• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Danh Môn (1 Viewer)

  • Chương 207

Nhóm dịch: Hồng Mai


Phụ cận cửa thành phía Đông một hồi đại loạn, năm trăm kỵ binh đằng đằng sát khí xông vào thành, sau lưng là năm trăm binh lính võ trang đầy đủ. Một ngàn quân xông qua đường cái, tiếng vó ngựa dày đặc, thanh âm chạy bộ đều đều theo tiết tấu vang lên, một đôi mắt lãnh khốc, chỉ trong chốc lát liền tiến tới Vũ Ninh phường, bao vây hoàn toàn Nghiêm phủ.


“ Tìm kiếm cho ta!”


Lận Cửu Hàn vung tay lên, mấy trăm binh sỹ liền đập bể cửa chính Nghiêm phủ vọt đi vào, trong Nghiêm phủ bốn phía lập tức vang lên tiếng kêu sợ hãi, gà bay chó chạy không yên.


Sau nửa canh giờ, Trương Hoán với sự hộ vệ của gần trăm binh lính đi tới Nghiêm phủ, giờ phút này, dân chúng xung quanh Nghiêm phủ chạy đến xem náo nhiệt tụ tập rất đông, đường đường một huyện lệnh bị tịch thu phủ đệ, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy từ trước tới nay.


Hơn hai trăm thê thiếp nữ nhân của Nghiêm huyện lệnh đều bị đuổi ra ngoài cửa lớn, bọn họ chen chúc thành một đoàn, sợ tới mức toàn thân run rẩy. Khi quân sỹ từ huyện nha bắt Nghiêm huyện lệnh tới thì càng thêm thảm hại, quan phục bị cởi ra, tước mũ quan, trói gô quỳ trên mặt đất, hắn vừa thấy Trương Hoán tới liền liều mạng hô to:


“ Trương thứ sử, ta phạm tội gì, sao lại đối với ta như vậy.”


Trương Hoán liếc mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói:


“ Ta bắt được hai gã thám tử Thổ Phiên, bọn họ cung khai ngươi từng nhiều lần cung cấp tin tình báo cho Thổ Phiền, Nghiêm huyện lệnh, bản đô đốc đang giải quyết công vụ, không phải làm việc tư!”


“ Ngươi ngậm máu phun người! Ta đường đường là mệnh quan triều đình, sao có thể cấu kết với Thổ Phiên?”


Nghiêm huyện lệnh giận dữ nói:


“ Nói xem, ngươi có chứng cứ gì?”


“ Chứng cứ? Ta hiện tại đang điều tra trong phủ ngươi, xem có gì thu hoạch không?”


Nói đến đây Trương Hoán nhìn hắn với một tia nham hiểm.


Nghiêm huyện lệnh đột nhiên hiểu được, không đợi hắn nói gì, liền thấy hai tên lính từ trong phủ chạy ra, một người cầm không ít sách thư, tên còn lại thì giơ cao một quyển sách.


“ Đô đốc, trong thư phòng hắn chúng ta tìm được thư từ qua lại của hắn với người Thổ Phiên, còn có một bức bản đồ phòng thủ thành Vũ Uy.”


“ Vu oan! Vô sỉ!”


Nghiêm huyện lệnh chửi ầm lên, Trương Hoán lại không để ý hắn, mà là tiếp nhận quyển sổ kia trèo lên ngựa phóng đến giữa dân chúng đang vây xem, mở quyển sổ ra, cao giọng nói với hàng ngàn dân chúng đang vây xem:


“ Các vị hương thân phụ lão, đây là bản đồ phòng thủ thành Vũ Uy chúng ta, nếu như bị người Thổ Phiên tìm được, bọn họ sẽ đánh bại thành trì này dễ như trở bàn tay, đến lúc đó các ngươi từng hộ sẽ gặp phải cảnh tan cửa nát nhà, ai có thể nghĩ tới, đây lại là do một huyện lệnh gây nên, bản đô đốc bắt được hai gã người Thổ Phiên, bọn họ đã thừa nhận, bọn họ cho tên cẩu huyện lệnh này một ngàn lượng hoàng kim, hắn liền bán rẻ Vũ Uy quận, mọi người nói xem, nên xử lý hắn thế nào!”


Trong đám người lập tức nảy ra bạo động, có người tuổi trẻ xúc động lớn giọng hét:


“ Giết chết tên cẩu huyện lệnh, giết chên tên bán nước này đi.”


Dưới sự dẫn dắt của hắn, dân chúng vây quanh cảm xúc đều bị kích động, lớn tiếng tức giận mắng nguyền rủa, có người còn ném đá về hướng Nghiêm huyện lệnh, Trương Hoán thấy thời cơ đã đến, hắn lập tức ra hiệu bằng ánh mắt, vài tên lính tiến lên lập tức đem trói gô, bịt miệng Nghiêm huyện lệnh ném vào trong đám người tâm tình sắp không khống chế được kia.


Mấy ngàn dân chúng đồng loạt giơ tay đánh, ném đá, la hét đánh tới tên bán nước trong mắt họ kia, tất cả binh sỹ đều lạnh lùng bàng quan, không ai tiến lên ngăn cản, chỉ trong chốc lát Nghiêm huyện lệnh liền bị mất mạng tại chỗ.


“ Dân ý không thể trái mà!”


Trương Hoán tự đáy lòng cảm thán một tiếng, lập tức hạ lệnh nói:


“ Đem tên tư thông Thổ Phiên Nghiêm Văn Tư cắt bỏ đầu, treo ở cửa Đông thị chúng một tháng, thi thể ném ra ngoại thành cho chó hoang.”


Mấy người lính giơ tay chém xuống, lúc này đầu Nghiêm huyện lệnh bị chặt bỏ, người vây quanh kinh hô một tiếng, làm cho vài thê thiếp của Nghiêm huyện lệnh cũng sợ tới mức ngã xuống đất ngất đi.


“ Đô đốc, người nhà của hắn xử lý thế nào?”


Trương Hoán lạnh lùng liếc mắt về bọn họ, nói:


“ Người trong phủ nam đinh toàn bộ xử tử, nữ nhân thì làm quan nô, nô bộc của hắn thì công khai đấu giá, toàn bộ gia sản và điền sản sung công toàn bộ.”


Rất nhanh, chuyện Nghiêm huyện lệnh tư thông Thổ Phiên bị dân chúng phẫn nộ đánh chết truyền khắp toàn thành, quan phủ bốn phía dán thông cáo, đem chứng cứ phạm tội tư thông với Thổ Phiền của Nghiêm huyện lệnh liệt kê từng cái, đồng thời trên tòa tháp ngoài cửa Đông có hai người, trên mặt bày một ngàn lượng vàng óng cùng vài phong thư, chung quanh tòa tháp có vài chục tên lính gác, chỉ cho phép xem từ xa, không được lại gần.


Chiều ngày hôm sau, tất cả quan viên các huyện lục tục bắt đầu vào thành, bọn họ đều bị bắt đi theo cửa Đông, nghênh đón bọn họ là đầu người đã cứng lại, bị treo trên thành cửa, con mắt lồi ra, trông dữ tợn vô cùng.


Sau đó bọn họ đều bị mời đến tập trung tại Nghiêm phủ, bên ngoài cửa phủ đang hừng hực khí thế đấu giá nô tỳ trong Nghiêm phủ. Vài nha hoàn đang đứng trên đài chờ báo giá, mười mấy người nghe nói là thê thiếp của Nghiêm huyện lệnh đều bị bắt làm quan nô, mỗi người đều kinh hãi không thôi.


Trong phủ toàn bộ trống không, trên một góc tường còn trông thấy vết máu loang lổ, binh sĩ dẫn đường lại nói cho bọn họ biết, hôm qua chỗ này đã xử tử Nghiêm huyện lệnh cùng mười mấy tên tham gia thông đồng với địch,và toàn bộ con cháu của chúng.


Lý Hàn Kiệt bị dọa sắc mặt trắng bệch, tư thông Thổ Phiên, giết cả phủ, đây hết thảy không phải là hai gã Thổ Phiền bị hắn bắt vì tội giết người sao?


Không chỉ Lý Hàn Kiệt, những người khác trong lòng cũng run sợ, bình thường cho dù ngu xuẩn cũng không đến nỗi cho rằng Nghiêm huyện lệnh tư thông với địch, trong nội tâm bọn họ đều rõ ràng, Trương Hoán đây là chặt đầu Nghiêm Văn Tư thị uy, chuẩn bị thanh lý quan trường Hà Tây, diệt trừ phe đối lập, hơn nữa thủ đoạn độc ác làm cho người khác giận sôi, cơ hồ mỗi người đều nghĩ không biết kế tiếp có thể là mình hay không.


Lúc này thị vệ quan quân chạy tới, hắn lớn tiếng hỏi trong đám quan:


“ Lý huyện lệnh huyện Thiên Bảo ở đâu?”


Ánh mắt của mọi người đồng loạt hướng về phía Lý Hàn Kiệt, Lý Hàn Kiệt nơm nớp lo sợ giơ tay lên đáp:


“ Có ta!”


“ Đô đốc có lệnh, Lý Hàn Lâm bắt được thám tử Thổ Phiên có công, đặc biệt thăng làm huyện lệnh Thần Ô huyện, lập tức nhậm chức.”


Quan quân nói xong, hướng hắn chắp tay chúc mừng, cười nói:


“ Chúc mừng Lý huyện lệnh, xin đi theo ta.”


Lý Hàn Lâm mặt đỏ bừng, trong lòng hắn vừa có vui mừng vừa có xấu hổ, trong khi mọi người còn đang lia ánh mắt sắc như dao nhìn hắn soi mói, hắn cúi đầu bước nhanh ra cửa chính. Vừa mới ra cửa chính, mọi người liền nghe một tiếng “ khách” cười to, sau đó lập tức nghe thấy tiếng bước chân chạy cực kỳ nhanh, có mấy viên quan thật sự nhịn không được oán hận mắng một tiếng:


“ Tiểu nhân hai mặt!”


“ Hắn không phải kẻ hai mặt, hắn là người thức thời, mặt khác Vương huyện lệnh cũng đã quyên góp toàn bộ điền sản, mới có thể được tiếp tục giữ lại.”


Lời vừa rồi là của một quan quân tướng mạo hung ác, hắn lạnh lùng nhìn mọi người liếc mắt, nói:


“ Tại hạ Lận Cửu Hàn, ngoại hiệu Lận Diêm Vương, nam tử trong Nghiêm phủ chính là do ta giết, đô đốc lấy được khẩu cung thám tử Thổ Phiên, trong các ngươi còn có người tư thông với Thổ Phiên, đô đốc đặc biệt lệnh cho ta đi điều tra rõ việc này.”


Tất cả mọi người bị dọa cho sợ hãi, Trương Hoán có ý tại ngôn ngoại, hắn còn muốn động thủ giết người, mọi người nhìn nhau, không biết kế tiếp sẽ là ai. Hàn huyện lệnh Xương Tùng huyện bị dọa sợ tới mức toàn thân thẳng run, hắn đã từng xuất đầu lộ diện ở Hội Tây Bảo, Trương Hoán sẽ không nhớ mình chứ. Lận Cửu Hàn ý vị thâm trường nhìn hắn một cái, sau đó nghiêm nghị nói với mọi người:


“ Hiện tại xin mời các vị đi theo ta gặp hai thám tử Thổ Phiên một lần, để cho bọn họ chỉ mặt xác nhận, trước khi xác định rõ kẻ thông đồng với địch, ai cũng bị hiềm nghi.”


Dứt lời, hắn vung tay lên, mấy trăm tên lính tiến vào sân nhỏ, đem hơn mười quan viên áp tải lên hai chiếc xe ngựa, rất nhanh bọn họ được đưa tới địa lao giam giữ thám tử Thổ Phiên, tại nhà lao ẩm ướt dưới mặt đất, bọn họ từng tên một lảo đảo đi tới.


Cửa thiết xèo xèo cạc cạc bị kéo ra, cánh lớp lưới sắt thô to, mọi người nhìn thấy hai gã Thổ Phiền đang ấn dấu tay lên một bản khẩu cung.


“ Các vị nhìn đi, đây là hai tên thám tử Thổ Phiên bị quân đội bắt được.”


Lận Cửu Hàn còn quay đầu lại quát:


“ Kêu bọn họ tới nhận diện.”


Vài binh lính xách hai người Thổ Phiền như xách con gà con đến trước hàng rào thép, ném xuống đất, hai gã Thổ Phiền chậm rãi đứng lên, dùng ánh mắt diều hâu của bọn họ từng bước đảo qua trên mặt một đám quan viên, cuối cùng ánh mắt hai người đồng loạt rơi vào trên người Hàn huyện lệnh Xương Tùng huyện béo ục ịch.


Hàn huyện lệnh giống như bị sét đánh giữa trời quang, toàn thân run rẩy càng ngày càng lợi hại, từ đùi run đến lồng ngực, lại đến hàm răng run rẩy, tiếp theo, hắn như một gốc cây bị gió lớn bật gốc lên, lung la lung lay, thoáng cái quỳ rụp xuống đất, toàn thân xương cốt rung khanh khách.


“ Ta nguyện ý thần phục đô đốc! Ta nguyện quyên toàn bộ điền sản.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Danh gia hào môn
  • Đang cập nhật..
Chap-674
Danh môn
  • Cao Nguyệt
Chương 630
Mối tình danh môn
  • Niêm Hoa Nhạ Tiếu
Chương 952
Danh Môn Khuê Tú Và Nông Phu
  • Giả Diện Đích Thịnh Yến
chap-149
Thế Gia Danh Môn
  • Thập Tam Xuân
chap-188

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom