Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 77: Tiếng khóc của sinh linh bé nhỏ
Trần Quân Minh khó chịu tiến lại gần ôm lấy Nhược An. Ai đời có mẹ chồng nào vớ vẩn đến mức lại khuyên vợ của con trai mình gả cho người khác không...
"Em đừng nghe mẹ nói linh tinh nhé...bà ấy cũng giàu có lắm chứ không phải người tầm thường gì đâu..."
Hạ Như đánh khẽ Trần Quân Minh liền nhăn mày...
"Con đừng nói vớ vẩn trước mặt con dâu mẹ chứ..."
Trần Quân Minh đương nhiên không nhường nhịn, anh tiếp tục nói về gia thế của mẹ mình...
"Nhà ngoại của anh chuyên buôn bán trang sức đá quý, mẹ của anh chính là nhị tiểu thư của gia đình giàu có. Nhưng thay vì hưởng thụ thì bà thích sự nổi tiếng nên đã thì hoa hậu...và nhà tài trợ chính cho cuộc thi chính là gia đình mình..."
Nhược An mở to mắt nhìn Hạ Như, cô cũng không giấu nổi sự bất ngờ khi nghe Trần Quân Minh bóc mẽ mẹ mình...
"Sự thật là thế...nhưng mẹ cũng được giải hoa hậu toàn cầu chứ ít gì..."
Trần Quân Minh cư nhiên không hề phủ nhận việc đó, nhưng mồm miệng anh cũng chẳng bớt tí nào...
"Hên cho mẹ là gia đình không tài trợ cuộc thi đó đấy...chứ không mẹ lại lên trang nhất của tin hot rồi..."
"Nói tóm lại là nhà bà ấy giàu lắm, dù không lấy cha anh thì bà ấy vẫn rất giàu có..."
Nhược An thở dài một hơi liền tựa người vào Trần Quân Minh, giọng nói bất mãn liền cất lên...
"Nhưng em không giàu có giống mẹ anh...vậy anh phải nuôi em đấy, còn phải đứng ra giải quyết các vấn đề của em nữa..."
Hạ Như nhìn đôi phu thê đang ân ái trước mặt không nói nên lời. Sao bà có thể biết được mình sẽ sinh ra vào gia đình giàu có đâu chứ...
"Thôi...hai anh chị đừng thi nhau bắt nạt tôi nữa..."
Nhược An liền mỉm cười vui vẻ. Đột nhiên bụng cô dâng lên cảm giác đau dữ dỗi, khuôn mặt thấm đẫm mồ hôi...
"Bụng...bụng em đau quá...hình...như..."
Hạ Như ngay lập tức gọi bác sĩ đến. Bọn họ liền đến xem xét tình hình cho Nhược An liền chuẩn đoán cô sắp sinh rồi, sớm hơn thời gian dự tính cả mười tiếng đồng hồ...
"Mờ người nhà có thể ra ngoài chờ..."
Trần Quân Minh cùng Hạ Như lo lắng ngồi đợi trên hàng ghế, bà liền quay sang trách móc anh...
"Tại sao không đưa con bé đến bệnh viện quốc tế...dịch vụ tốt và hiện đại hơn chỗ này rất nhiều..."
"Lúc nãy cô ấy vỡ nước ối, con cũng hoảng quá liền đưa cô ấy đến bệnh viện gần nhất thôi..."
Trần Quân Minh cũng vội vàng giải thích, trong lòng nóng như lửa đốt khi nghe thấy tiếng la hét của Nhược An trong phòng sinh. Anh muốn ngay lập tức xông vào xem tình hình nhưng bị Hạ Như giữ lại...
"Con bị điên à...con bé không muốn con nhìn thấy bộ dạng hiện tại của nó đâu..."
Trần Quân Minh sợ hãi chờ đợi, anh thề sẽ không sinh thêm bất cứ đứa trẻ nào nữa, sẽ không bao giờ để cô phải đau đớn như thế này thêm một lần nữa nữa...
Đột nhiên trong phòng sinh im lặng đến đáng sợ, tiếp đến là tiếng khóc lớn của sinh linh bé bỏng vừa chào đời khiến tâm trí Trần Quân Minh như bừng tỉnh...
"Chúc mừng gia đình...là tiểu hoàng tử nhé..."
Trần Quân Minh không thèm nhìn mặt đứa bé còn đỏ hỏn, anh vội vàng vào xem Nhược An như thế nào rồi...
"Vợ à...anh sẽ không để em phải chịu khổ như vậy nữa đâu...chúng ta sẽ không sinh thêm con nữa..."
Trần Quân Minh nhìn thấy khuôn mặt thấm đẫm mồ hôi và nước mắt, cùng hơi thở yếu ớt của Nhược An liền cảm thấy có lỗi vô cùng. Anh đã hứa sẽ luôn yêu thương bảo vệ cô vậy mà lại để cô đau đớn như vậy...
"Thôi nào...em...không...sao...mau cho em...xem con với..."
Trần Quân Minh nhẹ nhàng bế đứa bé đặt xuống cạnh Nhược An, cô liền cau mày hỏi anh...
"Đây...đây là con...của em sao..."
Trần Quân Minh gật đầu chắc nịch, anh lấy khăn thấm bớt mồ hôi trên trán giúp Nhược An...
"Mẹ yêu con nhiều lắm..."
Nhược An đặt nhẹ một nụ hôn trên trán bé con đang ngủ ngon lành. Cuối cùng thì tiểu bảo bối mà cô mong chờ suốt chín tháng cũng chào đời rồi...
- ----
Like sau mỗi chương nhé
Truyện mới ra rồi~ Đăng bình luận cổ vũ tác giả cập nhật nào~
"Em đừng nghe mẹ nói linh tinh nhé...bà ấy cũng giàu có lắm chứ không phải người tầm thường gì đâu..."
Hạ Như đánh khẽ Trần Quân Minh liền nhăn mày...
"Con đừng nói vớ vẩn trước mặt con dâu mẹ chứ..."
Trần Quân Minh đương nhiên không nhường nhịn, anh tiếp tục nói về gia thế của mẹ mình...
"Nhà ngoại của anh chuyên buôn bán trang sức đá quý, mẹ của anh chính là nhị tiểu thư của gia đình giàu có. Nhưng thay vì hưởng thụ thì bà thích sự nổi tiếng nên đã thì hoa hậu...và nhà tài trợ chính cho cuộc thi chính là gia đình mình..."
Nhược An mở to mắt nhìn Hạ Như, cô cũng không giấu nổi sự bất ngờ khi nghe Trần Quân Minh bóc mẽ mẹ mình...
"Sự thật là thế...nhưng mẹ cũng được giải hoa hậu toàn cầu chứ ít gì..."
Trần Quân Minh cư nhiên không hề phủ nhận việc đó, nhưng mồm miệng anh cũng chẳng bớt tí nào...
"Hên cho mẹ là gia đình không tài trợ cuộc thi đó đấy...chứ không mẹ lại lên trang nhất của tin hot rồi..."
"Nói tóm lại là nhà bà ấy giàu lắm, dù không lấy cha anh thì bà ấy vẫn rất giàu có..."
Nhược An thở dài một hơi liền tựa người vào Trần Quân Minh, giọng nói bất mãn liền cất lên...
"Nhưng em không giàu có giống mẹ anh...vậy anh phải nuôi em đấy, còn phải đứng ra giải quyết các vấn đề của em nữa..."
Hạ Như nhìn đôi phu thê đang ân ái trước mặt không nói nên lời. Sao bà có thể biết được mình sẽ sinh ra vào gia đình giàu có đâu chứ...
"Thôi...hai anh chị đừng thi nhau bắt nạt tôi nữa..."
Nhược An liền mỉm cười vui vẻ. Đột nhiên bụng cô dâng lên cảm giác đau dữ dỗi, khuôn mặt thấm đẫm mồ hôi...
"Bụng...bụng em đau quá...hình...như..."
Hạ Như ngay lập tức gọi bác sĩ đến. Bọn họ liền đến xem xét tình hình cho Nhược An liền chuẩn đoán cô sắp sinh rồi, sớm hơn thời gian dự tính cả mười tiếng đồng hồ...
"Mờ người nhà có thể ra ngoài chờ..."
Trần Quân Minh cùng Hạ Như lo lắng ngồi đợi trên hàng ghế, bà liền quay sang trách móc anh...
"Tại sao không đưa con bé đến bệnh viện quốc tế...dịch vụ tốt và hiện đại hơn chỗ này rất nhiều..."
"Lúc nãy cô ấy vỡ nước ối, con cũng hoảng quá liền đưa cô ấy đến bệnh viện gần nhất thôi..."
Trần Quân Minh cũng vội vàng giải thích, trong lòng nóng như lửa đốt khi nghe thấy tiếng la hét của Nhược An trong phòng sinh. Anh muốn ngay lập tức xông vào xem tình hình nhưng bị Hạ Như giữ lại...
"Con bị điên à...con bé không muốn con nhìn thấy bộ dạng hiện tại của nó đâu..."
Trần Quân Minh sợ hãi chờ đợi, anh thề sẽ không sinh thêm bất cứ đứa trẻ nào nữa, sẽ không bao giờ để cô phải đau đớn như thế này thêm một lần nữa nữa...
Đột nhiên trong phòng sinh im lặng đến đáng sợ, tiếp đến là tiếng khóc lớn của sinh linh bé bỏng vừa chào đời khiến tâm trí Trần Quân Minh như bừng tỉnh...
"Chúc mừng gia đình...là tiểu hoàng tử nhé..."
Trần Quân Minh không thèm nhìn mặt đứa bé còn đỏ hỏn, anh vội vàng vào xem Nhược An như thế nào rồi...
"Vợ à...anh sẽ không để em phải chịu khổ như vậy nữa đâu...chúng ta sẽ không sinh thêm con nữa..."
Trần Quân Minh nhìn thấy khuôn mặt thấm đẫm mồ hôi và nước mắt, cùng hơi thở yếu ớt của Nhược An liền cảm thấy có lỗi vô cùng. Anh đã hứa sẽ luôn yêu thương bảo vệ cô vậy mà lại để cô đau đớn như vậy...
"Thôi nào...em...không...sao...mau cho em...xem con với..."
Trần Quân Minh nhẹ nhàng bế đứa bé đặt xuống cạnh Nhược An, cô liền cau mày hỏi anh...
"Đây...đây là con...của em sao..."
Trần Quân Minh gật đầu chắc nịch, anh lấy khăn thấm bớt mồ hôi trên trán giúp Nhược An...
"Mẹ yêu con nhiều lắm..."
Nhược An đặt nhẹ một nụ hôn trên trán bé con đang ngủ ngon lành. Cuối cùng thì tiểu bảo bối mà cô mong chờ suốt chín tháng cũng chào đời rồi...
- ----
Like sau mỗi chương nhé
Truyện mới ra rồi~ Đăng bình luận cổ vũ tác giả cập nhật nào~
Bình luận facebook