-
Chương 1781-1785
Chương 1781 Cường thế
Khương Phàm chỉnh ngay ngắn mặt nạ hé mở, cười nhạt nói:
- Ta có thể bảo đảm lai lịch rất chính đáng, không phải trộm cướp, nhưng về phần lấy được từ nơi nào, ha ha, giữ bí mật.
Phó Tiêu Dao nói:
- Bảo vật như vậy không thể nào có lai lịch rất chính đáng, không phải trộm thì chính là cướp. Mà bảo vật như vậy, cho dù ai đạt được đều sẽ cẩn thận giấu kỹ, vậy mà ngươi lại lấy ra đấu giá, nói rõ ngươi nóng lòng ra tay. Nóng lòng ra tay, cũng chính là trong lòng có quỷ.
- Vị công tử này là...
- Phó Tiêu Dao. Đây là gia phụ.
- Tiêu Dao công tử có thể có suy đoán như vậy, cũng là hợp tình lý, nhưng các ngươi cứ việc điều tra, hai thứ bảo bối này không có dính đến bất cứ ân oán gút mắc gì. Ta mở ra điều kiện, các ngươi hẳn là đều biết, mai rùa Huyền Vũ, mai rùa chính thức có được huyết mạch Huyền Vũ. Chỉ có Thánh Kiếm mới xứng với bảo vật như vậy, cho nên ta lấy ra giao dịch. Ta biết giao dịch với đồ Huyền Vũ là phạm vào kiêng kị của hải vực, cho nên lại lấy ra Tiểu Quang Mang Thánh Thuật.
- Ngươi hẳn không phải là Thủy hệ linh văn, tại sao muốn mai rùa Huyền Vũ?
- Ta không cần, là tìm cho tiểu sủng vật ta nuôi.
- Một Yêu Quy sao? Ngươi muốn dùng mai rùa Huyền Vũ, kích phát huyết mạch Yêu Quy??
- Ta muốn làm gì, các ngươi cũng đừng quản. Nếu các ngươi đã tới, hẳn là làm giao dịch. Chỉ cần cho ta một cái mai rùa hoàn chỉnh, ta có thể cùng các ngươi làm giao dịch.
- Ta vẫn hoài nghi lai lịch đồ của ngươi bất chính, chỉ bằng một kẻ tán tu như ngươi, không thể nào đạt được bảo bối như vậy.
- Ta cũng không phải tán tu bình thường. Ta không chỉ có hai thứ bảo bối này, ta còn có thêm nữa.
Khương Phàm cười cười, chớp mắt nói:
- Vận khí ta tốt.
Trong lòng Phó Nghiêu và Phó Tiêu Dao cũng hơi khẽ động, chẳng lẽ gia hỏa này phát hiện bảo tàng từ bí cảnh nào đó?
Gần đây Thánh Bằng đảo cùng Hải Thần đảo phá hư khắp nơi, đã dẫn phát không ít tai nạn, đáy biển một ít vết nứt nơi rãnh biển đều hứng chịu tới trùng kích. Chẳng lẽ có bí cảnh đã bị Thánh Bằng đảo bỏ sót lại, bị hắn phát hiện??
Nghĩ tới đây, đáy mắt Phó Nghiêu nổi lên tinh mang, nhìn chằm chằm Khương Phàm:
- Không biết trên tay Lục công tử còn có bảo vật gì? Nếu quả thật có giá trị, ta có thể mua xuống toàn bộ.
- Bây giờ ta còn không có ý nghĩ ra tay toàn bộ, trước tiên cứ bán Ngũ Hành Thánh Kiếm cùng Tiểu Quang Mang Thánh Thuật.
- Không dối gạt các ngươi, ta lấy ra hai kiện này, thật đúng là bởi vì người của Thiên Kiếm Thần Tông các ngươi ở chỗ này. Người khác không dám giao dịch mai rùa Huyền Vũ, các ngươi hẳn là dám, mà rất có thể thật có.
- Chúng ta quả thật có thể giao dịch, nhưng một kẻ tán tu như ngươi, chỉ nói là ra mấy chữ này giao dịch mai rùa Huyền Vũ liền đã phạm vào kiêng kị. Huyền Vũ, chính là Đế Quân, bộ tộc Huyền Vũ, càng là đế tộc!
Phó Nghiêu lặng lẽ làm thủ thế, lão nhân đứng ở phía sau bên phải chuẩn bị kỹ càng.
- Phó trưởng lão, ngươi chớ xem ta là tán tu bình thường. Ví dụ như bây giờ, ngươi đang động ý nghĩ xấu sao? Ha ha, sau này còn gặp lại!
Toàn thân Khương Phàm đột nhiên dâng lên từng mảnh tinh quang, kịch liệt xen lẫn, xô ra một cái lỗ đen, trong nháy mắt đã cuốn hắn vào hư không.
Phó Nghiêu và hai người khác bất ngờ, đây là vũ khí sao? Hay là một loại võ pháp nào đó!
- Phong tỏa hòn đảo cho ta, tìm tới hắn.
Phó Nghiêu thét lên ra lệnh lão nhân bên phải.
- Ta đi Giáp Đình thương hội, có khả năng hắn đi nơi đó cầm lại bảo bối của mình.
Phó Tiêu Dao đang muốn đi ra ngoài, đối diện đụng phải đệ tử thần tông đang vội vã chạy tới nơi này.
Sau khi đệ tử thần tông hành lễ, liền bẩm báo với bọn hắn, nói:
- Hai vị huynh đệ của Khương Qua đã đến! Là lão Tứ lão Ngũ!
- Đến đã đến, chờ lão đại lão nhị tới lại nói!
- Công tử, hai vị huynh đệ này không đơn giản.
- Làm sao không đơn giản?
- Một người là Dực Long, một người là Tinh Thần, đều là Chí Tôn Thánh phẩm.
- Ồ??
Ngay cả Phó Nghiêu cũng hơi có phản ứng.
Bên trong tán tu, Chí Tôn Thánh phẩm vô cùng hiếm thấy, Chí Tôn Thánh phẩm kéo thành đoàn, càng là khó gặp.
- Bọn hắn còn nói lão nhị đã ở trên đảo, mang theo mặt nạ màu tím, Hắc Động linh văn, còn có chiến sủng đặc biệt.
- Lỗ đen? Còn mang theo mặt nạ?
Phó Tiêu Dao sững sờ, trùng hợp như vậy sao?
- Năm huynh đệ bọn hắn đều mang mặt nạ, che nửa gương mặt.
- Vị lão nhị này tên gọi là gì?
- Bọn hắn không nói.
…
Khương Phàm rời khỏi tiểu viện, đi thẳng đến Giáp Đình thương hội.
- Lý hội trưởng, làm ăn phải nói quy củ, các ngươi cứ bán ta đi như vậy?
Khương Phàm đi đến tầng cao nhất tại thương hội, chất vấn tên hội trưởng to béo của Giáp Đình thương hội.
Bên trên gương mặt béo trắng nõn mượt mà của hội trưởng mang theo nụ cười như thói quen:
- Là Lục công tử sao, ngươi đây là nói cái gì vậy, Giáp Đình thương hội chúng ta chính là thương hội lớn nhất cổ xưa nhất, cũng là coi trọng thành tín nhất trên Kim Bảo đảo.
- Chính là các ngươi giữ chữ tín, ta mới đến chỗ các ngươi nơi này ra bán bảo bối, cũng đồng ý cho các ngươi rút thành mười phần trăm, kết quả các ngươi lại tiết lộ tình huống của ta cho Thiên Kiếm Thần Tông!
- A, ngươi nói Tam trưởng lão thần tông sao, ngài ấy chỉ tới hỏi tình huống, ta thuận miệng nói ra tên, đặc biệt, cũng không có nói ngươi ở đâu. Hẳn là hắn phát động người của hắn tìm tới. Ngươi cũng biết, bọn hắn là hoàng đạo, là chủ nhân của Thần Dụ Chi Hải, tìm người còn không nhẹ nhàng sao?
Lý hội trưởng ngoài cười nhưng trong không cười đáp lại.
- Ta không cùng ngươi nhiều lời, đồ ở đâu? Ta muốn lấy đi.
- Đồ còn chưa có bán.
- Ta không bán.
- Chúng ta vì tuyên truyền, tốn không ít tinh lực, ngươi nói không bán thì không bán rồi? Ha ha, không tuân theo quy củ.
Lý hội trưởng nhìn thấy tiểu tử này khí thế hung hăng liền biết hẳn là thần tông đã đi qua tìm.
Nếu đã như thế này, hắn liền muốn thay thần tông cản lại, thay cái thể diện.
Thiên Kiếm Thần Tông, chủ nhân thật sự của Thần Dụ Chi Hải, đây cũng không phải là vấn đề mà loại thương hội như bọn hắn liền có thể tùy tiện tiếp xúc đến.
- Là các ngươi trái với quy củ trước đây, trả đồ lại cho ta.
- Ngươi là muốn gây sự sao? Lục công tử, nơi này là Giáp Đình thương hội, thương hội lớn nhất Kim Bảo đảo, đừng nói ngươi là Niết Bàn tứ trọng thiên liền xem như thất trọng thiên tới, đều phải cân nhắc một chút.
Chương 1782 Xếp hạng thứ hai
- Ta nói một lần cuối, trả đồ của ta lại cho ta.
- Ta cũng lặp lại lần nữa, đừng nghĩ gây sự tại Giáp Đình thương hội ta!
- Giáp Đình thương hội truyền thừa đã bao nhiêu năm?
- Thật muốn tính toán ra, phải có hơn hai nghìn năm.
- Ngươi ngồi vào vị trí này, không dễ dàng nhỉ.
- Ha ha, còn có thể.
Khương Phàm nhìn hội trưởng thương hội mập mạp, thật lâu, cười lạnh:
- Ngươi là con cóc biển!
- Ngươi nói cái gì?
Hội trưởng biến sắc.
- Ngươi ngồi vào đầu!
Khương Phàm một tay nắm chặt Thông Thiên Tháp, chỉ lên trời một kích.
Ầm ầm!!
Một tiếng vang đinh tai nhức óc, không gian đều nổi lên gợn sóng, toàn bộ cửa sổ tầng cao nhất nổ nát vụn.
Một mảnh ánh sáng màu xanh lam hừng hực chiếu thấu tầng cao nhất của thương hội, sáng đến mức khiến cho hội trưởng cùng bọn thị vệ đều mở mắt không ra, càng cảm nhận được cảm giác nặng nề khó nói nên lời.
Nhưng đây không phải ánh sáng chân chính, mà là Thủy nguyên lực!
Ầm ầm! Ầm ầm...
Ánh sáng màu xanh lam tăng vọt, diễn biến kịch liệt, hóa thành hải triều cuồn cuộn lấp đầy tầng cao nhất, che mất hội trưởng, các thị vệ và tất cả mọi người, cuốn bọn hắn đụng cửa sổ rách rưới bay ra ngoài.
Hải triều tiếp tục cuồn cuộn, bao phủ tầng cao nhất sau đó thuận hướng tiếp tục lao nhanh xuống, rót đầy thương hội.
Tòa này thương hội xa hoa tổng cộng có trên dưới mười tám tầng, bên trong náo nhiệt ngoại trừ mua bán, đi dạo, còn có đang đấu giá, đều tại bất ngờ không đề phòng bị thủy triều từ trên trời giáng xuống bao phủ, bị địa tầng sụp đổ va chạm.
Thương hội lắc lư kịch liệt, ầm vang sụp đổ, hải triều thao thao bất tuyệt, phóng tới trùng kích, giống như một con sóng lớn đột nhiên vượt qua không gian kéo đến, nuốt hết phố dài, phá hủy phòng ốc.
Đường đi náo nhiệt lập tức loạn thành một bầy, phòng ốc đổ sụp, Yêu thú kinh hoảng giãy dụa, số lượng lớn cường giả chật vật bị cuốn đi.
Ở bên trong thủy triều cuồn cuộn, một con cự quy màu lam từ trong Giáp Đình thương hội ầm vang đứng dậy, cơ thể vài trăm mét tản ra ánh sáng, nó đạp trên hải triều, ngẩn đầu lên trời gào thét cuồng liệt, thanh triều cuồn cuộn, giống như cơn lốc quét sạch đất trời.
Hống hống hống...
Toàn thân cự quy màu lam quấn quanh lấy tự phù đỏ như máu, bị cường thế áp chế, nhưng rốt cuộc cũng rời khỏi Thông Thiên Tháp, cảm giác tự do để nó phát cuồng nổi điên, mãnh liệt vỗ mạnh hải triều.
Thoáng chốc, tầng mây trên bầu trời rơi xuống, hóa thành thủy triều cuồn cuộn vọt tới con rùa xanh, biển cả ở phương xa nổi sóng lớn ngập trời, chồng chất mấy trăm đến hơn ngàn con sóng, liên miên bất tuyệt va chạm vách núi, bao phủ bến tàu.
Trên hòn đảo kéo dài hơn ba trăm dặm, hà triều bay lên không, giống như lão long đang gào thét, vọt tới rùa xanh.
Càng có số lượng lớn tinh thạch Thủy hệ, linh lực võ giả Thủy hệ, đều hóa thành Thủy nguyên lực phóng lên không.
Tràng diện kia cứ như Hoàng Giả đang trở về, chiếu lệnh ngàn vạn thủy triều.
Hống hống hống...
Cự quy màu lam nhanh chóng to lớn hơn, từ trăm mét đến mấy trăm mét, cho đến hơn ngàn mét.
Hình dáng mơ hồ càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng mạnh mẽ.
Ầm ầm ầm!
Thủy triều đang chiếm cứ xung quanh nó, giống như núi lớn kéo lên nó, thẳng tới trời cao.
Nếu như không phải bị phong ấn kiềm chế, thì tràng diện bạo động rất có thể đã trực tiếp mất khống chế.
Hòn đảo đại loạn, vô số người ngắm nhìn hình ảnh rung động giữa hòn đảo kia.
- Đó là Hải thú gì?
- Giáp Đình thương hội sao? Quái vật chạy từ chỗ đó đi ra?
- Đây không phải là Hải thú, là võ pháp!!
- Không có khôi giáp không có huyết nhục, là năng lượng thể, võ pháp, khẳng định là võ pháp.
- Ai có thể kiến tạo thanh thế như vậy, ai dám làm càn tại Giáp Đình thương hội.
Xa xa, hải triều bao phủ bến tàu, va chạm vách núi, dọc theo đường núi gập ghềnh thẳng đến trong hòn đảo; dòng sông thác nước trên đảo nhanh chóng khô cạn, hóa thành thủy triều cuồn cuộn, vượt ngang trời cao, đánh tới cự quy nguy nga.
Dân chúng bị dìm ngập vùng vẫy giãy chết, những người không có bị bao phủ thì rung động nhìn ra xa.
Bọn người Phó Nghiêu liên tiếp bay lên không, ngắm nhìn cự quy đang gào thét ở nơi xa, sắc mặt hơi biến đổi:
- Đó là võ pháp sao? Hay là...
Oanh!
Khương Phàm bước ra từ lỗ đen, đứng ở trên thân cự quy, sau khi nhìn quanh toàn trường, hắn lại nhìn Phó Nghiêu.
Khóe miệng khẽ nhếch, bỗng nhiên khống chế nắm chặt đường vân màu máu, cự quy gào thét một tiếng, nhanh chóng sụp đổ, cuối cùng chỉ còn hình dáng mơ hồ, bị hắn kéo vào Thông Thiên Tháp.
Đây là một Cổ Hải Linh mà Khương Phàm chòn từ tầng thứ tư, hai bên làm giao dịch, tạm thời để hắn điều động, tương lai thả về hải dương.
Khương Phàm tay trái nâng một cái miếng sắt, tay phải mang theo một thanh kiếm sắc, sau khi biểu hiện ra với Phó Nghiêu ở phía xa xa, toàn thân lại dâng lên tinh quang, xô ra lỗ đen, cuốn hắn đi.
Theo Hải Linh biến mất, thủy triều cuồn cuộn ầm vang sụp đổ, ngay cả hà triều lao nhanh cùng hải triều trùng kích cũng đều mất đi kiềm chế, bao phủ hòn đảo, tàn phá bừa bãi khắp nơi.
Kim Bảo đảo náo nhiệt phồn hoa hoàn toàn đại loạn!
- Chính là hắn sao? Hắn chính là Nhị ca của Khương Qua?
Phó Tiêu Dao kinh ngạc, người này có chút phách lối thật, lại dám không chút kiêng kỵ gì mà hủy Giáp Đình thương hội, đại loạn Kim Bảo đảo.
- Hải Linh?
Phó Nghiêu hồi tưởng đến hình dáng mơ hồ bị cuốn đi kia.
Không có vết tích diễn dịch võ pháp, càng giống như một con Yêu thú, nhưng lại không có huyết nhục hài cốt, vậy mà lại để hắn nghĩ tới Tinh Linh Hải Dương.
Nhưng, Hải Linh cực kỳ hiếm thấy, cũng rất ít xuất hiện ở Thần Dụ Chi Hải, bình thường đều là tại Hư Vọng Chi Hải.
Ầm ầm...
Lôi triều cuồng kích, vượt qua trời cao.
Khương Qua cưỡi Long Lân Lôi Mã chạy tới nơi này, nhìn quanh thủy triều tàn phá hòn đảo hỗn loạn:
- Nhị ca quả nhiên ở chỗ này!
- Nhị ca!! Chúng ta ở đây!!
Chu Thanh Thọ hô to, một tay chỉ trời, tinh quang sáng chói bay thẳng lên trời, nhanh chóng phóng đại, giống như Tinh Hà, vắt ngang trời cao, chiếm cứ ra hoa văn phức tạp.
Chỉ sau chốc lát, tinh không vỡ ra, một cái lỗ đen xuất hiện.
Khương Phàm mang theo mặt nạ màu tím, từ bên trong đi ra.
- Nhị ca!!
Hàn Ngạo đưa tay, hành lễ đến bầu trời.
Khương Phàm nhìn bọn họ một chút, từ không trung đi xuống.
Khóe miệng Chu Thanh Thọ có chút run run, suýt chút nữa đã bật cười.
Cái sự trang bức này để bọn ngu ngốc này sửng sốt một chút. Tuy nhiên... Hắc hắc... Chơi vui thật.
- Hắn chính là Nhị ca của Khương Qua?
Dương Hùng Vĩ cùng Tạ Côn liên tiếp chạy tới nơi này, nhìn tràng diện hỗn loạn đều thoáng có phản ứng, tên Nhị ca này có chút dã man thật.
Chương 1783 Tranh nhau lấy lòng
Tam trưởng lão Phó Nghiêu nhìn về phía Tạ Côn, hỏi thăm tình huống, Tạ Côn gật gật đầu, ra hiệu chính là bọn hắn.
Khương Qua mang theo Khương Phàm chủ động tìm tới Dương Hùng Vĩ:
- Nhị ca, ta giới thiệu cho huynh, vị này là Dương Hùng Vĩ của Hải Thần đảo, một trong những người phụ trách chủ yếu của Anh Hùng đảo.
Dương Hùng Vĩ vội vàng hiện lên nụ cười, sau khi hàn huyên một trận, lại hỏi:
- Còn không có xin hỏi tôn danh của vị huynh đệ này.
- Họ Lục tên Du, một nhân vật nhỏ của Thần Dụ Chi Hải.
- Lục huynh đệ thực sự quá khách khí, lấy thiên phú cùng tiềm lực của ngươi, muốn điệu thấp nhưng vẫn là nhân vật lớn, tuy nhiên là một vấn đề thái độ mà thôi. Xin cho ta mạo muội hỏi một câu, huynh đệ đây thật sự là Hắc Động linh văn? Xưa nay ta chưa bao giờ gặp linh văn thần kỳ như vậy.
- Ta thuộc về Tinh Thần linh văn biến dị.
- Không không không, không phải biến dị, hẳn là thăng hoa. Huynh đệ đây có thể sử dụng Niết Bàn cảnh tứ trọng thiên, đứng ở thứ hai, đứng phía trên ba vị huynh đệ Khương Qua, Chu Ngao, Hàn Thú, khẳng định là có chỗ phi phàm gì đó chăng?
Dương Hùng Vĩ cố ý thử thăm dò cặn kẽ tình huống của Khương Phàm.
Mặc dù Hắc Động linh văn xác thực thần bí, nhưng Tinh Thần, Dực Long, đều khuất tại thứ tư thứ năm, làm Thiên Cương Lôi Hỏa mà cao giai Niết Bàn cảnh Khương Qua, cũng chỉ có thể cam làm thứ ba, hắn thật sự là hiếu kỳ Lục Du có chỗ nào càng đặc biệt, có thể lấy niết bàn tứ trọng thiên đứng hàng thứ hai.
- Thiên phẩm linh văn!
Một âm thanh từ đằng xa truyền đến.
- Thiên phẩm??
Gương mặt của bọn người Dương Hùng Vĩ có phản ứng, vội vàng nhìn sang.
Người đi tới chính là phụ tử Phó Nghiêu, bọn hắn cẩn thận nhìn chằm chằm nam tử trước mặt, mặc dù đang cực lực áp chế, nhưng cái phản ứng vi diệu kia, tuyệt đối vượt qua Thánh phẩm.
Bọn hắn chăm chú nhìn Khương Phàm, chờ đợi Khương Phàm đáp lại.
Khương Phàm cười khẽ hai tiếng:
- Thiên phẩm linh văn giống như không nên xuất hiện bên trong tán tu, quá quái dị, dễ dàng nhận chú ý, ta chỉ có thể ẩn núp khắp nơi, nhưng... Ta kiềm chế quá lâu, muốn tìm cái bối cảnh có thể để cho ta thả ra.
Đơn giản mấy câu tương đương với thừa nhận phẩm cấp linh văn của chính mình, càng giải thích nguyên nhân hắn chưa bao giờ lộ ra ở bên ngoài, cùng nguyên nhân bây giờ muốn cân nhắc tiến vào Anh Hùng đảo.
Dương Hùng Vĩ hít vào một hơi, Thiên phẩm linh văn?
Bên trong tán tu của Thần Dụ Chi Hải lại còn có Thiên phẩm linh văn!
Mặc dù nhân vật như vậy không phải không có xuất hiện qua, nhưng thật sự quá ít, mấy chục hay là trên trăm năm đều chưa hẳn xuất hiện một ai!
Phụ tử Phó Nghiêu khẽ nhíu mày, thật sự là Thiên phẩm linh văn?
Lại còn là linh văn đặc biệt loại hình lỗ đen!
Thiên phú như vậy thực sự quá kinh người, nếu quả như thật có thể trưởng thành, nhất định là một nhân vật lớn!
- Lục công tử, Dương Lam của Dương gia chúng ta đã đang cung kính chờ đợi, xin mời??
Dương Hùng Vĩ nhiệt tình mời chào, cũng lặng lẽ ra hiệu cùng thị vệ phía sau, nhanh đi thông báo Dương Lam, nhất định phải đưa vị gia này vào Hải Thần đảo.
Một vị Thiên phẩm, ngoài ra còn ba vị Chí Tôn Thánh phẩm?
Tổ hợp đội hình như vậy, đưa mắt nhìn khắp Thần Dụ Chi Hải cũng không tìm tới người thứ hai.
Không đúng, đây chỉ là lão nhị, còn có lão đại đâu?
Chẳng lẽ cũng là Thiên phẩm linh văn sao?
Nói không chừng đã là Thiên phẩm cảnh giới Bán Thánh!
Mặc kệ sau này an bài bọn hắn thế nào, trước tiên cứ phải chiêu mộ đến được Hải Thần đảo lại nói!
Khương Phàm không có trả lời, mà là hỏi:
- Đại ca đâu, còn chưa tới sao?
Khương Qua nói:
- Ta đã để lại ấn ký liên hệ của chúng ta, trừ phi là đại ca đang bế quan, hẳn là chẳng mấy chốc sẽ đến.
Khương Phàm lại nói:
- Trước tiên hãy thông báo đại ca, đừng tới nữa.
Chu Thanh Thọ lộ ra thể hiện kinh ngạc lại ngoài ý muốn, từng chi tiết từng động tác vừa đúng:
- Vì sao? Nhị ca, huynh và đại ca đều khát vọng đường đường chính chính xuất hiện tại Thần Dụ Chi Hải, đây chính là một cơ hội cực tốt.
- Vẫn là nên cẩn thận chút tốt, chúng ta quá phô trương, nếu như Hải Thần đảo không có có ý tốt thì sao? Năm huynh đệ chúng ta không thể nào bị người một mẻ hốt gọn được.
Khương Phàm cười nhạt, nói với Dương Hùng Vĩ:
- Không có ý gì khác, một chút ý thức bảo vệ bản thân nho nhỏ.
- Nhị ca lo lắng rất đúng!
Chu Thanh Thọ không đợi đám người kịp phản ứng, đột nhiên triệu ra Tinh Thần Kiếm, đâm rách không gian, hướng thâm không đánh ra từng mảng tinh quang, sau đó làm bộ nói:
- Vết tích đã làm xong, lão đại hẳn là sẽ không tuỳ tiện xuất hiện.
Phụ tử Phó Nghiêu trao đổi ánh mắt, gia hỏa này cũng đang làm cho bọn hắn xem sao.
- Cẩn thận một chút vẫn tốt, xin mời??
Dương Hùng Vĩ ngượng ngùng cười cười, lần nữa mời.
- Vẫn là từ bỏ đi, chờ Hải Thần đảo làm ra quyết định kỹ càng lại đến liên hệ với chúng ta.
Toàn thân Khương Phàm dâng lên tinh quang, muốn va chạm chỗ lỗ đen cuốn tất cả bọn hắn đi.
- Xin chờ một chút!
Phó Nghiêu đưa tay ngăn lại, trong lời nói lại dùng một chữ xin:
- Lục công tử, thứ ngươi vừa mới triệu ra tới, là Hải Linh sao??
- Phó trưởng lão không hổ là người của hoàng đạo, kiến thức rộng rãi.
- Hải Linh??
Dương Hùng Vĩ kinh hô, đây không phải là võ pháp?
Phó Nghiêu nhìn Khương Phàm thật lâu:
- Lục công tử thật sự là vận khí tốt, lại có thể tìm được linh vật như vậy tại Thần Dụ Chi Hải.
Khương Phàm nói:
- Ta tại hoạt động đáy biển quanh năm, ngoài ý muốn đụng phải Hải Linh, cũng may mắn có thể hàng phục. Ta tìm kiếm mai rùa Huyền Vũ, chính là muốn làm cái phòng hộ cho nó.
- Hải Linh cường hãn lại yếu ớt, thì phải tìm cái phòng hộ. Nếu như Lục công tử không để ý, chờ ta mấy ngày, ta có thể tìm tới Huyền Vũ mai rùa cho ngươi.
- Ồ?? Phó trưởng lão đây là nguyện ý giao dịch?
- Nếu như Lục công tử nguyện ý giao dịch, đây có thể là giao dịch, nếu như Lục công tử cân nhắc gia nhập Thiên Kiếm Thần Tông, đây chính là thành ý của ta.
Phó Nghiêu tự mình mời chào để Dương Hùng Vĩ âm thầm gấp gáp, tay phải giấu ở phía sau lo lắng ra hiệu bọn thị vệ nhanh đi chào hỏi Dương Lam, nếu chậm thì sẽ thật sự bị người khác cướp đi.
- Nói thật, so với Hải Thần đảo, ta càng kỳ vọng có thể đi đến Thiên Kiếm Thần Tông, nhưng tính cách kia của đại ca chúng ta, hẳn là càng muốn làm đảo chủ, mà không phải trưởng lão bình thường.
- Ta không ép buộc các ngươi, nhưng nếu như các ngươi thật cân nhắc đến Thiên Kiếm Thần Tông, ta muốn... Không có điều kiện gì là không thể nói.
Chương 1784 Bàn bạc điều kiện
Khương Phàm yên lặng tự định giá một lát, chỉ là mỉm cười gật đầu, nhưng không có làm đáp lại.
Lúc này, hội trưởng to béo của Giáp Đình thương hội được bọn thị vệ móc ra trong phế tích cùng thủy triều bừa bộn.
- A a a, họ Lục! Ngươi chán sống rồi sao? Dám hủy Giáp Đình thương hội ta! Ngươi biết địa vị của ta tại Kim Bảo đảo này là gì không? Một câu của ta liền có thể để hơn một nửa thương hội của Thần Dụ Chi Hải, đều tuyệt đối không làm ăn cùng ngươi! Không có Linh Bảo đan dược, ta xem ngươi tu luyện như thế nào!
Hội trưởng tức giận không kiềm chế được, khí thế hung hăng phóng tới không trung, nhưng không đợi đi đến tới chỗ Khương Phàm nơi đó, không trung liên tiếp truyền đến hai tiếng quát lớn của Tạ Côn và Dương Hùng Vĩ:
- Cút!!
Hội trưởng cưỡng bức dừng ở giữa không trung, chau mày, còn tưởng rằng mình nghe lầm.
- Cút!!
Dương Hùng Vĩ và Tạ Côn quát lớn lần nữa.
Hội trưởng nhìn Khương Phàm trên không trung, lại nhìn bọn người Phó Nghiêu, một mặt ngây ra, không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Khương Phàm tạm thời ở trong tửu lâu tận cùng phía đông tại Kim Bảo đảo.
Mặc dù suýt chút nữa đã hủy nửa cái Kim Bảo đảo, nhưng sau khi tin tức Thiên phẩm linh văn cùng Hải Linh truyền đến, đã đưa tới oanh động to lớn.
- Trách không được có thể làm cho Khương Qua kết giao, lại là Thiên phẩm linh văn.
- Lục Du đều là Thiên phẩm, vị lão đại xếp tại thứ nhất kia, cũng hẳn là Thiên phẩm.
- Hai vị Thiên phẩm, ba vị Chí Tôn Thánh phẩm, bọn hắn gặp được nhau thế nào?
- Năm huynh đệ này quá mạnh, mạnh đến dọa người.
- Thiên phẩm linh văn mặc dù rất mạnh, nhưng chỉ dựa vào mình, không thể nào trưởng thành đến Thánh cảnh, cuối cùng vẫn muốn tìm chỗ dựa vào, lần này sự kiện Anh Hùng của Hải Thần đảo vừa vặn cho bọn hắn cơ hội.
- Trách không được Khương Qua mở miệng liền muốn làm đảo chủ, lấy thiên phú của năm huynh đệ bọn hắn, thật đúng là có thể trở thành chủ nhân đảo thứ tư của Hải Thần đảo, cũng chỉ có thiên phú như bọn hắn, mới có thể trấn được đảo thứ tư, cũng trong thời gian ngắn bồi dưỡng đảo thứ tư ngang hàng cùng ba đảo khác.
- Không nên nghĩ vấn đề đến đơn giản như vậy. Hải Thần đảo mặc dù biểu thị đảo thứ tư có thể cùng khác tam đảo bình khởi bình tọa, nhưng thật sẽ như vậy không?
- Trừ phi năm huynh đệ bọn hắn chân chính thần phục ba nhà, đảo thứ tư mới có thể thuộc về bọn hắn, nếu như quá kiêu ngạo, Hải Thần đảo thật đúng là chưa chắc sẽ tiếp nhận bọn hắn.
- Thật ra ngược lại ta lại cảm giác, Hải Thần đảo muốn cũng phải muốn, không muốn cũng phải muốn, nếu không liền tiện nghi cho Thiên Kiếm Thần Tông.
- Đúng vậy, hai vị Thiên phẩm ba vị Chí Tôn Thánh phẩm, Thiên Kiếm Thần Tông mặc dù được tôn làm hoàng đạo, nhưng khẳng định cũng là muốn động tâm.
Bầu không khí cả hòn đảo đều bị năm huynh đệ này điều động, đang mong đợi Hải Thần đảo cùng Thiên Kiếm Thần Tông tranh đoạt, càng đang mong đợi vị đại ca kia đến.
- Lục công tử, hân hạnh hân hạnh, ta muội muội gia chủ Dương gia của Hải Thần đảo, Dương Lam!
Một vị phụ nhân dáng người uyển chuyển, đi tới chỗ tửu lâu mà bọn người Khương Phàm ở, nàng mặc quần dài màu đỏ phác hoạ ra dáng người cao gầy nở nang, phía trước núi non chồng giương, phía sau tròn trịa ngạo nghễ ưỡn lên.
Váy đỏ khảm nạm hoa văn màu vàng, hiện lộ khí tức tôn quý rõ ràng, trâm gài tóc nghiêng vểnh lên, lại vừa đúng tô điểm ra một chút phong tình.
Nàng thật rất mê người, toàn thân tản ra mị lực thành thục, chỉ là đáy mắt lại ngẫu nhiên lóe lên tinh mang, biểu hiện ra nữ tử này bất phàm.
Khương Phàm đứng dậy, mỉm cười hoàn lễ:
- Hải Thần đảo có quyết định?
Dương Lam gót sen uyển chuyển, dáng dấp yểu điệu đi tới gian phòng, mắt quan sát tỉ mỉ bốn huynh đệ Khương Phàm, tự mình ngồi xuống trên ghế.
- Tộc trưởng đang tự mình chạy đến, ta sớm tới xem các vị một chút, thuận tiện hỏi phải chăng các ngươi còn có yêu cầu khác.
Khương Phàm cũng ngồi xuống, nói:
- Hải Thần đảo trù hoạch kiến lập Anh Hùng đảo, có phải vì khiêu chiến hoàng đạo, nếu muốn khiêu chiến hoàng đạo, các ngươi cần đảo thứ tư chân chính hình thành sức chiến đấu, mà không phải năm bè bảy mảng.
- Hai vị Bán Thánh các ngươi trước đó chiêu mộ hiển nhiên còn chưa đủ tư cách. Các ngươi cũng tuyệt đối không hi vọng tương lai đảo thứ tư vừa mới leo lên Thiên Khải chiến trường liền toàn quân bị diệt, nếu không an vị thực mục đích các ngươi mời chào bọn hắn chỉ là làm pháo hôi, tương lai cũng sẽ đối mặt với tán tu giáp hải vực thảo phạt, ảnh hưởng danh dự của các ngươi.
- Cứ như vậy, các ngươi liền cần Thánh Nhân chân chính đến dẫn dắt Anh Hùng đảo. Ta cảm thấy năm huynh đệ chúng ta, có thể đảm nhiệm thân phận đảo chủ này.
Dương Lam mỉm cười gật đầu, đôi mắt đẹp lưu chuyển:
- Vị đại ca kia của các ngươi, là Thánh Nhân??
Khương Phàm lắc đầu nói:
- Tán tu dùng cái gì thành thánh? Nhưng khẳng định bây giờ các ngươi không phải liền khiêu chiến Thiên Khải chiến trường, mà là muốn chờ mười năm tám năm, đến lúc đó... Không sai biệt lắm.
Dương Lam nhìn mắt Khương Phàm, trong thanh âm dễ nghe mang theo ám chỉ đặc thù:
- Nếu như các ngươi thật sự làm đảo chủ, nên chỉnh đốn những tán tu kia như thế nào? Lại nên ở chung cùng tam đảo khác như thế nào. Loại chuyện này cũng không chỉ là muốn thiên phú thực lực, càng cần năng lực hơn!
Khương Phàm cười nhạt:
- Phương pháp Chỉnh đốn có rất nhiều loại, mấu chốt là phải nhìn cùng hòn đảo khác ở chung. Đầu tiên, đương nhiên dựa vào nhau mà tồn tại, Anh Hùng đảo vĩnh viễn thuộc về Hải Thần đảo, điểm ấy là nhất định, không thể nào cao ngạo đơn độc sinh tồn. Thứ hai... nhiệm vụ chủ yếu trước mắt của Hải Thần đảo là chinh chiến Thiên Khải chiến trường, mà Dương gia là chủ đạo, đương nhiên có tư cách tạm thời dẫn dắt toàn bộ hòn đảo, bao gồm cả Anh Hùng đảo.
Dương Lam nhìn Khương Phàm thật sâu, trong tươi cười toát ra mấy phần phong tình khác.
Không tệ lắm, rất có kiến thức!
Không giống như Dương Hùng Vĩ nói cường thế phách lối, hắn rất nhanh đã lĩnh ngộ ý tứ của nàng, cũng uyển chuyển biểu đạt hiệu trung.
Xem ra, tộc trưởng thật sự phải đến một chuyến rồi.
- Ta nghe nói...
Khương Phàm cố ý đánh giá mắt Dương Lam, khẽ cười nói:
- Ngươi đến nay chưa lập gia đình, muốn đều hiến tất cả mình cho Dương gia?
Dương Lam nao nao, giọng dịu dàng cười nói.
- Chúng ta? Không thích hợp!
- Ngươi hiểu lầm, chúng ta đương nhiên không thích hợp, nhưng đại ca đến nay cũng chưa lập gia đình.
- Ồ??
Dương Lam nhìn chằm chằm Khương Phàm, nàng đương nhiên sẽ không cho là nam tử trước mặt là đang đùa giỡn nàng, mà đưa ra một tưởng tượng —— thông gia!
Chương 1785 Trò hay bắt đầu
Nếu như Dương gia nguyện ý giúp năm huynh đệ bọn hắn làm đảo chủ Anh Hùng đảo, bọn hắn sẽ nguyện ý thông gia cùng Dương gia.
Trên mặt Dương Lam hiện ra nụ cười ý vị sâu xa.
Không tệ lắm!!
Đây là sự thực muốn thần phục Dương gia??
Khương Phàm cùng với nàng thoáng nhìn nhau một lát, bỗng nhiên cởi mở cười một tiếng:
- Chỉ là tùy tiện nhắc đến, ha ha, chớ để ý. Đại ca của ta là một nam tử trọng tình, không quá ưa thích những ích lợi này, là ta lắm mồm.
- Ta cũng ưa thích nam tử trọng tình nghĩa, chỉ tiếc, chưa bao giờ gặp.
Dương Lam hàm súc đáp lại, nếu thật sự là Thiên phẩm linh văn, cũng không tính là oan mình, nếu như mình có thể thay Dương gia khống chế Anh Hùng đảo, nàng càng muốn hi sinh mình.
- Ta nghe nói Dương Thiên Hữu công tử đã thức tỉnh Viễn Cổ kình hồn, có thể thể hiện ra tiềm lực tiếp cận Thánh Vương Thiên phẩm.
Khương Phàm bắt đầu dẫn vào vấn đề chính.
- Thiên Hữu vừa mới đạt được Hải Hoàng Tam Xoa Kích, vấn đỉnh Thánh Vương Thiên phẩm đã chỉ là vấn đề thời gian.
Dương Lam nhắc đến Dương Thiên Hữu, vẻ mặt và tư thái cũng không khỏi tự chủ toát ra mấy phần kiêu ngạo.
- Dương Thiên Hữu công tử bây giờ đang bế quan tại Hải Thần đảo sao?
- Vừa mới nhận chủ với Hải Thần Tam Xoa Kích, hẳn là đã xuất quan.
- Ta có một thỉnh cầu mạo muội, hy vọng có thể ở chỗ này nhìn Dương Thiên Hữu công tử một chút.
- Chờ các ngươi gia nhập Hải Thần đảo, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy nhìn thấy Thiên Hữu.
- Ta không phải mời vì chính ta, mà mời vì đại ca xin. Không nói gạt ngươi, ta kỳ thật rất hy vọng có thể gia nhập Hải Thần đảo, nhưng vị đại ca kia của ta...
Khương Phàm cố ý chần chờ một lát, nói:
- Ta hi vọng Hải Thần đảo có thể biểu hiện ra đầy đủ coi trọng, không chỉ có Dương Thiên Hữu công tử phải tới, người của Ngụy gia, Lý gia, tốt nhất đều có thể phái chút nhân vật quan trọng tới.
Chu Thanh Thọ ở bên cạnh phối hợp đúng lúc, nói:
- Chúng ta có hai Thiên phẩm ba Chí Tôn Thánh phẩm, đáng giá các ngươi cao điệu đến thuê.
Hàn Ngạo cũng nói:
- Tiềm lực Hải Linh của Nhị ca ta rất lớn, tương lai xem như cảnh giới Bán Thánh, cũng có thể phát huy ra thực lực Thánh cảnh tại hải vực.
Khương Qua nói:
- Nhân vật quan trọng ba nhà Hải Thần đảo đều tới đón tiếp đại ca của ta, mới có thể để cho tán tu hải vực đều hiểu, ba nhà các ngươi thật sự sẽ cùng Anh Hùng đảo bình khởi bình tọa.
Dương Lam nhìn bốn huynh đệ bọn hắn, cười nói:
- Các ngươi đây là thật cho mình là đảo chủ rồi?
Khương Phàm nói:
- Chúng ta có tư cách làm, càng có thành ý, nếu như Hải Thần đảo đồng ý, liền trực tiếp công khai tỏ thái độ tại Kim Bảo đảo này. Nhưng nếu như Hải Thần đảo không nguyện ý tiếp nhận chúng ta, chúng ta tuyệt đối không cưỡng cầu. Nơi này cũng không chỉ có Hải Thần đảo đang nhận người.
Chu Thanh Thọ phối hợp nói:
- Trước đó chúng ta mai danh ẩn tích, điệu thấp làm việc, sống phóng khoáng cũng sống an toàn, tình huống bây giờ đều bại lộ, có thể sẽ đứng trước nguy hiểm, cho nên... Chúng ta nhất định phải tìm kiếm cái dựa vào. Nếu như Hải Thần đảo không nguyện ý, chúng ta chỉ có thể mưu đường ra khác.
Dương Lam thấy bọn hắn rất nghiêm túc, cũng chăm chú suy nghĩ một lát, đứng lên nói:
- Ta sẽ chuyển cáo cho gia chủ về yêu cầu của các ngươi. Tuy nhiên... Các ngươi tốt nhất phải bảo đảm vị đại ca kia của mình, có thể gánh chịu nổi phần vinh quang này, nghênh tiếp ngày kinh diễm toàn trường.
Khương Phàm cũng đứng dậy, chắp tay nói:
- Các ngươi thành ý lớn bao nhiêu, đại ca của ta cho các ngươi vui mừng lớn bấy nhiêu.
- Một lời đã định?
- Một lời đã định!!
- Vậy ta chờ đợi trước.
Dương Lam nháy mắt mấy cái với Khương Phàm, mang theo bọn thị vệ rời khỏi.
Chu Thanh Thọ ở phía sau hô một câu rất khéo léo:
- Ta đưa tiễn tẩu tử?
Dương Lam có chút hăng hái nhìn Chu Thanh Thọ, cười lắc đầu, mang theo thị vệ đi ra sân nhỏ.
Chờ sau khi bọn hắn rời khỏi, bọn người Khương Phàm ở trong phòng trao đổi ánh mắt, đều toát ra nụ cười sâu xa.
Sau khi vào đêm, Phó Tiêu Dao tìm được Khương Phàm.
- Lục công tử, năm huynh đệ các ngươi xem như triệt để dương danh Kim Bảo đảo.
Khương Phàm mời Phó Tiêu Dao ngồi xuống:
- Không qua mấy ngày nữa, năm huynh đệ chúng ta còn có thể dương danh Thần Dụ Chi Hải.
- Các ngươi xem như để cho ta thấy được cái gì gọi là không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót lên làm kinh người.
- Ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, cũng nên lộ mặt một chút.
- Ta thật sự là hiếu kỳ, năm huynh đệ các ngươi là thế nào gặp phải?
- Cái này nói đến cũng quá dài. Diệp công tử đêm nay tới, sẽ không phải là nghe ta kể chuyện xưa đấy chứ?
- Nếu Lục công tử đã hỏi như thế, vậy ta liền nói thẳng. Năm huynh đệ các ngươi thật sự muốn gia nhập Hải Thần đảo? Không phải ta cố ý nói xấu người khác, nhưng lấy các ngươi biết nhiều việc đời, kinh nghiệm từng trãi cùng trí tuệ, hẳn là có thể nhìn ra được, mục đích thật sự mà Hải Thần đảo trù hoạch kiến lập hòn đảo thứ tư, chính là mời chào tử sĩ, làm vật hi sinh tại Thiên Khải chiến trường.
- Nếu như bọn hắn chỉ là mời chào chút Thiên phẩm lục phẩm, đương nhiên không thể nào thật bình khởi bình tọa, nhưng nếu như chiêu mộ được Thiên phẩm, bồi dưỡng được Thánh Nhân vậy liền chưa hẳn.
- Cách cục ba nhà Hải Thần đảo, trên vạn năm cũng không có thay đổi, ngươi thật sự cho rằng bọn hắn có thể tiếp nhận thay đổi?
- Bọn hắn muốn trùng kích hoàng đạo, đồng thời ổn định hoàng đạo, nhất định phải làm ra thay đổi.
- Ngươi xem thường sự phức tạp của Hải Thần đảo rồi, rất nhiều chuyện phát triển kết cục thường không giống với dự tính ban đầu. Coi như bọn hắn thật sự nguyện ý bồi dưỡng đảo thứ tư, các ngươi lại rất thích hợp, nhưng nếu như các ngươi biểu hiện quá ưu tú...
- Đơn giản thôi, làm người một nhà.
- Lục công tử có ý tứ là...
- Thông gia!! Năm huynh đệ chúng ta cũng đều chưa có thành thân.
Phó Tiêu Dao nhìn chằm chằm Khương Phàm, có chút ngoài ý muốn.
- Xem ra Lục công tử đã chăm chú phân tích qua tình huống của Hải Thần đảo.
Khương Phàm cười nói:
- Dù sao cũng là chuyện muốn phó thác vận mệnh, có thể nào qua loa được?
Phó Tiêu Dao cùng Khương Phàm nhìn nhau một hồi:
- Xem ra ta không có cơ hội rồi?
Khương Phàm nói:
- Vậy phải xem thành ý của Thiên Kiếm Thần Tông.
- Lục công tử đây là muốn hai tay chuẩn bị?
- Chúng ta chọn lựa Hải Thần đảo đầu tiên, nhưng nếu như Thiên Kiếm Thần Tông có thể xuất ra đầy đủ thành ý, chúng ta cũng sẽ xem xét.
Khương Phàm chỉnh ngay ngắn mặt nạ hé mở, cười nhạt nói:
- Ta có thể bảo đảm lai lịch rất chính đáng, không phải trộm cướp, nhưng về phần lấy được từ nơi nào, ha ha, giữ bí mật.
Phó Tiêu Dao nói:
- Bảo vật như vậy không thể nào có lai lịch rất chính đáng, không phải trộm thì chính là cướp. Mà bảo vật như vậy, cho dù ai đạt được đều sẽ cẩn thận giấu kỹ, vậy mà ngươi lại lấy ra đấu giá, nói rõ ngươi nóng lòng ra tay. Nóng lòng ra tay, cũng chính là trong lòng có quỷ.
- Vị công tử này là...
- Phó Tiêu Dao. Đây là gia phụ.
- Tiêu Dao công tử có thể có suy đoán như vậy, cũng là hợp tình lý, nhưng các ngươi cứ việc điều tra, hai thứ bảo bối này không có dính đến bất cứ ân oán gút mắc gì. Ta mở ra điều kiện, các ngươi hẳn là đều biết, mai rùa Huyền Vũ, mai rùa chính thức có được huyết mạch Huyền Vũ. Chỉ có Thánh Kiếm mới xứng với bảo vật như vậy, cho nên ta lấy ra giao dịch. Ta biết giao dịch với đồ Huyền Vũ là phạm vào kiêng kị của hải vực, cho nên lại lấy ra Tiểu Quang Mang Thánh Thuật.
- Ngươi hẳn không phải là Thủy hệ linh văn, tại sao muốn mai rùa Huyền Vũ?
- Ta không cần, là tìm cho tiểu sủng vật ta nuôi.
- Một Yêu Quy sao? Ngươi muốn dùng mai rùa Huyền Vũ, kích phát huyết mạch Yêu Quy??
- Ta muốn làm gì, các ngươi cũng đừng quản. Nếu các ngươi đã tới, hẳn là làm giao dịch. Chỉ cần cho ta một cái mai rùa hoàn chỉnh, ta có thể cùng các ngươi làm giao dịch.
- Ta vẫn hoài nghi lai lịch đồ của ngươi bất chính, chỉ bằng một kẻ tán tu như ngươi, không thể nào đạt được bảo bối như vậy.
- Ta cũng không phải tán tu bình thường. Ta không chỉ có hai thứ bảo bối này, ta còn có thêm nữa.
Khương Phàm cười cười, chớp mắt nói:
- Vận khí ta tốt.
Trong lòng Phó Nghiêu và Phó Tiêu Dao cũng hơi khẽ động, chẳng lẽ gia hỏa này phát hiện bảo tàng từ bí cảnh nào đó?
Gần đây Thánh Bằng đảo cùng Hải Thần đảo phá hư khắp nơi, đã dẫn phát không ít tai nạn, đáy biển một ít vết nứt nơi rãnh biển đều hứng chịu tới trùng kích. Chẳng lẽ có bí cảnh đã bị Thánh Bằng đảo bỏ sót lại, bị hắn phát hiện??
Nghĩ tới đây, đáy mắt Phó Nghiêu nổi lên tinh mang, nhìn chằm chằm Khương Phàm:
- Không biết trên tay Lục công tử còn có bảo vật gì? Nếu quả thật có giá trị, ta có thể mua xuống toàn bộ.
- Bây giờ ta còn không có ý nghĩ ra tay toàn bộ, trước tiên cứ bán Ngũ Hành Thánh Kiếm cùng Tiểu Quang Mang Thánh Thuật.
- Không dối gạt các ngươi, ta lấy ra hai kiện này, thật đúng là bởi vì người của Thiên Kiếm Thần Tông các ngươi ở chỗ này. Người khác không dám giao dịch mai rùa Huyền Vũ, các ngươi hẳn là dám, mà rất có thể thật có.
- Chúng ta quả thật có thể giao dịch, nhưng một kẻ tán tu như ngươi, chỉ nói là ra mấy chữ này giao dịch mai rùa Huyền Vũ liền đã phạm vào kiêng kị. Huyền Vũ, chính là Đế Quân, bộ tộc Huyền Vũ, càng là đế tộc!
Phó Nghiêu lặng lẽ làm thủ thế, lão nhân đứng ở phía sau bên phải chuẩn bị kỹ càng.
- Phó trưởng lão, ngươi chớ xem ta là tán tu bình thường. Ví dụ như bây giờ, ngươi đang động ý nghĩ xấu sao? Ha ha, sau này còn gặp lại!
Toàn thân Khương Phàm đột nhiên dâng lên từng mảnh tinh quang, kịch liệt xen lẫn, xô ra một cái lỗ đen, trong nháy mắt đã cuốn hắn vào hư không.
Phó Nghiêu và hai người khác bất ngờ, đây là vũ khí sao? Hay là một loại võ pháp nào đó!
- Phong tỏa hòn đảo cho ta, tìm tới hắn.
Phó Nghiêu thét lên ra lệnh lão nhân bên phải.
- Ta đi Giáp Đình thương hội, có khả năng hắn đi nơi đó cầm lại bảo bối của mình.
Phó Tiêu Dao đang muốn đi ra ngoài, đối diện đụng phải đệ tử thần tông đang vội vã chạy tới nơi này.
Sau khi đệ tử thần tông hành lễ, liền bẩm báo với bọn hắn, nói:
- Hai vị huynh đệ của Khương Qua đã đến! Là lão Tứ lão Ngũ!
- Đến đã đến, chờ lão đại lão nhị tới lại nói!
- Công tử, hai vị huynh đệ này không đơn giản.
- Làm sao không đơn giản?
- Một người là Dực Long, một người là Tinh Thần, đều là Chí Tôn Thánh phẩm.
- Ồ??
Ngay cả Phó Nghiêu cũng hơi có phản ứng.
Bên trong tán tu, Chí Tôn Thánh phẩm vô cùng hiếm thấy, Chí Tôn Thánh phẩm kéo thành đoàn, càng là khó gặp.
- Bọn hắn còn nói lão nhị đã ở trên đảo, mang theo mặt nạ màu tím, Hắc Động linh văn, còn có chiến sủng đặc biệt.
- Lỗ đen? Còn mang theo mặt nạ?
Phó Tiêu Dao sững sờ, trùng hợp như vậy sao?
- Năm huynh đệ bọn hắn đều mang mặt nạ, che nửa gương mặt.
- Vị lão nhị này tên gọi là gì?
- Bọn hắn không nói.
…
Khương Phàm rời khỏi tiểu viện, đi thẳng đến Giáp Đình thương hội.
- Lý hội trưởng, làm ăn phải nói quy củ, các ngươi cứ bán ta đi như vậy?
Khương Phàm đi đến tầng cao nhất tại thương hội, chất vấn tên hội trưởng to béo của Giáp Đình thương hội.
Bên trên gương mặt béo trắng nõn mượt mà của hội trưởng mang theo nụ cười như thói quen:
- Là Lục công tử sao, ngươi đây là nói cái gì vậy, Giáp Đình thương hội chúng ta chính là thương hội lớn nhất cổ xưa nhất, cũng là coi trọng thành tín nhất trên Kim Bảo đảo.
- Chính là các ngươi giữ chữ tín, ta mới đến chỗ các ngươi nơi này ra bán bảo bối, cũng đồng ý cho các ngươi rút thành mười phần trăm, kết quả các ngươi lại tiết lộ tình huống của ta cho Thiên Kiếm Thần Tông!
- A, ngươi nói Tam trưởng lão thần tông sao, ngài ấy chỉ tới hỏi tình huống, ta thuận miệng nói ra tên, đặc biệt, cũng không có nói ngươi ở đâu. Hẳn là hắn phát động người của hắn tìm tới. Ngươi cũng biết, bọn hắn là hoàng đạo, là chủ nhân của Thần Dụ Chi Hải, tìm người còn không nhẹ nhàng sao?
Lý hội trưởng ngoài cười nhưng trong không cười đáp lại.
- Ta không cùng ngươi nhiều lời, đồ ở đâu? Ta muốn lấy đi.
- Đồ còn chưa có bán.
- Ta không bán.
- Chúng ta vì tuyên truyền, tốn không ít tinh lực, ngươi nói không bán thì không bán rồi? Ha ha, không tuân theo quy củ.
Lý hội trưởng nhìn thấy tiểu tử này khí thế hung hăng liền biết hẳn là thần tông đã đi qua tìm.
Nếu đã như thế này, hắn liền muốn thay thần tông cản lại, thay cái thể diện.
Thiên Kiếm Thần Tông, chủ nhân thật sự của Thần Dụ Chi Hải, đây cũng không phải là vấn đề mà loại thương hội như bọn hắn liền có thể tùy tiện tiếp xúc đến.
- Là các ngươi trái với quy củ trước đây, trả đồ lại cho ta.
- Ngươi là muốn gây sự sao? Lục công tử, nơi này là Giáp Đình thương hội, thương hội lớn nhất Kim Bảo đảo, đừng nói ngươi là Niết Bàn tứ trọng thiên liền xem như thất trọng thiên tới, đều phải cân nhắc một chút.
Chương 1782 Xếp hạng thứ hai
- Ta nói một lần cuối, trả đồ của ta lại cho ta.
- Ta cũng lặp lại lần nữa, đừng nghĩ gây sự tại Giáp Đình thương hội ta!
- Giáp Đình thương hội truyền thừa đã bao nhiêu năm?
- Thật muốn tính toán ra, phải có hơn hai nghìn năm.
- Ngươi ngồi vào vị trí này, không dễ dàng nhỉ.
- Ha ha, còn có thể.
Khương Phàm nhìn hội trưởng thương hội mập mạp, thật lâu, cười lạnh:
- Ngươi là con cóc biển!
- Ngươi nói cái gì?
Hội trưởng biến sắc.
- Ngươi ngồi vào đầu!
Khương Phàm một tay nắm chặt Thông Thiên Tháp, chỉ lên trời một kích.
Ầm ầm!!
Một tiếng vang đinh tai nhức óc, không gian đều nổi lên gợn sóng, toàn bộ cửa sổ tầng cao nhất nổ nát vụn.
Một mảnh ánh sáng màu xanh lam hừng hực chiếu thấu tầng cao nhất của thương hội, sáng đến mức khiến cho hội trưởng cùng bọn thị vệ đều mở mắt không ra, càng cảm nhận được cảm giác nặng nề khó nói nên lời.
Nhưng đây không phải ánh sáng chân chính, mà là Thủy nguyên lực!
Ầm ầm! Ầm ầm...
Ánh sáng màu xanh lam tăng vọt, diễn biến kịch liệt, hóa thành hải triều cuồn cuộn lấp đầy tầng cao nhất, che mất hội trưởng, các thị vệ và tất cả mọi người, cuốn bọn hắn đụng cửa sổ rách rưới bay ra ngoài.
Hải triều tiếp tục cuồn cuộn, bao phủ tầng cao nhất sau đó thuận hướng tiếp tục lao nhanh xuống, rót đầy thương hội.
Tòa này thương hội xa hoa tổng cộng có trên dưới mười tám tầng, bên trong náo nhiệt ngoại trừ mua bán, đi dạo, còn có đang đấu giá, đều tại bất ngờ không đề phòng bị thủy triều từ trên trời giáng xuống bao phủ, bị địa tầng sụp đổ va chạm.
Thương hội lắc lư kịch liệt, ầm vang sụp đổ, hải triều thao thao bất tuyệt, phóng tới trùng kích, giống như một con sóng lớn đột nhiên vượt qua không gian kéo đến, nuốt hết phố dài, phá hủy phòng ốc.
Đường đi náo nhiệt lập tức loạn thành một bầy, phòng ốc đổ sụp, Yêu thú kinh hoảng giãy dụa, số lượng lớn cường giả chật vật bị cuốn đi.
Ở bên trong thủy triều cuồn cuộn, một con cự quy màu lam từ trong Giáp Đình thương hội ầm vang đứng dậy, cơ thể vài trăm mét tản ra ánh sáng, nó đạp trên hải triều, ngẩn đầu lên trời gào thét cuồng liệt, thanh triều cuồn cuộn, giống như cơn lốc quét sạch đất trời.
Hống hống hống...
Toàn thân cự quy màu lam quấn quanh lấy tự phù đỏ như máu, bị cường thế áp chế, nhưng rốt cuộc cũng rời khỏi Thông Thiên Tháp, cảm giác tự do để nó phát cuồng nổi điên, mãnh liệt vỗ mạnh hải triều.
Thoáng chốc, tầng mây trên bầu trời rơi xuống, hóa thành thủy triều cuồn cuộn vọt tới con rùa xanh, biển cả ở phương xa nổi sóng lớn ngập trời, chồng chất mấy trăm đến hơn ngàn con sóng, liên miên bất tuyệt va chạm vách núi, bao phủ bến tàu.
Trên hòn đảo kéo dài hơn ba trăm dặm, hà triều bay lên không, giống như lão long đang gào thét, vọt tới rùa xanh.
Càng có số lượng lớn tinh thạch Thủy hệ, linh lực võ giả Thủy hệ, đều hóa thành Thủy nguyên lực phóng lên không.
Tràng diện kia cứ như Hoàng Giả đang trở về, chiếu lệnh ngàn vạn thủy triều.
Hống hống hống...
Cự quy màu lam nhanh chóng to lớn hơn, từ trăm mét đến mấy trăm mét, cho đến hơn ngàn mét.
Hình dáng mơ hồ càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng mạnh mẽ.
Ầm ầm ầm!
Thủy triều đang chiếm cứ xung quanh nó, giống như núi lớn kéo lên nó, thẳng tới trời cao.
Nếu như không phải bị phong ấn kiềm chế, thì tràng diện bạo động rất có thể đã trực tiếp mất khống chế.
Hòn đảo đại loạn, vô số người ngắm nhìn hình ảnh rung động giữa hòn đảo kia.
- Đó là Hải thú gì?
- Giáp Đình thương hội sao? Quái vật chạy từ chỗ đó đi ra?
- Đây không phải là Hải thú, là võ pháp!!
- Không có khôi giáp không có huyết nhục, là năng lượng thể, võ pháp, khẳng định là võ pháp.
- Ai có thể kiến tạo thanh thế như vậy, ai dám làm càn tại Giáp Đình thương hội.
Xa xa, hải triều bao phủ bến tàu, va chạm vách núi, dọc theo đường núi gập ghềnh thẳng đến trong hòn đảo; dòng sông thác nước trên đảo nhanh chóng khô cạn, hóa thành thủy triều cuồn cuộn, vượt ngang trời cao, đánh tới cự quy nguy nga.
Dân chúng bị dìm ngập vùng vẫy giãy chết, những người không có bị bao phủ thì rung động nhìn ra xa.
Bọn người Phó Nghiêu liên tiếp bay lên không, ngắm nhìn cự quy đang gào thét ở nơi xa, sắc mặt hơi biến đổi:
- Đó là võ pháp sao? Hay là...
Oanh!
Khương Phàm bước ra từ lỗ đen, đứng ở trên thân cự quy, sau khi nhìn quanh toàn trường, hắn lại nhìn Phó Nghiêu.
Khóe miệng khẽ nhếch, bỗng nhiên khống chế nắm chặt đường vân màu máu, cự quy gào thét một tiếng, nhanh chóng sụp đổ, cuối cùng chỉ còn hình dáng mơ hồ, bị hắn kéo vào Thông Thiên Tháp.
Đây là một Cổ Hải Linh mà Khương Phàm chòn từ tầng thứ tư, hai bên làm giao dịch, tạm thời để hắn điều động, tương lai thả về hải dương.
Khương Phàm tay trái nâng một cái miếng sắt, tay phải mang theo một thanh kiếm sắc, sau khi biểu hiện ra với Phó Nghiêu ở phía xa xa, toàn thân lại dâng lên tinh quang, xô ra lỗ đen, cuốn hắn đi.
Theo Hải Linh biến mất, thủy triều cuồn cuộn ầm vang sụp đổ, ngay cả hà triều lao nhanh cùng hải triều trùng kích cũng đều mất đi kiềm chế, bao phủ hòn đảo, tàn phá bừa bãi khắp nơi.
Kim Bảo đảo náo nhiệt phồn hoa hoàn toàn đại loạn!
- Chính là hắn sao? Hắn chính là Nhị ca của Khương Qua?
Phó Tiêu Dao kinh ngạc, người này có chút phách lối thật, lại dám không chút kiêng kỵ gì mà hủy Giáp Đình thương hội, đại loạn Kim Bảo đảo.
- Hải Linh?
Phó Nghiêu hồi tưởng đến hình dáng mơ hồ bị cuốn đi kia.
Không có vết tích diễn dịch võ pháp, càng giống như một con Yêu thú, nhưng lại không có huyết nhục hài cốt, vậy mà lại để hắn nghĩ tới Tinh Linh Hải Dương.
Nhưng, Hải Linh cực kỳ hiếm thấy, cũng rất ít xuất hiện ở Thần Dụ Chi Hải, bình thường đều là tại Hư Vọng Chi Hải.
Ầm ầm...
Lôi triều cuồng kích, vượt qua trời cao.
Khương Qua cưỡi Long Lân Lôi Mã chạy tới nơi này, nhìn quanh thủy triều tàn phá hòn đảo hỗn loạn:
- Nhị ca quả nhiên ở chỗ này!
- Nhị ca!! Chúng ta ở đây!!
Chu Thanh Thọ hô to, một tay chỉ trời, tinh quang sáng chói bay thẳng lên trời, nhanh chóng phóng đại, giống như Tinh Hà, vắt ngang trời cao, chiếm cứ ra hoa văn phức tạp.
Chỉ sau chốc lát, tinh không vỡ ra, một cái lỗ đen xuất hiện.
Khương Phàm mang theo mặt nạ màu tím, từ bên trong đi ra.
- Nhị ca!!
Hàn Ngạo đưa tay, hành lễ đến bầu trời.
Khương Phàm nhìn bọn họ một chút, từ không trung đi xuống.
Khóe miệng Chu Thanh Thọ có chút run run, suýt chút nữa đã bật cười.
Cái sự trang bức này để bọn ngu ngốc này sửng sốt một chút. Tuy nhiên... Hắc hắc... Chơi vui thật.
- Hắn chính là Nhị ca của Khương Qua?
Dương Hùng Vĩ cùng Tạ Côn liên tiếp chạy tới nơi này, nhìn tràng diện hỗn loạn đều thoáng có phản ứng, tên Nhị ca này có chút dã man thật.
Chương 1783 Tranh nhau lấy lòng
Tam trưởng lão Phó Nghiêu nhìn về phía Tạ Côn, hỏi thăm tình huống, Tạ Côn gật gật đầu, ra hiệu chính là bọn hắn.
Khương Qua mang theo Khương Phàm chủ động tìm tới Dương Hùng Vĩ:
- Nhị ca, ta giới thiệu cho huynh, vị này là Dương Hùng Vĩ của Hải Thần đảo, một trong những người phụ trách chủ yếu của Anh Hùng đảo.
Dương Hùng Vĩ vội vàng hiện lên nụ cười, sau khi hàn huyên một trận, lại hỏi:
- Còn không có xin hỏi tôn danh của vị huynh đệ này.
- Họ Lục tên Du, một nhân vật nhỏ của Thần Dụ Chi Hải.
- Lục huynh đệ thực sự quá khách khí, lấy thiên phú cùng tiềm lực của ngươi, muốn điệu thấp nhưng vẫn là nhân vật lớn, tuy nhiên là một vấn đề thái độ mà thôi. Xin cho ta mạo muội hỏi một câu, huynh đệ đây thật sự là Hắc Động linh văn? Xưa nay ta chưa bao giờ gặp linh văn thần kỳ như vậy.
- Ta thuộc về Tinh Thần linh văn biến dị.
- Không không không, không phải biến dị, hẳn là thăng hoa. Huynh đệ đây có thể sử dụng Niết Bàn cảnh tứ trọng thiên, đứng ở thứ hai, đứng phía trên ba vị huynh đệ Khương Qua, Chu Ngao, Hàn Thú, khẳng định là có chỗ phi phàm gì đó chăng?
Dương Hùng Vĩ cố ý thử thăm dò cặn kẽ tình huống của Khương Phàm.
Mặc dù Hắc Động linh văn xác thực thần bí, nhưng Tinh Thần, Dực Long, đều khuất tại thứ tư thứ năm, làm Thiên Cương Lôi Hỏa mà cao giai Niết Bàn cảnh Khương Qua, cũng chỉ có thể cam làm thứ ba, hắn thật sự là hiếu kỳ Lục Du có chỗ nào càng đặc biệt, có thể lấy niết bàn tứ trọng thiên đứng hàng thứ hai.
- Thiên phẩm linh văn!
Một âm thanh từ đằng xa truyền đến.
- Thiên phẩm??
Gương mặt của bọn người Dương Hùng Vĩ có phản ứng, vội vàng nhìn sang.
Người đi tới chính là phụ tử Phó Nghiêu, bọn hắn cẩn thận nhìn chằm chằm nam tử trước mặt, mặc dù đang cực lực áp chế, nhưng cái phản ứng vi diệu kia, tuyệt đối vượt qua Thánh phẩm.
Bọn hắn chăm chú nhìn Khương Phàm, chờ đợi Khương Phàm đáp lại.
Khương Phàm cười khẽ hai tiếng:
- Thiên phẩm linh văn giống như không nên xuất hiện bên trong tán tu, quá quái dị, dễ dàng nhận chú ý, ta chỉ có thể ẩn núp khắp nơi, nhưng... Ta kiềm chế quá lâu, muốn tìm cái bối cảnh có thể để cho ta thả ra.
Đơn giản mấy câu tương đương với thừa nhận phẩm cấp linh văn của chính mình, càng giải thích nguyên nhân hắn chưa bao giờ lộ ra ở bên ngoài, cùng nguyên nhân bây giờ muốn cân nhắc tiến vào Anh Hùng đảo.
Dương Hùng Vĩ hít vào một hơi, Thiên phẩm linh văn?
Bên trong tán tu của Thần Dụ Chi Hải lại còn có Thiên phẩm linh văn!
Mặc dù nhân vật như vậy không phải không có xuất hiện qua, nhưng thật sự quá ít, mấy chục hay là trên trăm năm đều chưa hẳn xuất hiện một ai!
Phụ tử Phó Nghiêu khẽ nhíu mày, thật sự là Thiên phẩm linh văn?
Lại còn là linh văn đặc biệt loại hình lỗ đen!
Thiên phú như vậy thực sự quá kinh người, nếu quả như thật có thể trưởng thành, nhất định là một nhân vật lớn!
- Lục công tử, Dương Lam của Dương gia chúng ta đã đang cung kính chờ đợi, xin mời??
Dương Hùng Vĩ nhiệt tình mời chào, cũng lặng lẽ ra hiệu cùng thị vệ phía sau, nhanh đi thông báo Dương Lam, nhất định phải đưa vị gia này vào Hải Thần đảo.
Một vị Thiên phẩm, ngoài ra còn ba vị Chí Tôn Thánh phẩm?
Tổ hợp đội hình như vậy, đưa mắt nhìn khắp Thần Dụ Chi Hải cũng không tìm tới người thứ hai.
Không đúng, đây chỉ là lão nhị, còn có lão đại đâu?
Chẳng lẽ cũng là Thiên phẩm linh văn sao?
Nói không chừng đã là Thiên phẩm cảnh giới Bán Thánh!
Mặc kệ sau này an bài bọn hắn thế nào, trước tiên cứ phải chiêu mộ đến được Hải Thần đảo lại nói!
Khương Phàm không có trả lời, mà là hỏi:
- Đại ca đâu, còn chưa tới sao?
Khương Qua nói:
- Ta đã để lại ấn ký liên hệ của chúng ta, trừ phi là đại ca đang bế quan, hẳn là chẳng mấy chốc sẽ đến.
Khương Phàm lại nói:
- Trước tiên hãy thông báo đại ca, đừng tới nữa.
Chu Thanh Thọ lộ ra thể hiện kinh ngạc lại ngoài ý muốn, từng chi tiết từng động tác vừa đúng:
- Vì sao? Nhị ca, huynh và đại ca đều khát vọng đường đường chính chính xuất hiện tại Thần Dụ Chi Hải, đây chính là một cơ hội cực tốt.
- Vẫn là nên cẩn thận chút tốt, chúng ta quá phô trương, nếu như Hải Thần đảo không có có ý tốt thì sao? Năm huynh đệ chúng ta không thể nào bị người một mẻ hốt gọn được.
Khương Phàm cười nhạt, nói với Dương Hùng Vĩ:
- Không có ý gì khác, một chút ý thức bảo vệ bản thân nho nhỏ.
- Nhị ca lo lắng rất đúng!
Chu Thanh Thọ không đợi đám người kịp phản ứng, đột nhiên triệu ra Tinh Thần Kiếm, đâm rách không gian, hướng thâm không đánh ra từng mảng tinh quang, sau đó làm bộ nói:
- Vết tích đã làm xong, lão đại hẳn là sẽ không tuỳ tiện xuất hiện.
Phụ tử Phó Nghiêu trao đổi ánh mắt, gia hỏa này cũng đang làm cho bọn hắn xem sao.
- Cẩn thận một chút vẫn tốt, xin mời??
Dương Hùng Vĩ ngượng ngùng cười cười, lần nữa mời.
- Vẫn là từ bỏ đi, chờ Hải Thần đảo làm ra quyết định kỹ càng lại đến liên hệ với chúng ta.
Toàn thân Khương Phàm dâng lên tinh quang, muốn va chạm chỗ lỗ đen cuốn tất cả bọn hắn đi.
- Xin chờ một chút!
Phó Nghiêu đưa tay ngăn lại, trong lời nói lại dùng một chữ xin:
- Lục công tử, thứ ngươi vừa mới triệu ra tới, là Hải Linh sao??
- Phó trưởng lão không hổ là người của hoàng đạo, kiến thức rộng rãi.
- Hải Linh??
Dương Hùng Vĩ kinh hô, đây không phải là võ pháp?
Phó Nghiêu nhìn Khương Phàm thật lâu:
- Lục công tử thật sự là vận khí tốt, lại có thể tìm được linh vật như vậy tại Thần Dụ Chi Hải.
Khương Phàm nói:
- Ta tại hoạt động đáy biển quanh năm, ngoài ý muốn đụng phải Hải Linh, cũng may mắn có thể hàng phục. Ta tìm kiếm mai rùa Huyền Vũ, chính là muốn làm cái phòng hộ cho nó.
- Hải Linh cường hãn lại yếu ớt, thì phải tìm cái phòng hộ. Nếu như Lục công tử không để ý, chờ ta mấy ngày, ta có thể tìm tới Huyền Vũ mai rùa cho ngươi.
- Ồ?? Phó trưởng lão đây là nguyện ý giao dịch?
- Nếu như Lục công tử nguyện ý giao dịch, đây có thể là giao dịch, nếu như Lục công tử cân nhắc gia nhập Thiên Kiếm Thần Tông, đây chính là thành ý của ta.
Phó Nghiêu tự mình mời chào để Dương Hùng Vĩ âm thầm gấp gáp, tay phải giấu ở phía sau lo lắng ra hiệu bọn thị vệ nhanh đi chào hỏi Dương Lam, nếu chậm thì sẽ thật sự bị người khác cướp đi.
- Nói thật, so với Hải Thần đảo, ta càng kỳ vọng có thể đi đến Thiên Kiếm Thần Tông, nhưng tính cách kia của đại ca chúng ta, hẳn là càng muốn làm đảo chủ, mà không phải trưởng lão bình thường.
- Ta không ép buộc các ngươi, nhưng nếu như các ngươi thật cân nhắc đến Thiên Kiếm Thần Tông, ta muốn... Không có điều kiện gì là không thể nói.
Chương 1784 Bàn bạc điều kiện
Khương Phàm yên lặng tự định giá một lát, chỉ là mỉm cười gật đầu, nhưng không có làm đáp lại.
Lúc này, hội trưởng to béo của Giáp Đình thương hội được bọn thị vệ móc ra trong phế tích cùng thủy triều bừa bộn.
- A a a, họ Lục! Ngươi chán sống rồi sao? Dám hủy Giáp Đình thương hội ta! Ngươi biết địa vị của ta tại Kim Bảo đảo này là gì không? Một câu của ta liền có thể để hơn một nửa thương hội của Thần Dụ Chi Hải, đều tuyệt đối không làm ăn cùng ngươi! Không có Linh Bảo đan dược, ta xem ngươi tu luyện như thế nào!
Hội trưởng tức giận không kiềm chế được, khí thế hung hăng phóng tới không trung, nhưng không đợi đi đến tới chỗ Khương Phàm nơi đó, không trung liên tiếp truyền đến hai tiếng quát lớn của Tạ Côn và Dương Hùng Vĩ:
- Cút!!
Hội trưởng cưỡng bức dừng ở giữa không trung, chau mày, còn tưởng rằng mình nghe lầm.
- Cút!!
Dương Hùng Vĩ và Tạ Côn quát lớn lần nữa.
Hội trưởng nhìn Khương Phàm trên không trung, lại nhìn bọn người Phó Nghiêu, một mặt ngây ra, không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Khương Phàm tạm thời ở trong tửu lâu tận cùng phía đông tại Kim Bảo đảo.
Mặc dù suýt chút nữa đã hủy nửa cái Kim Bảo đảo, nhưng sau khi tin tức Thiên phẩm linh văn cùng Hải Linh truyền đến, đã đưa tới oanh động to lớn.
- Trách không được có thể làm cho Khương Qua kết giao, lại là Thiên phẩm linh văn.
- Lục Du đều là Thiên phẩm, vị lão đại xếp tại thứ nhất kia, cũng hẳn là Thiên phẩm.
- Hai vị Thiên phẩm, ba vị Chí Tôn Thánh phẩm, bọn hắn gặp được nhau thế nào?
- Năm huynh đệ này quá mạnh, mạnh đến dọa người.
- Thiên phẩm linh văn mặc dù rất mạnh, nhưng chỉ dựa vào mình, không thể nào trưởng thành đến Thánh cảnh, cuối cùng vẫn muốn tìm chỗ dựa vào, lần này sự kiện Anh Hùng của Hải Thần đảo vừa vặn cho bọn hắn cơ hội.
- Trách không được Khương Qua mở miệng liền muốn làm đảo chủ, lấy thiên phú của năm huynh đệ bọn hắn, thật đúng là có thể trở thành chủ nhân đảo thứ tư của Hải Thần đảo, cũng chỉ có thiên phú như bọn hắn, mới có thể trấn được đảo thứ tư, cũng trong thời gian ngắn bồi dưỡng đảo thứ tư ngang hàng cùng ba đảo khác.
- Không nên nghĩ vấn đề đến đơn giản như vậy. Hải Thần đảo mặc dù biểu thị đảo thứ tư có thể cùng khác tam đảo bình khởi bình tọa, nhưng thật sẽ như vậy không?
- Trừ phi năm huynh đệ bọn hắn chân chính thần phục ba nhà, đảo thứ tư mới có thể thuộc về bọn hắn, nếu như quá kiêu ngạo, Hải Thần đảo thật đúng là chưa chắc sẽ tiếp nhận bọn hắn.
- Thật ra ngược lại ta lại cảm giác, Hải Thần đảo muốn cũng phải muốn, không muốn cũng phải muốn, nếu không liền tiện nghi cho Thiên Kiếm Thần Tông.
- Đúng vậy, hai vị Thiên phẩm ba vị Chí Tôn Thánh phẩm, Thiên Kiếm Thần Tông mặc dù được tôn làm hoàng đạo, nhưng khẳng định cũng là muốn động tâm.
Bầu không khí cả hòn đảo đều bị năm huynh đệ này điều động, đang mong đợi Hải Thần đảo cùng Thiên Kiếm Thần Tông tranh đoạt, càng đang mong đợi vị đại ca kia đến.
- Lục công tử, hân hạnh hân hạnh, ta muội muội gia chủ Dương gia của Hải Thần đảo, Dương Lam!
Một vị phụ nhân dáng người uyển chuyển, đi tới chỗ tửu lâu mà bọn người Khương Phàm ở, nàng mặc quần dài màu đỏ phác hoạ ra dáng người cao gầy nở nang, phía trước núi non chồng giương, phía sau tròn trịa ngạo nghễ ưỡn lên.
Váy đỏ khảm nạm hoa văn màu vàng, hiện lộ khí tức tôn quý rõ ràng, trâm gài tóc nghiêng vểnh lên, lại vừa đúng tô điểm ra một chút phong tình.
Nàng thật rất mê người, toàn thân tản ra mị lực thành thục, chỉ là đáy mắt lại ngẫu nhiên lóe lên tinh mang, biểu hiện ra nữ tử này bất phàm.
Khương Phàm đứng dậy, mỉm cười hoàn lễ:
- Hải Thần đảo có quyết định?
Dương Lam gót sen uyển chuyển, dáng dấp yểu điệu đi tới gian phòng, mắt quan sát tỉ mỉ bốn huynh đệ Khương Phàm, tự mình ngồi xuống trên ghế.
- Tộc trưởng đang tự mình chạy đến, ta sớm tới xem các vị một chút, thuận tiện hỏi phải chăng các ngươi còn có yêu cầu khác.
Khương Phàm cũng ngồi xuống, nói:
- Hải Thần đảo trù hoạch kiến lập Anh Hùng đảo, có phải vì khiêu chiến hoàng đạo, nếu muốn khiêu chiến hoàng đạo, các ngươi cần đảo thứ tư chân chính hình thành sức chiến đấu, mà không phải năm bè bảy mảng.
- Hai vị Bán Thánh các ngươi trước đó chiêu mộ hiển nhiên còn chưa đủ tư cách. Các ngươi cũng tuyệt đối không hi vọng tương lai đảo thứ tư vừa mới leo lên Thiên Khải chiến trường liền toàn quân bị diệt, nếu không an vị thực mục đích các ngươi mời chào bọn hắn chỉ là làm pháo hôi, tương lai cũng sẽ đối mặt với tán tu giáp hải vực thảo phạt, ảnh hưởng danh dự của các ngươi.
- Cứ như vậy, các ngươi liền cần Thánh Nhân chân chính đến dẫn dắt Anh Hùng đảo. Ta cảm thấy năm huynh đệ chúng ta, có thể đảm nhiệm thân phận đảo chủ này.
Dương Lam mỉm cười gật đầu, đôi mắt đẹp lưu chuyển:
- Vị đại ca kia của các ngươi, là Thánh Nhân??
Khương Phàm lắc đầu nói:
- Tán tu dùng cái gì thành thánh? Nhưng khẳng định bây giờ các ngươi không phải liền khiêu chiến Thiên Khải chiến trường, mà là muốn chờ mười năm tám năm, đến lúc đó... Không sai biệt lắm.
Dương Lam nhìn mắt Khương Phàm, trong thanh âm dễ nghe mang theo ám chỉ đặc thù:
- Nếu như các ngươi thật sự làm đảo chủ, nên chỉnh đốn những tán tu kia như thế nào? Lại nên ở chung cùng tam đảo khác như thế nào. Loại chuyện này cũng không chỉ là muốn thiên phú thực lực, càng cần năng lực hơn!
Khương Phàm cười nhạt:
- Phương pháp Chỉnh đốn có rất nhiều loại, mấu chốt là phải nhìn cùng hòn đảo khác ở chung. Đầu tiên, đương nhiên dựa vào nhau mà tồn tại, Anh Hùng đảo vĩnh viễn thuộc về Hải Thần đảo, điểm ấy là nhất định, không thể nào cao ngạo đơn độc sinh tồn. Thứ hai... nhiệm vụ chủ yếu trước mắt của Hải Thần đảo là chinh chiến Thiên Khải chiến trường, mà Dương gia là chủ đạo, đương nhiên có tư cách tạm thời dẫn dắt toàn bộ hòn đảo, bao gồm cả Anh Hùng đảo.
Dương Lam nhìn Khương Phàm thật sâu, trong tươi cười toát ra mấy phần phong tình khác.
Không tệ lắm, rất có kiến thức!
Không giống như Dương Hùng Vĩ nói cường thế phách lối, hắn rất nhanh đã lĩnh ngộ ý tứ của nàng, cũng uyển chuyển biểu đạt hiệu trung.
Xem ra, tộc trưởng thật sự phải đến một chuyến rồi.
- Ta nghe nói...
Khương Phàm cố ý đánh giá mắt Dương Lam, khẽ cười nói:
- Ngươi đến nay chưa lập gia đình, muốn đều hiến tất cả mình cho Dương gia?
Dương Lam nao nao, giọng dịu dàng cười nói.
- Chúng ta? Không thích hợp!
- Ngươi hiểu lầm, chúng ta đương nhiên không thích hợp, nhưng đại ca đến nay cũng chưa lập gia đình.
- Ồ??
Dương Lam nhìn chằm chằm Khương Phàm, nàng đương nhiên sẽ không cho là nam tử trước mặt là đang đùa giỡn nàng, mà đưa ra một tưởng tượng —— thông gia!
Chương 1785 Trò hay bắt đầu
Nếu như Dương gia nguyện ý giúp năm huynh đệ bọn hắn làm đảo chủ Anh Hùng đảo, bọn hắn sẽ nguyện ý thông gia cùng Dương gia.
Trên mặt Dương Lam hiện ra nụ cười ý vị sâu xa.
Không tệ lắm!!
Đây là sự thực muốn thần phục Dương gia??
Khương Phàm cùng với nàng thoáng nhìn nhau một lát, bỗng nhiên cởi mở cười một tiếng:
- Chỉ là tùy tiện nhắc đến, ha ha, chớ để ý. Đại ca của ta là một nam tử trọng tình, không quá ưa thích những ích lợi này, là ta lắm mồm.
- Ta cũng ưa thích nam tử trọng tình nghĩa, chỉ tiếc, chưa bao giờ gặp.
Dương Lam hàm súc đáp lại, nếu thật sự là Thiên phẩm linh văn, cũng không tính là oan mình, nếu như mình có thể thay Dương gia khống chế Anh Hùng đảo, nàng càng muốn hi sinh mình.
- Ta nghe nói Dương Thiên Hữu công tử đã thức tỉnh Viễn Cổ kình hồn, có thể thể hiện ra tiềm lực tiếp cận Thánh Vương Thiên phẩm.
Khương Phàm bắt đầu dẫn vào vấn đề chính.
- Thiên Hữu vừa mới đạt được Hải Hoàng Tam Xoa Kích, vấn đỉnh Thánh Vương Thiên phẩm đã chỉ là vấn đề thời gian.
Dương Lam nhắc đến Dương Thiên Hữu, vẻ mặt và tư thái cũng không khỏi tự chủ toát ra mấy phần kiêu ngạo.
- Dương Thiên Hữu công tử bây giờ đang bế quan tại Hải Thần đảo sao?
- Vừa mới nhận chủ với Hải Thần Tam Xoa Kích, hẳn là đã xuất quan.
- Ta có một thỉnh cầu mạo muội, hy vọng có thể ở chỗ này nhìn Dương Thiên Hữu công tử một chút.
- Chờ các ngươi gia nhập Hải Thần đảo, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy nhìn thấy Thiên Hữu.
- Ta không phải mời vì chính ta, mà mời vì đại ca xin. Không nói gạt ngươi, ta kỳ thật rất hy vọng có thể gia nhập Hải Thần đảo, nhưng vị đại ca kia của ta...
Khương Phàm cố ý chần chờ một lát, nói:
- Ta hi vọng Hải Thần đảo có thể biểu hiện ra đầy đủ coi trọng, không chỉ có Dương Thiên Hữu công tử phải tới, người của Ngụy gia, Lý gia, tốt nhất đều có thể phái chút nhân vật quan trọng tới.
Chu Thanh Thọ ở bên cạnh phối hợp đúng lúc, nói:
- Chúng ta có hai Thiên phẩm ba Chí Tôn Thánh phẩm, đáng giá các ngươi cao điệu đến thuê.
Hàn Ngạo cũng nói:
- Tiềm lực Hải Linh của Nhị ca ta rất lớn, tương lai xem như cảnh giới Bán Thánh, cũng có thể phát huy ra thực lực Thánh cảnh tại hải vực.
Khương Qua nói:
- Nhân vật quan trọng ba nhà Hải Thần đảo đều tới đón tiếp đại ca của ta, mới có thể để cho tán tu hải vực đều hiểu, ba nhà các ngươi thật sự sẽ cùng Anh Hùng đảo bình khởi bình tọa.
Dương Lam nhìn bốn huynh đệ bọn hắn, cười nói:
- Các ngươi đây là thật cho mình là đảo chủ rồi?
Khương Phàm nói:
- Chúng ta có tư cách làm, càng có thành ý, nếu như Hải Thần đảo đồng ý, liền trực tiếp công khai tỏ thái độ tại Kim Bảo đảo này. Nhưng nếu như Hải Thần đảo không nguyện ý tiếp nhận chúng ta, chúng ta tuyệt đối không cưỡng cầu. Nơi này cũng không chỉ có Hải Thần đảo đang nhận người.
Chu Thanh Thọ phối hợp nói:
- Trước đó chúng ta mai danh ẩn tích, điệu thấp làm việc, sống phóng khoáng cũng sống an toàn, tình huống bây giờ đều bại lộ, có thể sẽ đứng trước nguy hiểm, cho nên... Chúng ta nhất định phải tìm kiếm cái dựa vào. Nếu như Hải Thần đảo không nguyện ý, chúng ta chỉ có thể mưu đường ra khác.
Dương Lam thấy bọn hắn rất nghiêm túc, cũng chăm chú suy nghĩ một lát, đứng lên nói:
- Ta sẽ chuyển cáo cho gia chủ về yêu cầu của các ngươi. Tuy nhiên... Các ngươi tốt nhất phải bảo đảm vị đại ca kia của mình, có thể gánh chịu nổi phần vinh quang này, nghênh tiếp ngày kinh diễm toàn trường.
Khương Phàm cũng đứng dậy, chắp tay nói:
- Các ngươi thành ý lớn bao nhiêu, đại ca của ta cho các ngươi vui mừng lớn bấy nhiêu.
- Một lời đã định?
- Một lời đã định!!
- Vậy ta chờ đợi trước.
Dương Lam nháy mắt mấy cái với Khương Phàm, mang theo bọn thị vệ rời khỏi.
Chu Thanh Thọ ở phía sau hô một câu rất khéo léo:
- Ta đưa tiễn tẩu tử?
Dương Lam có chút hăng hái nhìn Chu Thanh Thọ, cười lắc đầu, mang theo thị vệ đi ra sân nhỏ.
Chờ sau khi bọn hắn rời khỏi, bọn người Khương Phàm ở trong phòng trao đổi ánh mắt, đều toát ra nụ cười sâu xa.
Sau khi vào đêm, Phó Tiêu Dao tìm được Khương Phàm.
- Lục công tử, năm huynh đệ các ngươi xem như triệt để dương danh Kim Bảo đảo.
Khương Phàm mời Phó Tiêu Dao ngồi xuống:
- Không qua mấy ngày nữa, năm huynh đệ chúng ta còn có thể dương danh Thần Dụ Chi Hải.
- Các ngươi xem như để cho ta thấy được cái gì gọi là không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót lên làm kinh người.
- Ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, cũng nên lộ mặt một chút.
- Ta thật sự là hiếu kỳ, năm huynh đệ các ngươi là thế nào gặp phải?
- Cái này nói đến cũng quá dài. Diệp công tử đêm nay tới, sẽ không phải là nghe ta kể chuyện xưa đấy chứ?
- Nếu Lục công tử đã hỏi như thế, vậy ta liền nói thẳng. Năm huynh đệ các ngươi thật sự muốn gia nhập Hải Thần đảo? Không phải ta cố ý nói xấu người khác, nhưng lấy các ngươi biết nhiều việc đời, kinh nghiệm từng trãi cùng trí tuệ, hẳn là có thể nhìn ra được, mục đích thật sự mà Hải Thần đảo trù hoạch kiến lập hòn đảo thứ tư, chính là mời chào tử sĩ, làm vật hi sinh tại Thiên Khải chiến trường.
- Nếu như bọn hắn chỉ là mời chào chút Thiên phẩm lục phẩm, đương nhiên không thể nào thật bình khởi bình tọa, nhưng nếu như chiêu mộ được Thiên phẩm, bồi dưỡng được Thánh Nhân vậy liền chưa hẳn.
- Cách cục ba nhà Hải Thần đảo, trên vạn năm cũng không có thay đổi, ngươi thật sự cho rằng bọn hắn có thể tiếp nhận thay đổi?
- Bọn hắn muốn trùng kích hoàng đạo, đồng thời ổn định hoàng đạo, nhất định phải làm ra thay đổi.
- Ngươi xem thường sự phức tạp của Hải Thần đảo rồi, rất nhiều chuyện phát triển kết cục thường không giống với dự tính ban đầu. Coi như bọn hắn thật sự nguyện ý bồi dưỡng đảo thứ tư, các ngươi lại rất thích hợp, nhưng nếu như các ngươi biểu hiện quá ưu tú...
- Đơn giản thôi, làm người một nhà.
- Lục công tử có ý tứ là...
- Thông gia!! Năm huynh đệ chúng ta cũng đều chưa có thành thân.
Phó Tiêu Dao nhìn chằm chằm Khương Phàm, có chút ngoài ý muốn.
- Xem ra Lục công tử đã chăm chú phân tích qua tình huống của Hải Thần đảo.
Khương Phàm cười nói:
- Dù sao cũng là chuyện muốn phó thác vận mệnh, có thể nào qua loa được?
Phó Tiêu Dao cùng Khương Phàm nhìn nhau một hồi:
- Xem ra ta không có cơ hội rồi?
Khương Phàm nói:
- Vậy phải xem thành ý của Thiên Kiếm Thần Tông.
- Lục công tử đây là muốn hai tay chuẩn bị?
- Chúng ta chọn lựa Hải Thần đảo đầu tiên, nhưng nếu như Thiên Kiếm Thần Tông có thể xuất ra đầy đủ thành ý, chúng ta cũng sẽ xem xét.
Bình luận facebook