu tiên với Trần Quân Minh. Vì cô biết cậu ta yêu cô đến điên rồi, yêu đến mức để cô tự tung tự tác...yêu như cái cách cha cậu ta yêu mẹ của cô vậy. Nhưng ít ra người đàn ông này không phản bội cô...
Còn Nhược An có yêu Lý Gia Thành như cái cách cậu yêu cô không, thì chỉ có mình cô biết...
"Mai đặt vé sớm rồi gửi vị trí của anh ta cho em nhé..."
Nhược An tiện nhờ vả đâu đấy liền lái xe ra ngoài đi dạo. Tự nhiên Gia Thành lại khiến cô nhớ về chuyện quá khứ khiến tâm trạng Nhược An có chút phức tạp, hay nói đúng hơn là không vui vẻ là mấy...
Lúc còn bé, cô không hề muốn trở thành một người phụ nữ mưu kế giống như mẹ của cô, thậm chí có lúc còn ghét bà vì những thứ bà gây ra. Nhưng sau này cô mới biết việc làm của mẹ mình cũng chỉ vì cuộc đời ép bà phải làm như vậy thôi. Và bọn đàn ông đều là lũ khốn nạn như nhau, đều vì mục đích cá nhân mà vứt bỏ những hẹn ước với người phụ nữ của mình...
Nhược An có tham vọng giống bà, thứ cô muốn chính là để bọn họ yêu cô say đắm rồi dẫm đạp lên tình yêu của bọn họ như cái cách cô từng làm với Trần Quân Minh...
Nhược An dừng xe gần bờ biển, cô lấy lon nước trong túi ra thưởng thức. Đôi mắt đăm chiêu nhìn về nơi mênh mông không điểm dừng của biển cả. Ước gì bản thân cũng như những cơn sóng nhẹ nhàng gợn lên khi biển tĩnh lặng...
"Mục tiêu tiếp theo của em là Kiều Hải cùng mẹ cậu ta đang định cư ở Canada sao..."
Trần Quân Minh cũng cầm một lon nước y hệt liền đứng cạnh Nhược An. Nhưng cô cũng chẳng quan tâm sự xuất hiện của anh, vẫn tiếp tục ngắm biển...
"Hắn ta là tên trăng hoa...dễ chơi hơn cả tôi đấy...có khi chỉ cần ba ngày..."
Nhược An mỉm cười liền nhìn về phía Trần Quân Minh, cô đưa lon nước về phía anh...
"Anh cược thử không...hai ngày..."
Trần Quân Minh cụng lon nước với Nhược An, trên môi liền hiện lên nụ cười đậm...
"Điều kiện là gì..."
Nhược An tiến lại ghé sát vào tai Trần Quân Minh, tạo ra tư thế vô cùng thân mật...
"Tôi sẽ không giết anh sau khi mọi chuyện kết thúc..."
Trần Quân Minh liền cười lớn, nếu người khác nói câu này anh sẽ không khiêng dè mà nói bọn họ ngu ngốc. Nhưng lời nói của một sát thủ cấp cao như Nhược An lại khác...
"Đồng ý..."
Cả hai đều đạt được thỏa thuận liền tiếp tục thưởng thức lon nước ngọt ngào. Nhược An có một thói quen khá kì quặc chính là sẽ giết hết những tên đàn ông ngứa mắt mà cô từng nhìn thấy. Còn Trần Quân Minh có sở trường chính là không bao giờ thua bất cứ một vụ cá cược nào...
Bình luận facebook