Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 58: Hạnh phúc có mỉm cười
Trải qua khoảng thời gian xa cách và trùng phùng để rồi giờ đây cô và anh lại có thể cùng quay trở về căn nhà trước đây của cả hai. Anh hết lòng yêu thương và chăm sóc cho cô, tuy đã trở trở lại làm một tổng giám đốc đầy bận rộn và tất bật với công việc nhưng anh luôn tranh thủ mọi thời gian có thể để ở cạnh cô, hằng ngày sau giờ làm việc anh đều đặn về nhà dùng bữa cùng cô với tinh thần hoàn toàn tự giác và vui vẻ.
Buổi tối cả hai cùng ngồi cạnh nhau xem những bộ phim mà cô yêu thích...
- Em à, anh có ý này muốn trao đổi với em? _ Anh vuốt tóc cô.
- Anh nói đi.
- Anh sẽ xin mẹ để dì Tam và một vài người sang nhà mình giúp chúng ta công việc nhà, hơn nữa có họ em cũng sẽ đỡ buồn hơn mỗi khi anh đi làm.
- Dạo này chồng em chu đáo quá ta! _ Cô véo cằm anh.
- Chồng em chu đáo trước giờ mà chứ có phải mới đây đâu! _ Anh cười tươi nhìn cô.
Để có được như ngày hôm nay họ vượt qua biết bao khó khăn chông gai, nụ cười của cô và anh bây giờ thật hạnh phúc, họ mang đầy niềm tin và hy vọng vào một tương lai tươi đẹp phía trước...Nhưng liệu cuộc sống có phụ lòng họ, liệu hạnh phúc này sẽ tiếp tục từng ngày hay mở đầu cho một chuỗi đau thương mới?
❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇
Trong căn phòng của một ngôi nhà sang trọng, một người đàn ông trung niên với bề ngoài khá phong độ khoác chiếc áo ngủ kimono ngồi trên ghế sofa với vẻ mặt quỷ quyệt đang hút điếu thuốc đã vơi đi một nửa trên tay, hắn ta nhả làn khói trắng bay lên bầu không khí đầy vẻ tỉnh lặng rồi nhìn về phía người phụ nữ đang quấn chăn nằm trên giường. Mùi thuốc lá càng lúc lại nồng hơn khiến người phụ nữ kia ngồi dậy quấn chiếc khăn tắm có sẵn trên giường để che đi cơ thể đang phô diễn toàn bộ da thịt của cô ta. Ả đi đến bên cạnh người đàn ông kia, tựa đầu vào vai hắn, bộ ngực đẫy đà áp sát cánh tay hắn nũng nịu...
- Sao anh chưa ngủ mà lại còn hút thuốc? Trong phòng kín mà hút thuốc bộ anh muốn làm em ngộp chết sao chứ?
Hắn ta dập tắt điếu thuốc trên tay, quay sang nâng cằm ả lên giọng nói ma mị:
- Tôi đang suy nghĩ vài điều nên lấy mấy điếu thuốc làm chất xúc tác!
- Anh nghĩ gì vào đêm khuya như vậy?_ Ả tròn mắt ngạc nhiên.
- Nghĩ xem làm sao để có thêm thật nhiều tiền nuôi cô người tình trẻ tuổi của tôi đây? _ Hắn điềm tĩnh trả lời.
- Anh đang nói em sao? Em chưa hiểu rõ ý anh!
- Cổ phiếu của tôi bị rớt giá, đợt trước đánh bài ở Macao thì thua trắng tay, chuyến hàng lần này lại bị cảnh sát đánh hơi nên phải bỏ một số tiền rất lớn để mua chuộc và thuê người đứng ra nhận mọi tránh nhiệm...
- Anh nói thiệt hả? Sao kỳ vậy! Không lẽ bây giờ anh sắp phá sản! _ Ả ta buông tay hắn ra vẻ mặt cau có.
- Em tính đi kiếm đại gia khác à! Xem ra người tình trẻ tuổi của tôi thích gia tài của tôi chứ không phải tôi nhỉ!
- Không...không phải vậy....
- Nhìn vào ánh mắt dối trá của em là tôi đủ hiểu rồi! Ngay từ đầu chúng ta đến với nhau cũng chỉ để thỏa mãn nhu cầu bản thân và có lợi đôi bên thôi nên em căng thẳng làm gì nào! _ Hắn cười nhếch mép.
- Giờ anh tính sao...
- Em muốn nói chuyện tiền bạc chứ gì! Dù kinh tế của tôi bây giờ đang gần cạn kiệt nhưng bà chị dâu của tôi sẽ là một ngân hàng vô tận để chúng ta tha hồ kiếm chác!
- Chị dâu?
- Phải! Từ lúc anh trai của tôi mất chị ta đã thay anh trai tôi chèo lái cái công ty đá quý đó để nó phát triển tới bây giờ...
- Nếu nói là công ty đó lúc trước của anh trai anh vậy sao anh không có phần trong đó? _ Ả ta cau mày nhìn hắn.
- Hỏi hay đó người đẹp! Vì sau khi anh trai tôi mất công ty đó đang trên bờ vực thẳm chỉ cần một cái đẩy nhẹ là rơi thẳng xuống vực, lúc đó tôi đâu ngu gì mà lại đương đầu phí hoài công sức cho cái việc gánh vác nặng nề mà phần trăm thành công gần như không có!
- Vậy bây giờ làm sao để bà ta chịu chi tiền cho anh chứ! Anh đúng là khó hiểu!
Hắn tựa đầu vào ghế tiếp tục nụ cười xảo trá ấy thốt lên câu nói nhẹ nhàng:
- Nhắm vào đứa con gái mà bà ta mới tìm được cách đây không lâu!
- Con gái của bà ta? Chẳng phải là cháu ruột của anh sao?
Hắn đưa mắt gian xảo nhìn ả rồi vuốt ve cặp đùi thon thả:
- Phải! Nhắm vào đứa con gái cưng của bã! Tiểu thư Mai Song Lam! Em sẵn sàng giúp tôi một tay chứ Y Loan!
Buổi tối cả hai cùng ngồi cạnh nhau xem những bộ phim mà cô yêu thích...
- Em à, anh có ý này muốn trao đổi với em? _ Anh vuốt tóc cô.
- Anh nói đi.
- Anh sẽ xin mẹ để dì Tam và một vài người sang nhà mình giúp chúng ta công việc nhà, hơn nữa có họ em cũng sẽ đỡ buồn hơn mỗi khi anh đi làm.
- Dạo này chồng em chu đáo quá ta! _ Cô véo cằm anh.
- Chồng em chu đáo trước giờ mà chứ có phải mới đây đâu! _ Anh cười tươi nhìn cô.
Để có được như ngày hôm nay họ vượt qua biết bao khó khăn chông gai, nụ cười của cô và anh bây giờ thật hạnh phúc, họ mang đầy niềm tin và hy vọng vào một tương lai tươi đẹp phía trước...Nhưng liệu cuộc sống có phụ lòng họ, liệu hạnh phúc này sẽ tiếp tục từng ngày hay mở đầu cho một chuỗi đau thương mới?
❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇
Trong căn phòng của một ngôi nhà sang trọng, một người đàn ông trung niên với bề ngoài khá phong độ khoác chiếc áo ngủ kimono ngồi trên ghế sofa với vẻ mặt quỷ quyệt đang hút điếu thuốc đã vơi đi một nửa trên tay, hắn ta nhả làn khói trắng bay lên bầu không khí đầy vẻ tỉnh lặng rồi nhìn về phía người phụ nữ đang quấn chăn nằm trên giường. Mùi thuốc lá càng lúc lại nồng hơn khiến người phụ nữ kia ngồi dậy quấn chiếc khăn tắm có sẵn trên giường để che đi cơ thể đang phô diễn toàn bộ da thịt của cô ta. Ả đi đến bên cạnh người đàn ông kia, tựa đầu vào vai hắn, bộ ngực đẫy đà áp sát cánh tay hắn nũng nịu...
- Sao anh chưa ngủ mà lại còn hút thuốc? Trong phòng kín mà hút thuốc bộ anh muốn làm em ngộp chết sao chứ?
Hắn ta dập tắt điếu thuốc trên tay, quay sang nâng cằm ả lên giọng nói ma mị:
- Tôi đang suy nghĩ vài điều nên lấy mấy điếu thuốc làm chất xúc tác!
- Anh nghĩ gì vào đêm khuya như vậy?_ Ả tròn mắt ngạc nhiên.
- Nghĩ xem làm sao để có thêm thật nhiều tiền nuôi cô người tình trẻ tuổi của tôi đây? _ Hắn điềm tĩnh trả lời.
- Anh đang nói em sao? Em chưa hiểu rõ ý anh!
- Cổ phiếu của tôi bị rớt giá, đợt trước đánh bài ở Macao thì thua trắng tay, chuyến hàng lần này lại bị cảnh sát đánh hơi nên phải bỏ một số tiền rất lớn để mua chuộc và thuê người đứng ra nhận mọi tránh nhiệm...
- Anh nói thiệt hả? Sao kỳ vậy! Không lẽ bây giờ anh sắp phá sản! _ Ả ta buông tay hắn ra vẻ mặt cau có.
- Em tính đi kiếm đại gia khác à! Xem ra người tình trẻ tuổi của tôi thích gia tài của tôi chứ không phải tôi nhỉ!
- Không...không phải vậy....
- Nhìn vào ánh mắt dối trá của em là tôi đủ hiểu rồi! Ngay từ đầu chúng ta đến với nhau cũng chỉ để thỏa mãn nhu cầu bản thân và có lợi đôi bên thôi nên em căng thẳng làm gì nào! _ Hắn cười nhếch mép.
- Giờ anh tính sao...
- Em muốn nói chuyện tiền bạc chứ gì! Dù kinh tế của tôi bây giờ đang gần cạn kiệt nhưng bà chị dâu của tôi sẽ là một ngân hàng vô tận để chúng ta tha hồ kiếm chác!
- Chị dâu?
- Phải! Từ lúc anh trai của tôi mất chị ta đã thay anh trai tôi chèo lái cái công ty đá quý đó để nó phát triển tới bây giờ...
- Nếu nói là công ty đó lúc trước của anh trai anh vậy sao anh không có phần trong đó? _ Ả ta cau mày nhìn hắn.
- Hỏi hay đó người đẹp! Vì sau khi anh trai tôi mất công ty đó đang trên bờ vực thẳm chỉ cần một cái đẩy nhẹ là rơi thẳng xuống vực, lúc đó tôi đâu ngu gì mà lại đương đầu phí hoài công sức cho cái việc gánh vác nặng nề mà phần trăm thành công gần như không có!
- Vậy bây giờ làm sao để bà ta chịu chi tiền cho anh chứ! Anh đúng là khó hiểu!
Hắn tựa đầu vào ghế tiếp tục nụ cười xảo trá ấy thốt lên câu nói nhẹ nhàng:
- Nhắm vào đứa con gái mà bà ta mới tìm được cách đây không lâu!
- Con gái của bà ta? Chẳng phải là cháu ruột của anh sao?
Hắn đưa mắt gian xảo nhìn ả rồi vuốt ve cặp đùi thon thả:
- Phải! Nhắm vào đứa con gái cưng của bã! Tiểu thư Mai Song Lam! Em sẵn sàng giúp tôi một tay chứ Y Loan!
Bình luận facebook