Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 213
Nhóm dịch: Hồng Mai
Về sau Đại Đường không chú ý phía Tây nữa, người Đảng Hạng ở đó dần dần thành lập chính quyền, bọn họ không ngừng xâm chiếm phía Nam, tập kích quấy rối các quận Lũng Hữu, cướp đoạt của cải tiền bạc của dân chúng.
Sau năm Khánh Trị thứ năm, Vi gia bắt đầu khống chế Lũng Hữu, phát động chiến tranh với người Đảng Hạng, khi thắng khi bại, về sau khi đầu hàng triều đình, Vi Ngạc và Vương của người Đảng Hạng là Thác Bạt Lâm đạt thành hiệp nghị hòa giải, người Đảng Hạng dời đến quận Ngân Xuyên.
Tuy nhiên năm ngoái sau biến cố Hà Lũng, quận Ngân Xuyên liền bị chia cắt, Trương Tam gia tranh đất phong, đúng lúc này, nội bộ Đảng Hạng lại xảy ra sự kiện tranh đoạt vương vị, Thủ lĩnh bộ lạc Dã Lợi đã giết chết Vương Đảng Hạng Thác Bạt Lâm, đoạt vương vị. Con trai của Thác Bạt Lâm là Thát Bạt Hỉ dẫn theo năm vạn người Đảng Hạng trung thành với mình đi về phía Hoàng Hà, chiếm cứ chân núi Hạ Lan Sơn, nơi đây địa thế hẹp dài, tự thành lập chính quyền Tây Đảng Hạng mới, đối kháng lại với người Đông Đảng Hạng ở Ngân Xuyên.
Lần này thương đội từ Tây Vực đi ngang qua huyện Thiên Bảo chính là người Tây Đảng Hạng. Thủ Lĩnh thương đội là Thác Bạt Thiên Lý, nghe nói là một quý tộc Đảng Hạng, hắn là một thanh niên trẻ tuổi, chỉ kém Trương Hoán khoảng một, hai tuổi, mặt chữ điền, có một đôi mắt ưng lợi hại, nói chuyện thong thả bình tĩnh, giơ tay nhấc chân đều có một khí phách khiến cho người khác không thể kháng cự.
Rất nhanh, Thác Bạt Thiên Lý liền bị binh lính thỉnh đến quân doanh quân Đường, hắn cũng không nghĩ tới mình lại có thể gặp được đô đốc Vũ Uy quận tại huyện Thiên Bảo.
“ Đô đốc, Thác Bạt tiên sinh tới.”
Một danh binh bẩm báo phía ngoài trướng.
“ Cho hắn tiến vào.”
Mành trướng nâng lên, một danh binh dẫn theo Thác Bạt Thiên Lý đi vào, Trương Hoán liếc mắt nhìn hắn, thấy dáng người hắn không cao, nhưng vô cùng khỏe mạnh, hành động vô cùng nhanh nhẹ, có vẻ vững vàng, có tác phong quân nhân, tuy nhiên người Đảng Hạng ai ai cũng đều là quân lính, việc này cũng không có gì lạ.
Hắn tiến lên một bước thi lễ với Trương Hoán, nói:
“ Tại hạ Thác Bạt Thiên Lý bái kiến Trương đô đốc.”
“ Không cần khách khí. Thác Bạt tiên sinh mời ngồi.”
Trương Hoán nhẹ nhàng khoát tay áo, thỉnh hắn ngồi xuống, một danh binh tới dâng thượng trà cho hai người, Thác Bạt Thiên Lý nâng chung trà lên tinh tế ngậm một ngụm, đôi mắt lộ ra vẻ kinh ngạc:
“ Đô đốc, đây chẳng lẽ là Tử Duẩn trà ở Quận Việt sao?”
Trương Hoán nâng cằm khoát tay nói:
“ Thác Bạt tiên sinh hiểu biết rất rộng, không sai, đây chính là Tử Duẩn trà.
Thác Bạt Thiên Lý buông chén trà, cười nói:
“ Thực không dám giấu, tổ phụ của ta nguyên là Vương của Đảng Hạng là Thác Bạt Lâm. Người rất ngưỡng mộ văn hóa Trung Nguyên, sau đó liền đưa mười huynh đệ chúng ta tới Trường An hoặc Thành Đô. Ta là người nhỏ tuổi nhất trong gia tộc Thác Bạt, cũng là người không có tiền đồ nhất, chỉ ở Trường An khoảng ba năm, hiện tại chỉ có thể đảm đương một thương đội, bôn ba khắp nơi.
“ Nguyên lai Thác Bạt tiên sinh là vương tử Đảng Hạng, thất kính!”
Trương Hoán nói lời khách khí, nhưng trên mặt lại không có nửa điểm cung kính nghiêm nghỉ, chỉ là một người Đảng Hạng nho nhỏ dẫn đầu một thương đội, hắn thật sự không coi vào đâu.
Hắn thản nhiên nói:
“ Thác Bạt tiên sinh mua hàng từ Tây Vực sao?”
“ Ta đi Toái Diệp, dùng đồ sứ Đại Đường đổi lấy thảm thượng đẳng Ba Tư, chuẩn bị đi Trường An buôn bán.”
Thác Bạt Thiên Lý thở dài nói:
“ Chỉ có điều vận khí không tốt, đến Quy Tư lại gặp người Thổ Phiên và người Hồi Hột đang đại chiến, bị tổn thất hơn hai trăm lạc đà, lợi nhuận vốn dĩ cao lại bị thất thu đi rất nhiều.”
“ Ngươi nói là, người Thổ Phiên đang khai chiến với người Hồi Hột ở Quy Tư?”
Trương Hoán không tỏ thái độ gì hỏi lại.
“ Chẳng lẽ đô đốc không biết việc này?”
Thác Bạt Thiên Lý biểu lộ vẻ hết sức kinh ngạc, có vẻ như Trương Hoán không biết gì về việc này thì quả thực là không tưởng tượng nổi.
“ Chiến tranh bắt đầu từ tháng ba, song phương đều phái đi mấy vạn đại quân, họ muốn tranh đoạt bốn trấn An Tây, đã đánh nhau hơn hai tháng rồi.”
“ Chuyện này không quan hệ gì tới ta, ta tất nhiên không cần biết rõ.”
Trương Hoán cười cười nói tránh đi:
“ Đoàn người của Thác Bạt tiên sinh đông như vậy, quân Thổ Phiên không làm khó dễ ngài sao?”
“ Ta là người Đảng Hạng, cho nên bọn họ không làm khó dễ ta, tuy nhiên nếu là người Hán các ngài thì khác, có thể bọn họ không nói gì, nhưng ý tứ thì rất rõ ràng, người Thổ Phiên không cho phép người Hán đến Tây Vực buôn bán.”
Nói đến đây, Thác Bạt Thiên Lý trầm ngâm nhân tiện nói:
“ Nếu như Trương đô đốc có tính toán muốn đi Tây Vực buôn bán, ta có thể phái người chuyên trách nhận việc đưa thương đội Hà Tây đi Tây Vực, tuy nhiên ta có một điều kiện nho nhỏ.”
“ Nói xem, ngươi muốn điều kiện gì?”
“ Ta hy vọng Trương đô đốc có thể kết minh với người Tây Đảng Hạng chúng ta, cùng đối phó với Dã Lợi Bình quận Ngân Xuyên.”
Thác Bạt Thiên Lý đã đi rồi, Trương Hoán chắp tay sau lưng đi lại trong đại trướng, người Đảng Hạng mang đến cho hắn một tin tức không tưởng tượng được, người Thổ Phiên và người Hồi Hột đang giao chiến tại An Tây, chẳng lẽ đây là nguyên nhân khiến người Thổ Phiên không tấn công Hội Tây Bảo?
Đây tựa như một loạt hành động có quan hệ nhân quả, người Thổ Phiên tập trung tinh lực tranh đoạt An Tây, cho nên mới không rảnh chú ý phía Đông, nhưng nếu việc này là từ một người thương nhân bình thường nói ra, Trương Hoán có thể sẽ hoàn toàn tin tưởng, nhưng lời này lại từ Vương tử Đảng Hạng nói ra, việc này cần cẩn thận hơn.
Trương Hoán cũng không hiểu rõ lắm về người Đảng Hạng, khi còn bé hắn thường nghe phu tử giảng trên học đường, người Đảng Hạng vong ân phụ nghĩa như thế nào, đốt giết đánh cướp của cải ở Lũng Hữu ra sao. Tuy nhiên hôm nay gặp vương tử Đảng Hạng, hắn cảm thấy người này cũng không đơn giản, hắn nói mình từ nhỏ đã không có tiền đồ, không được phụ thân coi trọng, nhưng mở miệng ra lại muốn mình và Đảng Hạng kết minh, trong giọng nói không có chút do dự, tựa hồ hoàn toàn có thể đại biểu cho Đảng Hạng, việc này trước sau cũng có vẻ mâu thuẫn.
Đã trải qua đấu tranh gian khổ, Trương Hoán không phải là người có thể tùy tiện tin vào một tin tức nào đó, tin tức này người Đảng Hạng cung cấp mặc dù vô cùng quan trọng, nhưng hắn cũng chỉ tin ba phần, bảy phần còn lại hắn cần phải đi chứng thực. Một lát sau đó, hắn gọi hai thám báo người Khương tới, mệnh cho bọn họ tới An Tây tìm hiểu sự tình.
Ở lại huyện Thiên Bảo đã hơn nửa ngày, tự mình đã hiểu được phần lớn tình hình, hắn lập tức tìm Hoàng huyện lệnh thong, rồi dẫn các thân binh quay về Vũ Uy.
Lại nói tới người Đảng Hạng là Thác Bạt Thiên Lý nghỉ tạm một ngày ở huyện Thiên Bảo, hắn dẫn theo hơn bốn trăm tùy tùng tiếp tục lên đường, năm ngày sau, thương đội người Đảng Hạng liền đi qua sông Lưu Sa Hà, sau đó xuôi theo Hạ Lan Sơn đi thêm khoảng ba trăm dặm là tới địa điểm sinh sống của người Đảng Hạng là Yến Nhiên quận.
Trước đây khi bọn họ lên đường đi Tây Vực là cách đây hai tháng, bờ sông Lưu Sa vẫn là một mảnh hoang vu, nhưng bây giờ lại có đến mấy trăm lều lớn được dựng lên.
Cách đó không xa còn có một quân doanh, lại thấy có mấy ngàn người đang bận rộn trên bờ sông, tình huống vô cùng náo nhiệt, Thác Bạt Thiên Lý không khỏi kinh ngạc, hắn phái người đi tìm hiểu, liền biết được những người này đang đãi vàng.
“ Đãi vàng?’
Thác Bạt Thiên Lý cảm thấy nội tâm kích động, hắn liền nảy ra một ý nghĩ trong đầu, nếu như đống vàng cát này thuộc về Đảng Hạng, hắn sẽ không cần phải lặn lội xa xôi đi Tây Vực. Tuy nghĩ như vậy, nhưng trên mặt hắn không biểu lộ gì, trực tiếp qua sông đi về hướng Bắc.
Yến Nhiên quận tại Hạ Lan Sơn là khu vực có địa hình dài hẹp, phía Đông giáp Hoàng Hà, chỗ rộng nhất không quá hai mươi dặm, chiều dài lại tới tận mấy trăm dặm, năm trước Hoàng Đế Đại Đường Lý Hệ bị nhốt ở thành Tây Thụ Hàng, Vi Ngạc từng phái đại binh đi cứu giá, nhưng đều bị phục binh người Hồi Hột phục kích giết chết, chôn vùi toàn bộ quân Hà Tây tinh nhuệ của Tân Vân Kinh.
Yến Nhiên quận trước kia thuộc sở hữu của người Đột Quyết, chỉ có một tòa thành nhỏ nhất, trước khi người Đảng Hạng tới, trong tòa thành chỉ có hơn ba trăm hộ, hơn một ngàn người, đều sinh sống bằng nghề chăn nuôi. Từ khi người Đảng Hạng tới, mọi người trong thành bị đuổi đi, tòa thành nhỏ này cũng đổi thành Thác Bạt Hỉ Vương thành, trong thành có vài chục lều lớn đỉnh vàng rực rỡ, là nơi cư ngụ cho các thành viên vương thất Đảng Hạng.
Tây Đảng Hạng Vương là Thác Bạt Hỉ có ba con trai và hai con gái, đặt tên lần lượt là Vạn Lý, Thiên Lý, Bách Lý, Thiên Lý Tự Nhiên
Thác Bạt Thiên Lý trên thực tế là Nhị vương tử, không giống như hắn đã giới thiệu bản thân là người nhỏ tuổi nhất không có tiền đồ, hắn hiện tại là người thừa kế vương vị Đảng Hạng.
Đội lạc đà đi xuyên qua trướng bồng có chiều dài chừng hai dặm, Nhị vương tử đưa cả đoàn người Tây Đảng Hạng đi tới, mấy vạn nam nữ đều chạy ra dọc theo đường nghênh đón, tiếng hoan hô liên miên không ngừng, hơn một ngàn đầu lạc đà là hy vọng thu hoạch lớn của hắn, khi còn cách Yến Nhiên thành khoảng một giờ đi đường, phụ thân Thác Bạt Thiên Lý là Đảng Hạng Vương Thác Bạt Hỉ tự mình ra nghênh đón con.
Lần này người Tây Đảng Hạng rời đi, bọn họ mang theo tất cả tài sản cùng dê bò theo nhưng không còn mấy, đại đa số tài sản mấy trăm năm tích lũy đều lưu lại ở Ngân Xuyên quận. Vì vậy, việc khẩn cấp trước mắt là phải tìm được con đường sinh tồn cho người Tây Đảng Hạng.
Về sau Đại Đường không chú ý phía Tây nữa, người Đảng Hạng ở đó dần dần thành lập chính quyền, bọn họ không ngừng xâm chiếm phía Nam, tập kích quấy rối các quận Lũng Hữu, cướp đoạt của cải tiền bạc của dân chúng.
Sau năm Khánh Trị thứ năm, Vi gia bắt đầu khống chế Lũng Hữu, phát động chiến tranh với người Đảng Hạng, khi thắng khi bại, về sau khi đầu hàng triều đình, Vi Ngạc và Vương của người Đảng Hạng là Thác Bạt Lâm đạt thành hiệp nghị hòa giải, người Đảng Hạng dời đến quận Ngân Xuyên.
Tuy nhiên năm ngoái sau biến cố Hà Lũng, quận Ngân Xuyên liền bị chia cắt, Trương Tam gia tranh đất phong, đúng lúc này, nội bộ Đảng Hạng lại xảy ra sự kiện tranh đoạt vương vị, Thủ lĩnh bộ lạc Dã Lợi đã giết chết Vương Đảng Hạng Thác Bạt Lâm, đoạt vương vị. Con trai của Thác Bạt Lâm là Thát Bạt Hỉ dẫn theo năm vạn người Đảng Hạng trung thành với mình đi về phía Hoàng Hà, chiếm cứ chân núi Hạ Lan Sơn, nơi đây địa thế hẹp dài, tự thành lập chính quyền Tây Đảng Hạng mới, đối kháng lại với người Đông Đảng Hạng ở Ngân Xuyên.
Lần này thương đội từ Tây Vực đi ngang qua huyện Thiên Bảo chính là người Tây Đảng Hạng. Thủ Lĩnh thương đội là Thác Bạt Thiên Lý, nghe nói là một quý tộc Đảng Hạng, hắn là một thanh niên trẻ tuổi, chỉ kém Trương Hoán khoảng một, hai tuổi, mặt chữ điền, có một đôi mắt ưng lợi hại, nói chuyện thong thả bình tĩnh, giơ tay nhấc chân đều có một khí phách khiến cho người khác không thể kháng cự.
Rất nhanh, Thác Bạt Thiên Lý liền bị binh lính thỉnh đến quân doanh quân Đường, hắn cũng không nghĩ tới mình lại có thể gặp được đô đốc Vũ Uy quận tại huyện Thiên Bảo.
“ Đô đốc, Thác Bạt tiên sinh tới.”
Một danh binh bẩm báo phía ngoài trướng.
“ Cho hắn tiến vào.”
Mành trướng nâng lên, một danh binh dẫn theo Thác Bạt Thiên Lý đi vào, Trương Hoán liếc mắt nhìn hắn, thấy dáng người hắn không cao, nhưng vô cùng khỏe mạnh, hành động vô cùng nhanh nhẹ, có vẻ vững vàng, có tác phong quân nhân, tuy nhiên người Đảng Hạng ai ai cũng đều là quân lính, việc này cũng không có gì lạ.
Hắn tiến lên một bước thi lễ với Trương Hoán, nói:
“ Tại hạ Thác Bạt Thiên Lý bái kiến Trương đô đốc.”
“ Không cần khách khí. Thác Bạt tiên sinh mời ngồi.”
Trương Hoán nhẹ nhàng khoát tay áo, thỉnh hắn ngồi xuống, một danh binh tới dâng thượng trà cho hai người, Thác Bạt Thiên Lý nâng chung trà lên tinh tế ngậm một ngụm, đôi mắt lộ ra vẻ kinh ngạc:
“ Đô đốc, đây chẳng lẽ là Tử Duẩn trà ở Quận Việt sao?”
Trương Hoán nâng cằm khoát tay nói:
“ Thác Bạt tiên sinh hiểu biết rất rộng, không sai, đây chính là Tử Duẩn trà.
Thác Bạt Thiên Lý buông chén trà, cười nói:
“ Thực không dám giấu, tổ phụ của ta nguyên là Vương của Đảng Hạng là Thác Bạt Lâm. Người rất ngưỡng mộ văn hóa Trung Nguyên, sau đó liền đưa mười huynh đệ chúng ta tới Trường An hoặc Thành Đô. Ta là người nhỏ tuổi nhất trong gia tộc Thác Bạt, cũng là người không có tiền đồ nhất, chỉ ở Trường An khoảng ba năm, hiện tại chỉ có thể đảm đương một thương đội, bôn ba khắp nơi.
“ Nguyên lai Thác Bạt tiên sinh là vương tử Đảng Hạng, thất kính!”
Trương Hoán nói lời khách khí, nhưng trên mặt lại không có nửa điểm cung kính nghiêm nghỉ, chỉ là một người Đảng Hạng nho nhỏ dẫn đầu một thương đội, hắn thật sự không coi vào đâu.
Hắn thản nhiên nói:
“ Thác Bạt tiên sinh mua hàng từ Tây Vực sao?”
“ Ta đi Toái Diệp, dùng đồ sứ Đại Đường đổi lấy thảm thượng đẳng Ba Tư, chuẩn bị đi Trường An buôn bán.”
Thác Bạt Thiên Lý thở dài nói:
“ Chỉ có điều vận khí không tốt, đến Quy Tư lại gặp người Thổ Phiên và người Hồi Hột đang đại chiến, bị tổn thất hơn hai trăm lạc đà, lợi nhuận vốn dĩ cao lại bị thất thu đi rất nhiều.”
“ Ngươi nói là, người Thổ Phiên đang khai chiến với người Hồi Hột ở Quy Tư?”
Trương Hoán không tỏ thái độ gì hỏi lại.
“ Chẳng lẽ đô đốc không biết việc này?”
Thác Bạt Thiên Lý biểu lộ vẻ hết sức kinh ngạc, có vẻ như Trương Hoán không biết gì về việc này thì quả thực là không tưởng tượng nổi.
“ Chiến tranh bắt đầu từ tháng ba, song phương đều phái đi mấy vạn đại quân, họ muốn tranh đoạt bốn trấn An Tây, đã đánh nhau hơn hai tháng rồi.”
“ Chuyện này không quan hệ gì tới ta, ta tất nhiên không cần biết rõ.”
Trương Hoán cười cười nói tránh đi:
“ Đoàn người của Thác Bạt tiên sinh đông như vậy, quân Thổ Phiên không làm khó dễ ngài sao?”
“ Ta là người Đảng Hạng, cho nên bọn họ không làm khó dễ ta, tuy nhiên nếu là người Hán các ngài thì khác, có thể bọn họ không nói gì, nhưng ý tứ thì rất rõ ràng, người Thổ Phiên không cho phép người Hán đến Tây Vực buôn bán.”
Nói đến đây, Thác Bạt Thiên Lý trầm ngâm nhân tiện nói:
“ Nếu như Trương đô đốc có tính toán muốn đi Tây Vực buôn bán, ta có thể phái người chuyên trách nhận việc đưa thương đội Hà Tây đi Tây Vực, tuy nhiên ta có một điều kiện nho nhỏ.”
“ Nói xem, ngươi muốn điều kiện gì?”
“ Ta hy vọng Trương đô đốc có thể kết minh với người Tây Đảng Hạng chúng ta, cùng đối phó với Dã Lợi Bình quận Ngân Xuyên.”
Thác Bạt Thiên Lý đã đi rồi, Trương Hoán chắp tay sau lưng đi lại trong đại trướng, người Đảng Hạng mang đến cho hắn một tin tức không tưởng tượng được, người Thổ Phiên và người Hồi Hột đang giao chiến tại An Tây, chẳng lẽ đây là nguyên nhân khiến người Thổ Phiên không tấn công Hội Tây Bảo?
Đây tựa như một loạt hành động có quan hệ nhân quả, người Thổ Phiên tập trung tinh lực tranh đoạt An Tây, cho nên mới không rảnh chú ý phía Đông, nhưng nếu việc này là từ một người thương nhân bình thường nói ra, Trương Hoán có thể sẽ hoàn toàn tin tưởng, nhưng lời này lại từ Vương tử Đảng Hạng nói ra, việc này cần cẩn thận hơn.
Trương Hoán cũng không hiểu rõ lắm về người Đảng Hạng, khi còn bé hắn thường nghe phu tử giảng trên học đường, người Đảng Hạng vong ân phụ nghĩa như thế nào, đốt giết đánh cướp của cải ở Lũng Hữu ra sao. Tuy nhiên hôm nay gặp vương tử Đảng Hạng, hắn cảm thấy người này cũng không đơn giản, hắn nói mình từ nhỏ đã không có tiền đồ, không được phụ thân coi trọng, nhưng mở miệng ra lại muốn mình và Đảng Hạng kết minh, trong giọng nói không có chút do dự, tựa hồ hoàn toàn có thể đại biểu cho Đảng Hạng, việc này trước sau cũng có vẻ mâu thuẫn.
Đã trải qua đấu tranh gian khổ, Trương Hoán không phải là người có thể tùy tiện tin vào một tin tức nào đó, tin tức này người Đảng Hạng cung cấp mặc dù vô cùng quan trọng, nhưng hắn cũng chỉ tin ba phần, bảy phần còn lại hắn cần phải đi chứng thực. Một lát sau đó, hắn gọi hai thám báo người Khương tới, mệnh cho bọn họ tới An Tây tìm hiểu sự tình.
Ở lại huyện Thiên Bảo đã hơn nửa ngày, tự mình đã hiểu được phần lớn tình hình, hắn lập tức tìm Hoàng huyện lệnh thong, rồi dẫn các thân binh quay về Vũ Uy.
Lại nói tới người Đảng Hạng là Thác Bạt Thiên Lý nghỉ tạm một ngày ở huyện Thiên Bảo, hắn dẫn theo hơn bốn trăm tùy tùng tiếp tục lên đường, năm ngày sau, thương đội người Đảng Hạng liền đi qua sông Lưu Sa Hà, sau đó xuôi theo Hạ Lan Sơn đi thêm khoảng ba trăm dặm là tới địa điểm sinh sống của người Đảng Hạng là Yến Nhiên quận.
Trước đây khi bọn họ lên đường đi Tây Vực là cách đây hai tháng, bờ sông Lưu Sa vẫn là một mảnh hoang vu, nhưng bây giờ lại có đến mấy trăm lều lớn được dựng lên.
Cách đó không xa còn có một quân doanh, lại thấy có mấy ngàn người đang bận rộn trên bờ sông, tình huống vô cùng náo nhiệt, Thác Bạt Thiên Lý không khỏi kinh ngạc, hắn phái người đi tìm hiểu, liền biết được những người này đang đãi vàng.
“ Đãi vàng?’
Thác Bạt Thiên Lý cảm thấy nội tâm kích động, hắn liền nảy ra một ý nghĩ trong đầu, nếu như đống vàng cát này thuộc về Đảng Hạng, hắn sẽ không cần phải lặn lội xa xôi đi Tây Vực. Tuy nghĩ như vậy, nhưng trên mặt hắn không biểu lộ gì, trực tiếp qua sông đi về hướng Bắc.
Yến Nhiên quận tại Hạ Lan Sơn là khu vực có địa hình dài hẹp, phía Đông giáp Hoàng Hà, chỗ rộng nhất không quá hai mươi dặm, chiều dài lại tới tận mấy trăm dặm, năm trước Hoàng Đế Đại Đường Lý Hệ bị nhốt ở thành Tây Thụ Hàng, Vi Ngạc từng phái đại binh đi cứu giá, nhưng đều bị phục binh người Hồi Hột phục kích giết chết, chôn vùi toàn bộ quân Hà Tây tinh nhuệ của Tân Vân Kinh.
Yến Nhiên quận trước kia thuộc sở hữu của người Đột Quyết, chỉ có một tòa thành nhỏ nhất, trước khi người Đảng Hạng tới, trong tòa thành chỉ có hơn ba trăm hộ, hơn một ngàn người, đều sinh sống bằng nghề chăn nuôi. Từ khi người Đảng Hạng tới, mọi người trong thành bị đuổi đi, tòa thành nhỏ này cũng đổi thành Thác Bạt Hỉ Vương thành, trong thành có vài chục lều lớn đỉnh vàng rực rỡ, là nơi cư ngụ cho các thành viên vương thất Đảng Hạng.
Tây Đảng Hạng Vương là Thác Bạt Hỉ có ba con trai và hai con gái, đặt tên lần lượt là Vạn Lý, Thiên Lý, Bách Lý, Thiên Lý Tự Nhiên
Thác Bạt Thiên Lý trên thực tế là Nhị vương tử, không giống như hắn đã giới thiệu bản thân là người nhỏ tuổi nhất không có tiền đồ, hắn hiện tại là người thừa kế vương vị Đảng Hạng.
Đội lạc đà đi xuyên qua trướng bồng có chiều dài chừng hai dặm, Nhị vương tử đưa cả đoàn người Tây Đảng Hạng đi tới, mấy vạn nam nữ đều chạy ra dọc theo đường nghênh đón, tiếng hoan hô liên miên không ngừng, hơn một ngàn đầu lạc đà là hy vọng thu hoạch lớn của hắn, khi còn cách Yến Nhiên thành khoảng một giờ đi đường, phụ thân Thác Bạt Thiên Lý là Đảng Hạng Vương Thác Bạt Hỉ tự mình ra nghênh đón con.
Lần này người Tây Đảng Hạng rời đi, bọn họ mang theo tất cả tài sản cùng dê bò theo nhưng không còn mấy, đại đa số tài sản mấy trăm năm tích lũy đều lưu lại ở Ngân Xuyên quận. Vì vậy, việc khẩn cấp trước mắt là phải tìm được con đường sinh tồn cho người Tây Đảng Hạng.
Bình luận facebook