-
Chương 1571-1575
Chương 1571 Chặn cửa
Mặc dù bọn hắn e ngại uy thế cường đại của tất cả các hoàng tộc hoàng đạo, nhưng nhìn thấy bảo vật gần ngay trước mắt, ai cũng không có rút đi khỏi. Nhất là những tử đệ tông tộc không phải hoàng tộc, nhưng vẫn rất cường đại kia.
- Lui ra!!
Các trưởng lão hoàng tộc hoàng đạo tập thể bước về phía trước, cao giọng quát mắng.
Bọn hắn cũng rất khẩn trương, nhất định phải nhanh đóng cửa điện lại, ngăn cản càng nhiều người tiến đến, nếu không chờ một lúc nữa sẽ liền không kiểm soát được.
Đám người bạo động, nhưng vẫn không có người nào rời khỏi, cho dù là lui lại nửa bước.
Lúc này bỗng nhiên Tiêu Lạc Lê nói:
- Hài cốt Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân đã là của chúng ta. Các ngươi coi như cướp được, cũng mang không ra Thượng Thương cổ thành. Coi như có thể mang ra Thượng Thương cổ thành, chờ sau này chúng ta điều tra, cũng tuyệt đối không tha cho các ngươi. Vì mấy khối xương cốt, mất mạng, đưa tới tai ương diệt tộc. Các ngươi đã nghĩ thông suốt?
Câu nói này vừa đi ra rốt cuộc cũng trấn trụ một số người.
Lúc này Khương Phàm đột nhiên hô to:
- Đều thất thần làm gì, mau tới chặt xiềng xích đi. Các ngươi đều bị dọa mới lớn được sao? Bọn hắn ngao ngao hai tiếng, các ngươi cũng không dám làm gì rồi? Loại bảo bối này, vài đời đều không gặp được, cướp được liền có thể thay đổi vận mệnh!
- Nếu như các ngươi sợ sệt bị bọn hắn trả thù, sau đó chạy đến đại lục khác, nếu như sợ liên luỵ tộc nhân, bọn nó tế hiến cho khác hoàng đạo, cũng có thể thay cái bảo bối!
- Khương Phàm, im miệng!
Bọn người Lan Đạo giận dữ quát tháo.
Nhưng Khương Phàm vừa nói như thế lập tức đốt lên nhiệt tình trong lòng đám tán tu cường tộc bọn họ, vẻ mặt của mọi người lập tức dữ tợn cuồng nhiệt hơn.
- Chúng ta nhiều người, cướp thôi!!
Hơn ba ngàn người lập tức bạo động, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên nhào về phía xiềng xích.
- Hỗn đản!!
Bọn người Lan Đạo thầm mắng vài tiếng, cũng nhao nhao phóng tới xiềng xích, riêng phần mình chiếm lấy một bộ phận, cưỡng ép chém vào.
Cung điện rộng rãi lập tức biến thành 'lò rèn sắt', khắp nơi đều là năng lượng bạo động, thanh âm oanh minh.
Kẻ chiếm lấy xiềng xích, đều đang ra sức chém vào.
Không có cướp được xiềng xích thì ra tay đánh nhau.
Cung điện hỗn loạn không chịu nổi.
Chỉ là, ai cũng không có chú ý tới, thời điểm càng ngày càng nhiều người xông vào, tại thời điểm hỗn loạn đạt tới cực hạn, tại thời điểm cả tòa cung điện đều lấp đầy bóng người, Khương Phàm đã chào hỏi bọn người Kiều Hinh vài tiếng, sau đó len lén chạy ra ngoài, thuận tiện còn cửa điện đóng lại.
- Người đều đã tiến vào, giữ cửa quan trọng, đứng vững!
Khương Phàm một mặt cười xấu xa.
- Đây là ý gì?
Bọn người Dương Biện không có hiểu được, lập tức muốn chém đứt xiềng xích, lúc này lại từ bỏ?
- Nơi này là lao tù trấn áp, xiềng xích là phong ấn. Một khi bọn hắn phá vỡ phong ấn, Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân sẽ phải bão nổi.
Bọn người Dương Biện khẽ giật mình, lúc này mới chợt hiểu mà kịp phản ứng:
- Ngươi quá xấu rồi!!
- Ta đây gọi là kinh nghiệm.
Khương Phàm dùng sức đỉnh lấy cửa điện, nghe động tĩnh bên trong.
- Nhanh đứng vững đi, dùng vũ khí của các ngươi! Bây giờ bọn hắn rất hỗn loạn, đều vội vã cướp bảo bối, nhưng hẳn là sẽ có người kịp phản ứng.
Tựa như lúc vừa mới bắt đầu hắn kích thích mọi người nhào về phía hài cốt.
Bọn hắn đều rất gấp để cướp bảo bối, cục diện lại rất hỗn loạn, cho nên bị tuỳ tiện mang theo tiết tấu.
Bây giờ Khương Phàm kêu gọi bổ xiềng xích, bọn hắn cũng đều chắc hẳn phải bổ xiềng xích.
Nhưng không bao lâu liền sẽ có người kịp phản ứng.
Quả nhiên, Đại Quang Mang Thần Điện - u Dương Thiên Nhiên đột nhiên ngừng, tiếp cận Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân càng ngày càng xao động:
- Chúng ta đây là đang làm gì? Mau dừng tay!
- Thế nào?
Bùi Thiên Lam dừng lại.
- Những xiềng xích này là phong ấn, một khi bị phá vỡ, năng lượng Tổ Kỳ Lân bị áp chế liền sẽ phóng xuất ra toàn diện.
u Dương Thiên Nhiên nhìn xiềng xích to lớn xung quanh trong cung điện, lại tìm kiếm bóng dáng Khương Phàm:
- Tên hỗn đản kia chạy!!
Có trưởng lão do dự:
- Muốn cướp đi hài cốt Kỳ Lân, khẳng định phải bổ xiềng xích ra, chúng ta nhiều người như vậy, hẳn là có thể chống đỡ. Bây giờ đi, chẳng phải là...
- Nhưng sau khi giải trừ xiềng xích bộc phát khẳng định sẽ vô cùng mạnh, sau đó mới có thể bởi vì tiêu hao mà yếu bớt. Chúng ta rời khỏi nơi này trước, tránh khỏi cơn bộc phát kia, chờ năng lượng yếu đi, lại đến.
u Dương Thiên Nhiên chào hỏi các trưởng lão khác, tránh khỏi ánh mắt các phương, xông về cửa điện.
Các tán tu gần đó nhìn thấy bọn hắn rời khỏi, đều rất ngạc nhiên, nhưng nhìn đến những người khác nhanh chóng bổ nhào qua, bọn hắn cũng tranh nhau chen lấn đi qua chiếm lấy.
Khi đội ngũ Đại Quang Mang Thần Điện đi đến chỗ cửa điện, Tru Thiên Thần Điện - Loan Hồng Hi, Hỗn Độn Tử Phủ - Ngu Thiên Khải, còn có Vạn Đạo Thần Giáo - Khoái Kiệt các loại cũng đều kịp phản ứng.
Bọn hắn đều là đã nhận ra táo bạo không bình thường của Tổ Kỳ Lân, mới biết được bị mang theo tiết tấu, nhất là sau khi chú ý tới đội ngũ Đại Quang Mang Thần Điện đang lặng lẽ rút lui, cũng quả quyết từ bỏ, di chuyển đến chỗ cửa điện.
Nhưng...
- Sao lại đẩy không ra?
Đại Quang Mang Thần Điện muốn lặng lẽ đẩy cửa điện ra, kết quả không nhúc nhích tí nào.
Một vị trưởng lão hùng tráng run run bả vai, cánh tay phồng lên, hai tay đè vào trên cửa điện, một tiếng rống im lìm, dùng sức thôi động cửa điện.
Kết quả cửa điện lung lay, nhưng vẫn không có đẩy ra.
- Khương Phàm?
u Dương Thiên Nhiên lập tức kịp phản ứng, hỗn đản này đang ngăn cửa!
- Khương Phàm! Ta biết ngươi đang ở ngoài cửa, mở cửa nhanh!
- Ngươi biết mình đang làm cái gì không? Ngươi đã đắc tội rất nhiều người, nếu như lại đắc tội chúng ta, ngươi tuyệt đối không thể rời khỏi Thượng Thương cổ thành này được.
- Mở cửa nhanh, chúng ta có thể không truy cứu.
Các trưởng lão Đại Quang Mang Thần Điện đào lấy khe cửa, hạ giọng, tận lực không kinh động người khác.
- u Dương Thiên Nhiên, sao các ngươi lại không đi ra?
Tru Thiên Thần Điện, Phương Tĩnh chạy đến nơi đây, thanh âm rất thấp, cũng không dám quá lộ ra.
- Khương Phàm giữ cửa ngăn chặn.
u Dương Thiên Nhiên nhìn thấy càng ngày càng nhiều hoàng tộc hoàng đạo cũng bắt đầu di chuyển đến nơi này, tự mình tiến đến chỗ khe cửa, nhắc nhở:
- Chúng ta có thể bàn điều kiện cùng ngươi, ngươi muốn mấy miếng xương cốt? Cái đầu nào?
Chương 1572 Điên rồi điên rồi
Ngoài điện vẫn không có lời đáp lại.
Loan Hồng Hi chen đến phía trước, hạ giọng quát tháo:
- Khương Phàm, ngươi thấy tốt thì lấy, đừng làm rộn đến lúc không cách nào kết thúc được! Chúng ta có thể cho ngươi mấy khối xương cốt, cũng có thể bảo đảm ngươi còn sống rời khỏi Thượng Thương cổ thành, mở cửa ra cho ta.
- Xảy ra chuyện gì? Mau đi ra đi chứ.
- Tụ ở chỗ này làm gì, nhanh nhanh nhanh, ra ngoài giữ cửa đánh cược, để bầy tiện dân này bồi Tổ Kỳ Lân chơi đùa.
Tất cả đội ngũ hoàng tộc hoàng đạo đều đến đây.
- Không ra được, Khương Phàm ở bên ngoài chặn lấy.
Loan Hồng Hi tức giận đẩy cửa điện, kết quả không nhúc nhích tí nào.
- Khương Phàm, đầu ngươi bị rót nước sao? Ngươi thật sự muốn đối nghịch cùng tất cả chúng ta?
Các phương chen đến phía trước, thay nhau uy hiếp, kết quả cửa điện vẫn không hề có dấu hiệu mở ra.
Lúc này, bọn hắn tụ ở chỗ này đã đưa tới rất nhiều tán tu chú ý.
- Giữ cửa mở! Đi ra bên ngoài đóng lại!
Tần Ngao Thương vung lên trọng kiếm, thét lên ra lệnh lấy đám người liên thủ.
Số lượng lớn trưởng lão chen đến phía trước, nhấc lên năng lượng như thủy triều, va chạm cửa điện.
Tiếng vang chấn động cung điện, cho dù ở bên trong khắp nơi đều là thanh âm chém giết, nhưng vẫn khiến cho rất nhiều người chú ý.
Đang lúc này, số lượng xiềng xích đứt gãy vượt qua năm mươi sợi, lực lượng phong ấn nhanh chóng yếu bớt, Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân bị trấn áp trong thời gian vô tận đang gầm thét bạo phát.
Oán niệm khi còn sống, trải qua trên trăm vạn năm kiềm chế, tại thời khắc này đã ầm vang bộc phát.
Chín cái đầu gầm thét, sóng âm cuồn cuộn, năng lượng bạo động, như đại dương mênh mông.
Mấy ngàn tán tu cường tộc vội vàng không kịp chuẩn bị, bị vô tình bao phủ, huyết nhục văng tung tóe, mấy ngàn thân ảnh bay lả tả ra ngoài giống như trời mưa.
- Mở cửa nhanh!!
Tần Ngao Thương điên cuồng va chạm cửa điện.
Bọn người Khương Phàm lại gắt gao phong bế ở bên ngoài.
Tinh thuẫn phóng to lên đến vài trăm mét, vắt ngang ở bên ngoài cửa điện, tản ra khí lãng nặng nề, cứ như cùng đại địa hòa làm một thể.
Chiến kích, Tinh Thần Kiếm, đều phóng đại đến một trăm mét, một mặt đặt ở bên trên tinh thuẫn, một mặt gắt gao đứng vững cửa điện.
Cửa điện oanh minh kịch liệt, làm thế nào cũng đều không mở được.
Mà Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân thoát khốn, bắt đầu điên cuồng phát tiết oán niệm cùng năng lượng, quét ngang cung điện.
Bọn người Tần Ngao Thương bất đắc dĩ, sau khi tức giận mắng vài tiếng chỉ có thể phối hợp các trưởng lão nghênh chiến Kỳ Lân.
Khương Phàm, Kiều Hinh nằm sấp bên cửa điện, nghe tiếng rống giận dữ, tiếng kêu thảm thiết hỗn loạn bên trong.
- Chàng biến thành người xấu rồi.
Kiều Hinh nhìn Khương Phàm gần ngay trước mắt.
- Thích không?
Khương Phàm nháy mắt mấy cái với Kiều Hinh.
- Rất thích, hì hì, hôn hôn...
Chu Thanh Thọ, Dương Biện, trăm miệng một lời:
- Khống chế một chút!
Hỗn loạn oanh minh bên trong kéo dài rất nhiều thời gian.
Khương Phàm nằm nhoài cửa điện nghe đến cẩn thận.
Nghe tiết tấu gào thét bên trong, nghe những câu la lên bên trong, nghe thanh triều năng lượng va chạm bên trong.
Thời điểm nghe được một câu 'Liên thủ lại, một kích cuối cùng' kia, Khương Phàm lập tức phất tay, để bọn người Chu Thanh Thọ Dương Biện rút lui vũ khí.
Ầm ầm!
Năng lượng bạo động kịch liệt, cuồng bạo bao phủ lấy cung điện, phá hủy lấy táo bạo Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, cũng vết thương chồng chất đám tán tu, oanh đến cung điện xung quanh trong góc.
Cửa điện nhận trùng kích, ầm vang rộng mở, năng lượng giống như dòng lũ mất khống chế trút xuống ra ngoài.
Khương Phàm đợi đến khi tình thế hơi yếu, hắn lin mang theo tàn đao vọt vào.
- Các huynh đệ, vất vả rồi!
Khương Phàm cười ha ha, hai cánh mở ra nhấc lên năng lượng, thẳng đến không trung.
- Khương Phàm? Ngươi là tên bại hoại cặn bã!
Tru Thiên Thần Điện - Phương Tĩnh nhịn không được liền chửi ầm lên.
- Giết chết hắn!!
Tất cả các cường giả hoàng tộc hoàng đạo nhìn thấy Khương Phàm tiến đến, tròng mắt đều đỏ lên.
Bọn hắn ở chỗ này giết tới điên cuồng, cũng đều bị thương nặng, còn tổn thất số lượng lớn trưởng lão.
Thật vất vả mới áp chế Tổ Kỳ Lân, vậy mà gia hỏa này tới ngay lúc này.
Bọn hắn thật sự chưa thấy qua kẻ nào không biết xấu hổ như vậy.
Đám tán tu mang theo vết thương chồng chất đọng lại ở xung quanh đều là hoàn toàn phục hắn, lần đầu tiên thấy có người dám đùa nghịch xoay quanh đám thiên tài của hoàng tộc hoàng đạo.
- Các ngươi cứ mắng trước, đồ ta lấy!
Khương Phàm xuyên qua năng lượng, thẳng đến Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân đang sụp đổ phía trước.
- Đoạt!!
Bọn người Lan Đạo đều không lo được phải xử lý Khương Phàm, giày vò lâu như vậy, trước tiên phải cướp thú nguyên Kỳ Lân đi rồi lại nói.
Khương Phàm xông lên phía trước nhất, thanh đồng tiểu tháp nơi cổ áo dâng lên hơn sáu mươi sợi tỏa liên, cuồng kích giữa không trung, quấn về chín cái đầu lâu đang rơi xuống.
- Ngọa tào!!
- Buông tay cho ta!!
- Lưu mấy cái!!
- Khốn kiếp, cho ăn bể bụng ngươi cái tên không biết xấu hổ.
Tất cả thiên kiêu nhân kiệt của hoàng tộc hoàng tộc, còn có các trưởng lão, tập thể đều tức giận la mắng, chửi ầm lên, không còn có phong phạm như thường ngày nữa.
- Muốn không? Cho các ngươi!!
Khương Phàm khống chế xiềng xích mãnh liệt giơ lên, ném bảy cái đầu Kỳ Lân trong đó ra ngoài, chỉ để lại đầu lâu lửa, đầu lâu nước.
Tất cả hoàng tộc hoàng đạo đang khí thế dào dạt bổ nhào tới liền cưỡng bức phanh lại, lập tức khóa chặt một cái bên trong, vọt tới bên ngoài.
Khương Phàm nắm lấy cơ hội, cuốn lấy hai cái trong đó lôi vào thanh đồng tiểu tháp.
Kiều Hinh, bọn người Dương Biện thì lao thẳng đến đống hài cốt kia.
Rống!!
Dương Biện hóa thân thành Viễn Cổ Cự Kình, hắc triều cuồn cuộn, chấn động trời cao, nó há mồm khẽ hấp, vòng xoáy mênh mông bao phủ toàn bộ hài cốt, rất có tư thế một ngụm nuốt vào.
- Để xuống cho ta!
Có một số trưởng lão hoàng tộc không có đuổi theo đầu lâu, mà là như thiểm điện giết tới hài cốt đang sụp đổ, tế lên năng lượng cường đại, trùng kích Dương Biện.
Thế công quá mạnh, tất cả đều là Niết Bàn cảnh.
Sắc mặt Dương Biện kịch biến:
- Cứu ta!!
Kiều Hinh bay lên không chặn đường, cường thế nhấc lên kim viêm đầy trời, thao thao bất tuyệt, bên trong trải rộng linh vũ hoa lệ sắc bén, giống như ngàn vạn kim kiếm.
Ầm ầm!
Toàn diện bạo kích, Thiên phẩm áp chế.
Không trung triệt để sôi trào.
Chương 1573 Cường hãn như ta
Năng lượng táo bạo kịch liệt cuồn cuộn, hoắc loạn không dứt.
Chu Thanh Thọ nhấc lên ánh sáng tinh thần, bao phủ Dương Biện, cưỡng ép di chuyển.
Dương Biện mạo hiểm tránh khỏi thế công, thầm nghĩ đáng tiếc. Tuy nhiên vẫn hút được mười mấy khối xương vào cơ thể.
- Cướp!!
Càng nhiều trưởng lão hoàng tộc hoàng đạo nhào tới, không lo được bọn người Kiều Hinh trên không trung, thẳng đến những mảnh hài cốt tản mát kia.
Khương Phàm nhanh chóng lao xuống, bắt lại một khối cẳng tay tráng kiện, chuẩn bị cướp đi.
Lúc này, một mảnh lôi triều cuồng kích tới, cường quang chói mắt, năng lượng bạo ngược.
- Khương Phàm, ngươi quá phách lối.
Loan Hồng Hi không có đi đoạt xương đầu hay hài cốt, có thể giao cho bọn người Tần Ngao Thương, hắn thì lao thẳng đến Khương Phàm.
Bởi vì thực sự nhịn không được.
Hoàng đạo cao ngạo lúc nào bị làm nhục qua như vậy.
Loan Hồng Hi mang theo ánh mắt khiếp người, mỗi tấc da thịt đều dâng lên lôi triều.
Ầm ầm tiếng vang, chấn động cung điện, trong nháy mắt màng nhĩ mấy ngàn người đều ông một tiếng.
Cung điện lay động, lôi triều bạo kích, ẩn chứa uy thế to lớn, oanh kích cẳng tay Kỳ Lân, cũng che mất Khương Phàm.
Khương Phàm lấy đi xương Kỳ Lân, toàn thân trong chốc lát hiển hiện kim vũ cứng rắn, vững vàng bảo vệ toàn thân, ngạnh kháng lôi triều trùng kích, hắn cũng không lui lại, mà lao về phía trước, đấm ra một quyền, vượt qua mấy triệu cực cảnh, càng bao quanh liệt diễm nóng bỏng, giống như vầng thái dương nghênh đón Loan Hồng Hi.
Ầm ầm!
Lôi triều liệt diễm bộc phát, Khương Phàm và Loan Hồng Hi đều tháo chạy.
- Hôm nay ngươi phải chết!
Loan Hồng Hi dâng lên lấy lôi uy kinh khủng, phảng phất một kiện Thần Binh, phát ra uy thế hủy diệt.
Hắn gào rít một tiếng, hóa thân thành lôi triều, lao thẳng đến Khương Phàm.
Linh văn của hắn là phiến lôi hải, lại dựng dục thiên lôi màu tím. Hắn có được ngũ đại khí hải khác hẳn với người bình thường, mỗi cái khí hải đều lấp đầy lôi triều, mỗi cái khí hải cũng đều thai nghén thiên lôi.
Tốc độ của hắn kinh người, tốc độ giống như ánh sáng bạo kích Khương Phàm.
Khương Phàm ngang nhiên nghênh đón, kịch liệt đối kháng.
Vừa mới mở ra thân thể bảo tàng để hắn có được thân thể Chu Tước chân chính.
Mà đối với Chu Tước mà nói, tốc độ là ưu thế tuyệt hảo, đủ để có thể chống đỡ Thiên Bằng.
Rầm rầm rầm!
Lôi hỏa bạo kích, hoắc loạn toàn trường.
Tại thời điểm toàn trường hỗn loạn đến mất khống chế này, bọn hắn lại ở nơi này giết tới sôi trào.
Lít nha lít nhít tàn ảnh, đang cuộn trào năng lượng bạo động lấp lóe không dứt.
- Ngươi dám đấu tốc độ cùng ta?
Loan Hồng Hi rít gào một tiếng, trong chốc lát phân hoá ra mấy ngàn thân ảnh, lấp đầy khung trời, khó phân biệt thật giả.
Lại ở trong chớp mắt, bọn hắn đều giơ hai tay lên trời, tất cả phân thân phóng thích lôi triều ngập trời.
Ầm ầm...
Lôi quang thông thiên, trên trời dưới đất đều có, mênh mông vô biên, số lượng lớn tán tu đều bị dìm ngập, bị xé thành mảnh nhỏ.
Thây ngã khắp nơi trên đất!
Khương Phàm đều bị ép tới đánh về phía mặt đất, thừa nhận lôi điện tẩy lễ thao thao bất tuyệt.
- A!!
Loan Hồng Hi nhìn thanh tú, nhưng kỳ thật lại chiến đấu cực kỳ điên cuồng.
Hắn rít lên một tiếng, hơn ba ngàn hư ảnh đều trở về, mà năm cái khí hải phóng thích năm mảnh thiên lôi, bộc phát ở trước mặt hắn. Giờ khắc này, hắn trở nên vũ dũng không gì sánh được, giơ tay nhấc chân đều có một loại khí thôn sơn hà, khí khái duy ngã độc tôn.
Răng rắc!
Năm mảnh thiên lôi, giống như trời phạt.
Tiếng vang điếc tai, ngay cả cung điện đều đang lay động.
Thiên lôi mênh mông, xé rách không gian, thậm chí rạch ra thời gian, cơ hồ trong chớp mắt liền xuất hiện ở trước mặt Khương Phàm.
Lấy uy thế cường đại phá hủy hết thảy, phân biệt oanh kích đầu lâu, hai tay, lồng ngực, phần bụng.
Sát uy lạnh thấu xương, chấn kinh vô số ánh mắt nhìn về phía nơi này.
Thời khắc sống còn, toàn thân Khương Phàm bắn ra cường quang, kim viêm hòa với huyết khí, nháy mắt dâng lên, ngưng tụ hư ảnh Chu Tước phóng lên tận trời.
Chu Tước Bác Thiên Thuật!
Từ trong huyết mạch thả ra, ẩn chứa uy lực tổ uy truyền thừa cường đại. Giống như là một chân hồn Chu Tước đẫm máu dục hỏa, phóng lên tận trời, mang theo uy lực vật lộn giữa khung trời, lấy uy lực hoắc loạn càn khôn, nháy mắt nghênh kích năm mãnh lôi triều trời phạt đang tới.
Ầm ầm!
Từ trên trời giáng lâm, đến Chu Tước lăng tiêu, chỉ có mấy hơi ngắn ngủi mà thôi, rất nhiều người đều không có kịp phản ứng, bạo tạc mãnh liệt cũng đã sôi trào.
Đinh tai nhức óc, cường quang chói mắt, năng lượng thanh triều các loại cuồng kích xung quanh mấy ngàn thước, oanh sát số lượng lớn cường giả còn đang cướp đoạt bảo cốt.
- A??
Loan Hồng Hi vô ý thức muốn tiếp tục ngưng tụ lôi triều, triệt để oanh sát Khương Phàm, không nghĩ tới thiên lôi mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo lại bị gánh vác.
Sưu...
Khương Phàm phóng lên tận trời, chớp mắt đã xuất hiện ở trước mặt Loan Hồng Hi.
Chu Tước Lăng Tiêu Thuật!
Tốc độ truyền thừa cực hạn, mạnh hơn vạn cầm thiên hạ, hiện ra tốc độ ảo diệu cực hạn, hoàn toàn có thể so đấu với lôi quang.
Khương Phàm giáng lâm, trong chốc lát đã phát động kim viêm cuồn cuộn, bao phủ tới phía Loan Hồng Hi.
Sắc mặt Loan Hồng Hi hơi biến đổi, trong chớp mắt đã lay động xuất ra rất nhiều tàn ảnh, nương theo lôi triều trùng kích về phía sau, kéo dài khoảng cách, bây giờ xuyên thẳng qua trong lôi triều là tốt.
Đây là Thiên cấp võ pháp, Lôi Đạo Đại Chuyển Dời!
Khương Phàm không ngừng tấn công, nhấc lên liệt diễm nhanh chóng ngưng tụ hơn ngàn sợi quang vũ.
Mở ra thân thể bảo tàng, các mặt đều phát sinh thay đổi.
Thời khắc này quang vũ tựa như lợi kiếm chân chính, không thể phá vỡ, sắc bén thấu xương, càng giống như Tiểu Chu Tước, cường đại nguy hiểm.
Bọn chúng xé rách trường không, toàn diện bạo kích Loan Hồng Hi đang rút lui, làm cho hắn liên tục lui lại, một mực chuyển dời đến trong đội ngũ Tru Thiên Thần Điện.
- Lên!!
Tần Ngao Thương quả quyết chặn lại được ở phía trước, đưa tay đến giữa ngưng tụ lại thổ khí, không phải là Thổ nguyên lực đơn giản, mà là có thể so với Thổ Khí kim cương Huỳnh Quang.
Một tiếng thét ra lệnh, cuồn cuộn thổ khí ngưng tụ hình người người khổng lồ, nguy nga to mọng, nặng đến hàng ngàn tấn, giống như tấm chắn hình người nặng nề, ngạnh kháng quang vũ bạo kích.
Ầm ầm...
Bạo kích liên miên, người khổng lồ bị đánh thủng trăm ngàn lỗ, chảy xuôi dung nham.
Tần Ngao Thương bất ngờ, hỏa diễm thật mạnh lại có thể hòa tan phòng ngự của hắn?
Chương 1574 Ai muốn hài cốt?
Khí tức của Loan Hồng Hi lộn xộn, xuyên thấu qua chỗ trống của tấm chắn người khổng lồ, ngắm nhìn Khương Phàm ở hư không nơi xa.
Thật mạnh!!
Mặc dù hắn cao ngạo tự phụ, nhưng lại không thể không thừa nhận một câu, tên điên này thật sự quá mạnh. So với hắn mong muốn còn mạnh hơn gấp ba gấp năm lần, thậm chí gấp mười lần!
Nhưng sao lại có thể?
Tuy nhiên Khương Phàm chỉ là một tên gia hỏa dã man, là Thánh phẩm biến đổi tới, bất luận là thiên phú, tài nguyên tu luyện, hoàn cảnh trưởng thành đều kém xa hắn, vậy mà tên đó lại có thể cùng hắn đối kháng chính diện mà không rơi vào thế hạ phong.
Đổi lại là đối thủ khác, chỉ riêng ưu thế tốc độ lôi văn của hắn cũng đủ để nhẹ nhõm miểu sát, hoặc là ép tới chật vật không chịu nổi.
Lúc này, Kiều Hinh giam cấm bọn người Dương Biện bay lên không, tụ tập đến bên cạnh Khương Phàm. Bởi vì càng ngày càng nhiều người vây bắt bọn hắn, Khoái Kiệt của Vạn Đạo Thần Giáo cũng phát động tập kích, mắt lộ ra hung quang tập trung vào bọn hắn.
- Nhanh nhanh nhanh, thu chúng ta vào đi, loại trường hợp này chúng ta cũng không đối phó nổi.
Chu Thanh Thọ nóng nảy mà thúc giục.
Bọn hắn vẫn chỉ là Linh Hồn cảnh, bên trong những thiên kiêu hoàng tộc hoàng đạo xung quanh này có quá nhiều Niết Bàn cảnh, nhất là những trưởng lão đã bị buộc tức giận kia.
- Làm cái gì không được, chạy trốn là hạng nhất.
Dương Biện không nhìn nổi hắn.
- Ngươi có bị bệnh không, vừa rồi là ai mới kêu gào hô cứu mạng.
Chu Thanh Thọ lập tức trở về.
Khương Phàm thu bọn họ vào, chỉ để lại Kiều Hinh.
Vẻ mặt Kiều Hinh nghiêm trọng, nhưng trong lòng lại hưng phấn đến reo hò.
Vừa mới thức tỉnh, chính là chiến trường kích thích như vậy, cái này khiến nàng như đang về tới thời đại đã từng có kia.
Về phần nguy hiểm, nàng không quan tâm. Bởi vì đứng bên cạnh nàng chính là nam tử của nàng, Thần Hoàng của nàng, người đã từng là chủ nhân Thương Huyền, tương lai cũng hẳn là chủ nhân của Thương Huyền.
- Ngươi cho rằng ngươi rất thông minh?
Đại Quang Mang Thần Điện - u Dương Thiên Nhiên cầm Thánh Kiếm trong tay, chỉ về Khương Phàm phía xa.
- Vừa rồi không phải chơi rất kích thích sao? Bây giờ đến phiên chúng ta!
Vạn Đạo Thần Giáo - Khoái Kiệt ngăn ở phía sau Khương Phàm, toàn thân phát sáng, một sợi lại một sợi huyết khí bốc hơi lên, từ trong lỗ chân lông xông ra, giống như đã dẫn phát một loại pháp tắc rung động nào đó, để trái tim tất cả mọi người trong cung điện đều cảm nhận được kiềm chế, giống như máu tươi toàn thân lúc nào cũng có thể tuôn ra.
- Khương Phàm, giao hai cái đầu ngươi lấy được ra, có lẽ còn có thể cho ngươi toàn thây!
Mấy vị tộc lão hoàng thất Cổ Hoa hung tợn tiếp cận Khương Phàm, hỗn đản này rốt cuộc cũng phạm vào nhiều người tức giận, hôm nay nhìn xem hắn còn chạy trốn thế nào.
Rất nhiều cường giả đang tranh đoạt đều để ý lấy đến không trung, lần này xong rồi!
- Ta chết đi, ngươi lại phải làm sao bây giờ?
Khương Phàm bỗng nhiên nhìn về phía Lan Nặc, trêu chọc một câu.
- Ngươi im miệng!
Lan Nặc xấu hổ.
- Ngươi thật muốn trơ nhìn ta chết ở trước mặt ngươi?
- Ngươi câm miệng cho ta.
Lan Đạo cũng nhịn không được, ở ngay trước mặt ta đùa bỡn nữ tử tương lai của ta, mẹ nó, còn nghiện.
- Khương Phàm, ngươi cũng sắp chết đến nơi, còn dám làm càn. Trước tiên giao đầu cùng xương cốt Tổ Kỳ Lân ra.
Tru Thiên Thần Điện - Phương Tĩnh tức giận dữ quát mắng Khương Phàm.
Nàng xinh đẹp yêu kiều, tôn quý lãnh diễm, rất ít bão nổi ở bên ngoài, nhưng hôm nay thật sự là chịu đủ cái tên điên này.
Ngươi nói ngươi có chút bối cảnh, phách lối thì cũng thôi đi, một cái trưởng lão Sí Thiên giới mà thôi, cũng dám luân phiên khiêu khích hoàng tộc hoàng đạo bọn hắn, thật sự là quá đề cao bản thân mà.
Nếu không biết sống chết, vậy cũng chớ sống nữa!
- Còn có vũ khí trong tay ngươi, hạt giống Vĩnh Sinh Thần Thụ ngươi lấy được, toàn bộ giao ra. Chúng ta có thể cân nhắc cho ngươi toàn thây.
Tần Ngao Thương mang theo trọng kiếm, đằng đằng sát khí quát tháo Khương Phàm.
Các thiên kiêu hoàng tộc hoàng đạo các phương đều sẵn sàng nghênh chiến, chuẩn bị săn giết Khương Phàm, cướp đoạt bảo bối.
Khương Phàm lại không hoảng không loạn, lôi kéo tay Kiều Hinh, lại nhìn các cường giả liên tiếp vây tới.
- Các ngươi là muốn hai cái đầu Tổ Kỳ Lân, hay là muốn di cốt tiên tổ?
- Di cốt tiên tổ gì?
Đám người vô ý thức hỏi.
- Chẳng lẽ các ngươi không có chú ý sao? Nơi này có một tiên tổ Nhân tộc trấn thủ?
- Đánh rắm!! Đừng có đùa mánh khóe, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết. Nhưng chết như thế, ngươi có thể lựa chọn thống khoái, cũng có thể chọn cái khuất nhục.
- Thì ra các ngươi cũng không có chú ý.
Khương Phàm triệu cái đầu lâu tỏa ra mê quang từ trong thanh đồng tiểu tháp ra.
Đầu lâu đã chết trong thời gian vô tận, nhưng vẫn giống như Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, duy trì hình dáng hoàn chỉnh, dáng vẻ trang nghiêm, khí thế giống như đại dương tràn ngập cung điện.
Bầu không khí trong cung điện nhanh chóng an tĩnh, đám người sợ hãi, toàn bộ sợ hãi, cảm giác được một loại áp lực lớn lao, bao phủ lấy cung điện rộng rãi, dẫn phát không gian chấn động.
Xa xa, hai mắt trưởng lão các cường tộc đều tỏa sáng, toàn bộ bay lên không, vây đến xung quanh Khương Phàm.
Ánh mắt của đám người Khoái Kiệt cũng đều sáng rực tập trung vào cái đầu lâu hình người kia.
Loại khí tức cổ xưa này, loại hình dáng hoàn chỉnh này, loại linh hồn rung động này, cực kỳ tương tự như Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân.
Thật chẳng lẽ chính là tiên tổ Nhân tộc trấn thủ cung điện?
Hắn là người canh giữ?
Hay là người giữ mộ?
Mặc kệ như thế nào, khẳng định là vô cùng cường đại!
Giờ khắc này, bất luận là thiên kiêu, trưởng lão hoàng tộc hoàng đạo, hay là tử đệ cường tộc, đám tán tu xung quanh, đều bắt đầu hô hấp gấp gáp.
Ngoài Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân ra, lại còn có một bảo bối khác!
Bọn hắn xao động, tham lam.
Vừa rồi lại bị hài cốt tiên tổ ép tới không khí khẩn trương, dần dần nóng lên.
Khương Phàm thu hài cốt tiên tổ lại:
- Ai muốn? Ai có thể bảo đảm ta ra ngoài, ta liền cho người đó! Nhưng, đầu Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, hạt giống Vĩnh Sinh Thần Thụ, ta cần giữ lại! Có ai nguyện ý cùng ta làm giao dịch này?
Ánh mắt các tán tu cùng cường tộc ở bên ngoài đồng loạt tụ tập đến hoàng tộc hoàng đạo ở không trung, cuối cùng lại tụ tập đến Cửu Thiên Thần Giáo, Vạn Đạo Thần Giáo, Tru Thiên Thần Điện, cùng Đại Quang Mang Thần Điện.
Chương 1575 Đùa các ngươi chơi
Bây giờ kẻ có tư cách lại có năng lực bảo đảm Khương Phàm đi ra, chỉ có một trong bốn người bọn họ.
Chí Tôn Kim Thành và các hoàng tộc mặc dù rất khát vọng, nhưng dưới loại tình huống đặc biệt này, không thích hợp trực tiếp đối kháng cùng hoàng đạo.
Tứ đại thiên kiêu cùng các trưởng lão hoàng đạo cũng đều bắt đầu cảnh giác.
Đây chính là nguyên một bộ hài cốt tiên tổ, còn duy trì mênh mông năng lượng, nếu như có thể đạt được, nhất định có thể tìm hiểu ra số lượng lớn ảo diệu. Khí tức Hồng Hoang bên trong, thậm chí có thể dẫn phát linh văn đột phá, huyết mạch thăng hoa.
Quá dụ dỗ!!
Đạt được!! Nhất định phải đạt được!!
Không tiếc cái giá, nhất định phải đạt được!!
Loan Hồng Hi, Phương Tĩnh, Tần Ngao Thương ba người trao đổi ánh mắt, đều ăn ý lộ ra mấy phần nụ cười thản nhiên.
Ở trước mặt cơ duyên, mặt mũi vẫn có thể hơi thả một chút.
- Ta thấy tình huống đã rất rõ ràng, có thể mang ngươi đi ra ngoài, chỉ có chúng ta! Nhưng, ngươi phải cho chúng ta cam đoan, chỉ cần rời khỏi nơi này liền phải giao hài cốt tiên tổ cho chúng ta. Chúng ta cũng sẽ cam đoan, chỉ cần ngươi giao hài cốt tiên tổ ra, chúng ta có thể thả ngươi rời khỏi.
Phương Tĩnh tự mình mở miệng, cố gắng duy trì nụ cười.
Trước tiên lừa gạt đồ tới tay rồi lại nói, đi ra bên ngoài lại bí mật xử lý, vơ vét sạch sẽ toàn bộ.
Đại Quang Mang Thần Điện - u Dương Thiên Nhiên hơi lo lắng, nhịn được sát ý, cũng tỏ thái độ nói:
- Muốn rời khỏi nơi này, không chỉ là muốn nhìn nhân số, còn phải xem thực lực cùng năng lực. Chúng ta đều có Quang Mang thánh thuật, ưu thế tốc độ tốt nhất ở đây, chỉ cần chúng ta liên thủ, cam đoan có thể để ngươi rời khỏi nơi này với tốc độ nhanh nhất.
Hai đại hoàng đạo lấy lòng, lập tức kích thích bầu không khí toàn trường, rất nhiều người ánh nhìn về phía Vạn Đạo Thần Giáo cùng Cửu Thiên Thần Giáo.
Vạn Đạo Thần Giáo đương nhiên uất ức, cùng lấy lòng Khương Phàm sao?
Không thể nào!
Lấy ân oán giữa hai bên mà mọi người đều biết, nếu như bọn hắn còn có thể thỏa hiệp, chẳng khác nào biến thành trò cười.
Mặt mũi Hoàng đạo, há có thể nhận chà đạp như thế này.
Cửu Thiên Thần Giáo nơi đó càng lo lắng.
Lan Nặc sống chết không nguyện ý hợp tác cùng Khương Phàm, Lan Đạo càng cảm thấy Khương Phàm cùng Lan Nặc có chút chuyện gì đó hơn, cũng không nguyện ý phối hợp.
Khương Phàm đột nhiên nói với Tru Thiên Thần Điện cùng Đại Quang Mang Thần Điện:
- Ta thấy như vậy đi, hai phương các ngươi liên thủ, sau khi ra ngoài, cùng hưởng di cốt tiên tổ? Cơ duyên lớn như vậy, bất kỳ bên nào đều sẽ rất khó độc chiếm, nếu như hai phe chia sẻ, có lẽ lại càng dễ bảo trụ.
Người của Đại Quang Mang Thần Điện cùng Tru Thiên Thần Điện trao đổi ánh mắt, đều rất do dự.
Bảo bối như vậy quá quan trọng, nếu như không thể độc hưởng, thật sự là tiếc nuối.
Thế nhưng, những hoàng đạo hoàng tộc nhìn chằm chằm kia, xác thực rất khó đơn độc mang đi ra ngoài.
- Chuẩn bị đoạt.
Lan Đạo cùng Khoái Kiệt nháy mắt, hai đại thần giáo tạm thời liên hợp.
Chí Tôn Kim Thành và các hoàng tộc ăn ý chuẩn bị.
Đã có hai đại hoàng đạo liên thủ, bọn hắn không để ý khiêu chiến Tru Thiên Thần Điện cùng Đại Quang Mang Thần Điện.
Nhưng, tại thời khắc đại chiến đang hết sức căng thẳng, Bùi Thiên Lam đột nhiên hô ngừng:
- Mọi người đầu tiên chờ chút đã!!
- Sư huynh, thế nào??
u Dương Thiên Nhiên đã bắt đầu chuẩn bị phóng thích Quang Mang thánh thuật.
Bùi Thiên Lam từ đầu đến cuối lưu ý thể hiện của Khương Phàm.
Khương Phàm vừa mới bắt đầu còn rất nghiêm túc, nhưng khóe miệng luôn luôn có chút giương lên, cho đến thời điểm bọn hắn muốn đạt thành nhận thức chung, hai bên khóe miệng Khương Phàm toàn bộ đều câu lên, giống như có một bộ dáng đã đạt được âm mưu.
- Hắc hắc...
Khương Phàm xác thực nhịn không được, quay đầu nhỏ giọng nói cùng Kiều Hinh:
- Chơi vui không? Giống đùa chó vậy! Mấy miếng xương liền có thể để bọn hắn ngao ngao lấy lòng!
Thanh âm xác thực không lớn, nhưng tất cả mọi người ở đây đều là cường giả, bầu không khí lại rất an tĩnh.
Từng chữ, từng câu, đều rõ ràng rơi xuống trong lỗ tai của mỗi người.
Chơi vui??
Cầm xương cốt đùa chó??
Người bên ngoài đều cứng ở tại chỗ, khó có thể tin nhìn lên Khương Phàm, đều cảm giác đầu có chút rỗng.
Kiều Hinh đều là khẽ giật mình, vừa rồi còn kinh ngạc sao Khương Phàm có thể bỏ qua di cốt tiên tổ, không nghĩ tới lại đang đùa giỡn.
Nàng hì hì cười một tiếng, kéo cánh tay Khương Phàm lại, chạm mặt với hắn một chút:
- Nam tử của ta là tuyệt nhất.
Sắc mặt đám người u Dương Thiên Nhiên thì trong nháy mắt âm trầm xuống, hai đôi mắt bắn ra ý lạnh tàn nhẫn.
- Khương Phàm!!
Đám người gầm thét, sát khí bạo động.
- Hôm nay ai cũng không gánh nổi ngươi!
Tất cả hoàng tộc hoàng đạo, toàn bộ tại thời khắc này đều hành động, vũ khí, võ pháp, tuôn ra về phía trước, bao phủ Khương Phàm.
- Ha ha ha! Đám chó con, đến gặm xương cốt đi!!
Khương Phàm cất tiếng cười to, toàn thân lấp lóe tinh quang, không gian vặn vẹo, hình thành lỗ đen tĩnh mịch, che mất Khương Phàm cùng Kiều Hinh.
Đây là diễn dịch Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng cơ sở nhất, lỗ đen tinh không!
Khương Phàm vừa mới lĩnh ngộ, vẫn chưa hoàn toàn khống chế được, nhưng di chuyển một trăm tám mươi mét, còn dư xài.
Khương Phàm tránh khỏi thế công, xuất hiện ngoài trăm thước.
Liệt diễm cuồn cuộn phía sau hai người, ngưng tụ hỏa dực, chấn động mãnh liệt, không gian lay động, bằng tốc độ kinh người xông ra khỏi thạch điện, dọc theo động sâu phóng lên tận trời.
- Hỗn đản, hỗn đản! Giết hắn!!
- Dám nhục nhã chúng ta, hôm nay hắn chắn chắn phải chết!
- Khương Phàm, ngươi nhất định phải chết!
Tất cả hoàng tộc hoàng đạo toàn bộ bạo động, tranh nhau chen lấn xông ra thạch điện, truy sát Khương Phàm.
Đám tán tu, cường tộc trong cung điện đều ngẩn ở đây ở tại chỗ, thật lâu chưa có lấy lại tinh thần.
Mãnh liệt thật!
Quá dữ dội!!
Có thể tìm đường chết đến trình độ này, thật sự là để cho người ta bội phục!
- Hinh nhi, tới bên trong thanh đồng tiểu tháp chờ trước.
- Thiếp có thể bảo vệ chàng.
- Ta có thể ứng phó.
Khương Phàm thu Kiều Hinh vào thanh đồng tiểu tháp, dọc theo hố sâu xông lên trời, một bên xông đi lên, một bên khuấy động tầng đất hố sâu.
Hố sâu đào vừa được mở lại lần nữa bạo động, thổ triều cuồn cuộn, lao nhanh xuống phía dưới, bao phủ lấy hoàng tộc hoàng đạo các phương đang truy kích.A
Mặc dù bọn hắn e ngại uy thế cường đại của tất cả các hoàng tộc hoàng đạo, nhưng nhìn thấy bảo vật gần ngay trước mắt, ai cũng không có rút đi khỏi. Nhất là những tử đệ tông tộc không phải hoàng tộc, nhưng vẫn rất cường đại kia.
- Lui ra!!
Các trưởng lão hoàng tộc hoàng đạo tập thể bước về phía trước, cao giọng quát mắng.
Bọn hắn cũng rất khẩn trương, nhất định phải nhanh đóng cửa điện lại, ngăn cản càng nhiều người tiến đến, nếu không chờ một lúc nữa sẽ liền không kiểm soát được.
Đám người bạo động, nhưng vẫn không có người nào rời khỏi, cho dù là lui lại nửa bước.
Lúc này bỗng nhiên Tiêu Lạc Lê nói:
- Hài cốt Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân đã là của chúng ta. Các ngươi coi như cướp được, cũng mang không ra Thượng Thương cổ thành. Coi như có thể mang ra Thượng Thương cổ thành, chờ sau này chúng ta điều tra, cũng tuyệt đối không tha cho các ngươi. Vì mấy khối xương cốt, mất mạng, đưa tới tai ương diệt tộc. Các ngươi đã nghĩ thông suốt?
Câu nói này vừa đi ra rốt cuộc cũng trấn trụ một số người.
Lúc này Khương Phàm đột nhiên hô to:
- Đều thất thần làm gì, mau tới chặt xiềng xích đi. Các ngươi đều bị dọa mới lớn được sao? Bọn hắn ngao ngao hai tiếng, các ngươi cũng không dám làm gì rồi? Loại bảo bối này, vài đời đều không gặp được, cướp được liền có thể thay đổi vận mệnh!
- Nếu như các ngươi sợ sệt bị bọn hắn trả thù, sau đó chạy đến đại lục khác, nếu như sợ liên luỵ tộc nhân, bọn nó tế hiến cho khác hoàng đạo, cũng có thể thay cái bảo bối!
- Khương Phàm, im miệng!
Bọn người Lan Đạo giận dữ quát tháo.
Nhưng Khương Phàm vừa nói như thế lập tức đốt lên nhiệt tình trong lòng đám tán tu cường tộc bọn họ, vẻ mặt của mọi người lập tức dữ tợn cuồng nhiệt hơn.
- Chúng ta nhiều người, cướp thôi!!
Hơn ba ngàn người lập tức bạo động, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên nhào về phía xiềng xích.
- Hỗn đản!!
Bọn người Lan Đạo thầm mắng vài tiếng, cũng nhao nhao phóng tới xiềng xích, riêng phần mình chiếm lấy một bộ phận, cưỡng ép chém vào.
Cung điện rộng rãi lập tức biến thành 'lò rèn sắt', khắp nơi đều là năng lượng bạo động, thanh âm oanh minh.
Kẻ chiếm lấy xiềng xích, đều đang ra sức chém vào.
Không có cướp được xiềng xích thì ra tay đánh nhau.
Cung điện hỗn loạn không chịu nổi.
Chỉ là, ai cũng không có chú ý tới, thời điểm càng ngày càng nhiều người xông vào, tại thời điểm hỗn loạn đạt tới cực hạn, tại thời điểm cả tòa cung điện đều lấp đầy bóng người, Khương Phàm đã chào hỏi bọn người Kiều Hinh vài tiếng, sau đó len lén chạy ra ngoài, thuận tiện còn cửa điện đóng lại.
- Người đều đã tiến vào, giữ cửa quan trọng, đứng vững!
Khương Phàm một mặt cười xấu xa.
- Đây là ý gì?
Bọn người Dương Biện không có hiểu được, lập tức muốn chém đứt xiềng xích, lúc này lại từ bỏ?
- Nơi này là lao tù trấn áp, xiềng xích là phong ấn. Một khi bọn hắn phá vỡ phong ấn, Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân sẽ phải bão nổi.
Bọn người Dương Biện khẽ giật mình, lúc này mới chợt hiểu mà kịp phản ứng:
- Ngươi quá xấu rồi!!
- Ta đây gọi là kinh nghiệm.
Khương Phàm dùng sức đỉnh lấy cửa điện, nghe động tĩnh bên trong.
- Nhanh đứng vững đi, dùng vũ khí của các ngươi! Bây giờ bọn hắn rất hỗn loạn, đều vội vã cướp bảo bối, nhưng hẳn là sẽ có người kịp phản ứng.
Tựa như lúc vừa mới bắt đầu hắn kích thích mọi người nhào về phía hài cốt.
Bọn hắn đều rất gấp để cướp bảo bối, cục diện lại rất hỗn loạn, cho nên bị tuỳ tiện mang theo tiết tấu.
Bây giờ Khương Phàm kêu gọi bổ xiềng xích, bọn hắn cũng đều chắc hẳn phải bổ xiềng xích.
Nhưng không bao lâu liền sẽ có người kịp phản ứng.
Quả nhiên, Đại Quang Mang Thần Điện - u Dương Thiên Nhiên đột nhiên ngừng, tiếp cận Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân càng ngày càng xao động:
- Chúng ta đây là đang làm gì? Mau dừng tay!
- Thế nào?
Bùi Thiên Lam dừng lại.
- Những xiềng xích này là phong ấn, một khi bị phá vỡ, năng lượng Tổ Kỳ Lân bị áp chế liền sẽ phóng xuất ra toàn diện.
u Dương Thiên Nhiên nhìn xiềng xích to lớn xung quanh trong cung điện, lại tìm kiếm bóng dáng Khương Phàm:
- Tên hỗn đản kia chạy!!
Có trưởng lão do dự:
- Muốn cướp đi hài cốt Kỳ Lân, khẳng định phải bổ xiềng xích ra, chúng ta nhiều người như vậy, hẳn là có thể chống đỡ. Bây giờ đi, chẳng phải là...
- Nhưng sau khi giải trừ xiềng xích bộc phát khẳng định sẽ vô cùng mạnh, sau đó mới có thể bởi vì tiêu hao mà yếu bớt. Chúng ta rời khỏi nơi này trước, tránh khỏi cơn bộc phát kia, chờ năng lượng yếu đi, lại đến.
u Dương Thiên Nhiên chào hỏi các trưởng lão khác, tránh khỏi ánh mắt các phương, xông về cửa điện.
Các tán tu gần đó nhìn thấy bọn hắn rời khỏi, đều rất ngạc nhiên, nhưng nhìn đến những người khác nhanh chóng bổ nhào qua, bọn hắn cũng tranh nhau chen lấn đi qua chiếm lấy.
Khi đội ngũ Đại Quang Mang Thần Điện đi đến chỗ cửa điện, Tru Thiên Thần Điện - Loan Hồng Hi, Hỗn Độn Tử Phủ - Ngu Thiên Khải, còn có Vạn Đạo Thần Giáo - Khoái Kiệt các loại cũng đều kịp phản ứng.
Bọn hắn đều là đã nhận ra táo bạo không bình thường của Tổ Kỳ Lân, mới biết được bị mang theo tiết tấu, nhất là sau khi chú ý tới đội ngũ Đại Quang Mang Thần Điện đang lặng lẽ rút lui, cũng quả quyết từ bỏ, di chuyển đến chỗ cửa điện.
Nhưng...
- Sao lại đẩy không ra?
Đại Quang Mang Thần Điện muốn lặng lẽ đẩy cửa điện ra, kết quả không nhúc nhích tí nào.
Một vị trưởng lão hùng tráng run run bả vai, cánh tay phồng lên, hai tay đè vào trên cửa điện, một tiếng rống im lìm, dùng sức thôi động cửa điện.
Kết quả cửa điện lung lay, nhưng vẫn không có đẩy ra.
- Khương Phàm?
u Dương Thiên Nhiên lập tức kịp phản ứng, hỗn đản này đang ngăn cửa!
- Khương Phàm! Ta biết ngươi đang ở ngoài cửa, mở cửa nhanh!
- Ngươi biết mình đang làm cái gì không? Ngươi đã đắc tội rất nhiều người, nếu như lại đắc tội chúng ta, ngươi tuyệt đối không thể rời khỏi Thượng Thương cổ thành này được.
- Mở cửa nhanh, chúng ta có thể không truy cứu.
Các trưởng lão Đại Quang Mang Thần Điện đào lấy khe cửa, hạ giọng, tận lực không kinh động người khác.
- u Dương Thiên Nhiên, sao các ngươi lại không đi ra?
Tru Thiên Thần Điện, Phương Tĩnh chạy đến nơi đây, thanh âm rất thấp, cũng không dám quá lộ ra.
- Khương Phàm giữ cửa ngăn chặn.
u Dương Thiên Nhiên nhìn thấy càng ngày càng nhiều hoàng tộc hoàng đạo cũng bắt đầu di chuyển đến nơi này, tự mình tiến đến chỗ khe cửa, nhắc nhở:
- Chúng ta có thể bàn điều kiện cùng ngươi, ngươi muốn mấy miếng xương cốt? Cái đầu nào?
Chương 1572 Điên rồi điên rồi
Ngoài điện vẫn không có lời đáp lại.
Loan Hồng Hi chen đến phía trước, hạ giọng quát tháo:
- Khương Phàm, ngươi thấy tốt thì lấy, đừng làm rộn đến lúc không cách nào kết thúc được! Chúng ta có thể cho ngươi mấy khối xương cốt, cũng có thể bảo đảm ngươi còn sống rời khỏi Thượng Thương cổ thành, mở cửa ra cho ta.
- Xảy ra chuyện gì? Mau đi ra đi chứ.
- Tụ ở chỗ này làm gì, nhanh nhanh nhanh, ra ngoài giữ cửa đánh cược, để bầy tiện dân này bồi Tổ Kỳ Lân chơi đùa.
Tất cả đội ngũ hoàng tộc hoàng đạo đều đến đây.
- Không ra được, Khương Phàm ở bên ngoài chặn lấy.
Loan Hồng Hi tức giận đẩy cửa điện, kết quả không nhúc nhích tí nào.
- Khương Phàm, đầu ngươi bị rót nước sao? Ngươi thật sự muốn đối nghịch cùng tất cả chúng ta?
Các phương chen đến phía trước, thay nhau uy hiếp, kết quả cửa điện vẫn không hề có dấu hiệu mở ra.
Lúc này, bọn hắn tụ ở chỗ này đã đưa tới rất nhiều tán tu chú ý.
- Giữ cửa mở! Đi ra bên ngoài đóng lại!
Tần Ngao Thương vung lên trọng kiếm, thét lên ra lệnh lấy đám người liên thủ.
Số lượng lớn trưởng lão chen đến phía trước, nhấc lên năng lượng như thủy triều, va chạm cửa điện.
Tiếng vang chấn động cung điện, cho dù ở bên trong khắp nơi đều là thanh âm chém giết, nhưng vẫn khiến cho rất nhiều người chú ý.
Đang lúc này, số lượng xiềng xích đứt gãy vượt qua năm mươi sợi, lực lượng phong ấn nhanh chóng yếu bớt, Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân bị trấn áp trong thời gian vô tận đang gầm thét bạo phát.
Oán niệm khi còn sống, trải qua trên trăm vạn năm kiềm chế, tại thời khắc này đã ầm vang bộc phát.
Chín cái đầu gầm thét, sóng âm cuồn cuộn, năng lượng bạo động, như đại dương mênh mông.
Mấy ngàn tán tu cường tộc vội vàng không kịp chuẩn bị, bị vô tình bao phủ, huyết nhục văng tung tóe, mấy ngàn thân ảnh bay lả tả ra ngoài giống như trời mưa.
- Mở cửa nhanh!!
Tần Ngao Thương điên cuồng va chạm cửa điện.
Bọn người Khương Phàm lại gắt gao phong bế ở bên ngoài.
Tinh thuẫn phóng to lên đến vài trăm mét, vắt ngang ở bên ngoài cửa điện, tản ra khí lãng nặng nề, cứ như cùng đại địa hòa làm một thể.
Chiến kích, Tinh Thần Kiếm, đều phóng đại đến một trăm mét, một mặt đặt ở bên trên tinh thuẫn, một mặt gắt gao đứng vững cửa điện.
Cửa điện oanh minh kịch liệt, làm thế nào cũng đều không mở được.
Mà Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân thoát khốn, bắt đầu điên cuồng phát tiết oán niệm cùng năng lượng, quét ngang cung điện.
Bọn người Tần Ngao Thương bất đắc dĩ, sau khi tức giận mắng vài tiếng chỉ có thể phối hợp các trưởng lão nghênh chiến Kỳ Lân.
Khương Phàm, Kiều Hinh nằm sấp bên cửa điện, nghe tiếng rống giận dữ, tiếng kêu thảm thiết hỗn loạn bên trong.
- Chàng biến thành người xấu rồi.
Kiều Hinh nhìn Khương Phàm gần ngay trước mắt.
- Thích không?
Khương Phàm nháy mắt mấy cái với Kiều Hinh.
- Rất thích, hì hì, hôn hôn...
Chu Thanh Thọ, Dương Biện, trăm miệng một lời:
- Khống chế một chút!
Hỗn loạn oanh minh bên trong kéo dài rất nhiều thời gian.
Khương Phàm nằm nhoài cửa điện nghe đến cẩn thận.
Nghe tiết tấu gào thét bên trong, nghe những câu la lên bên trong, nghe thanh triều năng lượng va chạm bên trong.
Thời điểm nghe được một câu 'Liên thủ lại, một kích cuối cùng' kia, Khương Phàm lập tức phất tay, để bọn người Chu Thanh Thọ Dương Biện rút lui vũ khí.
Ầm ầm!
Năng lượng bạo động kịch liệt, cuồng bạo bao phủ lấy cung điện, phá hủy lấy táo bạo Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, cũng vết thương chồng chất đám tán tu, oanh đến cung điện xung quanh trong góc.
Cửa điện nhận trùng kích, ầm vang rộng mở, năng lượng giống như dòng lũ mất khống chế trút xuống ra ngoài.
Khương Phàm đợi đến khi tình thế hơi yếu, hắn lin mang theo tàn đao vọt vào.
- Các huynh đệ, vất vả rồi!
Khương Phàm cười ha ha, hai cánh mở ra nhấc lên năng lượng, thẳng đến không trung.
- Khương Phàm? Ngươi là tên bại hoại cặn bã!
Tru Thiên Thần Điện - Phương Tĩnh nhịn không được liền chửi ầm lên.
- Giết chết hắn!!
Tất cả các cường giả hoàng tộc hoàng đạo nhìn thấy Khương Phàm tiến đến, tròng mắt đều đỏ lên.
Bọn hắn ở chỗ này giết tới điên cuồng, cũng đều bị thương nặng, còn tổn thất số lượng lớn trưởng lão.
Thật vất vả mới áp chế Tổ Kỳ Lân, vậy mà gia hỏa này tới ngay lúc này.
Bọn hắn thật sự chưa thấy qua kẻ nào không biết xấu hổ như vậy.
Đám tán tu mang theo vết thương chồng chất đọng lại ở xung quanh đều là hoàn toàn phục hắn, lần đầu tiên thấy có người dám đùa nghịch xoay quanh đám thiên tài của hoàng tộc hoàng đạo.
- Các ngươi cứ mắng trước, đồ ta lấy!
Khương Phàm xuyên qua năng lượng, thẳng đến Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân đang sụp đổ phía trước.
- Đoạt!!
Bọn người Lan Đạo đều không lo được phải xử lý Khương Phàm, giày vò lâu như vậy, trước tiên phải cướp thú nguyên Kỳ Lân đi rồi lại nói.
Khương Phàm xông lên phía trước nhất, thanh đồng tiểu tháp nơi cổ áo dâng lên hơn sáu mươi sợi tỏa liên, cuồng kích giữa không trung, quấn về chín cái đầu lâu đang rơi xuống.
- Ngọa tào!!
- Buông tay cho ta!!
- Lưu mấy cái!!
- Khốn kiếp, cho ăn bể bụng ngươi cái tên không biết xấu hổ.
Tất cả thiên kiêu nhân kiệt của hoàng tộc hoàng tộc, còn có các trưởng lão, tập thể đều tức giận la mắng, chửi ầm lên, không còn có phong phạm như thường ngày nữa.
- Muốn không? Cho các ngươi!!
Khương Phàm khống chế xiềng xích mãnh liệt giơ lên, ném bảy cái đầu Kỳ Lân trong đó ra ngoài, chỉ để lại đầu lâu lửa, đầu lâu nước.
Tất cả hoàng tộc hoàng đạo đang khí thế dào dạt bổ nhào tới liền cưỡng bức phanh lại, lập tức khóa chặt một cái bên trong, vọt tới bên ngoài.
Khương Phàm nắm lấy cơ hội, cuốn lấy hai cái trong đó lôi vào thanh đồng tiểu tháp.
Kiều Hinh, bọn người Dương Biện thì lao thẳng đến đống hài cốt kia.
Rống!!
Dương Biện hóa thân thành Viễn Cổ Cự Kình, hắc triều cuồn cuộn, chấn động trời cao, nó há mồm khẽ hấp, vòng xoáy mênh mông bao phủ toàn bộ hài cốt, rất có tư thế một ngụm nuốt vào.
- Để xuống cho ta!
Có một số trưởng lão hoàng tộc không có đuổi theo đầu lâu, mà là như thiểm điện giết tới hài cốt đang sụp đổ, tế lên năng lượng cường đại, trùng kích Dương Biện.
Thế công quá mạnh, tất cả đều là Niết Bàn cảnh.
Sắc mặt Dương Biện kịch biến:
- Cứu ta!!
Kiều Hinh bay lên không chặn đường, cường thế nhấc lên kim viêm đầy trời, thao thao bất tuyệt, bên trong trải rộng linh vũ hoa lệ sắc bén, giống như ngàn vạn kim kiếm.
Ầm ầm!
Toàn diện bạo kích, Thiên phẩm áp chế.
Không trung triệt để sôi trào.
Chương 1573 Cường hãn như ta
Năng lượng táo bạo kịch liệt cuồn cuộn, hoắc loạn không dứt.
Chu Thanh Thọ nhấc lên ánh sáng tinh thần, bao phủ Dương Biện, cưỡng ép di chuyển.
Dương Biện mạo hiểm tránh khỏi thế công, thầm nghĩ đáng tiếc. Tuy nhiên vẫn hút được mười mấy khối xương vào cơ thể.
- Cướp!!
Càng nhiều trưởng lão hoàng tộc hoàng đạo nhào tới, không lo được bọn người Kiều Hinh trên không trung, thẳng đến những mảnh hài cốt tản mát kia.
Khương Phàm nhanh chóng lao xuống, bắt lại một khối cẳng tay tráng kiện, chuẩn bị cướp đi.
Lúc này, một mảnh lôi triều cuồng kích tới, cường quang chói mắt, năng lượng bạo ngược.
- Khương Phàm, ngươi quá phách lối.
Loan Hồng Hi không có đi đoạt xương đầu hay hài cốt, có thể giao cho bọn người Tần Ngao Thương, hắn thì lao thẳng đến Khương Phàm.
Bởi vì thực sự nhịn không được.
Hoàng đạo cao ngạo lúc nào bị làm nhục qua như vậy.
Loan Hồng Hi mang theo ánh mắt khiếp người, mỗi tấc da thịt đều dâng lên lôi triều.
Ầm ầm tiếng vang, chấn động cung điện, trong nháy mắt màng nhĩ mấy ngàn người đều ông một tiếng.
Cung điện lay động, lôi triều bạo kích, ẩn chứa uy thế to lớn, oanh kích cẳng tay Kỳ Lân, cũng che mất Khương Phàm.
Khương Phàm lấy đi xương Kỳ Lân, toàn thân trong chốc lát hiển hiện kim vũ cứng rắn, vững vàng bảo vệ toàn thân, ngạnh kháng lôi triều trùng kích, hắn cũng không lui lại, mà lao về phía trước, đấm ra một quyền, vượt qua mấy triệu cực cảnh, càng bao quanh liệt diễm nóng bỏng, giống như vầng thái dương nghênh đón Loan Hồng Hi.
Ầm ầm!
Lôi triều liệt diễm bộc phát, Khương Phàm và Loan Hồng Hi đều tháo chạy.
- Hôm nay ngươi phải chết!
Loan Hồng Hi dâng lên lấy lôi uy kinh khủng, phảng phất một kiện Thần Binh, phát ra uy thế hủy diệt.
Hắn gào rít một tiếng, hóa thân thành lôi triều, lao thẳng đến Khương Phàm.
Linh văn của hắn là phiến lôi hải, lại dựng dục thiên lôi màu tím. Hắn có được ngũ đại khí hải khác hẳn với người bình thường, mỗi cái khí hải đều lấp đầy lôi triều, mỗi cái khí hải cũng đều thai nghén thiên lôi.
Tốc độ của hắn kinh người, tốc độ giống như ánh sáng bạo kích Khương Phàm.
Khương Phàm ngang nhiên nghênh đón, kịch liệt đối kháng.
Vừa mới mở ra thân thể bảo tàng để hắn có được thân thể Chu Tước chân chính.
Mà đối với Chu Tước mà nói, tốc độ là ưu thế tuyệt hảo, đủ để có thể chống đỡ Thiên Bằng.
Rầm rầm rầm!
Lôi hỏa bạo kích, hoắc loạn toàn trường.
Tại thời điểm toàn trường hỗn loạn đến mất khống chế này, bọn hắn lại ở nơi này giết tới sôi trào.
Lít nha lít nhít tàn ảnh, đang cuộn trào năng lượng bạo động lấp lóe không dứt.
- Ngươi dám đấu tốc độ cùng ta?
Loan Hồng Hi rít gào một tiếng, trong chốc lát phân hoá ra mấy ngàn thân ảnh, lấp đầy khung trời, khó phân biệt thật giả.
Lại ở trong chớp mắt, bọn hắn đều giơ hai tay lên trời, tất cả phân thân phóng thích lôi triều ngập trời.
Ầm ầm...
Lôi quang thông thiên, trên trời dưới đất đều có, mênh mông vô biên, số lượng lớn tán tu đều bị dìm ngập, bị xé thành mảnh nhỏ.
Thây ngã khắp nơi trên đất!
Khương Phàm đều bị ép tới đánh về phía mặt đất, thừa nhận lôi điện tẩy lễ thao thao bất tuyệt.
- A!!
Loan Hồng Hi nhìn thanh tú, nhưng kỳ thật lại chiến đấu cực kỳ điên cuồng.
Hắn rít lên một tiếng, hơn ba ngàn hư ảnh đều trở về, mà năm cái khí hải phóng thích năm mảnh thiên lôi, bộc phát ở trước mặt hắn. Giờ khắc này, hắn trở nên vũ dũng không gì sánh được, giơ tay nhấc chân đều có một loại khí thôn sơn hà, khí khái duy ngã độc tôn.
Răng rắc!
Năm mảnh thiên lôi, giống như trời phạt.
Tiếng vang điếc tai, ngay cả cung điện đều đang lay động.
Thiên lôi mênh mông, xé rách không gian, thậm chí rạch ra thời gian, cơ hồ trong chớp mắt liền xuất hiện ở trước mặt Khương Phàm.
Lấy uy thế cường đại phá hủy hết thảy, phân biệt oanh kích đầu lâu, hai tay, lồng ngực, phần bụng.
Sát uy lạnh thấu xương, chấn kinh vô số ánh mắt nhìn về phía nơi này.
Thời khắc sống còn, toàn thân Khương Phàm bắn ra cường quang, kim viêm hòa với huyết khí, nháy mắt dâng lên, ngưng tụ hư ảnh Chu Tước phóng lên tận trời.
Chu Tước Bác Thiên Thuật!
Từ trong huyết mạch thả ra, ẩn chứa uy lực tổ uy truyền thừa cường đại. Giống như là một chân hồn Chu Tước đẫm máu dục hỏa, phóng lên tận trời, mang theo uy lực vật lộn giữa khung trời, lấy uy lực hoắc loạn càn khôn, nháy mắt nghênh kích năm mãnh lôi triều trời phạt đang tới.
Ầm ầm!
Từ trên trời giáng lâm, đến Chu Tước lăng tiêu, chỉ có mấy hơi ngắn ngủi mà thôi, rất nhiều người đều không có kịp phản ứng, bạo tạc mãnh liệt cũng đã sôi trào.
Đinh tai nhức óc, cường quang chói mắt, năng lượng thanh triều các loại cuồng kích xung quanh mấy ngàn thước, oanh sát số lượng lớn cường giả còn đang cướp đoạt bảo cốt.
- A??
Loan Hồng Hi vô ý thức muốn tiếp tục ngưng tụ lôi triều, triệt để oanh sát Khương Phàm, không nghĩ tới thiên lôi mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo lại bị gánh vác.
Sưu...
Khương Phàm phóng lên tận trời, chớp mắt đã xuất hiện ở trước mặt Loan Hồng Hi.
Chu Tước Lăng Tiêu Thuật!
Tốc độ truyền thừa cực hạn, mạnh hơn vạn cầm thiên hạ, hiện ra tốc độ ảo diệu cực hạn, hoàn toàn có thể so đấu với lôi quang.
Khương Phàm giáng lâm, trong chốc lát đã phát động kim viêm cuồn cuộn, bao phủ tới phía Loan Hồng Hi.
Sắc mặt Loan Hồng Hi hơi biến đổi, trong chớp mắt đã lay động xuất ra rất nhiều tàn ảnh, nương theo lôi triều trùng kích về phía sau, kéo dài khoảng cách, bây giờ xuyên thẳng qua trong lôi triều là tốt.
Đây là Thiên cấp võ pháp, Lôi Đạo Đại Chuyển Dời!
Khương Phàm không ngừng tấn công, nhấc lên liệt diễm nhanh chóng ngưng tụ hơn ngàn sợi quang vũ.
Mở ra thân thể bảo tàng, các mặt đều phát sinh thay đổi.
Thời khắc này quang vũ tựa như lợi kiếm chân chính, không thể phá vỡ, sắc bén thấu xương, càng giống như Tiểu Chu Tước, cường đại nguy hiểm.
Bọn chúng xé rách trường không, toàn diện bạo kích Loan Hồng Hi đang rút lui, làm cho hắn liên tục lui lại, một mực chuyển dời đến trong đội ngũ Tru Thiên Thần Điện.
- Lên!!
Tần Ngao Thương quả quyết chặn lại được ở phía trước, đưa tay đến giữa ngưng tụ lại thổ khí, không phải là Thổ nguyên lực đơn giản, mà là có thể so với Thổ Khí kim cương Huỳnh Quang.
Một tiếng thét ra lệnh, cuồn cuộn thổ khí ngưng tụ hình người người khổng lồ, nguy nga to mọng, nặng đến hàng ngàn tấn, giống như tấm chắn hình người nặng nề, ngạnh kháng quang vũ bạo kích.
Ầm ầm...
Bạo kích liên miên, người khổng lồ bị đánh thủng trăm ngàn lỗ, chảy xuôi dung nham.
Tần Ngao Thương bất ngờ, hỏa diễm thật mạnh lại có thể hòa tan phòng ngự của hắn?
Chương 1574 Ai muốn hài cốt?
Khí tức của Loan Hồng Hi lộn xộn, xuyên thấu qua chỗ trống của tấm chắn người khổng lồ, ngắm nhìn Khương Phàm ở hư không nơi xa.
Thật mạnh!!
Mặc dù hắn cao ngạo tự phụ, nhưng lại không thể không thừa nhận một câu, tên điên này thật sự quá mạnh. So với hắn mong muốn còn mạnh hơn gấp ba gấp năm lần, thậm chí gấp mười lần!
Nhưng sao lại có thể?
Tuy nhiên Khương Phàm chỉ là một tên gia hỏa dã man, là Thánh phẩm biến đổi tới, bất luận là thiên phú, tài nguyên tu luyện, hoàn cảnh trưởng thành đều kém xa hắn, vậy mà tên đó lại có thể cùng hắn đối kháng chính diện mà không rơi vào thế hạ phong.
Đổi lại là đối thủ khác, chỉ riêng ưu thế tốc độ lôi văn của hắn cũng đủ để nhẹ nhõm miểu sát, hoặc là ép tới chật vật không chịu nổi.
Lúc này, Kiều Hinh giam cấm bọn người Dương Biện bay lên không, tụ tập đến bên cạnh Khương Phàm. Bởi vì càng ngày càng nhiều người vây bắt bọn hắn, Khoái Kiệt của Vạn Đạo Thần Giáo cũng phát động tập kích, mắt lộ ra hung quang tập trung vào bọn hắn.
- Nhanh nhanh nhanh, thu chúng ta vào đi, loại trường hợp này chúng ta cũng không đối phó nổi.
Chu Thanh Thọ nóng nảy mà thúc giục.
Bọn hắn vẫn chỉ là Linh Hồn cảnh, bên trong những thiên kiêu hoàng tộc hoàng đạo xung quanh này có quá nhiều Niết Bàn cảnh, nhất là những trưởng lão đã bị buộc tức giận kia.
- Làm cái gì không được, chạy trốn là hạng nhất.
Dương Biện không nhìn nổi hắn.
- Ngươi có bị bệnh không, vừa rồi là ai mới kêu gào hô cứu mạng.
Chu Thanh Thọ lập tức trở về.
Khương Phàm thu bọn họ vào, chỉ để lại Kiều Hinh.
Vẻ mặt Kiều Hinh nghiêm trọng, nhưng trong lòng lại hưng phấn đến reo hò.
Vừa mới thức tỉnh, chính là chiến trường kích thích như vậy, cái này khiến nàng như đang về tới thời đại đã từng có kia.
Về phần nguy hiểm, nàng không quan tâm. Bởi vì đứng bên cạnh nàng chính là nam tử của nàng, Thần Hoàng của nàng, người đã từng là chủ nhân Thương Huyền, tương lai cũng hẳn là chủ nhân của Thương Huyền.
- Ngươi cho rằng ngươi rất thông minh?
Đại Quang Mang Thần Điện - u Dương Thiên Nhiên cầm Thánh Kiếm trong tay, chỉ về Khương Phàm phía xa.
- Vừa rồi không phải chơi rất kích thích sao? Bây giờ đến phiên chúng ta!
Vạn Đạo Thần Giáo - Khoái Kiệt ngăn ở phía sau Khương Phàm, toàn thân phát sáng, một sợi lại một sợi huyết khí bốc hơi lên, từ trong lỗ chân lông xông ra, giống như đã dẫn phát một loại pháp tắc rung động nào đó, để trái tim tất cả mọi người trong cung điện đều cảm nhận được kiềm chế, giống như máu tươi toàn thân lúc nào cũng có thể tuôn ra.
- Khương Phàm, giao hai cái đầu ngươi lấy được ra, có lẽ còn có thể cho ngươi toàn thây!
Mấy vị tộc lão hoàng thất Cổ Hoa hung tợn tiếp cận Khương Phàm, hỗn đản này rốt cuộc cũng phạm vào nhiều người tức giận, hôm nay nhìn xem hắn còn chạy trốn thế nào.
Rất nhiều cường giả đang tranh đoạt đều để ý lấy đến không trung, lần này xong rồi!
- Ta chết đi, ngươi lại phải làm sao bây giờ?
Khương Phàm bỗng nhiên nhìn về phía Lan Nặc, trêu chọc một câu.
- Ngươi im miệng!
Lan Nặc xấu hổ.
- Ngươi thật muốn trơ nhìn ta chết ở trước mặt ngươi?
- Ngươi câm miệng cho ta.
Lan Đạo cũng nhịn không được, ở ngay trước mặt ta đùa bỡn nữ tử tương lai của ta, mẹ nó, còn nghiện.
- Khương Phàm, ngươi cũng sắp chết đến nơi, còn dám làm càn. Trước tiên giao đầu cùng xương cốt Tổ Kỳ Lân ra.
Tru Thiên Thần Điện - Phương Tĩnh tức giận dữ quát mắng Khương Phàm.
Nàng xinh đẹp yêu kiều, tôn quý lãnh diễm, rất ít bão nổi ở bên ngoài, nhưng hôm nay thật sự là chịu đủ cái tên điên này.
Ngươi nói ngươi có chút bối cảnh, phách lối thì cũng thôi đi, một cái trưởng lão Sí Thiên giới mà thôi, cũng dám luân phiên khiêu khích hoàng tộc hoàng đạo bọn hắn, thật sự là quá đề cao bản thân mà.
Nếu không biết sống chết, vậy cũng chớ sống nữa!
- Còn có vũ khí trong tay ngươi, hạt giống Vĩnh Sinh Thần Thụ ngươi lấy được, toàn bộ giao ra. Chúng ta có thể cân nhắc cho ngươi toàn thây.
Tần Ngao Thương mang theo trọng kiếm, đằng đằng sát khí quát tháo Khương Phàm.
Các thiên kiêu hoàng tộc hoàng đạo các phương đều sẵn sàng nghênh chiến, chuẩn bị săn giết Khương Phàm, cướp đoạt bảo bối.
Khương Phàm lại không hoảng không loạn, lôi kéo tay Kiều Hinh, lại nhìn các cường giả liên tiếp vây tới.
- Các ngươi là muốn hai cái đầu Tổ Kỳ Lân, hay là muốn di cốt tiên tổ?
- Di cốt tiên tổ gì?
Đám người vô ý thức hỏi.
- Chẳng lẽ các ngươi không có chú ý sao? Nơi này có một tiên tổ Nhân tộc trấn thủ?
- Đánh rắm!! Đừng có đùa mánh khóe, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết. Nhưng chết như thế, ngươi có thể lựa chọn thống khoái, cũng có thể chọn cái khuất nhục.
- Thì ra các ngươi cũng không có chú ý.
Khương Phàm triệu cái đầu lâu tỏa ra mê quang từ trong thanh đồng tiểu tháp ra.
Đầu lâu đã chết trong thời gian vô tận, nhưng vẫn giống như Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, duy trì hình dáng hoàn chỉnh, dáng vẻ trang nghiêm, khí thế giống như đại dương tràn ngập cung điện.
Bầu không khí trong cung điện nhanh chóng an tĩnh, đám người sợ hãi, toàn bộ sợ hãi, cảm giác được một loại áp lực lớn lao, bao phủ lấy cung điện rộng rãi, dẫn phát không gian chấn động.
Xa xa, hai mắt trưởng lão các cường tộc đều tỏa sáng, toàn bộ bay lên không, vây đến xung quanh Khương Phàm.
Ánh mắt của đám người Khoái Kiệt cũng đều sáng rực tập trung vào cái đầu lâu hình người kia.
Loại khí tức cổ xưa này, loại hình dáng hoàn chỉnh này, loại linh hồn rung động này, cực kỳ tương tự như Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân.
Thật chẳng lẽ chính là tiên tổ Nhân tộc trấn thủ cung điện?
Hắn là người canh giữ?
Hay là người giữ mộ?
Mặc kệ như thế nào, khẳng định là vô cùng cường đại!
Giờ khắc này, bất luận là thiên kiêu, trưởng lão hoàng tộc hoàng đạo, hay là tử đệ cường tộc, đám tán tu xung quanh, đều bắt đầu hô hấp gấp gáp.
Ngoài Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân ra, lại còn có một bảo bối khác!
Bọn hắn xao động, tham lam.
Vừa rồi lại bị hài cốt tiên tổ ép tới không khí khẩn trương, dần dần nóng lên.
Khương Phàm thu hài cốt tiên tổ lại:
- Ai muốn? Ai có thể bảo đảm ta ra ngoài, ta liền cho người đó! Nhưng, đầu Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân, hạt giống Vĩnh Sinh Thần Thụ, ta cần giữ lại! Có ai nguyện ý cùng ta làm giao dịch này?
Ánh mắt các tán tu cùng cường tộc ở bên ngoài đồng loạt tụ tập đến hoàng tộc hoàng đạo ở không trung, cuối cùng lại tụ tập đến Cửu Thiên Thần Giáo, Vạn Đạo Thần Giáo, Tru Thiên Thần Điện, cùng Đại Quang Mang Thần Điện.
Chương 1575 Đùa các ngươi chơi
Bây giờ kẻ có tư cách lại có năng lực bảo đảm Khương Phàm đi ra, chỉ có một trong bốn người bọn họ.
Chí Tôn Kim Thành và các hoàng tộc mặc dù rất khát vọng, nhưng dưới loại tình huống đặc biệt này, không thích hợp trực tiếp đối kháng cùng hoàng đạo.
Tứ đại thiên kiêu cùng các trưởng lão hoàng đạo cũng đều bắt đầu cảnh giác.
Đây chính là nguyên một bộ hài cốt tiên tổ, còn duy trì mênh mông năng lượng, nếu như có thể đạt được, nhất định có thể tìm hiểu ra số lượng lớn ảo diệu. Khí tức Hồng Hoang bên trong, thậm chí có thể dẫn phát linh văn đột phá, huyết mạch thăng hoa.
Quá dụ dỗ!!
Đạt được!! Nhất định phải đạt được!!
Không tiếc cái giá, nhất định phải đạt được!!
Loan Hồng Hi, Phương Tĩnh, Tần Ngao Thương ba người trao đổi ánh mắt, đều ăn ý lộ ra mấy phần nụ cười thản nhiên.
Ở trước mặt cơ duyên, mặt mũi vẫn có thể hơi thả một chút.
- Ta thấy tình huống đã rất rõ ràng, có thể mang ngươi đi ra ngoài, chỉ có chúng ta! Nhưng, ngươi phải cho chúng ta cam đoan, chỉ cần rời khỏi nơi này liền phải giao hài cốt tiên tổ cho chúng ta. Chúng ta cũng sẽ cam đoan, chỉ cần ngươi giao hài cốt tiên tổ ra, chúng ta có thể thả ngươi rời khỏi.
Phương Tĩnh tự mình mở miệng, cố gắng duy trì nụ cười.
Trước tiên lừa gạt đồ tới tay rồi lại nói, đi ra bên ngoài lại bí mật xử lý, vơ vét sạch sẽ toàn bộ.
Đại Quang Mang Thần Điện - u Dương Thiên Nhiên hơi lo lắng, nhịn được sát ý, cũng tỏ thái độ nói:
- Muốn rời khỏi nơi này, không chỉ là muốn nhìn nhân số, còn phải xem thực lực cùng năng lực. Chúng ta đều có Quang Mang thánh thuật, ưu thế tốc độ tốt nhất ở đây, chỉ cần chúng ta liên thủ, cam đoan có thể để ngươi rời khỏi nơi này với tốc độ nhanh nhất.
Hai đại hoàng đạo lấy lòng, lập tức kích thích bầu không khí toàn trường, rất nhiều người ánh nhìn về phía Vạn Đạo Thần Giáo cùng Cửu Thiên Thần Giáo.
Vạn Đạo Thần Giáo đương nhiên uất ức, cùng lấy lòng Khương Phàm sao?
Không thể nào!
Lấy ân oán giữa hai bên mà mọi người đều biết, nếu như bọn hắn còn có thể thỏa hiệp, chẳng khác nào biến thành trò cười.
Mặt mũi Hoàng đạo, há có thể nhận chà đạp như thế này.
Cửu Thiên Thần Giáo nơi đó càng lo lắng.
Lan Nặc sống chết không nguyện ý hợp tác cùng Khương Phàm, Lan Đạo càng cảm thấy Khương Phàm cùng Lan Nặc có chút chuyện gì đó hơn, cũng không nguyện ý phối hợp.
Khương Phàm đột nhiên nói với Tru Thiên Thần Điện cùng Đại Quang Mang Thần Điện:
- Ta thấy như vậy đi, hai phương các ngươi liên thủ, sau khi ra ngoài, cùng hưởng di cốt tiên tổ? Cơ duyên lớn như vậy, bất kỳ bên nào đều sẽ rất khó độc chiếm, nếu như hai phe chia sẻ, có lẽ lại càng dễ bảo trụ.
Người của Đại Quang Mang Thần Điện cùng Tru Thiên Thần Điện trao đổi ánh mắt, đều rất do dự.
Bảo bối như vậy quá quan trọng, nếu như không thể độc hưởng, thật sự là tiếc nuối.
Thế nhưng, những hoàng đạo hoàng tộc nhìn chằm chằm kia, xác thực rất khó đơn độc mang đi ra ngoài.
- Chuẩn bị đoạt.
Lan Đạo cùng Khoái Kiệt nháy mắt, hai đại thần giáo tạm thời liên hợp.
Chí Tôn Kim Thành và các hoàng tộc ăn ý chuẩn bị.
Đã có hai đại hoàng đạo liên thủ, bọn hắn không để ý khiêu chiến Tru Thiên Thần Điện cùng Đại Quang Mang Thần Điện.
Nhưng, tại thời khắc đại chiến đang hết sức căng thẳng, Bùi Thiên Lam đột nhiên hô ngừng:
- Mọi người đầu tiên chờ chút đã!!
- Sư huynh, thế nào??
u Dương Thiên Nhiên đã bắt đầu chuẩn bị phóng thích Quang Mang thánh thuật.
Bùi Thiên Lam từ đầu đến cuối lưu ý thể hiện của Khương Phàm.
Khương Phàm vừa mới bắt đầu còn rất nghiêm túc, nhưng khóe miệng luôn luôn có chút giương lên, cho đến thời điểm bọn hắn muốn đạt thành nhận thức chung, hai bên khóe miệng Khương Phàm toàn bộ đều câu lên, giống như có một bộ dáng đã đạt được âm mưu.
- Hắc hắc...
Khương Phàm xác thực nhịn không được, quay đầu nhỏ giọng nói cùng Kiều Hinh:
- Chơi vui không? Giống đùa chó vậy! Mấy miếng xương liền có thể để bọn hắn ngao ngao lấy lòng!
Thanh âm xác thực không lớn, nhưng tất cả mọi người ở đây đều là cường giả, bầu không khí lại rất an tĩnh.
Từng chữ, từng câu, đều rõ ràng rơi xuống trong lỗ tai của mỗi người.
Chơi vui??
Cầm xương cốt đùa chó??
Người bên ngoài đều cứng ở tại chỗ, khó có thể tin nhìn lên Khương Phàm, đều cảm giác đầu có chút rỗng.
Kiều Hinh đều là khẽ giật mình, vừa rồi còn kinh ngạc sao Khương Phàm có thể bỏ qua di cốt tiên tổ, không nghĩ tới lại đang đùa giỡn.
Nàng hì hì cười một tiếng, kéo cánh tay Khương Phàm lại, chạm mặt với hắn một chút:
- Nam tử của ta là tuyệt nhất.
Sắc mặt đám người u Dương Thiên Nhiên thì trong nháy mắt âm trầm xuống, hai đôi mắt bắn ra ý lạnh tàn nhẫn.
- Khương Phàm!!
Đám người gầm thét, sát khí bạo động.
- Hôm nay ai cũng không gánh nổi ngươi!
Tất cả hoàng tộc hoàng đạo, toàn bộ tại thời khắc này đều hành động, vũ khí, võ pháp, tuôn ra về phía trước, bao phủ Khương Phàm.
- Ha ha ha! Đám chó con, đến gặm xương cốt đi!!
Khương Phàm cất tiếng cười to, toàn thân lấp lóe tinh quang, không gian vặn vẹo, hình thành lỗ đen tĩnh mịch, che mất Khương Phàm cùng Kiều Hinh.
Đây là diễn dịch Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng cơ sở nhất, lỗ đen tinh không!
Khương Phàm vừa mới lĩnh ngộ, vẫn chưa hoàn toàn khống chế được, nhưng di chuyển một trăm tám mươi mét, còn dư xài.
Khương Phàm tránh khỏi thế công, xuất hiện ngoài trăm thước.
Liệt diễm cuồn cuộn phía sau hai người, ngưng tụ hỏa dực, chấn động mãnh liệt, không gian lay động, bằng tốc độ kinh người xông ra khỏi thạch điện, dọc theo động sâu phóng lên tận trời.
- Hỗn đản, hỗn đản! Giết hắn!!
- Dám nhục nhã chúng ta, hôm nay hắn chắn chắn phải chết!
- Khương Phàm, ngươi nhất định phải chết!
Tất cả hoàng tộc hoàng đạo toàn bộ bạo động, tranh nhau chen lấn xông ra thạch điện, truy sát Khương Phàm.
Đám tán tu, cường tộc trong cung điện đều ngẩn ở đây ở tại chỗ, thật lâu chưa có lấy lại tinh thần.
Mãnh liệt thật!
Quá dữ dội!!
Có thể tìm đường chết đến trình độ này, thật sự là để cho người ta bội phục!
- Hinh nhi, tới bên trong thanh đồng tiểu tháp chờ trước.
- Thiếp có thể bảo vệ chàng.
- Ta có thể ứng phó.
Khương Phàm thu Kiều Hinh vào thanh đồng tiểu tháp, dọc theo hố sâu xông lên trời, một bên xông đi lên, một bên khuấy động tầng đất hố sâu.
Hố sâu đào vừa được mở lại lần nữa bạo động, thổ triều cuồn cuộn, lao nhanh xuống phía dưới, bao phủ lấy hoàng tộc hoàng đạo các phương đang truy kích.A
Bình luận facebook