• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full CỨU MẠNG! TẤT CẢ NAM CHỦ ĐỀU HẮC HOÁ [QUYỂN 1] (1 Viewer)

  • Chương 87: 87: Ta Là Người Nối Nghiệp Xã Hội Chủ Nghĩa 19

Edit by AShu ^_^.
______________
Tô Đường gần đây ở vườn trường sinh hoạt quá thoải mái, có giáo bá tồn tại, cũng không ai dám cùng nàng đối nghịch.

Cũng bởi vậy, không biết có phải hay không ông trời nhìn không ưa được, cư nhiên trời giáng tai họa bất ngờ.
Đại hội thể thao ngày hôm nay, nàng đang định cỗ vũ cho Yến Sâm, kết quả đang đi trên đường đột nhiên bị người nào đó đẩy một chút, đẩy nàng từ trên cầu thang xuống, nguyên bản cứ tưởng chân đã tốt lên rồi, cư nhiên lại lần nữa bị đẩy ngã mà tiếp tục nứt ra.
Đạo cụ che chắn cảm giác đau biến mất, lần này, nàng đau cả hoa mắt, ngay cả Hứa Hi Chi bế nàng lên, nàng đều không có ngăn cản.
Chờ đi vào phòng y tế, nàng mới hậu tri hậu giác nghĩ tới Yến Sâm.
"Bạn học Hứa, tôi không có việc gì đâu, cậu vội đi đâu thì đi đi." Nàng vội vàng đem người đuổi đi, chỉ sợ quỷ hẹp hòi nào đó lại ăn dấm a.
Hứa Hi Chi lại không vội đi, từ trong lòng hắn thực sự đau lòng tiểu cô nương này, lại bởi vì cách làm của Hứa phụ cách làm, trong lòng hắn càng có thẹn.

Hắn khinh thường chuyện lợi dụng nữ nhân để lấy được địa vị, nhưng hắn hiện tại rốt cuộc chỉ mới 18 tuổi, nhiều chuyện của Hứa gia cũng không tới phiên hắn làm chủ.
"Ở Yến gia tốt không?"
Tô Đường thấy hắn lấy ghế ngồi ở trước mặt chính mình, chỉ cảm thấy trước mắt từng trận biến thành màu đen, ngay cả y nói cái gì cũng không nghe rõ.

Đại huynh đệ, ngươi như vậy làm ta thực khó xử a.
Nàng vẻ mặt muốn nói lại thôi, ở trong mắt Hứa Hi Chi lại là chuyện khác, "Em yên tâm, anh sẽ nói với ba ba, sẽ không đem em ném ở Yến gia đâu."
Tô Đường, "Không có, tôi rất ổn, Yến Sâm cũng rất hảo a."
Nàng nói rất chân thành, nhưng Hứa Hi Chi lại cho rằng nàng chỉ miễn cưỡng mà cười vui.

Cũng đúng, tình trạng hiện giờ của Hứa gia, nàng trở về hắn cũng không bảo hộ được nàng, nói không chừng lần sau lại đem nàng đưa cho những người khác.
Hứa Hi Chi sắc mặt không thế nào mà đẹp được, lần đầu tiên cảm thấy chính mình thực vô dụng, càng như thế, hắn liền càng muốn bồi thường nàng.
Một khác chỗ, trên đường băng, giáo bá lần đầu tiên tham gia đại hội thể thao, không ít người đều hưng phấn, đặc biệt hắn lại là người dẫn đầu, thanh âm cổ vũ của các nữ sinh thanh âm đều náo động cả bầu không khí.

Nhưng mà, chờ đến hắn dành được hạng nhất trực tiếp tiến vào chung kết, lại hề thấy người mà hắn đang đợi.
Trong nháy mắt, sắc mặt hắn liền âm trầm đáng sợ.
Mấy người Hà Giai Kỳ vẫn rất là rất hiểu hắn, lập tức chạy ton ton lại đây, "Sâm ca, chị dâu nhỏ đang bị thương, đang nằm ở phòng y tế."
Nghe vậy, sắc mặt biến đổi, xoay người liền chạy về phòng y tế.

Hắn chạy như bay, bộ dáng khẩn trương kia, không hề nhìn ra là mới chạy xong 5000 mét.

Mấy tuyển thủ khác thấy thế, đều bị ngược khóc, "Ngọa tào, giáo bá quả thực không phải người, cư nhiên còn có thể nâng chân mà chạy!"
Yến Sâm mặc một bồ đồ thể dục, áo màu đen ngắn tay cùng với quần đùi thun, lộ ra từng đường cơ bắp mạnh mẽ, hắn vừa mới chạy xong 5000 mét, trên màu da bánh mật chảy ra không ít mồ hôi, lúc này lại bị ánh mặt trời chiếu vào, hắn chạy dưới ánh mặt trời lại mang theo điểm gợi cảm thuộc về nam tính.
Bất quá khi hắn đá văng cửa phòng y tế, nhìn thấy tiểu cô nương mà mình tâm tâm niệm niệm cư nhiên có cử chỉ thân mật cùng một nam sinh khác, chỉ trong một thoáng, sắc mặt liền u ám tránh ngày, một đôi con ngươi đen kịt càng mang theo tia sát ý nồng đậm.
Tô Đường bị hắn nhìn chằm chằm cổ chợt lạnh, theo bản năng liền định giải thích, nhưng lời nói vừa đến bên miệng, lại cảm thấy giải thích cái rắm a, nàng đoan đoan chính chính mà nằm trên giường bệnh a, lại không có làm ra việc gì có lỗi với hắn a!
Sau đó, trong đầu lại vang lên tiếng nhắc nhở quen thuộc của hệ thống, nàng lập tức bày khuôn mặt nhỏ suy sụp, khóc chít chít nhìn về phía Yến Sâm.
"Oa, Yến Sâm, đau quá a."
Giáo y vừa thấy tiểu cô nương lúc trước còn kiên cường, lúc này nước mắt che phủ cùng người làm nũng, lập tức vui vẻ, "Còn có thể không đau sao, đều gãy xương rồi.

Thiết bị của phòng y tế có hạn, em đợi lát nữa còn phải đi bệnh viện để bó xương."
Yến Sâm còn đứng ở cửa, tiểu ngồi cùng bàn nước mắt muốn rơi ra, ủy khuất ba ba mà nhìn hắn, trong nháy mắt, tất cả suy nghĩ của hắn bỗng tiêu tan, chỉ nghĩ đem người ôm vào trong ngực hảo hảo.
Edit by AShu
Hắn nghĩ sao, thì liền làm như vậy.
Thiếu nữ thân mình đơn bạc, ôm vào trong ngực cũng có mấy phân lượng, nhưng lại đem nhân tâm đau hỏng rồi.
"Sao lại bị gãy xương?"

Tô Đường làm nũng dường như đem mặt chôn ở trong ngực hắn, mùi hương trên quần áo của thiếu niên, hỗn loạn nhợt nhạt mùi mồ hôi, nhưng thật ra cùng không khó ngửi, "Thời điểm đi xuống cầu thang, bị người nào đó đẩy một chút." Bởi vì bị thương, thời điểm lúc trước giáo y kiểm tra nhịn không được chảy vài giọt nước mắt sinh lý, lúc này nói chuyện đều mang theo chút giọng mũi, mềm mềm mại mại, nghe mà muốn bạo.
Yến Sâm nhìn mỹ nhân trong ngực, lại bị nàng làm nũng như vậy, hận không thể đem mạng đều cho nàng.
"Anh sẽ đi điều tra."
Tưởng tượng có người làm hại tiểu ngồi cùng bàn của hắn bị thương, Yến Sâm sắc mặt liền lạnh xuống.
Bất quá việc cấp bách là đưa nàng đi bệnh viện, Yến Sâm sức lực lớn, mặc dù phía trước đã chạy 5000 mét, lúc này bế lên nàng cũng rất là nhẹ nhàng, bất quá nhìn đến Hứa Hi Chi cư nhiên cũng đi theo, sắc mặt lập tức trầm xuống, "Bạn học Hứa không cần đi theo đâu."
Hứa Hi Chi nơi nào đồng ý, hắn một lần cảm thấy áy náy với cô em gái kế này, hiện giờ nàng bị thương, không thể nào có thể mà bỏ mặc.
"Bạn học Yến cũng đừng quên, tôi là anh trai của em ấy."
Mắt thấy không khí bắt đầu giương cung bạt kiếm, Tô Đường đột nhiên thấy tâm mệt, chỉ có thể duỗi tay túm túm giáo bá, ủy khuất ba ba nói: "Yến Sâm, chân mình đau."
Một câu chân đau, làm Yến Sâm cái gì cũng không để ý, lập tức ôm nàng lên ghế ngồi trong xe đã được chuẩn bị tốt.
Bên trong bệnh viện, cái chân gãy của Tô Đường chân bó bột, nàng đi không được, cho nên một đường này đều là bị Yến Sâm ôm đi.
Cũng may bệnh viện hiệu suất phi thường cao, rất nhanh liền xử lý tốt cái chân bị thương của nàng, chẳng qua sắp tới là không thể đi lại bình thường được, chỉ có thể ngồi xe lăn.
Bó xương rất đau, ra bệnh viện Tô Đường vẫn còn nước mắt lưng tròng, đôi mắt nàng vốn dĩ liền xinh đẹp, nàng vừa khóc, đôi mắt tựa như được nước mưa cọ rửa qua, sạch sẽ lộ ra tinh quang, làm người hận không thể hôn lên.
Trường học thì không thể trở về, Yến Sâm liền mang theo người trở về nhà.
Hắn không hề có chút kinh nghiệm nào chăm sóc người bệnh, Tô Đường nhìn hắn bận lên bận xuống, trong chốc lát đưa nàng ly sữa bò ấm, trong chốc lát lại đưa nàng đồ ăn vặt, trong chốc lát lại sợ nàng nhàm chán, còn tìm cái ipad lại đây.
Tô Đường không nghĩ sẽ làm phiền hắn, liền lôi kéo tay hắn, mềm mại hỏi, "Yến Sâm, mình không phải bỏ lỡ cuộc thi chạy của cậu chứ?"
Yến Sâm đã sớm đem chuyện thi chạy này quăng sau đầu rồi, nghe nàng nói, lúc này mới gật đầu.
Tô Đường tiếc nuối, lại hỏi: "Vậy cậu có phải hay không giành giải nhất a?"

Yến Sâm sở dĩ báo danh chạy đường dài, chính là định từ nàng bên kia lấy điểm phúc lợi, nhưng hôm nay đối mặt với đôi mắt thuần khiết này, hắn đột nhiên cảm thấy chính mình đang khi dễ nàng, cũng thật không phải cái đồ vật.
Tô Đường thấy hắn không nói, cũng biết là nam chủ, dành được giả nhất khẳng định là rất thỏa mãn, liền nói: "Chúng ta có phải nên có cái gì đó để khen thưởng không."
Thanh âm mềm mại ngọt ngào vang lên, Yến Sâm vừa nghe thấy trong mắt đều phát ra một tia ý cười.
Tiểu ngồi cùng bàn của hắn, thật là đáng yêu đến bạo.
"Đinh! Giá trị hắc hóa giảm xuống 10%, chỉ số hắc hóa hiện tại: 40%."
Tô Đường vừa nghe được nhắc nhở này, trên mặt càng tươi cười xán lạn, "Yến Sâm, cậu lại đây một chút nha."
Yến Sâm nhìn nàng cười không kịp phản kháng, mang theo không chút do dự, lập tức qua đi.
Phòng cho khách còn không chưa có sửa xong, Tô Đường lúc này vẫn là nằm trên giường của hắn.

Yến Sâm lớn lên rất cao, nàng vốn là ngồi, cho nên người tuy rằng lại đây, nhưng vẫn như cũ với không tới hắn, liền nói: "Cậu cong lưng nha."
Yến Sâm theo bản năng nuốt nuốt nước miếng, hầu kết lăn lộn, sau đó ngoan ngoãn khom lưng.
Lời tác giả: Cảm ơn cam đường, hồ đồ đồ hai vị tiểu thiên sứ đánh thưởng, ái các ngươi............!Cuối cùng, đại gia tết Nguyên Tiêu vui sướng nha.
_______________
( tấu chương xong)
Đã beta
Edit by AShu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom