-
Chương 1926-1930
Chương 1926 Chiến Thần Phẫn Nộ
Một mảnh hắc ám tĩnh mịch mãnh liệt lao ra, theo Man Hoang Thánh Linh vung mạnh quyền, đánh về phía Bá Thiên Yêu Hoàng trọng thương hôn mê.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, một mảnh lôi triều liền đánh xuyên không gian, hung hiểm chặn lại được trước mặt Bá Thiên Yêu Hoàng.
Là Long Lân Lôi Mã!
Trước đó cũng không hề hoàn toàn chết hết, sinh mệnh nguyên hỏa yếu ớt tại thời khắc này kích phát toàn bộ tiềm lực, thế như Lôi Long, uy phong lẫm liệt, nhưng trong đôi mắt kia lại lóe ra bi thương nồng đậm.
Huynh đệ, không thể nào lại giúp ngươi.
Hãy bảo trọng.
Thay ta... Nhìn phong cảnh Thiên Khải chiến trường... Thay ta... cố gắng sống sót...
Ánh mắt Long Lân Lôi Mã chỉ liếc nhìn Bá Thiên Yêu Hoàng liền truyền tình nghĩa nồng đậm ở giữa huynh đệ bọn họ.
Trong nháy mắt, triều dâng chôn vùi hoành kích mà tới, va chạm Long Lân Lôi Mã, cùng với tiếng oanh minh bắn nổ, Long Lân Lôi Mã bị bóng tối bao trùm, triệt để chôn vùi.
Cơn triều dâng chôn vùi mang theo uy lực kinh người, đánh tan rã Long Lân Lôi Mã, cũng đánh về phía Bá Thiên Yêu Hoàng.
Nhưng Long Lân Lôi Mã cưỡng ép chặn đường, vẫn tranh thủ cho Bá Thiên Yêu Hoàng thời gian ngắn ngủi.
Liệt diễm cuồn cuộn, hai cánh chấn kích, hiểm lại càng hiểm thoát sinh từ bên dưới triều dâng chôn vùi.
- Ngươi giết Thánh Linh Chiến tộc của ta, hôm nay không giữ ngươi lại được!
Man Hoang Thánh Linh ngực bụng cuồn cuộn, hét lớn như sấm, sóng âm tăng vọt mấy lần, bên trong như là có lôi đình trùng kích, xiềng xích tiêu xạ.
- A...
Bá Thiên Yêu Hoàng nhanh chóng lao vùn vụt, tiếng gáy to thảm thiết khắp trời, khóe mắt đổ xuống huyết lệ.
Hắn dứt khoát kiên quyết, lần nữa kích phát Bá Thiên Chiến Vực, giết qua Man Hoang Thánh Linh ở phía dưới.
- Đến đây!! Tới nhận lấy cái chết!!
Man Hoang Thánh Linh hét lớn đến rung trời, chiến khu nguy nga thiêu đốt huyết mạch, kích ra tiềm lực toàn thân, hai cánh chấn kích mãnh liệt, ngang nhiên lao thẳng đến Bá Thiên Yêu Hoàng.
Ở bên ngoài hơn sáu mươi dặm, Man Hoang Thánh Linh khác kia đã bắt đầu vận dụng chiến kỹ cấm kỵ của Man Hoang —— Chiến Thần Phẫn Nộ!
- Thánh Vương Thiên Khải, thuộc cấp trung thành nhất của ngài, mong mỏi lực lượng Thánh Vương từ ngài, diệt sát cường địch, bảo vệ vinh quang của Man Hoang Chiến tộc.
Man Hoang Thánh Linh vỗ mạnh hai cánh, đưa thân vào trong hư không, đường vân màu đen lan tràn khắp cơ thể, trong chớp mắt, hắc ám bạo động, năng lượng vô hình khuấy động thâm không, cùng Man Hoang Chiến tộc ở Thánh Vương Thiên Khải phía xa sinh ra liên hệ.
Bất luận người thừa kế Thiên phẩm gì, đều có tư cách lựa chọn người mạnh hơn trong tộc ký kết liên hệ, ký kết lực lượng.
Vị Man Hoang Thánh Linh này ký kết khế ước giả với Thánh Vương Thiên Khải cấp thống soái trấn thủ Man Hoang.
Sâu trong bóng tối vô tận, điểm cuối cùng của hư không mênh mông, một nguồn năng lượng kinh khủng khôi phục, không nhìn không gian ngăn trở, cơ hồ trong chớp mắt đã mãnh liệt lao tới.
- A...
Toàn thân Man Hoang Thánh Linh cứng ngắc, gánh chịu lấy uy lực Thánh Vương, thực lực tăng vọt, kém xa Thánh Vương chân chính, nhưng lại bắt đầu nhanh chóng tới gần!
Bá Thiên Yêu Hoàng đã nhận ra năng lượng ở xa xa, nhưng hữu tâm vô lực, hắn thực sự ép không được quái vật kinh khủng trước mặt này.
Man Hoang Chiến tộc, không hổ là xưng bá Hồng Hoang, cũng là siêu cấp Chiến tộc truyền thừa đến nay.
Không có lực lượng gì sánh kịp, tốc độ siêu nhiên tuyệt luân, còn có thể nắm không gian trong tay, thật sự là ác mộng của toàn bộ sinh linh.
Ầm ầm...
Sau khi Man Hoang Thánh Linh cùng Bá Thiên Yêu Hoàng cuồng dã oanh kích, liền quả quyết rút lui ra hơn mười dặm, nói với Thánh Linh đã mở ra truyền thừa cấm kỵ nơi xa:
- Tới đổi cho ta!
Man Hoang Thánh Linh kia tăng vọt thực lực đánh rách tả tơi hư không, ngang nhiên giết tới phía trước, toàn thân bò đầy vằn đen, tràn ngập uy thế khủng bố tuyệt luân, không đợi lao thẳng đến Bá Thiên Yêu Hoàng, phát ra tiếng gào thét đinh tai nhức óc.
Thanh triều cuồn cuộn, tàn phá bừa bãi trời cao, giống như lôi triều Hoang Cổ, càng giống như xiềng xích hủy diệt, cưỡng ép giết tới.
- Bá Thiên chiến kỹ, Thiên Phiên Địa Phúc!
Bá Thiên Yêu Hoàng chấn kích hai cánh, huyết văn xé rách da thịt, phóng xuất ra chiến kích nhanh nhẹn dũng mãnh, trong chớp mắt, phạm vi không gian trăm dặm kịch liệt ba động, Thiên Phiên Địa Phúc, nhấc lên năng lượng, ngay thanh triều kinh khủng đều bị cưỡng ép đảo loạn, Man Hoang Thánh Linh giết tới gần kia càng mất khống chế, giống như muốn bị thiên địa mai táng, bị cưỡng ép vỡ nát.
Nhưng, Man Hoang Thánh Linh đã sinh ra liên hệ cùng Thánh Vương, cảnh giới thực lực đã cao hơn trước đó, hắn cưỡng ép ổn định, kích phát linh văn chôn vùi, một mảnh hắc ám tĩnh mịch bộc phát năng lượng từ toàn thân, nghịch loạn Bá Thiên chiến kỹ, cuốn về phía Bá Thiên Yêu Hoàng.
Bá Thiên Yêu Hoàng chung quy vẫn là Thánh Linh tân tấn, các mặt đều yếu hơn Man Hoang Thánh Linh, nếu như không phải huyết mạch đặc thù, chỉ sợ sớm đã chết rồi.
Bá Thiên chiến kỹ diệt vong, Bá Thiên Yêu Hoàng chật vật chạy trốn.
Man Hoang Thánh Linh khác kia chấn động hai cánh, đưa thân vào trong hư không, mở ra truyền thừa cấm kỵ —— Chiến Thần Phẫn Nộ!
Tuy nhiên, người hắn ký kết khế ước rất đặc biệt, chính là tộc trưởng đương thời!
Bây giờ khẳng định tộc trưởng đang đuổi từ Tây Bộ đến nơi này, mà tin tức từ Thượng Thương cổ thành cũng chưa có truyền đến nơi đó, nhưng chỉ cần hắn mở ra Chiến Thần Phẫn Nộ liền có thể mượn tới năng lượng từ tộc trưởng nơi đó, cũng có thể thông báo tộc trưởng, tình huống có biến!
Nơi này đang mở ra Chiến Thần Phẫn Nộ, nơi đó bắt đầu cuồng ngược Bá Thiên Yêu Hoàng!
Bá Thiên Yêu Hoàng cuồng nộ đại chiến, lại biết mình đã lâm vào tuyệt cảnh, có thể chống đỡ được kẻ trước mặt này đã là cực hạn, chờ sau tên kia giết lên tới, hắn chỉ có kết quả bị xé sống, mà kiên trì không đến ba hiệp.
Chẳng lẽ phải chết ở chỗ này rồi?
Hắn gánh vác sứ mệnh Khương Phàm ban cho, rõ ràng hơn sự quan trọng của mảnh bảo cốt này đối với Luân Hồi bí cảnh.
Đế cốt không chỉ có thể cứu vãn Luân Hồi bí cảnh, càng có thể cứu vãn cục diện bị động bây giờ của bọn hắn. Nếu như rơi xuống trong tay Man Hoang Chiến tộc, lấy thực lực kinh khủng nơi đó, bọn hắn đừng nghĩ trở về.
Làm sao bây giờ??
Hắn không sợ chết, chỉ sợ phụ lòng chờ mong, thậm chí biến thành tội nhân.
Răng rắc!!
Bá Thiên Yêu Hoàng thoáng phân thần, bị Man Hoang Thánh Linh phát động trọng quyền rắn chắc đánh vào phía sau lưng, xương cột sống vỡ vụn tại chỗ.
Chương 1927 Mơ hồ
Man Hoang Thánh Linh nắm lấy cơ hội, hai cánh mãnh liệt chấn kích, chấn vỡ hư không đuổi kịp Bá Thiên Yêu Hoàng, một bàn tay to lớn tráng kiện vô tình bắt lấy hai cái cánh, tàn nhẫn xé rách.
- Phượng Hoàng, Phá Diệt Kiếm!
Bá Thiên Yêu Hoàng không chần chờ chút nào, trước một khắc khi hai cánh bị xé rách xuống, hắn đã thả ra toàn bộ hỏa vũ ở phía trên, lấy ý thức khống chế, lấy huyết mạch thôi động, kịch liệt xen lẫn, ngưng tụ thành kim kiếm trăm mét.
Kim quang sáng chói, sắc bén chói mắt, phảng phất Phượng Hoàng giương cánh, không nhìn không gian bạo kích.
Phốc phốc...
Man Hoang Thánh Linh vô tình kéo xuống hai cánh, máu vẩy bầu trời, nhưng Phượng Hoàng Phá Diệt Kiếm trong chớp mắt đã đánh xuyên đầu Man Hoang Thánh Linh, từ cằm đâm vào, từ đỉnh đầu liền xông ra ngoài.
Phượng Hoàng gãy cánh, bi thảm rơi xuống.
Man Hoang Thánh Linh bị đâm xuyên đầu, đau đớn gào lên rung trời.
- Hống hống hống! Ta đến rồi!
Xa xa, Man Hoang Thánh Linh kia thấy cảnh này, con mắt đều trợn tròn.
Man Hoang Chiến tộc cao ngạo chưa bao giờ chật vật qua như vậy, ba Thánh Linh vây bắt một con Phượng Hoàng, vậy mà lại một chết một phế.
Trước đó chủ quan, có thể thông cảm được, bây giờ lại còn bị trọng thương, đơn giản sỉ nhục.
Hống hống hống...
Man Hoang Thánh Linh bị đánh xuyên đầu càng là tức giận không kiềm chế được, bây giờ hắn đã mượn dùng uy lực Thánh Vương, ý thức đều có chỗ liên hệ cùng Thánh Vương.
Dưới loại tình huống này lại bị đánh xuyên đầu, quả thực là sỉ nhục, càng là lăng mạ Thánh Vương.
Bá Thiên Yêu Hoàng rơi xuống tại trong phế tích, không có hai cánh, xương sống vỡ vụn, hắn chỉ là Thánh Linh tân tấn, dưới sự vây bắt của Tam Thánh có thể làm được đến tình huống này đã là cực hạn.
Làm sao bây giờ??
Phải làm sao!!
Đế cốt tuyệt đối không thể rơi vào trong tay bọn họ!!
Nhưng bây giờ vẫn còn có hai Thánh Linh, hắn đã dùng qua Niết Bàn, liền xem như hoàn toàn tự bạo đều miễn cưỡng có thể nổ chết một cái.
Chẳng lẽ, phải hủy đi đế cốt sao??
Bá Thiên Yêu Hoàng nằm nhoài trong phế tích, huyết nhãn lắc lư, nghĩ đến chủ ý tàn nhẫn.
Đế cốt??
Đế cốt!!
Bây giờ thứ có thể ỷ vào duy nhất để liều chết chiến một trận, chính là đế cốt!!
- Khương Phàm, Thiên Hậu... Xin lỗi rồi!
Bá Thiên Yêu Hoàng đột nhiên triệu ra một mảnh đế cốt đẫm máu, hung hăng đâm vào lồng ngực, trực tiếp cắm vào trái tim.
Đế huyết trong nháy mắt trà trộn vào mênh mông huyết hải của hắn, đây cũng không phải là mấy giọt hơn mười giọt, mà là trên trăm giọt, mỗi giọt đều ẩn chứa đại đạo ảo diệu cực hạn, càng ẩn chứa đế uy kinh khủng.
- A!!
Bá Thiên Yêu Hoàng ngẩng đầu gào lên đau đớn, toàn thân căng cứng, trái tim bành trướng nhảy lên giống như muốn vỡ nát, tràn ngập đế huyết quét sạch mạch máu toàn thân, số lượng lớn mạch máu vỡ nát, xương cốt cứng cỏi đều giống như muốn vỡ vụn.
Mênh mông huyết khí trùng kích khắp người, càng nhấc lên ra phía ngoài, giống như hỏa diễm màu máu, cháy hừng hực.
- Hắn thế nào?
Hai vị Thánh Linh vô hạn tới gần Thánh Vương lần lượt dừng ở giữa không trung, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn Phượng Hoàng đang giãy dụa gào thảm ở phía dưới.
Bộ dáng dữ tợn nhìn dọa người kia, tràn ngập huyết khí càng là kinh hồn nhiếp phách, để bọn hắn đều cảm nhận được e ngại.
- Đại Diệu Thiên Kinh!!
Bá Thiên Yêu Hoàng đau đớn giãy dụa, điên cuồng thúc giục nội công tâm quyết, luyện hóa đế huyết bên trong đế cốt, kích ra tiềm lực của mình.
- Là lạ, đây là đế uy?
- Hắn đang hấp thu đế huyết??
Hai vị Man Hoang Thánh Linh bỗng nhiên biến sắc:
- Ngăn hắn lại!!
Hai Man Hoang Thánh Linh sôi trào ma khí giống như con sông, cuồn cuộn ra khắp nơi, bọn hắn đánh rách tả tơi hư không, trực tiếp giết tới trước mặt Bá Thiên Yêu Hoàng, hai tay phồng lên, ma huyết sôi trào, bạo kích trong chốc lát khiến cho không gian vỡ vụn, nhấc lên vết nứt kinh người, đánh ra uy lực Thánh Vương.
- Bá Thiên chiến kỹ, Thiên Phiên Địa Phúc!
Bá Thiên Yêu Hoàng ngẩng đầu điên cuồng gào thét, hoàn toàn không để ý đau đớn tiêu hao, mặc cho đế huyết còn đang sôi trào trong cơ thể, cưỡng ép thi triển chiến kỹ hủy diệt.
Ầm ầm...
Huyết khí cuồn cuộn, cương khí tàn phá bừa bãi, từng luồng từng luồng triều dâng kinh khủng khuấy động trong chớp mắt, phạm vi không gian trong năm ba trăm dặm kịch liệt ba động, giống như một bức tranh muốn bị xé nát, bất luận núi sông hay là mặt đất, lại hay là khung trời, nhiều hoàn toàn lâm vào hỗn loạn, ngay sau đó kịch liệt cuồn cuộn, vạn vật sụp đổ, giống như muốn triệt để trở về với Hỗn Độn.
Hai Man Hoang Thánh Linh giết tới gần đứng mũi chịu sào, cánh tay vỡ nát, huyết nhục văng tung tóe, Ma Khu nguy nga bay lên khỏi mặt đất, mất khống chế nhấc lên trong cuồng triều Thiên Phiên Địa Phúc.
Bá Thiên Yêu Hoàng cưỡng ép phóng thích đế uy kết quả chính là tâm mạch trọng thương, xương cốt toàn thân cùng huyết nhục đều thành phiến vỡ nát, nhưng, hắn đã điên cuồng, đã bạo tẩu, đã... Cuồng loạn...
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Huyết khí ngập trời, cường quang vô biên.
Đế uy vặn vẹo càn khôn.
- Thập Phương Giai Diệt, Phượng Hoàng Sát Kiếm!
Bá Thiên Yêu Hoàng không lo được an nguy của mình, hắn vẫn tiếp tục kích ra đế uy cùng năng lượng.
Ầm ầm...
Không gian đại bạo động, hoắc loạn thiên địa, liệt diễm cuồn cuộn ngưng tụ lại một trăm ngàn thanh sát kiếm, mỗi chuôi lợi kiếm đều dài đến ba mươi năm mươi mét, liệt diễm hừng hực, có Phượng Hoàng vờn quanh, càng có đế uy cuồn cuộn.
Theo tiếng hét lớn đầy giận dữ của Bá Thiên Yêu Hoàng, một trăm ngàn Phượng Hoàng Sát Kiếm theo không gian bạo động, bao phủ đất trời, vạch ra vết nứt tinh mịn, toàn diện cuồng kích Man Hoang Thánh Linh.
- Thánh Vương, hãy giao phó uy lực Thánh Vương cho chúng ta.
Hai vị Man Hoang Thánh Linh chật vật nhấc lên trong trời đất bạo loạn, bọn hắn dốc hết toàn lực ổn định toàn thân, huyết mạch cuồn cuộn, ma khí vô biên, bọn hắn trừng trừng hai mắt, mặt đầy dữ tợn, nương theo tiếng Ma rống, nhấc lên hư vô, cuồn cuộn về bốn phương tám hướng, phảng phất cưỡng ép chống ra lỗ đen vô tận, muốn chôn vùi hết thảy mọi thứ ở xung quanh.
Một trăm ngàn thanh Phượng Hoàng Sát Kiếm tràn ngập đất trời giáng lâm xuống, số lượng lớn kiếm triều trong nháy mắt tiêu vong, bị năng lượng chôn vùi tiêu trừ, nhưng... Kiếm triều cuồn cuộn không dứt, số lượng một trăm ngàn, chật ních thiên địa, phảng phất Phượng Hoàng đánh giết, càng giống huy kiếm của Đại Đế.
Phốc phốc phốc...
Mấy trăm thanh Phượng Hoàng Sát Kiếm vượt qua hư vô, xuyên qua thân thể của bọn hắn, uy lực đế huyết đặc biệt ở bên trong lại chặt đứt liên hệ giữa bọn hắn cùng Thánh Vương.
Trong nháy mắt, cảm ứng với Thánh Vương biến mất, năng lượng thần bí cũng đã biến mất, suy yếu do 'Chiến Thần Phẫn Nộ' mang tới nhanh chóng quét sạch toàn thân.
Chương 1928 Đế cốt thuộc về…
Bọn hắn bỗng nhiên suy yếu, không gian hư vô được tạo thành trong nháy mắt vặn vẹo, ngay sau đó 'Thiên Phiên Địa Phúc' - chiến kỹ hư vô của Phượng Hoàng hoàn toàn bị tiêu diệt, còn thừa lại hơn ba vạn thanh Phượng Hoàng Sát Kiếm tràn ngập đất trời bao phủ tới.
Huyết nhục văng tung tóe, bạch cốt bay lên.
Hai Man Hoang Thánh Linh bị trực tiếp rạch ra hơn mấy ngàn vạn mảnh, ngay cả linh hồn đều bị chém chết.
Chiến tranh, cứ thế mà dừng!
Tuyệt sát bá liệt, vô địch thắng cục!
Không gian cuồn cuộn từ từ khôi phục lại bình tĩnh, phạm vi hơn ba trăm dặm sơn hà triệt để biến thành phế tích, cỏ cây không còn, đường sông khô kiệt, sương mù mông lung tràn ngập năng lượng bá liệt giữa thiên địa, kéo dài không tiêu tan.
Nhưng, Khương Qua nằm nhoài trong vũng máu, thân thể đã rách rưới giống như là bùn nhão, toái cốt cùng huyết nhục đều dính đến một chỗ, vô cùng thê thảm.
Đế huyết thả ra năng lượng quá mạnh, cũng vô tình phế hắn đi.
Ý thức của Khương Qua trời đất quay cuồng, tầm mắt nặng nề, hắn cực lực gìn giữ tỉnh táo, nhưng suy yếu tựa như như thủy triều đang bao phủ lấy hắn, kéo hắn vào đáy hồ, xung quanh càng ngày càng đen tối, ý thức càng ngày càng hôn mê.
Đế cốt còn cắm ở trái tim, không ngừng liên tục phóng thích ra đế uy, tàn phá lấy thân thể đã rách mướp của hắn.
Nhưng, Khương Qua đã không có sức lực để rút ra.
- Khương Qua, ngươi không thể ngủ! Ngươi không thể nào ngủ ở chỗ này!
Khương Qua run rẩy giãy dụa.
Thanh thế bạo động ở nơi này quá to lớn, nói là truyền khắp ngàn dặm rừng rậm đều không quá đáng chút nào, nếu như kinh động đến hoàng tộc hoàng đạo đang lùng bắt, tất cả cố gắng của hắn đều muốn uổng phí.
- Đáng chết! Đứng lên, rời khỏi chỗ này đi!
Khương Qua thấp giọng nỉ non, cực lực muốn khôi phục thương thế, nhưng thân thể bị cưỡng ép phá hủy giống như là đã hao hết tất cả tiềm lực, đế huyết tàn phá càng giống là muốn triệt để xé nát hắn.
- Khương Qua!! Khương Qua!!
Khương Qua la lên tên mình, nhưng ý thức khi thì hoảng hốt, khi thì hắc ám, vừa đi vừa về quanh quẩn một chỗ tại biên giới hôn mê, thân thể càng không bị khống chế, ngay cả khối xương đều không động được.
Dần dần, hắn không cảm giác được đế huyết tàn phá đau đớn mang tới, cũng không cảm giác được thân thể mình, giống như ý thức cùng linh hồn đang suy yếu, đang thong thả đi đến cái chết.
- Khương Qua... Không được chết... Không thể chết... Ngươi còn phải đi đưa đế cốt... Nơi đó còn có rất nhiều người đang chờ ngươi. Khương Qua... Ta van cầu ngươi... Để cho ta đưa đế cốt đi qua... Khương Qua... Không được chết ở chỗ này, ngươi không thể...
Khương Qua càng ngày càng lâm vào hôn mê, sinh mệnh nguyên hỏa mệt mỏi tại ung dung dập tắt.
Vào lúc này...
Phốc!
Một tảng đá cháy khét bị giẫm nát, dâng lên thanh âm yếu ớt trong phế tích tĩnh mịch.
Khương Qua có chút hoảng hốt, ý thức sắp chết thoáng khôi phục.
Phốc...
Lại là thanh âm một khối đá cháy bị giẫm nát, từ chỗ rất xa ung dung bay tới.
Có người đến!
Là ai??
Khương Qua hoảng hốt lấy, là ảo giác sao?
Phốc... Phốc...
Đá cháy xốp, nhẹ nhàng đạp xuống liền biến thành đất khô cằn.
Một thân ảnh nhỏ yếu gầy gò từ trong phế tích đằng xa đi tới.
Khương Qua không nhìn thấy người, nhưng có thể nghe được bước chân rất nhẹ, mà tốc độ không nhanh.
Sẽ là ai??
Trong con mắt ảm đạm của Khương Qua hơi nổi lên sáng rực.
Khi thân ảnh kia đi qua phế tích, đi tới phía trước thịt nhão đầy đất. Là một nữ tử bộ dáng thanh tú, thân hình gầy gò, kiều nhan tú mỹ, làn da hơi có vẻ tái nhợt, tầm mắt cụp xuống, lạnh lùng nhìn hắn.
- Ngươi là ai??
Khương Qua thì thào nói nhỏ, ý thức hôn mê không thể kiên trì được nữa, lâm vào bóng tối vô tận.
Chạng vạng tối vào ba ngày sau.
Không gian sụp đổ, vết nứt cuồng kích khung trời, ba động khủng bố cuồn cuộn trong phế tích, kinh dị mãnh thú hung cầm tụ tập ở chỗ này.
Một thân ảnh khôi ngô hùng vĩ giáng lâm, toàn thân huyết hồng, gương mặt dữ tợn, đầu sinh hai sừng, cõng lấy hai cánh, thân thể cao hơn năm mươi mét tràn ngập áp bách để vạn vật sợ hãi tuyệt vọng.
Man Ngao, tộc trưởng Man Hoang Chiến tộc, siêu cấp Chiến Ma Thánh Vương cảnh.
Tại thời điểm vị Thánh Linh tộc kia bắt đầu dùng 'Chiến Thần Phẫn Nộ' cùng hắn sinh ra liên hệ, hắn không chỉ có dâng tặng năng lượng, còn xuyên suốt ý thức, tựa như là đích thân tới chiến trường, đã trải qua trận chém giết kia.
Vào thời khắc cuối cùng đột nhiên cắt đứt liên lạc, mang ý nghĩa Thánh Linh đã chiến tử.
Đế cốt, bị Phượng Hoàng bảo vệ!!
Nhưng, hắn từ Tây Bộ chạy tới nơi này, trên đường đi từ đầu đến cuối không có phát giác được bất cứ khí tức đế huyết gì.
Theo lý thuyết mà nói thig Phượng Hoàng kia đã cưỡng ép dung hợp đế cốt, khẳng định toàn thân đều sôi trào thánh uy đặc biệt, bằng vào vũ khí Đế Tổ cho, hẳn là có thể rõ ràng phát giác được.
Hắn đi đâu??
Là đi đường vòng đến những nơi khác?
Hay là bị đế cốt hại chết?
Hay lại là xuất hiện ngoài ý muốn khác??
Man Ngao từ không trung đi xuống, đứng ở trong phế tích bừa bộn.
Ba ngày, nơi này đã bị đám Yêu thú chà đạp rách mướp, máu tươi toái cốt để lại cũng đều bị xử lý.
Man Ngao xếp bằng ở trong phế tích, nhắm mắt lại, lâm vào trầm tư.
Ầm ầm...
Không gian cuồn cuộn, vặn vẹo ra gợn sóng thật lớn, ngay sau đó lại nổi lên hình ảnh tưng bừng hỗn loạn.
Có liệt diễm ngập trời, có Phượng Hoàng giương cánh, còn có Man Hoang Thánh Linh gào thét ác chiến.
Chính là hình ảnh chiến trường sau khi vị Man Hoang Thánh Linh kia mượn tới uy lực Thánh Vương.
Đây cũng là chỗ đặc biệt của 'Chiến Thần Phẫn Nộ', có thể thông qua hư không truyền đến lực lượng, càng có thể thông qua hư không ghi chép hình ảnh chiến tranh ngay lúc đó.
Cảnh giới chiến đấu càng cao, dấu vết lưu lại tại hư không càng rõ ràng.
Man Ngao như đang hóa thân thành vị Thánh Linh kia, đặt mình vào chiến trường hỗn loạn.
Nhưng hắn không phải đang trải qua chiến đấu, mà đang quan sát đến thiên địa hắc ám, rừng rậm sợ hãi xung quanh.
Lặp đi lặp lại... Một lần lại một lần...
Rốt cuộc, ánh mắt Man Ngao cũng dừng lại, xuyên qua chiến trường hỗn loạn, ngóng nhìn bầu trời đêm phương xa, tại đỉnh một ngọn núi cao nguy nga, nơi đó có một thân ảnh phiêu miểu.
Mặc dù khoảng cách rất xa, hình ảnh ghi chép mơ hồ, không nhìn thấy cụ thể bóng dáng, nhưng đối với Man Ngao mà nói đã là đủ rồi.
Điều này nói rõ trận chiến đấu ngay lúc đó đã hấp dẫn người xem chiến.
Cũng mang ý nghĩa, có người đã mưu được lợi bất chính!
Chương 1929 Hắc Luyện Yêu Binh
Khương Phàm giấu đến trong địa tầng sau hai ngày, một trăm lẻ tám người mặc áo bào đen giá lâm Thượng Thương cổ thành, khí tức túc sát lạnh thấu xương, để cường giả tụ tập ngoài thành đều rét run toàn thân.
- Là Hắc Luyện Yêu Binh của Tru Thiên Thần Điện sao? Không nghĩ tới người của Tru Thiên Thần Điện lại đến trước!
- Không đúng, tin tức Khương Phàm ở lại Thượng Thương chỉ mới truyền ra hai ngày mà thôi, tất cả chi đội điều tra của các hoàng đạo hẳn là vừa mới nhận được tin tức, đang từ Tây Bộ trở về, sao bọn hắn lại đến nhanh như vậy được?
- Hắc Luyện Yêu Binh là cái gì, sao ta chưa từng nghe nói qua?
- Hắc Luyện Yêu Binh là chi đội quan trọng của Tru Thiên Thần Điện tại Thiên Khải chiến trường, lệ thuộc dưới trướng ‘đại thống soái Thiên Khải’. Bọn hắn đến hạ giới từ lúc nào rồi?
- Các ngươi còn không biết đấy thôi, lúc trước sau khi thân phận của Khương Phàm vừa mới thông cáo thiên hạ, Tru Thiên Thần Điện đã điều chi đội từ Thiên Khải chiến trường xuống, tự mình phụ trách lùng bắt Khương Phàm.
- Bọn hắn... Rất mạnh??
- Cũng không ai biết, trên trời xuống, nghe nói là Tru Thiên Thần Điện trù hoạch kiến lập chiến đội chuyên để săn giết Yêu tộc.
- Tru Thiên Thần Điện là Chí Tôn hoàng đạo, bọn hắn xây dựng chi đội có thể có kém sao?
- Khương Phàm còn đang ở trong thành sao? Hắn sẽ gặp nguy hiểm rồi!
Mọi người đưa mắt nhìn một trăm lẻ tám người mặc áo bào đen kia đi qua cửa thành, đến Thượng Thương cổ thành, tất cả đều kích động đi theo, muốn nhìn phong thái siêu cấp chiến đội của Chí Tôn hoàng đạo tại Thiên Khải chiến trường một chút.
- Khương Phàm thật sự vẫn còn tại Thượng Thương? Hắn đã có được đến ba khối đế cốt, hẳn là nên trốn về Luân Hồi bí cảnh, vì sao còn muốn ở lại nơi này?
Nam tử cầm đầu là một trong năm đội trưởng của Hắc Luyện Yêu Binh, Dương Thanh.
Trước đó bọn hắn là lùng bắt Khương Phàm tại hải vực Bắc Bộ, một tháng trước sự kiện Vạn Đạo Thần Giáo bộc phát, được lệnh triệu lui về, sau khi chuẩn bị trở về thần điện phục mệnh, lại thẳng đến Tây Bộ.
Gần đây vừa vặn đi qua Thượng Thương cổ thành, đạt được tin tức Khương Phàm còn ở nơi này.
Phó đội trưởng Hứa Minh nói:
- Bốn phân đội khác sẽ đi qua nơi này vào mấy ngày gần đây nhất, chúng ta đợi bọn hắn, hay là xâm nhập điều tra?
- Trước tiên chúng ta cần xác định phải chăng Khương Phàm ở chỗ này. Đều giữ vững tinh thần, chúng ta phải đối mặt với kẻ đã từng là Thần Hoàng, hắn có thể sống dưới sự lùng bắt của các phương bên đến bây giờ, cũng không phải may mắn.
Dương Thanh khuếch tán con ngươi, tràn đầy hốc mắt, lại nhìn không có chút tròng trắng mắt nào.
Bọn người Hứa Minh nhắm lại mắt, lần nữa mở ra, trong hốc mắt toàn bộ đã là màu đen.
Hắc Yêu Đồng, có thể nhìn thấu bản chất thú văn Nhân tộc, cũng có thể nhìn thấu bản thể con người hóa thân thành Yêu thú. Coi như Yêu thú tận lực che giấu, cũng có thể bị bọn hắn tinh chuẩn phát hiện.
Đây cũng là một trong những bí thuật để Hắc Luyện Yêu Binh bọn hắn có thể danh chấn Thiên Khải, khiến cho Yêu tộc kiêng kỵ.
Một trăm lẻ tám người mặc áo bào đen xâm nhập Thượng Thương, tìm kiếm tung tích Khương Phàm.
Bọn hắn trừ Hắc Yêu Đồng, còn có thứ đặc thù, có thể cảm nhận sự tồn tại của Khương Phàm —— Niết Bàn Thạch!
Nhân Gian Ngục - Thiệu Thanh Duẫn, sau sự kiện tại Thiên Đãng sơn đã giao cho Tru Thiên Thần Điện.
Sau nửa ngày, phân đội thứ năm của Hắc Luyện Yêu Binh cũng đax đến Thượng Thương, sau khi biết được đã có yêu binh vào thành, cũng kích phát Hắc Yêu Đồng nhanh chóng theo vào.
Tại một nơi nào đó ở Thượng Thương, Khương Phàm chìm dưới mặt đất ba ngàn mét, cẩn thận dung hợp Thiên Mệnh Thần Thạch.
Dựa theo Đan Hoàng chỉ dẫn, hắn chỉ là dung hợp một khối, tương đối dễ dàng chút.
- Xong rồi!
Khương Phàm ở trong dòm tâm hải, huyết triều mãnh liệt ở bên trong, bành trướng khuấy động, bốn 'Bản thân' giống như Khương Phàm hóa thân, liên thủ bảo vệ tinh cầu giống như mặt trời.
Tinh cầu tỏa ra cường quang chiếu xa vạn trượng, huyết hải được chiếu ánh sáng, từng luồng từng luồng uy lực Thiên Mệnh cường thịnh, khuấy động huyết hải, theo huyết dịch khuấy động đến toàn thân, kích thích đường vân thần bí.
Khương Phàm có thể rõ ràng cảm nhận được, năng lượng Thiên Mệnh Chiến Giới đã cường thịnh hơn rất nhiều.
- Bây giờ ta đã là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên, hẳn là có thể áp chế Bán Thánh!
Mặt Khương Phàm tràn đầy nụ cười hưng phấn, chênh lệch giữa Niết Bàn cảnh cao giai cực kỳ to lớn, mỗi tầng đều giống như hồng câu, cho dù là một ít hoàng tộc hoàng đạo, đều rất khó lại vững vàng tăng lên.
Nhưng nương theo Thiên Mệnh Chiến Giới, lại có thể áp chế Bán Thánh, ngẫm lại cũng làm cho người ta phấn khởi.
Không hổ là Chuẩn Thần khí!
- Rốt cuộc bây giờ ta cũng có thể tự thân vận động, đã rất lâu rồi không có nhẹ nhàng tự tại như vậy.
Khương Phàm vỗ nhẹ ngực, yên lặng tính toán phải hành động làm sao.
Tin tức liên quan tới việc hắn còn ở Thượng Thương đã truyền ra hai ngày, các chi đội lùng bắt của hoàng tộc, hoàng đạo hẳn là vừa mới nhận được tin tức, chuẩn bị rút lui trở về.
Từ Tây Bộ đến nơi đây, khoảng chừng năm mươi đến sáu mươi vạn dặm, coi như khống chế Bảo khí Không gian, đều muốn chừng mười ngày.
Hắn phải lợi dụng mười ngày này thật tốt.
- Ta cao điệu xuất hiện, rời khỏi từ cửa thành phía nam có thể cho người ta ảo giác, là ta muốn xuôi nam về Sí Thiên giới. Chờ tin tức đưa đến trong tay đội ngũ hoàng đạo đang lui về, bọn hắn sẽ thay đổi phương hướng, chếch đến nam bộ, đến lúc đó ta lại lặng lẽ trở về, cao điệu xuất hiện tại Thượng Thương, lực chú ý vừa đi vừa về, thời điểm các loại tin tức truyền đến trong tay tất cả đội ngũ hoàng đạo, ta lại rời khỏi Thượng Thương, di chuyển đến hướng tây, để các phương cho rằng ta muốn về Tây Bộ. Chờ sau khi bọn hắn lui, ta lại trở về Thượng Thương, hấp dẫn lực chú ý.
Khương Phàm yên lặng tính toán kế hoạch của mình, lợi dụng chênh lệch thời gian, để các tin tức va chạm, lừa dối tất cả hoàng tộc hoàng đạo lùng bắt.
Cứ như vậy, hắn trước sau có thể lại tranh thủ thêm mười ngày thậm chí thời gian dài hơn. Sau đó... Chờ các phương tức giận muốn hội tụ đến Thượng Thương, hắn đến tổ sơn ngồi một chút, đưa chút đế huyết cho Vô Hồi Thánh Chủ cùng phụ thân, thuận tiện điều tra thêm là ai tính kế hắn.
Chương 1930 Cẩn thận tính toán
- Trước tiên phải trêu chọc bọn hắn.
Sau khi Khương Phàm mưu tính xong kế hoạch, chuẩn bị rời khỏi địa tầng, nhưng đúng vào lúc này, hắn ngoài ý muốn đã nhận ra năng lượng quen thuộc.
- Niết Bàn Thạch? Tặc điểu tới rồi sao? Hay là...
Khương Phàm xuyên thấu ý thức qua địa tầng, nhìn trộm mặt đất.
Dãy núi hiểm trở, cây rừng thanh thúy tươi tốt.
Một trăm lẻ tám người mặc áo bào đen phân tán tại sườn núi, tán cây, toàn bộ đều cúi đầu, tròng mắt đen nhánh nhìn thấu ngàn mét dưới địa tầng, khóa chặt 'Chu Tước' đang ẩn núp ở phía dưới.
Bọn hắn giương nhẹ áo bào đen, tràn ngập khí tức túc sát lạnh lẽo, hai tay chậm rãi nắm chặt, từng đường vân màu vàng lan tràn từ lòng bàn tay, khuếch tán khắp toàn thân, mà xung quanh hốc mắt thì khuếch tán ra đường vân màu đen.
Tà ác, lãnh khốc.
Rừng rậm bị kiềm chế, hơn mấy ngàn vạn tán tu tụ tập ở xung quanh, nhìn hình ảnh quỷ dị ở phía xa lại không dám thở mạnh.
- Tru Thiên Thần Điện, Hắc Luyện Yêu Binh, phụng lệnh thống lĩnh xuống hạ giới lùng bắt Phần Thiên Thần Hoàng chuyển thế.
- Khương Phàm, rất vinh hạnh khi có thể gặp nhau ở chỗ này. Là mình đi ra, hay là tự chúng ta mời?
Dương Thanh bành trướng kim mân toàn thân, thần thánh uy nghiêm, vằn đen trên gương mặt như mực, tà ác yêu dị.
Như phật cũng như ma.
- Hắc Luyện Yêu Binh, cái tên rất quen thuộc, Tru Thiên Thần Điện lại bỏ được các ngươi điều xuống đây.
Khương Phàm rời khỏi địa tầng, xuất hiện ở mặt đất, rất bất ngờ lại có thể gặp được Hắc Luyện Yêu Binh ở hạ giới, mà... Bọn hắn lại có Niết Bàn Thạch?
Chẳng lẽ là Thiệu Thanh Duẫn cho bọn hắn?
Nàng quả nhiên đã đầu phục Tru Thiên Thần Điện!
- Khương Phàm! Hắn lại thật còn ở Thượng Thương cổ thành!
Dãy núi bạo động, bầu không khí lập tức nóng lên, mặc dù hai ngày trước đã từng xuất hiện, nhưng không nghĩ tới bây giờ còn ở lại chỗ này.
- Ngươi còn nhớ kỹ Hắc Luyện Yêu Binh, thật vinh hạnh.
Tròng mắt đen nhánh của Dương Thanh có thể nhìn thấu chân thân Khương Phàm, trong tầm mắt của hắn, Khương Phàm là một con Chu Tước màu đỏ vàng đang giương cánh, khuấy động yêu hỏa nóng bỏng, cũng tràn ngập lệ khí hung liệt.
Đây là lần đầu tiên ánh mắt của hắn nhìn thấy loại yêu vật truyền kỳ Chu Tước này.
- Kiếp trước liên hệ không ít. Nếu ta nhớ không lầm, các ngươi có năm nhánh chiến đội, toàn bộ đều ở hạ giới rồi?
- Toàn bộ đều tiến vào hải vực Bắc Bộ, dò xét các hướng khác nhau, sau sự kiện Vạn Đạo đã đạt được mật lệnh, lần lượt trở về, chúng ta là đại đội thứ hai.
- Nói như vậy, ta phải lập tức xử lý các ngươi, nếu không liền sẽ bị vây bắt?
- Chúng ta điều tra qua xung quanh, không có Phượng Hoàng thủ vệ, cũng không có người nào là Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên trở lên. Nơi này, chỉ có một mình ngươi. Chúng ta không cần làm phiền, ngươi cũng không cần tự rước lấy nhục, xin theo chúng ta về Tru Thiên Thần Điện.
- Nhìn tình hình hiện tại như vậy, ta thật không có phần thắng gì, nhưng...
Toàn thân Khương Phàm bộc phát cường quan chói mắt, ánh sáng bạo kích tới trời, thẳng tới vạn mét, nổ lên màn ánh sáng mãnh liệt, lan tràn về bốn phương tám hướng, bao phủ phạm vi hơn bảy mươi dặm.
'Bản thân' ở huyết hải liên tiếp thức tỉnh, huyết khí sôi trào quét sạch toàn thân, trùng kích huyết nhục thần hồn.
Một cái... Hai cái... Ba cái... Bốn cái...
Bốn cái 'Bản thân' cường thế trùng kích để cảnh giới vừa mới bước lên thất trọng thiên, ngang nhiên đến thất trọng thiên đỉnh phong, lại tại bình chướng bát trọng thiên kịch liệt ba động.
Toàn thân hắn tiếp tục bộc phát ánh sáng Thiên Mệnh, uy thế không ngừng tăng cường, phạm vi mở rộng.
Cuối cùng... Một mảnh Thiên Mệnh lĩnh vực bao phủ phạm vi trăm dặm hiện ra ở trước mặt mọi người, ánh sáng lập tức tiêu tán, mọi chuyện đều giống chưa từng có gì xảy ra.
- Chúng ta bị áp chế cảnh giới!
Hứa Minh và các yêu binh lập tức có phản ứng, khó có thể tin khi cảm nhận được cảnh giới đang nhanh chóng suy giảm.
Bất luận là linh lực lưu động, cường độ linh hồn, đều hạ xuống rõ ràng, thậm chí có cảm giác suy yếu không cách nào nói rõ.
Dương Thanh mở hai tay ra, cẩn thận cảm nhận cảnh giới hạ xuống, vậy mà lại rơi xuống Bán Thánh, còn đang tầng tầng hạ xuống, tiếp tục cho đến thất trọng thiên.
Hắn từ thất trọng thiên tu luyện tới cảnh giới Bán Thánh, bỏ ra vô số tâm huyết cùng cố gắng, vững vàng Bán Thánh càng là chuyện để hắn kiêu ngạo nhất, kết quả lại suy giảm như thế này rồi?
- Đừng nên đứng nhìn như thế, chúng ta nên chào hỏi lẫn nhau rồi.
Khương Phàm kích phát tứ trọng bản thân, nhiệt huyết dâng trào, chiến ý dâng cao, hai thần nhãn bởi vì huyết khí trùng kích mà sắc bén sáng tỏ, giống như có thần điện màu vàng đang lóe lên, để cho người ta không dám nhìn thẳng.
- Ngươi chuyển dời cấm chế của Thượng Thương cổ thành đến trong thân thể mình rồi?
Vẻ mặt Dương Thanh dần nghiêm trọng lên, lại có thể có chuyện không thể tưởng tượng nổi như thế này.
Dãy núi bạo động, số lượng lớn tán tu hốt hoảng lui lại hơn mười dặm, khó có thể tin được mà nhìn Khương Phàm ở phía xa.
Khó trách Khương Phàm ở lại Thượng Thương, thì ra đang dung hợp pháp trận?
Nhưng pháp trận sao có thể hòa tan vào thân thể?
Đây chính là pháp trận Thượng Thương, nửa năm trước từng để cho tập thể các Thánh Linh Thương Huyền kiêng kị.
Nếu như Khương Phàm có thể đạt tới vấn đề kia, chẳng phải có thể đánh đâu thắng đó?
Rất nhiều tán tu nghĩ tới đây, đều không rét mà run!
Cái tên biến thái này càng ngày càng biến thái rồi!
- Nửa năm trước, Thượng Thương cổ thành có thể ép Bán Thánh đến Niết Bàn cảnh nhị trọng thiên, ta ép ngươi đến thất trọng thiên đều miễn cưỡng, vẫn kém một chút nhỉ, cần cố gắng.
Khương Phàm nắm chặt nắm đấm, khiêu chiến Dương Thanh:
- Ta từng nghênh chiến Hắc Luyện Yêu Binh tại Thiên Khải, lúc ấy là thống lĩnh tự mình dẫn ngũ đại chiến đội bày trận, bức ta hai lần Niết Bàn mới gian nan phá được trận, ngàn năm đã qua, may mắn lần nữa lĩnh hội, hi vọng đừng để ta thất vọng.
Dương Thanh yên lặng nhìn Khương Phàm một lát, đưa tay chỉ lên trời, quát lớn một tiếng:
- Bày trận! Nghênh chiến Phần Thiên Thần Hoàng!
Hứa Minh cùng những người mặc áo bào đen khác nhanh chóng phân tán, giao thoa ở giữa không trung tại dãy núi, áo bào đen bay cuồn cuộn, sát khí lạnh thấu xương, từ xa nhìn lại giống như hợp thành phù văn chữ cổ huyền diệu.
Dương Thanh quy vị, chữ cổ hoàn chỉnh thành hình.
Ầm ầm...
Áo bào đen mãnh liệt lay động, hắc vụ cuồn cuộn bao phủ lẫn nhau, giống như lỗ đen hiện lên ở trên không, bên trong kim quang như sấm, ù ù bắn tung toé.
Một mảnh hắc ám tĩnh mịch mãnh liệt lao ra, theo Man Hoang Thánh Linh vung mạnh quyền, đánh về phía Bá Thiên Yêu Hoàng trọng thương hôn mê.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, một mảnh lôi triều liền đánh xuyên không gian, hung hiểm chặn lại được trước mặt Bá Thiên Yêu Hoàng.
Là Long Lân Lôi Mã!
Trước đó cũng không hề hoàn toàn chết hết, sinh mệnh nguyên hỏa yếu ớt tại thời khắc này kích phát toàn bộ tiềm lực, thế như Lôi Long, uy phong lẫm liệt, nhưng trong đôi mắt kia lại lóe ra bi thương nồng đậm.
Huynh đệ, không thể nào lại giúp ngươi.
Hãy bảo trọng.
Thay ta... Nhìn phong cảnh Thiên Khải chiến trường... Thay ta... cố gắng sống sót...
Ánh mắt Long Lân Lôi Mã chỉ liếc nhìn Bá Thiên Yêu Hoàng liền truyền tình nghĩa nồng đậm ở giữa huynh đệ bọn họ.
Trong nháy mắt, triều dâng chôn vùi hoành kích mà tới, va chạm Long Lân Lôi Mã, cùng với tiếng oanh minh bắn nổ, Long Lân Lôi Mã bị bóng tối bao trùm, triệt để chôn vùi.
Cơn triều dâng chôn vùi mang theo uy lực kinh người, đánh tan rã Long Lân Lôi Mã, cũng đánh về phía Bá Thiên Yêu Hoàng.
Nhưng Long Lân Lôi Mã cưỡng ép chặn đường, vẫn tranh thủ cho Bá Thiên Yêu Hoàng thời gian ngắn ngủi.
Liệt diễm cuồn cuộn, hai cánh chấn kích, hiểm lại càng hiểm thoát sinh từ bên dưới triều dâng chôn vùi.
- Ngươi giết Thánh Linh Chiến tộc của ta, hôm nay không giữ ngươi lại được!
Man Hoang Thánh Linh ngực bụng cuồn cuộn, hét lớn như sấm, sóng âm tăng vọt mấy lần, bên trong như là có lôi đình trùng kích, xiềng xích tiêu xạ.
- A...
Bá Thiên Yêu Hoàng nhanh chóng lao vùn vụt, tiếng gáy to thảm thiết khắp trời, khóe mắt đổ xuống huyết lệ.
Hắn dứt khoát kiên quyết, lần nữa kích phát Bá Thiên Chiến Vực, giết qua Man Hoang Thánh Linh ở phía dưới.
- Đến đây!! Tới nhận lấy cái chết!!
Man Hoang Thánh Linh hét lớn đến rung trời, chiến khu nguy nga thiêu đốt huyết mạch, kích ra tiềm lực toàn thân, hai cánh chấn kích mãnh liệt, ngang nhiên lao thẳng đến Bá Thiên Yêu Hoàng.
Ở bên ngoài hơn sáu mươi dặm, Man Hoang Thánh Linh khác kia đã bắt đầu vận dụng chiến kỹ cấm kỵ của Man Hoang —— Chiến Thần Phẫn Nộ!
- Thánh Vương Thiên Khải, thuộc cấp trung thành nhất của ngài, mong mỏi lực lượng Thánh Vương từ ngài, diệt sát cường địch, bảo vệ vinh quang của Man Hoang Chiến tộc.
Man Hoang Thánh Linh vỗ mạnh hai cánh, đưa thân vào trong hư không, đường vân màu đen lan tràn khắp cơ thể, trong chớp mắt, hắc ám bạo động, năng lượng vô hình khuấy động thâm không, cùng Man Hoang Chiến tộc ở Thánh Vương Thiên Khải phía xa sinh ra liên hệ.
Bất luận người thừa kế Thiên phẩm gì, đều có tư cách lựa chọn người mạnh hơn trong tộc ký kết liên hệ, ký kết lực lượng.
Vị Man Hoang Thánh Linh này ký kết khế ước giả với Thánh Vương Thiên Khải cấp thống soái trấn thủ Man Hoang.
Sâu trong bóng tối vô tận, điểm cuối cùng của hư không mênh mông, một nguồn năng lượng kinh khủng khôi phục, không nhìn không gian ngăn trở, cơ hồ trong chớp mắt đã mãnh liệt lao tới.
- A...
Toàn thân Man Hoang Thánh Linh cứng ngắc, gánh chịu lấy uy lực Thánh Vương, thực lực tăng vọt, kém xa Thánh Vương chân chính, nhưng lại bắt đầu nhanh chóng tới gần!
Bá Thiên Yêu Hoàng đã nhận ra năng lượng ở xa xa, nhưng hữu tâm vô lực, hắn thực sự ép không được quái vật kinh khủng trước mặt này.
Man Hoang Chiến tộc, không hổ là xưng bá Hồng Hoang, cũng là siêu cấp Chiến tộc truyền thừa đến nay.
Không có lực lượng gì sánh kịp, tốc độ siêu nhiên tuyệt luân, còn có thể nắm không gian trong tay, thật sự là ác mộng của toàn bộ sinh linh.
Ầm ầm...
Sau khi Man Hoang Thánh Linh cùng Bá Thiên Yêu Hoàng cuồng dã oanh kích, liền quả quyết rút lui ra hơn mười dặm, nói với Thánh Linh đã mở ra truyền thừa cấm kỵ nơi xa:
- Tới đổi cho ta!
Man Hoang Thánh Linh kia tăng vọt thực lực đánh rách tả tơi hư không, ngang nhiên giết tới phía trước, toàn thân bò đầy vằn đen, tràn ngập uy thế khủng bố tuyệt luân, không đợi lao thẳng đến Bá Thiên Yêu Hoàng, phát ra tiếng gào thét đinh tai nhức óc.
Thanh triều cuồn cuộn, tàn phá bừa bãi trời cao, giống như lôi triều Hoang Cổ, càng giống như xiềng xích hủy diệt, cưỡng ép giết tới.
- Bá Thiên chiến kỹ, Thiên Phiên Địa Phúc!
Bá Thiên Yêu Hoàng chấn kích hai cánh, huyết văn xé rách da thịt, phóng xuất ra chiến kích nhanh nhẹn dũng mãnh, trong chớp mắt, phạm vi không gian trăm dặm kịch liệt ba động, Thiên Phiên Địa Phúc, nhấc lên năng lượng, ngay thanh triều kinh khủng đều bị cưỡng ép đảo loạn, Man Hoang Thánh Linh giết tới gần kia càng mất khống chế, giống như muốn bị thiên địa mai táng, bị cưỡng ép vỡ nát.
Nhưng, Man Hoang Thánh Linh đã sinh ra liên hệ cùng Thánh Vương, cảnh giới thực lực đã cao hơn trước đó, hắn cưỡng ép ổn định, kích phát linh văn chôn vùi, một mảnh hắc ám tĩnh mịch bộc phát năng lượng từ toàn thân, nghịch loạn Bá Thiên chiến kỹ, cuốn về phía Bá Thiên Yêu Hoàng.
Bá Thiên Yêu Hoàng chung quy vẫn là Thánh Linh tân tấn, các mặt đều yếu hơn Man Hoang Thánh Linh, nếu như không phải huyết mạch đặc thù, chỉ sợ sớm đã chết rồi.
Bá Thiên chiến kỹ diệt vong, Bá Thiên Yêu Hoàng chật vật chạy trốn.
Man Hoang Thánh Linh khác kia chấn động hai cánh, đưa thân vào trong hư không, mở ra truyền thừa cấm kỵ —— Chiến Thần Phẫn Nộ!
Tuy nhiên, người hắn ký kết khế ước rất đặc biệt, chính là tộc trưởng đương thời!
Bây giờ khẳng định tộc trưởng đang đuổi từ Tây Bộ đến nơi này, mà tin tức từ Thượng Thương cổ thành cũng chưa có truyền đến nơi đó, nhưng chỉ cần hắn mở ra Chiến Thần Phẫn Nộ liền có thể mượn tới năng lượng từ tộc trưởng nơi đó, cũng có thể thông báo tộc trưởng, tình huống có biến!
Nơi này đang mở ra Chiến Thần Phẫn Nộ, nơi đó bắt đầu cuồng ngược Bá Thiên Yêu Hoàng!
Bá Thiên Yêu Hoàng cuồng nộ đại chiến, lại biết mình đã lâm vào tuyệt cảnh, có thể chống đỡ được kẻ trước mặt này đã là cực hạn, chờ sau tên kia giết lên tới, hắn chỉ có kết quả bị xé sống, mà kiên trì không đến ba hiệp.
Chẳng lẽ phải chết ở chỗ này rồi?
Hắn gánh vác sứ mệnh Khương Phàm ban cho, rõ ràng hơn sự quan trọng của mảnh bảo cốt này đối với Luân Hồi bí cảnh.
Đế cốt không chỉ có thể cứu vãn Luân Hồi bí cảnh, càng có thể cứu vãn cục diện bị động bây giờ của bọn hắn. Nếu như rơi xuống trong tay Man Hoang Chiến tộc, lấy thực lực kinh khủng nơi đó, bọn hắn đừng nghĩ trở về.
Làm sao bây giờ??
Hắn không sợ chết, chỉ sợ phụ lòng chờ mong, thậm chí biến thành tội nhân.
Răng rắc!!
Bá Thiên Yêu Hoàng thoáng phân thần, bị Man Hoang Thánh Linh phát động trọng quyền rắn chắc đánh vào phía sau lưng, xương cột sống vỡ vụn tại chỗ.
Chương 1927 Mơ hồ
Man Hoang Thánh Linh nắm lấy cơ hội, hai cánh mãnh liệt chấn kích, chấn vỡ hư không đuổi kịp Bá Thiên Yêu Hoàng, một bàn tay to lớn tráng kiện vô tình bắt lấy hai cái cánh, tàn nhẫn xé rách.
- Phượng Hoàng, Phá Diệt Kiếm!
Bá Thiên Yêu Hoàng không chần chờ chút nào, trước một khắc khi hai cánh bị xé rách xuống, hắn đã thả ra toàn bộ hỏa vũ ở phía trên, lấy ý thức khống chế, lấy huyết mạch thôi động, kịch liệt xen lẫn, ngưng tụ thành kim kiếm trăm mét.
Kim quang sáng chói, sắc bén chói mắt, phảng phất Phượng Hoàng giương cánh, không nhìn không gian bạo kích.
Phốc phốc...
Man Hoang Thánh Linh vô tình kéo xuống hai cánh, máu vẩy bầu trời, nhưng Phượng Hoàng Phá Diệt Kiếm trong chớp mắt đã đánh xuyên đầu Man Hoang Thánh Linh, từ cằm đâm vào, từ đỉnh đầu liền xông ra ngoài.
Phượng Hoàng gãy cánh, bi thảm rơi xuống.
Man Hoang Thánh Linh bị đâm xuyên đầu, đau đớn gào lên rung trời.
- Hống hống hống! Ta đến rồi!
Xa xa, Man Hoang Thánh Linh kia thấy cảnh này, con mắt đều trợn tròn.
Man Hoang Chiến tộc cao ngạo chưa bao giờ chật vật qua như vậy, ba Thánh Linh vây bắt một con Phượng Hoàng, vậy mà lại một chết một phế.
Trước đó chủ quan, có thể thông cảm được, bây giờ lại còn bị trọng thương, đơn giản sỉ nhục.
Hống hống hống...
Man Hoang Thánh Linh bị đánh xuyên đầu càng là tức giận không kiềm chế được, bây giờ hắn đã mượn dùng uy lực Thánh Vương, ý thức đều có chỗ liên hệ cùng Thánh Vương.
Dưới loại tình huống này lại bị đánh xuyên đầu, quả thực là sỉ nhục, càng là lăng mạ Thánh Vương.
Bá Thiên Yêu Hoàng rơi xuống tại trong phế tích, không có hai cánh, xương sống vỡ vụn, hắn chỉ là Thánh Linh tân tấn, dưới sự vây bắt của Tam Thánh có thể làm được đến tình huống này đã là cực hạn.
Làm sao bây giờ??
Phải làm sao!!
Đế cốt tuyệt đối không thể rơi vào trong tay bọn họ!!
Nhưng bây giờ vẫn còn có hai Thánh Linh, hắn đã dùng qua Niết Bàn, liền xem như hoàn toàn tự bạo đều miễn cưỡng có thể nổ chết một cái.
Chẳng lẽ, phải hủy đi đế cốt sao??
Bá Thiên Yêu Hoàng nằm nhoài trong phế tích, huyết nhãn lắc lư, nghĩ đến chủ ý tàn nhẫn.
Đế cốt??
Đế cốt!!
Bây giờ thứ có thể ỷ vào duy nhất để liều chết chiến một trận, chính là đế cốt!!
- Khương Phàm, Thiên Hậu... Xin lỗi rồi!
Bá Thiên Yêu Hoàng đột nhiên triệu ra một mảnh đế cốt đẫm máu, hung hăng đâm vào lồng ngực, trực tiếp cắm vào trái tim.
Đế huyết trong nháy mắt trà trộn vào mênh mông huyết hải của hắn, đây cũng không phải là mấy giọt hơn mười giọt, mà là trên trăm giọt, mỗi giọt đều ẩn chứa đại đạo ảo diệu cực hạn, càng ẩn chứa đế uy kinh khủng.
- A!!
Bá Thiên Yêu Hoàng ngẩng đầu gào lên đau đớn, toàn thân căng cứng, trái tim bành trướng nhảy lên giống như muốn vỡ nát, tràn ngập đế huyết quét sạch mạch máu toàn thân, số lượng lớn mạch máu vỡ nát, xương cốt cứng cỏi đều giống như muốn vỡ vụn.
Mênh mông huyết khí trùng kích khắp người, càng nhấc lên ra phía ngoài, giống như hỏa diễm màu máu, cháy hừng hực.
- Hắn thế nào?
Hai vị Thánh Linh vô hạn tới gần Thánh Vương lần lượt dừng ở giữa không trung, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn Phượng Hoàng đang giãy dụa gào thảm ở phía dưới.
Bộ dáng dữ tợn nhìn dọa người kia, tràn ngập huyết khí càng là kinh hồn nhiếp phách, để bọn hắn đều cảm nhận được e ngại.
- Đại Diệu Thiên Kinh!!
Bá Thiên Yêu Hoàng đau đớn giãy dụa, điên cuồng thúc giục nội công tâm quyết, luyện hóa đế huyết bên trong đế cốt, kích ra tiềm lực của mình.
- Là lạ, đây là đế uy?
- Hắn đang hấp thu đế huyết??
Hai vị Man Hoang Thánh Linh bỗng nhiên biến sắc:
- Ngăn hắn lại!!
Hai Man Hoang Thánh Linh sôi trào ma khí giống như con sông, cuồn cuộn ra khắp nơi, bọn hắn đánh rách tả tơi hư không, trực tiếp giết tới trước mặt Bá Thiên Yêu Hoàng, hai tay phồng lên, ma huyết sôi trào, bạo kích trong chốc lát khiến cho không gian vỡ vụn, nhấc lên vết nứt kinh người, đánh ra uy lực Thánh Vương.
- Bá Thiên chiến kỹ, Thiên Phiên Địa Phúc!
Bá Thiên Yêu Hoàng ngẩng đầu điên cuồng gào thét, hoàn toàn không để ý đau đớn tiêu hao, mặc cho đế huyết còn đang sôi trào trong cơ thể, cưỡng ép thi triển chiến kỹ hủy diệt.
Ầm ầm...
Huyết khí cuồn cuộn, cương khí tàn phá bừa bãi, từng luồng từng luồng triều dâng kinh khủng khuấy động trong chớp mắt, phạm vi không gian trong năm ba trăm dặm kịch liệt ba động, giống như một bức tranh muốn bị xé nát, bất luận núi sông hay là mặt đất, lại hay là khung trời, nhiều hoàn toàn lâm vào hỗn loạn, ngay sau đó kịch liệt cuồn cuộn, vạn vật sụp đổ, giống như muốn triệt để trở về với Hỗn Độn.
Hai Man Hoang Thánh Linh giết tới gần đứng mũi chịu sào, cánh tay vỡ nát, huyết nhục văng tung tóe, Ma Khu nguy nga bay lên khỏi mặt đất, mất khống chế nhấc lên trong cuồng triều Thiên Phiên Địa Phúc.
Bá Thiên Yêu Hoàng cưỡng ép phóng thích đế uy kết quả chính là tâm mạch trọng thương, xương cốt toàn thân cùng huyết nhục đều thành phiến vỡ nát, nhưng, hắn đã điên cuồng, đã bạo tẩu, đã... Cuồng loạn...
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Huyết khí ngập trời, cường quang vô biên.
Đế uy vặn vẹo càn khôn.
- Thập Phương Giai Diệt, Phượng Hoàng Sát Kiếm!
Bá Thiên Yêu Hoàng không lo được an nguy của mình, hắn vẫn tiếp tục kích ra đế uy cùng năng lượng.
Ầm ầm...
Không gian đại bạo động, hoắc loạn thiên địa, liệt diễm cuồn cuộn ngưng tụ lại một trăm ngàn thanh sát kiếm, mỗi chuôi lợi kiếm đều dài đến ba mươi năm mươi mét, liệt diễm hừng hực, có Phượng Hoàng vờn quanh, càng có đế uy cuồn cuộn.
Theo tiếng hét lớn đầy giận dữ của Bá Thiên Yêu Hoàng, một trăm ngàn Phượng Hoàng Sát Kiếm theo không gian bạo động, bao phủ đất trời, vạch ra vết nứt tinh mịn, toàn diện cuồng kích Man Hoang Thánh Linh.
- Thánh Vương, hãy giao phó uy lực Thánh Vương cho chúng ta.
Hai vị Man Hoang Thánh Linh chật vật nhấc lên trong trời đất bạo loạn, bọn hắn dốc hết toàn lực ổn định toàn thân, huyết mạch cuồn cuộn, ma khí vô biên, bọn hắn trừng trừng hai mắt, mặt đầy dữ tợn, nương theo tiếng Ma rống, nhấc lên hư vô, cuồn cuộn về bốn phương tám hướng, phảng phất cưỡng ép chống ra lỗ đen vô tận, muốn chôn vùi hết thảy mọi thứ ở xung quanh.
Một trăm ngàn thanh Phượng Hoàng Sát Kiếm tràn ngập đất trời giáng lâm xuống, số lượng lớn kiếm triều trong nháy mắt tiêu vong, bị năng lượng chôn vùi tiêu trừ, nhưng... Kiếm triều cuồn cuộn không dứt, số lượng một trăm ngàn, chật ních thiên địa, phảng phất Phượng Hoàng đánh giết, càng giống huy kiếm của Đại Đế.
Phốc phốc phốc...
Mấy trăm thanh Phượng Hoàng Sát Kiếm vượt qua hư vô, xuyên qua thân thể của bọn hắn, uy lực đế huyết đặc biệt ở bên trong lại chặt đứt liên hệ giữa bọn hắn cùng Thánh Vương.
Trong nháy mắt, cảm ứng với Thánh Vương biến mất, năng lượng thần bí cũng đã biến mất, suy yếu do 'Chiến Thần Phẫn Nộ' mang tới nhanh chóng quét sạch toàn thân.
Chương 1928 Đế cốt thuộc về…
Bọn hắn bỗng nhiên suy yếu, không gian hư vô được tạo thành trong nháy mắt vặn vẹo, ngay sau đó 'Thiên Phiên Địa Phúc' - chiến kỹ hư vô của Phượng Hoàng hoàn toàn bị tiêu diệt, còn thừa lại hơn ba vạn thanh Phượng Hoàng Sát Kiếm tràn ngập đất trời bao phủ tới.
Huyết nhục văng tung tóe, bạch cốt bay lên.
Hai Man Hoang Thánh Linh bị trực tiếp rạch ra hơn mấy ngàn vạn mảnh, ngay cả linh hồn đều bị chém chết.
Chiến tranh, cứ thế mà dừng!
Tuyệt sát bá liệt, vô địch thắng cục!
Không gian cuồn cuộn từ từ khôi phục lại bình tĩnh, phạm vi hơn ba trăm dặm sơn hà triệt để biến thành phế tích, cỏ cây không còn, đường sông khô kiệt, sương mù mông lung tràn ngập năng lượng bá liệt giữa thiên địa, kéo dài không tiêu tan.
Nhưng, Khương Qua nằm nhoài trong vũng máu, thân thể đã rách rưới giống như là bùn nhão, toái cốt cùng huyết nhục đều dính đến một chỗ, vô cùng thê thảm.
Đế huyết thả ra năng lượng quá mạnh, cũng vô tình phế hắn đi.
Ý thức của Khương Qua trời đất quay cuồng, tầm mắt nặng nề, hắn cực lực gìn giữ tỉnh táo, nhưng suy yếu tựa như như thủy triều đang bao phủ lấy hắn, kéo hắn vào đáy hồ, xung quanh càng ngày càng đen tối, ý thức càng ngày càng hôn mê.
Đế cốt còn cắm ở trái tim, không ngừng liên tục phóng thích ra đế uy, tàn phá lấy thân thể đã rách mướp của hắn.
Nhưng, Khương Qua đã không có sức lực để rút ra.
- Khương Qua, ngươi không thể ngủ! Ngươi không thể nào ngủ ở chỗ này!
Khương Qua run rẩy giãy dụa.
Thanh thế bạo động ở nơi này quá to lớn, nói là truyền khắp ngàn dặm rừng rậm đều không quá đáng chút nào, nếu như kinh động đến hoàng tộc hoàng đạo đang lùng bắt, tất cả cố gắng của hắn đều muốn uổng phí.
- Đáng chết! Đứng lên, rời khỏi chỗ này đi!
Khương Qua thấp giọng nỉ non, cực lực muốn khôi phục thương thế, nhưng thân thể bị cưỡng ép phá hủy giống như là đã hao hết tất cả tiềm lực, đế huyết tàn phá càng giống là muốn triệt để xé nát hắn.
- Khương Qua!! Khương Qua!!
Khương Qua la lên tên mình, nhưng ý thức khi thì hoảng hốt, khi thì hắc ám, vừa đi vừa về quanh quẩn một chỗ tại biên giới hôn mê, thân thể càng không bị khống chế, ngay cả khối xương đều không động được.
Dần dần, hắn không cảm giác được đế huyết tàn phá đau đớn mang tới, cũng không cảm giác được thân thể mình, giống như ý thức cùng linh hồn đang suy yếu, đang thong thả đi đến cái chết.
- Khương Qua... Không được chết... Không thể chết... Ngươi còn phải đi đưa đế cốt... Nơi đó còn có rất nhiều người đang chờ ngươi. Khương Qua... Ta van cầu ngươi... Để cho ta đưa đế cốt đi qua... Khương Qua... Không được chết ở chỗ này, ngươi không thể...
Khương Qua càng ngày càng lâm vào hôn mê, sinh mệnh nguyên hỏa mệt mỏi tại ung dung dập tắt.
Vào lúc này...
Phốc!
Một tảng đá cháy khét bị giẫm nát, dâng lên thanh âm yếu ớt trong phế tích tĩnh mịch.
Khương Qua có chút hoảng hốt, ý thức sắp chết thoáng khôi phục.
Phốc...
Lại là thanh âm một khối đá cháy bị giẫm nát, từ chỗ rất xa ung dung bay tới.
Có người đến!
Là ai??
Khương Qua hoảng hốt lấy, là ảo giác sao?
Phốc... Phốc...
Đá cháy xốp, nhẹ nhàng đạp xuống liền biến thành đất khô cằn.
Một thân ảnh nhỏ yếu gầy gò từ trong phế tích đằng xa đi tới.
Khương Qua không nhìn thấy người, nhưng có thể nghe được bước chân rất nhẹ, mà tốc độ không nhanh.
Sẽ là ai??
Trong con mắt ảm đạm của Khương Qua hơi nổi lên sáng rực.
Khi thân ảnh kia đi qua phế tích, đi tới phía trước thịt nhão đầy đất. Là một nữ tử bộ dáng thanh tú, thân hình gầy gò, kiều nhan tú mỹ, làn da hơi có vẻ tái nhợt, tầm mắt cụp xuống, lạnh lùng nhìn hắn.
- Ngươi là ai??
Khương Qua thì thào nói nhỏ, ý thức hôn mê không thể kiên trì được nữa, lâm vào bóng tối vô tận.
Chạng vạng tối vào ba ngày sau.
Không gian sụp đổ, vết nứt cuồng kích khung trời, ba động khủng bố cuồn cuộn trong phế tích, kinh dị mãnh thú hung cầm tụ tập ở chỗ này.
Một thân ảnh khôi ngô hùng vĩ giáng lâm, toàn thân huyết hồng, gương mặt dữ tợn, đầu sinh hai sừng, cõng lấy hai cánh, thân thể cao hơn năm mươi mét tràn ngập áp bách để vạn vật sợ hãi tuyệt vọng.
Man Ngao, tộc trưởng Man Hoang Chiến tộc, siêu cấp Chiến Ma Thánh Vương cảnh.
Tại thời điểm vị Thánh Linh tộc kia bắt đầu dùng 'Chiến Thần Phẫn Nộ' cùng hắn sinh ra liên hệ, hắn không chỉ có dâng tặng năng lượng, còn xuyên suốt ý thức, tựa như là đích thân tới chiến trường, đã trải qua trận chém giết kia.
Vào thời khắc cuối cùng đột nhiên cắt đứt liên lạc, mang ý nghĩa Thánh Linh đã chiến tử.
Đế cốt, bị Phượng Hoàng bảo vệ!!
Nhưng, hắn từ Tây Bộ chạy tới nơi này, trên đường đi từ đầu đến cuối không có phát giác được bất cứ khí tức đế huyết gì.
Theo lý thuyết mà nói thig Phượng Hoàng kia đã cưỡng ép dung hợp đế cốt, khẳng định toàn thân đều sôi trào thánh uy đặc biệt, bằng vào vũ khí Đế Tổ cho, hẳn là có thể rõ ràng phát giác được.
Hắn đi đâu??
Là đi đường vòng đến những nơi khác?
Hay là bị đế cốt hại chết?
Hay lại là xuất hiện ngoài ý muốn khác??
Man Ngao từ không trung đi xuống, đứng ở trong phế tích bừa bộn.
Ba ngày, nơi này đã bị đám Yêu thú chà đạp rách mướp, máu tươi toái cốt để lại cũng đều bị xử lý.
Man Ngao xếp bằng ở trong phế tích, nhắm mắt lại, lâm vào trầm tư.
Ầm ầm...
Không gian cuồn cuộn, vặn vẹo ra gợn sóng thật lớn, ngay sau đó lại nổi lên hình ảnh tưng bừng hỗn loạn.
Có liệt diễm ngập trời, có Phượng Hoàng giương cánh, còn có Man Hoang Thánh Linh gào thét ác chiến.
Chính là hình ảnh chiến trường sau khi vị Man Hoang Thánh Linh kia mượn tới uy lực Thánh Vương.
Đây cũng là chỗ đặc biệt của 'Chiến Thần Phẫn Nộ', có thể thông qua hư không truyền đến lực lượng, càng có thể thông qua hư không ghi chép hình ảnh chiến tranh ngay lúc đó.
Cảnh giới chiến đấu càng cao, dấu vết lưu lại tại hư không càng rõ ràng.
Man Ngao như đang hóa thân thành vị Thánh Linh kia, đặt mình vào chiến trường hỗn loạn.
Nhưng hắn không phải đang trải qua chiến đấu, mà đang quan sát đến thiên địa hắc ám, rừng rậm sợ hãi xung quanh.
Lặp đi lặp lại... Một lần lại một lần...
Rốt cuộc, ánh mắt Man Ngao cũng dừng lại, xuyên qua chiến trường hỗn loạn, ngóng nhìn bầu trời đêm phương xa, tại đỉnh một ngọn núi cao nguy nga, nơi đó có một thân ảnh phiêu miểu.
Mặc dù khoảng cách rất xa, hình ảnh ghi chép mơ hồ, không nhìn thấy cụ thể bóng dáng, nhưng đối với Man Ngao mà nói đã là đủ rồi.
Điều này nói rõ trận chiến đấu ngay lúc đó đã hấp dẫn người xem chiến.
Cũng mang ý nghĩa, có người đã mưu được lợi bất chính!
Chương 1929 Hắc Luyện Yêu Binh
Khương Phàm giấu đến trong địa tầng sau hai ngày, một trăm lẻ tám người mặc áo bào đen giá lâm Thượng Thương cổ thành, khí tức túc sát lạnh thấu xương, để cường giả tụ tập ngoài thành đều rét run toàn thân.
- Là Hắc Luyện Yêu Binh của Tru Thiên Thần Điện sao? Không nghĩ tới người của Tru Thiên Thần Điện lại đến trước!
- Không đúng, tin tức Khương Phàm ở lại Thượng Thương chỉ mới truyền ra hai ngày mà thôi, tất cả chi đội điều tra của các hoàng đạo hẳn là vừa mới nhận được tin tức, đang từ Tây Bộ trở về, sao bọn hắn lại đến nhanh như vậy được?
- Hắc Luyện Yêu Binh là cái gì, sao ta chưa từng nghe nói qua?
- Hắc Luyện Yêu Binh là chi đội quan trọng của Tru Thiên Thần Điện tại Thiên Khải chiến trường, lệ thuộc dưới trướng ‘đại thống soái Thiên Khải’. Bọn hắn đến hạ giới từ lúc nào rồi?
- Các ngươi còn không biết đấy thôi, lúc trước sau khi thân phận của Khương Phàm vừa mới thông cáo thiên hạ, Tru Thiên Thần Điện đã điều chi đội từ Thiên Khải chiến trường xuống, tự mình phụ trách lùng bắt Khương Phàm.
- Bọn hắn... Rất mạnh??
- Cũng không ai biết, trên trời xuống, nghe nói là Tru Thiên Thần Điện trù hoạch kiến lập chiến đội chuyên để săn giết Yêu tộc.
- Tru Thiên Thần Điện là Chí Tôn hoàng đạo, bọn hắn xây dựng chi đội có thể có kém sao?
- Khương Phàm còn đang ở trong thành sao? Hắn sẽ gặp nguy hiểm rồi!
Mọi người đưa mắt nhìn một trăm lẻ tám người mặc áo bào đen kia đi qua cửa thành, đến Thượng Thương cổ thành, tất cả đều kích động đi theo, muốn nhìn phong thái siêu cấp chiến đội của Chí Tôn hoàng đạo tại Thiên Khải chiến trường một chút.
- Khương Phàm thật sự vẫn còn tại Thượng Thương? Hắn đã có được đến ba khối đế cốt, hẳn là nên trốn về Luân Hồi bí cảnh, vì sao còn muốn ở lại nơi này?
Nam tử cầm đầu là một trong năm đội trưởng của Hắc Luyện Yêu Binh, Dương Thanh.
Trước đó bọn hắn là lùng bắt Khương Phàm tại hải vực Bắc Bộ, một tháng trước sự kiện Vạn Đạo Thần Giáo bộc phát, được lệnh triệu lui về, sau khi chuẩn bị trở về thần điện phục mệnh, lại thẳng đến Tây Bộ.
Gần đây vừa vặn đi qua Thượng Thương cổ thành, đạt được tin tức Khương Phàm còn ở nơi này.
Phó đội trưởng Hứa Minh nói:
- Bốn phân đội khác sẽ đi qua nơi này vào mấy ngày gần đây nhất, chúng ta đợi bọn hắn, hay là xâm nhập điều tra?
- Trước tiên chúng ta cần xác định phải chăng Khương Phàm ở chỗ này. Đều giữ vững tinh thần, chúng ta phải đối mặt với kẻ đã từng là Thần Hoàng, hắn có thể sống dưới sự lùng bắt của các phương bên đến bây giờ, cũng không phải may mắn.
Dương Thanh khuếch tán con ngươi, tràn đầy hốc mắt, lại nhìn không có chút tròng trắng mắt nào.
Bọn người Hứa Minh nhắm lại mắt, lần nữa mở ra, trong hốc mắt toàn bộ đã là màu đen.
Hắc Yêu Đồng, có thể nhìn thấu bản chất thú văn Nhân tộc, cũng có thể nhìn thấu bản thể con người hóa thân thành Yêu thú. Coi như Yêu thú tận lực che giấu, cũng có thể bị bọn hắn tinh chuẩn phát hiện.
Đây cũng là một trong những bí thuật để Hắc Luyện Yêu Binh bọn hắn có thể danh chấn Thiên Khải, khiến cho Yêu tộc kiêng kỵ.
Một trăm lẻ tám người mặc áo bào đen xâm nhập Thượng Thương, tìm kiếm tung tích Khương Phàm.
Bọn hắn trừ Hắc Yêu Đồng, còn có thứ đặc thù, có thể cảm nhận sự tồn tại của Khương Phàm —— Niết Bàn Thạch!
Nhân Gian Ngục - Thiệu Thanh Duẫn, sau sự kiện tại Thiên Đãng sơn đã giao cho Tru Thiên Thần Điện.
Sau nửa ngày, phân đội thứ năm của Hắc Luyện Yêu Binh cũng đax đến Thượng Thương, sau khi biết được đã có yêu binh vào thành, cũng kích phát Hắc Yêu Đồng nhanh chóng theo vào.
Tại một nơi nào đó ở Thượng Thương, Khương Phàm chìm dưới mặt đất ba ngàn mét, cẩn thận dung hợp Thiên Mệnh Thần Thạch.
Dựa theo Đan Hoàng chỉ dẫn, hắn chỉ là dung hợp một khối, tương đối dễ dàng chút.
- Xong rồi!
Khương Phàm ở trong dòm tâm hải, huyết triều mãnh liệt ở bên trong, bành trướng khuấy động, bốn 'Bản thân' giống như Khương Phàm hóa thân, liên thủ bảo vệ tinh cầu giống như mặt trời.
Tinh cầu tỏa ra cường quang chiếu xa vạn trượng, huyết hải được chiếu ánh sáng, từng luồng từng luồng uy lực Thiên Mệnh cường thịnh, khuấy động huyết hải, theo huyết dịch khuấy động đến toàn thân, kích thích đường vân thần bí.
Khương Phàm có thể rõ ràng cảm nhận được, năng lượng Thiên Mệnh Chiến Giới đã cường thịnh hơn rất nhiều.
- Bây giờ ta đã là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên, hẳn là có thể áp chế Bán Thánh!
Mặt Khương Phàm tràn đầy nụ cười hưng phấn, chênh lệch giữa Niết Bàn cảnh cao giai cực kỳ to lớn, mỗi tầng đều giống như hồng câu, cho dù là một ít hoàng tộc hoàng đạo, đều rất khó lại vững vàng tăng lên.
Nhưng nương theo Thiên Mệnh Chiến Giới, lại có thể áp chế Bán Thánh, ngẫm lại cũng làm cho người ta phấn khởi.
Không hổ là Chuẩn Thần khí!
- Rốt cuộc bây giờ ta cũng có thể tự thân vận động, đã rất lâu rồi không có nhẹ nhàng tự tại như vậy.
Khương Phàm vỗ nhẹ ngực, yên lặng tính toán phải hành động làm sao.
Tin tức liên quan tới việc hắn còn ở Thượng Thương đã truyền ra hai ngày, các chi đội lùng bắt của hoàng tộc, hoàng đạo hẳn là vừa mới nhận được tin tức, chuẩn bị rút lui trở về.
Từ Tây Bộ đến nơi đây, khoảng chừng năm mươi đến sáu mươi vạn dặm, coi như khống chế Bảo khí Không gian, đều muốn chừng mười ngày.
Hắn phải lợi dụng mười ngày này thật tốt.
- Ta cao điệu xuất hiện, rời khỏi từ cửa thành phía nam có thể cho người ta ảo giác, là ta muốn xuôi nam về Sí Thiên giới. Chờ tin tức đưa đến trong tay đội ngũ hoàng đạo đang lui về, bọn hắn sẽ thay đổi phương hướng, chếch đến nam bộ, đến lúc đó ta lại lặng lẽ trở về, cao điệu xuất hiện tại Thượng Thương, lực chú ý vừa đi vừa về, thời điểm các loại tin tức truyền đến trong tay tất cả đội ngũ hoàng đạo, ta lại rời khỏi Thượng Thương, di chuyển đến hướng tây, để các phương cho rằng ta muốn về Tây Bộ. Chờ sau khi bọn hắn lui, ta lại trở về Thượng Thương, hấp dẫn lực chú ý.
Khương Phàm yên lặng tính toán kế hoạch của mình, lợi dụng chênh lệch thời gian, để các tin tức va chạm, lừa dối tất cả hoàng tộc hoàng đạo lùng bắt.
Cứ như vậy, hắn trước sau có thể lại tranh thủ thêm mười ngày thậm chí thời gian dài hơn. Sau đó... Chờ các phương tức giận muốn hội tụ đến Thượng Thương, hắn đến tổ sơn ngồi một chút, đưa chút đế huyết cho Vô Hồi Thánh Chủ cùng phụ thân, thuận tiện điều tra thêm là ai tính kế hắn.
Chương 1930 Cẩn thận tính toán
- Trước tiên phải trêu chọc bọn hắn.
Sau khi Khương Phàm mưu tính xong kế hoạch, chuẩn bị rời khỏi địa tầng, nhưng đúng vào lúc này, hắn ngoài ý muốn đã nhận ra năng lượng quen thuộc.
- Niết Bàn Thạch? Tặc điểu tới rồi sao? Hay là...
Khương Phàm xuyên thấu ý thức qua địa tầng, nhìn trộm mặt đất.
Dãy núi hiểm trở, cây rừng thanh thúy tươi tốt.
Một trăm lẻ tám người mặc áo bào đen phân tán tại sườn núi, tán cây, toàn bộ đều cúi đầu, tròng mắt đen nhánh nhìn thấu ngàn mét dưới địa tầng, khóa chặt 'Chu Tước' đang ẩn núp ở phía dưới.
Bọn hắn giương nhẹ áo bào đen, tràn ngập khí tức túc sát lạnh lẽo, hai tay chậm rãi nắm chặt, từng đường vân màu vàng lan tràn từ lòng bàn tay, khuếch tán khắp toàn thân, mà xung quanh hốc mắt thì khuếch tán ra đường vân màu đen.
Tà ác, lãnh khốc.
Rừng rậm bị kiềm chế, hơn mấy ngàn vạn tán tu tụ tập ở xung quanh, nhìn hình ảnh quỷ dị ở phía xa lại không dám thở mạnh.
- Tru Thiên Thần Điện, Hắc Luyện Yêu Binh, phụng lệnh thống lĩnh xuống hạ giới lùng bắt Phần Thiên Thần Hoàng chuyển thế.
- Khương Phàm, rất vinh hạnh khi có thể gặp nhau ở chỗ này. Là mình đi ra, hay là tự chúng ta mời?
Dương Thanh bành trướng kim mân toàn thân, thần thánh uy nghiêm, vằn đen trên gương mặt như mực, tà ác yêu dị.
Như phật cũng như ma.
- Hắc Luyện Yêu Binh, cái tên rất quen thuộc, Tru Thiên Thần Điện lại bỏ được các ngươi điều xuống đây.
Khương Phàm rời khỏi địa tầng, xuất hiện ở mặt đất, rất bất ngờ lại có thể gặp được Hắc Luyện Yêu Binh ở hạ giới, mà... Bọn hắn lại có Niết Bàn Thạch?
Chẳng lẽ là Thiệu Thanh Duẫn cho bọn hắn?
Nàng quả nhiên đã đầu phục Tru Thiên Thần Điện!
- Khương Phàm! Hắn lại thật còn ở Thượng Thương cổ thành!
Dãy núi bạo động, bầu không khí lập tức nóng lên, mặc dù hai ngày trước đã từng xuất hiện, nhưng không nghĩ tới bây giờ còn ở lại chỗ này.
- Ngươi còn nhớ kỹ Hắc Luyện Yêu Binh, thật vinh hạnh.
Tròng mắt đen nhánh của Dương Thanh có thể nhìn thấu chân thân Khương Phàm, trong tầm mắt của hắn, Khương Phàm là một con Chu Tước màu đỏ vàng đang giương cánh, khuấy động yêu hỏa nóng bỏng, cũng tràn ngập lệ khí hung liệt.
Đây là lần đầu tiên ánh mắt của hắn nhìn thấy loại yêu vật truyền kỳ Chu Tước này.
- Kiếp trước liên hệ không ít. Nếu ta nhớ không lầm, các ngươi có năm nhánh chiến đội, toàn bộ đều ở hạ giới rồi?
- Toàn bộ đều tiến vào hải vực Bắc Bộ, dò xét các hướng khác nhau, sau sự kiện Vạn Đạo đã đạt được mật lệnh, lần lượt trở về, chúng ta là đại đội thứ hai.
- Nói như vậy, ta phải lập tức xử lý các ngươi, nếu không liền sẽ bị vây bắt?
- Chúng ta điều tra qua xung quanh, không có Phượng Hoàng thủ vệ, cũng không có người nào là Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên trở lên. Nơi này, chỉ có một mình ngươi. Chúng ta không cần làm phiền, ngươi cũng không cần tự rước lấy nhục, xin theo chúng ta về Tru Thiên Thần Điện.
- Nhìn tình hình hiện tại như vậy, ta thật không có phần thắng gì, nhưng...
Toàn thân Khương Phàm bộc phát cường quan chói mắt, ánh sáng bạo kích tới trời, thẳng tới vạn mét, nổ lên màn ánh sáng mãnh liệt, lan tràn về bốn phương tám hướng, bao phủ phạm vi hơn bảy mươi dặm.
'Bản thân' ở huyết hải liên tiếp thức tỉnh, huyết khí sôi trào quét sạch toàn thân, trùng kích huyết nhục thần hồn.
Một cái... Hai cái... Ba cái... Bốn cái...
Bốn cái 'Bản thân' cường thế trùng kích để cảnh giới vừa mới bước lên thất trọng thiên, ngang nhiên đến thất trọng thiên đỉnh phong, lại tại bình chướng bát trọng thiên kịch liệt ba động.
Toàn thân hắn tiếp tục bộc phát ánh sáng Thiên Mệnh, uy thế không ngừng tăng cường, phạm vi mở rộng.
Cuối cùng... Một mảnh Thiên Mệnh lĩnh vực bao phủ phạm vi trăm dặm hiện ra ở trước mặt mọi người, ánh sáng lập tức tiêu tán, mọi chuyện đều giống chưa từng có gì xảy ra.
- Chúng ta bị áp chế cảnh giới!
Hứa Minh và các yêu binh lập tức có phản ứng, khó có thể tin khi cảm nhận được cảnh giới đang nhanh chóng suy giảm.
Bất luận là linh lực lưu động, cường độ linh hồn, đều hạ xuống rõ ràng, thậm chí có cảm giác suy yếu không cách nào nói rõ.
Dương Thanh mở hai tay ra, cẩn thận cảm nhận cảnh giới hạ xuống, vậy mà lại rơi xuống Bán Thánh, còn đang tầng tầng hạ xuống, tiếp tục cho đến thất trọng thiên.
Hắn từ thất trọng thiên tu luyện tới cảnh giới Bán Thánh, bỏ ra vô số tâm huyết cùng cố gắng, vững vàng Bán Thánh càng là chuyện để hắn kiêu ngạo nhất, kết quả lại suy giảm như thế này rồi?
- Đừng nên đứng nhìn như thế, chúng ta nên chào hỏi lẫn nhau rồi.
Khương Phàm kích phát tứ trọng bản thân, nhiệt huyết dâng trào, chiến ý dâng cao, hai thần nhãn bởi vì huyết khí trùng kích mà sắc bén sáng tỏ, giống như có thần điện màu vàng đang lóe lên, để cho người ta không dám nhìn thẳng.
- Ngươi chuyển dời cấm chế của Thượng Thương cổ thành đến trong thân thể mình rồi?
Vẻ mặt Dương Thanh dần nghiêm trọng lên, lại có thể có chuyện không thể tưởng tượng nổi như thế này.
Dãy núi bạo động, số lượng lớn tán tu hốt hoảng lui lại hơn mười dặm, khó có thể tin được mà nhìn Khương Phàm ở phía xa.
Khó trách Khương Phàm ở lại Thượng Thương, thì ra đang dung hợp pháp trận?
Nhưng pháp trận sao có thể hòa tan vào thân thể?
Đây chính là pháp trận Thượng Thương, nửa năm trước từng để cho tập thể các Thánh Linh Thương Huyền kiêng kị.
Nếu như Khương Phàm có thể đạt tới vấn đề kia, chẳng phải có thể đánh đâu thắng đó?
Rất nhiều tán tu nghĩ tới đây, đều không rét mà run!
Cái tên biến thái này càng ngày càng biến thái rồi!
- Nửa năm trước, Thượng Thương cổ thành có thể ép Bán Thánh đến Niết Bàn cảnh nhị trọng thiên, ta ép ngươi đến thất trọng thiên đều miễn cưỡng, vẫn kém một chút nhỉ, cần cố gắng.
Khương Phàm nắm chặt nắm đấm, khiêu chiến Dương Thanh:
- Ta từng nghênh chiến Hắc Luyện Yêu Binh tại Thiên Khải, lúc ấy là thống lĩnh tự mình dẫn ngũ đại chiến đội bày trận, bức ta hai lần Niết Bàn mới gian nan phá được trận, ngàn năm đã qua, may mắn lần nữa lĩnh hội, hi vọng đừng để ta thất vọng.
Dương Thanh yên lặng nhìn Khương Phàm một lát, đưa tay chỉ lên trời, quát lớn một tiếng:
- Bày trận! Nghênh chiến Phần Thiên Thần Hoàng!
Hứa Minh cùng những người mặc áo bào đen khác nhanh chóng phân tán, giao thoa ở giữa không trung tại dãy núi, áo bào đen bay cuồn cuộn, sát khí lạnh thấu xương, từ xa nhìn lại giống như hợp thành phù văn chữ cổ huyền diệu.
Dương Thanh quy vị, chữ cổ hoàn chỉnh thành hình.
Ầm ầm...
Áo bào đen mãnh liệt lay động, hắc vụ cuồn cuộn bao phủ lẫn nhau, giống như lỗ đen hiện lên ở trên không, bên trong kim quang như sấm, ù ù bắn tung toé.
Bình luận facebook