• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Đan Đại Chí Tôn (3 Viewers)

  • Chương 2996-3000

Chương 2996 Quân Võ viện

- Từ nay về sau, các ngươi hãy nơi này xem như nhà mới của mình. Nơi này sẽ cho các ngươi cùng Phù Đồ bộ lạc đầy đủ tôn trọng, cũng sẽ cung cấp tài nguyên cùng vũ khí cần thiết để tu luyện.

- Tạ ơn ngài.

Triệu Thanh Vi thở phào, dáng người mệt mỏi hơi nghiêng về phía trước, thi lễ một cái cho Khương Phàm.

Trong lòng nàng, mặc kệ hài tử kia có thân phận gì, nhưng chung quy vẫn do nàng mười tháng hoài thai sinh ra, chính là bởi vì mười tháng này đau đớn quá mức, mấy lần đều muốn mệnh của nàng, nàng cũng càng quý giá hài tử này.

Triệu Thiên Khoát cũng vội nói tạ ơn, không nghĩ tới vị cường giả này lại hiền lành hữu lễ như vậy.

- Khách khí. Chúng ta đặc biệt đến giải thích thân phận Tu La, không phải tước đoạt nỗi khổ sinh dục của ngài, mà là để cho các ngươi biết tầm quan trọng của hắn đối với chúng ta, cũng là để cho các ngươi có thể yên tâm ở chỗ này sinh sống.

- Ta còn có thể gặp hắn sao?

- Đương nhiên, còn muốn nhờ vất vả ngài chiếu cố hắn nữa đây.

- Không khổ cực, không khổ cực.

Triệu Thanh Vi rốt cuộc cũng lộ ra nụ cười mệt mỏi.

- Phụ thân, đặt tên thôi.

Triệu Côn đụng đụng phụ thân.

- Trực tiếp gọi là Tu La?

- Người ta cũng nói, họ Triệu!

- Triệu Tu La? Giống như không thích hợp...

Triệu Thiên Khoát gãi gãi đầu, trong mười tháng này chỉ lo quan tâm thân thể thê tử, còn không có chăm chú nghĩ tới tên của hài tử.

- Ngũ đệ ta lợi hại như vậy, trực tiếp gọi Triệu Lệ Được.

Triệu Côn cười hắc hắc.

- Hắn ngưu bức như vậy, sao không trực tiếp gọi là Triệu Ngưu.

Triệu Thắng trợn mắt trừng một cái, chỉ toàn làm loạn.

- Ngài có chủ ý gì hay sao? Hắn kiếp trước kêu cái gì?

Triệu Thiên Khoát trưng cầu ý kiến Khương Phàm và Tần Vị Ương, người ta là khách khí, mình không thể không hiểu chuyện.

- Vẫn là ngài định đi, kiếp trước là kiếp trước, kiếp này là kiếp này, các ngươi là phụ thân mẫu thân của hắn, lẽ ra nên do các ngươi đến định.

- Trực tiếp dùng tên bộ lạc đặt tên? Triệu Phù Đồ?

Triệu Thanh Vi đề nghị.

- Cái này... Không dối gạt các ngươi, kẻ địch trước đó ta giết, tên là Hình Phù Đồ.

Khương Phàm uyển chuyển nhắc nhở.

- Vậy thì thay...

Triệu Thiên Khoát cùng hai nữ nhi thương lượng với Triệu Thanh Vi.

Nhưng thương lượng đến thương lượng đi, ai cũng không có lấy ra được cái tên rất hài lòng.

Nếu như chỉ là hài tử đơn giản thì cũng không có cố kỵ như vậy, nhưng thân phận đứa nhỏ này quá đặc thù, làm cái tên không thích hợp, cũng không tốt để bàn giao.

- Được rồi, gọi là Triệu Lệ đi.

Triệu Thiên Khoát lúng túng gãi gãi đầu.

- Triệu Lệ không sai, vậy gọi như thế.

Khương Phàm cũng không có quá làm khó người ta, huống chi chỉ là cái tên mà thôi, chờ hài tử lớn lên, bọn hắn vẫn sẽ gọi là Tu La.

- Triệu Lệ...

Triệu Huyên cùng Triệu Du mặc niệm lên cái tên của Ngũ đệ các nàng, đơn giản nhưng lại giống như không đơn giản, còn giống như hàm ẩn luồng lệ khí.

- Các ngươi vừa tới còn chưa quen, có thể tùy tiện đi một chút, nhìn xung quanh. Vị này là thê tử của ta, Tịch Nhan. Trong khoảng thời gian này do nàng phụ trách chiếu cố các ngươi, bất cứ chuyện gì cũng đều có thể tìm nàng, không nên khách khí.

Khương Phàm giới thiệu Tịch Nhan cho bọn hắn.

- Chào mọi người, ta là Tịch Nhan. Tính từ trên bối phận, chúng ta cùng thế hệ với Tu La, hẳn là gọi ngài một tiếng bá phụ, bá mẫu, muội muội và đệ đệ.

Tịch Nhan nở nụ cười ngọt ngào, phất tay chào hỏi.

Một câu đã đưa quan hệ đến gần với nhau, so với loại 'không nên khách khí' kia của Khương Phàm đã thân thiết quá nhiều.

- Không dám không dám.

Triệu Thiên Khoát tranh thủ thời gian xua tay.

- Tỷ tỷ tốt, thêm phiền toái cho tỷ rồi. Ta là Triệu Huyên (Triệu Du).

Rốt cuộc trên vẻ mặt cục xúc của Triệu Huyên cùng Triệu Du cũng lộ ra nụ cười, tỷ tỷ này nhìn thật dịu dàng thiện lương.

- Tỷ tỷ tốt, ta gọi Triệu Thắng (Triệu Côn).

Triệu Thắng cùng Triệu Côn cũng chào hỏi, tỷ tỷ này thật xinh đẹp, cười lên thật sự là dễ nhìn.

Khương Phàm lại nói:

- Chúng ta đang trù hoạch kiến lập một võ viện lệ thuộc trực tiếp hoàng thất, tên là 'Quân Võ viện', chuyên vì thần triều bồi dưỡng quân đội tướng lĩnh.

- Tiền kỳ tất cả đều là thu nạp những hài tử vừa mới chuyển thế kia, tương lai cũng sẽ lựa chọn học viên từ các nơi trên Thương Huyền.

- Viện trưởng đời đầu tiên của võ viện do trời sau đảm nhiệm, ngoài ra còn có Khương Diễm, Khương Qua, Khương Quỳ, đảm nhiệm vị trí phó viện trưởng, còn có Hứa Thiên Kỳ, Tô Triệt và số lượng lớn giáo viên đặc thù lại ưu tú.

- Nếu các ngươi có hứng thú, có thể tới đó cùng theo học tập một lúc, nếu như không hứng thú, chúng ta còn có một Ngũ Hành học viện, cũng thích hợp để tu luyện. Tóm lại, hi vọng các ngươi có thể ở chỗ này tìm tới định vị thích hợp với bản thân.

Lần này đi Bắc Thái, bọn hắn thành công mang về một trăm ba mươi ngàn hài tử, còn có số lượng lớn hài tử không nguyện ý tách khỏi phụ mẫu, Thương Huyền cùng hải vực hết thảy đã sưu tập hơn hai mươi hai vạn hài tử, chờ tương lai Thái Sơ đại lục, thậm chí là Bắc Thái đại lục, còn sẽ có tới càng nhiều hơn, cuối cùng số lượng đã có khả năng vượt qua năm trăm ngàn. (số lượng mấy triệu chiến hồn chân chính hoàn thành luân hồi, cũng không phải là toàn bộ, còn có một bộ phận thiếu thốn ký ức.)

Hơn năm trăm ngàn, đây cũng không phải là số lượng nhỏ.

An bài bọn hắn như thế nào cũng sẽ là một vấn đề lớn.

Những chiến hồn này trở về cũng đều là mang theo một phần ký ức, độ trung thành không thể nghi ngờ, cũng đều có kinh nghiệm chiến tranh, thêm chút bồi dưỡng, đến tuổi đã có thể một lần nữa tổ kiến thành quân đội, trở thành sư đoàn hổ lang.

Nhưng, Khương Phàm há có thể chỉ là 'thêm chút bồi dưỡng' những công thần kiếp trước này, khẳng định là phải cung cấp tài nguyên tốt nhất, từ lúc bắt đầu thức tỉnh linh văn thì đã phải nuôi nấng thật tốt, dốc lòng chăm sóc, không ngừng kích phát tiềm lực.

Kể từ đó, thành tựu của mỗi người bọn họ đều viễn siêu kiếp trước, cũng nhất định trở thành một lực lượng kinh khủng.

Năm trăm ngàn trở lên, nếu như không thêm khống chế, rất dễ dàng dẫn phát phiền toái không cần thiết.

Cho nên, sau khi Khương Phàm và Thiên Hậu thương lượng, hai người đã quyết định thành lập một Quân Võ viện. Lấy bọn hắn là thành viên tổ chức, vì tương lai trù hoạch kiến lập thập đại quân đoàn, ngàn vạn đại quân cho thần triều!

Nếu như ai kích phát linh văn đặc biệt ưu tú, hoặc là sinh ra dị biến phi phàm, còn có thể hủy đi trọng dụng khác.

Những hài tử này, sẽ là nền tảng thần triều tương lai!
Chương 2997 Bí mật kiếp trước

Khương Phàm trực tiếp an bài Thiên Hậu làm viện trưởng, Tam Đại Thiên Vương Thần Hoàng làm phó viện trưởng, cũng có thể thể hiện ra kỳ vọng của hắn đối với Quân Võ viện cao thế nào.

Kiều Hinh lặng lẽ ra hiệu cùng bọn người Triệu Thiên Khoát, tranh thủ thời gian đồng ý đi.

Triệu Thiên Khoát vừa đến nơi đây, khả năng trải nghiệm không đến tính đặc thù của võ viện này, nhưng Kiều Hinh chỉ là từ đội hình cùng cấu thành, đã có thể tưởng tượng đến siêu cấp địa vị chí cao vô thượng của Quân Võ viện trong tương lai tại toàn bộ thần triều, nhất định có thể che đậy các thế lực Ngũ Hành học viện, Thần Võ đoàn, Thiên Võ điện.

Nếu như vừa mới bắt đầu đã có thể gia nhập trong đó, địa vị Triệu gia hậu thế, nhất định vô khả hạn lượng.

Triệu Thiên Khoát nói:

- Ngài phí tâm rồi, chúng ta sẽ nhanh chóng làm quen.

Sau khi tự mình an bài tốt cho Phù Đồ bộ lạc, Khương Phàm đi tới nơi Lý Dần ở.

- Sư phụ!

Lý Dần nhìn thấy Khương Phàm tới, tranh thủ thời gian đứng dậy hành lễ.

Hứa Thiên Kỳ cũng khách khí thi lễ với Khương Phàm.

- Thế nào?

Khương Phàm ngắm nhìn bên trong, Nạp Lan Thanh Cảnh đang 'chiếu cố' hài tử kia.

Lý Dần lắc đầu nói:

- Ta và Đế Tử bộ dáng giống nhau, nó không có mâu thuẫn với ta. Nhưng nó đều rất cảnh giác đối với hoàn cảnh nơi này, đối với Hứa Đan. Mà tính cách này... Ai... Không biết có phải là bị nơi đó ảnh hưởng hay không, rất bá đạo.

Hứa Thiên Kỳ nói:

- Mười tuổi, hiểu chuyện, nó biết mình có khả năng gặp được phiền toái, mâu thuẫn và nôn nóng là bình thường. Nhưng nó lại quá nhỏ, tâm trí còn chưa thành thục, giải thích chuyện khi còn bé bị bắt đi, nó lại không để ý tới. Cho nên... Biểu hiện rất táo bạo...

Lý Dần nói:

- Sau khi chúng ta thương lượng cùng Nạp Lan Thanh Cảnh, chế định một cái phương án trị liệu. Do ta mỗi ngày làm bạn, Hứa Đan xuất hiện thích hợp, chờ nó ngủ thiếp đi, lại để Nạp Lan Thanh Cảnh điều trị ký ức cho nó.

- Nạp Lan Thanh Cảnh nói trong quá trình đứa nhỏ này trưởng thành có một nữ tử một mực tồn tại, hẳn là vị mẫu thân Đế Tử kia.

- Nạp Lan Thanh Cảnh sẽ thử tồn tại thuộc về vị nữ tử kia, từ từ chuyển hóa thành Hứa Đan. Chỉ cần nó đều có tình cảm, có tín nhiệm đối với ta cùng Hứa Đan, cũng sẽ từ từ thích ứng hoàn cảnh nơi này.

- Mà từ lúc bắt đầu nó đã sinh sống bên trong hoàn cảnh phong bế tại Đế Thành kia, cũng đúng lúc có thể chuyển hóa thành hoàn cảnh độc lập tại Sí Thiên giới này. Cụ thể ta không rõ ràng lắm, nhưng Nạp Lan Thanh Cảnh nói có thể thử một chút. Biện pháp như vậy, tương đối an toàn.

Khương Phàm trấn an nói:

- Tin tưởng Nạp Lan Thanh Cảnh, hắn làm việc đều là nghĩ sâu tính kỹ, nếu nói an toàn, vẫn có niềm tin. Ngươi cũng nói cho Hứa Đan không nên gấp gáp, hắn chung quy vẫn lưu lạc mười năm ở bên ngoài, không thể nào lập tức liền chuyển hóa tới. Kiên nhẫn chút, chỉ cần cuối cùng có thể khôi phục lại là tốt.

Lý Dần gật đầu:

- Tuổi của nó còn nhỏ, thuận tiện điều chỉnh.

Khương Phàm nói với Hứa Thiên Kỳ:

- Đi Quân Võ viện đảm nhiệm chuyện giáo viên, ngươi đã cân nhắc qua chưa?

Hứa Thiên Kỳ nghiêm nét mặt nói:

- Cực kỳ vinh hạnh!!

Tại thời điểm vừa nhận được tin tức, hắn cũng đã bắt đầu hưng phấn, có thể đảm nhiệm làm giáo viên của những chiến hồn kia, không chỉ là áp lực, cũng là kiêu ngạo, càng là cơ hội tốt để hắn đặt chân trong Vạn Thế Thần Triều tương lai.

Nếu có thể xác lập địa vị ở trong đó, cũng tương đương xác lập địa vị trong Vạn Thế tương lai.

Không biết ai tràn tin tức đi ra, rất nhiều người đều bắt đầu đỏ mắt, tranh nhau nhờ quan hệ muốn đi đến.

Mặc dù một ít người thực lực không đủ, nhưng đảm nhiệm giáo viên tiền kỳ cũng là có thể.

Khương Phàm nói:

- Không nên gấp gáp, chiến hồn còn nhỏ, phải chờ bọn hắn năm tuổi mới có thể đi đến võ viện. Tốt nhất ngươi có thể tăng cảnh giới lên trước đó.

Hứa Thiên Kỳ động thân:

- Yên tâm!!

Khương Phàm gật đầu, đưa Lý Dần đến bên ngoài:

- Đế Tử đâu?

- Bịt lại tại chỗ ta.

Lý Dần lắc lắc vật chứa không gian ở cổ tay.

- Dung hợp?

Khương Phàm chăm chú nhìn hắn.

- Ừm!!

Lý Dần rất kiên định, mặc dù hắn là phân thân, Đế Tử là chủ thân, giống như rất khó tiến hành dung hợp.

Nhưng hắn vẫn quyết định nếm thử, cũng nhất định phải nếm thử, nếu như thành công sẽ tăng lên tiềm lực của hắn cực lớn.

- Trước tiên không nên gấp gáp, chờ trấn an được đám người Hứa Đan, đến Sí Thiên đại điện, ta và Đan Hoàng cùng ngươi nghiên cứu phương án, bảo đảm dung hợp thuận lợi.

Khương Phàm rất chờ mong Lý Dần dung hợp, nếu quả như thật có thể thắng lợi, nhất định là thay đổi thay xương đổi thịt, có hi vọng trùng kích Bán Đế.

Bây giờ hắn cùng Thương Huyền thật quá cần cường giả tiềm lực như vậy.

- Ta sẽ không phụ lòng kỳ vọng của sư phụ.

Lý Dần thiếu sư phụ nhiều lắm, lần này nhất định phải thành công.

- Đừng có áp lực.

Khương Phàm vỗ nhẹ Lý Dần, âm thầm vui mừng, đệ tử hắn nuôi nửa đời người, rốt cuộc cũng tranh khí một lần.

Đầu tiên là Hồng Hoang Thiên Long, Thiên Hậu, Thôn Thiên Ma Hoàng, lần lượt các Siêu Thần sơ khuy Bán Đế, bây giờ Lý Dần lại có hi vọng.

Lần đầu tiên Khương Phàm tràn đầy lòng tin với bên ngoài.

Mà Tu La đã trở về, cũng làm cho hắn cảm nhận được nhẹ nhõm trước nay chưa từng có.

Hai đời giãy dụa, đẫm máu chém giết, rốt cuộc cũng có hồi báo, mặc dù bây giờ nhẹ nhõm nhất định rất ngắn, nguy cơ càng lớn còn đang ở phía trước, nhưng chí ít Khương Phàm không có tiếc nuối.

- Sư phụ, đây là đế cốt, ngài nhận lấy.

Lý Dần lấy ra toàn bộ đế cốt hắn khống chế, một cái cũng không để lại, tất cả đều giao cho Khương Phàm.

- Tâm ý ta nhận, ngươi giữ đi, vừa vặn hấp thu năng lượng bên trong trùng kích Bán Đế.

Khương Phàm từ chối nhã nhặn.

- Sư phụ, ngài nhất định phải nhận lấy đế cốt. Hơn ba mươi năm, vẫn luôn là ngài đang chiếu cố đệ tử, tất cả mọi thứ của ta đều là ngài cho, ta còn chưa từng cho ngài một kiện lễ vật ra dáng.

Lý Dần kiên trì nhét đế cốt vào trong tay Khương Phàm.

- Chính ta có thể hư hóa, nhưng ngươi cần dựa vào đế cốt. Ngươi có thể trở nên mạnh hơn, chính là hồi báo lớn nhất đối với ta.

Khương Phàm vẫn từ chối nhã nhặn.

- Nhưng ta không dùng đến nhiều như vậy.

- Chiến trường lại dùng!! Nếu ngươi có thể dung hợp Đế Tử, thì sẽ có hi vọng trùng kích Đế cảnh, đến lúc đó thầy trò chúng ta cùng một chỗ chiến đấu với cái người giết trời kia.

Khương Phàm dùng sức vỗ vỗ bả vai Lý Dần.

Lý Dần có chút hé miệng, do dự thu hồi đế cốt.
Chương 2998 Ta có một hài tử tại Tinh Linh tộc (1)

- Tâm ý, ta nhận. Hãy bồi Hứa Đan cùng hài tử thật tốt, ta cho ngươi thời gian nửa tháng, nửa tháng sau ta cùng Đan Hoàng chờ ngươi tại Sí Thiên điện.

Sau khi Khương Phàm rời khỏi nơi ở của Lý Dần, hắn yên lặng đứng hồi lâu trong cánh rừng thanh thúy tươi tốt, lắc đầu, thở dài, chuẩn bị đi tìm Thiên Hậu 'thẳng thắn' chuyện Khương Thương.

- Chàng gọi chúng ta qua có chuyện gì?

Thiên Hậu, Hướng Vãn Tình, Kiều Hinh, Đông Hoàng Như Ảnh, còn có Dạ An Nhiên đang chuẩn bị bế quan, Tịch Nhan rất ít tham dự hội nghị, đều bị Khương Phàm gom lại cùng một chỗ.

Sau khi đi đến mỗi người nhìn thấy nhau đều cảm thấy rất kỳ quái.

Bởi vì Khương Phàm chưa từng gom các nàng lại cùng một chỗ qua bao giờ.

Các nàng đều là chút nữ tử thanh cao tự ngạo, trước khi quen biết Khương Phàm chưa từng nghĩ tới muốn cùng chung một phu quân, sau khi biết Khương Phàm mặc dù đã tiếp nhận, nhưng trong lòng vẫn có chút mâu thuẫn, cho nên bọn họ bình thường trừ phi là hội nghị chiến đấu thì cũng chưa từng có đơn độc chung đụng, chớ nói chi là tỷ muội tình thâm nói chuyện giao lưu, coi như ngẫu nhiên gặp mặt, cũng chỉ là giữ vững tôn trọng tương đối, chưa từng có thân mật giao lưu.

Cho dù là Kiều Hinh sáng sủa, cũng chỉ là thân mật cùng Dạ An Nhiên.

Hướng Vãn Tình tinh minh, cũng chỉ là từng có tiếp xúc mấy lần cùng Dạ An Nhiên cùng Tịch Nhan.

Hôm nay ‘tụ hội gia đình’ như thế này, thật đúng là lần đầu tiên.

Bởi vì Khương Phàm là Hư Vô Thể, không nhìn thấy mặt, cũng không nhìn thấy thể hiện, cho nên sau khi mỗi người bọn họ đi đến cơ bản đều là lưu ý Thiên Hậu.

Nhưng Thiên Hậu ngồi ở chỗ đó, cũng là đánh giá Khương Phàm, trên khuôn mặt xinh đẹp nhìn không ra bất kỳ thể hiện gì.

Theo các nàng lần lượt tiến đến, không khí trong phòng càng phát ra vi diệu.

Mặc dù Kiều Hinh các nàng không có không được tự nhiên, nhưng cũng không phải rất nhẹ nhàng.

- Khụ khụ...

Khương Phàm ho nhẹ vài tiếng, ngồi nghiêm chỉnh, há to miệng nhưng lại nhắm lại.

Hướng Vãn Tình các nàng lại càng cảm thấy kỳ quái, nơi này không có người ngoài, có cái gì phải lo lắng?

Rốt cuộc là chuyện gì, để chàng khó xử như thế?

- Chuyện Tinh Linh tộc?

Thiên Hậu mở miệng, ngữ khí bình tĩnh, nghe không ra bất kỳ gợn sóng tâm tình gì.

- Đúng.

Khương Phàm cười khổ, vẫn là Thiên Hậu hiểu hắn.

- Nói đi.

Thiên Hậu vẫn đang chờ lời giải thích của Khương Phàm từ ngày hắn đơn độc rời khỏi, chỉ là sự kiện Tu La bộc phát, tạm thời buông xuống.

Chuyện bây giờ cũng đã giải quyết trọn vẹn, Khương Phàm cũng nên nói tình huống một chút.

Dạ An Nhiên các nàng giật mình, chuyện này sao.

Đối với chuyện Thiên Hậu mâu thuẫn vị Nữ Hoàng Tinh Linh tộc tuyệt sắc kia, kỳ thật các nàng vẫn luôn rất ngạc nhiên.

Thiên Hậu đối với vấn đề Khương Phàm tìm nữ tử này kỳ thật vẫn luôn rất đại độ, nếu không các nàng đều chưa hẳn có thể cùng Khương Phàm tiến tới với nhau, duy chỉ có sau khi nhìn thấy Thiên Nghi Nữ Hoàng kia, Thiên Hậu giống như gặp kẻ địch.

Lần này thậm chí minh xác nhắc nhở Khương Phàm, phải dẫn lấy các nàng cùng đi Tinh Linh Đế tộc, kết quả Khương Phàm vẫn chạy một mình.

Các nàng đều nhìn về Kiều Hinh, đối với chuyện năm đó, chỉ sợ chỉ có vị hoàng phi kiếp trước này hiểu.

Kiều Hinh đương nhiên biết, nhưng đối với chuyện Tinh Linh tộc, nàng cũng là có chút ý kiến.

Lúc đó Khương Phàm gặp phải phục sát, sinh tử chưa biết, sau khi toàn bộ biến mất, đúng lúc gặp thời kì đặc thù thần triều sắp trù hoạch kiến lập, từ trên xuống dưới cơ hồ đều muốn sắp điên.

Thiên Hậu càng là trong cơn giận dữ, tru diệt tất cả thế lực có liên luỵ cùng sự kiện phục sát, còn tiến hành kéo dài càn quét tại khu vực phía Nam mà Khương Phàm biến mất.

Kết quả đây?

Không thu hoạch được gì! Bốc hơi khỏi nhân gian!!

Thậm chí bọn người Thiên Hậu hoài nghi là Đế tộc bí mật nhúng tay!

Ngay tại lúc bọn hắn muốn lúc tuyệt vọng, thời gian qua đi nửa năm vậy mà Khương Phàm lại xuân quang trở về!

Ngay lúc đó hắn giải thích là... Trọng thương ngã gục, được Sinh Mệnh Thần Điện được cứu vớt, lại đến Tinh Linh Đế tộc chữa thương cùng giao dịch.

Nhưng Thiên Hậu mơ hồ cảm thấy là lạ, liền ủy thác Tần Vị Ương thông qua con của nàng đường, từ Tinh Linh Đế tộc đạt được một cái tin tức tương đương kình bạo, Thiên Hậu tức giận tới thiếu chút nữa đã quyết liệt.

Đó cũng là một lần cãi vã kịch liệt duy nhất của Khương Phàm và Thiên Hậu.

Cuối cùng Khương Phàm vạn dặm đuổi theo thê tử, tốt xấu cũng là dỗ dành Thiên Hậu trở về.

Nhưng Khương Phàm đến chết không đổi, hai năm sau lại không để ý khuyên can, lại đi Tinh Linh Đế tộc.

Tuy nói là đi mượn Đông Nam Thiên Môn, nhưng kỳ thật ai cũng biết hắn muốn làm gì.

Bởi vậy có thể thấy được, Khương Phàm đối với vị kia Thiên Nghi Nữ Hoàng là mê luyến thế nào.

Mà lần kia Thiên Hậu cũng rất nghiêm túc, vạn dặm đuổi theo phu quân, mạnh mẽ xông tới Tinh Linh Đế tộc, kéo Khương Phàm trở về ở ngay trước mặt tất cả Tinh Linh tộc, càng là giận dữ mắng mỏ Thiên Nghi Nữ Hoàng ở trước mặt mọi người!

Khương Phàm thở dài, thản nhiên nói:

- Kiếp trước tại Tinh Linh Đế tộc... ta để lại một hài tử...

- Chàng nói cái gì??

Kiều Hinh nghẹn ngào kêu lên đầy sợ hãi.

- Hài tử?

Hướng Vãn Tình các nàng đều không thể bình tĩnh.

Không chỉ là ‘tình ngoài giá thú’, còn có nợ phong lưu?

- Ai.

Thiên Hậu coi như an tĩnh, nhưng ánh mắt rõ ràng đã thay đổi.

- Tựa như là của Thiên Nghi.

Khương Phàm khổ sở nói.

- Giải thích, cái gì gọi là giống như!!

Ngay cả Đông Hoàng Như Ảnh đều mở miệng.

Sở dĩ các nàng còn có thể 'bình an vô sự', một nguyên nhân rất vi diệu, chính là ai cũng không có hài tử.

Mặc dù Kiều Hinh có Kiều Vô Hối, nhưng là tính cách Kiều Hinh rất vui, thứ hai Kiều Vô Hối chiến công hiển hách.

Mà từ chuyện Kiều Vô Hối giữ gìn Kiều Hinh ngàn năm, chờ đợi Khương Phàm ngàn năm, cùng kết giao bình thường, đều có thể nhìn ra được bản tính nhân ái đại nghĩa.

Nhưng đột nhiên lại đi ra một người nữa, lại còn là hài tử của nữ tử mà Thiên Hậu đều kiêng kỵ, ai có thể chịu được?

Khương Phàm nói:

- Kiếp trước ta từng lọt vào phục kích, lưu lạc Đông Nam Sinh Mệnh Thần Điện, ở nơi đó dưỡng thương, bị Tinh Linh Đế tộc mời đi qua, sau đó… ở nơi đó... ừm... Hoang đường nửa năm hơn.

- Lần này thống lĩnh Tinh Linh tộc Ngọc Liên đến mời ta, đột nhiên nói nơi đó có con của ta, cho nên ta liền vội vã đi qua. Kết quả Tinh Linh Đế Quân cùng ta lộ rõ một bí mật càng lớn. Tinh Linh Đế Quân, thật ra nhận Hư Không Đế Quân ủy thác, đang bí mật bảo vệ Thương Huyền.

- Sau đó thì sao? Nàng muốn làm gì!
Chương 2999 Ta có một hài tử tại Tinh Linh tộc (2)

Thiên Hậu dùng ngữ khí coi như bình tĩnh vô cùng lạnh lẽo mà nói chuyện, sớm không nói hài tử, muộn không nói hài tử, hết lần này tới lần khác lại vào lúc này nói hài tử, Tinh Linh Đế Quân muốn làm gì?

- Hư Không Đế Quân giải trừ đế ngấn nguyền rủa của nàng, cũng hứa hẹn chỉ cần nàng có thể bảo vệ Thương Huyền ba mươi ngàn năm, sẽ chuyển dời cánh cửa Hư Không bên trong Hư Không Đế Thành đến Tinh Linh Đế Thành, giao cho Tinh Linh Đế Quân khống chế. Nàng tiếp nhận ủy thác, cũng quan sát Đế Quân khác, không ngừng xúi giục lấy mâu thuẫn, phá hư hợp tác, để đế ngấn uy hiếp từ đầu đến cuối hữu hiệu.

- Dựa theo mong muốn ban đầu của Tinh Linh Đế Quân cùng Hư Không Đế Quân, Thương Huyền hẳn là có thể tái tạo tân chủ trong ba năm, thậm chí vạn năm là được rồi. Nhưng, để bọn hắn đều không có nghĩ tới là, tất cả Đế Quân vong ân phụ nghĩa, hoàn toàn không có cảm giác ân tình đối với Hư Không Đế Quân, luôn muốn khống chế tổ địa chúng sinh Thương Huyền này.

- Tinh Linh Đế Quân cảm thấy tuyệt vọng, một khi đế ngấn bị tiêu trừ hiệu quả, hoặc là không đủ để khống chế bọn hắn, bất cứ lúc nào bọn hắn cũng có thể chiếm lấy Thương Huyền, cho nên nàng dùng tất cả biện pháp châm ngòi quan hệ của các Đế tộc, bí mật đến đỡ thế lực Thương Huyền.

- Cho đến ba mươi ngàn năm sau, cũng chính là ngàn năm trước, Thương Huyền 'hậu tích bạc phát', xuất hiện ba vị cường giả tiềm lực chúng ta. Cũng đúng lúc gặp cánh cửa Hư Không sắp trở về thời gian, nàng đã làm một cái quyết định, bí mật tạo đế!!

- Nàng quan sát thiên hạ ba mươi ngàn năm, cho nên nhận định các Đế Quân sẽ không để cho chúng ta thành công, có thể nói là chắc chắn sẽ phải chết. Cho nên... Nàng ta tính toán đến Tinh Linh Đế tộc, an bài Tinh Linh tộc giao hợp cùng ta, lưu lại huyết mạch, bí mật bồi dưỡng. Chỉ đợi lúc cánh cửa Hư Không trở về, nàng lại tìm cơ hội, hoặc là chế tạo một cơ hội, để hài tử kia tiến về Đăng Thiên Kiều xưng đế.

- Một khi thành công, nàng có thể bằng vào cánh cửa Hư Không chấn nhiếp, phối hợp với hài tử kia, đàm phán cùng các Đế Quân, cuối cùng để Thương Huyền có được Đế Chủ mới.

Khương Phàm nói xong, sắc mặt cùng tâm tình kích động của chúng nữ thoáng hòa hoãn.

Tạo đế cho Thương Huyền? Tinh Linh Đế Quân lại có tính toán như thế!

- Tinh Linh Đế Quân không nghĩ tới chính là, chúng ta lại đều trùng sinh, còn lấy được chiến tích huy hoàng. Nhưng, nàng vẫn nhận định chúng ta chắc chắn sẽ thua, cho nên tại thời kỳ đặc thù này, mời ta đi qua, đưa ra một đề nghị.

- Chờ sau khi nàng đạt được cánh cửa Hư Không, toàn thể chúng ta xuất kích, bôn tập Hắc Ma Đế Quân, không tiếc cái giá đánh cho trọng thương. Đến lúc đó, tất cả Đế Quân chắc chắn sẽ ra tay, trấn áp Hắc Ma Đế Quân, ném vào Thương Huyền, dùng cái này để phá trừ đế ngấn. Đế ngấn vừa vỡ, các Đế Quân chắc chắn sẽ toàn diện đặt chân vào Thương Huyền. Mà Thương Huyền không có Thiên Trụ sơn, không thể nào nối thẳng với Thiên Khải, Tinh Linh Đế Quân sẽ nắm lấy cơ hội, mang theo hài tử kia tiến đến Thiên Khải, lên Đăng Thiên Kiều, nghênh đón thiên kiếp tẩy lễ.

- Chờ tất cả Đế Quân đuổi tới, hài tử đã xưng đế, bọn hắn đã có thể một lần nữa đàm phán, khiến cho bọn hắn thỏa hiệp.

Khương Phàm dừng lại một chút, để bọn người Thiên Hậu tiêu hóa, lại tiếp tục nói:

- Ta lộ rõ bí mật Phong Thần Đài, cam đoan có thể nghênh đón thiên kiếp tại Thương Huyền, Tinh Linh Đế Quân cũng rất sung sướng thay đổi thái độ, nguyện ý phối hợp với chúng ta buông tay đánh cược một lần.

Sau khi Khương Phàm nói xong, trong phòng an tĩnh thật lâu, không có bất kỳ người nào nói chuyện hoặc tỏ thái độ.

Nữ tử nha, lại sáng suốt thế nào, cũng có thời điểm lòng dạ hẹp hòi.

Nhất là nam tử nhà mình cùng nữ tử bên ngoài, 'lêu lổng' đi ra hài tử.

Các nàng có thể làm gì, hoan nghênh sao?

Trong lòng Khương Phàm thoáng thở phào, vẫn được, có thể khắc chế, không có cãi lộn như hắn lo lắng, có thể là phẩy tay áo bỏ đi.

- Ta đã gặp qua hài tử kia. Bởi vì là Tinh Linh Đế Quân là bí mật chuẩn bị cho Thương Huyền, không dám để cho các Đế Quân khác phát hiện, cho nên một mực phong ấn dưới mặt đất.

- Một mực?

Kiều Hinh vẫn thiện lương, nghe nói như thế, lại đột nhiên nghĩ đến Vô Hối.

Vì để làm bạn với mình, không phải là Vô Hối không bị vây ở trong tổ từ, ròng rã ngàn năm sao.

- Từ khi sinh ra đến bây giờ, thế giới của hắn chỉ có không gian phong ấn dưới đất kia, chỉ chờ Đế Quân đạt được cánh cửa Hư Không, tiến về Thiên Khải lên trời chứng đạo.

Khương Phàm lắc đầu, rất khó tưởng tượng một sinh mạng thể bị phong bế trong một không gian dài đến ngàn năm là một loại cảm nhận gì.

Chúng nữ vẫn trầm mặc, mặt không biểu tình.

Kiều Hinh cảm giác hài tử kia rất đáng thương, nhưng Thiên Hậu các nàng lại không thể hiện thái độ, nàng cũng không tốt nói lung tung.

Hồi lâu... Hồi lâu...

Khi không khí ngột ngạt đến mức để cho người ta khó chịu, Hướng Vãn Tình mở miệng trước, mà là liên tục đặt câu hỏi:

- Lúc ấy Thiên Nghi Nữ Hoàng là Thần Linh sao? Lúc đó hẳn là chàng còn không phải Thần Linh? Hai người các ngươi kết hợp sinh ra sinh mạng thể như thế nào cam đoan nhất định có thể xưng đế?

Nếu muốn tạo nên chủ nhân Thương Huyền, sinh mạng thể này tốt nhất là truyền thừa Nhân tộc làm chủ, truyền thừa Linh tộc làm phụ, nếu không thì có thể ngộ nhận là Linh tộc nắm tổ địa trong tay, là Tinh Linh Đế Quân mưu đồ Thương Huyền, đối với Đế Quân khác nhất định là một chuyện kích thích.

- Nhưng chàng là Chu Tước linh văn, Chu Tước đặc thù, không thể nào kéo dài huyết mạch Chu Tước ở hậu đại, chỉ có thể là Phượng Hoàng. Một sinh mạng thể làm chủ Phượng Hoàng huyết mạch, xưng đế như thế nào?

Vừa nói ra lời này, chúng nữ đều khẽ nhúc nhích đầu lông mày, ngay cả Khương Phàm đều nhìn về Hướng Vãn Tình.

Cũng không phải bởi vì vấn đề mà Hướng Vãn Tình hỏi, mà là trong hội nghị đặc thù này, dưới hoàn cảnh vi diệu này, bất luận ai mở miệng, cũng liền mang ý nghĩa đang cho Khương Phàm lối thoát, cũng mang ý nghĩa dẫn đầu tha thứ cho hắn.

Nhưng, bất luận là theo lý mà nói, hay là tại lễ mà nói, đều hẳn là Thiên Hậu sẽ là người đầu tiên, những người khác lại đuổi theo.

Hướng Vãn Tình đột nhiên mở miệng, hiển nhiên có vượt qua hiềm nghi, cũng có ý tứ bức bách những người khác tỏ thái độ.

Đơn giản mà nói, lần đặt câu hỏi này giống như là đang chất vấn Khương Phàm, kỳ thật nói bóng gió càng giống là hỏi thăm Thiên Hậu các nàng —— ta không có vấn đề, các ngươi thì sao?

Hướng Vãn Tình mang theo vẻ mặt thành thật nhìn Khương Phàm, kỳ thật hai tay trong tay áo đã nắm chặt, thái dương có chút gặp mồ hôi.
Chương 3000 Hội nghị gia đình

Lấy sự khôn khéo của nàng, làm sao không biết chỗ vi diệu trong này, nhưng, nếu như nàng không thể hiện thái độ, hôm nay sẽ càng nghiêm trọng hơn.

Dù sao cảnh giác cùng mâu thuẫn của Thiên Hậu đối với Thiên Nghi là không che giấu chút nào. Mà mấy người các nàng đều không có trải qua chuyện năm đó, cảm nhận không phải rất mãnh liệt, Thiên Hậu làm người trong cuộc khẳng định là có khúc mắc, bây giờ lại có hài tử, càng không có khả năng tuỳ tiện tha thứ.

Chẳng lẽ cứ một mực treo như vậy?

Cũng không ai nói lời nào?

Nếu như cuối cùng làm cho Dạ An Nhiên chủ động tỏ thái độ, chẳng khác nào trực tiếp khiêu chiến Thiên Hậu!

Dù sao ai cũng biết, Dạ An Nhiên tương đương với mối tình đầu kiếp này của Khương Phàm, địa vị cùng ảnh hưởng lại cực lớn, từ đầu đến cuối có hiềm nghi đánh cờ cùng Thiên Hậu.

Đông Hoàng Như Ảnh tỏ thái độ?

Không biết!

Nàng không chỉ có ưu nhã điềm tĩnh, mà còn cơ trí thông minh, là tuyệt đối không thể nào đối kháng cùng Thiên Hậu lúc này.

Kiều Hinh thì sao?

Cũng là sẽ không! Nàng mặc dù thiện lương, nhưng không ngốc. Nhất là nàng cùng Thiên Hậu còn có chút mâu thuẫn nhỏ không có giải quyết.

Tịch Nhan?

Sẽ càng không. Nàng cũng không am hiểu ứng đối loại chuyện này, cũng khó nói đều không có lĩnh hội tới bầu không khí ảo diệu của hôm nay.

Cho nên, chỉ có thể là nàng ra mặt, mà tốt nhất là trước khi tất cả mọi người còn không có quá xấu hổ, không có hình thành đối kháng trực tiếp, cưỡng ép tỏ thái độ.

Coi như Thiên Hậu có bất mãn, cũng không trở thành biểu đạt cái gì đối với tiểu nhân vật mình đây.

Khương Phàm thuận thế nói:

- Lúc ấy ta là tân tấn Thánh Hoàng, Thiên Nghi là Bán Thần. Nhưng hài tử này... Bây giờ đã hư hóa. Hắn không chỉ có Nhân Linh Thể, huyết mạch Thần Hoàng, mà còn trời sinh hai cánh, giống như gồm cả thể chất Nhân tộc, Yêu tộc, Linh tộc, hơn nữa còn có 'Thiên Địa Huyền Hoàng' bên trong Vĩnh Hằng Lục Đạo.

- Hắn là bằng vấn đề nào của huyết mạch kích phát tiềm lực Bán Đế? Tinh Linh Đế Quân không có giải thích thêm?

Hướng Vãn Tình kiên trì hỏi, dù sao cũng đã bắt đầu, vậy thì tiếp tục quấy đi.

- Đứa nhỏ này hẳn là còn có bí mật khác, nhưng trước mắt đến xem, đúng là huyết mạch của ta không sai. Tuy nhiên...

Khương Phàm ra vẻ thông minh hơi dừng lại, hy vọng có thể khiến cho chúng nữ khác đáp lại, dù là chỉ là tiếp cái 'tuy nhiên cái gì', bầu không khí đều có thể hòa hoãn không ít.

Nhưng... Không ai đáp lại!

Mặt chúng nữ vẫn lạnh lẽo cứng rắn, đều buông thõng tầm mắt yên lặng ngồi đấy.

Bầu không khí hơi có vẻ xấu hổ!

Khương Phàm cứng ngắc nghiêng nghiêng đầu, nhìn về hướng Hướng Vãn Tình.

Hướng Vãn Tình đành phải kiên trì, tiếp cái gia hỏa đáng thương này.

- Tuy nhiên cái gì?

Khương Phàm thở phào, tiếp tục nói:

- Tính cách đứa nhỏ này có vấn đề.

Gian phòng thoáng an tĩnh!

Vẫn không có ai đáp lại!

Hướng Vãn Tình thầm nghĩ đại gia ngài cũng đừng dừng lại, thuận nói đi.

Khương Phàm lại lần nữa nhìn về phía Hướng Vãn Tình.

Ta không!

Hướng Vãn Tình có chút hé miệng, ra hiệu không còn đáp lời.

Khương Phàm chưa từ bỏ ý định, nhìn chằm chằm vào Hướng Vãn Tình, tiếp đi, tỷ tỷ, ta đây là đang cố gắng hòa hoãn không khí nha, nếu không phải vậy thì tự mình nói đến không có ý nghĩa gì.

Ta không!

Hướng Vãn Tình có chút nghiêng đầu, không nhìn tới hắn.

Hai ba lần còn có thể đi, một mực như thế này, quá không coi chúng nữ khác ra gì, cuối cùng thành hai ta tán gẫu.

Khương Phàm ho nhẹ vài tiếng, lại nói một lần.

- Đứa nhỏ này a... Tính cách có vấn đề...

Hướng Vãn Tình dở khóc dở cười, chỉ có thể lại nói:

- Mặc cho ai phong bế ngàn năm, cũng không thể nào bình thường.

Khương Phàm vội vàng nói:

- Còn có tư tưởng của hắn. Hắn là chủ nhân Thương Huyền được Tinh Linh Đế tộc bồi dưỡng, thật giống như mang theo sứ mệnh, từ khi sinh ra đến lúc được giáo dục, đều là chạy khống chế Thương Huyền đi.

Hướng Vãn Tình nhìn hắn lại có dừng lại ý tứ, thầm nghĩ tha cho ta đi, nàng lặng lẽ điệu bộ, nói, nói tiếp, đừng ngừng!!

Khương Phàm chỉ đành phải nói:

- Hắn bị phong bế ngàn năm, khẳng định vô cùng kiềm chế, cũng cấp thiết muốn muốn rời khỏi. Trước đó một mực không cho hắn hi vọng, hắn hẳn là còn có thể nhịn xuống dưới mặt đất, nhưng bây giờ lại cho hi vọng, chỉ sợ... Sẽ không an phận như vậy.

- Chàng định xử lý hài tử này như thế nào?

Lúc này, Dạ An Nhiên đột nhiên mở miệng, phá vỡ bầu không khí sắp sụp đổ trong phòng.

Chỉ là, mặc dù lời nói ra khỏi miệng, nhưng vẻ mặt lại hơi có vẻ ảm đạm.

Nàng cùng Khương Phàm cố gắng nhiều lần như vậy, đều không thể thành công, cho nên tại chuyện hài tử, vẫn luôn có tiếc nuối, kết quả vậy mà Khương Phàm lại ở bên ngoài vụng trộm để lại hài tử?

Nói không khó chịu đó là không thể.

Nhưng, nói cho cùng đó cũng là Khương Phàm kiếp trước, là gút mắc tình cảm cùng nợ tình cảm kiếp trước, thật muốn nói đến cũng không tính được tới trên đầu Khương Phàm bây giờ.

Cho nên kỳ thật nàng cũng không có mâu thuẫn mãnh liệt như Thiên Hậu.

Chỉ là rất không thoải mái mà thôi.

Hướng Vãn Tình nhìn Dạ An Nhiên, thở phào thay Khương Phàm.

Vị này mở miệng xem như cho Khương Phàm một lối thoát đến, không đến mức để hội nghị hôm nay quá tệ.

Vị này mở miệng, nếu như Như Ảnh, Kiều Hinh bọn họ muốn mở miệng, cũng không có lo lắng như vậy.

Rốt cuộc Khương Phàm cũng đợi đến đáp lại, nhưng lại chần chờ.

Cái đáp lại này, còn không bằng không trả lời đâu.

Nhìn hỏi thăm rất bình thường rất đơn giản, nhưng lại đâm thẳng bản chất, để kế hoạch còn muốn tiếp tục thuyết minh hài tử đáng thương cùng Tinh Linh cưỡng bách của hắn thất bại.

Khương Phàm âm thầm thở dài, nói:

- Tiềm lực của hắn rất đủ, Tinh Linh Đế tộc cũng dự định bồi dưỡng hắn, ba năm hẳn là có hi vọng triệt để hư hóa, sau đó nghênh đón thiên kiếp. Chỉ từ điểm này, thật ra là chúng ta cần hắn. Bất luận là đối kháng với Đế Quân, hay là ứng đối nguy cơ sát thiên càng lớn, hài tử này đều là một trợ lực cực lớn.

- Về phần vấn đề tính cách, ta đã nghĩ đến biện pháp. Nhưng vừa mới bắt đầu, cần Thiên Nghi tới chiếu cố.

Khương Phàm hàm súc thể hiện thái độ của mình.

Đứa nhỏ này, cuối cùng vẫn phải tiếp trở về, hơn nữa còn là phải bồi dưỡng thật tốt.

Nếu là hài tử Thiên Nghi bồi dưỡng, lại còn được chiếu cố ngàn năm, tăng thêm vấn đề có tính cách, tạm thời hài tử không thể rời bỏ Thiên Nghi, cũng nhất định là Thiên Nghi phải tới.

Dạ An Nhiên các nàng đều là nữ tử thông minh, dĩ nhiên đều lĩnh hội được ý tứ của Khương Phàm.

Bầu không khí vừa muốn chuyển biến tốt đẹp lại lần nữa trở nên tế nhị.

Các nàng đã đủ nhiều, còn lại phải nhiều hơn?

Huống chi còn là một Nữ Hoàng, lại có hài tử để Thiên Hậu kiêng kị!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom