Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 48: Bắt đầu cược
Lý Gia Thành chu đáo chuẩn bị vé máy bay hạng thương gia cho Nhược An. Hành lý cùng đồ dùng cần thiết đều được trợ lý riêng chuẩn bị từ hôm qua. Cô liền vui vẻ hôn lên trán cậu rồi đến sân bay...
"Ipad của tôi đâu..."
Trợ lý liền đưa ipad đã cập nhập đầy đủ thông tin lẫn vị trí hiện tại của Kiều Hải cho Nhược An. Đúng là sau khi báo chí công khai tin tức Kiều lão gia qua đời do tai nạn, di chúc liền được tiến hành chuyển giao cho Kiều Hải. Lý do Kiều lão gia đưa mẹ con Kiều Hải ra nước ngoài định cư chính là vì biết sẽ có một ngày Nhược An quay lại trả thù...
Sau khi Trần Quân Minh công khai đính hôn cùng Nhược An với giới truyền thông, thì nỗi bất an của ông ta ngày càng lớn hơn bao giờ hết. Ngay trong đêm đó liền tiến hành lập di chúc để Kiều Hải thừa kế tài sản. Nếu ông ta không làm như thế, người quang minh chính đại thừa kế tài sản của Kiều gia chính là Kiều Nhược An, thiên kim đích thực của Kiều gia. Vậy Kiều phu nhân dù mưu kế như thế nào đi chăng nữa, nếu bà ta còn sống chắc sẽ hối hận lắm khi gả cho ông ta...
Về phần Kiều Hải, sau khi thừa kế số tài sản kếch xù của Kiều gia thì anh ta sống vô cùng sung túc như một vị thiếu gia thực thụ. Thông tin cũng cho biết tên đàn ông trăng hoa này liên tục tổ chức tiệc và chỉ mời mỹ nhân cùng những ông lớn đến dự...
Mẹ cô đúng thật quá ngu ngốc đi. Lại vì cái thứ tình yêu thấp hèn kia mà dâng tài sản của mình cho một kẻ khốn nạn. Rồi để cho đời con trai riêng ông ta ăn chơi chác táng...
Nhược An liền cười mỉa mai nhìn ảnh chụp của Kiều Hải. Cô chẳng hiểu sao càng nhìn càng giống một tên hèn nhát hơn một vị thiếu gia cao quý của gia tộc lụi bại. Phải chăng đây chính là hậu quả khiếm khuyết của việc ngoại tình...
Ngoài Kiều Hải ra thì mẹ cậu ta cũng sung sướng thật đấy. Nhìn khuôn mặt tươi cười của bà ta trong các bữa tiệc xa hoa kìa. Thật muốn rạch nát khuôn mặt kia ra mà đem đi phơi nắng...
"Việc tôi giao...chuẩn bị đến đâu rồi..."
Trợ lý liền đưa một sấp tài liệu khác cho Nhược An xem, cậu ta cũng tóm tắt lại một chút...
"Tôi đã chuẩn bị xong thân phận giả giúp tiểu thư, tên của ngài sẽ là Annie. Ngài cũng sẽ trở thành đại diện của một hãng thời trang ở Canada...việc có được thiệp mời dễ như trở bàn tay..."
Nhược An cười vui vẻ liền đặt hồ sơ xuống bàn. Cô nhẹ nhàng tựa ra ghế liền nhắm mắt thư giãn. Thật sự muốn biết vụ cược này ai sẽ chiến thắng đây...
Chuyến bay kéo dài suốt mười tiếng khiến Nhược An mệt mỏi không ít. Cô vừa xuống sân bay đã khiến người dân ở đó náo loạn vì dàn vệ sĩ hộ tống đằng sau, không khác gì người của công chúng...
"Tiểu thư Annie, tôi đã đặt một khách sạn ở vùng ngoại ô để ngài nghỉ ngơi..."
Nhược An lắc đầu liền ra lệnh cho tài xế đến cửa hàng trang phục đã đặt sẵn. Cô không rảnh đến mức nghỉ ngơi sớm như vậy đâu...
Trợ lý nghe theo chỉ thị liền giúp Nhược An thay trang phục sang trọng ra. Sau đó liền gọi điện trực tiếp cho quản gia của Kiều Hải...
"Alo...cho tôi hỏi, đây có phải số li3en lạc của Kiều thiếu gia..."
- Đúng vậy...cậu là ai...
"Tôi là trợ lý của tiểu thư Annie, cô ấy muốn hẹn Kiều thiếu gia cùng ăn tối...phiền ông báo lại..."
- Được...phiền cậu giữ máy...
Quản gia liền nhanh chóng lên phòng Kiều Hải gọi anh ta dậy từ cơn loạn lạc với người phụ nữ khác ở trên giường khiến anh ta khó chịu...
"Nếu là chuyện không quan trọng, tôi sẽ giết ông..."
Quản gia tuy sợ hãi nhưng ông bắt buộc phải nói...
"Tiểu thư Annie muốn gặp ngài..."
Kiều Hải liền cố nhớ lại cái tên Annie đã nghe ở đâu đó. Hình như là một mỹ nhân đại diện cho hãng thời trang nổi tiếng tại Canada. Đúng thật là tin tức khiến người ta rạo rực mà...
"Hẹn cô ấy sáu giờ tối gặp nhau tại nhà hàng Wilson..."
Quản gia chạy vội xuống báo lại với trợ lý của Nhược An...
"Thiếu gia nói hẹn tiểu thư lúc sáu giờ tối tại nhà hàng Wilson..."
- Được...
Bây giờ cho đến lúc hẹn còn khoảng một tiếng nữa. Thời gian chuẩn bị khoảng mười lăm phút nữa. Thời gian đến nhà hàng khoảng ba mươi phút. Vậy vẫn còn dư mười lăm phút để Nhược An có thể nghỉ ngơi trên xe...
Nhược An không gấp gáp như trợ lý. Cô vẫn ung dung vừa làm tóc vừa bấm điện thoại. Cho đến khi thấy dòng tin nhắn hiện trên thanh thông báo...
"Vụ cược bắt đầu được mười tiếng ba mươi phút rồi nhỉ...Annie..."
"Haha...hi vọng anh không chết dưới tay tôi..."
Trần Quân Minh ngồi trên giường nhấm ngáp ly rượu vang thơm ngon trên tay. Ánh mắt hướng về nhà hàng Wilson mà chờ mong sự việc thú vị sắp diễn ra...
"Ipad của tôi đâu..."
Trợ lý liền đưa ipad đã cập nhập đầy đủ thông tin lẫn vị trí hiện tại của Kiều Hải cho Nhược An. Đúng là sau khi báo chí công khai tin tức Kiều lão gia qua đời do tai nạn, di chúc liền được tiến hành chuyển giao cho Kiều Hải. Lý do Kiều lão gia đưa mẹ con Kiều Hải ra nước ngoài định cư chính là vì biết sẽ có một ngày Nhược An quay lại trả thù...
Sau khi Trần Quân Minh công khai đính hôn cùng Nhược An với giới truyền thông, thì nỗi bất an của ông ta ngày càng lớn hơn bao giờ hết. Ngay trong đêm đó liền tiến hành lập di chúc để Kiều Hải thừa kế tài sản. Nếu ông ta không làm như thế, người quang minh chính đại thừa kế tài sản của Kiều gia chính là Kiều Nhược An, thiên kim đích thực của Kiều gia. Vậy Kiều phu nhân dù mưu kế như thế nào đi chăng nữa, nếu bà ta còn sống chắc sẽ hối hận lắm khi gả cho ông ta...
Về phần Kiều Hải, sau khi thừa kế số tài sản kếch xù của Kiều gia thì anh ta sống vô cùng sung túc như một vị thiếu gia thực thụ. Thông tin cũng cho biết tên đàn ông trăng hoa này liên tục tổ chức tiệc và chỉ mời mỹ nhân cùng những ông lớn đến dự...
Mẹ cô đúng thật quá ngu ngốc đi. Lại vì cái thứ tình yêu thấp hèn kia mà dâng tài sản của mình cho một kẻ khốn nạn. Rồi để cho đời con trai riêng ông ta ăn chơi chác táng...
Nhược An liền cười mỉa mai nhìn ảnh chụp của Kiều Hải. Cô chẳng hiểu sao càng nhìn càng giống một tên hèn nhát hơn một vị thiếu gia cao quý của gia tộc lụi bại. Phải chăng đây chính là hậu quả khiếm khuyết của việc ngoại tình...
Ngoài Kiều Hải ra thì mẹ cậu ta cũng sung sướng thật đấy. Nhìn khuôn mặt tươi cười của bà ta trong các bữa tiệc xa hoa kìa. Thật muốn rạch nát khuôn mặt kia ra mà đem đi phơi nắng...
"Việc tôi giao...chuẩn bị đến đâu rồi..."
Trợ lý liền đưa một sấp tài liệu khác cho Nhược An xem, cậu ta cũng tóm tắt lại một chút...
"Tôi đã chuẩn bị xong thân phận giả giúp tiểu thư, tên của ngài sẽ là Annie. Ngài cũng sẽ trở thành đại diện của một hãng thời trang ở Canada...việc có được thiệp mời dễ như trở bàn tay..."
Nhược An cười vui vẻ liền đặt hồ sơ xuống bàn. Cô nhẹ nhàng tựa ra ghế liền nhắm mắt thư giãn. Thật sự muốn biết vụ cược này ai sẽ chiến thắng đây...
Chuyến bay kéo dài suốt mười tiếng khiến Nhược An mệt mỏi không ít. Cô vừa xuống sân bay đã khiến người dân ở đó náo loạn vì dàn vệ sĩ hộ tống đằng sau, không khác gì người của công chúng...
"Tiểu thư Annie, tôi đã đặt một khách sạn ở vùng ngoại ô để ngài nghỉ ngơi..."
Nhược An lắc đầu liền ra lệnh cho tài xế đến cửa hàng trang phục đã đặt sẵn. Cô không rảnh đến mức nghỉ ngơi sớm như vậy đâu...
Trợ lý nghe theo chỉ thị liền giúp Nhược An thay trang phục sang trọng ra. Sau đó liền gọi điện trực tiếp cho quản gia của Kiều Hải...
"Alo...cho tôi hỏi, đây có phải số li3en lạc của Kiều thiếu gia..."
- Đúng vậy...cậu là ai...
"Tôi là trợ lý của tiểu thư Annie, cô ấy muốn hẹn Kiều thiếu gia cùng ăn tối...phiền ông báo lại..."
- Được...phiền cậu giữ máy...
Quản gia liền nhanh chóng lên phòng Kiều Hải gọi anh ta dậy từ cơn loạn lạc với người phụ nữ khác ở trên giường khiến anh ta khó chịu...
"Nếu là chuyện không quan trọng, tôi sẽ giết ông..."
Quản gia tuy sợ hãi nhưng ông bắt buộc phải nói...
"Tiểu thư Annie muốn gặp ngài..."
Kiều Hải liền cố nhớ lại cái tên Annie đã nghe ở đâu đó. Hình như là một mỹ nhân đại diện cho hãng thời trang nổi tiếng tại Canada. Đúng thật là tin tức khiến người ta rạo rực mà...
"Hẹn cô ấy sáu giờ tối gặp nhau tại nhà hàng Wilson..."
Quản gia chạy vội xuống báo lại với trợ lý của Nhược An...
"Thiếu gia nói hẹn tiểu thư lúc sáu giờ tối tại nhà hàng Wilson..."
- Được...
Bây giờ cho đến lúc hẹn còn khoảng một tiếng nữa. Thời gian chuẩn bị khoảng mười lăm phút nữa. Thời gian đến nhà hàng khoảng ba mươi phút. Vậy vẫn còn dư mười lăm phút để Nhược An có thể nghỉ ngơi trên xe...
Nhược An không gấp gáp như trợ lý. Cô vẫn ung dung vừa làm tóc vừa bấm điện thoại. Cho đến khi thấy dòng tin nhắn hiện trên thanh thông báo...
"Vụ cược bắt đầu được mười tiếng ba mươi phút rồi nhỉ...Annie..."
"Haha...hi vọng anh không chết dưới tay tôi..."
Trần Quân Minh ngồi trên giường nhấm ngáp ly rượu vang thơm ngon trên tay. Ánh mắt hướng về nhà hàng Wilson mà chờ mong sự việc thú vị sắp diễn ra...
Bình luận facebook