Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cuồng Tế Vô Song - Chương 499: Mục tiêu rõ ràng!
Đối mặt với thái độ ngoan cố của Tư Đồ Kiếm, Trương Thiên ngược lại rất vui vẻ.
Bọn họ tự cho rằng buổi huấn luyện ngoài trời lần này của doanh trại Huyết Lang rất tốt phải không?
Trương Thiên cảm thấy đúng là bọn họ đang đánh rắm chó mà!
Không ai hiểu rõ hoạt động bay lần này của Tư Đồ Hạo Đông khi đang bay có vấn đề hơn Trương Thiên …
Nhưng bây giờ không phải là lúc để vạch trần Tư Đồ Kiếm, vì ông ta muốn thể hiện mình, muốn chứng tỏ bản thân trước mặt mọi người, vậy thì anh liền tặng cho ông ta một cơ hội nữa, sau đó giáng cho ông ta một đòn thật nặng để ông ta thua tâm phục khẩu phục!
Trương Thiên nhún nhún vai, bình tĩnh trả lời Tư Đồ Kiếm: “Tư Đồ phó tướng, nếu ông muốn thi đấu thêm lần nữa tôi nhất định sẽ an bài người thật tốt, nhưng mà…”
“Nhưng kết quả sẽ không dựa trên thành tích của thử nghiệm vừa rồi, bởi vì thử nghiệm này so với môi trường chiến đấu thực tế không giống nhau chút nào!”
Cái gì, thi đấu trên không phải được tái diễn thêm một lần nữa?
Tư Đồ Kiếm chắc chắn không thể nào vui nổi, cái bóng của trận tái đấu quá lớn, tình huống trên sân vừa rồi là bài học tốt nhất.
Sở dĩ nói doanh trại Huyết Lang rất mạnh là bởi vì vừa rồi họ đã vượt qua doanh trại Thần Long nhanh hơn mười giây!
Tư Đồ Kiếm trầm giọng nói: “Vừa rồi huấn luyện trên không trong điều kiện tương tự cũng đạt được thành tích rất tốt, hơn nữa trong lần thì đấu này doanh trại Huyết Lang của chúng tôi nhanh hơn doanh trại Thần Long của các cậu mười giây. Chẳng lẽ kết quả này vẫn không giải thích được trình độ huấn luyện trên không của cả hai sao?” "
“Mười giây, đó là một khoảng cách lớn chứ không phải một hai giây. Chênh lệch sức mạnh chính là nằm ở đây. Còn cần thi đấu lại làm gì nữa?”
Nhiều phó tướng cũng đồng ý trước câu nói này của Tư Đồ Kiếm, nhiều người gật gù nói bóng gió: “Đúng vậy, nếu chênh lệch hơn chục giây thì đã chứng tỏ trình độ điều khiển không cùng cấp bậc rồi!”.
“Nếu là như vậy, thì đấu thêm lần nữa cũng không có ích lợi gì…”
“Lời nói của Tư Đồ phó tướng không phải không có lý. Dù sao trận đấu vừa rồi cũng được thử nghiệm trong cùng một hoàn cảnh môi trường giống nhau. Tốc độ hoàn thành bên nào càng nhanh càng chứng tỏ thao tác của bên đó tốt hơn!”
Ông già Viên cho rằng cách hiểu này không có gì sai vì vậy ông cụ cũng không đồng ý với cách làm lần này của Trương Thiên.
Nhưng Trương Thiên lại không để ý mọi người nói gì, ngược lại bật cười khiêu khích: “Ha ha, Tư Đồ phó tướng, đừng nói là ông đang sợ phải thi đấu lại lần nữa đấy nhé?”
“Ông đã chắc chắn rằng thao tác hoạt động của doanh trại Huyết Lang rất tốt, vậy ông không nên sợ kiểm tra lại lần nữa mới đúng!”
Tư Đồ Kiếm lạnh lùng nói: “Tôi không sợ, tôi chỉ nghĩ không cần phải…”
Trương Thiên: “Tôi nghĩ trận tái đấu là cần thiết, bởi vì tôi thấy rằng mọi người đều gặp phải một vấn đề rất quan trọng trong lúc bay. Chỉ những người của doanh trại Thần Long mới làm được điều đó. Ba đội còn lại đã không hoàn thành tốt, hơn nữa. đây lại là thao tác quan trọng nhất trong thực tế chiến đấu”.
“Chỉ cần nói riêng thao tác này, nếu các tiểu đoàn không để ý điểm này, thực chiến sẽ thua thảm hại!”
“Vì để chỉ ra vấn đề này, tôi kiên quyết yêu cầu một trận tái thi đấu!”
Oh?
Vấn đề mấu chốt trong thực chiến?
Nhiều phó tướng nhìn nhau, khẽ cau mày.
Lý Trường Vinh của Quân đoàn Hỏa Diễm lo lắng: “Chiến thần Trương Thiên, có chuyện này sao?”
“Tôi đã quan sát toàn bộ trận đấu và thấy không có gì sai cả!” Hồng Bưu của doanh trại Hồng Thất cũng hỏi.
Tư Đồ Kiếm cau mày, cảm thấy Trương Thiên chỉ đang tìm lý do để được thi đấu lại mà thôi, ông ta lại không muốn mạo hiểm tí nào: "Vậy thì trước tiên cậu nên giải thích rõ ràng vấn đề là gì đã, nếu cậu thực sự có thể thuyết phục tôi, tôi đương nhiên đồng ý tái đấu! "
Mọi người tự nhiên cũng tán thành câu nói này: “Đúng vậy, Chiến thần Trương Thiên , anh nói rõ trước đi!”
“Nếu như nó hoàn toàn cách xa so với thực tế chiến đấu, chúng tôi cũng đồng ý tái đấu.”
Ông già Viên cảm thấy được nếu Trương Thiên có thể đưa ra lý do thích hợp, vậy ông cụ liền giúp đỡ nói vài câu “Trương Thiên, con nói cho ông biết lý do đi!”
Trương Thiên nhìn Tư Đồ Kiếm với vẻ chế nhạo, bây giờ anh chưa thể nói ra được, dù sao thì vấn đề này có thể làm cho doanh trại Huyết Lang của họ thất bại liên tiếp, lại làm cho bộ mặt của Tư Đồ Kiếm và con trai ông ta mất hết.
“Xin lỗi mọi người, tạm thời tôi chưa thể chỉ ra điều này, bởi vì tôi cảm thấy chỉ có thì đấu mới khiến mọi người ấn tượng sâu hơn về bài học này!”
“Nhưng tôi có thể chắc chắn rằng, ngoại trừ đội của doanh Trại Thần Long, tất cả mọi người trong các tiểu đoàn khác đều mắc sai lầm này”
Không thể nói ra?
Mọi người có chút do dự, Ông già Viên lông mày hơi nhíu lại, không thể chỉ ra vấn đề, vậy làm sao mà ông cụ nói chuyện giúp được?
Lúc này, Tư Đồ Kiếm càng chắc chắn rằng Trương Thiên đang giả vờ, thực tế là cậu ta không thể tìm ra lý do gì để tái đấu nên chỉ đang nói linh tinh mà thôi…
Ông ta tuyệt đối không đồng ý, cũng không thể bị Trương Thiên lừa gạt.
“Ha ha, cậu không chỉ ra được vấn đề, doanh Trại Huyết Lang chúng tôi tự nhiên sẽ không đồng ý tái chiến vô ích, thật sự là rất vô nghĩa, cậu đừng ở đây lãng phí thời gian nữa!”
Những người khác cũng không quá đứng về phía Trương Thiên.
Trương Thiên vừa cười vừa nói: “Tư Đồ phó tướng, chắc là ông nghĩ rằng tôi đang bịa chuyện lừa người đúng không?”
“Thật ra ông nghi ngờ tôi, tôi có thể hiểu được, nhưng tôi vẫn không thể chỉ ra vấn đề trước được, tùy nhiên Trương Thiên tôi có thể lấy tư cách của mình ra đảm bảo với mọi người rằng doanh trại Huyết Lang chắc chắn mắc phải vấn đề này trong vận hành máy bay!”
“Nếu ông nghĩ rằng trận tái đấu này sẽ ảnh hưởng đến kết quả thi đấu trước đó của mình, vậy thì trước khi thi đấu lần nữa bắt đầu, bên phía doanh trại Huyết Lang được quyền nói ra bất kỳ yêu cầu gì của mình, nếu muốn chiến thắng doanh trại Thần Long phải vượt qua thi đấu lần này trong khoảng thời gian bao lâu thì được?”
Chỉ cần nói một con số?
Vượt qua trong bao nhiêu giây?
Hai người này là muốn làm gì nha!
Trước mặt rất nhiều người Tư Đồ Kiếm cũng không muốn đánh bạc như thế này.
Dù sao không đánh cuộc họn họ vẫn nắm chắc phần thắng …
Trương Thiên lúc này lại bồi thêm một câu: "Vì đây là chuyện lớn trong doanh, tôi có thể từ bỏ thân phận của mình. Nếu trận tái đấu này doanh trại Thần Long vẫn không thắng được, tôi, chiến tướng cấp 5 sao trước mặt mọi người sẽ tuyên bố từ chức! "
“Nói cho cùng tôi là một chiến tướng, nếu tôi có nhìn nhầm vậy thì tôi cũng không xứng đáng với chức vị chiến tướng này nữa!”
“Tư Đồ phó tướng, ông nghĩ như thế nào?”
Ông có dám dùng danh tiếng của chính mình để đánh cược?
Không đợi Tư Đồ Kiếm phản ứng, Ông già Viên đã cảm thấy rất không vui, đây là chuyện gì, còn không phải là danh tiếng chiến tướng cấp năm sao trị giá ngàn đô à…
Mọi người cũng bàn tán xôn xao: “Chiến thần Trương Thiên đã khẳng định chắc chắn như vậy? Vậy chuyện này chắc hẳn là có vấn đề!”
“Nếu có thể đem thân phận chiến thần của mình ra đánh cuộc vậy không thể sai được…”
“Nhưng Chiến thần Trương Thiên có phải quá tin tưởng vào doanh trại Thần Long hay không? Anh ấy còn để Tư Đồ Kiếm tùy ý chọn thời gian nữa chứ.”
“Bây giờ thì tốt rồi, tôi có thể xem trận tái đấu này để xem thực lực của doanh trại Thần Long đến đâu!”
“Tôi cũng ủng hộ trận tái đấu!”
Ông già Viên hơi có chút tức giận, khí huyết công tâm la lớn: “Trương Thiên không được làm ẩu, thân phận chiến tướng sao có thể như trò đùa đem ra cá cược hả?”
Trương Thiên thảnh thơi cười nhẹ với ông cụ: “Nếu con nói sai còn nhiều phó tướng đang theo dõi ở đây, con ngày cả chút năng lực này còn không có vậy thì dánh hiệu chiến thần cấp năm sao giữ lại có ích gì ạ?” “Ừm … ngươi, ngươi…” Ông già Viên không sao nói nên lời.
Tư Đồ Kiếm không cưỡng lại được sự cám dỗ này, ông ta vẫn có chút tin tưởng vào kỹ năng bay của Tư Đồ Hạo Đông, dù sao thì ông ta cũng đã xem Tư Đồ Hạo Đông chơi đùa với máy bay từ khi còn nhỏ.
Thi đấu lại có thể thua trận, nhưng cũng sẽ không kém quá xa vậy nên ảnh hưởng đến doanh Trại Huyết Lang cũng không quá lớn, nhưng nếu vẫn thắng được doanh trại Thần Long, vậy Trương Thiên có thể mất hết mặt mũi.
Hơn nữa Trương Thiên còn nói bồi thường một chút thời gian? Tại sao không đặt cược!
Ngồi một lúc, Tư Đồ Kiếm nghĩ đến thời gian bù giờ, cười toe toét nói: “Vì cậu dùng thân phận Chiến thần để đánh cược, vậy nên Tư Đồ Kiếm tôi đây cũng phải cho cậu chút mặt mũi chứ, tôi đồng ý tái đấu!”
“Về phần thời gian bồi thường cho doanh trại Huyết Lang chúng ta, do Chiến Thần nắm chắc như vậy, vậy tôi cũng sẽ cho thời gian là 30 giây!”
“Chỉ cần doanh trại Thần Long vượt qua doanh trại Huyết Lang của chúng tôi trong 30 giây, doanh trại Huyết Lang của tôi coi như thua cuộc!”
Khoảng cách thời gian 30 giây nhìn thì như không nhiều lắm, nhưng đối với bài bay thử nghiệm kéo dài từ hai đến ba phút, nó đã chiếm một phần lớn thời gian.
Những phó tướng có mặt đều cảm thấy thời gian thi đấu lần này có vẻ hơi khắt khe.
Ông già Viên liếm bờ môi khô, cảm giác Tư Đồ Kiếm đúng là miệng sư tử ngoạm…
Ai cũng cảm thấy bất bình thay doanh trại Thần Long, chỉ có Trương Thiên lại mĩm cười, đưa tay về phía Tư Đồ Kiếm và mở ra năm ngón tay!
Mọi người đều không biết nó có nghĩa là gì.
Tư Đồ Kiếm mở miệng hỏi: “Năm giây? Năm giây là quá ít!”
Trương Thiên lắc đầu …
Tư Đồ Kiếm nói “ồ”, “Chẳng lẽ là cho chúng ta 50 giây sao? Điều này có phải hơi quá khinh thường doanh trại Huyết Lang của chúng ta không?”
Trương Thiên cười lắc đầu nói: “Không ông sai rồi,m Tư Đồ phó tướng, suy đoán của ông quá bảo thủ rồi!”
Tư Đồ Kiếm nhướng mày: “Vậy ý cậu là gì?”
Trương Thiên trước mặt mọi người lạnh lùng nói: “Năm phút!”
Cái gì?
Chỉ mất năm phút cho một bài kiểm tra ngắn, phải biết rằng ngay cả một nửa thời gian trước đây cũng không bằng, nhưng bây giờ nó đã tăng gấp đôi thời gian.
Mà lúc này Trương Thiên vẫn là người đang lấy thân phận của mình ra để đánh cược đấy …
Xung quanh im phăng phắc.
Ông già Viên nghe vậy suýt chút nữa tức giận chết ngay tại chỗ, kịp thời đưa đến bệnh viện cấp cứu chắc cũng phải nằm liệt nữa người: “…”
“Chiến thần Trương Thiên , cậu đang nói đùa với tôi đó à?” Tư Đồ Kiếm cười nói.
Trương Thiên rất tự tin, thoải mái: “Tôi không nói giỡn, tôi đối với doanh trại Thần Long có đủ tự tin như vậy!”
Đây không phải là sự tin tưởng đối với doanh trại Thần Long, đây chỉ đơn giản là đang xem thường doanh trại Huyết Lang của bọn họ mà thôi …
Tư Đồ Kiếm cũng biết rõ ý tứ này, nhưng bọn họ không nói ra mà ngược lại mỉm cười nói: “Rất tốt, tôi mỏi mắt chờ xem chiến thần Trương Thiên ánh mắt có nhìn nhầm không!”
Nếu như Trương Thiên muốn đánh cược lớn và muốn mất mặt vậy Tư Đồ Kiếm không có lý do gì để từ chối!
Trương Thiên nở nụ cười: “Vậy thì chờ xem!”
Nếu đã muốn một người ngã càng đau vậy thì hãy nâng kẻ đó lên thật cao!
Trương Thiên rất rõ ràng về mục đích của mình.
…
Bọn họ tự cho rằng buổi huấn luyện ngoài trời lần này của doanh trại Huyết Lang rất tốt phải không?
Trương Thiên cảm thấy đúng là bọn họ đang đánh rắm chó mà!
Không ai hiểu rõ hoạt động bay lần này của Tư Đồ Hạo Đông khi đang bay có vấn đề hơn Trương Thiên …
Nhưng bây giờ không phải là lúc để vạch trần Tư Đồ Kiếm, vì ông ta muốn thể hiện mình, muốn chứng tỏ bản thân trước mặt mọi người, vậy thì anh liền tặng cho ông ta một cơ hội nữa, sau đó giáng cho ông ta một đòn thật nặng để ông ta thua tâm phục khẩu phục!
Trương Thiên nhún nhún vai, bình tĩnh trả lời Tư Đồ Kiếm: “Tư Đồ phó tướng, nếu ông muốn thi đấu thêm lần nữa tôi nhất định sẽ an bài người thật tốt, nhưng mà…”
“Nhưng kết quả sẽ không dựa trên thành tích của thử nghiệm vừa rồi, bởi vì thử nghiệm này so với môi trường chiến đấu thực tế không giống nhau chút nào!”
Cái gì, thi đấu trên không phải được tái diễn thêm một lần nữa?
Tư Đồ Kiếm chắc chắn không thể nào vui nổi, cái bóng của trận tái đấu quá lớn, tình huống trên sân vừa rồi là bài học tốt nhất.
Sở dĩ nói doanh trại Huyết Lang rất mạnh là bởi vì vừa rồi họ đã vượt qua doanh trại Thần Long nhanh hơn mười giây!
Tư Đồ Kiếm trầm giọng nói: “Vừa rồi huấn luyện trên không trong điều kiện tương tự cũng đạt được thành tích rất tốt, hơn nữa trong lần thì đấu này doanh trại Huyết Lang của chúng tôi nhanh hơn doanh trại Thần Long của các cậu mười giây. Chẳng lẽ kết quả này vẫn không giải thích được trình độ huấn luyện trên không của cả hai sao?” "
“Mười giây, đó là một khoảng cách lớn chứ không phải một hai giây. Chênh lệch sức mạnh chính là nằm ở đây. Còn cần thi đấu lại làm gì nữa?”
Nhiều phó tướng cũng đồng ý trước câu nói này của Tư Đồ Kiếm, nhiều người gật gù nói bóng gió: “Đúng vậy, nếu chênh lệch hơn chục giây thì đã chứng tỏ trình độ điều khiển không cùng cấp bậc rồi!”.
“Nếu là như vậy, thì đấu thêm lần nữa cũng không có ích lợi gì…”
“Lời nói của Tư Đồ phó tướng không phải không có lý. Dù sao trận đấu vừa rồi cũng được thử nghiệm trong cùng một hoàn cảnh môi trường giống nhau. Tốc độ hoàn thành bên nào càng nhanh càng chứng tỏ thao tác của bên đó tốt hơn!”
Ông già Viên cho rằng cách hiểu này không có gì sai vì vậy ông cụ cũng không đồng ý với cách làm lần này của Trương Thiên.
Nhưng Trương Thiên lại không để ý mọi người nói gì, ngược lại bật cười khiêu khích: “Ha ha, Tư Đồ phó tướng, đừng nói là ông đang sợ phải thi đấu lại lần nữa đấy nhé?”
“Ông đã chắc chắn rằng thao tác hoạt động của doanh trại Huyết Lang rất tốt, vậy ông không nên sợ kiểm tra lại lần nữa mới đúng!”
Tư Đồ Kiếm lạnh lùng nói: “Tôi không sợ, tôi chỉ nghĩ không cần phải…”
Trương Thiên: “Tôi nghĩ trận tái đấu là cần thiết, bởi vì tôi thấy rằng mọi người đều gặp phải một vấn đề rất quan trọng trong lúc bay. Chỉ những người của doanh trại Thần Long mới làm được điều đó. Ba đội còn lại đã không hoàn thành tốt, hơn nữa. đây lại là thao tác quan trọng nhất trong thực tế chiến đấu”.
“Chỉ cần nói riêng thao tác này, nếu các tiểu đoàn không để ý điểm này, thực chiến sẽ thua thảm hại!”
“Vì để chỉ ra vấn đề này, tôi kiên quyết yêu cầu một trận tái thi đấu!”
Oh?
Vấn đề mấu chốt trong thực chiến?
Nhiều phó tướng nhìn nhau, khẽ cau mày.
Lý Trường Vinh của Quân đoàn Hỏa Diễm lo lắng: “Chiến thần Trương Thiên, có chuyện này sao?”
“Tôi đã quan sát toàn bộ trận đấu và thấy không có gì sai cả!” Hồng Bưu của doanh trại Hồng Thất cũng hỏi.
Tư Đồ Kiếm cau mày, cảm thấy Trương Thiên chỉ đang tìm lý do để được thi đấu lại mà thôi, ông ta lại không muốn mạo hiểm tí nào: "Vậy thì trước tiên cậu nên giải thích rõ ràng vấn đề là gì đã, nếu cậu thực sự có thể thuyết phục tôi, tôi đương nhiên đồng ý tái đấu! "
Mọi người tự nhiên cũng tán thành câu nói này: “Đúng vậy, Chiến thần Trương Thiên , anh nói rõ trước đi!”
“Nếu như nó hoàn toàn cách xa so với thực tế chiến đấu, chúng tôi cũng đồng ý tái đấu.”
Ông già Viên cảm thấy được nếu Trương Thiên có thể đưa ra lý do thích hợp, vậy ông cụ liền giúp đỡ nói vài câu “Trương Thiên, con nói cho ông biết lý do đi!”
Trương Thiên nhìn Tư Đồ Kiếm với vẻ chế nhạo, bây giờ anh chưa thể nói ra được, dù sao thì vấn đề này có thể làm cho doanh trại Huyết Lang của họ thất bại liên tiếp, lại làm cho bộ mặt của Tư Đồ Kiếm và con trai ông ta mất hết.
“Xin lỗi mọi người, tạm thời tôi chưa thể chỉ ra điều này, bởi vì tôi cảm thấy chỉ có thì đấu mới khiến mọi người ấn tượng sâu hơn về bài học này!”
“Nhưng tôi có thể chắc chắn rằng, ngoại trừ đội của doanh Trại Thần Long, tất cả mọi người trong các tiểu đoàn khác đều mắc sai lầm này”
Không thể nói ra?
Mọi người có chút do dự, Ông già Viên lông mày hơi nhíu lại, không thể chỉ ra vấn đề, vậy làm sao mà ông cụ nói chuyện giúp được?
Lúc này, Tư Đồ Kiếm càng chắc chắn rằng Trương Thiên đang giả vờ, thực tế là cậu ta không thể tìm ra lý do gì để tái đấu nên chỉ đang nói linh tinh mà thôi…
Ông ta tuyệt đối không đồng ý, cũng không thể bị Trương Thiên lừa gạt.
“Ha ha, cậu không chỉ ra được vấn đề, doanh Trại Huyết Lang chúng tôi tự nhiên sẽ không đồng ý tái chiến vô ích, thật sự là rất vô nghĩa, cậu đừng ở đây lãng phí thời gian nữa!”
Những người khác cũng không quá đứng về phía Trương Thiên.
Trương Thiên vừa cười vừa nói: “Tư Đồ phó tướng, chắc là ông nghĩ rằng tôi đang bịa chuyện lừa người đúng không?”
“Thật ra ông nghi ngờ tôi, tôi có thể hiểu được, nhưng tôi vẫn không thể chỉ ra vấn đề trước được, tùy nhiên Trương Thiên tôi có thể lấy tư cách của mình ra đảm bảo với mọi người rằng doanh trại Huyết Lang chắc chắn mắc phải vấn đề này trong vận hành máy bay!”
“Nếu ông nghĩ rằng trận tái đấu này sẽ ảnh hưởng đến kết quả thi đấu trước đó của mình, vậy thì trước khi thi đấu lần nữa bắt đầu, bên phía doanh trại Huyết Lang được quyền nói ra bất kỳ yêu cầu gì của mình, nếu muốn chiến thắng doanh trại Thần Long phải vượt qua thi đấu lần này trong khoảng thời gian bao lâu thì được?”
Chỉ cần nói một con số?
Vượt qua trong bao nhiêu giây?
Hai người này là muốn làm gì nha!
Trước mặt rất nhiều người Tư Đồ Kiếm cũng không muốn đánh bạc như thế này.
Dù sao không đánh cuộc họn họ vẫn nắm chắc phần thắng …
Trương Thiên lúc này lại bồi thêm một câu: "Vì đây là chuyện lớn trong doanh, tôi có thể từ bỏ thân phận của mình. Nếu trận tái đấu này doanh trại Thần Long vẫn không thắng được, tôi, chiến tướng cấp 5 sao trước mặt mọi người sẽ tuyên bố từ chức! "
“Nói cho cùng tôi là một chiến tướng, nếu tôi có nhìn nhầm vậy thì tôi cũng không xứng đáng với chức vị chiến tướng này nữa!”
“Tư Đồ phó tướng, ông nghĩ như thế nào?”
Ông có dám dùng danh tiếng của chính mình để đánh cược?
Không đợi Tư Đồ Kiếm phản ứng, Ông già Viên đã cảm thấy rất không vui, đây là chuyện gì, còn không phải là danh tiếng chiến tướng cấp năm sao trị giá ngàn đô à…
Mọi người cũng bàn tán xôn xao: “Chiến thần Trương Thiên đã khẳng định chắc chắn như vậy? Vậy chuyện này chắc hẳn là có vấn đề!”
“Nếu có thể đem thân phận chiến thần của mình ra đánh cuộc vậy không thể sai được…”
“Nhưng Chiến thần Trương Thiên có phải quá tin tưởng vào doanh trại Thần Long hay không? Anh ấy còn để Tư Đồ Kiếm tùy ý chọn thời gian nữa chứ.”
“Bây giờ thì tốt rồi, tôi có thể xem trận tái đấu này để xem thực lực của doanh trại Thần Long đến đâu!”
“Tôi cũng ủng hộ trận tái đấu!”
Ông già Viên hơi có chút tức giận, khí huyết công tâm la lớn: “Trương Thiên không được làm ẩu, thân phận chiến tướng sao có thể như trò đùa đem ra cá cược hả?”
Trương Thiên thảnh thơi cười nhẹ với ông cụ: “Nếu con nói sai còn nhiều phó tướng đang theo dõi ở đây, con ngày cả chút năng lực này còn không có vậy thì dánh hiệu chiến thần cấp năm sao giữ lại có ích gì ạ?” “Ừm … ngươi, ngươi…” Ông già Viên không sao nói nên lời.
Tư Đồ Kiếm không cưỡng lại được sự cám dỗ này, ông ta vẫn có chút tin tưởng vào kỹ năng bay của Tư Đồ Hạo Đông, dù sao thì ông ta cũng đã xem Tư Đồ Hạo Đông chơi đùa với máy bay từ khi còn nhỏ.
Thi đấu lại có thể thua trận, nhưng cũng sẽ không kém quá xa vậy nên ảnh hưởng đến doanh Trại Huyết Lang cũng không quá lớn, nhưng nếu vẫn thắng được doanh trại Thần Long, vậy Trương Thiên có thể mất hết mặt mũi.
Hơn nữa Trương Thiên còn nói bồi thường một chút thời gian? Tại sao không đặt cược!
Ngồi một lúc, Tư Đồ Kiếm nghĩ đến thời gian bù giờ, cười toe toét nói: “Vì cậu dùng thân phận Chiến thần để đánh cược, vậy nên Tư Đồ Kiếm tôi đây cũng phải cho cậu chút mặt mũi chứ, tôi đồng ý tái đấu!”
“Về phần thời gian bồi thường cho doanh trại Huyết Lang chúng ta, do Chiến Thần nắm chắc như vậy, vậy tôi cũng sẽ cho thời gian là 30 giây!”
“Chỉ cần doanh trại Thần Long vượt qua doanh trại Huyết Lang của chúng tôi trong 30 giây, doanh trại Huyết Lang của tôi coi như thua cuộc!”
Khoảng cách thời gian 30 giây nhìn thì như không nhiều lắm, nhưng đối với bài bay thử nghiệm kéo dài từ hai đến ba phút, nó đã chiếm một phần lớn thời gian.
Những phó tướng có mặt đều cảm thấy thời gian thi đấu lần này có vẻ hơi khắt khe.
Ông già Viên liếm bờ môi khô, cảm giác Tư Đồ Kiếm đúng là miệng sư tử ngoạm…
Ai cũng cảm thấy bất bình thay doanh trại Thần Long, chỉ có Trương Thiên lại mĩm cười, đưa tay về phía Tư Đồ Kiếm và mở ra năm ngón tay!
Mọi người đều không biết nó có nghĩa là gì.
Tư Đồ Kiếm mở miệng hỏi: “Năm giây? Năm giây là quá ít!”
Trương Thiên lắc đầu …
Tư Đồ Kiếm nói “ồ”, “Chẳng lẽ là cho chúng ta 50 giây sao? Điều này có phải hơi quá khinh thường doanh trại Huyết Lang của chúng ta không?”
Trương Thiên cười lắc đầu nói: “Không ông sai rồi,m Tư Đồ phó tướng, suy đoán của ông quá bảo thủ rồi!”
Tư Đồ Kiếm nhướng mày: “Vậy ý cậu là gì?”
Trương Thiên trước mặt mọi người lạnh lùng nói: “Năm phút!”
Cái gì?
Chỉ mất năm phút cho một bài kiểm tra ngắn, phải biết rằng ngay cả một nửa thời gian trước đây cũng không bằng, nhưng bây giờ nó đã tăng gấp đôi thời gian.
Mà lúc này Trương Thiên vẫn là người đang lấy thân phận của mình ra để đánh cược đấy …
Xung quanh im phăng phắc.
Ông già Viên nghe vậy suýt chút nữa tức giận chết ngay tại chỗ, kịp thời đưa đến bệnh viện cấp cứu chắc cũng phải nằm liệt nữa người: “…”
“Chiến thần Trương Thiên , cậu đang nói đùa với tôi đó à?” Tư Đồ Kiếm cười nói.
Trương Thiên rất tự tin, thoải mái: “Tôi không nói giỡn, tôi đối với doanh trại Thần Long có đủ tự tin như vậy!”
Đây không phải là sự tin tưởng đối với doanh trại Thần Long, đây chỉ đơn giản là đang xem thường doanh trại Huyết Lang của bọn họ mà thôi …
Tư Đồ Kiếm cũng biết rõ ý tứ này, nhưng bọn họ không nói ra mà ngược lại mỉm cười nói: “Rất tốt, tôi mỏi mắt chờ xem chiến thần Trương Thiên ánh mắt có nhìn nhầm không!”
Nếu như Trương Thiên muốn đánh cược lớn và muốn mất mặt vậy Tư Đồ Kiếm không có lý do gì để từ chối!
Trương Thiên nở nụ cười: “Vậy thì chờ xem!”
Nếu đã muốn một người ngã càng đau vậy thì hãy nâng kẻ đó lên thật cao!
Trương Thiên rất rõ ràng về mục đích của mình.
…
Bình luận facebook