Ba đầu Yêu Lang đều bị dọa rời đi, A Ly cảm giác được chung quanh không có gặp nguy hiểm, lúc này mới buông lỏng xuống, núp ở trong ngực Diệp Thần, lúc này mới có một tia cảm giác an tâm.
- Ngưng thần hóa hình? Huyền Thú Yêu Vương? Cái kia là vật gì?
Diệp Thần thì thào tự nói, có chút khó hiểu, đầu Yêu Lang màu đỏ kia giống như đem mình ngộ nhận thành Huyền Thú Yêu Vương gì rồi, bị dọa sợ không nhẹ.
- Thần Nhi, ngươi đang nói cái gì?
Diệp Thương Huyền nghi ngờ nhìn về phía Diệp Thần hỏi.
- Không có gì.
Diệp Thần vội vàng lắc đầu, chần chờ một chút, nhìn về phía Diệp Thương Huyền hỏi.
- Thúc công, Huyền Thú là vật gì?
Nghe được vấn đề của Diệp Thần, Diệp Thương Huyền kinh ngạc liếc nhìn Diệp Thần nói:
- Ngươi làm sao sẽ hỏi vấn đề này, là ở trong điển tịch gia tộc thấy sao?
Diệp Thương Huyền nhìn thoáng qua A Ly đang nằm ở trong ngực Diệp Thần nói:
- Ta cũng có chút hoài nghi, Bạch Hồ trong ngực ngươi không phải yêu thú, mà là một Huyền Thú, bất quá Huyền Thú vô cùng hiếm thấy, bình thường núp ở bên trong rừng sâu núi thẳm, hơn nữa chưa bao giờ cùng người lui tới, có lẽ là ta suy nghĩ quá nhiều.
A Ly là một con Huyền thú ? Diệp Thần sờ sờ da lông trơn bóng của A Ly, ngẩng đầu nhìn hướng Diệp Thương Huyền nghi ngờ hỏi:
- Yêu thú cùng Huyền thú trong lúc có cái gì khác nhau?
- Nói như thế, nghe nói thượng cổ Thiên thần sáng tạo ba loại sinh vật, ba loại sinh vật này là loài người, yêu thú cùng Huyền thú, yêu thú tu chính là thân thể, bọn chúng có thân thể cường hãn, đến cấp tám trở lên liền có thể cô đọng ra yêu đan, sau thập giai có thể dùng yêu đan công kích, mạnh mẻ vô cùng, bọn chúng bình thường ở trong rừng sâu núi thẳm, cường giả sinh tồn, thường xuyên sẽ ra ngoài săn người làm thức ăn, mà Huyền thú, thu nạp nhật nguyệt tinh hoa, tu chính là hồn niệm, hồn niệm của bọn chúng phi thường cường đại, có thể dễ dàng đối phó thập giai yêu thú, thậm chí khống chế yêu thú, cho nên một con Huyền thú cường đại, thường thường sẽ có rất nhiều yêu thú hộ vệ.
- Bất quá Huyền thú e ngại loài người, bởi vì nhân loại là một trong tiên thiên vạn linh, thần trí phi thường cường đại, cường giả tu vi huyền khí cao thâm, căn bản sẽ không ngại Huyền thú cùng giai thậm chí cao hơn một hai cấp, loài người là khắc tinh Huyền thú, cho nên Huyền thú bình thường giấu diếm trong rừng sâu núi thẳm, chỉ có chút ít Huyền thú học xong biến hóa, mới có thể ở trong thế giới loài người đi lại.
Diệp Thương Huyền nói.
Diệp Thần cảm thấy kinh ngạc, thì ra là còn có một loại đồ vật như Huyền thú tồn tại, Diệp Thương Huyền nói, không khác ở trong óc của hắn mở ra một thế giới mới.
- Huyền thú có thể tu hồn niệm, vậy nhân loại có thể tu luyện hồn niệm hay không?
Diệp Thần mở miệng hỏi, hắn nghĩ tới thần hồn của mình.
- Loài người thì không cách nào tu luyện hồn niệm, trước kia có một chút tuyệt thế cường giả đạt được phương pháp tu luyện hồn niệm, sau khi bọn họ tu luyện đều không ngoại lệ, tất cả đều bạo thể mà chết, từ đó về sau, không người nào còn dám tu luyện hồn niệm.
Diệp Thương Huyền lắc đầu nói.
Loài người không cách nào tu luyện hồn niệm? Ta đây thần hồn, lại là chuyện gì xảy ra ? Diệp Thần có chút nghi ngờ, nhớ tới lúc Yêu Lang màu đỏ chạy trốn nói những lời đó, hắn thấy buồn cười, chẳng lẻ ta là một con Huyền thú sao? Suy nghĩ một chút, có thể là do Cửu Tinh Thiên thần quyết, chuyện mình có thể tu luyện thần hồn, vẫn là không nói cho thỏa đáng, miễn cho bị người làm thành quái vật.
- Hồn niệm có thể thao túng yêu thú ?
Diệp Thần đột nhiên hỏi, hắn chú ý tới Diệp Thương Huyền mới vừa nói Huyền thú tu luyện hồn niệm có thể bắt yêu thú làm hộ vệ.
- Trên điển tịch gia tộc nói Huyền thú cũng là dùng hồn niệm thao túng yêu thú, bởi vì hồn niệm yêu thú vô cùng nhỏ yếu, bị hồn niệm của Huyền thú áp chế, Huyền thú có thể dễ dàng nổ tung hồn niệm yêu thú, khiến hồn niệm chúng nó tẫn tán mà chết, cho nên đám yêu thú cũng thần phục với Huyền thú cùng giai.
Diệp Thương Huyền nói, mặc dù hắn không rõ tại sao Diệp Thần hỏi những vấn đề này, nhưng hắn vẫn nhất nhất kiên nhẫn giải đáp, Diệp Thần bây giờ đã là Diệp gia gia chủ, những chuyện này biết nhiều hơn một chút cũng tốt.
- Nha.
Diệp Thần gật đầu, trong lòng hắn nhấc lên một tia gợn sóng, không biết thần hồn của ta, có thể khống chế yêu thú hay không? Nhìn Yêu Lang màu đỏ bị dọa đến chật vật mà chạy, có thể thấy được thần hồn của ta cũng hẳn là một loại hồn niệm phi thường cường đại.
Về phần đến tột cùng có thể khống chế yêu thú hay không, chỉ có thể tìm cơ hội thí nghiệm một phen, lúc trước mặc dù hắn có sử dụng thần hồn đối phó Yêu Lang cấp bảy, nhưng không có nghĩ qua dùng thần hồn áp chế bọn chúng!
- Vậy ngưng thần biến hóa là cái gì ?
Diệp Thần hỏi, mới vừa rồi Yêu Lang màu đỏ kia nhắc tới một từ ngưng thần biến hóa.
- Ngưng thần biến hóa ? Là thứ gì ?
Diệp Thương Huyền kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Thần hỏi.
- Gia tộc tộc điển nơi nào có ghi lại như vậy?
- Nga, ta chỉ là tùy tiện nói.
Diệp Thần vội vàng lắc đầu, xem ra thúc công cũng không biết cái gì là ngưng thần biến hóa, lại yếu ớt hỏi.
- Vậy Huyền Thú Yêu Vương là cái gì, là tồn tại rất lợi hại trong Huyền thú sao?
Diệp Thương Huyền ngẩn người nhìn Diệp Thần, Thần nhi cũng không biết từ nơi nào thấy những đồ vật này, hắn suy nghĩ một chút nói:
- Huyền thú cùng nhân loại giống nhau, cũng chia ra thập giai, trên mười bậc ngay cả ta cũng chưa từng nghe nói qua, Huyền Thú Yêu Vương có thể là tồn tại phi thường mạnh a.
Ngay cả thúc công cũng không biết, Diệp Thần có chút thất vọng, xem ra đáp án này, vẫn là muốn chính hắn từ từ đi tìm.
Nhìn A Ly trong ngực một chút, tròng mắt trong suốt của A Ly đang ngơ ngác nhìn mình, ánh mắt kia, thật giống như có một ti áy náy.
Diệp Thần sờ sờ đầu A Ly cười nhạt, nhẹ giọng nói:
- Yên tâm đi, bất kể ngươi là Huyền thú hay là yêu thú, bất kể ngươi đụng phải phiền toái gì, ta cũng sẽ bảo vệ ngươi.
A Ly nghe được cúi đầu, nhắm mắt lại, một viên lệ tích trong suốt từ khóe mắt lặng lẽ chảy xuống, không biết tại sao, nó cảm thấy cái ôm trong ngực này đặc biệt ấm áp.
Tại nguyên chỗ nghỉ ngơi, Diệp Thần tiếp tục dùng thần hồn tìm tòi phụ cận một chút, chung quanh không có Yêu Lang lui tới, xem ra những Yêu Lang kia bị dọa đến không dám tới.
- Thần nhi, chúng ta đi thôi.
Diệp Thương Huyền nói, hắn hướng trên núi đối diện nhìn lại, bên trong Vân gia bảo người đến người đi, không biết mười sáu bảo còn lại đến đông đủ chưa, trừ Liên Vân Thập Bát Bảo ra, hẳn là còn sẽ có người của thế lực khác trong Đông Lâm quận đến đây xem lễ.
- Dạ.
Diệp Thần đáp, đi theo phía sau Diệp Thương Huyền, hai cái thân ảnh tật tốc lao đi.
Tường thành Vân gia bảo, so sánh với Diệp gia bảo muốn rộng rãi nhiều lắm, cao vút đứng sừng sững, hai bên là lầu canh bền chắc, hướng trong nhìn lại, kiến trúc bắt mắt nhất là đại điện phía sau quảng trường, điêu lan vẽ nóc, nóc nhà hẳn là thoa một tầng kim thuỷ, xanh vàng rực rỡ.
Bình luận facebook