Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 127: Dừng lại được không?!
Bà của Gia Thụy giờ phút này như sụp đỗ. Mọi chuyện bà làm thì đều bị trời trả báo rồi, bắt ép người khác uống thuốc ngủ, đánh đập người khác...bà đã làm ra những chuyện thất đức rồi
Đột nhiên màn hình lại loé lên, vẫn là khung cảnh đó. Nhưng trên màn hình là một thân thể bị 4 5 tên đàn ông quay quanh
"Không....Tiểu Thụy...không được làm vậy, mày không được làm vậy với cháu của tao..mày dừng lại ngay..."
Cô ta nghe được tiếng hét thảm thương đó thì cười lạnh sau đó tắt màn hình đi. Cô ta cắt bỏ dây trói trên người bà của Gia Thụy làm bà té khụy xuống. Hai chân như mất hết sức lực, cả người cứ như bị tê liệt
"Bà đừng có lớn giọng với tôi. Đây là điều mà bà đáng nhận lấy...không phải bà từng hả hê khi làm việc này sao, bây giờ thì trải nghiệm một lát đi chứ"
Cô ta cứ bật tắt màn hình liên hồi, hình ảnh dơ bẩn kia chứ thoáng ẩn thoáng hiện trước mặt bà. Bà của cậu không chịu nổi nữa nên nghiên đầu né tránh, nhưng khi né sang hướng khác thì liền bị cô ta dùng tay giữ chặt đầu và xoay lại hướng màn hình
Bà nghĩ Gia Thụy sẽ giống như đứa con trai của mình trước đây, nó sẽ bỏ bà lại một mình mà ra đi mãi mãi. Bà sợ rất là sợ...
"Dừng lại đi... làm ơn!!"
"Haha, bà biết sợ rồi sao?! Không phải khi nảy còn cứng miệng lắm sao. Bà cứ từ từ tận hưởng đi, chuyện vui còn dài lắm, ngày hôm nay là dành cho..BÀ.."
Cô ta nói xong lại đi mất, còn bà thì vẫn ngồi yên đó chẳng nhúc nhích được gì. Bà của cậu bật khóc thật lớn, hai tay run run cầm cái điều khiển và vung tay ném về phía màn hình
Choang!!! một tiếng thì màn hình bị nhoè đi. Bà cố gắn nhấc chân lên và đi về phía cửa, nhưng cô ta lại bước vào
Điều quan trọng là bước vào cùng hai thùng xăng...Cô ta đổ từ cửa và khắp cả phòng, cả quần áo hai người đều là xăng
Bà cậu nghĩ cô ta điên rồi, điên thật rồi. Căn nhà này biết bao nhiêu người chứ, và cả Gia Thụy nữa....
"Cô điên rồi...con đàn bà này mày điên rồi!!"
"Một kẻ điên, một kẻ lòng dạ độc ác thì kết cục đều như nhau thôi. Để tôi giúp bà đi nhanh hơn một phần đời...Ha ha.."
Cô ta đưa cao cái bật lửa lên, nếu chỉ cần bật nó thì cả cái biệt phủ này sẽ thành tro mất. Ngay thời khắc ngàn cân treo sợi tóc thì Giá Dương lại xuất hiện
Anh ấy giật lấy cái bật lửa và cầm chặt nó trong lòng bàn tay
"Cả hai người thôi đi... đến bao giờ thì mọi chuyện mới kết thúc. Ai cũng mệt cả rồi, dừng lại đi!!"
Gia Dương ngay từ đầu đã nghĩ chẳng có chuyện gì tốt lành rồi. Gia Thụy thì biến mất mấy ngày liền còn mẹ của Khải Hoàng* thì đột nhiên rời đi trong đêm. Gia Dương theo đến đây thì mới biết mọi chuyện
Khi này mẹ Khải Hoàng thấy Giá Dương cầm cái bật lửa thì liền đổi sắc mặt, chuyển từ giận dữ sang lo lắng
"Gia Dương... sao con lại ở đây, màu đưa cái bật lửa cho ta. Mau..."
Bà nội cũng vô cùng bất ngờ khi thấy Gia Dương, rồi tiếp đến là Mộc Lăng!!
"Dì, ngừng tay lại đi... chúng ta sẽ rời xa nơi đây mà!!. dừng lại có được không?!!"
Khi này Gia Dương cầm cái bật lửa để sang nơi khác và dang tay chờ đợi mẹ của Khải Hoàng
Khi này cô ta đi về phía trước, hướng về phía của Gia Dương nhưng thật ra là chụp lấy cái bật lửa và chạy đi
"Dì..."
*( người mà đã mất vì bị bà nội ép buộc suốt thời gian dài)
Đột nhiên màn hình lại loé lên, vẫn là khung cảnh đó. Nhưng trên màn hình là một thân thể bị 4 5 tên đàn ông quay quanh
"Không....Tiểu Thụy...không được làm vậy, mày không được làm vậy với cháu của tao..mày dừng lại ngay..."
Cô ta nghe được tiếng hét thảm thương đó thì cười lạnh sau đó tắt màn hình đi. Cô ta cắt bỏ dây trói trên người bà của Gia Thụy làm bà té khụy xuống. Hai chân như mất hết sức lực, cả người cứ như bị tê liệt
"Bà đừng có lớn giọng với tôi. Đây là điều mà bà đáng nhận lấy...không phải bà từng hả hê khi làm việc này sao, bây giờ thì trải nghiệm một lát đi chứ"
Cô ta cứ bật tắt màn hình liên hồi, hình ảnh dơ bẩn kia chứ thoáng ẩn thoáng hiện trước mặt bà. Bà của cậu không chịu nổi nữa nên nghiên đầu né tránh, nhưng khi né sang hướng khác thì liền bị cô ta dùng tay giữ chặt đầu và xoay lại hướng màn hình
Bà nghĩ Gia Thụy sẽ giống như đứa con trai của mình trước đây, nó sẽ bỏ bà lại một mình mà ra đi mãi mãi. Bà sợ rất là sợ...
"Dừng lại đi... làm ơn!!"
"Haha, bà biết sợ rồi sao?! Không phải khi nảy còn cứng miệng lắm sao. Bà cứ từ từ tận hưởng đi, chuyện vui còn dài lắm, ngày hôm nay là dành cho..BÀ.."
Cô ta nói xong lại đi mất, còn bà thì vẫn ngồi yên đó chẳng nhúc nhích được gì. Bà của cậu bật khóc thật lớn, hai tay run run cầm cái điều khiển và vung tay ném về phía màn hình
Choang!!! một tiếng thì màn hình bị nhoè đi. Bà cố gắn nhấc chân lên và đi về phía cửa, nhưng cô ta lại bước vào
Điều quan trọng là bước vào cùng hai thùng xăng...Cô ta đổ từ cửa và khắp cả phòng, cả quần áo hai người đều là xăng
Bà cậu nghĩ cô ta điên rồi, điên thật rồi. Căn nhà này biết bao nhiêu người chứ, và cả Gia Thụy nữa....
"Cô điên rồi...con đàn bà này mày điên rồi!!"
"Một kẻ điên, một kẻ lòng dạ độc ác thì kết cục đều như nhau thôi. Để tôi giúp bà đi nhanh hơn một phần đời...Ha ha.."
Cô ta đưa cao cái bật lửa lên, nếu chỉ cần bật nó thì cả cái biệt phủ này sẽ thành tro mất. Ngay thời khắc ngàn cân treo sợi tóc thì Giá Dương lại xuất hiện
Anh ấy giật lấy cái bật lửa và cầm chặt nó trong lòng bàn tay
"Cả hai người thôi đi... đến bao giờ thì mọi chuyện mới kết thúc. Ai cũng mệt cả rồi, dừng lại đi!!"
Gia Dương ngay từ đầu đã nghĩ chẳng có chuyện gì tốt lành rồi. Gia Thụy thì biến mất mấy ngày liền còn mẹ của Khải Hoàng* thì đột nhiên rời đi trong đêm. Gia Dương theo đến đây thì mới biết mọi chuyện
Khi này mẹ Khải Hoàng thấy Giá Dương cầm cái bật lửa thì liền đổi sắc mặt, chuyển từ giận dữ sang lo lắng
"Gia Dương... sao con lại ở đây, màu đưa cái bật lửa cho ta. Mau..."
Bà nội cũng vô cùng bất ngờ khi thấy Gia Dương, rồi tiếp đến là Mộc Lăng!!
"Dì, ngừng tay lại đi... chúng ta sẽ rời xa nơi đây mà!!. dừng lại có được không?!!"
Khi này Gia Dương cầm cái bật lửa để sang nơi khác và dang tay chờ đợi mẹ của Khải Hoàng
Khi này cô ta đi về phía trước, hướng về phía của Gia Dương nhưng thật ra là chụp lấy cái bật lửa và chạy đi
"Dì..."
*( người mà đã mất vì bị bà nội ép buộc suốt thời gian dài)
Bình luận facebook