Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 76: Phụ nữ nhà hào môn
Nhược An muốn giúp Trần Quân Minh giải quyết việc ở tập đoàn nhưng anh không đồng ý, rồi lấy lý do cô phải nghỉ ngơi đầy đủ để cô ngoan ngoãn ở nhà. Nên Nhược An đành làm hậu phương vững chắc, mỗi tối sẽ pha cà phê rồi mang lên phòng giúp anh...
"Anh làm việc hoài không thấy chán à..."
Trần Quân Minh mỉm cười nhìn khuôn mặt nữ nhân cau có. Anh liền tiến đến sát gần Nhược An, giọng nói cũng trở nên yêu nghiệt...
"Thế anh hôn em nhé...cho đỡ chán..."
Nhược An nhón người lên chặn cái miệng vô sỉ của nam nhân. Đột nhiên cô nghe tiếng gì đó khiến cả hai đồng loạt nhìn xuống...
"Trời ơi...nước..."
Nhược An hoảng loạn nhìn Trần Quân Minh. Nếu vỡ nước ối chứng tỏ cô sắp sinh rồi...
"Anh đưa em đến bệnh viện..."
Trần Quân Minh vội vàng bế Nhược An trên tay, anh ra lệnh cho tài xế lái xe đến bệnh viện gần nhất để cô kịp thời được chăm sóc. Nếu bây giờ đến chỗ Hân Nghiên thì e rằng không kịp thời gian...
Nhược An sợ hãi rơi nước mắt, cô chỉ biết bám chặt vào tay nam nhân bên cạnh, để anh ôm lấy cô. Đây là lần đầu tiên cô trải qua loại chuyện này nên chưa kịp nghĩ biện pháp nên làm thế nào...
"Em...em sợ...lắm..."
Đến bệnh viện gần nhất, Trần Quân Minh vội đặt cô nằm lên cáng để bác sĩ đưa vào trong. Anh cũng lo lắng không kém nhưng chỉ biết đi qua đi lại chờ đợi...
Vị bác sĩ nữ bước ra ngoài liền nhìn về phía nam nhân đang ngồi trên ghế, cùng khuôn mặt tiêu sái mang nét mệt mỏi liền cảm thấy có chút nuối tiếc. Nhưng vẫn phải làm công việc của mình...
"Ai là người nhà của bệnh nhân..."
Trần Quân Minh vội vàng tiến lại, hai tay vẫn đan chặt vào nhau vội vàng trả lời...
"Tôi là chồng cô ấy..."
Vị bác sĩ liền gật đầu, tiếp tục nói...
"Khoảng mười hai tiếng nữa cô ấy sẽ sinh...anh có thể ở bên cô ấy trong thời gian khó khăn này..."
Trần Quân Minh liền gật đầu, anh liền gọi điện thông báo cho cha mẹ mình...
"Mẹ...có rảnh không..."
- Mẹ lúc nào chả rảnh...có chuyện gì sao...
"Nhược An sắp sinh rồi...mẹ có thể đến bệnh viện một lát được không..."
- Ôi trời...mẹ đến ngay...
Trần Quân Minh gật đầu liền mở cửa phòng bước vào, đã thấy Nhược An đang ăn táo do y tá gọt sẵn, cô liền mỉm cười nhìn anh...
"Em thấy trong người thế nào rồi..."
Trần Quân Minh xoa nhẹ bụng giúp Nhược An để cô thoải mái đôi chút. Vì anh biết khoảng khắc một người phụ nữ sinh con đau đớn nhường nào...
"Anh gọi điện cho mẹ rồi...lát nữa bà sẽ đến đây nói chuyện cùng em..."
Nhược An gật đầu hài lòng, nếu mẹ của Trần Quân Minh ở đây cùng cô thì bà có thể chia sẻ kinh nghiệm làm mẹ và quá trình dạy dỗ con cái với cô...
"Em...nói ví dụ thôi nhé...nếu...nếu có chuyện gì xảy ra...thì...anh hãy chọn em nhé..."
Trần Quân Minh cau mày khó hiểu nhìn Nhược An...
"Sao có thể có chuyện gì xảy ra được chứ..."
Nhược An cũng nghĩ vậy nhưng cô cũng lo lắm chứ, dù sao thì chuyện mang thai và sinh con cũng chẳng phải chuyện dễ dàng gì. Huống hồ chi cô chưa từng trải qua loại chuyện này...
"Ôi bảo bối của ta..."
Hạ Như đi nhanh đến chỗ Nhược An liền đẩy Trần Quân Minh đứng sang một bên, khuôn mặt sắp khóc nhìn Nhược An...
"Con yêu à...mẹ sẽ ở cùng con đến khi đứa bé ra đời...còn chồng con thì kệ nó đi..."
Trần Quân Minh nhận được cái nháy mắt của Nhược An liền âm thầm ra ngoài. Anh ra lệnh cho vệ sĩ phân bố đều trên các dãy hành lang của bệnh viện, túc trực đến khi Nhược An an toàn sinh đứa bé ra. Có một điều anh khá chắc chắn, tên Lý Gia Thành ắt sẽ giở trò...
Nhược An nghe Hạ Như kể rằng lúc bà mang thai Trần Quân Minh, cha anh liền cho bà một nửa số gia sản của Trần gia. Nhưng bà không đồng ý, liền khuyên ông hãy để lại nó cho con trai của hai người...
"Bọn họ nói ta yêu ông ấy vì tiền. Nhưng ta không quan tâm, vì ta đang ở vị trí mà bọn họ thèm muốn..."
Hạ Như mỉm cười khi nghĩ về giai đoạn khó khăn trong sự nghiệp của mình...
"Con biết gì không...nếu có ai đó làm tổn thương ta trong quá khứ, hay dùng lời lẽ khó nghe để sỉ nhục danh dự của ta...thì ta sẽ dùng quyền lực của chồng mình để khiến bọn họ im miệng..."
Nhược An gật đầu, tiếp tục nghe Hạ Như kể chuyện...
"Phụ nữ thì không cần tỏ ra quá mạnh mẽ trong mọi việc đâu, đặc biệt là phụ nữ hào môn...vì dù có làm chuyện gì đi chăng nữa...chồng con sẽ đứng ra giải quyết mọi việc..."
"Bọn người từng ghét và ganh tị với ta ở quá khứ thì hiện tại mỗi lần gặp gỡ đều phải cúi đầu gọi ba tiếng Trần phu nhân đấy..."
Hạ Như đưa tay xoa tóc Nhược An, hài lòng nhìn cô...
"Con cũng vậy...đừng lo lắng gì cả, nếu có chuyện gì xảy ra...Trần gia sẽ bảo vệ con chu toàn...vì nhà ta nhiều tiền mà..."
Nhược An gượng cười, mẹ chồng cô cũng dễ thương đấy chứ. Tính cách cũng mạnh mẽ giống cô nữa, nếu có gì khó khăn thì lấy tiền của nhà chồng ra giải quyết là được...
"Nếu mẹ không lấy cha...thì mẹ định sẽ gả cho ai..."
Hạ Như suy nghĩ đôi chút liền trả lời...
"Hồi đấy ta đẹp như vậy...không gả cho Quân Mạnh thì cũng sẽ gả cho một tài phiệt nào đó thôi...con cũng có thể giống ta mà..."
Trần Quân Minh đẩy mạnh cửa vào, dùng gương mặt nghiêm túc nhìn về phía mẹ mình...
"Mẹ à...đừng dạy hư Nhược An chứ..."
- ----
Like sau mỗi chương nhé
"Anh làm việc hoài không thấy chán à..."
Trần Quân Minh mỉm cười nhìn khuôn mặt nữ nhân cau có. Anh liền tiến đến sát gần Nhược An, giọng nói cũng trở nên yêu nghiệt...
"Thế anh hôn em nhé...cho đỡ chán..."
Nhược An nhón người lên chặn cái miệng vô sỉ của nam nhân. Đột nhiên cô nghe tiếng gì đó khiến cả hai đồng loạt nhìn xuống...
"Trời ơi...nước..."
Nhược An hoảng loạn nhìn Trần Quân Minh. Nếu vỡ nước ối chứng tỏ cô sắp sinh rồi...
"Anh đưa em đến bệnh viện..."
Trần Quân Minh vội vàng bế Nhược An trên tay, anh ra lệnh cho tài xế lái xe đến bệnh viện gần nhất để cô kịp thời được chăm sóc. Nếu bây giờ đến chỗ Hân Nghiên thì e rằng không kịp thời gian...
Nhược An sợ hãi rơi nước mắt, cô chỉ biết bám chặt vào tay nam nhân bên cạnh, để anh ôm lấy cô. Đây là lần đầu tiên cô trải qua loại chuyện này nên chưa kịp nghĩ biện pháp nên làm thế nào...
"Em...em sợ...lắm..."
Đến bệnh viện gần nhất, Trần Quân Minh vội đặt cô nằm lên cáng để bác sĩ đưa vào trong. Anh cũng lo lắng không kém nhưng chỉ biết đi qua đi lại chờ đợi...
Vị bác sĩ nữ bước ra ngoài liền nhìn về phía nam nhân đang ngồi trên ghế, cùng khuôn mặt tiêu sái mang nét mệt mỏi liền cảm thấy có chút nuối tiếc. Nhưng vẫn phải làm công việc của mình...
"Ai là người nhà của bệnh nhân..."
Trần Quân Minh vội vàng tiến lại, hai tay vẫn đan chặt vào nhau vội vàng trả lời...
"Tôi là chồng cô ấy..."
Vị bác sĩ liền gật đầu, tiếp tục nói...
"Khoảng mười hai tiếng nữa cô ấy sẽ sinh...anh có thể ở bên cô ấy trong thời gian khó khăn này..."
Trần Quân Minh liền gật đầu, anh liền gọi điện thông báo cho cha mẹ mình...
"Mẹ...có rảnh không..."
- Mẹ lúc nào chả rảnh...có chuyện gì sao...
"Nhược An sắp sinh rồi...mẹ có thể đến bệnh viện một lát được không..."
- Ôi trời...mẹ đến ngay...
Trần Quân Minh gật đầu liền mở cửa phòng bước vào, đã thấy Nhược An đang ăn táo do y tá gọt sẵn, cô liền mỉm cười nhìn anh...
"Em thấy trong người thế nào rồi..."
Trần Quân Minh xoa nhẹ bụng giúp Nhược An để cô thoải mái đôi chút. Vì anh biết khoảng khắc một người phụ nữ sinh con đau đớn nhường nào...
"Anh gọi điện cho mẹ rồi...lát nữa bà sẽ đến đây nói chuyện cùng em..."
Nhược An gật đầu hài lòng, nếu mẹ của Trần Quân Minh ở đây cùng cô thì bà có thể chia sẻ kinh nghiệm làm mẹ và quá trình dạy dỗ con cái với cô...
"Em...nói ví dụ thôi nhé...nếu...nếu có chuyện gì xảy ra...thì...anh hãy chọn em nhé..."
Trần Quân Minh cau mày khó hiểu nhìn Nhược An...
"Sao có thể có chuyện gì xảy ra được chứ..."
Nhược An cũng nghĩ vậy nhưng cô cũng lo lắm chứ, dù sao thì chuyện mang thai và sinh con cũng chẳng phải chuyện dễ dàng gì. Huống hồ chi cô chưa từng trải qua loại chuyện này...
"Ôi bảo bối của ta..."
Hạ Như đi nhanh đến chỗ Nhược An liền đẩy Trần Quân Minh đứng sang một bên, khuôn mặt sắp khóc nhìn Nhược An...
"Con yêu à...mẹ sẽ ở cùng con đến khi đứa bé ra đời...còn chồng con thì kệ nó đi..."
Trần Quân Minh nhận được cái nháy mắt của Nhược An liền âm thầm ra ngoài. Anh ra lệnh cho vệ sĩ phân bố đều trên các dãy hành lang của bệnh viện, túc trực đến khi Nhược An an toàn sinh đứa bé ra. Có một điều anh khá chắc chắn, tên Lý Gia Thành ắt sẽ giở trò...
Nhược An nghe Hạ Như kể rằng lúc bà mang thai Trần Quân Minh, cha anh liền cho bà một nửa số gia sản của Trần gia. Nhưng bà không đồng ý, liền khuyên ông hãy để lại nó cho con trai của hai người...
"Bọn họ nói ta yêu ông ấy vì tiền. Nhưng ta không quan tâm, vì ta đang ở vị trí mà bọn họ thèm muốn..."
Hạ Như mỉm cười khi nghĩ về giai đoạn khó khăn trong sự nghiệp của mình...
"Con biết gì không...nếu có ai đó làm tổn thương ta trong quá khứ, hay dùng lời lẽ khó nghe để sỉ nhục danh dự của ta...thì ta sẽ dùng quyền lực của chồng mình để khiến bọn họ im miệng..."
Nhược An gật đầu, tiếp tục nghe Hạ Như kể chuyện...
"Phụ nữ thì không cần tỏ ra quá mạnh mẽ trong mọi việc đâu, đặc biệt là phụ nữ hào môn...vì dù có làm chuyện gì đi chăng nữa...chồng con sẽ đứng ra giải quyết mọi việc..."
"Bọn người từng ghét và ganh tị với ta ở quá khứ thì hiện tại mỗi lần gặp gỡ đều phải cúi đầu gọi ba tiếng Trần phu nhân đấy..."
Hạ Như đưa tay xoa tóc Nhược An, hài lòng nhìn cô...
"Con cũng vậy...đừng lo lắng gì cả, nếu có chuyện gì xảy ra...Trần gia sẽ bảo vệ con chu toàn...vì nhà ta nhiều tiền mà..."
Nhược An gượng cười, mẹ chồng cô cũng dễ thương đấy chứ. Tính cách cũng mạnh mẽ giống cô nữa, nếu có gì khó khăn thì lấy tiền của nhà chồng ra giải quyết là được...
"Nếu mẹ không lấy cha...thì mẹ định sẽ gả cho ai..."
Hạ Như suy nghĩ đôi chút liền trả lời...
"Hồi đấy ta đẹp như vậy...không gả cho Quân Mạnh thì cũng sẽ gả cho một tài phiệt nào đó thôi...con cũng có thể giống ta mà..."
Trần Quân Minh đẩy mạnh cửa vào, dùng gương mặt nghiêm túc nhìn về phía mẹ mình...
"Mẹ à...đừng dạy hư Nhược An chứ..."
- ----
Like sau mỗi chương nhé
Bình luận facebook